123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Mém tí nữa ............ :yoyo55:

    2. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      part 2

      ‘Điện hạ nghỉ ngơi.’ Dao Nương chọn câu trả lời khôg quá kì lạ đề đáp.
      Nghe thấy lời này, đôi mắt Phúc Thành lập tức sáng lên, liên tục gật đầu, mặt mang ý cười: ‘Tô nhũ nương vất vả, mau nghỉ ngơi .’
      Trong lòng nghĩ, Tô nhũ nương này đúng là người thành , làm xong chuyện đó mà còn chạy xuống dười này, thân thể đúng là khỏe mạnh quá rồi. Đồng thời lại cảm thấy quá trình xong quá nhanh, chẳng lẽ điện hạ nhà ông đủ long tinh hổ mãnh.
      Tóm lại, lúc này đầu óc Phúc Thành toàn là những suy nghĩ kì quái, hận thể chạy như bay lên để nhìn điện hạ nhà ông quần áo lộn xộn, vẻ mặt thoả mãn. ( :)]]]]]])
      Nhưng mà dù sao ông rốt cuộc vẫn còn lý trí, gật gật đầu với Dao Nương, mới bước cách châm rãu lên thang lầu.
      Dao Nương trong lòng có chuyện, cho dù có chút nghi hoặc, cũng có công phu nghĩ nhiều, vội vàng vào phòng.
      Tại tây gian, ở giường, tiểu Quận chúa còn ngủ say, Dao Nương vội vàng thở ra hơi, liền vào sau bình phong.
      giá đỡ sau bình phong có chậu rửa mặt, trong chậu có nước, nàng cũng quan tâm nước có lạnh hay liền lập tức đem mặt ngâm vào trong chậu.
      Dao Nương từ đến lớn đều được khen xinh đẹp, có tiếng ở mấy vùng xung quanh.
      Tô gia có trai hai , Dao Nương khi còn được cưng chiều như Tô Ngọc Thành, nhưng cũng kém hơn bao nhiêu, đều là vì Dao Nương từ làm nương Ngô thị của nàng tự hào.
      Hễ là ra cửa thăm người thân, nhà ai hộ nào cũng đều Dao Nương sinh tốt, lớn lên rất động lòng người. Ngày thường láng giềng kế bên, ai hâm mộ Ngô thị biết sinh, sinh được nữ nhi xinh đẹp đến như vậy.
      Quỳ thủy Dao Nương tới sớm, mười tuổi tới rồi. Mà từ khi quỳ thủy tới, Dao Nương liền biến hóa nghiêng trời lệch đất, bộ ngực mỗi ngày mỗi lớn, mông cũng càng ngày càng cong, vốn dĩ khuôn mặt xinh đẹp ngày so ngày càng thêm kiều mỹ, dần dần ánh mắt người ngoài cũng bắt đầu thay đổi.
      Dao Nương chỉ lần nghe thấy đại nương đầu ngõ với nương nàng, rằng chỉ cần nhờ vào nữ nhi là nàng, về sau nương nàng liền có hưởng phúc khí hết, ngày lành của Tô gia về sau chỉ nhờ vào nàng.
      lần hai lần cũng thôi , nhưng người nào cũng như vậy, hơn nữa tránh được có chút người chuyện châm chọc, dần dần mọi thứ cũng liền thay đổi.
      Tô gia là người nào? dễ nghe chút là thư hương dòng dõi, trong nhà cũng ra tú tài, kỳ nghèo đến mức nhà chỉ có bốn bức tường, chỉ lộ ra cảnh nghèo xơ nghèo xác.
      Ở gia đình kiểu này nữ nhi khẳng định cũng gả tốt, nhà có tiền có địa vị ghét bỏ Tô gia nghèo khó, nhà tiền thế lại muốn cầu thú Dao Nương, Tô tú tài như thế nào, ngay cả Tô thị cũng đồng ý.
      Nhưng mà Dao Nương từ được cho là mệnh tốt, sau này gả và nhà cao cửa rộng làm quan phu nhân
      Đặc biệt là nữ nhi bề ngoài xinh đẹp, Ngô thị cũng ràng, xem như bổ đá ra viên dạ minh châu, như thế nào cũng luyến tiếc làm minh châu phủ bụi trần. Đương nhiên mấy việc này đều chỉ là nội tâm người Tô gia tự suuy tưởng mà thôi, người ngoài cũng thể hiểu hết.
      Người ngoài còn như thế, sao còn nữa chứ?
      phải ràng là Dao Nương về sau gả vào nhà phú hộ nào làm thiếp cho người ta hay sao, sau đó quay đầu lại trợ cấp nhà mẹ đẻ!
      Tô tú tài để ý thể diện cùng thân phận bản thân nhất, bằng Tô gia cũng tới nỗi nghèo kiết hủ lậu thế này. Nghèo kiết hủ lậu ở đây chỉ là nghèo, mà còn là gải bộ, giả bộ làm người thah cao văn nhã. Bị ảnh hưởng bởi mấy suy nghĩ như thế, người Tô gia hoặc nhiều hoặc ít đều là có chút thanh cao, cũng bởi vậy Ngô thị cực kì phản cảm chuyện người ngoài kêu đem nữ nhi bà làm thiếp.
      Huống chi là người mẹ cũng muốn gả nữ nhi làm thiếp cho người ta.
      Vì việc này, Ngô thị chỉ mọt lần tức đến phát khóc.
      Khi đó Dao Nương còn , cũng hiểu mấy điều này, chỉ biết là người bên ngoài bởi vì tướng mạo nàng, luôn nghị luận trong nhà ngoài ngõ, còn dùng cái loại ánh mắt lập loè ái muội đánh giá nàng. Dần dần, nàng càng ngày càng ít ra cửa, cũng bắt đầu tương đối chú ý trang điểm bản thân. Bình thường tiểu nương bằng tuổi nàng thoa phấn hay cài hoa gì đó nhưng trước nay nàng lại thích mấy thứ đó.
      Mà Dao Nương càng là kiên định, nàng cho dù gả làm vợ người được cũng làm thiếp cho người khác.
      Đáng tiếc sau này lại xảy ra quá nhiều quá nhiều chuyện, khiến nàng thể vì sống sót mà lên con đường mà nàng hề mong muốn.
      Chân chính làm thiếp rồi, Dao Nương mới biết được thiếp cái gì, thiếp chính là món đồ chơi mà thôi.
      Nàng phải chưa từng nghe qua người trong phủ nghị luận nàng, dễ nghe hay dễ nghe, nàng đều nghe thấy.
      Dễ nghe gì khác mấy câu nịnh hót, dễ nghe khiến nàng khó chịu trong lòng, thể tiêu tan. Mà những câu dễ nghe đó có câu nàng là hồ li tinh dâm đãng, thiếu hơi nam nhân tới như vậy hay sao mà phải luo6n tìm thủ đoạn như vậy.
      Lúc đó, Dao Nương vì lấy lòng Tấn Vương Phi, cùng Hồ trắc phi đấu đến hô mưa gọi gió. Nàng cũng dùng thủ đoạn gì cả, chỉ có thể từ nguồn gốc tìm đến nguyên nhân, đó chính là đem Tấn Vương lưu lại trong phòng mình.
      Vì muốn đạt tới mục đích này, nàng dùng tất cả chiêu thức, mà Hồ trắc phi cũng phải phản kháng, loại lời đồn như thế này bắt đầu ở trong phủ chậm rãi truyền ra.
      Cứ truyền như vậy tự nhiên cũng tới trong tai nàng.
      Lúc ấy nàng vừa thẹn vừa bực, trong lòng thiếu chút nữa hận chết Hồ trắc phi, tuy lúc sau nàng biết được đây là Hồ trắc phi cố ý dùng để đối phó thủ đoạn của nàng, nhưng vẫn khiến nàng chặt chẽ ghi nhớ trong lòng, lần nhớ chính là hai đời.
      Đời trước Dao Nương chưa bao giờ muốn thừa nhận loại ô ngôn uế ngữ này, phàm là nhớ tới liền bực bội, nhưng tại nàng lại thể lại lừa mình dối người nữa.
      Bởi vì đây phải là lần đầu tiên, chỉ là lần này càng thêm ràng, nàng thế nhưng bị Tấn Vương nhìn đến mức sinh ra phản ứng.
      Nàng quả nhiên như giống như lời người ta sao……
      Vẫn luôn nghẹn đến mức tận cùng, đầu óc trống rỗng, Dao Nương mới ngẩng đầu. Nàng cầm lấy khăn giá đỡ chậu rửa mặt, xoa xoa lung tung mặt, sau đó lại thở hỗn hển.
      Cho đến lúc này, cảm giác xấu hổ mà nàng chán ghét kia mới bớt .
      Nàng muốn suy đoán vì sao Tấn Vương nhìn nàng như thế nữa, tóm lại, đời này nàng nhất định lại con đường cũ đâu.
      Nàng cũng tin, nàng là nhũ nương của tiểu Quận chúa, còn có thể ép buộc nàng hay sao. Huống chi Dao Nương cũng ràng tính cách Tấn Vương, cũng phảilà người cưỡng bách nữ nhân. ( Vâng, để rồi xem :)]]]]]]])
      *
      Bên kia, Phúc Thành lên lầu hai, thấy bên trong an tĩnh tiếng động, hơi do dự chút, vẫn là vào.
      từng tưởng tượng qua bản thân ông có khả năng nhìn thấy hình ảnh nào đó, nhưng là hề nghĩ tới việc thấy ống quần của điện hạ nhà ông được xắn tới đầu gối, hai chân ngâm mình ở trong chậu, bộ dáng như suy tư gì đó.
      Cũng biết suy nghĩ cái gì.
      Chậu nước? Rửa chân?
      Chẳng lẽ mới vừa rồi đều là ông suy nghĩ nhiều?
      Nhưng nếu phải ông suy nghĩ nhiều, vì sao Tô nhũ nương thể thái độ như vậy.
      Phúc Thành có chút phản ứng kịp, nghĩ ngợi tới tâm của mình, đột nhiên nghe Tấn Vương hỏi: ‘An Vinh tỉnh rồi sao?’
      Phúc Thành này ý, theo bản năng đáp: ‘Tiểu Quận chúa rất khỏe ạ, ngủ rất say.’
      Tấn Vương hơi hơi nheo lại đôi mắt hẹp dài, cái này tiểu nhũ nương là lớn mật, cũng dám lừa !
      Last edited by a moderator: 19/4/18

    3. xukem

      xukem Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      109
      Ahihi sắp có thịt ăn r. Ta rất hóg cảnh bắt gian sau này:050::050:
      lan linh linhChris thích bài này.

    4. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Xin lỗi các nàng, lẽ ra 2 ngày trước ta đăng rồi nhưng mạng mẽo chập chờn quá nên đăng nổi. Mong các nàng đừng bỏ hố
      == chương 23 ==

      Hôm nay lại là Dao Nương cùng Ngọc Yến trực đêm.

      Trước khi đến thay ca cho Tiền nhũ nương cùng Vương nhũ nương, Ngọc Yến đột nhiên kêu Dao Nương hôm nay trở về nghỉ ngơi, buổi tối cần tới trực đêm, ngày mai ban ngày lại tới cũng được.

      Dao Nương có chút bất ngờ nhìn nàng ấy: “ xảy ra chuyện gì sao? Sao Mục ma ma lại cho ta trực đêm?”

      Ngọc Yến dọn dẹp giường đệm, cũng ngẩng đầu lên, : “ Sao có thể để Tô nhũ nương trực đêm hoài như vậy được, gần đây tiểu Quận chúa cũng có chuyện gì, luôn để ngươi người trực suốt cũng ổn.”

      “Nhưng……”

      Ngọc Yến vỗ vỗ gối mềm giường, đặt ở đầu giường, ngồi dậy rồi có chút bất đắc dĩ mà nhìn nàng: “ Ta ngươi cái này, ngươi cũng quá thành rồi, hai người kia lên tiếng, ngươi cũng im lặng theo luôn. Hai người đó cái ban ngày làm việc, hai người hầu hạ tiểu Quận chúa, bên cạnh còn có nhiều người giúp đỡ như vậy. Ngươi canh cả ngày cả đêm, ban ngày còn phhải bỏ công xoa bụng cho tiểu Quận chúa, kêu người hầu hạ cũng thể cứ như vậy hoài! Cho nên ta thương lượng cùng ma ma chút, để cho nguơi cùng hai người kia thay phiên nhau trực, mấy ngày kế tiếp người canh ban ngày, để hai ngừi kia trực đêm.”

      “Kỳ ta cũng sao, ta rất thích trực đêm ……”

      Ngọc Yến quay đầu lại cười rồi liếc nàng, ràng chính là tin lời nàng .

      Đúng vậy, ai tình nguyện thức đêm đâu, buổi tối muốn ngủ ngon giấc cũng được.

      mặt Dao Nương thẹn thùng, Ngọc Yến ngồi ở mép giường chuyện với nàng: “ ra cũng phải chỉ vì người mới đổi như thế, lần trước tiểu Quận chúa nháo đêm, lăn lộn đến người ngã ngựa đổ. có biện pháp nào nên cũng chỉ có thể để tất cả mọi người đều cùng nhau thức. tại nếu vẫn chỉ để ngươi người trực đêm, ta cùng Ngọc Thúy tất nhiên phải chia nhau trực chung với ngươi. Từ xuống dưới ccủa viện này nhìn qua như là chỉ có tiểu chủ tử như vậy, kỳ việc cần làm cũng rất nhiều, từng người thể quản hết được, còn phải nhọc lòng khiến ma ma tọa trấn. Ma ma lớn tuổi, sớm mặc kệ, sao có thể để lão nhân gia như bà mệt nhọc như vậy. Cho nên thay phiên nhau như vậy thỏa đáng nhất, ba người các ngươi thay nhau trực đêm, đồng thời ta cùng Ngọc Thúy cũng có thể nghỉ ngơi chút.”

      Đều tới như vây5, Dao Nương tự nhiên cũng thể thêm gì nữa.

      Nàng có thể rằng thực ra nàng rất muốn trực vào ban ngày hay sao?

      Mấy ngày nay, Tấn Vương tới Tiểu Khóa Viện vô cùng thường xuyên, cho dù Dao Nương ban ngày hầu hết đều ở trong phòng ngủ, nhưng chỉ lần nghe thấy người ta Tấn Vương tới.

      hiểu sao, nàng có chút chột dạ.

      Nàng nhớ tới ngày ấy nàng cái khó ló cái khôn, lấy cớ tiểu Quận chúa khóc, hốt hoảng mà chạy . Lúc ấy Phúc Thành ở dưới, có phải Tấn Vương biết nàng lừa hay ?

      Dao Nương nghĩ Tấn Vương có phải tính toán trừng trị nàng hay , nhưng lí do nàny hợp lí. Tấn Vương thân là chủ tử lớn nhất của toàn bộ Tấn Vương phủ, hoàn toàn có thể vì chuyện nàng lừa gạt mà trừng phạt nàng, thậm chí đuổi nàng ra ngoài cũng thể gì, có gì phải cố sức như thế.

      Nhớ lại ánh mắt Tấn Vương ngày ấy, Dao Nương luôn cảm thấy có phải có ý đồ gì với nàng hay .

      Nhưng nghĩ lại, lấy thân phận Tấn Vương, sao có thể nhớ quả phụ tang chồng chứ?

      phải Dao Nương tự hạ thấp bản thân, mà là hậu viện Tấn Vương nhiều thê thiếp, ai phải quốc sắc thiên hương, luận dung mạo nhân phẩm mỗi người đều hơn xa nàng.

      Nghĩ tới nghĩ lui đều nghĩ ra cái gì, Dao Nương cũng chỉ có thể học theo đà điểu cái gì cũng thèm nghĩ, nenê làm gì tới đúng lúc biết.

      Mọi chuyện như định , Dao Nương đổi thành làm việc ban ngày. Dù sao, ban ngày tuy là việc có chút nhiều, nhưng xác so với việc trực đêm thoải mái hơn nhiều.

      Dao Nương làm việc ngày đầu tiên, Tấn Vương cũng có xuất .

      Nàng quyết đoán cảm thấy bản thân nàng suy nghĩ nhiều.

      Nhưng ngày thứ nhất có tới, ngày thứ hai Tấn Vương lại tới rồi.

      Tiểu Quận chúa mới vừa ngủ. Giờ này đúng là thời điểm bé phải ngủ, tay trắng nõn chỉ là xoa đôi mắt vài cái, Dao Nương liền biết là bé buồn ngủ. Ôm bé vào trong ngực, qua lại dỗ vài cái, bất quá chỉ là trong chớp mắt, tiểu Quận chúa ngủ rồi.

      Ngọc Thúy chính khen nàng có bản lĩnh dỗ trẻ con ngủ lợi hại, đổi lại Tiền nhũ nương cùng Vương nhũ nương phải lăn lộn cả nửa ngày, đột nhiên nghe thanh hành lễ trong viện. Hình như là Tấn Vương tới, hai người vội vàng ra ngoài đón.

      Quả nhiên là Tấn Vương.

      Hôm nay Tấn Vương cực kỳ tuấn mỹ, người mặc áo lụa thêu ngũ vân viền gấm, đầu đội ngọc quan xanh nhạt. Tấn Vương rất ít mạc loại quần áo màu sắc thanh tânthoải mái, cũng bởi vậy thoạt nhìn có vẻ cực kì bắt mắt, tựa như núi xa mây mù, lại tựa sóng biển thay nhau nổi lên. ( ta cũng chả hiểu so sánh kiểu gì nữa các nàng)

      Dao Nương hoảng thần chút, vội làm theo Ngọc Thúy khúc đầu gối hành lễ.

      Tấn Vương tiến bước vào trong phòng, Phúc Thành theo sát ở đằng sau.

      “Tiểu Quận chúa mới vừa ngủ, ma ma ở đông sương phòng.” Ngọc Thúy cung kính mà với Tấn Vương.

      Tấn Vương gật gật đầu, nhìn tiểu Quận chúa giường cái. Nếu như tới thăm tiểu Quận chúa, Dao Nương càng cảm thấy là nhìn mình. biết sao, nàng cảm thấy lúc ánh mắt lướt qua, lại đừng lại người nàng chút.

      Dao Nương trong lòng gấp gáp, câu thúc mà rũ mi mắt xuống.

      Tấn Vương sắc mặt lãnh đạm, gật gật đầu với Ngọc Thúy, rồi xoay người ra bên ngoài.

      phải rời , mà là lên lầu hai.

      Đối với chuyện này, Ngọc Thúy cũng kinh ngạc.

      Bởi vì này lầu hai vốn là để cho Tấn Vương nghỉ ngơi, Tấn Vương thường thường liền ở lại đây, tuy rằng hầu hết là đều ở lại buổi tối mà thôi. Nàng ấy có chút do dự là có nên mang trà lên cho điện hạ hay , lầu hai này được ai cho phép là cho phép tùy tiện lên.

      Ngọc Thúy cùng Dao Nương việc này, Phúc Thành thong thả ung dung từ bên ngoài vào.

      “Tô nhũ nương, pha cho điện hạ ly trà , Quân Sơn ngân châm, đừng pha nhầm nha.”

      Phúc Thành lời này chỉ làm Ngọc Thúy kinh ngạc chút, mà cũng làm cho Dao Nương vô cùng kinh ngạc, bởi vì việc pha trà này trong tình huống có nô tỳ đầy đủ thể nào tới phiên nhũ nương là nàng phải làm cả.

      Nhưng Phúc Thành lên tiếng rồi, Dao Nương cũng dám phản bác, chỉ có thể pha trà, bưng lên lầu hai.

      Nhìn Phúc Thành tựa hồ có ý muốn lên lầu, mà cười ngâm ngâm chuyện cùng Ngọc Thúy, trong lòng Dao Nương có loại trực giác tốt.

      Quả nhiên sau khi nàng lên liền thấy Tấn Vương ngồi ở sau án thư, ánh mắt có chút đen tối.

      Cũng biết có phải là ảo giác của nàng hay , ràng Tấn Vương đọc sách, cũng phải là nhìn nàng, nàng lại cảm thấy giống như là có đôi mắt mọc trán vậy.

      Dao Nương tim đập như hươu chạy, nhịn được muốn sờ sờ tóc mình, còn có xiêm y nữa. Đáng tiếc hai tay đều bị khay trà chiếm, cũng chỉ có thể cứng người như vậy, đem trà bưng qua.

      Tiến tới Tấn Vương càng ngày càng gần, cái trán cùng chóp mũi Dao Nương toát ra tầng mồ hôi mỏng. Nàng cực kì hoảng loạn trong lòng, tay chân nhàng mà đem chung trà để ở bàn. Càng tới gần Tấn Vương, Dao Nương càng cảm thấy cao lớn, nàng đứng, ngồi, nhưng hai người lại cao bằng nhau.

      Thấy Tấn Vương có động tác gì, Dao Nương nhõm thở dài hơi.

      muốn lui xuống, liền nghe thấy Tấn Vương ho tiếng.

      Nàng theo bản năng mà co rúm chút, đôi tay quấn lại với nhau, gắt gao nắm chặt.

      Tấn Vương cần ngước mắt cũng có thể nhìn thấy kia từng ngón tay thon dài trắng nõn kia, trong đầu đột nhiên xuất hình ảnh ——

      Ngày ấy, ở trong nước, nàng từng chút từng chút mà hắt nước, rửa chân cho .

      có lời gì muốn với bổn Vương sao?”

      Dao Nương trong miệng đắng ngắt, thầm nghĩ quả nhiên là tới rồi.

      Nhưng mà chuyện tới như vậy lại khiến nàng bớt lo lắng hơn nhiều, quả nhiên là nhớ kỹ chuyện nàng lừa gạt , mà phải là chuyện khác……

      Tiếng của nàng yếu ớt mà tinh tế: “ Thỉnh điện hạ thứ tội, ngày ấy nô tỳ cũng phải cố ý lừa gạt ngài, là nô tỳ nghe lầm, cảm thấy giống như tiểu Quận chúa khóc, nhưng sau đó mới phát tiểu Quận chúa có khóc, đều là nô tỳ nhận lầm.”

      Đây là đánh khai sao?

      “Ngươi sai cái gì?”

      “Nô tỳ nên bỏ dở việc rửa chân cho điện hạ rồi lại hoàn thành, lại càng nên sau khi xuống dưới mà biết tiểu Quận chúa tỉnh, sợ bị phạt lại dám trở lên.”

      như vậy, về tình cảm có thể tha thứ?”

      Dao Nương vội gật đầu.

      Tấn Vương nhìn về phía nàng.

      Hôm nay nhũ nương này trang điểm đến càng già dặn hơn, thân xiêm y màu nâu đàn hương, rộng thhùng thình, nhìn ra dáng người. Búi búi tóc, cái trán trơn bóng trước kia, giờ toàn bộ được che dấu bởi phần tóc mái nàng cố ý chừa ra.

      Dựa theo phong tục dân gian triều Đại Càn, phụ nhân kết hôn để tóc mái.

      Nhưng nàng ngược lại, lại cố tình chừa ra phần tóc mái, sau đó còn dùng nó che lại phần trán ở phía trước, còn sử dụng dầu bôi tóc làm gọn lại. Có lẽ vì tầng tóc mái này dễ chải nên nàng bôi khá nhiều dầu bôi tóc lên phần mái đó, sắc dầu bắn ra bốn phía, nhìn khiến cho người khác cảm thấy cực kì chướng mắt.

      Chợt nghĩ tới mấy bà tử làm việc nặng oở phòng bếp, lại nhìn thấy cảnh đẹp kia rồi, làm sao có thể giấu diếm được tuệ nhãn như đuốc của Tấn Vương chứ.

      chỉ cảm thấy phí phạm của trời.

      Tấn Vương có chút kinh ngạc loại ý tưởng này của bản thân, phải biết rằng trước nay luôn cảm thấy thân hình của mấy người phụ nữ có chồng luôn khiến buồn nôn. cần nghĩ quá sâu xa, ràng chưa từng nghĩ về nàng như vậy, có lẽ tiểu nhũ nương này là ngoại lệ.

      Bởi vì điều dị thường này, Tấn Vương càng muốn tự mình tìm ra nguyên nhân.

      “Nếu muốn cho bổn Vương trách tội ngươi cũng có thể……” Tấn Vương từ từ .

      Dao Nương sửng sốt chút.

      “ Cởi xiêm y ngươi ra.”

      Ách?

      Dao Nương bị kinh ngạc tới mức quên tôn ti, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Tấn Vương, khuôn mặt trắng nõn lần này được nhìn mồn , miệng đỏ bừng khẽ nhếch, rất giống cảnh đẹp mê người.

      Tấn Vương chưa bao giờ là người phóng khoán cả, nghiêm túc mà cực kì bảo thủ, cũng tương đối chú ý thể diện, dù sao sinh ra cũng là hậu duệ quý tộc, là long tử phượng tôn phú quý đến thể phú quý hơn. Việc từ trong miệng nghe được loại lời đùa giỡn lưu manh thế này còn đáng sợ hơn việc cởi hết đồ chạy rông phố.

      Dù sao đời trước Dao Nương cùng Tấn Vương ở bên nhau nhiều như vậy, cũng chỉ vài lời ít ỏi, còn lại đều là vài câu vui vẻ khi làm chhuyện giường chiếu thôi. Mà chờ sau khi xuống giường giường, lại trở thành bộ dáng đứng đắn, lạnh băng, tựa như thần tiên dính bụi trần.

      “Điện hạ, ngài thể như vậy……” Miệng hồng hồng run run nửa ngày, Dao Nương mới gian nan ra: “Như vậy cùng những ác bá khinh nam bá nữ đó có gì khác nhau đâu……”

      Nghe vậy, Tấn Vương cười nhạt.

      Là nụ cười thập phần cuồng vọng, khinh thường, khinh thường hết thảy, lại thêm vào vài phần cao cao tại thượng, nhìn xuống chúng sinh, hề che dấu, dường như nghe được thiên đại chê cười nào đó.

      Tấn Vương xác chưa từng thử qua hành động ác bá cưỡng ép con nhà lành bao giờ, nhưng cũng đại biểu cũng chưa từng làm loại chuyện ỷ thế hiếp người giống như vậy. Phải biết rằng với thân phận cùng địa vị của bọn họ, từ sau khi sinh ra cái hiểu đầu tiên chính là “ thế” ( quyền thế) , cái gì gọi là ‘ thế ’. Mà bọn họ được gọi là long tử phượng tôn luôn áp ở phía chúng sinh làm sao phải là ‘ thế ’.

      Đặc biệt, khi Tấn Vương còn Đức phi qua đời, hoàng tử mất mẹ ruột ở trong cung, còn bằng nô tài. Từ Tấn Vương liền hiểu được như thế nào mượn ‘ thế ’, hiểu được phải dựa ‘ thế ’ uy hiếp những tên nô tài đó, cùng với việc như thế nào đạt được càng nhiều ‘ thế ’, ấy mục tiêu là ngày nào đó đứng đỉnh mây mà nhìn xuống.

      Cho nên Tấn Vương phải ác bá, chẳng qua là ác bá tương đối cao cấp thôi, là tổ tông nhóm ác bá thôi. :)]]]]]]]]]]]]]]

      Nếu kêu phải làm ra hành động giống mấy ác bá phố kia đúng là hơi làm khó .

      Ở trong đầu Tấn Vương suy tư ác bá ở phố phường nên ức hiếp lương dân như thế nào, phải thích suy nghĩ, mà là tiểu nhũ nương trước mắt thú vị như vậy, biểu của nàng chính là như thế.

      Đáng tiếc Tấn Vương suy nghĩ hồi lâu, cũng chưa thể ngộ ra bản lĩnh như vậy, quyết định từ bỏ, dựa theo cách của mình mà làm.

      “ Cởi đồ ra, đừng để cho bổn Vương lại lần thứ hai!”

      Tác giả có lời muốn : Tấn Vương: Nàng là quả phụ tang chồng? Bổn Vương chết? Chính nàng đếm thử xem đây bất quá mới hai mươi hai chương, chồng nàng chết bao nhiêu lần hử?

      Dao Nương: (mặt vô tội, chọc ngón tay, nhưng là lời nào )

      Tấn Vương: Bổn Vương khiến nàng biết nam nhân của nàng rốt cuộc có phải chết hay …… Dưới tỉnh lược vạn chữ……
      Last edited: 23/1/19

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      sắp có cảnh hót hòn họt :yoyo51::yoyo45:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :