1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình dục thâm uyên - Lâm Đình Hiểu Gia Đích Miêu (Quyển 2: Bạn tốt của anh trai)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 19

      Con trai của ngươi Phương Kế Bình gặp sắc quên nghĩa, gặp người thích người, tuyệt tình trăng hoa, thế mà còn bày ra bộ dáng si tình, làm như ta biết ngoài kia có bao nhiêu đàn bà? Bức tử chết bao nhiêu thiếu nữ nhà lành? Nếu phải ngoại hình mà ta dùng trả thù xinh xắn, để cho cắn câu, để chơi đùa nhưng đạt được, ngươi cho rằng ta để chạm vào ta sao? Đứa con trai chảy dòng máu của ngươi cũng ghê tởm dơ bẩn hệt ngươi mà thôi” Nàng nhớ tới những chuyện ác độc mình làm, hai mắt nhắm chặt lại.

      ràng là con của chàng, tại sao lại hề giống chàng, làm ta muốn nhìn nhớ tới chàng cũng chẳng liên hệ nổi, Phương Kế Bình giống ngươi, khiến ta chán ghét ghê tởm” Nàng nhớ tới phu quân, giọng đơn buồn bã.

      “Cũng tốt, giống chàng cũng tốt, như thế ta xử lý mọi chuyện cần thủ hạ lưu tình” Di Nhiên khẽ thở dài, nhìn ánh mắt trợn tròn của lão phu nhân.

      Di Nhiên bước ra cửa, nhìn Từ An đứng ngoài : “Báo lại với chủ tử của ngươi rằng có thể động thủ rồi, lời nên ta xong”

      Từ An muốn lại thôi : ‘Nếu lửa thiêu nương sao có thể thoát thân”

      Di Nhiên mở mắt nhìn xa xăm : “Sao ta phải thoát thân? Mối thù của cuả ta báo xong, phu quân ta còn ở nhân thế, ngươi cùng chủ tử của ngươi cũng đạt được thứ mà các ngươi nên được, ta cũng nên trở về chỗ cũ”

      Từ An mím môi : ‘Việc mượn xác hoàn hồn này quá hoang đường, nương cũng cần gì dây dưa chuyện cũ, lần nữa sống cuộc sống mới phải tốt hơn sao?”

      Di Nhiên lắc đầu : “Thế Hưng còn nữa, ta dù ở chỗ nào cũng có ích gì, ngươi hiểu đâu, có loại tình cảm gọi là sống chết rời”

      “Nhưng lão tước gia hẳn đối với ngài tình thâm như thế” Từ An nhịn được phản bác.

      “Chàng có trọng trách thân nên sao thể vướng vào nhi nữ thường tình? Chàng che chở chủ tử của ngươi hơn mười năm, chàng cảm thấy vậy là trọn đạo nghĩa, mới có yên yên tâm ra . Chàng phụ ta, là ta phụ chàng” Di Nhiên nhìn phương xa “ Ta muốn mau chóng tới nơi chàng qua đời, dù lên thiên đình hay xuống phủ cũng tìm chàng, nếu thể tìm được, nếu cả hai có thể quên nhau, đem phần tình cảm này trở thành mây khói, vậy cũng tốt , tốt hơn ta mình nhớ mong”

      **********

      Lão phu nhân trợn to mắt nhìn Từ An mang Phương Kế Bình bị kê Đơn mê man vào phòng bà ta.

      Bà ta thể động đậy, chỉ phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn nho , nhưng thể nào đánh thức Phương Kế Bình trúng thuốc mê.

      Di Nhiên vuốt ve mặt : “Cho dù ngươi đối với ta tình, cái tình đó có thể kéo dài bao lâu? Chỉ là mới lạ thôi, giống như ngươi đối mới những người phụ nữ khác, đoạt được cả thể xác lẫn tinh thần chán ngán đá họ ra sau. Huống hồ ngươi còn là con của chàng, vô luận chàng có thừa nhận ngươi hay , có thương ngươi hay , ngươi đều là con của chàng. Vạy người là con của ta rồi, ta sao có thể cùng con trai loạn luân chứ?”

      tồn tại của ngươi là sai lầm, mà sai lầm đó lại do chính ta tạo ra, vậy nên ta cùng các ngươi ra . Ta rồi, sai lầm này chỉ có duy nhất biện phát sửa đổi, đó chính là cho hai mẹ con các ngươi còn tồn tại nữa’

      Từ AN sai người phóng hỏa, đốt củi khô chất bên ngoài, khói trắng bốc lên, đám cháy ngày lớn, nóng sáng thiêu thân, chỉ chốc lát, sương phòng của lão phu nhân trở thành cái lò lửa, thanh gỗ rơi xuống,rung lắc ầm ầm, gian phòng chẳng mấy thành tro bụi.

      Từ An nhắm mắt lại thở dài.


      ************

      “Nếu Nghi nhi đưa thứ muội vào Phương phủ, Phương Kế Bình được sinh ra, sau này tước vị của Phương phủ rơi vào tay con tiêng của hoàng thương, để ngài ấy thừa tước. Đây là điều kiện để hoàng thượng trừ bỏ độc người Nghi nhi. Ta bảo vệ tính mạng của ngài ấy, bình an thừa tước, chấp nhận mang tiếng xấu bao nuôi ngoại thất, chỉ còn bước nữa thôi, chỉ bước nữa thôi” Phương Thế Hưng nhắm mắt lại, che nỗi tuyệt vọng bi ai.

      Từ An quỳ gối trước , im lặng gì.

      “Về với chủ tử của ngươi, giai nhân qua đời, nhưng lời hứa của Phương Thế Hưng ta thay đổi” Phương Thế Hưng quay người, bộ dạng lảo đảo.

      Từ An giật mình, vốn muốn hỏi tước gia xem đối với lời hứa ấy định như thế nào, nhất là với đứa con thân sinh mới ra đời Phương Kế Bình.

      Sau đó Từ An được Phương Thế Hưng sai người giao tới phần văn kiện, nêu mọi việc, liền bị vị phu nhân đương nhiệm của Phương phủ sai người đuổi giết. Từ An phải hao hết khí lực mới có thể mang theo tiểu chủ tử giả chết thoát ra.

      có được văn thư chính thức, hoàng thượng cũng có cách nào danh chính ngôn thuận để con riêng của mình kế thừa tước vị, hơn nữa hoàng thượng có nhiều phi tử, thể công khai thân phận đứa con riêng này, sau đó đoạt lấy tước vị của Phương Kế Bình cho . Hoàng đế coi trọng nhất là uy nghiêm của hoàng thất, cùng với coi trọng của các khai quốc công thần, thể muốn gì làm nấy.

      Cho tới khi người phụ nữ thần bí Di Nhiên xuất , nàng nhận ra ngọc bội tùy thân của Từ An. Mỗi lần Phương Thế Hưng bàn chuyện với người mà Hoàng thượng phái tới đều dùng ngọc bội này để làm tin.

      Nàng đoán được Từ An là đầu mối liên lạc giữa Hoàng thượng và Phương Thế Hưng , nàng cũng biết chuyện hoàng thượng muốn cắt đứt huyết mạch truyền thừa của phủ hầu tước.

      Từ trong miệng Từ An nàng biết được tiền căn hậu quả việc, nàng liền đề nghị hợp tác với Từ An,hoàn thành lời hứa hẹ của Phương Thế Hưng với hoàng đế, để tới khi Phương Thế Hưng chết rồi vẫn phải mang ô danh là kẻ thất tín.

      Di Nhiên giấu diếm Từ An, cũng như Hoàng thượng sau lưng , bí mật mà nàng phát ra, đó là vị tiểu chủ tử mà nâng đỡ cũng phải kẻ cam tâm với tước vị kế thừa nho . Sau này đại thành, triều đại này thay hình đổi dạng, còn nếu thành, quấy đảo thiên hạ, cho dù là theo con đường nào, nếu hoàng đế dử dụng mưu kế hạ độc nàng, muốn đoạn tuyệt tước vị Phương phủ, vậy cũng tự dẫn lửa thiêu thân, tự làm tự chịu.
      Nhược Vân, Chris_Luu, Chris28 others thích bài này.

    2. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 20 (hoàn)

      Nàng gặp vị tiểu chủ tử vài lần, từ ngôn hành cử chỉ, nàng nhận ra người có mấy phần phong phạm của Phương Thế Hưng.

      Phương Thế Hưng phải thần tử ngu trung, từ hoàng đế hạ độc nàng, chàng có cách nào khác đành nén giận. Chàng đấu lại uy vọng quyền thế của hoàng đế, vậy chàng đành bồi dưỡng mầm họa đối với hoàng đế, với hoàng thất cũng như toàn bộ hoàng tử.

      Chẳng sợ vị tiểu chủ tử đó xuất thân bất chính, mẹ đẻ , chỉ cần có cơ hội, khiến quật khởi, Phương Thế Hưng nguyện ý đoạn tuyệt huyết mạch Phương gia, báo thù huyết hận cho Nghi nhi.

      ***********

      Phương Kế Bình nghe thấy lời mẫu thân ngây cả người

      “Con ngoan, con đừng mềm lòng, chỉ cần con mềm lòng tước vị này chẳng là của con nữa” Lão phu nhân bưng chén trà, nheo nheo đôi mắt, lạnh lùng .

      Phương Kế Bình do dự : “Cho dù thương con, xem con tồn tại, nhưng sao con có thể làm chuyện đại nghịch bất đạo như vậy?”

      Lão phu nhân cười lạnh : “Đại nghịch bất đạo? Sao ta lại biết đây là chuyện đại nghịch bất đạo nhỉ? muốn lấy thứ thay đích, để tên nghiệt tử ngoài kia thay con kế thừa tước vị, thậm chí muốn hắt nước bẩn lên người mẹ con chúng ta, bức chúng ta phải bỏ quyền thừa kế, quá hoang tưởng rồi”

      Phương Kế Bình nhíu mày : “Mẹ, mẹ để con nghĩ , việc này…”

      việc gì phải nghĩ cả, việc này thể để người ngoài biết, chỉ có thể là con tự tay làm. Chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, trước khi con tiện nhân ở Giang Nam đó phát ra con phải giành được tước vị, chặt đứt hậu hoạn”

      phải cha con, là lão tước gia, còn con , là tước gia mới kế nhiệm, ai cũng thể ngăn cản con đương của mẹ con chúng ta, con có hiểu ?” Lão phu nhân trầm giọng xuống.

      ***********************************​

      Nàng mở mắt ra, nhìn hoa văn khung giường, cảm thấy vô cùng quen thuộc.

      “Nghi nhi, đừng ngủ nữa, mau dậy nào, phải nàng hôm nay nhất định phải hái hoa sớm sao? Mau dậy thôi” Người đan ông nằm bên cạnh nàng từ từ nhắm hai mắt, vỗ về bờ vai trần của nàng, gọi nàng tỉnh dậy.

      Nàng giật mình, dám tin chậm rãi quay đầu lại, nhìn người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh.

      Ngũ quan của chàng tuấn mỹ xuất sắc, bởi vì nằm úp sấp nên gương mặt bị biến dạng rất buồn cười, khóe miệng chàng khẽ nhếch, còn nửa tỉnh nửa mê, giọng còn khàn khàn ngái ngủ.

      Nàng bị làm cho choáng váng, kìm được mà rơi lệ.

      Nam nhân phát ra khác lạ của nàng, vẫn nhanh chậm vỗ về lưng nàng : “Ai da, nàng mau dậy , đừng đè lên người ta nữa, ta mệt chết mất, phải nằm thêm lúc nữa. Nàng nhất định phải giảm béo thôi, chứ tối qua nàng cưỡi lên người ta, khiến thắt lưng ta sắp tê liệt rồi, hại ta cả đêm phải nằm úp sấp dám xoay người, chốc nữa nàng phải xoa bóp cho ta đấy, ta lại phải thỉnh lên hoàng thượng xin nghỉ bệnh mất”

      Nàng giơ tay về phía trước, đột nhiên ôm lấy chàng, khóc ầm lên.

      Nam nhân nghe được tiếng khóc của nàng, vội mở choàng mắt ra : “Sao thế?! .. nàng béo, là ta quá gầy, nàng đừng khóc mà. Là ta sai rồi, ta đáng chết, ta đáng bị đánh, nàng đừng khóc mà, tâm can của ta, bảo bối của ta”


      Nàng trở về hồi còn tân hôn với Phương Thế Hưng, hai người còn là thiếu niên trẻ dại, chàng có trưởng bối dìu dắt, nàng dám nghe mẫu thân chuyện, hai người ngây ngô chẳng biết gì, ép buộc nhau mấy tháng trời tình huống mới dần dần khá hơn.

      “Thiếp.. thiếp nằm mơ thấy ác mộng, mơ thấy mình được ở bên chàng, thiếp sống đau khổ lắm” Nàng trở về bên cạnh người đàn ông mà nàng , bao giờ phải oán hận buồn khổ nữa, phải sống những ngày tháng tỉ mỉ tính kế, cần phải cố kỵ chuyện gì, nàng trở về thành người có làm làm nũng với người mình , đơn thuần bốc đồng, vùi vào lòng phu quân khóc sướt mướt.

      Phương Thế Hưng ôm nàng nhàng dỗ dành, ánh mắt lên buồn bã tuyệt vọng : “Bé ngốc, ta vẫn ở cạnh nàng, sao có thể rời được. nàng tin tưởng ta, ta nhất định tìm cách trừ bỏ dư độc người nàng, chúng ta nhất định cùng nhau răng long đầu bạc”

      Nàng thút thít nghẹn ngào vâng tiếng, nước mắt đọng người Phương Thế Hưng.

      Nàng vốn cho rằng sau cơn hỏa hoạn ấy, cho dù lên trời hay xuống địa ngục, nàng cũng chưa chắc tìm đợc bóng dáng phu quân, ngờ trời xanh ưu ái, khiến cho nàng trở về từ đám cháy có thể quay lại thời ban đầu.

      Đây chính là đem hết thảy mọi việc trở về đúng quỹ đạo. Lúc này, nàng tuyệt đối tái phạm sai lầm , dẫn sói vào nhà, tự tạo nghiệp chướng.

      Sau đó… nàng giống như kiếp trước, trong chuyện phòng the giày vò nhau chết sống lại. Từ tên hoa hoa công tử Phương Kế Bình nàng biết được kỹ thuật ân ái, như thế có thể giúp vợ chồng họ thử qua cao trào khoái cảm.

      “Nàng chỉ là nằm mơ , những thứ đau khổ mà nàng trải qua chỉ là giấc mộng mà thôi, chỉ có ta mới là thực, biết ? Ta ở bên nàng, để nàng ra trước ta” Phương Thế Hưng ôm chặt nàng, coi như ôm trân bảo đáng quý nhất thế gian.

      Lời hứa hẹn của Phương Thế Hưng chính là đáng giá ngàn vàng, chàng để nàng sớm, cho dù là ngoài ý muốn, chỉ còn hơi thở, chàng chống đỡ kéo nàng về, cho dù là người chế cũng tìm cách hoàn hồn. Bảo bối của chàng tính tình dịu dàng nhưng tùy hứng, khiến người ta thương trân trọng, thế nhưng thân thể nàng ốm yếu, chàng nhất định phải che chở, bảo vệ, chăm lo cho nàng, nhỡ đâu nàng bị kẻ khác bắt nạt phải làm sao?

      “Đúng vậy, chỉ là giấc mơ mà thôi” Nàng thào, chỉ là giấc mơ kia qua tàn khốc. Mình trong giấc mơ ấy lạ lẫm vô cùng, vì báo thù mà có thể làm những chuyện táng tận lương tâm, đâu, thể là mình được.

      Thế nhưng nếu mình trải qua những đau đớn như giấc mộng, liệu mình có thể biến thành “Di Nhiên” ? Nàng dám khẳng định, bị thứ muội mình tin tưởng làm hại, bị chia lìa với trượng phu mình nhất, mượn xác hoàn hồn trở thành “Di Nhiên”, cả người đầy oán hận, muốn hủy thiên diệt địa, nàng liệu có trở nên giống cơn ác mộng, xuống tay với cả đứa bé vô tôi?

      , nàng làm được, nàng thể làm được, chỉ cần tưởng tượng tới tình cảnh ấy, cả người nàng run rẩy, đó phải là nàng, giống như lời phu quân nàng , đó chỉ là ác mộng thôi, là ông trời cảnh báo cho nàng, để nàng đừng sai bước nhầm, nếu sai bước chính là nuối tiếc suốt đời.

      Phương thế Hưng cố hết sức xoay người ôm nàng, nhưng nghe thấy tiếng răng rắc từ cột sống, chàng đành cắn răng chịu đựng : “Bảo bối… nàng còn muốn hái hoa ?”

      Nàng ôm chặt lấy Phương Thế Hưng : “ hái, thiếp chỉ muốn ôm chàng thế này thôi”

      Phương Thế Hưng nhắm mắt lại, cố nhẫn nhịn, cuối cùng nhịn được đau nhức : “Bảo bối, cứ tránh ra tạm chút , thắt lưng của ta..thực rất đau”


      HOÀN

      Phân tích truyện của tác giả

      Cuối cùng cũng viết rồi, dù sao hai người họ cũng ngọt ngào hạnh phúc bên nhau.

      Mình biết cả nhà muốn đánh mình, mình cũng muốn tự tát mình phát, thực ban đầu định viết kết truyện thế này đâu, nhưng mà mình cứ sửa rồi sửa, cảm thấy Phương Kế Bình hề thích hợp với nữ chủ, cứ cho là tình nữ chủ, nữ chủ cũng tên hoa hoa công tử ngựa đực mà từ bỏ dã tâm báo thù, cũng phải lại, ta bạc tình có tiếng, ai có thể cam đoan tâm với nữ chủ lâu dài? Cho nên cuối cùng Hiểu Hiểu quyết định để mọi việc trở về nguyên trạng, để đích tỷ mãi khắc cốt minh tâm quên được lão tước gia.

      Sợ chị em hiểu nhầm lão tước gia nên Hiểu Hiểu phải giải thích chút. Lão tước gia hề bao dưỡng ngoại thất, tất cả đều là diễn kịch để bảo vệ con riêng của hoàng thượng. Mà thám tử lão phu nhân phái chỉ tra được tin giả, cái gì mà Nghi nhi, cái gì mà canh bổ, tất cả đều là do lão tước gia cố tình tung ra đánh lừa người khác.

      phải Lão tước gia an bài đường lui cho lão phu nhân và Phương Kế Bình, mà là ngài ấy chưa kịp làm gì bị hai mẹ con nhà này giết chết, phía trước có đoạn đối thoại ngắn chính là về chuyện này, Phương Kế Bình luôn gọi Phương Thế Hưng là lão tước gia, bởi hai mẹ con họ coi ngài ấy là người thân, ngài ấy cũng coi họ là người nhà, điều này trong lòng cả ba đều biết .

      Lão tước gia biết lão phu nhân hại chết Nghi nhi mà ngài ấy thương, ngài ấy chỉ nghĩ độc tính của Tịch Phương Nghi đột phát, vậy nên mới xử lý lão phu nhân, mặc kệ bà ta muốn làm gì làm. Chính lão phu nhân cũng biết đích tỷ của mình trúng kịch độc, vậy nên bà ta mới hiểu nhầm cho rằng lão tước gia biết bà ta giết chị nhưng vẫn để yên.

      Lão tước gia điều tra nguyên nhân cái chết của Tịch Phương Nghi bởi vì cả ngài ấy và Tịch Phương Nghi đều biết chuyện độc dược, cũng biết nàng chẳng thể sống lâu, vậy nên mục tiêu báo thù của ngài ấy đều đặt hết lên người hoàng đế

      Đó là lý do cho dù Lão tước gia vô cùng Tịch Phương Nghi nhưng vẫn nhẫn đợi tới khi con riêng của hoàng đế lớn lên mới buông bỏ tất cả. Ngài ấy dùng lời hứa làm cái cớ, lén giáo dục con riêng ý nghĩ đoạt thiên hạ, ý đồ muốn hủy toàn bộ thiên hạ, báo thù cho Tịch Phương Nghi.

      Còn.. tất cả giấc mơ của nữ chủ, là mơ hay , mỗi người ý, Hiểu Hiểu thiên về khuynh hướng đây là chuyện thực tế phát sinh, chỉ là trời xanh thương tiếc nàng, hoặc đành lòng để nàng mắc thêm sai lầm nữa, nên mới cho nàng cơ hội, trọng sinh sống ngày tháng hạnh phúc tốt đẹp.


      Lời editor : các nàng hết shock chưa :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Nhược Vân, MongGa, Chris_Luu33 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      :yoyo48::yoyo48::yoyo48::yoyo48:......hết mới lạ à nghen......
      LTTT thích bài này.

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Kế trong kế, bẫy trong bẫy. Chậc chậc. Tác giả thích chơi trò hại não quá rồi nhé :p
      A fangLTTT thích bài này.

    5. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      đọc convert nhưng mà đọc lại edit vẫn thấy hay! Đúng như tên truyện, tình dục thâm uyên, thâm mà cũng uyên !
      AngelMoonLTTT thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :