1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      hoắc nhị rồi

    2. Handy

      Handy Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      33
      Mới ko vào ngày có quà. Chưa kịp đọc, vào like . Cám ơn @Meohoangngungoc
      Meohoangngungoc thích bài này.

    3. Kimkimdao

      Kimkimdao Well-Known Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      695
      Dâm tặc xuất :)). Tên dâm tặc này cũng là được ưu ái : “đôi môi to dày mềm mại”, quá sếch xì .:yoyo63:

    4. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      Mạng chập cheng 1 ngày nên ko biết có chương mới.
      Đọc xong thấy hả lòng hả dạ quá!!!
      Kiêu vương mà đọc dc thư chắc tâm ý dâng trào đại chiến 300 hiệp quá:042:
      Thanks editor nhé!
      Meohoangngungoc thích bài này.

    5. Meohoangngungoc

      Meohoangngungoc Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      1,342
      CHƯƠNG 121

      Edit: Meohoangngungoc

      Thân mình Phi Yến nháy mắt liền cứng ngắc, nhân cơ hội hai tay còn tự do, nhanh chóng lần xuống dưới giường, chộp được thanh chủy thủ tinh xảo mà Kiêu vương tặng cho nàng phòng thân, liền hướng về phía sau lưng vị khách mời mà đến này mà đâm nhát.

      ngờ được thân thủ người đó cực nhanh, đợi đoản đao tay Phi Yến vung ra liền đưa tay cầm chặt lại, chỉ thế, bàn tay to còn lại còn hướng về phía cổ áo của nàng muốn làm càn. Nhớ tới độc kế lúc trước của A Dữ công chúa cùng hai hắc y nhân, nội tâm Phi Yến vừa kinh lại vừa sợ, liền mở to miệng hướng tới người nọ hung hăn cắn nhát.

      Nhát cắn này, tuy phải sát chiêu, nhưng cũng miệng đầy máu, người nọ kêu rên lên tiếng.

      Đợi đến khi nghe được thanh quen thuộc, Phi Yến mới phát giác ra tư thế tiến công chiếm đóng bá đạo quen thuộc. Nàng dùng sức ngửa đầu ra, thở hào hển hỏi: “Là điện hạ sao?”

      Có lẽ là bị cắn nát đầu lưỡi, thanh của Kiêu vương có chút hàm hồ, mồm miệng lời: “ phải bổn vương còn ai dám leo lên giường của nương tử ta chứ?” khẽ nâng người lên chút, thân ảnh cao lớn chậm rãi ra dưới ánh lửa lập lòe.

      Phi Yến nhìn là Kiêu vương, thân mình trở nên mềm nhũn, tê liệt ngã xuống trong lồng ngực , trong lòng còn chưa hồi hồn trấn định, gắt gao vòng tay ôm lấy tấm lưng vững chãi : “Chàng muốn hù chết thiếp sao? Sao lại lặng yên tiếng động mà vào được đây thế?”

      Kiêu vương dùng sức uốn đầu lưỡi của mình, cố ý nhíu mày : “ Vào Bá Di, phải nhập gia tùy tục, bổn vướng sớm nhìn trúng tiểu nương tử, thừa dịp tối nay gió lớn, thành công mở được cửa nhà nương tử muốn trêu chọc phen. Mong rằng nương tử rủ lòng thương xót, nới rộng vạt áo, thưởng cho bổn vương chút hương nhuyễn ôn nhu…

      Phi Yến bị lời đứng đắn này của chọc giận đến có chút đỏ mặt, cố ý dùng sức đẩy : “ tuấn như vậy, vào Bá Di còn sợ là có giường để ngủ hay sao? Thỉnh người tìm cửa phòng khác mà vào thôi!”

      Kiêu vương làm sao nhận ra, lập tức cởi quần áo của nàng, miệng thấp giọng : “ tiểu nương tử hung dữ, nhưng mà như vậy cũng tốt, có thể phòng thân được, miệng này bị cắn đau quá, nương tử vui lòng cho ngụm nước thơm để chữa vết thương ở miệng, hồi ta nhất định cho nàng cưới….”

      Có lẽ là chạy suốt đêm đến nơi, hành động của Kiêu vương có chút gấp rút, nam tử người mang theo hơi thở đặc thù của giống đực nới rộng quần áo, làn da nóng bỏng dưới lớp quần áo như xua tan hơi lạnh đêm đầu xuân, đem người ngọc kia nhét vào trong lòng.

      Tuy rằng Phi Yến trước mặt người khác vô cùng trấn định, có dáng vẻ như luôn dự liệu được mọi việc, nhưng vì vừa gặp nạn, cho nên khó tránh khỏi cảm giác bất an cảnh giác, lúc này bị nam nhân này trêu chọc tức giận nên cũng nhất thời buông lỏng, trong mắt lên vẻ tủi thân, vừa chui vừa dụi vào trong lòng , nức nở khóc lên tiếng.

      Kiêu vương này hay trêu chọc bộ dáng đứng đắn già trước tuổi của nàng, thích nhất là mỗi khi trêu đùa được thấy bộ dạng quẫn bách, hai má ửng đỏ của nàng, nhưng chia ly mới có hai ngày ngắn ngủi, ngờ vừa mới nghe mình trêu chọc hốc mắt liền ươn ướt, vẻ mặt ủy khuất giận dỗi mềm mại giống như con thỏ , vùi vào lồng ngực mình vừa khóc vừa nức nở: “Ngay cả chàng mà cũng muốn làm ta sợ…”

      Ngay trong khoảnh khắc kia, làm sao còn có tâm tư trêu chọc đùa cợt gì nữa? Chỉ có thể ôm chặt thân hình mềm mại này trong lòng, gương mặt luôn lạnh lùng thâm sâu thoáng bối rối, hôn sâu xuống cái trán trơn bóng vừa : “ Là bổn vương phải, làm cho Yến nhi sợ hãi, đừng sợ, có bổn vương ở đây, bất luận kẻ nào cũng thể thương tổn đến nàng…”

      Kiêu vương xưa nay thích những nữ tử nũng nịu nhu nhược, trước kia khi còn ở Tân Dã, thường có lắm nhà đại phú hào nhờ người đến làm mai mối, nhưng khi nhìn thoáng qua bộ dáng thẹn thùng thấp thoáng sau cái quạt tròn, hiểu sao chỉ thấy tư vị nhạt nhẽo, liền lấy cớ hành quân từ chối vài hoàng hoa khuê nữ.

      Lúc đầu đối với Yến nhi cũng chỉ là có lòng hiếu kỳ, cảm thấy nàng khác hẳn với các nữ tử ở khuê phòng khác,trong phong thái toát lên mạnh mẽ hào sảng của nam tử.

      Sau ở chiến trường đụng độ vài lần tự tâm cho là tri kỷ, đến khi xảy ra cuộc gặp gỡ bất ngờ ở quán rượu tại trạm dịch tương tư cũng ngấm vào xương cốt, trải qua bao trắc trở giữ được nữ nhân này bên mình, mới dần dần thấu hiểu được tính cách nàng.

      Nàng cũng chưa bao giờ tự cho mình là danh sĩ cao cao tại thượng, tính tính nhiều khi cực kỳ dịu dàng khiêm tốn, nếu hiểu con người nàng, ai có thể ngờ rằng, vị tiểu thư tiền triều cử chỉ hiền lương, nhu thuận khuê các lại chính là phản tặc ở Bạch Lộ Sơn.

      Nhưng bên trong dịu dàng của nàng là ý chí khiến người ta phải nể phục, loại khí chất vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, lại có chút kiên cường này đúng là làm cho Kiêu vương càng thêm mê muội.

      Bình thường nhìn thấy ngoài mặt Phi Yến luôn điềm tĩnh lý trí,cho nên lúc này mới có cảm giác giật mình, chợt hiểu ra vì sao hầu hết nam tử đều thích những khoảnh khắc nũng nịu của nử tử, chính là lúc yếu đuối dựa dẫm vào lòng như thế này, tấm thân mảnh mai mềm mại như vậy làm cho người ta nỡ, cho dù trời đất xoay chuyển cũng muốn che chở cho người ngọc trong lòng được an toàn.


      Đợi đến lúc Phi Yến khóc xong, Kiêu vương nhịn được, trở mình, đem nàng đặt áo ngủ bằng gấm mà quấn quýt, lại dùng lửa nóng của chính mình đem giai nhân nhiệt tình mà xoay vần, Phi Yến lúc này cũng ôm chặt cổ , hơi thở hỗn loạn khép mi lại…

      Lúc màn giường ngừng rung lắc, sắc trời muộn, Phi Yến ở buổi tiệc ăn nhiều lắm, lúc này lại cùng Kiêu vương triền miên phen, bụng bắt đầu biểu tình, làm cho Kiêu vương khỏi cười .

      Bảo Châu khi thấy Kiêu vương vào cửa phòng liền vụng trộm lui ra ngoài, chỉ huy thị nữ xuống dưới lầu nấu nước sẵn, đồng thời chuẩn bị trà bánh, phòng bị hồi chủ tử muốn dùng.

      Nghe tiếng Kiêu vương gọi, vội vàng bưng chậu nước ấm vào bên trong, đem khăn sạch được giặt qua nước ấm đưa vào bên trong, chỉ nghe trong màn truyền đến tiếng Kiêu vương cực kỳ dịu dàng vỗ về trắc phi duỗi chân ra để chà lau thân thể, hồi sau mới đem khăn bẩn ra ngoài.

      Bên này người hầu dọn sẵn đồ ăn từng hạt cơm sáng trắng bóng loáng được người ta dùng chày gỗ giã mạnh đến khi quện dính lại dậy lên mùi thơm, hòa quyện với hương vị ngọt ngào của đậu tương được sắp đầy hai cái đĩa , thịt heo được ướp gia vị nướng lửa ngọn, cắt ra từng miếng màu đỏ bày biện phiến lá xanh, còn có nồi canh gà hầm táo đỏ nóng hầm hập, dùng để làm thức ăn khuya còn gì bằng.

      Sau khi dọn thức ăn lên sẵng sàng, các thị nữ thối lui ra khỏi nội thất, Kiêu vương mình trần thân , ôm Phi Yến thân áo sam bạc ra khỏi màn, ôm nàng ngồi xuống bàn rồi tự tay đút cho nàng uống vài hớp canh gà, ăn chừng được hai chén, thấy nàng ăn no chịu ăn thêm nữa, mới vui vẻ bỏ nàng ra rồi bắt đầu ăn như lang như hổ, bộ dáng vội vàng giống như bị bỏ đói lâu ngày.

      Phi Yến lúc này cũng bình ổn tâm thần, hỏi Kiêu vương vì sao đột nhiên lại đến Bá Di lúc này.

      Nguyên là từ sau khi Phi Yến rời , Kiêu vương vẫn yên lòng, tự mình lãnh binh đến biên giới Đại Tề cùng Bá Di đóng quân. Buổi sáng hôm nay được tin cấp báo, hôm qua có người mưu đồ cướp Vương phi, vừa mới nghe tin, trái tim cơ hồ muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, sau đó là giận tím mặt, còn tâm trí nào để canh giữ ở biên cương, cuối cùng thèm quan tâm đến mặt mũi thể diện hoàng tử đại Tề gì gì nữa, lập tức lao tới Bá Di.

      Lúc này dưới ánh sáng của ngọn đèn lớn, nhìn thấy hai mắt Phi Yến vẫn còn hơi đỏ ứng, quả nhiên là bị ủy khuất. Trong lòng Kiêu vương dấy lên lửa giận, sát ý lên trong ánh mắt.

      Nữ nhân Bắc man di kia quả nhiên là biết tự lượng sức, lại dám hạ độc kế này, nếu để nàng ta còn toàn thây trở lại Bắc cương, Kiêu vương đúng là quá vô năng, ngay cả ái thê của mình mà cũng thể bảo hộ chu toàn.

      Nàng ta thích phong tục của Bá Di đến như vậy, nếu thành toàn cho tâm nguyện của nàng ta chẳng phải là lãng phí cơ hội tốt này ư?

      Sau khi chơi trò đánh trận thêm hai hiệp nữa Phi Yến mệt mỏi nhắm mắt chìm sâu vào giấc ngủ, Kiêu vương lúc này mới đứng dậy ra cửa phòng. Đậu Dũng đứng chờ trước cửa.

      an bài tốt mọi thứ chưa?” Kiêu Vương lạnh giọng hỏi.

      Đậu Dũng lập tức trả lời: “Người đàn bà kia ngày mai theo đường sông Lộ quay về Bắc cương, tất phải qua tuyến đường có cường đạo chiếm đóng, nội ứng của chúng ta ở bên đó bí mật truyền tin cho thuộc hạ, nếu biết được công chúa sắc nước hương trời hàng đầu Bắc quốc ngang qua chắc chắn bọn trại chủ thèm dãi. Quân lính Hoài Nam phục kích lâu mà vẫn bắt được tên giặc trại chủ ấy, nếu người đàn bà này có thể dẫn dụ tên trùm thổ phỉ kia lọt lưới, cũng coi như là tạo phúc cho dân chúng.”

      Kiêu vương lãnh đạm : “Thời gian xuất binh hãy thong thả, chờ lúc…”

      Chỉ câu này, Đậu Dũng liền hiểu được ý tứ trong đó, mà Tiếu Thanh ở bên cũng sợ hãi ứa mồ hôi lạnh. Nếu nữ nhân kia phải là A Dữ Định Bắc Hầu phu nhân hàng đầu, chỉ sợ Kiêu vương sớm mang đao tự tay làm thịt nữ nhân tâm tư rắn rết này cho hả cơn giận.

      Thủ đoạn mượn đao giết người lần này quả là vô cùng tàn nhẫn, ý định hủy hoại toàn bộ danh tiết của A Dữ. Xem ra việc nữ nhân kia động đến Trắc phi hoàn toàn chọc giận Kiêu vương. Ngày thường lãnh mười phần nay lại càng vô tình tàn nhẫn hơn. Nếu như lúc đó mình và Đậu Dũng cứu được Trắc phi đúng lúc, để cho phụ nhân ngoan độc kia đạt được mục đích, cướp người mang vào trong núi sâu…Như vậy số phận hai người bọn họ…..

      Tiếu Thanh rùng mình cái, quả thực dám nghĩ xa hơn nữa.

      Lúc Kiêu vương trở về phòng, Phi Yến vẫn ngủ say, hai má đỏ ửng lên , lại làm cho Kiêu vương cầm lòng được lại khẽ hôn lên má nàng cái.

      Cúi đầu nhìn nửa ngày, đến trước thư án chuẩn bị xử lý công vụ, liếc mắt cái liền thấy phong thư còn chưa kịp gởi , nhàng gỡ sợi chỉ dán thư mở ra, mùi thơm nhàng xộc tới.

      Chỉ thấy hàng chữ xinh xắn ngay ngắn giấy:

      (Tạm dịch)

      Cách dòng sông mà như xa xôi,

      Nửa đêm nghe gió lùa tỉnh giấc mộng

      Nhớ chàng trằn trọc trong đêm vắng,

      biết người nơi ấy ngủ chưa?

      Kiêu vương luôn luôn lạnh lùng khóe miệng chậm rãi nhếch lên, Yến Nhi bình thường nghiêm trang, nhưng ngờ lại viết thơ tình hay như vậy, tuy chỉ có vài dòng ngắn ngủi nhưng hết được nỗi lòng tương tư. nhàng miết lên tờ giấy viết thư thượng hạng, nội tâm Kiêu vương bây giờ dâng lên cảm giác thỏa mãn chưa từng có.

      Lúc này lầu Chiêm Nguyệt lâu bên này là tình nồng ý mật,nhưng ở bên Chiêm Nguyệt lâu khác có người thể nào ngủ được.

      Vệ Tuyên thị ngồi ở trước bàn trà, lạnh lùng hỏi: “ Định Bắc hầu phu nhân được việc, tiếp theo ngươi có kế sách gì hay ?”

      Nam tử ngồi đối diện nàng mỉm cười, mi dài nheo lại, đôi mắt dài đẹp lóe lên dị quang…
      Last edited: 3/1/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :