1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 80

      Lâm Cẩm Nghi ở trong chăn run rẩy, sau khi Tiêu Tiềm rời khỏi đây, Thiên Ti tới hầu hạ, thấy nàng cuộn chặt thân mình, Thiên Ti liền hỏi: "có phải ngài cảm thấy lạnh hay , có cần nô tì lấy thêm chăn tới?"

      Lâm Cẩm Nghi răng gõ lập cập, chỉ 'ừ' tiếng.

      Lúc sau, Thiên Ti cầm cái chăn đến, đắp lên cho nàng.

      Lâm Cẩm Nghi từ từ nhắm hai mắt, lần nữa với mình, có khả năng, Tiêu Tiềm có khả năng biết. xưa nay tin chuyện kì quái, việc phát sinh người mình với , chỉ là nhảm thôi. Dù ra, nhất định ai tin được, sao có thể biết để khẳng định đây?

      cần nghĩ nhiều, cần nghĩ nhiều, có lẽ Tiêu Tiềm quá mệt, hồ ngôn loạn ngữ thôi, nàng luôn với mình, cũng dám nghĩ nhiều.

      Cứ như vậy, đêm ngủ.

      Ngày thứ hai Lâm Cẩm Nghi dậy, mông còn đau.

      Thiên Ti Tiêu Tiềm cùng Phong Khánh đế xuất phát săn bắn, dặn nàng lúc có việc gì có thể ở chung quanh chút.

      Lâm Cẩm Nghi có tinh thần, tùy tiện dùng triều thực, thăm Nhụy Hương.

      Nhụy Hương lại ai chịu hai mươi quân côn, trước mắt còn ở giường nằm dậy được.

      Bất quá Tiêu Tiềm phải thiết huyết vô tình, mặc dù phạt bọn họ, cũng an bày ngự y chiếu khán.

      Lúc Lâm Cẩm Nghi qua, Nhụy Hương uống thuốc, thấy nàng, Nhụy Hương liền chống thân thể chuẩn bị ngôig dậy.

      Lâm Cẩm Nghi bước lên phía trước đè vai nàng, "Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích, ngươi uống thuốc trước."

      Nhụy Hương gật đầu, "Tạ vương phi thể tuất."

      Lâm Cẩm Nghi ngồi xuống bên cạnh giường, nhìn Nhụy Hương uống thuốc.

      Nhụy Hương thấy nàng lo lắng trùng trùng, nhân tiện : "Vương phi cần lo lắng, quan chấp hình dưới trướng vương gia cực có chừng mực, bất quá vết thương ngoài da, nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng là có thể khôi phục như ban đầu."

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, "Ừ, ngươi chỉ cần nghỉ ngơi, chờ khỏe rồi trở về đlàm việc." Tiếp theo lại hỏi, "Hôm qua ta đưa thuốc mỡ cho ngươi có dùng ? Ta bôi hai lần, vết thương người tốt lắm, ngươi có thể yên tâm để lại dùng, hẳn là đốivới thương thế của ngươi có ích lợi lớn."

      Nàng thập phần thân thiết chân thành, cũng coi nàng ấy là nô tì, mà chân chính coi là người bạn. Nhụy Hương tâm tư mẫn cảm, đương nhiên cảm giác được, do dự mãi, lần đầu tiên quá giới hạn bổn phận của mình, khuyên nhủ Lâm Cẩm Nghi: "Nô tì nghe hôm qua cái vương gia ở nơi khác... Vương phi đừng trách vương gia, ngài cũng chỉ nhất thời nóng vội mới có thể như vậy. Nô tì theo vương gia nhiều năm, rất ít khi thấy ngài thất kinh như vậy." Lần trước, là lúc tiên vương phi qua đời.

      Nàng theo Tiêu Tiềm lâu, đêm đó nhìn Tiêu Tiềm hùng hổ kéo Lâm Cẩm Nghi vàodoanh trướng, nghĩ hai người hơn phân nửa là vì việc đó mà nổi lên tranh chấp, cho nên Tiêu Tiềm mới ngủ ở doanh trướng. Những lời này vốn phải nàng nô tì nên , nhưng lúc này, nàng cảm thấy Lâm Cẩm Nghi là vương phi tốt, xứng với vương gia, nàng hy vọng vương gia lại giẫm lên vết xe đổ.

      Nhắc tới Tiêu Tiềm, Lâm Cẩm Nghi cả người được tự nhiên, nàng ấp úng : "Ừ, ta, ta biết, ngươi đừng nghĩ này nọ, chỉ chú ý dưỡng tốt vết thương."

      Hai người còn chút, Nhụy Hương thoạt nhìn còn sức, Lâm Cẩm Nghi liền kéo chăn cho nàng, rồi cáo từ.

      Bên ngoài thời tiết vô cùng tốt, trời sáng khí trong, trong gió mang theo hương khí hoa cỏ nhàn nhạt.

      Lâm Cẩm Nghi đứng ở bãi đất trống trước doanh trướng, nàng muốn trở lại doanh trướng, lại càng muốn nhớ lại chuyện tối hôm qua, nhất thời cũng biết nên hướng nào.

      Thiên Ti thấy nàng thần ra hồi lâu, liền ra tiếng : "Vương phi, là cảm thấy nhàm chán? Muốn ra khán đài dạo ."

      Lâm Cẩm Nghi mờ mịt gật đầu, nhấc chân về phía khán đài. Đến lúc nàng chân chính tỉnh thần, cũng đến chỗ đó.

      khán đài lúc này cũng có ai, nhưng ít ngựa được nuôi thả rông, ở bãi đất trống chậm bước.

      Lâm Cẩm Nghi tìm được con ngựa mình cưới lúc trước, hỏi mã phu muốn cỏ ngựa đút cho nó lát.

      Thiên Ti cảm thấy nương nhà nàng hôm nay có điểm thích hợp, thất hồn lạc phách, cả người mệt mỏi tinh thần, lúc này nhìn nàng lanh thang ở bên ngoài hồi lâu, liền hỏi: "Vương phi, cần lên khán đài ngồi ?"

      khán đài đều là quý phi và công chúa, chừng còn có thể gặp Sầm Thoa, Lâm Cẩm Nghi lắc đầu, ucho ngựa ăn cỏ trong tay xong, liền phủi vụn cỏ tay, : "Chúng ta trở về ."

      Thiên Ti lên tiếng, theo nàng trở về.

      Hai người vừa định rời khỏi, tỳ nữ từ phía sau chạy lên, "Trấn Nam vương phi xin dừng bước!"

      Lâm Cẩm Nghi nghe tiếng đứng lại, quay đầu nhìn người tới.

      Tỳ nữ thở hổn hển chạy tới trước mặt nàng, hành lễ, : "Trưởng công chúa chúng ta xa xa thấy ngài đến, sợ nhận sai, cho nô tì qua xem."

      Nàng nhắc tới 'Trưởng công chúa', Lâm Cẩm Nghi cũng nhận ra đó là người bên cạnh Bình Dương trưởng công chúa, lúc trước mời nàng doanh trướng kia.

      Tỳ nữ lại : "Trưởng công chúa thập phần quan tâm ngài, nếu đúng là ngài, nhất định bảo nô tì thỉnh ngài qua chuyện."

      Lâm Cẩm Nghi và Bình Dương trưởng công chúa coi như là bạn cùng chung hoạn nạn, hai người từ sau ngày đó chưa gặp lại, liền gật đầu đáp ứng, lên khán đài.

      Tỳ nữ dẫn nàng , như lần trước lại về doanh trướng chỗ quý phi và công chúa.

      Lâm Cẩm Nghi vừa vào, tiếng chuyện bên trong liền im bặt.

      Bình Dương trưởng công chúa hôm nay thay đổi nữ trang, ngồi bên cạnh hoàng hậu, thấy nàng liền vui vẻ ra mặt lên phía trước, vừa kéo tay nàng vào bên trong, vừa : "Cẩm Nghi, ta sớm muốn thăm ngươi. Nhưng Bát đệ ngươi bị hoảng sợ, muốn nghỉ ngơi hồi phục hai ngày mới gặp người, làm ta lo lắng hỏng rồi." Nàng vốn cảm thấy Lâm Cẩm Nghi tính nết hợp khẩu vị, hơn nữa về sau trải qua chuyện 'Ngoài ý muốn' chút nữa mất mạng là nhằm vào mình, trong lòng áy náy, bởi vậy đối với Lâm Cẩm Nghi nửa điểm dáng vẻ trưởng công chúa cũng có, phá lệ hòa khí.

      Lâm Cẩm Nghi tươi cười, : "Tạ ngài lo lắng, ta có việc gì."

      "Đừng ngụm lại 'Ngài', chúng ta người trong nhà, nghe quá khách khí."

      Hai người chuyện, tới trước mặt hoàng hậu.

      Lâm Cẩm Nghi thu làn váy, hành lễ thỉnh an hoàng hậu, hoàng hậu cũng vui tươi hớn hở : "Bình Dương sai, chúng ta là người trong nhà, cần khách khí." xong lại để cung nữ kê ghế ở bên cạnh Bình Dương trưởng công chúa.

      Bình Dương trưởng công chúa lôi kéo Lâm Cẩm Nghi ngồi xuống, lại quan tâm nàng cả hôm qua thấy bóng người là bận cái gì.

      Lâm Cẩm Nghi đơn giản , Bình Dương trưởng công chúa bình thường rất thích nghe việc vụn vặt, nhưng cũng có biểu kiên nhẫn ra ngoài. Trong doanh trướng những người khác đều ghé mắt, oán thầm Trấn Nam vương phi này biết có vận cứt chó gì, thế nhưng trong họa có phúc, được Bình Dương trưởng công chúa coi trọng.

      Lúc các nàng chuyện, hoàng hậu thập phần thỏa đáng chen vào : "Ta nghe hai ngày trước nha đầu nhà ta kia chọc ngươi ? Có chuyện này sao?"

      Gia Hòa công chúa lúc này cùng các công chúa khác ngồi chỗ chuyện, nghe mẫu hậu nhắc tới việc này, lập tức dỏng tai lên nghe. Trấn Nam vương phi này nếu dám cáo trạng với mẫu hậu, nàng nửa điểm tốt, xem nàng về sau đáp trả thế nào... Mẫu hậu cũng là, qua hai ngày, còn nhắc tới làm gì!

      Lâm Cẩm Nghi cười , : "Công chúa thiên chân hồn nhiên, nhanh mồm nhanh miệng, bất quá lần đầu tiên gặp ta, thấy tuổi tác xấp xỉ, vài câu đùa với ta, đáng là gì."

      Gia Hòa công chúa quyệt miệng, thầm nghĩ hoàn hảo Trấn Nam vương phi này biết đạo lí, nay xem ra so với vương phi lụi bại coi mình làm cái bè kia còn thuận mắt hơn.

      Hoàng hậu thân thiết cười, "Ngươi và nàng ấy tuổi khác, lòng dạ so ra rộng rãi hơn, đứa kia a, chính là ngoài miệng có cửa, nghĩ cái gì liền cái đó, nếu có gì mạo phạm, ta ở đây thay nàng ấy nhận lỗi."

      Lâm Cẩm Nghi vội đáp dám, "Cẩm Nghi quả để trong lòng, nương nương cần khách khí như thế."

      Hoàng hậu cười gật gật đầu, ánh mắt nhìn nàng phá lệ ôn hòa.

      Bình Dương trưởng công chúa đối với mình tốt, cũng khó lý giải, nhưng hoàng hậu hôm nay sao thái độ cũng khác thường như vậy? Phải biết rằng xưa nay hoàng hậu tuy rằng đối với ai cũng hòa ái khách khí, mặt tươi cười, nhưng trong khách khí, luôn ra vài phần xa cách cao cao tại thượng. Hôm nay hoàng hậu ở trước mặt nàng, đến 'Bản cung' cũng xưng, còn nhắc tới mâu thuẫn lần trước của Gia Hòa công chúa và nàng, cho nàng cơ hội hòa dịu quan hệ, thân thiết làm người ta suy nghĩ sâu xa.

      Nàng hơi trầm ngâm, chẳng lẽ bởi vì quan hệ của mình và Bình Dương trưởng công chúa, cho nên hoàng hậu đối với mình kính trọng vài phần? Rất có khả năng đây là nguyên nhân. Về phần cái khác... Nàng tự chủ được liên hệ tới lời Tiêu Tiềm đêm qua, hoàng hậu toàn tâm toàn ý tính toán vì thái tử, chính mình kém dương sai gần gũi Bình Dương trưởng công chúa, còn suýt chết trong tay Hiền phi. Tiêu Tiềm phải người rộng bụng, tính kế đến nhà mình, đương nhiên cũng đáp lại kích. cách khác, Tiêu Tiềm chưa bao giờ tỏ thái độ với việc đoạt đích, vô hình trung bị quy về đảng thái tử... Xem ra, đây mới là nguyên nhân cuối cùng.

      Lúc này ở góc doanh trướng, Sầm Thoa người ngồi lãnh lãnh thanh thanh. Hai ngày trước ở ngoài doanh trướng, nàng bị Gia Hòa công chúa quát mắng trước mặt đám hạ nhân, chuyện này sớm lan nhanh truyền xa. Các công chúa, vương phi, ai phải nhân tinh, các nàng vốn xem thường Thập vương phủ, nay thấy nàng có thể diện gì trước mặt Gia Hòa công chúa, lại vàng khinh thường nàng.

      Lúc này thấy Lâm Cẩm Nghi và Bình Dương trưởng công chúa, hoàng hậu mọi người thân ái ngồi chỗ chuyện, trong doanh trướng những người khác vẻ mặt cực kỳ hâm mộ, khăn trong tay Sầm Thoa bị vò nát.

      Tác giả có chuyện muốn : Sầm Thoa làm chuyện lớn

      Phía sau tử kỳ của Kỷ thị cũng xa...

    2. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Tiêu Tiền hỡi, cả chương thấy bóng dáng đâu, về dỗ vợ lẹ lên coi
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 81

      Lâm Cẩm Nghi và Bình Dương trưởng công chúa, hoàng hậu mọi người vài lời, đột nhiên nghe 'Ai u' tiếng. Nàng nhìn lại, ngồi góc, Sầm Thoa ôm bụng, mặt nhăn nhíu lại.

      Trong doanh trướng những người khác cũng chú ý tới, nhưng cũng chỉ châu đầu ghé tai nhìn. Mặc dù hoàng hậu thấy, cũng chỉ thản nhiên mở mí mắt liếc nhìn cái, quay đầu phân phó cung nữ bên cạnh vài câu, cung nữ tự đến chỗ Sầm Thoa.

      Sầm Thoa trán toát ra tầng mồ hôi nỏng, nàng cũng biết vì sao bụng bỗng nhiên quặn đau, trong bụng nàng cũng là con nối dòng hoàng gia, nhưng ở đây những người này ai tới quan tâm nàng.

      cung nữ của Hoàng hậu đến gần, dùng giọng giải quyết việc chung hỏi: "Thập vương phi, ngài có việc gì chứ?"

      Sầm Thoa đau đến đầu óc choáng váng, nghiến răng : "Ta, ta đau bụng quá..."

      mặt cung nữ như trước có nhiều biểu cảm, nghe vậy cũng chỉ qua : "Vậy nô tì đỡ ngài về doanh trướng nghỉ ngơi, sau đó thỉnh ngự y qua."

      Sầm Thoa cầm tay nàng, run run rẩy rẩy đứng lên.

      Cung nữ có chút gầy yếu, cũng cố gắng dùng khí lực, tốn sức đỡ nàng ra.

      Lâm Cẩm Nghi nhìn ra ngoài hồi, thấy Sầm Thoa chậm rãi ra doanh trướng, liền thu hồi tầm mắt.

      Gia Hòa công chúa chạy tới bên người hoàng hậu, kéo tay làm nũng : "Mẫu hậu, ngươi để ý nàng ấy làm gì, nàng làm ra thủ đoạn như vậy, biết là để cho ai xem."

      Chuyện Bình Dương trưởng công chúa và Lâm Cẩm Nghi thiếu chút nữa bị hại truyền khắp bãi săn, Tiêu Tiềm tra ra kết quả chi tiết báo cho Phong Khánh đế. Phong Khánh đế tuy lộ ra, nhưng trong bãi săn này công chúa, phi tần cũng phải ngồi , sớm nghe được ít tiếng gió. Gia Hòa công chúa lúc trước vốn tức giận, sau này nghe Thập vương phủ hóa ra có tham dự mưu hại , nguy hiểm cho thái tử vị của huynh đệ nàng, liền căm hận bọn họ.

      Hoàng hậu vỗ bàn tay nàng, ôn thanh : "Gia Hòa, trước mặt nhiều người như vậy, ngươi cái gì? Trong bụng Thập vương phi đến cùng là cốt nhục hoàng gia, mẫu hậu đương nhiên phải quan tâm nàng."

      biết vì sao, nghe hoàng hậu lời này, Lâm Cẩm Nghi tự giác rùng mình. Sầm Thoa mới vừa rồi đột nhiên bụng đau như vậy, chẳng lẽ là hoàng hậu...

      Gia Hòa công chúa bĩu môi, : "Nàng tâm tư ác độc như vậy, sao còn xứng mang đứa họ Tiêu chúng ta."

      "Được rồi, " hoàng hậu nhìn nàng cái, " được hươu vượn nữa."

      Gia Hòa công chúa rầu rĩ 'A' tiếng, lại về chỗ các công chúa tiếp tục cười.

      Hoàng hậu giống như cái gì đều phát sinh, lại tiếp tục cùng Bình Dương trưởng công chúa chuyện.

      ****

      Sầm Thoa được cung nữ đỡ về doanh trướng, lúc này Thập vương gia săn bắn còn chưa trở về, trong doanh trướng chỉ còn lại vài nha hoàn.

      Bọn nha hoàn thấy sắc mặt nàng trắng bệch, cũng đều phát hoảng, nơm nớp lo sợ đỡ nàng nằm xuống giường.

      Sau đó, ngự y tới bắt mạch, Sầm Thoa cả trái tim đều đặt lên cổ họng, đây là đứa đầu tiên của nàng và Thập vương gia, Thập vương gia lúc đứa sinh ra, được khôi phục phong hào, đứa này đối với toàn bộ vương phủ mà có quan hệ trọng đại.

      Ngự y bắt mạch xong, cũng vuốt râu lâu .

      Sầm Thoa lòng nóng như lửa đốt, cố để ý trong bụng quặn đau, lôi kéo tay áo ngự y cầu xin: "Ngự y, đứa trong bụng ta thế nào ? Ngươi cứu được ?"

      Ngự y đẩy tay nàng ra, đứng lên vái nàng, : "Thập vương phi, đứa trong bụng ngài nay xem mạch tướng tốt lắm. Hạ quan cũng chỉ có thể khai chút dược liệu ôn bổ, tận lực thử lần..."

      Sầm Thoa ngồi ở giường, ánh mắt dại ra : "Hài tử của ta, có mấy phần cơ hội?"

      Ngự y : "Hạ quan cũng dám bừa."

      Sầm Thoa lại truy vấn, gần như điên cuồng: "Ngươi cho ta, ngươi cho ta!"

      Ngự y bị nàng lôi kéo có cách nào, cuối cùng mới mở miệng : "Vương phi nếu tĩnh dưỡng tốt, có lẽ vẫn có hai ba phần cơ hội... Nhưng hạ quan dám giấu diếm, đứa này tiên thiên suy nhược, cho dù may mắn còn sống, cũng sinh ra có bệnh yếu ớt."

      Sầm Thoa như bị sét đánh, sững sờ tại chỗ.

      Ngự y nhân cơ hội cáo từ, rất nhanh lui ra ngoài.

      Bên người vài nha hoàn thấy nàng như vậy, đều tiến lên an ủi.

      Sầm Thoa trong đầu trống rỗng, vẫn khó mà tin được. Đứa của nàng, sao có thể sinh ra có bệnh yếu ớt? ! Tương lai kế thừa Thập vương phủ thế nào? Thập vương gia dựa vào cái gì khôi phục phong hào? Hai hàng nước mắt khuôn mặt nàng thảm thiết chảy xuống.

      Bọn nha hoàn khuyên bảo lâu, thấy nàng phản ứng, trong nhất thời cũng hoảng tay chân, có người chuẩn bị doanh trướng thông tri Thập vương gia.

      Sầm Thoa bỗng nhiên hồi thần, quát: "Đứng lại!"

      nha hoàn tới cửa bị phát hoảng, lập tức đứng lại.

      Sầm Thoa sắc mặt trầm : "Việc hôm nay, ai được cho vương gia i. Nếu có ai lắm mồm, xem ta bóc lớp da!"

      Trong doanh trướng nha hoàn đều là thân tín, rất hiểu biết tính tình nàng, nghe vậy đều hẹn mà cùng lắc đầu.

      Sầm Thoa cầm khăn lau sạch lệ mặt, ngồi trước bàn trang điểm, để nha hoàn Vân Chi bên cạnh thượng trang cho mình.

      Vân Chi là nha hoàn hồi môn đến từ Sầm phủ, từ theo nàng, thấy nàng thích hợp liền thử thăm dò, giọng hỏi: "Vương phi, có cần nô tì thông truyền tiếng với phu nhân?" Kỷ thị xưa nay tâm phúc, nay người Sầm Thoa phát sinh đại như vậy, nàng đương nhiên nghĩ tới xin Kỷ thị giúp đỡ.

      Sầm Thoa mặt biểu cảm : "Nương còn ở trong kinh thành, nước xa cứu được lửa gần. Ta tự có biện pháp, ngươi cần nhiều lời."

      Vân Chi nhiều lời nữa, lần nữa trang điểm cho nàng.

      Trang điểm xong, Sầm Thoa vỗ về bụng phát ngốc lát, rốt cục hạ quyết định, với Vân Chi: "Ngươi đưa tai ra, ta có việc phân phó ngươi."

      Vân Chi theo lời nàng đến gần, Sầm Thoa ở bên tai nàng giọng vài câu.

      Vân Chi nghe xong vẻ mặt kinh ngạc, : "Nàng ấy và ngài thủy hỏa bất dung, đồng ý sao?"

      Sầm Thoa lành lạnh cười, "Ta tự có biện pháp, ngươi theo lời ta cứ làm như vậy..."

      *****

      Lâm Cẩm Nghi cùng hoàng hậu và Bình Dương trưởng công chúa đến buổi chiều, mắt thấy ngày tàn, sắp trời tối, Phong Khánh đế mọi người cũng sắp trở về.

      Hoàng hậu giữ các nàng, mọi người tự tan tác về doanh trướng.

      Lâm Cẩm Nghi mang theo Thiên Ti mới vừa đến doanh trướng của mình, liền thấy bóng người lén lút thập thò trước doanh trướng.

      Thiên Ti lập tức quát: "Ai ở đâu? !"

      Người nọ nghe vậy liền lập tức vòng ra.

      Lâm Cẩm Nghi đại khái nhìn, tự giác lẩm bẩm ra tiếng: "Vân Liễu?"

      Vân Liễu là đại nha hoàn hồi môn lần trước nàng của, về sau bởi vì đổ thuốc của nàng, bị Tiêu Tiềm nhấc chân bán ra.

      Nhưng trong nháy mắt hoảng hốt, Lâm Cẩm Nghi cũng tỉnh ngộ, Vân Liễu còn sống hay vẫn , quả quyết có khả năng xuất tại nơi này.

      Bóng người trước mắt, Lâm Cẩm Nghi nhìn ràng, thấy nàng và Vân Liễu có bảy tám phần tương tự, cũng nhớ ra là ai. Lúc trước Kỷ thị mua đôi tỷ muội vào phủ, điệu dạy dỗ lượt, sau đó tỷ tỷ Vân Liễu đưa đến bên người nàng, muội muội Vân Chi cho Sầm Thoa.

      Vân Chi tiến lên phúc thân với Lâm Cẩm Nghi, miệng : "Nô tì gặp qua Trấn Nam vương phi."

      Thiên Ti phòng bị che ở bên nàng, cũng cho nàng ấy tới gần.

      Lâm Cẩm Nghi thần sắc thản nhiên gật gật đầu, "Ngươi sao ở chỗ này?"

      Vân Chi : "Vương phi nhà ta có chuyện bảo ta mời ngài."

      Lâm Cẩm Nghi tự giác có gì hay với Sầm Thoa, nhấc chân vào trong doanh trướng, "Trở về chuyển cáo vương phi các ngươi, ta và nàng có gì để ."

      Vân Chi bị Thiên Ti cản, cũng thể vào, nhất thời nóng nảy, mở miệng hô: "Trấn Nam vương phi quan tâm biểu tỷ ngài qua đời thế nào sao?"

      Lâm Cẩm Nghi nghe vậy lập tức đứng lại, quay đầu gắt gao nhìn chằm chằm nàng, "Ngươi cái gì?"

      Vân Chi bị ánh mắt nàng nhiếp nhân co rúm lại, vẫn theo lời Sầm Thoa : " nguyên phi của Trấn Nam vương, cũng chính là biểu tỷ ngài, chẳng phải bởi vì chứng bệnh kỳ quái mà . Nguyên nhân chân , chẳng lẽ ngài muốn biết sao?"

      Lâm Cẩm Nghi sắc mặt lạnh xuống, "Sầm Thoa cho ngươi những lời này ý đồ là gì?"

      Vân Chi : "Vương phi chỉ muốn mời ngài qua trò chuyện."

      Lâm Cẩm Nghi trầm ngâm , Thiên Ti nóng nảy lập tức : "Vương phi, vừa thấy là biết trong đó có gian trá, ngài trăm ngàn thể a."

      Lâm Cẩm Nghi đương nhiên biết Sầm Thoa rắp tâm bất lương, nhưng Vân Chi mới vừa rồi kia lời...

      Sau lúc lâu, nàng ngẩng đầu, ánh mắt kiên định : "Ta cùng ngươi."

      Thiên Ti nóng nảy, hô: "Vương phi, thể!"

      Lâm Cẩm Nghi vỗ vỗ tay nàng, : " có việc gì, có ngươi theo, ta thực yên tâm."

      Vân Chi làm tư thế mời', : "Trấn Nam vương phi mời theo nô tì đến bên này."

      Lâm Cẩm Nghi theo nàng, rất nhanh tới bãi đất trống bên khán đài. Thiên Ti cuối cùng thở dài nhõm hơi, bên này canh gác nghiêm minh, cách đó xa đều là chỗ đóng quân, Sầm Thoa dù muốn cũng làm nổi cái gì khác thường.

      Cách đó xa bậc thềm núi đá có cái đình hóng mát, lúc này Sầm Thoa chờ ở đó.

      Lâm Cẩm Nghi mang theo Thiên Ti đình hóng mát, Sầm Thoa sắc mặt như trước dùng son phấn cũng che giấu được trắng bệch, thấy Lâm Cẩm Nghi, nàng tươi cười, chắc chắn : "Ta biết ngươi đến." xong bảo nha hoàn lấy ghế cho Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi đương nhiên ngồi xuống, lạnh lùng : " , ngươi hao tổn tâm cơ dẫn ta tới, muốn gây chuyện gì?"

      PS: Ai cũng đoán được con dở Sầm Thoa định làm gì rồi, quan trọng là nữ chính xử lí thế nào? Ai đoán đúng có phần thưởng nha.
      Last edited: 18/12/17
      minhminhanhngoc, Uyên Sama, hamaxink43 others thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Nó có làm gì cũng được vui vẻ xuống đài để nàng rất chậm chạp kia còn mau chết lão công nhà cổ.
      heavydizzy thích bài này.

    5. SiAm

      SiAm Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      90
      Theo kinh nghiệm coi chân hoàn của mị, mị xin đoán con mẻ ăn vạ vu cho A Cẩm là hãm hại con của mẻ bằng cách nào chương sau mới biết :)))))

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :