1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-đại thúc-1vs1]Trăng sáng trong lòng ta - Nhất Khỏa La Bặc (20+) [VIP]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Meooo¡¿¿♥♡

      Meooo¡¿¿♥♡ New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      11
      "*** em quá"
      "Sau này lớn hơn" :1::1::1: mới chương 2 thôi mà :025::xitmau:
      dieulinhahaChris thích bài này.

    2. Lili1206

      Lili1206 New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      13
      Hóng chương mới nàng ưi

    3. dieulinhaha

      dieulinhaha Well-Known Member

      Bài viết:
      84
      Được thích:
      2,126
      Chương 3:
      Editor: LInLA

      bé dưới thân cắn môi, mày nhíu lại, cái trán mồ hôi từng giọt, đùi run run ngừng nhưng vẫn mở rộng để tiếp nhận gậy lớn của .


      Lục Hoài Dư thấy mặt nhắn của nhăn lại, cầm lấy tiểu nhũ vuốt ve, niết hạt đậu để phân tán chú ý của , đợi buông lỏng mới mạnh mẽ nâng thân đâm phá tầng màng mỏng manh đó.


      “A...”


      Rất... đau! Thẩm Minh Duyệt mắt đỏ lên, nước mắt quanh hốc mắt muốn rơi ra, nhớ tới thể chọc tức giận nhất định phải làm cho vừa lòng, đem nức nở nghẹn trở vào trong.


      Lục Hoài Dư chịu nổi, bỗng nhiên muội muội co rút lại sắp đem gậy thịt bẻ gãy.


      tay xoa bộ ngực , tay chà xát hoa châu để chảy ra hoa dịch, hoa huyệt co lại, mang ra huyết dịch đỏ tươi.


      “A... nhanh quá.”


      Bộ ngực với muội muội nan mềm.


      Gương mắt lên nhìn bé dưới thân, lông mi có vài giọt nước mắt chưa kịp rơi xuống, mắt to chứa đầy nước mắt, quật cường chịu chảy xuống.


      Lục Hoài Dư giúp nàng lau nước mắt, tay nóng lên.


      “Muốn khóc khóc , đừng chịu đựng.”


      Nghe người đàn ông lời này, Thẩm Minh Duyệt rốt cuộc nhin được mà nước nở ra tiếng, thút thít nghẹn ngào, “Ôi ... Đau.”


      Lục Hoài Dư chậm rãi kích thích gậy thịt chôn trong thân thể , lau nước mắt chảy dài hai má.


      “Nhanh thôi đau.”


      Chính cũng biết những lời nàng ngữ khí có bao nhiêu ôn nhu.


      Thẩm Minh Duyệt chậm rãi ngừng khóc, thân thể bị xé rách đau đớn sau cảm thấy biến hóa rất kỳ lạ, nam căn dọa người của ở phía dưới ra vào, ma sát làm ê ẩm ngứa.


      Lục Hoài Dư thấy ngừng khóc, phía dưới bắt đầu xoắn , ấn vào được phải mở lớn, toàn bộ nam căn mới vào được tiểu muội muội của , nảy sinh ác ý đỉnh đến hoa tâm, nhưng vẫn còn đoạn thân gậy ở bên ngoài.


      bé vẫn là quá .


      Thẩm Minh Duyệt bị đỉnh chỉ kêu ra được y y a a, tay chân như nhũn ra, cầm được mắt cá chân, chỉ nâng chân lên ôm lấy thắt lưng .


      bé non nớt trắng nõn như tiểu bạch xà, dùng sức quấn người đàn ông, dùng tiểu muội muội đón ý hùa theo người đàn ông thô bạo.

      Lục Hoài Dư nhướm người ngậm lấy hạt đậu huênh hoang chói mắt phía trước, tay kia cũng nhàn rỗi, vuốt ve bộ ngực bên kia.


      Thẩm Minh Duyệt thấy thân thể mình tò mò kì quái, khi dùng cây gậy lớn đỉnh vào tiểu muội muội, toàn thân bỗng dân lên trận tê dại, ngứa ngái chui vào trong xương cốt, tiểu muội muội co rút keo theo toàn thân run rẩy, ngón chân đều ngứa cuộn lên.


      bé bị đâm đến cao trào, tiểu muội muội chớt run rẩy hung hăng xoắn chặt , Lục Hoài Dư nới lỏng, tinh dịch trắng điên cuồng tiết ra.


      Rút áo mưa bẩn ra ném xuống, lấy cái mới đeo lên.


      Mắt Thẩm Minh Duyệt sương mù bao kín, nhìn động tác sợ đến cả người cứng đờ đồng thời đầu óc cũng hiểu ra, còn nữa à?


      Lục Hoài Dư cười, “ Vật , thế này còn chưa bắt đầu đâu.”


      Vừa rồi thấy mệt, nhưng lúc này người cảm thấy tinh thần hơn gấp trăm lần, đem bé lăn qua lộn lại thưởng thức vài lần mới thỏa mãn.


      Dừng lại qua nửa đêm, dưới thân bé con sớm mê man, hoa muội muội ướt đẫm còn quấn lấy , rút ra, miệng kêu ra tiếng nức nở, lông mi run run mở mắt ra.


      Thẩm Minh Duyệt rũ mắt thầm nhìn trộm vẻ mặt , người đàn ông khóe miệng khẽ nhếch, như là vừa lòng, tâm tư cũng thả lỏng.


      Khuôn mặt bé trơ bóng nhắn lông mi còn có nước mắt lăn tăn che lấp con ngươi vụn trộm liếc , còn nghĩ phát nhìn lén .


      Mí mắt hồng lên, mũi cũng trở nên hồng, toàn thân bị hẵn kinh dễ những vết đỏ trải rộng, bộ dạng rất đáng thương.


      Lục Hoài Dư nở nụ cười, “ Tôi tắm.”


      Thẩm Minh Duyệt lấy chăn che thân thể mình ra muốn xuống giường, “ Vậy, tôi đây.”


      Lục Hoài Dư giữ chặt tay , bé quay đầu lại mở to đôi mắt gợn sóng nhìn , đuôi mắt đỏ bừng, bộ dạng đơn thuần, hoàn toàn giống với hình ảnh ở giường, tự mình nắm mắt cá chân làm lộ ra tiểu muội muội để đâm vào.


      Chẳng lẽ còn muốn! Thẩm Minh Duyệt trừng to mắt, thân thể run lên.


      Thấy khuôn mặt nhắn dần dần trở nên kinh hoàng, Lục Hoài Dư cười , dọa rồi.


      khuya rồi, ngày mai mới .”


      Thẩm Minh Duyệt nghe vậy ngơ ngác gật đầu cái.


      Lục Hoài Dư tắm xong bước ra, đầu có cái khăn lau tóc, vây quang hông là chiếc khăn, người còn chưa lau bọt nước, nước chảy xuống dọc theo cơ bắp cuồn cuộn.


      Thẩm Minh Duyệt chỉ nhìn thoáng qua khuôn mặt nhắn đỏ lên, vội vàng trốn vào phòng tắm.


      Cả người đỏ lên, giữa hai chân có chút đau, nhìn vào gương phòng tắm tách phía dưới ra xem, hai cánh hoa môi sưng đỏ, bắp đùi có vết máu khô.


      Trừng mắt nhìn, đem hết tất cả nghẹn trở lại, đừng khóc, được khóc.


      Tắm rửa xong lấy váy mặc vào rồi ra ngoài, gian phòng chỉ có cái giường, còn có sofa, Thẩm Minh Duyệt liếc nhìn giường lớn, dựa lưng vào giường, trong phòng chỉ mở đèn đầu giường, suy nghĩ rồi nhấc chân đến sofa.


      Lục Hoài Dư dựa lưng vào giường lật xem tài liệu, cầm điếu thuốc trong tay cháy hơn nửa, nhìn bé bước ra, đưa đến bên miệng, hút hai hơi rồi phun ra, nhân tiện đem điếu thuốc đặt tại gạt tàn nghiền nát.


      “Đến ngủ giường.”


      Thẩm Minh Duyệt ngừng chút, nhu thuận nghe theo lời người đàn ông, tay chân nhàng bò lên giường, quy củ nằm bên, lấy chăn che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt ôn nhu.


      Giường rất lớn, nho chút, chỉ chiếm đến phần ba giường, đến đáng thương.


      Lục Hoài Dư tắt đèn đầu giường, mỗi người chuyện, dần dần ngủ say.


      Thẩm Minh Duyệt nhắm mắt lại, ràng thân thể mệt chết , nhưng lại buồn ngủ, ngửi được trong khi còn chút mùi thuốc lá, bên cạnh tiếng hít thở theo quy luật trầm ổn, đếm được tim đập khi ngủ.


      Ngày hôm sau Lục Hoài Dư như thường lệ bảy giờ rời giường, nhiều năm đồng hồ sinh lý báo thức, khe khẽ đẩy người mới xuống giường được.


      Tối hôm qua bé ngủ say lăn đến trong lòng , tay chân ôm lấy , Lục Hoài Dư theo thói quen chỉ ngủ mình, cho nên chưa bao giờ cho bạn ngủ qua đêm, tối hôm qua quá muộn, nên bé trở về mình rất nguy hiểm mới cho ở lại.


      đẩy ra, chỉ chốc lát lại lăn đến đây, lặp lại mấy lần, Lục Hoài Dư cũng mệt mỏi, tùy ý bé cuộn tròn trong lòng ngủ.


      Rửa mặt xong đứng bên giường mặc quần qóa, nhìn thiếu nữ còn ngủ giường, lộ ra ngoài chăn khuôn mặt nhắn, lõa lồ vai dấu hồng do để lại.


      Tối hôm qua ràng sợ hãi muốn chết, nhưng lại quật cường nâng chân lên ôm lấy thắt lưng hùa theo.


      Quá nghe lời.


      biết bên môi nổi lên ý cười, sau khi rời khỏi nhìn thấy Đồng Chu đợi ngoài cửa.


      “Giúp tôi tra chút bé đó có khó khăn gì.”


      Lời này ý tứ là muốn giúp , Trần Đông Chu hơi kinh ngạc, xem ra bé làm cho vui, đơn giản.


      Thu lại biểu tình đáp, “ biết ạ.”
      Last edited: 3/5/18

    4. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Ôi để ý nhau rồi, nữ chính đáng thương quá đúng kiểu tiểu bạch thỏ hiền lành lắm luôn

    5. dieulinhaha

      dieulinhaha Well-Known Member

      Bài viết:
      84
      Được thích:
      2,126
      Chương 4: Tuổi còn mà dám dối

      Thẩm Minh Duyệt đợi người kia rồi mới dám mở mắt, toàn thân đều thấy khó chịu, giữa hai chân cảm giác rất đau khi bị ma sát, nhưng tối hôm qua ngủ rất thoải mái, mơ thấy gì cả.

      Cầm lấy điện thoại xem thời gian, mới tám giờ, lúc này về bệnh viện chắc mẹ phát .

      ra cửa khách sạn, gió buổi sáng có chút lạnh, ánh nắng tươi sáng, ôn hòa chiếu vào người, ấm áp thoải mái, cảm giác như được sống lại.

      Thẩm Minh Duyệt quay đầu lại liếc nhìn, cửa sổ của căn phòng tối hôm qua, những gì đều để lại sau cánh cửa đó.

      Nhà ga tàu điện ngầm cách đó khá xa, phải đoạn xa mới đến, tối qua thừa lúc mẹ ngủ bắt xe bus đến đây.

      Đúng là khi trở lại bệnh viện mẹ phát ra, vì gần đây phải thử thuốc mới, tác dụng phụ thuốc làm mẹ mê man.

      Thẩm Minh Duyệt thay váy người, giữa trưa xuống canteen dưới tầng bệnh viên mua cơm, cơm nước xong rồi cùng mẹ trò chuyện lúc, mắt mẹ dần dần trĩu xuống, Thẩm Minh Duyệt hạ giường bệnh xuống.

      Di đông trong túi xách run lên, cầm lên xem thấy tài khoản ngân hàng vừa có thêm hai mươi vạn.

      Bên kia rằng người đó vừa lòng thêm mười vạn nữa, Thẩm Minh Duyệt nhớ đến cảnh kiều diễm tối hôm qua, còn bé, nên động tác rất ôn nhu, hai má nổi lên tầng đỏ ửng cùng cười .

      Như vậy, là vừa lòng sao?

      Thẩm Minh Duyệt ra ngoài thanh toán, nhưng trong tài khoản lại nhiều hơn ba mươi vạn.

      Sững sờ nhìn lại những con số trước mặt, đếm lại mấy lần. A sao lại thế này?

      Buổi chiều có người đến giải thích được nghi hoặc trong .
      Trong phòng bệnh có ba giường, mẹ Thẩm nằm tận trong bên cạnh là ban công, bên kia là ông cụ, còn giường có người nằm, nhưng người đến chăm sóc ông cụ nằm, Thẩm Minh Duyệt buổi tối phải nằm giường xếp.

      Ông cụ hôm nay giải phẫu, người đàn ông đến gõ cửa vào, Thẩm Minh Duyệt nhìn theo.

      muốn tìm ông cụ sao? Ông ấy phẫu thuật.”

      “Chào Thẩm tiểu thư, tôi đến tìm .”

      Thẩm Minh Duyệt khó hiểu, “Tìm tôi? Nhưng tôi biết là ai.”

      Trần Đông Chu năng suất làm việc thể chê, sau nữa ngày điều tra xong tư liệu về Thẩm Minh Duyệt.

      “Tôi là thư ký của Lục tiên sinh, tên tôi là Trần Đông Chu.”

      “À à, chào , nhưng mà Lục tiên sinh là ai?”

      Trần Đông Chu sắc mặt cứng ngắc, biết nên như thế nào, biết cho thế nào mới cho biết được Lục tiên sinh là ai.

      Suy nghĩ rồi mới mở miệng , bộ dạng đánh đố, “ Tối hôm qua.”

      Thẩm Minh Duyệt nghe được lập tức hiểu Lục tiên sinh là ai, khuôn mặt đỏ lên liền vội vã gật đầu, “ Tôi biết rồi, chúng ta ra ngoài chuyện.”

      Nếu chuyện ở đây bị mẹ Thẩm nghe thất tốt lắm.

      Ngoài hành lang nghe lời Trần Đông Chu nơi, Thẩm Minh Duyệt kinh ngạc, “Cái gì.”

      ra ba mươi vạn đó là do người đàn ông tối hôm qua cho sao.

      Trần Đông Chu đừng nhìn bé trước mặt gầy teo yếu ớt, nắng ngoài cửa sổ rọi vào làm làn da trắng long lanh, khuôn mặt rất đẹp, đôi mắt trong suốt.

      theo Bí thư* nhiều năm như vậy, nhìn thấy bên người bí thư rất nhiều , Trần Đông Chu phải thừa nhận có vẻ đẹp thua kém đại minh tinh, trách sao lọt vào mắt bí thư.

      *Mình có tìm mấy bản convert có bản gọi bí thư có bản gọi thư ký, mình edit theo bí thư vì thấy hợp lý hơn, có gì thay đổi mình sửa lại.

      Mấy người Thành phố A cũng có bản lĩnh, có thể tìm thấy bé này đưa lên cho bí thư.

      “Còn có tôi đổi phòng bệnh của mẹ thành phòng VIP, chờ bà ấy tỉnh lại có người tới giúp đổi phòng.”

      Thẩm Minh Duyệt liên tục xua tay, “ thể làm phiền được, còn có tiền dư cầm lại , tôi thể cầm.”

      Trần Đồng Chu , “Đây phải là việc của tôi, tôi chỉ dựa theo chỉ thị làm việc, tiền là ấy cho .”

      Thẩm Minh Duyệt lắc đầu, vội vàng , “Cái này cũng được tôi thể cầm!”

      Trần Đồng Chu để ý tới, lấy tờ giấy từ tập công văn đưa cho Thẩm Minh Duyệt.

      “Còn có, tôi giúp học trở lại, đây là trường tư, xem qua chút.”

      được! Tôi học rồi ai chăm sóc mẹ tôi.”

      thuê y tá.”

      “A?” Thẩm Minh Duyệt ngập ngừng, sững sờ biết cái gì cho tốt.

      Sao lại thế này? Mọi việc người đàn ông kia đều giúp làm tất cả.

      Chờ mẹ Thẩm tỉnh dậy, Trần Đồng Chu nghiêm trang ông chủ lúc trước qua lại với cha , tại biết được Thẩm tiên sinh sau khi mất để lại hai mẹ con nên muốn giúp hai người.

      Người đàn ông trước mắt dáng người đĩnh đạc, ngữ khí trầm ổn, mang cho người khác cuốn hút tin tưởng, mẹ Thẩm nghe xong cũng nghi ngờ gì, tại hai mẹ con còn gì cho người khác phải phí công lừa gạt.

      Thẩm Minh Duyệt đứng ở bên nghe hươu vượn, cũng thể cho mẹ Thẩm biết, vì tối hôm qua bán mình, hầu hạ người ta hài lòng, cho nên thấy đáng thương nên cứu giúp.

      Lúc đưa Trần Đồng Chu ra ngoài Thẩm Minh Duyệt hỏi, “Có thể cho tôi số điện thoại của ông ấy được hay ?”

      Số điện thoại cá nhân của bí thư là thể tùy tiện lộ ra, nhưng bí thư vừa mắt bé này, bằng sai điều tra .

      Trần Đồng Chu do dự, đưa danh thiếp cho , “Đây là số điện thoại văn phòng, có thể gọi vào số này, có người báo lại.”

      Thẩm Minh Duyệt giọng cảm ơn rồi nhận lấy.

      Hôm nay Lý tổng phát Lục đại bí thư hề lạnh mặt, thậm chí còn cười với mình, xem ra người dưới tuyển đúng người rồi.

      Xây mới thành thiết phương án Lục bí thư đưa ra, tuy rằng theo mong muốn bọn họ, nhưng là 30% cũng ngoài dự kiến bọn họ.

      Kỳ Lục Hoài lúc trước tính cho bọn 30% này, xây mới thành thiết tuy rằng phải công ty tranh thủ, nhưng tương đối coi trọng công ty này, làm chút lợi mọi người hợp tác mới tốt.

      Buổi tối đối phương làm tiệc, thực tế chính là muốn mượn sức Lục Hoài Dư để về sau cùng làm tốt, Lý tổng sớm hỏi thăm, vị này mới nhậm chức thế lực mạnh, ngàn vạn thể đắc tội.

      Ai cũng dám tới uống rượu cùng Lục Hoài Dư, nhưng cũng ý tứ uống mấy chén, sau khi kết thúc tài xế lái xe đưa trở về, là phòng khách sạn.
      Lục Hoài Dư hạ thấp cửa sổ bay bớt mùi rượu, cởi cà vạt, “Chưa trang trí xong sao?”

      Trần Đồng Chu ngồi ngay ngắn ở ghế phụ lái, nghe vậy quay đầu trả lời, “ chuẩn bị xong, ngày mai có thể vào ở.”

      Lần này nhận chức, mua phòng mới còn chưa trang trí xong mà phải tới rồi.

      “Ừ.”

      Đột nhiên nhớ tới đôi trong trẻo của bé tối hôm qua.

      “Sắp xếp cho bé thỏa đáng chưa?”

      “Làm xong rồi, bí thư xem, đây là tư liệu ấy.” Trần Đồng Chu đưa giấy tờ cho Lục Hoài Dư.

      Lục Hoài Dư tiếp nhận, lật xem, ra là bé đáng thương, năm ngoài cha vì công ty nợ quá nhiều, chịu được liền nhảy lầu tự sát, mẹ bị ung thư phải nằm viện điều trị, bỏ học ở nhà chăm sóc mẹ.

      Nhớ lại khuôn mặt bé quật cường, tuổi còn phải trải qua nhiều việc như vậy, Lục Hoài Dư cảm thấy có chút đau lòng.

      Đọc đến mặt sau Lục Hoài Dư ngón tay dừng chút, tối hôm qua lớn rồi, tư liệu có ghi là tháng mười hai mới đến sinh nhật.

      Còn tuổi mà dám dối.

      có chút tức giận, chốc lát lại cười, tức giận cái gì chứ, bé cũng phải cháu trai tiểu Viễn nhà .
      Last edited: 3/5/18
      Hoacothong, meomeoni, MaiAnhSF55 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :