1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thích em như gấu mùa xuân - Hoa Gian Thụ Lý ( Chương 20/52)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Cám ơn mọi người ủng hộ chúng tớ. Sắp tới có 1 bạn nữa tham gia bộ này, tốc độ edit chắc chắn đều hơn và nhanh hơn. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ <3
      Iluvkiwi, Hiyoko, thienan27083 others thích bài này.

    2. thienan2708

      thienan2708 New Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      17
      Ad ơi xuất ad em ngày nào cũng vào đây hóng hết trơn :yoyo44::yoyo44:
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    3. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      @thienan2708 cảm ơn bạn ủng hộ nhé. Ngày mai có chương mới ạ. Dạo này chúng mình bận quá cho nên lịch đăng đc đều và cố định. Mong mọi người thông cảm ❤️
      levuong thích bài này.

    4. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Ối giờ ơi! Bà con ra đây mà xem chú Trì trêu chọc cháu nhà lành này. Người ta vẫn còn vị thành niên đấy chú ơi! Khổ quá, chỉ được cái phá hoại mầm non tổ quốc là giỏi :mad::mad::mad::mad:
      P/S : Chương này Cuồng chưa beta, hơi lủng củng, bà con thông cảm
      ------------------------------------

      Chương 16:

      Edit: Cuồng Soái Ca


      Phòng vẽ tranh yên lặng, Trì Vũ vừa nhìn thấy khuôn mặt lúc này của , Nha Ưu lại vội giấu khuôn mặt dưới khuỷu tay. Động tác trốn tránh này cho thấy muốn nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mắt của mình…

      Lồng ngực Trì Vũ nhói lên.

      bước chân, ngày càng đến gần , Nha Ưu cầu nguyện, xin đừng tới đây, vẫn chưa chuẩn bị tốt, vẫn chưa có dáng vẻ để xuất trước mặt . Giống như môt hạt bụi đối mặt với cả vũ trụ, giống như muốn dùng cố gắng của cả kiếp này để đến gần người, cũng tự biết xấu hổ, luống đến mức sắp phát khóc.

      vẫn chưa hoàn hảo, phải hoàn hảo mới có thể đến bên cạnh . Nhưng mà, lại nghĩ tới Trì Vũ cởi cúc Âu phục, che đầu , sau đó quỳ gối xuống, dùng hai tay ôm lấy .

      có dũng khí từng bước tiến tới, hành động của thể , cần , bước tới là được rồi.

      Nước mắt Nha Ưu từng giọt rơi xuống, vùi đầu vào hõm vai Trì Vũ, ở áo sơ mi trắng của khóc to. đỉnh đầu truyền đến động tác vuốt ve của , giống như an ủi động vật , cho dù cách lớp quần áo, động tác vuốt ve này cũng dịu dàng lạ thường.

      Trì Vũ giọng hỏi: “Nha Ưu, có gì muốn với tôi sao?”

      trốn trong tây trang trắng, lắc đầu.

      Như dự đoán, bé ngốc này kể chuyện hôm nay cho , vẫn giống như trước, cảm thấy ngủ giấc là tốt rồi.

      Nhưng ngủ cũng thể giải quyết được vấn đề. Trì Vũ ngồi sàn nhà, chân dài quỳ gối hơi nâng lên, đôi tay bế Nha Ưu ngồi lên đùi mình: “ xin lỗi, Nha Ưu, để em gặp phải người tốt.”

      bảo vệ tốt cho , Trì Vũ do thất trách. Trong lòng Nha Ưu bắt đầu cảm động lên lời. rang có thể cần khiêm tốn như vậy, rang là người có thể tùy hứng bừa bãi, lại lần nữa xin lỗi với .

      Mi tâm cau chặt lại, tự trách bản thân hôm nay để lại mình. Nha Ưu yên lặng dựa vào , lắng nghe giọng như song biển của lưu luyến như vậy…Trì Vũ này, có đôi khi, vô cùng dịu dàng.

      lau nước mắt mặt, thò đầu ra từ trong tây trang trắng của , chống lại ánh mắt lạnh lùng. Trì Vũ giật mình phát mắt vì khóc mf sung lên, loại đau đớn này như xuyên vào , lần so với lần càng khó chịu hơn.

      Tầm mắt của quá mãnh liệt và thâm trầm, hơn nữa do thay đổi kiểu tóc, lại càng tuấn bức người, đẹp trai khiến người ta mê muội. Trong lòng Nha Ưu nhảy bịch bịch, vội vàng dời tầm mắt ra ngoài cửa sổ.

      “Nhìn tôi, Nha Ưu.” Trì Vũ quay đầu lại, nhìn thẳng , gian yên tĩnh đến mức chỉ nghe được tiếng hít thở và tiếng tim đập.

      Trì Vũ hết sức chăm chú an ủi , những lời vừa nghe được, cần để trong lòng, nghĩ lại xem người nào như vậy? Trì sao? Bạn bè sao? Dì Thẩm sao? chỉ tốt với những người quan tâm mình, những người quan tâm cũng chưa bao giờ làm tổn thương , mà những người còn lại cần để ý, giống như đám ruồi bọ đáng ghét, chỉ dơ bẩn, còn là bệnh truyền nhiễm.

      “Nha Ưu, cần vì con rồi bọ mà bỏ qua cả hũ mật.”

      Ong mật có, cỏ bốn lá có, em muốn vùng thảo nguyên kia, thời gian đưa tới cho em.

      Nha Ưu kinh ngạc hai mắt mở to, ra cái gì Trì Vũ cũng biết, còn biết muốn điều gì. Tâm tình trải qua tại, cũng từng trải qua, bởi vì tuổi trả khí thịnh mà bị hoài nghi lên án, bởi vì kinh nghiệm còn ít mà suýt nữa sa vào cạm bẫy, nhưng mà thời gian giống như chén nước phải uống đến giọt cuối cùng, nếu là nhân tài, kiên trì đến ngày khổ tận cam lai.

      “Cám ơn , Trì.” Trong lòng Nha Ưu giống như có tiểu vũ trụ, năng lượng cuồn cuộn ngừng chảy vào cơ thể , cùng với việc để ý con ruồi bọ, thời gian đó bằng tìm cách để tạo ra mật ngọt, chỉ có chính mình mới có thể chi phối cuộc sống của bản thân.

      Cố lên! Giữ vững tinh thần! Đêm nay còn có bản thảo truyện tranh vẫn chưa vẽ xong, thi xong còn phải tiếp tục sáng tác truyện tranh, cố gắng lên!

      Nha Ưu sờ soạng muốn bật đèn, trong lúc vô ý giống như đụng vào thứ gì đó, nghiêng ngả lảo đảo thiếu chút nữa ngã sấp xuống, bống nhiên cánh tay bị Trì Vũ mạnh mẽ nắm lấy, được ôm trong lòng, đập vào mặt là mùi hương….sạch , có chút thơm mát, khiến cho người ta mơ mộng. Nha Ưu đỏ mặt dán vào áo sơ mi trắng của , giống như chon trong cái gối đầu, trái phải xoa xoa hai má nóng bừng.

      May mắn lúc này đèn bật, có để để sát cái mũi lại chút, trộm ngửi mùi hương áo sơ mi của Trì Vũ.

      Động tác rất của lọt vào mắt Trì Vũ, giống như có hứng thú với ? Trì Vũ tạm thời lý giải, vì người học mỹ thuật tạo hình trời sinh có chấp nhất với người mẫu, cho phéo giống như chú chó dí sát chiếc mũi lại, lỗ mũi còn vương hai vệt nước mũi…

      Áo sơ mi trắng này coi như là khăn tay , ai bảo Trì tổng tài trong túi ngay cả cái khăn tay “biểu tượng của nam chủ” cũng có đây.

      *

      Hai người ôm nhau trong phòng, chiếu vào trong mắt mặc váy đỏ đứng ngoài cửa. Trần Uyển Du với Lý Minh Hàm đứng bên kia: “Cơ hội tốt như vậy, có xảy ra chuyện gì ? Bảo vệ trẻ vị thành niên, có cần mua cho Trì Vũ quyển đọc tạm ?”

      Lý Minh Hàm vô cùng thân sĩ dương tay ý bảo: “Mời”

      Giây tiếp theo, cửa phòng vẽ tranh mở ra, Nha Ưu giật mình vội vàng tách ra khỏi người Trì Vũ, Trì Vũ hờn giận nhíu mi, nhìn về phía Trần Uyển Du đứng ngoài cửa, lạnh lùng mở miệng, : “Trần tiểu thư, có chuyện gì?”

      Trần Uyển Du cũng lời vô nghĩa, gần đây Trần lão gia tử trở lại từ trại an dưỡng bên Mỹ, cần làm phiền Trì tiếp tục chăm sóc tiểu Nha Ưu: “Em trai ngây thơ kia của tôi, thế nhưng làm chuyện gì cũng dùng đầu óc, lão gia tử qua mời Trì tới nhà ăn bữa cơm, cám ơn ba tháng này chăm sóc Nha Ưu.”

      như vậy… phải rời khỏi nơi này sao? Trái tim Nha Ưu trầm xuống, vội vàng nhìn về phía Trì Vũ, vẫn trấn đọnh tự nhiên, biểu cảm dư thừa cũng có, người nào đó đứng bên ngoài chờ xem kịch vui, cảm khái Trì Vũ bình tĩnh, giống như bình nước lạnh, vô hỉ vô bi.

      “Trần tiểu thư, nếu tôi chăm sóc quan tâm Nha Ưu vẫn lớn lên, cho nên cần cảm ơn.” Trì Vũ lạnh lùng xong, Trần Uyển Du hạ mi, nuôi lớn lên rồi ăn đúng ?

      Trong mắt Trì Vũ chỉ có người, chú ý tới dáng vẻ bất an kia của , ngồi xuống. Tầm mắt nhìn thẳng , hổi: “Nha Ưu, em nghĩ như thế nào?”

      Muốn ở cùng , nhưng mà… đến Bắc thành là muốn ở lại Trần gia, sống nhờ ở chỗ Trì Vũ, chỉ là việc ngoài ý muốn. Nếu kiên trì muốn ở lại đây, giải thích thế nào với Trần gia bên kia, làm như vậy là vô cùng hiểu chuyện, Nha Ưu yên lặng đến bên người Trần Uyển Du, đây là lựa chọn của .

      Sắc mặt Trì Vũ đen xuống.

      Mà Nha Ưu rất quan tâm khi nào phải , kéo kéo váy đỏ của Trần Uyển Du. Uyể Du ngồi xổm xuống kề sát lỗ tai vào, lập tức ôm lấy đầu Nha Ưu xoa xoa: “Ông nội cũng giỏi chọn người, chọn người mềm mại như vậy…” Trần Uyển Du ngày càng cảm thấy tiểu Nha Ưu đáng .

      Vào lúc này, tiếng bước chân truyền đến từ bên ngoài phòng vẽ tranh, giọng chuyện của hai người bên ngoài vô cùng vang dội: “ Hàm! Lộ Gia! Hai người nằm sấp bên ngoài làm gì vậy? Sao vào trong phòng!?”

      Lý Minh Hàm và Lộ Gia quả muốn bóp chết tên ngốc Trần Tử Kiêu này, trong phòng người nào đó bí hiểm nheo mắt, bọn họ tật rất rảnh rỗi.

      Trần Tử Kiêu vừa được tắm trong ánh nắng từ bờ bên kia đại dương, kích thích từ tuyến thượng thận vẫn chưa trở lại bình thường, trở về nước gặp người nào liền ôm người đó. Đầu tiên liền ôm Trì của , ngờ Trì Vũ né tránh hoàn mỹ, ý lạnh trong mắt dần bốc lên hai luồng tà hỏa.

      Trì, vui khi thấy em trở về sao?” Trần Tử Kiêu lệch múi giờ vẫn chưa trở lại bình thường, vội vàng tới tham gia party của , lại phát Trì Vũ nhìn với ánh mắt hình viên đạn. Sau này Trần Tử Kiêu biết, phải đổi thành hình thức “ Tử Kiêu và tiểu Nha Ưu sớm chiều ở chung”, trong phòng Trì Vũ bốc lên ngọn lửa đố kị.

      “Tiểu Nha Ưu, Tử Kiêu mang quà quà cho em…” Trần Tử Kiêu còn chưa xong, bị Trì Vũ xốc áo sơ mi vứt qua bên, vẻ mặt Trần Tử Kiêu uy hiếp : “ Trì, …” Lại chưa xong, bị Trì Vũ xem như chiếc khăn lau mà ném ra ngoài phòng vẽ tranh, nhân tiện đuổi đám người nhiều chuyện này !

      Nha Ưu nghe thấy cửa “Phanh” tiếng, đứng tại chỗ phát ánh mắt Trì Vũ chuyển tới, nhìn thẳng dời , cảm xúc phức tạo cuồn cuộn trong lòng , ánh mắt lại vô cùng bình tĩnh: “Sau này lúc đau lòng, cần trốn mình, hãy tìm Trì.”

      Đây là tâm ý của , vẫn luôn dõi theo , bảo vệ , nhưng nóng lòng quấy rầy. rang rất đúng mực, mới có 17 tuổi, nơi thể chạm vào, tuyệt đối chạm vào.

      Ngày mai Nha Ưu rời khỏi đây, chỉ có cầu: “ Trì vẫn chưa làm người mẫu cho em….Em có thể vẽ xong Trì rồi mới được ?”

      “Được.” Trong mắt Trì Vũ chiếu ra ảnh ngược của thiếu nữ, trái tim lập tức mềm mại: “Tối mai, thời gin của tôi đều là của em.”

      *

      Đêm mùa hè tiếng côn trùng vang lên, đèn đường chiếu xuống bóng câu cối trong đình viện, cảnh vật lên.

      Trong phòng vẽ tranh Nha Ưu đối mặt với Trì Vũ mặc áo sơ mi xốc xếch, tim đập thình thịch. mới vừa trở về từ công ty, vẫn chưa tắm rửa, mồ hôi dính lưng thấm qua áo, cả người tản ra loại đẹp trai lười biếng.

      Trì Vũ cở xuống cà vạt đen, chỉ mặc chiếc áo sơ mi trắng tinh xảo, chân dài gác lên ghế chân cao, ánh mắt mát lạnh như nước đảo tới, trong lòng Nha Ưu nhoáng lên cái, thái độ làm người mẫu của Trì Vũ rất đơn giản, rang “Nha Ưu, em muốn tôi làm thế nào tôi làm như thế.”

      mặt thiếu nữ đỏ bừng, ngượng ngùng cúi đầu xuống. Lại khoa tay múa chân diễn tả động tác thoát y.

      Trì Vũ lập tức cởi cúc áo đầu tiên: “Đủ chưa?”

      gật đầu, lại lắc đầu.

      Trì Vũ chăm chú nhìn phản ứng của , trong lòng tràn đầy ngượng ngùng, vừa muốn vừa muốn. Đáng tiếc….Ngày mai phải trở về, nơi này trống . Trận mưa xuân kia giống như mới chỉ ngày hôm qua, giống như gọi Trì, giống như làn gặp đầu tiên.

      Đáy mắt Trì Vũ có chút ảm đạm, lại để ý cởi cúc áo thứ hai: “Như vậy đủ chưa?”

      Đủ rồi. Trong lòng Nha Ưu bắt đầu xuất linh cảm, vừa đúng.

      Tiếng chuông di động bỗng nhiên vang lên, Trì Vũ lập tức tiếp điện thoại, với tiếng có lỗi, lấy tai nghe bluethooth tới: “Có để ý tôi nghe điện thoại ? Nha Ưu?”

      lắc lắc đầu, vì thế vừa thảo luận công việc, vừa làm người mẫu. Trì Vũ luôn có thể bị người khác làm phiền, lại biết trong công việc, còn vô cùng gợi cảm mê người.

      tùy ý mở rộng áo sơ mi, cùng vẻ mặt thong dong tự nhiên, mỗi nét bút đều khiến Nha Ưu say đắm, khuôn mặt này, tinh xảo hoàn mỹ, chiếc mũi này, cao thẳng có hình, chiếc cằm này, quyến rũ mê người….Trừ những thứ đó ra, xương quai xanh đến bả vai, mái tóc đen như mực, người đàn ông tuấn tú có khí chất làm si mê hồi lâu, mà hồn nhiên biết, vẫn thoải mái thải luận về bản kế hoạch.

      Cuộc điện thoại công việc chấm dứt, Trì Vũ nâng mắt nhìn về phía Nha Ưu, quên vừa rồi đến đâu, tiện tay cởi cúc áo, nhìn thẳng vào ngón tay thon dài của , nhịp tim đập gia tốc, trong khí có loại hương vị đặc biệt, giống như bóc ra giấy gói kẹo, lớp rồi lớp, cuối cùng tay dừng lại: “Nha Ưu, em tới đây.”

      Nha Ưu sững sờ tới trước mặt , Trì Vũ thuận miệng, : “Giúp tôi cởi cúc áo, tôi muốn nghe điện thoại.”

      Giọng điệu của lạnh nhạt nghe ra điều gì khác thường, Nha Ưu đỏ mặt, cúi đầu tỉ mỉ giúp cởi cúc áo, thức được cởi toàn bộ, bông nhiên nghe được giọng tram thấp của Trì Vũ: “Nha Ưu, tôi cần cởi cả thắt lưng sao?”

      cần! Nha Ưu xáu hổ đến mức muốn tìm thứ gì đó che mặt, bỗng nhiên, cánh tay bị ai đó đụng cái, : “Đến đây, dùng cái này che.”

      Đây là….? Nha Ưu tiếp nhận chiế áo sơ mi trắng của Trì Vũ, mạnh mẽ chớp mắt, chỉ thấy Trì Vũ hoàn toàn lõa thể thân . Cơ thể ở trần quyến rũ xuất trước mặt , cơ ngực cơ bụng và hai hạt đậu đỏ…..Cơ bắp cường tráng và đường cong gợi cảm, trực tiếp ra, Nha Ưu vội vàng dùng áo sơ mi trắng của che mặt, là đẹp trai! Đẹp trai chết người!

      Trì Vũ hơi điều chỉnh tư thế ngồi, vô cùng tiêu sái thong dong: “Muốn tôi cởi cần khách khí như vậy. Nha Ưu.”

      , ngươi vẫn nên khách khí chút . Nha Ưu nhanh như chớp chạy tới phía sau bàn vẽ, có trời mới biết sau khi Trì Vũ cởi quần áo, thân thể gợi cảm quyến rũ khiến dám nhìn thẳng, hối hận, hối hận muốn vẽ

      Thùng thùng đông. thanh đến từ ngón tay bàn vẽ. Nha Ưu nghiêng đầu, nhìn Trì Vũ chỉ lộ nửa bên mặt, nửa người “sắc tình” bị bàn vẽ che khuất, chỉ có bả vai và cánh tay. thoáng nhàng thở ra.

      Ánh mắt Trì Vũ dừng lại giấy vẽ, bỗng nhiên hướng lên chút, mát lạnh giống như hồ nước mát lạnh: “Sau này nhìn bức trnh này nghĩ tới tôi sao?”

      , nhất định nghĩ tới. Nha Ưu vội vàng gật đầu.

      Ánh mắt Trì Vũ dừng chút, đột nhiên đứng dậy: “Vậy hay là cở thắt lưng ….”

      nên nên được….Nha Ưu lập tức hoảng hốt, mặt đỏ tai hồng ngăn cản Trì Vũ, hoảng hốt nâng tay, liền đụng tới …. vật cứng rắn, hơi ngẩn ra, vô cùng sợ hãi trừng mắt nhìn Trì Vũ, cũng nhìn về phía , trong mắt có chút nào tức giận, mà có chút đành lòng buông tha….”Chờ sau khi em thi lên đại học, tôi lại cởi. Quang minh chính đại cho em vẽ bức tranh.”

      “Vậy nếu thi đậu phải làm sao….?” Nha Ưu vừa ngượng ngùng vừa cẩn thận hỏi.

      Trì Vũ nâng cằm trầm tư lát, ánh mắt nóng rực đảo qua đáy mắt : “Nếu thi đậu, tôi và em cùng nhau cởi.”

      Nha Ưu xấu hổ đến mức sắp hôn mê bất tỉnh.
      Nhược Vân, Iluvkiwi, B.Cat15 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      A a a:ex10::ex10::xitmau::xitmau:
      Phương LăngCuồng Soái Ca thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :