1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 90: Đổi với tôi sao

      ra hôm nay Tô Hoằng cũng cảm thấy Cao Trường Húc chủ động cùng Nam Ca đánh nhau này chuyện quá mất mặt mũi, dù sao ta cũng là đội trưởng mà.

      Đặc biệt là về sau còn thua thảm như vậy, lúc đó nếu thanh đao của Nam Ca lệch cái. chừng có thể đem cánh tay ta chặt xuống.

      Tuy nhiên... Đội trưởng vừa thua, bọn họ liền lấy tên Nam Ca làm tên đội, chuyện này được chứ...

      Vì vậy Tô Hoằng chỉ vỗ vỗ bả vai Tân Vũ Hoa: " Trước tiên cậu thuyết phục đội trưởng, lúc đó ca ca cũng tùy cậu."

      Tân Vũ Hoa tự động che giấu nửa câu đầu, vỗ tay cái, tay còn mọc ra đóa hoa bồ công hoa. Cậu giống như hiến vật quý đưa cho Tô Hoằng: "Ca ca, cảm ơn ủng hộ em!"

      Tô Hoằng: ... Tôi vừa mới gì đó?

      Duy nhất có nhả ra chữ nào, chính là Tông Hạo Hiên. Dựa vào cái gì mà đội ngũ muốn dùng tên Nam Ca? kia ta mới thèm để ý đâu.

      Bốn người khí thế ngất trời thảo luận, nghĩ tới đội trưởng của bọn họ giờ phút này ở cùng Đường Tư Nguyệt. Hôm nay mọi người thấy Cao Trường Húc tác phong nhanh nhẹn rời sân khấu, thực tế chỉ có chính ta ràng, ta bị thương.

      Đường Tư Nguyệt chủ động bày tỏ muốn đến giúp ta băng bó miệng vết thương. Giờ phút này ta nhìn Đường Tư Nguyệt chuyên tâm băng bó, chỉ cảm thấy rất là áy náy.

      "Tư Nguyệt, xin lỗi, tôi vốn cho rằng có thể cho Nam Ca bài học."

      Đường Tư Nguyệt ngoan ngoãn lắc đầu: " quan hệ, Cao đại ca, tôi có thể nhìn ra tất cả mọi người thích Nam Ca. Thiên vị ấy là chắc chắn. hết sức nên cần tự trách. phải là tinh hạch sao, Lệ Sâm đúng, về sau em đơn độc giết Zombie cũng tìm được."

      Nếu mà ta tố khổ với Cao Trường Húc, khả năng Cao Trường Húc còn thương ta như thế. tại ta cảm giác bản thân cùng Đường Tư Nguyệt chính là người trong đồng đạo, nhìn Đường Tư Nguyệt thuận mắt cực kỳ, còn chủ động đề nghị: "Đơn độc giết Zombie cái gì, về sau em cứ theo đội ngũ chúng tôi! Chỉ cần chúng tôi còn ở đây, nhất định bạc đãi em! Hơn nữa em yên tâm , về sau hành động, Nam Ca đừng nghĩ theo!"

      Đường Tư Nguyệt nghĩ tới, ta bất quá chỉ cùng Cao Trường Húc vài câu có thể có hiệu quả dạng này. Vì vậy ta lập tức cười cái, nhưng lại lo lắng hỏi: "Nhưng mà trình độ của em cao, các đội viên khác đều chê sao..."

      Cao Trường Húc hừ : "Bọn họ có cái gì tốt mà ghét bỏ chứ, ai mà phải là từ trình độ này đến? Em cứ yên tâm , dù sao mới là đội trưởng!"

      Đường Tư Nguyệt cảm động gật đầu, trong mắt tràn đầy nước mắt: "Đội trưởng, cảm ơn !"

      Đường Tư Nguyệt nghe theo, khiến Cao Trường Húc vô cùng thỏa mãn. Quả nhiên con hẳn phải như vậy chứ. Thời điểm nên chịu thua phải chịu thua.

      Như cái loại tính tình đó của Nam Ca, ai có thể nhịn được ta?

      Lời này nếu như bị Nam Ca biết được. Nhất định nghĩ, Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu đều nhịn được nhé.

      Lúc này Nam Ca bận bịu buổi trưa, cuối cùng cũng đem thành phần trong thuốc thử đều phân tích ra được. Thậm chí ngay cả liều lượng đều bị suy luận ra.

      Diệp Thiệu nhìn từng mục số liệu giấy viết, đối với Nam Ca càng ngày càng hài lòng.

      " Kiến thức cơ bản của sư muội quả nhiên là vững chắc."

      Nam Ca đối với khen ngợi của ta chút cũng quan tâm. chỉ duỗi tay hỏi ta: "Quà của tôi đâu?"

      Diệp Thiệu cười cười với , sau đó đến phòng ướp lạnh. Sau khi mở cửa, Nam Ca vậy mà lại phát bên trong đặt ít túi máu!

      Trong nháy mắt lên tinh thần nghĩ thầm, Diệp Thiệu cũng hiểu rất nhá? Làm sao biết mình muốn cái này nhỉ?

      Nhưng ai biết, Diệp Thiệu chuẩn bị cho , lại là kem ly trong tủ lạnh! Nam Ca nhìn thấy thứ trong tay ta, toàn bộ cơ thể Zombie cũng tốt.

      Đây chính là ta quà thưởng? Nhưng mà mình thích ăn đồ chơi này đâu!

      Diệp Thiệu còn đem kem ly đưa cho Nam Ca, : "Trước kia em thích nhất vị này, thí nghiệm rất nhiều lần. Cuối cùng cũng làm ra tương tự, em nếm thử ?"

      Đáp lại ta là cái gáy Nam Ca.

      Đồ nhân loại này là tức chết mà! Lần sau nhất định phải hỏi trước Diệp Thiệu đến cùng là tặng mình cái gì mới đồng ý!

      Diệp Thiệu thực là muốn lấy niềm vui cho Nam Ca. Dùng trán cũng có thể nhìn ra, Nam Ca rất vui vẻ. Vì vậy ta chỉ có thể thất lạc nhìn thoáng qua kem ly liền thu hồi tay hỏi: "Vậy em muốn cái gì khác sao?"

      Lúc này Nam Ca sinh khí đây, liền lầm bầm câu: "Tôi muốn túi máu."

      "hử?" Diệp Thiệu nghe .

      Nam Ca cáu kỉnh cái liền phản ứng lại, thiếu chút nữa lộ ra miệng!

      Vì vậy lập tức lắc đầu: " được, cứ lấy kem ly . Tôi muốn cái gì khác."

      Trong lòng Diệp Thiệu quả thực tích tụ cực kỳ. Đây là tiểu sư muội, tại sao bản thân càng ngày càng hiểu ấy rồi. Cũng may thời điểm Nam Ca tiếp nhận kem ly, Lệ Sâm trở lại.

      Sau khi vào phòng thí nghiệm, phát Nam Ca vẫn còn ở đây liền hỏi : "Hôm nay cả ngày đều hề ra ngoài? ngoan ngoãn, lát nữa tôi cho ăn ngon."

      Nam Ca có chút tin được nhìn Lệ Sâm cái: " sao?"

      "Đương nhiên." Lúc Lệ Sâm chuyện, đồ cầm trong tay chuyển đến bàn. Sau khi vén rèm lên, thứ bên trong thình lình lộ ra chính là máy móc Diệp Thiệu cần có nhất!

      Diệp Thiệu vốn nghĩ tới Lệ Sâm có thể lấy lại đây, bây giờ nhìn đến máy móc này ta cao hứng. vòng quanh cái bàn tầm vài vòng, còn kích động hỏi Lệ Sâm: "Đến cùng là từ đâu tìm đến thứ này? Quả thực là giải đáp khẩn cấp của tôi!"

      Lệ Sâm nhàn nhạt : "Vận khí tốt, đụng phải cái bệnh viện."

      tại lấy được máy móc là chuyện tốt nhất rồi, Diệp Thiệu biết Lệ Sâm có chỗ giấu giếm nhưng ta cũng muốn miệt mài theo đuổi. Kiểm tra chút máy móc này phát nó hoàn hảo!

      " là quá tốt rồi. Đợi thêm hai ngày nữa là thuốc thử có thể nghiên cứu ra!"

      ra Lệ Sâm cũng có chỗ nghi vấn: "Nếu như chỉ là thuốc thử khảo nghiệm dị năng, như thế nào cũng thể làm cho vui đến thế được."

      Bởi vì sau khi dị năng thức tỉnh, trừ phi là chính mình hết sức giấu giếm. Người có dị năng muốn chứng minh chính mình quả thực rất dễ dàng.

      Diệp Thiệu đối với cái này chỉ thần bí cười tiếng: " Thuốc thử này đương nhiên riêng gì kích thích dị năng đơn giản như thế, biết vì thuốc thử này tôi dùng hết bao nhiêu tinh hạch ?"

      Nguyên liệu bên trong còn có tinh hạch? Lệ Sâm nhìn Diệp Thiệu, ánh mắt quả nhiên càng thêm tĩnh mịch.

      Nam Ca ngược lại lại có hiếu kỳ gì. Thời điểm vừa mới thí nghiệm liền phát bên trong có thành phần tinh hạch.

      A... Còn làm thế nào phát , đương nhiên là bởi vì nếm qua nha...

      "Chúc sớm ngày thành công." Lệ Sâm tâm ý .

      Diệp Thiệu gật đầu: "Tôi nhất định . Lần này tính ra tôi thiếu cái nhân tình. có cái gì cần ? Đầu tiên trước, muốn để cho tôi nhường ấy ra là tuyệt đối thể nào."

      Lệ Sâm có thể nhìn ra ta tâm muốn bày tỏ cảm tạ với mình, vì vậy cũng thèm từ chối, với Diệp Thiệu: " cho tôi vài túi máu ."

      "A?" Như thế nào Diệp Thiệu cũng nghĩ tới, Lệ Sâm muốn thứ đồ đơn giản như thế. Đây là tận thế nha, ta là người bình thường. Chẳng lẽ phải nên muốn vũ khí? Muốn xe? Lại muốn túi máu!

      " định suy nghĩ thêm sao?" Diệp Thiệu biến sắc mà ngăn trở trước máy móc, giống như rất sợ Lệ Sâm lấy trở về.

      Lệ Sâm nhướn mày nhìn Diệp Thiệu: "Sao nào, hay là định đồng ý nhường lại ấy?"

      "Đó đương nhiên là thể nào!" Diệp Thiệu nổi giận đùng đùng đến chỗ dự trữ đồ. Sau đó lấy ra ba túi máu cho Lệ Sâm: “Được rồi!"

      Nam Ca vẫn luôn lên tiếng, bởi vì lúc trước liên tục nhìn cái máy móc kia. tại lại bị túi máu hấp dẫn ánh mắt, còn hỏi Diệp Thiệu: "Hai người để cho ai cơ?"

      Lệ Sâm rất là bất đắc dĩ, dưỡng con Zombie ngu xuẩn như thế, tim rất mệt mỏi đó. Trước khi , Lệ Sâm còn cho Diệp Thiệu thông tin: "Dọc theo con đường này, tôi đụng phải ít người. Có vài liên tục muốn tôi mang các ấy đến căn cứ Tân Bình, tất cả đều bị tôi cự tuyệt. thông báo lãnh đạo căn cứ , để bọn họ... Cẩn thận chút."

      Diệp Thiệu trong nháy mắt liền hiểu ra, sắc mặt nghiêm túc cùng Lệ Sâm lời cảm tạ: "Được, tôi nhớ rồi."

      Lệ Sâm cười cười với Diệp Thiệu, mang theo Nam Ca rời .

      Sau khi ra cửa, Nam Ca còn cùng Lệ Sâm lầm bầm câu: "Lệ Sâm, tôi cảm thấy cái máy vừa mới đưa cho Diệp Thiệu kia đặc biệt nhìn quen mắt, giống như tôi dùng qua ..."

      Thân thể Lệ Sâm cứng ngắc trong cái chớp mắt, rất nhanh liền cười hỏi: " có biết thượng kinh cách chỗ này rất xa sao?"

      Nam Ca chậm rì rì gật đầu, cũng đúnh nha. Lệ Sâm cũng thể bệnh viện thượng kinh cầm được.

      Trong tay siết chặt cốc kem ly sắp chảy, Nam Ca nhìn rất nhiều túi máu trong tay . Cuối cùng cũng nhịn được, còn ngửi kem ly trong tay cái, sau đó giả vờ như rất say mê, nhắm mắt lại : "Cái hương vị này ngửi rất ngon nha."

      Lệ Sâm nhàn nhạt nhìn lên tiếng.

      Nam Ca lại khen hai câu, mới quay đầu hỏi Lệ Sâm: " có muốn ăn hay ? Tận thế muốn ăn kem ly dễ dàng đâu. Chỉ cần cho tôi ba túi máu, kem ly này chính là của nhé!"

      Lệ Sâm nghĩ thầm, tôi là người đàn ông. Ăn cái gì kem ly chứ. Mặc dù túi máu này cũng là giúp Nam Ca đòi. Nhưng mà sao lại muốn dễ dàng cho thế nhỉ.

      Nam Ca thấy Lệ Sâm hề bị lay động, còn dựa vào gần dụ hoặc : "Nghe thứ này là trước kia tôi thích ăn nhất đấy, muốn nếm sao? Có thể ăn ngon lắm nha!"

      xong còn hít hít nước miếng. Nếu như là người khác, chừng bị hấp dẫn nhưng mà Lệ Sâm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của vậy mà đột nhiên nghĩ muốn gặm ngụm.

      Còn có môi , vừa nhìn liền biết rất mềm mại. Nhất định so với cốc kem ly kia ăn ngon hơn nhiều. Hầu kết vô thức động động, đôi mắt Lệ Sâm càng thêm trầm tĩnh.

      Nam Ca còn lui về sau bước, bởi vì cái ăngten của cho biết, lúc này người đàn ông này hình như có chút đáng sợ nha.

      Ai biết, thời điểm vào phòng, Lệ Sâm tiếp nhận kem ly. Sau đó đưa túi máu cho Nam Ca: "Tôi đổi với ."

      Sao giọng của lại khàn khàn ít? Nam Ca trước tiên nghi hoặc cái rồi lại ném ra sau đầu.

      Gào khóc, ba túi máu nhé! Mặc dù hương vị có dễ ngửi như Lệ Sâm nhưng mà cũng may số lượng rất lớn nha! có thể ăn no bụng!

      Vì vậy Nam Ca ôm lấy túi máu liền vào nhà, Lệ Sâm cùng vào căn phòng. Cầm lấy kem ly tan ra, còn quay đầu đóng cửa lại.

      Hình như Nam Ca rất sợ Lệ Sâm đổi ý, vào nhà liền mở ba túi máu ra hết, đồng dạng còn liếm mỗi túi cái. Lệ Sâm ăn kem ly, chỉ cảm thấy hình ảnh trước mặt này quá đẹp. Quả thực khiến người ta đành lòng nhìn thẳng.

      Đó là máu tươi mà, người bình thường nào cùng đoạt chứ?

      P/s chương 91: Bị Nam Ca cắn

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ô ô ô. Ai bị Nam Ca cắn zị. Lệ Sâm sao. Hoho
      fear thích bài này.

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      ài, ai bị Nam Ca cắn vậy???
      sao giống như Sâm có thể di chuyển xa trong tích tắc vậy??? dị năng à???
      fearHale205 thích bài này.

    4. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Ai mà cắn zombie chứ, tui đoán là Ls, nếu quả thực là như vậy con thú trong a cũng thức tỉnh r kkkk
      fear thích bài này.

    5. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      @huynhphuc9494 ấy chỉ nhen nhóm 1 tí thôi mà bị ăn ồi :)))
      Chương 91: Bị Nam Ca cắn

      Nam Ca đặt ba cái túi máu nằm song song ở đầu giường còn bản thân lựa chọn tư thế ngồi thoải mái. Nhìn cái này chút, lại chạm vào cái kia chút. là thỏa mãn mà.

      Lúc này Lệ Sâm còn miệng to ăn cốc kem ly đưa, nhìn thấy Nam Ca rất là say mê vỗ tay: " đến giờ trà chiều!"

      Lệ Sâm: ...

      Vài ngụm liền giải quyết hết kem ly, Lệ Sâm còn cảm nhận dư vị lát. Nghĩ thầm đây chính là khẩu vị Nam Ca thích ăn? Cũng có cảm giác ăn ngon mà.

      Còn Nam Ca giải quyết cái túi máu đầu tiên. Bởi vì có ba túi nên tốc độ của cũng phải là rất nhanh. Tuy nhiên rất hiển nhiên là tâm tình tốt đến oanh động, thời điểm uống máu đều hận thể hừ hừ hát lên.

      Lệ Sâm thấy khả ái như thế, ngồi ở ghế cũng khẽ cười cười.

      Mà Diệp tiên sinh số khổ căn bản cũng biết, ta nhọc nhằn khổ sở giúp Nam Ca làm kem ly chui hết vào bụng Lệ Sâm. Về phần túi máu ta đưa Lệ Sâm sao? Tất cả bị Lệ Sâm mượn hoa hiến phật lấy lòng Nam Ca rồi!

      Thời điểm Nam Ca ăn cái gì đó rất say mê, cũng cùng Lệ Sâm chuyện, hành lang tầng trệt chỗ bọn họ cũng rất im ắng. lâu sau, giải quyết đến túi thứ hai cảm giác được vài người tới chỗ này.

      bao lâu sau, hành lang liền truyền tới giọng của Tô Phương: "Tại sao giờ vài người trong căn cứ đều truyền nhau là Nam Ca cùng bác sĩ Diệp là đôi nhỉ, bất kể tôi giải thích như thế nào bọn họ cũng tin!"

      Ngữ điệu Tô Hiển ràng cũng có chút thất lạc: "Ai bảo ban ngày Nam Ca tỷ soái như vậy lại bị bác sĩ Diệp mang chứ! Ài, khi đó chúng ta nên giữ chặt ấy lại!"

      Chờ xong liền truyền đến hai tiếng mở cửa rồi đóng cửa, mặc dù Lệ Sâm tìm tòi nghiên cứu Tô Phương cùng Tô Hiển đến cùng là có ý gì. Nhưng ánh mắt nhìn Nam Ca cũng đổi.

      bất quá chỉ rời vài tiếng đồng hồ thôi nhỉ? Trong căn cứ xảy ra cái gì? Tại sao tất cả mọi người đều đem Nam Ca xem thành người của Diệp Thiệu?

      Lệ Sâm bày tỏ tại rất cao hứng. Vì vậy cũng ngồi nữa mà đến bên giường Nam Ca, túi lấy túi máu của . Nam Ca thực giống như con chó , phen bổ nhào qua. Sau đó bảo vệ túi máu sau lưng. Lúc này trong miệng còn ngậm túi, mơ hồ hỏi: " làm cái gì..."

      Túi máu này đưa cho tôi rồi, dĩ nhiên là của tôi. Nào có đạo lý cho rồi đòi lại!

      Lệ Sâm lạnh lùng cười tiếng với Nam Ca, ngữ điệu cứng rắn khiến sau lưng Nam Ca toát ra mồ hôi lạnh: "Nam Tiểu Ca, có phải nên cùng tôi giải thích chút rốt cuộc xảy ra chuyện gì."

      Nam Ca nghi hoặc, cái gì cũng có phát sinh mà.

      Hai ba ngụm đem túi máu ngậm trong miệng giải quyết xong. Vừa muốn duỗi tay lấy cái khác, động tác thế nhưng ngưng cái, sau đó túi máu liền trực tiếp bị Lệ Sâm lấy rồi!

      Gào, trong lòng Nam Ca hận! Thân thể phải là rất linh hoạt sao? Sao còn chậm bước chứ!

      Vứt bỏ túi trong miệng, Nam Ca thở phì phì duỗi tay trước mặt Lệ Sâm: "Đưa cho tôi nhanh lên!"

      Lệ Sâm lui về phía sau, ngược lại còn dựa vào gần Nam Ca hai bước, ánh mắt sáng rực: " muốn sao?"

      Nam Ca dùng sức gật đầu: "Nhanh lên !"

      "Vậy cho tôi biết trước, theo ai?" Lệ Sâm thế nhưng bởi vì lời đồn đãi mà trở nên tính toán chi li.

      Đầu óc Nam Ca lúc này xoay chuyển nhanh, cái gì tiết tháo chứ, đều bị ném ra sau ót rồi: " theo !"

      "Thời điểm tôi rời căn cứ, hay ?" Lệ Sâm lại hỏi.

      Nam Ca trả lời rất quyết đoán: "!"

      Khóe miệng Lệ Sâm cuối cùng cũng lên nụ cười, gương mặt tuấn tú ở trước mặt Nam Ca phóng đại, lại còn dùng ngón tay cầm túi máu điểm điểm gò má mình: "Có phải nên bày tỏ cái?"

      "Bày tỏ cái gì?" Thẹn thùng, Nam Tiểu Ca xác thực để hiểu ra mà.

      Lệ Sâm dụ dụ dỗ : "Chính là bày tỏ chút đối với tôi trung thành như nào, dùng miệng môi ấn cái tại đây là được."

      Nam Ca ngơ ngác gật đầu, a, hóa ra là dạng này.

      Ai nha, trung thành là thứ gì chứ, có nha. Nhưng mà phải nhân loại rất dễ lừa sao, chỉ là chạm vào Lệ Sâm cái, cũng mất mát gì nha.

      Vì vậy Nam Ca vì biểu lộ ràng chính mình đối với Lệ Sâm rất trung thành, đặc biệt trung thành. Thời điểm đến gần còn làm cái quyết định.

      Tươi cười Lệ Sâm bên miệng càng ngày càng đậm, nhìn mặt Nam Ca gần trong gang tấc, đột nhiên hiểu ra. Có số việc hoàn toàn vượt qua khống chế.

      Giống như là biết , từ khi nào bắt đầu. Nam Ca bị bảo hộ ở sau lưng, ràng lúc mới bắt đầu mang theo, luôn đẩy ra ngoài làm bia đỡ đạn; Cũng biết là từ lúc nào bắt đầu, ánh mắt lúc nào cũng đuổi theo Nam Ca.

      Người khác bắt nạt , chính mình tức giận. Lừa gạt , chính mình phẫn nộ. Mặc kệ bản thân đâu xa đều bận tâm tiểu Zombie của có ăn no hay , có bị người khó xử hay .

      cũng còn , mới bắt đầu khả năng còn hỗn hỗn độn độn. Nhưng Diệp Thiệu xuất tuyệt đối đề tỉnh , cũng làm cho biết tâm ý của mình.

      Hóa ra, tim thất thủ, nó chịu khống chế nữa.

      Về phần hai người, cái là nhân loại, cái là Zombie. Tương lai nên chung đụng như thế nào, Lệ Sâm vẫn chưa nghĩ kỹ. chỉ quyết định, chỉ cần ở đây. tuyệt đối làm cho Nam Ca chịu chút ủy khuất nào!

      Nhưng mà tiểu Zombie quá trì độn nha, lúc nào mới có thể hiểu được tâm ý của đây?

      Nếu mà thẳng thích , có lẽ còn sáng lạn cười tiếng với . Sau đó , tôi cũng thích máu nha!

      ... có biện pháp trao đổi.

      (Fear: thương Sâm quớ :v)

      Mặc dù lúc này dụ dỗ Nam Ca thân cận mình nhưng trong lòng Lệ Sâm điểm áy náy cũng có. Dù sao sớm muộn gì cùng là người của mình liền sớm dạy hành vi thân mật với vậy.

      chưa từng qua đương, tại nhìn thế nào cũng thấy Nam Ca đẹp mắt. Đồng thời, đừng nhìn ngoài mặt biến sắc, thực tế trong lòng rất khẩn trương đấy.

      Chờ lúc Nam Ca thơm , nên làm thế nào cùng Nam Ca? Có muốn tại liền biểu lộ ràng tâm ý hay , hay để Nam Ca làm chuẩn bị tâm lý trước?

      Nam Ca mặc dù biết mong đợi trong mắt người đàn ông này là từ chỗ nào đến. chỉ là bên đem miệng tiến đến gần Lệ Sâm, bên còn dùng tay len lén lấy cái túi máu kia.

      Có lẽ Lệ Sâm say mê nhưng lại bị ngốc, mới để cho thực được đâu. đợi đắc ý, bỗng nhiên cảm giác mặt đau đau. Bởi vì quá đột ngột, nhịn được còn phát ra tiếng kêu khàn khàn.

      Đợi đến khi lui về sau, còn đưa tay lau mặt cái. Quả nhiên sờ thấy máu!

      Sắc mặt trắng bệch nhìn Nam Ca, trong mắt tràn đầy thể tin. Tiểu Zombie này cứ như vậy cắn ? muốn cho chính mình cũng bị nhiễm sao?

      nghĩ đến, tại ấy tiến hóa thần trí đến dạng này?

      Cười như khóc hai tiếng, Lệ Sâm biết là lòng mình chua xót nhiều chút hay vẫn là khổ sở nhiều hơn chút.

      Dù sao đều do đối với Nam Ca lơ là đề phòng mới để cho đắc thủ phải ? Nam Ca lúc này còn đứng ở đối diện , còn đắc ý hả hê nhìn đâu. Vì vậy ở trong mắt Lệ Sâm nhìn thấy, bộ dáng nhìn có chút hả hê.

      Rủ đầu xuống, Lệ Sâm cảm thấy khí lực cả người đều như muốn rút sạch. ra tại cũng có năng lực giết chết Nam Ca, nếu như mình thay đổi trở nên mất thần trí còn có thể làm cho Nam Ca chôn cùng. Nhưng mà thế nhưng chưa bao giờ nghĩ tới muốn ra tay với Nam Ca.

      Nam Ca ngây ngô cười nửa ngày, còn chờ Lệ Sâm khen ngợi chính mình đâu, kết quả tại sao Lệ Sâm chuyện nha?

      Vì vậy hơi nuốt chút nước bọt, còn dè dặt hỏi: "Lệ Sâm, nhìn tôi biểu trung thành như này có được ? để tôi ấn cái, tôi vậy mà còn cắn cái nha!"

      Lệ Sâm mãnh liệt ngẩng đầu nhìn Nam Ca, phát còn nâng ngực, vẻ mặt say mê cùng kiêu ngạo. Hiển nhiên là cảm thấy làm được đặc biệt tốt!

      Mẹ nó, vì cái gì tại lại muốn chửi người như vậy.

      " cắn tôi... Là vì biểu trung thành?" Lệ Sâm chuyện cũng có chút nghiến răng nghiến lợi.

      Nam Ca rung đùi đắc ý, giọng vậy mà còn thay đổi trở nên mềm mại: "Đúng nha, có cảm giác được độ mạnh của trung thành độ ?"

      Lệ Sâm: ... Tôi mẹ nó xác thực cảm giác được, nhưng mà tại tôi sắp chết rồi.

      Lại nhìn chằm chằm Nam Ca trong chốc lát, Lệ Sâm cũng xác định, tiểu Zombie ngu xuẩn này ý thức được làm cái gì. Vì vậy Lệ Sâm chỉ cầm túi máu trong tay cho , chính mình dựa vào tường ngồi xuống.

      Đầu tóc lâu có sửa qua, nguyên bản chính là kiểu đầu đinh năm phân. tại dài ra có chút ngăn cản con mắt.

      Bởi vì cúi đầu, Nam Ca cũng nhìn thấy vẻ mặt của . Chỉ nghe giọng phức tạp của vang lên: " tiếp tục uống ."

      Nam Ca kích động tiếp nhận túi máu, còn trực tiếp ngồi ở bên cạnh . Mặc dù uống nhưng còn lo lắng nhìn cái, rất sợ lại cướp .

      Chờ giải quyết xong ba túi máu, Nam Ca vỗ vỗ cái bụng phìng lên của mình, còn hỏi kiện: "Hôm nay có người muốn nhờ xe đến căn cứ Tân Bình?"

      tại Lệ Sâm còn đắm chìm ở trong hải dương sắp chết, cũng muốn trở về phản ứng với lời Nam Ca , chỉ ừ tiếng.

      Nam Ca trừng to mắt: "Sau đó mang theo? Vì cái gì mà mang theo các ấy!"

      Lệ Sâm nhíu mày nghĩ thầm, tại sao tôi phải để cho người con khác ngồi xe của tôi? Hơn nữa nhìn mấy kia rất chật vật, thực lực lại tránh khỏi con mắt Lệ Sâm.

      Các ấy rất có thể là người có dị năng, nếu như đem mặt rửa sạch chừng đều là mỹ nhân đấy. Dạng người này, tại sao phải nhờ xe đến căn cứ Tân Bình chứ? Nếu như mang đến phiền toái gì cho căn cứ làm sao bây giờ?

      Tuy nhiên chút ít lời này cũng kịp cùng Nam Ca , liền vỗ bắp đùi Lệ Sâm cái, còn phát lên tiếng vang: " mang theo các ấy cải thiện thức ăn cho tôi nha! Nhiều người như thế, mang theo liền mang theo!"

      Lệ Sâm: "... Chỗ tiếc nuối là đây sao?"

      Gò má Nam Ca căng phồng: "Vậy tôi còn muốn làm sao bây giờ?"

      Nếu như , vừa rồi Lệ Sâm còn có chút mất mát. tại thế nhưng nửa điểm cũng có sợ hãi trước tử vong, còn thổi phù tiếng bật cười.

      Ác liệt vươn tay ra, nắm hai bên mặt Nam Ca bắt đầu kéo: "Biết là đồ có lương tâm, làm sao có thể có tư tưởng phức tạp gì chứ."

      "Cái gì nha..." Mặt Nam Ca cũng bị kéo biến hình, "Tôi lợi hại hơn loài người các nhiều!"

      A, Đây là lại vểnh đuôi lên rồi.

      "Đúng vậy, lợi hại hơn tôi. Tôi lập tức phải chết trong tay rồi." Lệ Sâm bỏ tay kéo gò má Nam C xuống, thình lình câu này làm Nam Ca quên cả vân vê mặt mình.

      Hai cái tay bé cũng đặt ở gò má, mắt to chớp chớp: " cái gì đó?"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :