1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình dục thâm uyên - Lâm Đình Hiểu Gia Đích Miêu (Quyển 2: Bạn tốt của anh trai)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 08​

      “Dạo này con an phận bất thường đấy” Lão phu nhân nhấp ngụm trà, liếc nhìn con trai ngồi bên cạnh.

      Cái đứa con hỗn thế ma vương này thế mà suốt ngày ở nhà, ra ngoài tụ tập chơi bời kỹ viện, cũng cưỡi ngựa khắp thành, cứ như thành người khác vậy.

      Phương Kế Bình ậm ừ, chống tay lên ghế hơi buồn ngủ.

      phải nuôi đứa con chuộc từ tay bọn bắt cóc à? Sao chán nhanh thế?” Lão phu nhân nắm hết mọi chuyện của trong lòng bàn tay, nếu ba muốn, cái gì cũng lọt qua mắt bà được.

      Phương Kế Bình lười biếng xua tay : “Con cạn hết sức lực rồi”

      Lão phu nhân cười , thầm đoán chắc đứa con này chơi bời nhiều quá tổn hại sức khỏe, chơi nổi nữa nên mới về nhà tu tâm dưỡng tính.

      Chỉ lát sau nô tỳ bên ngoài bẩm báo Di Nhiên bế tiểu thiếu gia tới thỉnh an.

      Lão phu nhân định trả lời thấy Phương Kế Bình đột nhiên ngồi ngay ngắn, ưỡn ngực thẳng lưng, bày ra bộ dáng chính nhân quân tử.

      nghi hoặc Di Nhiên cẩn thận ôm tiểu thiếu gia bước vào đại sảnh.

      Di Nhiên giống nữ tử thông thường, tô son điểm phấn khắp mặt, gương mặt nàng trắng , môi hơn nhợt nhạt, nhưng dung mạo của nàng vô cùng diễm lệ, nên dù vậy nhìn vẫn ôn nhu xinh đẹp.

      Đừng Phương Kế Bình, cho dù là lão phu nhân, lần đầu nhìn thấy dung mạo của Di Nhiên cũng cảm thấy vô cùng kinh diễm.

      Ngẫm lại hành vi của con trai, lão phu nhân lờ mờ đoán ra sao thời gian gần đây con trai mình lại có khuôn phép như thế?

      Di Nhiên hành lễ với lão phu nhân và Phương Kế Bình, hành vi cử chỉ tìm ra được sơ sót.

      “Con ngoan, mau tới đây, đừng đa lễ như thế, chúng ta đều là người nhà mà” Lão phu nhân vô cùng thích nàng, cho dù thân phận của nàng ra sao bà cũng quan tâm.

      Di Nhiên mỉm cười : “Đây là kính trọng của nô tỳ với lão phu nhân, quy tắc thể bỏ, lại cũng khiến nô tỳ càng yên tâm hơn”

      Lão phu nhân thích nàng kiêu ngạo siểm nịnh, hấp tấp nóng nảy, đó mới đích thực là phong phạm của tiểu thư khuê các.

      Từ đầu tới cuối Di Nhiên đều giữ khoảng cách với Phương Kế Bình, giống như nô tỳ với chủ nhân, khiến cho Phương Kế Bình tức giận lườm nàng.

      Lão phu nhân lại tưởng con trai mình thích dung mạo xinh đẹp của Di Nhiên, nhưng Di Nhiên thủ lễ, là người biết liêm sỉ nên làm gì được khiến buồn bực cáu giận. “Di Nhiên, bế Hạo nhi qua bên kia cho cha thằng bé nhìn cái”

      Lão phu nhân rất vừa lòng với Di Nhiên, bà cũng quan tâm việc nàng từng kết hôn sinh con. Ngược lại bà cảm thấy, bên cạnh con trai mình nên có người phụ nữ như thế, có thể quản , giữ .

      Dù sao Di Nhiên cũng đoạn tuyệt quan hệ với nhà Phương Trung, Phương Trung cũng đâu có giấy bán thân của Di Nhiên, làm sao có thể quyết định nhân sinh của nàng, đợi Hạo Nhi cai sữa, bà nâng Di Nhiên lên làm thiếp của con trai mình.

      Di Nhiên dời bước tới trước mặt Phương Kế Bình.

      mùi hương xông vào mũi , Phương Kế Bình ngước mắt nhìn nàng, thấy khi nàng đối diện với mình hơi tránh né, dường như bất an rung động, xem ra nàng cũng bình thản như bên ngoài.

      Lúc Phương Kế Bình vươn tay ra ôm con trao. Ngón tay của chọc ngực nàng, nhìn nàng cắn nôi, nén tiếng rên , đôi mắt nhu tình ngập nước nhìn vừa kinh sợ vừa giận dỗi. Chỉ cái liếc mắt ấy khiến trầm mê lối thoát.

      ************

      … thiếu gia… được.. ưm…”

      Ban đêm, Phương Kế Bình trốn vào phòng nàng, đặt nàng lên giường, cởi nội y của nàng ra, cuồng dã hôn môi nàng.

      thanh của nàng kiều mị tận xương, khiến lòng ngứa ngáy khó chịu.

      Miệng nàng được, nhưng khi mút đầu vú, thắt lưng nàng lại cong lên, ưỡn ngực hùa theo, hận thể khiến dùng sức bú mút hơn nữa.

      luân phiên bú mút hai bầu ngực đẫy đà sữa, kiến uống sữa đầy cả bụng, cảm giác bụng mình căng lên xong mới tha cho cặp vú chịu đủ xoay vần nãy giờ.

      ôm lấy vòng eo nhắn của nàng, hai chân tách chân nàng ra, bụng dưới nhanh chóng dán chặt vào giữa hai chân nàng, Môi vẫn còn dính sữa, ngận lấy môi nàng, giao triền dây dưa.

      “Bao giờ nàng mới có thể cùng ta vợ chồng chi thực? Ta sắp chờ được nữa rồi” vuốt ve dôi chân nuột nà, bàn tay xoa nắn cặp mông đẫy đà, sao đó đẩy người lên dán bụng mình vào đó.

      Di Nhiên e lệ quay đầu , bị xoay mặt lại, nhìn vào ánh mắt nóng rực của : “Nô tỳ… thân mình còn chưa tốt mà”

      cọ chuôi thịt cứng rắn của mình vào cái bụng mềm mại của nàng : “Nàng trốn thoát đâu, sớm muộn gì cũng thành nữ nhân của ta, dù nàng có tới khóc lóc với mẹ ta bà cũng phản đối đâu”

      Nàng nhu nhược vâng dạ, dường như cam chịu theo lời /

      “Giúp ta ” Phương Kế Bình nắm lấy bàn tay mềm mại xương của nàng, ngữ khí hổn hển cầu.

      Đây phải lần đầu nàng giúp làm chuyện này, nàng ngồi dậy, đỡ lấy bộ ngực sữa nõn nà đầy đặn, kẹp lấy côn thịt thô to của , nhấp nhô đong đưa lên xuống. Nàng thường cúi đầu xuống liềm liếm gậy thịt, bởi vì khi ma sát như thế phải có thứ gì đó bôi trơn khiến nó dễ dàng hơn giữa hai khối thịt non mềm

      Có khi nhũ giao, đầu ngực của nàng trào sữa, nàng hứng lấy bôi lên gậy thịt thay có nước bọt của mình.

      Bầu ngực mẫn cảm bị ép lại, nàng hổn hển ngâm nga kiều mị, câu hồn đoạt phách. Tất cả khiến cho Phương Kế Bình sớm nắng chiều mưa càng ngứa ngáy khó chịu, chỉ mong ngóng có thể đè nàng dưới thân, khiến nàng trở thành người phụ nữ của mình, dưới thân kêu rên dâm đãng.
      Chris, Có Nắng Có Gió, 101226 others thích bài này.

    2. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 09​

      Thậm chí còn cảm thấy may mắn vì Phương Trung chết. Nếu tên đó chết, sao mình có thể được nếm qua mỹ vị nhân gian? Hơn nữa, vạn nhất tên đó chết, mị thịt tươi mới này sao tới phiên mình hưởng dụng? Nhớ tới việc Phương Trung từng có được nàng, còn khiến cho nàng sinh con, Phương Kế Bình liền vô cùng phẫn hận, cảm thấy Phương Trung chẳng có chút nào xứng với Di Nhiên.

      Tên đó chẳng qua ăn may, khi Di Nhiên vị rao bán mua được, nếu đổi lại là mình, nhất định càng ra tay nhanh chóng hào phóng, hơn nữa sủng ái nàng để nàng chịu nửa điểm tủi nhục.

      được nàng xoa nắn kích tích bắn tinh, phun lên gương mặt của nàng, nàng thất thần , dùng ngón tay thon dài như bạch ngọc lau .

      Nàng cụp mắt, nhu nhu thuận thuận mở miệng, nuốt hết chất lỏng mặn tanh.

      vuốt ve suối tóc của nàng, chơi đùa cuộn lại, đưa lên mũi ngửi ngửi.

      Nàng là nữ tử duy nhất coi như trân bảo mà nâng niu cẩn thận. Dung mạo tuyệt mỹ thống khổ, dáng vẻ gầy yếu đáng của nàng , khiến như thư sinh lạc đường trong núi, khi nhìn thấy suối nước mừng rỡ như điên, run run múc nước trong tay, nóng vội uống vào, tưới tắm cơ thể khô héo. Dường như tất cả những khinh cuồng , tùy ý làm bậy thời niên thiếu của tất cả là vì chờ đợi xuất của nàng.

      cúi đầu miết đôi môi của nàng, nâng cằm nàng lên, triền miên hôn xuống.

      *************

      Mấy ngày gần đây nô bộc trong Phương phủ truyền ra tin đồn, rằng vị di nương sinh con kia thực ra mới chính là mẹ đẻ của tiểu thiếu gia.

      Nàng ta có thai còn cố ý đụng ngã thiếu phu nhân, cả hai đều vào phòng sinh, nàng ta uống thuốc trợ sản xong liền sinh con trai, sau đó cấu kết với Hứa ma ma, tráo bé trai đó với con mới sinh của thiếu phu nân. Tất cả là để con trai nàng ta hưởng thụ thân phận trưởng tử, kế thừa vinh hoa phú quý của phủ tước gia.

      Lời đồn này vô cùng có bài bản, thậm chí có mấy tên nô tài rằng từng thấy Hứa ma ma thần sắc vội vàng ôm bọc gì đó chạy vào sân viện thiếu phu nhân đúng hôm thiếu phu nhân sinh con, nhất định bà ta ôm tiểu thiếu gia rồi.

      Thiếu phu nhân nghe xong vô cùng sợ hãi, bất chấp Di Nhiên ở đây, lớn tiếng thăm dò Hứa ma ma sao lại có tin đồn tin nổi đồn đại khắp nơi thế kia?

      Hứa ma ma liên tục kêu oan : “Lão nô có gan lớn bằng trời cũng dám làm ra loại chuyện vô lương tâm này”

      Di Nhiên hé răng, ôm tiểu thiếu gia nhàng ru ngủ.

      Việc này chưa qua việc khác tới, lần này là do nhũ nương của thứ nữ tiểu thư ra.

      “Ta vốn thấy lạ rồi, sao đứa bé này càng nhìn càng thấy giống tên chồng Phương Thắng nhà ta, Lâm di nương nàng ta chưa gặp Phương Thắng bao giờ, ta phải dồn ép mãi, nàng ta mới đứa bé này đâu phải của nàng ta, nàng ta khóc sướt mướt xin ta đừng ra ngoài, nàng ta… nàng ta tráo con trai mình với con của thiếu phu nhân. Trời ạ! Cái chuyện đó mà nàng ta cũng dám làm? Nhưng mà… vậy khác nào thiếu phu nhân tư thông với Phương Thắng nhà ta”

      Mấy chuyện này truyền sinh động như , mà nhũ nương ra mấy câu này bị Phương Thắng bịt miệng, túm tóc lôi , để ả ta phun thêm câu nào nữa. Hành vi này của Phương Thắng càng khiến lời đồn trở nên đáng tin cậy hơn.

      bậy. Tất cả đều là bậy. Ta với Phương Thắng? Hoang đường, chuyện hoang đường vô cùng, ta là thân phận gì, còn là cái thứ gì chứ? Sao ta có thể…?” Thiếu phu nhân rống giận, la hét xong vùi đầu vào gối khóc .

      Hứa ma ma bị nàng ta đuổi ra khỏi phòng, bởi vì tình từ bà ta mà ra, khiến nàng ta nghi ngờ căm ghét Hứa ma ma.

      Di Nhiên ôm tiểu thiếu gia, nhàng an ủi : “Thiếu phu nhân, thanh giả tự thanh, việc này chỉ là lời đồn đại mà thôi, sớm mất , người đừng cáu giận lại hại tới sức khỏe”

      Thiếu phu nhân để ý tới nàng, vẫn khóc lóc thôi.

      “Nô tỳ tin lười đồn đại đầu, người xem, tiểu thiếu gia giống người lắm! Người ta vẫn mẫu tử liền tâm, người cứ khóc thế , tý nữa tiểu thiếu gia lại khóc theo mất”

      Thiếu phu nhân dừng lại, ngẩng đầu, hoài nghi nhìn chằm chằm bé trai trong lòng nàng : “ chừng thằng bé thực phải con ta, nó thích ta, muốn uống sữa của ta, bộ dáng cũng giống ta. Chẳng lẽ, Hứa ma ma thực bế thứ tử của con tiện nhân kia đến chỗ ta để thành đích tử?”

      Di Nhiên bị vẻ mặt của nàng ta làm cho sợ hãi lùi lại : “Thiếu phu nhân, người đừng thế, việc này có căn cứ, di nương cũng là nàng ta gì cả, là nhũ nương kia bịa đặt bừa mà?”

      Thiếu phu nhân trợn tròn mắt, nở nụ cười lạnh lùng : “ bừa? có lửa sao có khói, ả ta có thể bịa ra lời đồn từ chuyện vô căn cứ chắc? Nhất định có nguyên nhân. Việc ta với Phương Thắng vụng trộm là giả, nhưng chuyện ly miêu hoán chúa có khi là

      “Con tiện nhân đó tính kế hay, ta giúp nó nuôi lớn con trai, đưa thằng bé lên làm Tước gia, khác nào công dã tràng, đứa có phải con ta đâu, vinh hoa phú quý gì chẳng phải rồi cũng trở về với nàng ta sao?” Thiếu phu nhân cười như điên “ ta đúng là hoang tưởng, đừng có nằm mơ chuyện đấy thành”

      Di Nhiên ôm tiểu thiếu gia rời khỏi sương phòng của thiếu phu nhân, nhìn thấy Hứa ma ma đứng cạnh cửa, nàng liền hỏi : “Về chuyện Phương Thắng rốt cục là thế nào?’
      Nhược Vân, Chris_Luu, Chris23 others thích bài này.

    3. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 10​

      Hứa ma ma nhíu mày : “Thiếu phu nhân mới gặp có mấy lần. đều là vì chuyện thuê tá điền, lúc ấy nha hoàn bà tử đều ở quanh, sao có thể có tư tình gì được, còn có mấy chuyện lọt ta nổi kia nữa, như thế khác nào bức chết thiếu phu nhân”

      “Thế vợ của sao lại biết điều như thế? Gặp phải chuyện này, đúng sai thế nào cũng phải che giấu cho chồng, chứ sao bù lu bù loa lên muốn cả phủ đều biết vậy?” Di Nhiên lắc đầu than .

      So với Di Nhiên Hứa ma ma thông thạo bát quái hơn nhiều “Đấy là do ép duyên nhau đấy, vợ Phương Thắng vốn là con nhà buôn, gia cảnh giàu có, nhà ta định gả ta làm thiếp nhà quan, ai ngờ Phương Thắng nhìn thấy bộ dáng ta xinh đẹp nên nảy sinh lòng tham, bắt cóc cưỡng bức, sau đó lấy danh nghĩa phủ ta đoạt người về. Ngươi nghĩ ta cam tâm sao? ta chỉ mong hại chết Phương Thắng để tự do thôi”

      Di Nhiên nhớ lại, ngày trong phủ tìm nhũ nương, vợ Phương Thắng là người an phận nhất, nhưng nàng ta là dâu út nhà quản gia nên Hứa ma ma cũng gì.

      “Chẳng lẽ tất cả những chuyện này đều do vợ Phương Thắng báo thù mà thêu dệt nên?” Vẻ mặt của Di Nhiên thể khó tin.

      Hứa ma ma gật đầu : “Nhất định là ả ta, có lẽ lúc làm nhũ nương chỗ tiểu tiểu thư, ta tán gẫu với di nương, nghĩ rằng như thế có thể khuấy nước đục hại Phương Thắng, nào ngờ đem thiếu phu nhân, ta, di nương, còn có hai đứa bé vô tội bị tổn hại thanh danh suốt đời.”

      Di Nhiên mỉm cười : “Làm gì tới mức ấy, lão phu nhân với thiếu gia đâu có tin? Bằng sao tới giờ vẫn chưa có động tĩnh gì” Ta thấy đợi thiếu phu nhân bình tâm lại, thời gian qua , có chuyện khác mọi người quên hết thôi”
      Hứa ma ma thở dai “Ngươi nghe đơn giản quá, sáng sớm nay cả nhà quản gia tới bái biệt lão phu nhân, là về cố hương cung phụng sản nghiệp tổ tiên, lão phu nhân đồng ý rồi”

      Di Nhiên ngạc nhiên : “Chuyện này.. sao bất ngờ như vậy?”

      “Từ An được thay thế làm quản gia rồi, xem ra trong phủ lại tiếp tục náo động bất an” Hứa ma ma dù gì cũng ở Phương phủ bốn năm, bà ta hiểu đấu đá ở nơi này hơn Di Nhiên nhiều.

      “Từ An là vị thư sinh mà thiếu gia cứu về từ Giang Nam mấy năm trước, bản lĩnh làm việc chưa tới nhưng thu phục nhân tâm cực kỳ lợi hại. Ngươi nhìn xem, là nô tài khác họ mà có thể khiến lão phu nhân và thiếu gia giao cho trọng trách, từ đó có thể thấy phải người đơn giản.

      Khi Hứa ma ma rời , Di Nhiên lẩm bẩm cái tên Từ An rất khẽ.

      ***********

      buổi chiều, Di Nhiên ôm tiểu thiếu gia, theo thiếu phu nhân nhợt nhạt uể oải, tới thỉnh an lão phu nhân.

      Di Nhiên cùng với lão phu nhân, La ma ma tới chuyện sao chép kinh phật, trò chuyện vô cùng vui vẻ.

      Thiếu phu nhân vốn luôn tự đem mình thành người vô hình, đột nhiên mở miệng : “Nếu để Di Nhiên ở lại giúp mẫu thân sao chép kinh Phật, con bế Hạo nhi về”

      Lão phu nhân vốn định đồng ý, nào ngờ Phương Kế Bình chưa bẩm báo gì xông vào. Bà giật mình, nhớ buổi sáng quản gia có bẩm lên là con trai mình sáng sớm cưỡi ngựa ra ngoài, hình như định đâu xa, sao tự nhiên vội vã trở về thế này?

      Sau đó bà nhận ra con mình vừa vào nhìn chằm chằm Di Nhiên kiêng nể gì. Bà cười thầm, tên nhóc này sao lại ràng như thế, ra ngoài suốt ngày nhưng lần nào cũng có mặt lúc Di Nhiên tới thỉnh an.

      Thiếu phu nhân với Phương Kế Bình ưa gì nhau, nàng đứng dậy giơ tay về phía Di Nhiên, muốn ôm con trai .

      Ánh mắt của Di Nhiên liếc nhìn vẻ mặt bình tĩnh của thiếu phu nhân, sau đó chậm chạp đặt tiểu thiếu gia vào trong lòng thiếu phu nhân, nhìn nàng ta rời .

      “Chỉ chốc lát thôi mà con lại làm vẻ lưu luyến như vậy, thích trẻ con như vậy tự sinh đứa, tự mình nuôi dạy là được” Lão phu nhân thấy vẻ mặt muốn rời xa của nàng với đứa bé , quay sang gặp ánh mắt si mê quấn quýt của con trai, bà liền mỉm cười .

      Di Nhiên cụp mắt xuống : “Thân mình nô tỳ còn chưa hồi phục, sợ là thời gian ngắn chưa thể hoài thai”

      Lúc này lão phu nhân mới nhớ ra, nàng vừa ở cữ nghe tin con trai bị chết cóng, thể xác lẫn tinh thần đều bị đả kích, sau đó bị người nhà Phương Trung đuổi , thân thể như vậy phải bảo dưỡng chăm sóc mấy năm mới có thể sinh con được”

      “Lão phu nhân, để nô tỳ thay người sao chép kinh Phật. lâu nô tỳ cầm bút viết, biết có ngượng tay nữa” Nàng tỏ vẻ sao cả, lảng sang việc khác.

      Lão phu nhân trìu mến nhìn nàng, hiểu được nàng muốn nhắc lại chuyện cũ thương tâm, bà gật gật , bảo La ma ma dẫn nàng sang phòng bên cạnh sao chép Kinh Phật.

      Đợi đến khi Di Nhiên khỏi, lão phu nhân nhìn con trai : “Con bé nếu muốn con cũng đừng cưỡng ép nó”

      Sau khi Di Nhiên khỏi, Phương Kế Bình như mất hết sức lực, ngồi phịch xuống ghế : “Sao mẹ che chở nàng thế?”

      “Con bé là người tốt, mẹ định nhận nó làm con nuôi, chuẩn bị đồ cưới chu đáo, chứ để cho đứa như con khác nào hại cả đời con bé” Lão phu nhân cũng biết tại sao mình đặc biệt tốt với Di Nhiên như vậy, dường như chỉ cần nhìn thấy dung mạo của nàng, nghe giọng mềm mại của nàng, bà liền thấy thân thiết, giống như gặp người quen.

      Phương Kế Bình nghe thấy lời của mẹ mình biến sắc , vội vàng bật dậy : “Mẹ, sao mẹ lại nghĩ thế, con thích nàng ấy, phải nàng ấy được, nếu mẹ gả nàng ấy ra ngoài, con cũng đuổi theo cướp về”

      Lão phu nhân cười nhạo : “Chân tình của con đáng giá mấy đồng? Bây giờ con thấy thích chẳng qua là chưa đạt được thôi, đợi sau này chơi chán, con bé khác nào đám xanh xanh đỏ đỏ trong hậu viện của con?”

      Phương Kế Bình lắc đầu “ giống đâu, con biết sao nữa, cảm giác của con với nàng ấy là hoàn toàn khác”
      Nhược Vân, Anhdva, Chris25 others thích bài này.

    4. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 11​

      Lão phu nhân phất tay : “Đừng có lấy mấy cái lời phong hoa tuyết nguyệt ấy với ta, năm xưa ta muốn cùng mấy chuyện này, bây giờ ngồi ở đây còn nữa rồi”

      Trong lòng Phương Kế Bình nghĩ, lão Tước gia cũng muốn chuyện phong hoa tuyết nguyệt với mẹ, trong lòng ông ấy chỉ có duy nhất người vợ, chính là đích tỷ của mẹ, sau khi bà ấy mất, ông ấy nhớ mãi quên, tìm ngoại thất giống bà ấy mấy phần. Bất quá biết mấy lời này thể ra, ra nhất định mẹ mình nổi giận, những muốn đánh gẫy chân , có khi còn cắt hết chi tiêu của .

      La ma ma thích Di Nhiên, là do tình cảnh Di Nhiên mất con , bị nhà chồng đuổi , giống hệt bà ta khi xưa, theo bản năng bà ta muốn chăm sóc nàng nhiều hơn.

      Còn lý do lão phu nhân thích Di Nhiên, tới chính bản thân bà cũng lý giải được.

      **************

      Di Nhiên nhìn ngọn đèn bàn lập lòe, bàn tay thon gầy nắm chặt, miệng lẩm bẩm niệm kinh.

      Nàng cảm giác có thân hình ấm áp dán lên người mình : “Nàng niệm gì thế?’

      Nàng nghe thế, nghiêng đầu nhìn Phương Kế Bình, bị nuốt lấy cánh môi, nhàng liếm láp , cường thế tách môi nàng ra, thọc vào miệng nàng.

      Tay vuốt ve bộ ngực nàng cách lớp quần áo, sau khi tìm được nhũ hoa, nhàng đùa nghịch, chỉ chốc lát thôi trước ngực nàng ướt đẫm.

      “Trướng sữa rồi” Giọng nàng êm dịu dụ dỗ, như lời mời câu dẫn.

      đương nhiên khách khí, con bú sữa, cũng có thể bú. cởi y phục của nàng, xốc yếm lót của nàng lên, lộ ra bầu vú tròn đầy, vội vàng cúi xuống hàm mút, ngón tay thưởng thức bên còn lại.

      Nàng dám kêu to, sợ quấy nhiễu tới lão phu nhân và La ma ma ngủ, chỉ có thể nhàng hổn hển.

      Để nâng ngực uống sữa, ôm nàng vào lòng, tách hai chân nàng để nàng ngồi lên đùi , người nàng nâng lên, tựa vào bàn viết kinh thư, đầu chôn ở ngực nàng, lên xuống nhấp nhô.

      Nàng ngửa cổ ra sau, hai tay tỳ lên cạnh bàn, rên rỉ “Ngứa quá, thiếp chịu được” Tay nàng xoa xoa bầu ngực bị bú mút, nhưng thấy đỡ, dường như cơn ngứa là từ sâu trong cơ thể.

      giữ lấy tay nàng, cúi đầu liếm mút gãi ngứa thay nàng, tay ôm lấy eo nàng, chậm rãi đong đưa, mô phỏng động tác rút chọc khi làm tình, dùng bụng dưới chọc chọc giữa hai chân nàng.

      Nàng bị làm cho tê dại, giữa hai chân ẩm ướt dấp dính, nàng cắn môi, khép hờ mắt, giọng ngâm nga.

      siết chặt eo , khảm cơ thể nàng vào ngực mình, nuốt lấy tiếng rên rỉ của nàng, thắt lưng và mông càng cuồng dã.

      Bộ ngực căng cứng của nàng ma sát vào quần áo của , xoa vần biến dạng, sữa chảy ra, đầu vũ mẫn cảm sưng đau ngứa ngáy, hai tay nàng ôm chặt lấy , đè ép bộ ngực của mình vào vòm ngực dày rộng của , để khe hở.

      bị hành động này của nàng mệ hoặc lối ra, thầm nghĩ muốn nuốt nàng vào bụng. Dục hỏa bốc lên, muốn ngay lập tức tiến vào, mặc kệ nàng chưa tắm rửa, thân mình chưa phục hồi

      …thiếu gia.. được”

      Nàng ngăn đôi tay định lột sạch quần áo của mình.

      “Ta muốn nàng, sắp phát điên rồi” thanh của run rẩy, dường như kìm chế.

      Tay nàng móc vào đũng quần của , vuốt ve kiếm thịt thẳng đứng, cánh môi ngọt ngào chủ động mút lấy môi , cái lưỡi non mềm liếm láp bên ngoài.

      Xa xa truyền tới thanh ầm ĩ

      Nàng nghe thấy liền ngẩng đầu, lại bị kéo lại, cuồng dại mút lấy miệng của nàng.

      Tiếng xôn xao ngày lớn, cho tới khi nàng nghe thấy Linh Nhi quát to, nàng vội đẩy ra, bất an lo lắng : “Hình như bên ngoài có chuyện”

      ôm nàng, cái miệng ẩm ướt gặm cắn vành tai trắng nõn của nàng : “Trong phủ có thể có chuyện gì chứ?”

      Cho tới khi lão phu nhân và La ma ma bừng tỉnh, từ trong phòng hỏi xem bên ngoài có chuyện gì, mới giúp nàng chỉnh đốn quần áo, ôm lấy nàng, lưu luyến vùi vào cổ nàng.

      “Nửa đêm nửa hôm, có trộm sao?” Lão phu nhân tức giận quở trách “Từ An,Từ An đâu? Bảo Từ An tới gặp ta”

      Nam tử trung niên kích động chạy vào, vẻ mặt kinh sợ “Lão phu nhân, có chuyện lớn rồi”

      Lão phu nhân giật mình, mặt có giữ bình tĩnh “Trong phủ chúng ta lại có thể có chuyện lớn gì?”

      Từ An lau mồ hôi trán : “Thiếu phu nhân, ngài ấy… có nha hoàn phát ra… ngài ấy dìm chết tiểu thiếu gia trong bồn nước, lúc mọi người cứu tiểu thiếu gia ra tắt thở rồi”

      Sắc mặt Di Nhiên trắng bệch, lùi về sau, hai tay bụm mặt khóc nức nở.

      Lão phu nhân ngơ ngác, phản ứng chậm nửa nhịp “Ngươi… ngươi cái gì? Hạo nhi… Hạo nhi làm sao cơ?’

      Đích tôn mà bà chờ đợi suốt nửa đời người, là nam đinh duy nhất của đời thứ ba Phương phủ, là người thừa tước tương lại, bị mẹ thằng bé dìm chết trong bồn nước?

      Từ An nhìn vẻ mặt lão phu nhân, ú ớ biết gì.

      Lão phu nhân lảo đảo, cuối cùng trụ được ngã xuống.

      La ma ma đứng bên cạnh lau nước mắt, thấy tình hình lão phu nhân lập tức chạy lên đỡ bà : “Nhanh tìm đại phu, lão phu nhân ngất rồi”
      Nhược Vân, Chris_Luu, Chris28 others thích bài này.

    5. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Sóng gió ập tới, cảm thấy trong truyện này có mưu tính của Di Nhiên. Có thể vì tình gì đó mà nàng ý trả thù từng bước . Cả việc cáu dẫn thiếu gia nhưng luôn dừng ở bước cuối để tránh phiền phức sau này cũng thế.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :