1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thích em như gấu mùa xuân - Hoa Gian Thụ Lý ( Chương 20/52)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Nam thần của còn bị bắt bưng bê kê dọn, nghỉ các hoạt động cần đến thắt lưng cả tháng... K biết chị này bị xử sao đây? À em cầu phúc cho c đấy!
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    2. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      CHƯƠNG 15:

      Edit: Thất Tiểu Tử

      Beta: Cuồng Soái Ca

      Trì Vũ thuận thế kéo Nha Ưu đứng bên cạnh , ánh mắt quét về phía Trần Uyển Du: “Sau này có chuyện gì mời với tôi, vừa rồi làm như vậy, làm ấy sợ”. Trong giọng làm cho người nghe cảm thấy bị áp bách vô hình, tính cả người trước mắt .

      Trần Uyển Du bĩu môi, cũng được coi là bạn trung học cùng trường với , cũng nghĩ đến Trì Vũ có lúc bảo vệ , nhưng mà tiểu nương trước mặt trừ bỏ đáng , chút mùi vị nữ nhân cũng có, sở thích của Trì Vũ quả nhiên người bình thường có thể đoán được. Chính mắt nhìn thấy dáng vẻ Trì Vũ quan tâm , tâm trạng Trầm Uyển Du thậm chí có chút tốt lên, có thể làm cho Trì công tử tự phụ động tâm, dễ dàng sao?

      Khi khỏi chỗ đó, ánh mắt dừng người Nha Ưu, dường như nhắn gửi bí mật gì đó.

      Trì Vũ rũ rèm mắt xuống, tròng mắt đen lóe sáng: “Nha Ưu, muốn ăn gì ?”

      Trì, sinh nhật vui vẻ”. Nha Ưu vội vã chúc mừng sinh nhật , còn chị kia đối với có ác ý, dùng giọng ôn nhu, khéo hiểu lòng người. Bàn tay Trì Vũ ở xoa đầu , sinh nhật của là vào mùa đông, giống như gấu tuyết, hôm nay là sinh nhật của Ngân Thịnh.

      Lần đầu tiên Nha Ưu nghe Trì Vũ chính miệng đến chuyện của Ngân Thịnh, Ngân Thịnh chính là ước mơ của Trì Vũ. Vì hoàn thành ước mơ này mà lặn lội về nước từ khi học xong, cùng vài người thanh niên có chí thành lập công ty.

      “Lại đây, tôi dẫn em giới thiệu với vài người bạn”.

      Người Trì Vũ muốn giới thiệu với Nha Ưu phải những vị cổ đông cùng sáng lập công ty mà là những vị nghệ thuật gia trong giai đoạn đầy công ty mới thành lập hợp tác cùng công ty các hạng mục về nghệ thuật, bọn họ có nội tâm phong phú, nhưng vẫn có lòng hiếu kỳ với thế giới này.

      Việc này đối với Nha Ưu mà giống như cánh cửa mở ra thế giới khác, thấy được mọi người câu nệ, tinh nghịch, quái đản, đủ lọai, muôn màu muôn vẻ.

      theo phía sau Trì Vũ, vừa tò mò vừa sùng bái, tại sao có thể nhớ được nhiều người như vậy, hơn nữa còn có thể đối đáp lưu loát với mỗi người khác nhau. cũng phải chỉ đơn giản là Trì.

      Đêm nay bản lĩnh xã giao nhạy bén của Trì Vũ với người ngày thường ngồi đối diện ăn sáng cùng , ngổi xổm trước mặt tiểu Bạch đổ thức ăn cho chó cho nó ăn hoàn toàn giống nhau. Nha Ưu cảm thấy như được biết đến Trì Vũ khác.

      Trong đám người, mặc dù Trì Vũ chỉ đứng yên cũng rất nổi bật, trong toàn hội trường, người mặc vest trắng cũng phải chỉ có mình , nhưng Nha Ưu cảm thấy là người nổi bật nhất, tao nhã như ngọc nhưng lại khiêm tốn lạnh nhạt. cần nhiều lời, mọi người đều nhìn Trì Vũ với ánh mắt vừa kính vừa sợ, mỗi câu , đều dám bỏ sót.

      Nhưng người duy nhất có thể khiến Trì Vũ khom lưng cùng chuyện, chỉ có mình Nha Ưu.

      nữ sinh vóc dáng thấp bé cùng thân hình cao to của Trì tổng bên tai, hình ảnh vô cùng thân thiết, mọi người ở đây đều thấy rất ràng. Mark tiên sinh Trì Vũ đúng là rất thương yêuem của .

      lĩnh giáo qua “em danh nghĩa” của Trì Vũ, Lý Minh Hàm và Lộ Gia nháy mắt, nội dung chỉ hai người mới hiểu, Trì đối tối với Nha Ưu, về sau chỉ có hơn chứ có kém.

      Nhưng khi Nha Ưu nghe được mọi người gọi là “em ” của , trong lòng lại có cảm giác mất mát, có lẽ đối với Trì Vũ mà , chỉ xem như là em .

      Party tổ chức cũng đến hồi quan trọng, tổng tài điều hành Ngân Thịnh tiến lên phát biểu, các tân khách đều di chuyển đến sân khấu hình tròn bên cạnh bể bơi, tay Trì Vũ cầm ly rượu đế cao, hướng mọi kính rượu bày tỏ, giọng của phát ra từ microphone trầm thấp và vững vàng.

      “Mọi người hôm nay có mặt ở đây tất cả đều rất cố gắng, vì để hoàn thiện đời người càng hướng đến những điều tốt đẹp, nguyện quý trọng những bạn bè gần xa, nguyện cho những gì bỏ ra được đền đáp xứng đáng, cảm ơn mọi người đồng hành cùng Ngân Thịnh trải qua thêm 1 năm. Cảm ơn”.

      Phong cách chuyện của Trì Vũ là lời ít nhưng ý nhiều, theo cách của Lý Minh Hàm là “ câu xong chuyện”. Dưới đài tiếng vỗ tay như tiếng thác đổ, tiểu Nha Ưu nho , cà nhắc nhìn cũng nhìn thấy Trì Vũ, nhưng mà nghe được tiếng vỗ tay trong lòng cũng rất vui, cũng vì Trì Vũ mà vỗ tay, động tác như hải cẫu vỗ tay ba ba ba.

      tốt… Trì Vũ giỏi quá.

      Nhiều năm sau, có vị Trì phu nhân điềm tĩnh, mỗi lần gặp lại, luôn ngồi mình ghế tách biệt với mọi người, vân đạm phong kinh cười yếu ớt, mọi người chỉ có thể nhìn thấy được Trì Vũ ở đài cao kia mà thấy được hình ảnh của đứng đài cao đó, chỉ có mình thấy được.

      Mà lúc này, Nha Ưu chỉ mới 17 tuổi, còn chưa trải qua nhiều năm như vậy, trong lòng chỉ có cảm giác hâm mộ và hâm mộ, Trì Vũ ở trước mặt mọi người xã giao tự nhiên, muốn chạy đến gần , nhưng lại sợ dám bước đến.

      Nha Ưu nhìn thấy Trì Vũ ở bên kia chuyện phiếm cùng người ngoại quốc, vừa rồi lúc gặp Mark tiên sinh rất hồi hộp, sợ tiếng của mình tốt làm cho Trì Vũ mất mặt. Nha Ưu nghĩ từ nay về sau nhất định cố gắng nhiều hơn trong giờ học tiếng , bỗng nhiên có chị tóc ngắn gọi lại.

      “Hi, em , nghe em ở chung nhà với Trì Vũ?”

      Tổng giảm bộ phận truyền thông của tư bản Ngân Thịnh, Lý Huệ Tử trong sáng xinh đẹp động lòng người xuất trước mắt Nha Ưu, theo quan sát cả tối nay, Nha Ưu đây cũng là người khách đặc biệt, chưa từng thấy qua Trì Vũ nhìn ai giống với ánh mắt khi nhìn Nha Ưu, ánh mắt cưng chìều giống như nhìn bảo vật quý hiếm.

      Dựa vào trực giác của phụ nữ nghi ngờ tiểu nương này đối với Trì Vũ rất đặc biệt.

      Lý Huệ Tử cau mày, nhìn thấy khuôn miệng của Nha Ưu mấp máy nhưng lại nghe được tiếng. Chẳng lẽ đây là đứa câm điếc? Lý Huệ Tử nghĩ rằng thế nhưng lại bại dưới tay đứa câm điếc? Đây đúng là điều buồn cười.

      Nha Ưu hiểu Lý Huệ Tử sao lại dùng ánh mắt khinh miệt nhìn , rất muốn rời khỏi, lại cảm thấy như thế lịch , tiểu nương bối rối biết làm thế nào, Lý Huệ Tử nhìn thấy như vậy có chút thoải mái, đàn ông đều bị vẻ ngoài trong sáng đơn giản hấp dẫn, chỉ làm nũng cái bình tĩnh được.

      Trong mắt Lý Huệ Tử sinh ra tia câm hận, hận như thế này lại có thể sớm chiều ở chung với Trì Vũ, dùng giọng điệu cảnh cáo với Nha Ưu: “Trì Vũ ấy tốt bụng thu nhận người vô dụng như , nghĩ vì mình rất đặc biệt với ấy đấy chứ? Cho dù tại ấy rất thích , nhưng ngày nào đó ấy chơi chán rồi cũng vứt bỏ thôi”.

      Nha Ưu đứng yên tại chỗ, lúc này rất bối rối biết nên cái gì, cãi lại, cũng cãi nhau với người khác, thấy mình lúng túng, ngay câu cũng được hoàn chỉnh.

      vô dụng…

      cúi thấp đầu, trong lòng bổng nhiên thấy rất đau khổ, hai chữ “thu nhận” đậm sâu vào vết thương lòng của , rất lâu rồi nghe đến người khác gọi mình như vậy, Nha Ưu cảm thấy khó chịu muốn trốn tránh, vào lúc này thanh lười biếng vang lên.

      “Lấy cái nhìn của người trưởng thành áo lên người vẫn còn là vị thành niên, biết như thế rất phải phép sao? Chị Huệ Tử ?”

      Lộ Gia vén lên mái tóc bạc, đánh giá Lý Huệ Tử trong bộ váy ôm bó sát từ xuống dưới, ánh mắt đau lòng sáng rực của rất ràng: “Chậc chậc, khi nào bên cạnh Trì Vũ cũng có thể chứa loại đàn bà xà tinh chanh chua này…”

      Lý Huệ Tử bị mặt lúc xanh lúc trắng, biết Lộ Gia và Trì Vũ quan hệ bình thường, vội vàng cười giải thích, vừa rồi nghe lầm.

      Lộ Gia chút hoang mang lấy cái DV (giống như ổ cứng chứa video), với nghề nghiệp quay phim chuyên nghiệp, Lộ Gia nhân tiện truyền bá chút tin tức vừa rồi trong lúc vô tình quay được đoạn video. “Nghe như tiếng heo mẹ, nghĩ tới lại là giọng của chị Huệ Tử…”

      Lộ Gia choàng tay đặt lên vai Nha Ưu, dáng vẻ như muốn “Muốn xử lý như thế nào, ca ca giúp ngươi”.

      Lý Huệ Tử đừng có nhiều chuyện, Lộ Gia chút để ý cho qua, lôi kéo Nha Ưu rời nhanh “Tiểu Nha Ưu, chúng ta chuyện với người ngốc được , rất tụt cảm xúc?”

      Nha Ưu lên tiếng, Lô Gia muốn dẫn ăn chút gì đó, lắc đầu cần, ngồi bệnh cạnh bồn hoa ngoài ban công, vùi đầu vào khủyu tay, tậm trạng rất tệ nên muốn gặp người khác.

      Lộ Gia là người thông minh, vừa thấy hành động của hiểu được, liền hỏi có cần gọi Trì Vũ đến đấy , tiểu Nha Ưu có thể vui vẻ hơn?

      Nha Ưu vội vàng bắt lấy ống quần của , khẩn cầu đừng gọi Trì Vũ, Trì Vũ còn có công việc của , muốn làm phiền , hơn nữa cũng có chuyện gì nghiêm trọng, chỉ là bị chị vài câu mà thôi.

      Chị kia cũng đúng, cũng có tài năng gì… Nha Ưu thở dài hơi, Lộ Gia nâng cằm lên, miễn cưỡng hỏi: “Em thích Trì Vũ?”

      Trong lòng Nha Ưu nhảy dựng cái, cuống quýt lắc đầu, nhưng ngượng ngùng mặt biểu chữ “Thích”, Lộ Gia nghịch lọn tóc bạc, ơi , thích người cũng phải là chuyện mất mặt.

      Thích người, là điều tự chủ được. thể biết trước lúc nào thích, khi nào còn thích nữa, nhưng khi có được cảm giác này phải biết hưởng thụ. Bởi vì khi niếm trải được cảm giác này, điều đó rất đáng được quý trọng.

      “Gặp được người thích hợp có xác suất là phần ngàn, nhưng xác suất thích người lại cực kỳ bé. Hãy biết quý trọng phần tâm tư thích , giữ gìn cho tốt”.

      Nghe được Lộ Gia như vậy, trong lòng Nha Ưu xuất tia ấm áp, nhưng so với quý trọng tâm tư thích , Nha Ưu càng muốn quý trọng Trì Vũ, quý trọng người vì mở rộng thế giới.

      từng rất mong muốn kiếp sau mình vì sao, có ánh sáng riêng của bản thân mình, có quỹ đạo quay của riêng mình, dù được gặp người khác, yên lặng tự quay vòng cũng rất vui vẻ.

      Cho đến ngày hôm đó, hai mắt hồn nhiên bị hấp dẫn.

      Có lẽ trong cuộc đời, có lúc gặp được người, mà từ khi gặp được người đó thế giới của chính mình trở nên nhiều màu sắc hơn. Có thể gặp được Trì Vũ, đối với Nha Ưu mà là chuyện tốt đẹp nhất gặp được ở tuổi 17.

      Nhưng ở cái tuổi 17 có thể làm gì được? Nha Ưu đột nhiên rẩ muốn rất muốn lớn lên nhanh, muốn trở nên mạnh mẽ, kiếm được nhiều tiền, muốn trở thành người phụ nữ xinh đẹp, muốn dùng chính đôi tay của ôm cả thế giới của Trì Vũ vào lòng.

      ngày gấu muốn ra khỏi quỹ đạo của mình, chiếu ra những ánh sáng yết ớt, từng chút từng chút dẫn về phía .

      Nha Ưu muốn nghe lại từ kia, muốn vì bất cứ điều gì làm chùn bước chân tiến về phía trước, luôn để ý cái nhìn của người khác đối với mình, mà chính cho đến nay cái gì cũng chưa cố gắng, cũng làm hết sức, cảm giác tự ti như thế này muốn trải qua lần nữa.

      cuộn tròn người ngồi ở phía sau bụi hoa, biết ngồi bao lâu, rốt cuộc cũng khóc òa lên.

      Lộ Gia sờ sờ cằm, kết quả vẫn là khó nha…Lời của tiện nhân Lý Huệ Tử kia quả rất nặng, Lộ Gia lấy điện thoại di động ra, gọi điện cho người nào đó.

      *

      Giờ phút này Trì Vũ cùng hai người Mark, Lý Minh Hàm ngồi ở bàn tròn bên cạnh hồ bơi thảo luận chuyện công việc, Lộ Gia tiến đến đơn giản bên tai mấy từ, đỉnh đầu Lý Minh Hàm chợt ra cái bóng, vội vàng nhìn sắc mặt biến đổi của Trì Vũ, nặng nề đến đáng sợ.

      Lý Mình Hàm buồn bực biết chuyện gì xảy ra, chỉ lúc sau nhận được chỉ thị của Trì Vũ, lập tức sa thải Lý Tử Huệ. Lý Minh Hàm có chút ngạc nhiên, vốn quản lý cấp cao chỉ có mình ta là nữ, còn lại tất cả đều là nam, muốn thực lệnh như vậy. Tiếp theo nhận được trả lời của Trì Vũ: Trong công ty chúng ra có phụ nữ? Minh Hàm, cậu nhớ lầm.

      “…”. Nhà tư bản máu lạnh xem phụ nữ thành đàn ông mà sai bảo, Lý Huệ Tử trong mắt Trì tổng tài từ đầu đến giờ đều phải phụ nữ.

      Lý Minh Hàm liếc sang Trần Uyển Du lộ ra mộ nụ cười: “Trần đại tiểu thư, người còn dám trêu chọc tiểu Nha Ưu? Trì Vũ ”.

      phải muốn thấy vẻ mặt như băng lạnh ngàn năm của Trì Vũ phải trêu chọc Nha Ưu sao?” Trần Uyển Du tô lại son môi, chuẩn bị thoải mái sẵn sàng ra trận.

      *

      “Người đâu?”

      Trì Vũ tìm được bụi hoa kia, nhưng lại nhìn thấy Nha Ưu, nhất thời sắc mặt ngày càng trầm lạnh.

      Lộ Gia cũng nghĩ đến Nha Ưu lại chạy mất, đành phải chia nhau ra tìm.

      Trì Vũ tìm đến trán đổ đầy mồ hôi, ở bên ngoài tìm mấy lần nhưng vẫn thấy đâu, trong lòng chưa bao giờ có cảm giác nóng như lửa đốt lúc này, gần như muốn cháy sạch hết những lý trí mà mấy năm qua luyện được khi lăn lộn trong thương trường còn sót lại chút gì, cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, nghĩ xem có thể ở đâu… những lúc như thế này đâu?

      Phòng vẽ tranh? Có thể hay ở phòng vẽ tranh?

      Trì Vũ chạy mạch đến phòng vẽ tranh, đèn phòng mở, khi đưa tay muốn bật đèn lên nghe được thanh rất , trong lòng đột nhiên đau xót, chạm đến nơi mềm mại nhất của .

      Trong điện thoại của thiếu nữ bật bài “cuộc đời hoa hồng”, nước mắt làm ướt cả hai má của … Thầy giáo trong giờ sinh học có , con ve phải ở trong đất nhiều năm mới có thể đổi lấy tháng sống dưới ánh mặt trời ca hát, con bươm phải ở trong kén trải qua mấy ngày tăm tối, mới có thể giương cánh bay về phía trời xạnh, tất cả những giấc mơ đều đẹp, Nha Ưu nghĩ, nhất định cũng nhất định có được cuộc đời như hoa hồng.

      Đồng phục mùa hè che chân của , giày vải được giặt rất sạch , mùi thuốc màu nước bay phấp phới nơi chóp mũi… Trì Vũ đứng lâu trước mặt , thấy nước mắt của rơi làm lòng ngực phát đau, biết từ khi nào, chỉ ngốc, mà còn cả thế giới ôn nhu ngốc nghếch xung quanh .
      Nhược Vân, B.Cat, ngocthach15 others thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      haizz. Em còn cái vị ngọt của cả chương. Cố lên nha ưu bé!
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    4. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Mới nhảy hố ạ.
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    5. thienan2708

      thienan2708 New Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      17
      :xitmau:Nhảy hố truyện mà cứ nghĩ là mình nhảy lầm hố đường <3 Hóng chương từng ngày
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :