1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Shironeco

      Shironeco Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      39
      Lâu rồi mới thấy chương mới. Gắng lên Mo nha
      Momo1314 thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 112: Quốc Sư

      "Tuyết Hoa, ta muốn chơi với nàng, nhưng tại có việc gấp cần xử lí." Hạ Lăng Vân xin lỗi nó, "Nàng tự lên hay chờ ta rảnh cùng nàng lên?"

      làm bạn, dù lên đó cũng ý nghĩa.

      Tuyết Hoa hết hứng thú... : "Được rồi, lần sau chúng ta lên xem." Hôm nay Hạ Lăng Vân nhìn thấu mọi chuyện sinh ra nhiều cảm khái, vui chơi cũng thỏa thích.

      "Được, chúng ta trở về." Hạ Lăng Vân xong, đưa tay bám lấy eo thon cùng nàng phi hành.

      Hai người bay cao, rất nhanh về tới Vong Trần Cư. Để Tuyết Hoa ở nhà, Hạ Lăng Vân kịp thay y phục : "Ta nhanh chóng trở về, nếu muốn nàng cứ tìm Uyển Trân chơi, thay đổi y phục chải tóc rồi hãy qua." Ngoại trừ các Tiên Quân cùng thế hệ, ai có thể khiến phải mặc chính trang tiếp đón.

      Tuyết Hoa kéo lại, "Lăng Vân, ta cũng muốn qua đại điện." Đặc sứ của hoàng đế thế tục, cả vương gia? Có vẻ thú vị.

      "Chuyện này..." Hạ Lăng Vân chần chừ chút: "Nàng cẩn phải chỉnh đốn chút mới được." là nam nhân tóc tai chỉnh tề sai, nhưng nếu Tuyết Hoa để vậy khiến người ngoài cảm thấy nàng mị.

      "Quá phiền toái." Tuyết Hoa , bạch quang người mờ mịt, thân thể nhanh chóng thu lại.

      "Ha ha ha ha." Biến thành hồ ly Tuyết Hoa đắc ý chui ra khỏi đống y phục, chân trái giơ lên cái, toàn bộ y phục được thu vào bên trong vòng tay Như ý, sau đó nhảy lên người Hạ Lăng Vân.

      Hạ Lăng Vân tiếp lấy nàng, chiều mỉm cười lắc đầu : "Tiểu quỷ nghịch ngợm." Nàng như vậy cũng tốt, tránh để người khác nhìn thấy dung nhan tuyệt mĩ độc nhất của nàng.

      Tuyết Hoa đắc ý, "Như vậy bớt việc." Chải đầu tóc tốn rất nhiều thời gian, nàng đợi nổi.

      Hạ Lăng Vân mỉm cười, ôm nàng bay tới đại điện nghị của Thiên Linh Môn.

      Hạ Lăng Vân từ từ đáp xuống thềm đá. Dưới thềm đá đại điện có hai ba mươi tên nam tử trang phục thị vệ, thấy hai người bay tới, gương mặt lộ ra kinh sợ.

      "Đại trưởng lão giá lâm." Hai tu sĩ trẻ tuổi canh giữ cửa đại điện kêu lên, tinh thần phấn chân cúi chào hành lễ. Trưởng lão Tiên Quân uy phong, bọn họ đứng gác cũng có cảm giác hãnh diện với đám thị vệ.

      Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu, ôm Tuyết Hoa chậm rãi vào đại điện. Đặc sứ của Hoàng Đế tới Thiên Linh Môn làm gì? Thiên Linh Môn chỉ là môn phái tu tiên , có liên hệ gì với triều đình.

      "Sư thúc." Hàn Tu mang theo Vũ Đình, Khiếu Nguyệt bước nhanh tới nghênh đón. Tuyết Hoa biến về hình thái hồ ly, trước mặt người ngoài bọn họ cần hành lễ.

      "Trưởng lão/ Tiên Quân." Khách nhân đại điện cũng đứng dậy, hành lễ.

      "Các vị miễn lễ." Giọng của Hạ Lăng Vân trong trẻo lạnh lùng, "Tu sư điệt, mấy vị khách này là..." quý nhân thế tục, gã đạo quân tam phẩm, sau lưng còn có bốn tu sĩ nhị phẩm.

      Hàn Tu khom người giới thiệu: "Sư thúc, vị này chính là đặc sứ của đương kim Hoàng Thượng, vương gia Hán Dương."

      Nam tử chừng bốn mươi tuổi đầu đội kim quan, mặc cẩm bào màu đỏ tiến lên hai bước cung kính chắp tay thở dài : "Tục nhân Hán Dương Vương Phương Thiếu Hoa bái kiến Tiên Quân, Tiên Quân sống lâu muôn tuổi. Thiếu Hoa may mắn gặp Tiên Quân, quả là tam sinh hữu hạnh. Nhiều năm gặp Tiên Quân vẫn thanh xuân bất lão, khí độ cao quý, khiến tục nhân chúng ta kính ngưỡng thôi."

      từng gặp người này sao?

      Hạ Lăng Vân bình thản nhìn người mặc y phục xa hoa này, ánh mắt có chút nghi hoặc.

      Thấy Tiên Quân mình sủng bái kính ngưỡng 17 năm nhớ nổi bản thân, Hán Dương Vương vội vàng nhắc nhở: "Mười bảy năm trước, bến tàu bên ngoài thành Tấn Dương, Tiên Quân ban thưởng cho ta Thiên Vương Đan. Tiên Quân ban Thiên Vương Đan khiến Hoàng Đế Tông có thời gian an bài hậu , hóa giải hồi bạo kiếp của triều đình."

      Mười bảy năm trước, bến tàu ngoài thành Tấn Dương, tiểu hồ ly Tuyết Hoa trốn nhà giao đấu với bốn gã tu sĩ, đánh cho bọn họ hoa rơi nước chảy. ban cho viên Thiên Vương Đan cho thế tử trẻ tuổi dâng lên Hoàng Đế, tận lực giảm bớt chết chóc trong quá trình tranh giành ngôi vị.

      Hạ Lăng Vân nghĩ tới, khẽ mỉm cười: "Thế tử điện hạ kế nghiệp cha, vương gia được Hoàng thượng trọng dụng, đáng mừng." A... mười bảy năm. Thế tử biến thành Vương gia, có công hiến linh đan nên được lão hoàng đế và hoàng đế coi trọng, hưởng hết vinh hoa phú quý.

      Tuyết Hoa cũng nghĩ tới kêu lên: "Ta nhớ rồi, và bốn gã tu sĩ thuyền tấn công ta, thị vệ của muốn giết ta. Tiên Quân..."

      Nàng dùng móng vuốt cào cào ống tay áo Hạ Lăng Vân, thủ thỉ: "Tiên Quân, ta bị nhiều người bắt nạt như vậy, chàng phải làm chủ cho ta."

      Năm đó Vũ Đình chân nhân cùng Hạ Lăng Vân tàng hình đứng bên cạnh nhìn tiểu hồ ly chiến đấu nghe xong da mặt lập tức run rẩy. Khi đó nàng rất uy phong, tiểu hồ ly chiến đấu với bốn gã tu sĩ, đả thương ba giết , nàng còn muốn người khác làm chủ thế nào? Hồ ly, đúng là hồ ly nha!

      Hàn Tu từng nghe Vũ Đình chân nhân qua chuyện này, thấy Tuyết Hoa cáo trạng, thầm cười trong lòng. Tiểu hồ ly mang thù, đúng là giống tính Hồng Linh nhà .

      "Hồ ly đại tiên, đó là hiểu lầm, hiểu lầm thôi, bốn gã tu sĩ kia đường ta mới gặp được, ta chỉ dùng lễ đãi bọn họ." Hán Dương Vương vội vàng . ngờ linh sủng hồ ly của Tiên Quân nhớ tới chuyện người của tổn thương nó, muốn Tiên Quân trả thù, trong lòng thầm lo lắng.

      "Hừ hừ." Tuyết Hoa cười lạnh, "Bốn gã tu sĩ kia bay từ thuyền người ra đấy, những... thị vệ kia toàn bộ là thuộc hạ của ngươi, người còn hiểu lầm?"

      Nàng lập tức ngẩng mặt lên : "Tiên Quân, ta ghét người này." Dám có ý đồ hại nàng, nàng còn muốn trả thù cơ.

      Hạ Lăng Vân vuốt ve cái đầu lông xù mềm mại của nàng, dịu dàng : "Tuyết Hoa, lòng dạ nên hẹp hòi, cuộc chiến kia nàng chịu thieeut. Vị Vương gia này tới Thiên Linh Môn hẳn có chuyện trọng yếu, nàng đừng can thiệp."

      nhìn thế tử : "Tiểu hồ ly của ta hiểu chuyện, lời nàng ngươi đừng để trong lòng. Chuyện đó ta cũng thấy, phải tất cả lỗi do ngươi." Chuyện đó qua, chỉ tiểu hồ ly ghi thù mới nhỡ kĩ.

      Hán Dương Vương vội vàng : "Tiên Quân minh giám, Phương mỗ bội phục." Linh sủng của Tiên Quân thích cáo trạng, về sau phải cẩn thận thể đắc tội với nó.

      Hàn Tu chỉ vào người khác y phục thanh lịch : "Sư thúc, người này chính là Hà Tình phái Kim Tiên, giữ chức quốc sư."

      Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu: "Hà đại nhân."

      " dám nhận. Vãn bối Hà Tình bái kiến Tiên Quân tiền bối." Hà TÌnh dám thi lễ, tiến lên cung kính ôm quyền thi lễ sâu.

      Tuyết Hoa nằm trong khuỷu tay Hạ Lăng Vân tò mò nhìn tu sĩ này. nhìn khoảng ba mươi sáu tuổi, tóc mai điểm hoa râm. Nàng thoáng cảm ứng năng lực của , phát là tu sĩ tam phẩm. Tu sĩ tam phẩm trước mắt người đời rất uy phong, nhưng trước tu sĩ giai "Tiên" chỉ giống như món ăn sáng, đáng xem!

      "Miễn lễ. Mọi người ngồi chuyện." Hạ Lăng Vân , chậm rãi tới vị trí thượng vị ngồi xuống. Chỉ cần ở đây, đó chính là chỗ ngồi chuyên dụng của .

      Mọi người ngồi xuống, đệ tử lập tức dâng trả cho Hạ Lăng Vân.

      "Các ngươi tìm ta có việc gì?" Hạ Lăng Vân vào thẳng vấn đề. là trưởng lão phái, Tiên Quân có năng lực cường đại, nếu phải có chuyện trọng yếu, cho dù người khác cầu kiến, Hàn Tu cũng mời tới để người khác gặp.

      Hàn Tu đứng dậy chắp tay : "Sư thúc, Hán Dương Vương mang thư hoàng thượng tự tay viết, khẩn cầu sư thúc xuống nuối đảm nhiệm chức vị quốc sư. Đệ tử dám thay sư thúc quyết định, đặc biệt mời người tới." xong, từ lấy ra phong thư màu vàng đưa tới trước mặt Hạ Lăng Vân.

      "Quốc sư?" Tuyết Hoa chen miệng , "Cái gì là Quốc sư?" Quốc sư phải là tên lừa đảo cung phụng Hoàng đế sao?

      "Quốc sư..." Hạ Lăng Vân xé phong thư đọc nhanh như gió, sau đó thu vào vòng tay càn khôn, vuốt ve tiểu hồ ly nằm đùi mình, giải thích đơn giản thế nào là quốc sư.

      Từ lúc thượng cổ, Hoàng đế thế tục luôn khẩn cầu giới tu tiên phái tu sĩ tới giúp mình thống trị quốc gia. Khi đó tinh linh quái ở đại lục Ngũ Nguyên rất nhiều, thường giết nhân loại, giới tu tiên cũng cố gắng tiêu diệt toàn bộ...những tinh linh quái kia, vì vậy hai bên sau khi thương nghị thành lập phủ Quốc sư, với tư cách là bù đắp nhu cầu của thế tục với giới tu tiên.

      Hoàng Đế thông qua người khác đề cử hoặc tự tìm kiếm, thuê tu sĩ làm quốc sư. Quốc sư quản lí số tu sĩ giúp đỡ Hoàng đế trị vì. Hoàng đế muốn quốc sư can thiệp quá nhiều vào việc triều chính, quốc sư cũng muốn lãng phí quá nhiều thời gian cho thế tục, cho nên quốc sư chỉ nhậm chức hai mươi năm.

      Hầu hết tu sĩ để ý tới vinh hoa phú quý thế tục, cho nên tu sĩ bị chọn trúng cũng có thể thoái thác.

      "Vương gia, Hà Tình, sao các người nghĩ đến việc mời ta làm quốc sư? Nếu ta nhớ nhầm, vương triều Kim Phượng hơn hai trăm năm có quốc sư rồi?" Hạ Lăng Vân dò hỏi.

      Hán Dương Vương chắp tay: "Phương mỗ bên ngoài thành Tấn Dương có cơ duyên gặp Tiên Quân, trong lòng vô hạn kính ngương, nghe ngóng thân phận Tiên Quân, rốt cục biết Tiên Quân là Lăng Vân Tiên Quân đại danh đỉnh đỉnh giới Tu Tiên, liền ghi nhớ trong lòng, chờ đợi ngày có thể gặp lại Tiên Quân."

      "Gần đây trong triều lộn xộn, Hoàng Thượng có ý mời quốc sư trấn tọa kinh thành, người đầu tiên Phương mỗ nghĩ tới là Tiên Quân, liền đề cử với Hoàng Thương. Các tu sĩ phủ Quốc Sư đều nghe uy danh người, mong chờ Tiên Quân tới đảm nhận chức vị Quốc sư."

      xong, lấy trong ống tay áo túi càn khôn, hai tay nâng, cung kính : "Tiên Quân, đây là Linh Ngọc Ấn là bổng lộc Hoàng thượng dùng để mời ngài, mong Tiên Quân nhận lấy."

      Tu sĩ lãng phí hai mươi năm giúp Hoàng đế làm việc cũng được đền bù tổn thát, bổng lộc của thế tục ngoại trừ vàng bạc còn có dược liệu quý hiếm, triều đình thông qua cách khác để có được linh thạch, pháp khí.

      Vì muốn mời được Tiên Quân đức cao vọng trọng đảm nhiệm chức vị quốc sư, đương kim Hoàng Thượng tiêu hết cả tiền vốn.

      Hạ Lăng Vân nhận, bình tĩnh : "Ta là thất phu sơn dã, tự do quen, thích hợp làm quốc sư, Vương gia nên mời cao nhân khác."

      Hán Dương Vương biết thế ngoại cao nhân khó mời, tìm lí do khoái thác. Nghe xong liền : "Tiên Quân, thất vĩ hồ gây hại thế tục, Tiên Quân muốn khoanh tay đứng nhìn?"

      Thất vĩ hồ?

      Tuyết Hoa tức giận suýt chút nữa để sáu cái đuôi xuất , để ta biết thất vĩ hồ dịu dàng ngoan ngoãn thế nào.

      Nhưng chắc là Lệ Nhi rồi. Chẳng lẽ Lệ Nhi ở bên ngoài gây ra chuyện? có khả năng, phụ thân tự mình giáo dưỡng, nữ nhi của người tuyệt đối trở thành hồ gây họa nhân gian!
      chumnhoxanh, hthuqttn, Abby16 others thích bài này.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 113: Quốc sư (phần 2)


      "Ngươi thất vĩ thiên hồ Lệ quý phi?" Hạ Lăng Vân trấn an Tuyết Hoa rục rịch, "Ta nghe Lệ quý phi sớm rời khỏi nước Kim Phượng, tới nước Tây Lăng. Hay nàng lại gây ra chuyện ở Tây Lăng?" Lệ Nhi đúng là tai họa, hết lần này tới lần khác Lâm Vân Phàm thực lực yếu kém hơn áp chế nổi nàng, chỉ có thể theo nàng chạy khắp nơi.


      "Tiên Quân, hồ Lệ quý phi rời khỏi kinh thành Vĩnh Yên mười năm trước, nhưng tai họa nàng gây ra giờ mới bắt đầu."


      Hán Dương Vương chắp tay tức giận với Hạ Lăng Vân: "Nàng chạy theo người nam nhân khác, tiên hoàng mong nhớ ngày đêm sinh bệnh. Phủ quốc sư cung cấp đan dược nhưng tiên hoàng hai tháng sau băng hà. Tiên hoàng minh cả đời, năm đó chịu khuất nhục trong đám thế tử tranh ngôi hoàng đế, nghĩ tới hùng khí đoản, cuối cùng chết trong tay hồng nhan. Ấu hoàng đăng cơ, Thái hậu cầm giữ triều chính trọng dụng đệ tử đời sau, chúng Vương thúc bất mãn, nước Kim Phượng lâm vào rối loạn. Bảy năm nội loạn, ba vị Vương gia chết trong trận chiến, vị Vương gia chết vì mưu thái hậu vị vương gia bị nhốt."


      lòng đầy căm phẫn : "Nếu phải hồ mị hoặc quân vương, hoàng tộc sao gặp họa như vậy, binh sĩ chết tổn thương hơn mười vạn, hơn mười vạn dân chúng lưu lạc nơi sinh sống. Tiên Quân, nghiệt như thế bỏ, chẳng lẽ muốn nàng tiếp tục gây hại cho thiên hạ?"


      Tuyết Hoa nghe xong nhảy lên ghế dựa của Hạ Lăng Vân lạnh lùng : "Huyết thống thiên hồ tôn quý Hoàng đế thế tục có thể xứng đôi sao? Lệ quý phi bỏ chính là vì Hoàng đế vô năng! Lệ quý phi có xúc phạm tới Hoàng đế hay người khác? ràng là hoàng thân quốc thích tranh nhau đoạt quyền, hết lần này tới lần khác đem tội danh áp lên người nàng. "Muội muội nàng tuy bướng bỉnh tùy hứng, nhưng đả thương người vô tội.



      "Tiên Quân..." Hán Dương Vương kinh ngạc nhìn Hạ Lăng Vân, linh sủng Tiên Quân nuôi dưỡng ngoại trừ chỉ có đầu đuôi còn đâu giống hệt Lệ quý phi lúc ở nguyên hình. Lúc này lại chuyện thay Lệ quý phi, liệu có mối quan hệ sâu xa gì? Mười bảy năm trước, nó vô cùng hung hãn đánh bại bốn gã tu sĩ và đội quân tinh nhuệ.


      Hạ Lăng Vân vỗ đầu Tuyết Hoa, : "Ngoan, ta biết nàng ghét người khác gọi hồ ly là hồ, nhưng, Hán Dương Vương là khách của Thiên Linh Môn, nàng nên cư xử khách sáo chút." Chạy theo nam nhân khác? Người đàn ông đó là Lâm Vân Phàm?


      ngẩng đầu giọng điệu xa cách: "Vương gia, chuyện Lệ quý phi ta nghe phía. Từ xưa đến nay, hoàng tộc vì quyền lợi mà cốt nhục tương tàn, liên lụy tới binh lính người dân chết vô số kể." Lúc rời khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh nhạc phụ đại nhân từng nhờ chiếu cố Lệ Nhi, giờ phải ra ngoài tìm nàng, khuyên nhủ chút thôi.


      "Hạ Tiên Quân, Lệ quý phi mê hoặc mấy tu sĩ trẻ tuổi phái Kim Tiên, phái Thiên Tùng, Ngô Thiên Cung, Thanh Hư Cung, sát hại Vũ Dương chân nhân, Đạo Huyền chân quân... hơn mười người, Tiên Quân là tiền bối của giới tu tiên đại lục Ngũ Nguyên, chẳng lẽ muốn bỏ mặc?"


      Hà Tình đạo quân trong lúc thấy Hán Dương Vương á khẩu trả lời được vội chắp tay tới giải vây. Từ cổ chí kim, tu sĩ đảm nhiệm chức vị quốc sư ít nhất phải có tu vi linh lực giai "Thực", cho nên dù xử lí mọi việc của phủ quốc sư nhưng thể trở thành Quốc sư.


      "Thiên Linh Môn của ta chỉ là phái , đệ tử vùi đầu tu luyện rũ bỏ thế tục, cho nên biết chuyện xảy ra bên ngoài." Hạ Lăng Vân trầm ngâm chút, lạnh lùng : "Nhưng ta nghe , rất nhiều tu sĩ hứng thú với dung mạo của thất vĩ thiên hồ, và bảo vật cùng Tinh nguyên châu của nàng."


      Hàn Tu, Vũ Đình, Khiếu Nguyệt... cùng những sư huynh sư đệ cùng thế hệ đoán được mối quan hệ của Lệ quý phi với Tuyết Hoa, nhưng Tuyết Hoa thiện lương vô hại, nhìn vào thái độ của trưởng lão mà đoán chắc vị Lệ quý phi kia cũng gây ra tội gì lớn, chẳng qua những gã tu sĩ kia... tham luyến sắc đẹp và bảo vật của nàng đấy.


      Nghe thấy giọng điệu của Tiên Quân có thiên về phía hồ, Hán Dương Vương và Hà Tình đạo quân hai mặt nhìn nhau.


      Hán Dương Vương kiên trì khẩn thỉnh: "Tiên Quân, những việc...đó tạm thời đề cập tới, kính xin Tiên Quân tiếp nhận lời mời của Hoàng Thượng, đảm nhiệm chức vị Quốc sư."


      Hà Tình đạo quân cũng : "Tiên Quân, tại nước Kim Phượng cần vị Tiên Quân cường đại hỗ trợ Hoàng Thượng, kính xin Tiên Quân đừng từ chối." Phủ quốc sư nước Kim Phượng có Quốc sư 170-180 năm, cũng hi vọng phủ Quốc sư nghênh đón vị Quốc sư, tự mình quản lí, nhưng bây giờ dân gian và triều đình lòng người tan rã, nhiều người còn khẩn cầu Hoàng Thượng mời Quốc sư có pháp lực cao thâm trấn tọa kinh thành.


      Hạ Lăng Vân lắc đầu : "Ta có việc riêng, thứ cho thể tiếp nhận."


      Hán Dương Vương lập tức nóng nảy: "Tiên Quân, từ thời Thượng Cổ, thế tục và giới tu tiên có ước định bất thành văn, Hoàng đế mời tu sĩ làm Quốc sư, tu sĩ vì thế tục được yên ổn phụ trợ Hoàng Đế hai mươi năm." Bởi vì Quốc sư có quyền can thiệp vào triều chính, thời thượng cổ có phát sinh việc tu sĩ chuyên quyền độc bá chiếm lĩnh quyền lực của Hoàng THượng, cho nên rất nhiều Hoàng Đế chọn Quốc sư, mà chỉ mời số tu sĩ quan lại thế gia giữ tạm chức đại lý.


      "Tuy có quy định như vậy, nhưng từ cổ chí kim, tu sĩ cự tuyệt lời mời của Hoàng Đế có khối người, người đảm nhiệm chức vụ Quốc sư cũng có rất nhiều." Hạ Lăng Vân bình tĩnh . Sau khi tiên hoàng băng hà mười năm sau Thái Hậu giữ quyền triều chính trọng dụng người nhà mẹ đẻ, chúng Vương thúc bị hạ độc thủ, triều đình hao tổn hơn mười vạn binh sĩ, ràng là vương triều Kim Phương có dấu hiệu rơi vào hỗ loạn, thể lao vào vũng nước đục này, trở thành đại Quốc sư bôi đen Thiên Linh Môn.


      "Tiên Quân, vương triều ta ngoại xâm nội loạn, lòng người bất ổn, chính là cần Tiên Quân năng lực cường đại trấn thủ, để an lòng dân." Hán Dương Vương xong phịch cái quỳ xuống, hai tay giơ cao túi càn khôn đựng bổng lộc của Quốc sư, vẻ mặt khẩn thiết nhìn Hạ Lăng Vân. Từ khi hồ xuất thế, triều đình đại loạn, cho nên nhất thiết phải mời được vị Quốc sư là Tiên Quân đức cao vọng trọng.


      Hà Tình đạo quân thấy Hán Dương Vương quỳ xuống khẩn cầu, đành phải quỳ xuống, ôm quyền : "Hạ Tiên Quân, trước mắt ở đại lục Ngũ Nguyên có bảy vị Tiên Quân, Tử Hà, Huyền Vũ, Minh Kính, Hoành Địch bốn vị Tiên Quân trước sau đảm nhiệm chức vị Quốc sư rồi. Đảo Hỏa Vân ở hải ngoại, Đạo Nguyên Tiên Quân nghe bế quan, Xuân Dương Tiên QUân Xuân Dương Cung.... Cho nên, chúng tu tiên đại lục Ngũ Nguyên khẩn cầu Hạ Tiên Quân đừng từ chối." Phủ Quốc sư chính là mối quan hệ ràng buộc duy nhất chính thức của giới tu tiên và thế tục, nếu Hoàng Đế muốn mời Quốc sư, giới tu tiên có trách nhiệm khích lệ tu sĩ đảm nhiệm chức vị.


      "À?" Hạ Lăng Vân sững sờ, chuyển mắt nhìn về phía chưởng môn Hàn Tu.


      Hàn Tu cười khổ : "Từ Hà, Huyền Vũ, Minh Kính, Hoành Địch, bốn vị Tiệ Quân từng đảm nhiệm chức vị Quốc sư." Xuân Dương Tiên Quân Xuân Dương Cung lòng dạ ác độc chừa thủ đoạn, nếu như làm Quốc sư... khoảng cách tới diệt vong của Vương triều Kim Phượng còn xa."


      Rủ mắt xuống thoáng suy tư, Hạ Lăng Vân bình tĩnh : "Để ta suy nghĩ."


      Nếu là Quốc sư, toàn bộ Thiên Linh Môn cuốn vào vòng tranh đấu của thế tục và giới tu tiên. Tu sĩ, ra cũng phải là màng danh lợi, từ cổ chí kim, Quốc sư phần lớn là do tu sĩ tứ phẩm đảm nhiệm. Cũng là Quốc sư đức cao trọng vọng nên môn phái đó cũng trở nên nổi tiếng, được vô số người cung phụng. Phát ra những hài tử có linh căn được ưu tiên đưa vào môn phái Quốc sư tuyển chọn. Hấp thu chất lượng thay máu mới, lại có quốc gia ở sau hậu thuẫn thu thập tài nguyên, môn phái cũng có thể dần dần phát triển trở thành đại môn phái.


      "Tu sư điệt, ngươi đưa những vị khách nhân này xuống dưới nghỉ ngơi trước." Hạ Lăng Vân phân phó.


      Hàn Tu nghe xong lập tức chắp tay với Hán Dương Vương và Hà Tình đạo quân quỳ : "Hai vị mời..xuống dưới nghỉ ngơi. Chuyện Quốc sư quá mức trọng đại, xin cho phái ta thương nghị chút."


      Hán Dương Vương và Hà Tình bất đắc dĩ đứng dậy, chắp tay với Hạ Lăng Vân Tiên Quân khép hờ hai mắt lâm vào trầm tư, rồi cùng xuống dưới nghỉ ngơi.


      Chờ bọn họ rồi, Khiếu Nguyệt chân nhân : "Sư thúc, vương triều Kim Phường nội bộ rất loạn, thích hợp để sư thúc đảm nhiệm chức vụ Quốc sư." Bởi vì giới tu tiên thường giúp đỡ người dân lúc gặp thiên tai cho nên có rất ít biến động trong đất nước khi thiên tai xảy ra. Vương triều bị tiêu diệt đều là do mâu thuẫn giữa quan dân. Vương triều Kim Phượng thành lập chính trăm năm rồi, tầng tha hóa mục nát suy đồi.


      "Ta biết ." Hạ Lăng Vân . Trừ phi đảm nhiệm chức vị Quốc sư lúc hoàng quyền mất quyền lực, xóa bỏ cơ cấu thống trị cũ, tìm nhân tài từ tầng lớp dưới, chỉnh đốn triều cương. Nhưng mà những cái kia hoàn toàn vượt quá năng lực của , làm được mà còn phải liên lụy tới Thiên Linh Môn.


      "Chức vị Quốc sư ta làm, nhưng việc của Lệ Nhi ta phải quản."


      Lệ Nhi ở ngoài chơi mười bảy năm, nên bình tâm lại rồi. Nàng và Lâm Vân Phàm tốt nhất là về đảo Hỏa Vân tu luyện, bằng tới Thiên Linh Môn làm bạn với Tuyết Hoa. Tóm lại vị Lệ quý nhân này cần phải biến mất khỏi thế tục hai trăm năm.


      "Lăng Vân, chàng muốn giải quyết thế nào? Chàng được làm tổn thương Lệ Nhi." Tuyết Hoa vội vàng , "Phụ thân chỉ nhờ chàng chiếu cố chút." Nhỡ Hạ Lăng Vân và Lệ Nhi đánh nhau, nàng phải giúp ai?


      "Ta biết, nhạc phụ nhờ ta chăm sóc tiểu di tử, ta sao dám tổn thương Lệ Nhi?" Hạ Lăng Vân vuốt ve đầu hồ ly của nàng an ủi: "Ta chỉ khuyên nhủ Lệ Nhi hai trăm năm, chờ việc hồ quý phi lắng xuống, Lệ Nhi đổi lại thân phận ra ngoài chơi. Tuổi thọ của người bình thường chỉ có 50-60 năm bọn họ nhanh chóng quên hết mọi chuyện."


      Tuy thực lực của lúc này hơn hẳn Lệ Nhi, nhưng Lệ Nhi có rất nhiều pháp khí đỉnh cấp, nếu cả hai chiến đấu... nỡ ra chiêu sát thủ với Lệ Nhi cho nên chắc chắn thể áp chế, đành phải đưa ra lời khuyên nhủ em vợ này thôi.


      Nhạc phụ, tiểu di tử, quả nhiên, là tỷ muội ruột của Tuyết Hoa.


      Khiếu Nguyệt và Vũ Đình chân nhân khiếp sợ nhìn nhau. Sư thúc là tỷ phu của thất vĩ thiên hồ khác đấy!!!
      chumnhoxanh, hthuqttn, xukem19 others thích bài này.

    4. Kindlove

      Kindlove Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      49
      Lâu rồi mới thấy chương mới. Mừng chảy cả nước mắt.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 114: Cá Tiên Thủy Ngọc


      "Khiếu Nguyệt, Vũ Đình, ta cần tìm lí do thích hợp." Hạ Lăng Vân nhắm mắt lại, tỉnh táo , gương mặt tuấn nhưng lạnh lùng xa cách. rất ích kỉ, muốn đảm nhiệm chức vị Quốc sư của triều đình, càng muốn danh dự nghìn năm của Thiên Linh Môn bị ảnh hưởng. Dân chúng bình thường... giới tu tiên sắp xuống dốc, có khả năng vĩnh viễn che chở bọn họ, bọn họ sớm muộn cũng phải tự chống đỡ với nhân họa thiên tai.


      Vũ Đình chân nhân cũng am hiểu xử lí vụ với Hàn Tu chưởng môn nghĩ nghĩ rồi đề nghị: "Sư thúc, người có thể lấy cớ tìm thất vĩ thiên hồ Lệ Nhi, thể tới phủ Quốc sư ở kinh thành." Quốc sư là tín ngưỡng của dân chúng, quốc sư bảo vệ Hoàng Đế bảo hộ kinh thành, chứ phải là dân chúng. Sư thúc quyết định làm Quốc sư, tốt.


      "Đó là ý kiến hay!" Tuyết Hoa nghe xong mở cờ trong bụng, lập tức lấy viên linh thạch trong vòng tay Như Ý ném về phía Vũ Đình chân nhân, sau đó gấp gáp : "Lăng Vân, chúng ta ra ngoài tìm Lệ Nhi chơi." Vừa nghĩ tới hai người cũng có lí do ra ngoài du sơn ngoạn thủy, nàng vui vẻ cái đuôi cũng nhàng lắc lư.


      Vũ Đình chân nhân mắt sáng như tuyết, phát có vật ném về phía mình lập tức đưa tay đón lấy. Tuyết Hoa là người nhà, nàng công kích đấy. Nhận được khối linh thạch màu vàng đất, lập tức vui vẻ ra mặt, chắp tay : "Cám ơn thẩm nương ban thưởng." Thẩm hồ tiên ghê gớm, tiện tay vứt cho cũng là viên thổ linh thạch cực phẩm.


      Khiếu Nguyệt chân nhân cười vui vẻ. Phụ thân của thẩm nương ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh cho nên bảo vật của người hơn hẳn sư thúc. Ngày đó khi xuất giá ở nhà , thẩm nương còn ban cho mỗi người viên cực phẩm linh thạch cảm tạ vì gây phiền toái cho bọn họ.


      Thấy Tuyết Hoa nhanh nhảu tặng linh thạch, Hạ Lăng Vân chỉ xoa lỗ tai nàng dặn dò: "Tuyết Hoa, đối mặt với người tín nhiệm hoàn toàn, nàng thể tùy tiện lộ ra mình có bảo vật cũng thể tặng loạn, để tránh họa sát thât.


      Người khác thấy nàng tùy tiện tặng bảo vật như vậy nghĩ thế nào? Bảo vật nàng rất nhiều rất nhiều! Mọi người đều có lòng tham, chỉ là có thể khống chế hay mà thôi. Những người đạt được liên tục muốn hơn nữa... chiếm được hoặc chiếm được, bí quá hóa liều, giết người đoạt bảo! Cho nên, thà rằng Tuyết hoa ích kỉ keo kiệt, cũng muốn nàng giống như tán tài đồng tử ban ân cho đệ tử Thiên Linh Môn.


      "Ta biết rồi." Tuyết Hoa hào hứng bừng bừng hỏi, "Chúng ta xuất phát luôn?" Y phục tiền tài bọn họ đều để trong gian, có thể bất cứ lúc nào.


      "Đợi Hàn Tu trở về, ta phân phó vài việc ." Trấn an tiểu hồ ly kích động, Hạ Lăng Vân hỏi: "Khiếu Nguyệt, Vũ Đình các ngươi thấy cá chép tinh hồ Nữ Thần chưa? Hôm qua tấn cấp thành tiên rồi, khi đó Lục Mẫu Đơn tiên tử cũng có mặt, chắc dẫn tới bái kiến chưởng môn." lo Thủy Ngọc tiếp nhận lời mời của Thiên Linh môn, bởi vì Thiên Linh Môn bỏ quên con cá chép tinh này lâu rồi.


      Vũ Đình lập tức : "Sư thúc, xế chiều qua Tiên Tử dẫn cá tiên Thủy Ngọc tới, giải thích thân phận của với mọi người. Thủy Ngọc có chút thiện cảm với Tu sư huynh, lúc Tu sư huynh mời ở Thiên Linh Môn lâu dài, tiếp nhận phụng dưỡng của đệ tử Thiên Linh Môn, đáp ứng." Từ này về sau Thiên Linh Môn có thêm vị Tiên Quân, trong thời gian hai ngàn năm còn lo lắng có người cướp đoạt hồ Nữ Thần- nơi tu luyện phúc địa rồi.


      Khiếu Nguyệt chân quân phát đột nhiên lỗ tai hồ ly Tuyết Hoa khẽ run run lắng nghe, trong lòng cười thầm thôi.


      Phát nàng chuyển mắt về phía mình, khóe miệng khẽ nhếch : "Sư thúc, bởi vì các chép tiên Thủy Ngọc là do tổ sư Ngọc Diệp chân quân nuôi, được Ngọc Diệp chân quân và đồ đệ người khai trí, trong lòng luôn nhớ thương. Biết được đệ tử là truyền nhân nhất mạch của người, cũng rất thân thiết với đệ tử. Tu su huynh lại tạo tiểu thủy hiên ở phương Bắc hồ để sống, do đệ tử và Lục Mẫu Đơn tiên tử cùng chỉ dạy phương thức sống chung với mọi người."


      Chưởng môn sư huynh nhận được máu tràn ngập linh khí của Thủy Ngọc, cùng thuật nguyền rủa tính là ác độc, lặng lẽ gọi tới, cùng học tập thi triển chú thuật kia, khiến Thủy Ngọc sinh ra thiện cảm với hai người họ. Chú thuật này để cho sinh vật trúng chú thuật sinh ra thiện cảm với người thi chú, chỉ cần người hạ chú ân cần đối xử thăm hỏi với sinh vật trúng chú thuật, dần dần sinh ra cảm giác như người thân ruột thịt. Hiệu quả này giống hệt khế ước linh sủng, nhưng tốt bằng khế ước linh sủng, và lực trói buộc cũng kém hơn.


      Sư nương hồ ly nhất định cảm thấy phu quân luôn thanh cao, cao quý nhân từ, cho nên cho trưởng lão sư thúc biết việc này, cũng vứt việc xấu hại người cho chưởng môn nhân làm. Nàng tuy xảo trá tính kế người khác, nhưng vẫn biết giữ gìn cho phu quân của mình.


      "Thủy Ngọc có thiện cảm với Tu sư điệt?" Hạ Lăng Vân nghe xong cảm thấy kinh ngạc. Thủy Ngọc vốn sinh hoạt mình tại thủy vực phía Nam hồ Nữ Thần, chúng đệ tử Thiên Linh Môn hầu hết sinh hoạt phía bắc thủy vực, chẳng lẽ từng ở trong hồ thấy Hàn Tu và Khiếu Nguyệt, cho nên sau khi lên bờ nguyện ý thân cận với hai người?


      Tuyết Hoa biết Hàn Tu sử dụng huyết chú kia, Vũ Đình chân quân chắc do là nhất mạch truyền nhân của chủ nhân cũ nên cũng bị Hàn Tu kéo xuống nước rồi. Như vậy cũng tốt, có hai người đảm bảo, Thủy Ngọc cố gắng bảo hộ Thiên Linh Môn. Nàng nghĩ tới đó nhìn Khiêu Nguyệt cười tươi, đến mức con mắt híp lại thành hình bán nguyệt.


      "Đây đại khái là duyên phận." Trông thấy vẻ mặt tươi cười của Tuyết Hoa, Khiếu Nguyệt chân quân bất động thanh sắc đáp lại lời Hạ Lăng Vân.


      "Tình huống so với ta dự đoán tốt hơn nhiều." Tâm trạng Hạ Lăng Vân rất tốt, phân phó : "Khiếu Nguyệt, Thủy Ngọc giống như miếng ngọc thô chưa mài dũa, ngươi và phu thê Thanh hoa phải cẩn thận dạy dỗ phen."


      Phúc địa tu luyện dần dần biến mất, mỏ linh thạch càng ngày càng ít, tài nguyên của giới tu tiên đại lục Ngũ Nguyên khan hiếm dần, Thiên Linh Môn có thêm cường giả cấp Tiên Quân tọa trấn, trọng trách người cũng giảm bớt.


      Hạ Lăng Vân : "Dợi Tu sư điệt trở về, ta hỏi lại, rồi cùng Tuyết Hoa rời khỏi Thiên Linh Môn tìm Lệ Nhi."


      "Khà khà, khà khà." Tuyết Hoa cười quái dị , "Chúng ta đuổi bắt hồ gây hại cho thế nhân, cứu vớt thiên hạ, đặc sứ Hoàng Đế còn lời nào để ." Đây là việc tốt nhất cử lưỡng tiện nha.


      Hạ Lăng Vân mỉm cười, "Tuyết Hoa, tiếng cười của nàng quá dọa người rồi." vui vẻ vuốt ve lỗ tai lông xù của nàng, gương mặt tuấn đầy vẻ chiều.


      Tuyết Hoa vui vẻ ngẩng đầu, làm nũng cọ cọ vào bàn tay .


      Khiếu Nguyệt và Vũ ĐÌnh nhìn thấy lập tức quay mặt thấp giọng chuyện, dáng vẻ chúng ta thấy phương thức giao lưu quái dị của phu thê hai người.


      lâu, Hàn Tu trở về. tình hình với Hạ Lăng Vân, Khiếu Nguyệt chân quân, Vũ Đình chân nhân về việc an bài của mình đối với Hán Dương Vương và Hà Tình đạo quân, sau đó tức giận : "Hán Dương Vương có khát vọng lương thần, đáng tiếc vận khí tốt, bị nữ sắc mê hoặc, tân Hoàng Đế là con rối bị Thái Hậu thao túng." Hoàng đế tam cung lục viện bị tương tư mà chết, thực khiến người ta còn gì để .


      "Khục khục." Tuyết Hoa cao giọng ho hai cái, lạnh lùng : " đầu chữ sắc có cây đao, Hoàng Đế tự mình tham hoan mê sắc, trách ai?" Lệ Nhi làm việc gì thương thiên hại lí, cũng can thiệp triều cương, tuyệt đối phải là phi.


      Ha ha, trước mặt hồ ly mà xấu về hồ ly là được đấy!


      Hàn Tu lập tức chuyển chủ đề, hỏi thăm Hạ Lăng Vân, có nguyện ý đảm nhiệm chức Quốc sư. Nếu người nguyện ý Thiên Linh Môn nhất định toàn lực ủng hộ. Trưởng lão đảm nhiệm chức vụ Quốc sư, khẳng định thể mình cần mang theo vài đệ tử ra ngoài, Thiên Linh Môn đồng tâm hiệp lực, mưu dương mưu, tranh thủ hai mươi năm trưởng lão giữ chức Quốc sư chống giữ vương triều Kim Phượng bị diệt vong.


      "Ta quyết định, tiếp nhận lời mời của Hoàng Đế." Hạ lăng Vân , "Những chuyện Lệ quý phi ta phụ trách." Những kẻ mong muốn sắc đẹp, tinh nguyên châu vào bảo vật của Lệ Nhi khẳng định ít, phải tìm được Lệ Nhi, khích lệ nàng tạm thời quy .


      Hàn Tu nghe xong đoán được ý tứ của Hạ Lăng Vân liền : "Sư thúc yên tâm, Hán Dương Vương và Hà Tình có đệ tử ra mặt giải quyết."


      Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu hỏi: "Tình huống của Thủy Ngọc thế nào? Ngươi có nắm chắc giữ được ?" Nếu con cá này chạy ra ngoài gây chuyện thị phi, lại thêm việc phiền toái cho Thiên Linh Môn, bởi vì tên nhãi này sinh sống ở trong phạm vi hồ Nữ Thần thuộc Thiên Linh Môn.


      "Sư thúc, Thủy Ngọc hiểu nhân tình, nên dạy bảo tốt." Hàn Tu nhìn tiểu hồ ly lười biếng nằm chân Hạ Lăng Vân : "Sư thúc, tại Thiên Linh Môn có Lục Mẫu Đơn tiên tử và cá tiên Thủy Ngọc tọa trấn, người có thể yên tâm ra ngoài du lịch vài năm." Sư nương hồ ly có lẽ rất vui vẻ.


      "Hàn tu, để đệ tử Thiên Linh Môn bên ngoài chú ý thu thập thêm tin tức về vương triều Kim Phượng, nếu có việc trọng yếu phái người đưa gia quyến nội môn đệ tử vào trong núi." Hạ Lăng Vân phân phó. Tuy hiểu thế đạo bên ngoài, nhưng cảm giác được tình trạng vô vọng của vương triều Kim Phượng. Đối mặt với thay đổi triều đại, giới Tu Tiên thường thầm thúc đẩy khiến trật tự thống trị mới sớm chút xuất , khôi phục lại yên bình cho đại lục.


      "Vâng." Hàn Tu lập tức đáp lại. cũng có cảm giác vương triều Kim Phượng sắp đến hồi chấm dứt.


      Phân phó xong, Hạ Lăng Vân đứng lên : "Ta dược viên nhìn Thủy Ngọc, ngươi giúp ta thông tri tới Thanh Vân, Thanh Lâm, Thanh Viễn, bảo bọn họ từ từ rồi tới Vong Trần Cư." bàn giao vài việc rồi ôm Tuyết Hoa xuất phát.


      "Vâng, sư thúc." Hàn Tu nhanh chóng . Khiếu Nguyệt, Vũ Đình vội đứng dậy cung kính.


      Hạ Lăng Vân ôm Tuyết Hoa ra khỏi điện nghị , sau đó trực tiếp bay về dược viên.


      Tới bên ngoài dược viên, thả nàng xuống, buông thần thức cảm ứng, liền tới phương bắc hồ Nữ Thần.


      "Lăng Vân, chàng dẫn ta chơi khắp đại lục Ngũ Nguyên." Tuyết Hoa vui vẻ chạy bên cạnh .


      "Tuyết Hoa, nếu nàng ở bên ngoài làm loạn khiến ta lo lắng, ta để nàng cùng." Hạ Lăng Vân . Vương triều Kim Phượng diệt vong, cho dù có Tiên Nhân thầm bảo hộ dân chúng, cũng đổ máu, hi vọng Tuyết Hoa thuần khiết thiện lương thấy những cảnh máu me đen tối đó.


      "Ta mặc kệ, Lệ Nhi có thể khắp nơi sao ta thể?" Tuyết Hoa kêu lên.


      Khóe miệng Hạ Lăng Vân khẽ nâng, ánh mắt lưu luyến nhìn nàng. hi vọng nàng vĩnh viễn giữ vẻ ngây thơ, mà phải như , tuổi trẻ chịu nỗi thương tâm vô tận.
      chumnhoxanh, hthuqttn, Abby18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :