1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Nam phụ dũng mãnh đập chai của ta đâu, huhu, ta rất mong chờ
      heavydizzy thích bài này.

    2. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Hahaha, công chúa là nam phụ, đừng để mỏ quạ của tui đoán đúng nha. Về nhà sẽ phải cúng bái đó
      Dao hoa 1heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 77

      Lâm Cẩm Nghi nửa tựa vào ngực Tiêu Tiềm, vì xóc nảy, nàng luôn theo bản năng lao về phía trước, Tiêu Tiềm thường đưa tay ôm nàng lại.

      Bọn họ hai người ngựa đầu đoàn người, phía sau Vương Đồng và Bình Dương trưởng công chúa đám người xa xa đuổi theo.

      Lâm Cẩm Nghi lúc đầu còn lo lắng có người dẫn đường, Tiêu Tiềm cũng bị lạc, nhưng nghĩ tới Tiêu Tiềm lúc lên núi được người đưa môt lần, xuống núi quen thuộc địa hình mê cung như bàn tay.

      Sau gần nửa canh giờ, bọn họ về tới khán đài bãi săn.

      Tiêu Tiềm kéo dây cương nhảy xuống ngựa, Lâm Cẩm Nghi cũng xuống theo.

      Đại thái giám Uông Minh Tuyền bên người Phong Khánh đế chờ sẵn, thấy bọn họ tiến lên cười : "Vương gia cuối cùng trở lại, thánh thượng còn chờ ngươi đấy."

      Tiêu Tiềm nhìn Lâm Cẩm Nghi cái, do dự mở miệng.

      Lâm Cẩm Nghi nhân tiện : "Vương gia tự , ta tự mình về doanh trướng."

      chuyện, Bình Dương trưởng công chúa và Vương Đồng mọi người cũng trước sau đến.

      Uông Minh Tuyền thấy Bình Dương trưởng công chúa, thân thiện tiến lên kéo tay nàng : "Điện hạ, ngài cũng bình yên vô , hù chết lão nô."

      Uông Minh Tuyền từ trước chính là lão nhân bên người tiên đế, nhìn Phong Khánh đế và Bình Dương trưởng công chúa lớn lên.

      Bình Dương trưởng công chúa cười vỗ vỗ bàn tay , "Đại giám cần lo lắng, ta cũng bị chút thương tích nào."

      Tiêu Tiềm lúc này tới trước mặt Bình Dương trưởng công chúa, : "Cẩm Nghi bị kinh hách, ta mang nàng trở về nghỉ ngơi trước, hoàng huynh bên kia..."

      Bình Dương trưởng công chúa gật gật đầu, hiểu ý : " việc gì, ngươi , trước mặt hoàng huynh ta giải thích."

      Tiêu Tiềm ôm quyền tạ ơn, quay đầu liền lôi Lâm Cẩm Nghi .

      Tiêu Tiềm bước chân lớn, Lâm Cẩm Nghi cơ hồ là chạy chậm mới đuổi kịp.

      Hai người vào doanh trướng, Vương Đồng và Nhụy Hương cũng ở phía sau đuổi kịp, Tiêu Tiềm đầu cũng quay lại : "Các ngươi tự lĩnh phạt!"

      Vương Đồng và Nhụy Hương câu biện giải cũng có, Tiêu Tiềm giaobọn họ bảo hộ Lâm Cẩm Nghi, bọn họ lại để nàng mạo hiểm, là bọn làm việc bất lợi, hai người đáp ứng, lui ra ngoài.

      Thiên Ti luôn luôn chờ trong doanh trướng, thấy Lâm Cẩm Nghi vội lên: "Vương phi có việc gì là tốt rồi, hù chết nô tì !"

      Lâm Cẩm Nghi mỉm cười, trấn an: "Ta sao, ngươi đừng lo lắng."

      Tiêu Tiềm thấy nàng cư nhiên còn có mặt mũi để cười, tức chỗ đến, mặt so với bóng đêm bên ngoài còn thâm trầm hơn, với Thiên Ti và hạ nhân trong doanh trướng: "Các ngươi đều ra ngoài."

      Thiên Ti lưu luyến rời nhìn Lâm Cẩm Nghi chịu , Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, bảo nàng nghe theo mệnh lệnh của Tiêu Tiềm.

      Trong doanh trướng chỉ còn lại hai người bọn họ, Tiêu Tiềm đường kéo Lâm Cẩm Nghi vào nội thất, sau đó hung hăng ném nàng lên giường.

      giường trải đệm dày, Lâm Cẩm Nghi ngã lên cũng đau, chỉ cảm thấy Tiêu Tiềm cơn tức lớn dọa người.

      "Sao nàng nhớ lâu? lần hai lần như vậy, nàng có mấy cái mệnh để vung vãi?! Ta còn cho là nàng xưa bằng nay, nhưng nhìn xem hôm nay nàng làm gì! Nếu vừa rồi ta tới chậm, hoặc ta căn bản là nóng vội lên núi tìm nàng... Nàng làm sao bây giờ? !"

      Liên tiếp chất vấn, làm Lâm Cẩm Nghi choáng váng đầu óc, nàng gượng cười : " phải có việc gì sao? Lại , cho dù vương gia đến chậm chút, ta và trưởng công chúa bên cạnh còn mấy chục người, đến mức bỗng chốc bị bầy sói đánh bại."

      Tiêu Tiềm tức giận, ngực kịch liệt phập phồng, "Lần này là vận khí tốt! Nhưng sau này nàng thể đều dựa vào vận khí như vậy... Ta thấy nàng cũng biết hai chữ giáo huấn viết như thế nào!" xong, Tiêu Tiềm nhảy lên, hai tay nhập vào vạt áo nàng, chạm vào lưng quần.

      Lâm Cẩm Nghi sửng sốt lát. thể nào, Tiêu Tiềm lúc này muốn cái kia? Chuyển biến có phải quá nhanh hay ?

      nàng sững sờ trong nháy mắt, Tiêu Tiềm cởi quần nàng, thuận thế ấn nàng nằm sấp xuống.

      Lâm Cẩm Nghi sợ hãi kêu tiếng, muốn đẩy tay ra, nhưng lúc này tay Tiêu Tiềm giống như sắt, dùng lực ép nàng động được mảy may.

      Tiêu Tiềm mở trung khố của nàng, nhưng cởi tiết khố, ngược lại xoay người nàng lại, để nàng nằm đùi mình, tiếp theo bàn tay to vỗ mạnh, cách tiết khố mỏng manh, 'Phách' tiếng đánh mạnh vào cái mông tròn tuyết trắng của nàng, lớn tiếng hỏi: "Nàng có biết sai hay ?"

      Lâm Cẩm Nghi bị đánh có chút mơ hồ, nàng cũng phải tiểu hài tử ba tuổi, Tiêu Tiềm sao có thể đối xử với nàng như vậy?!

      Nàng đáp lời, Tiêu Tiềm lại đánh mông nàng cái, "Nàng có biết sai hay ?"

      Lâm Cẩm Nghi hãy còn giãy dụa, "Tiêu Tiềm, ngươi buông ta ra!"

      Tiêu Tiềm tay gắt gao đè nàng, tay kia lại giơ cao lên, hung hăng đánh xuống, "Có biết sai hay ?"

      Lâm Cẩm Nghi gắt gao cắn môi, nước mắt khuất nhục đầy vành mắt.

      Tiêu Tiềm bàn tay to lần lại lần hạ xuống, đánh mấy cái lại hỏi tiếng 'Có biết sai ', trong nhất thời doanh trướng yên tĩnh nghe thấy tiếng 'phách phách '.

      Lâm Cẩm Nghi nổi lên ngoan cường, mặc đánh, mặc hỏi, tiếng cũng kêu.

      Đánh hơn mười cái, mông Lâm Cẩm Nghi sưng đỏ lên, Tiêu Tiềm cũng đành lòng đánh tiếp, nới tay thả nàng ra.

      Lâm Cẩm Nghi lập tức rời khỏi đùi , quỳ gối giường kéo quần áo của mình.

      Thấy nàng hốc mắt hồng hồng, Tiêu Tiềm cảm giác như quyền đánh vào bông.

      "Nàng cứ quật cường !" hừ tiếng, xoay người ra khỏi doanh trướng, tự đáp lời Phong Khánh đế.

      vừa , Lâm Cẩm Nghi cần cố nén, khóc thút thít nghẹn ngào.

      Thiên Ti rất nhanh vào, thấy nàng búi tóc hỗn độn ghé giường, mặt chôn ở trong gối nằm khóc, giường mảnh hỗn độn, vội tiến lên thân thiết : " nương, ngài có việc gì ? Ngài đừng khóc, với nô tì đây là làm sao?" Tiêu Tiềm vừa trở về mặt đen xì, Thiên Ti thấy nàng thế này, sợ là Tiêu Tiềm tức giận động thủ. nương nhà nàng từ được nuông chiều lớn lên, phu nhân và thế tử cũng bỏ được mà động nàng ngón tay, sao có thể chịu được Tiêu Tiềm hàng năm tập võ đánh...

      Lâm Cẩm Nghi thút tha thút thít ngẩng đầu lên, nức nở : "Ta, ta sao."

      Thiên Ti vội nhìn nàng, thấy nàng vô , lại tiếp tục truy vấn: " nương người có... có đau ?"

      Lâm Cẩm Nghi biết Thiên Ti lo lắng gì, lợi lại cho là nàng lo lắng mình ở líc ở núi bị thương. Trước mắt mông nàng đau chết, nhưng ngượng ngùng với Thiên Ti, chỉ : "Ta bị thương."

      Thiên Ti rốt cục thở dài hơi, thấy Lâm Cẩm Nghi còn khóc, liền ra tiếng khuyên nhủ: "Đó là vương gia quở trách ngài thôi? Ngài đừng tức giận, vương gia cũng sợ hãi. Nô tì nghe , vương gia biết ngài lên núi Phượng Hoàng muốn lập tức xuất phát tìm. Thánh thượng hạ khẩu dụ, cho hành động mình, nếu phải bị thị vệ vương phủ gắt gao giữ chặt, vương gia có lẽ kháng chỉ tuân, trực tiếp xuất phát..."

      ", mới phải quan tâm ta." Lâm Cẩm Nghi nghẹn ngào . Nếu Tiêu Tiềm quan tâm nàng, vì sao nàng vừa trở về, an ủi nàng trước, lại ập xuống chất vấn liên tục, còn ra tay đánh nàng...

      "Ngươi, ngươi cần giúp tốt."

      Thiên Ti đương nhiên là ngóng trông Lâm Cẩm Nghi tốt, hai người mới thành hôn, cảm tình còn chưa thâm hậu, lúc này xảy ra tranh chấp lớn như vậy, phá hỏng cảm tình hai người vốn sâu sắc, sau này cũng dễ tu bổ.

      " nương, trong lòng nô tì đương nhiên hướng về ngài." Thiên Ti thở dài, thấy Lâm Cẩm Nghi quay đầu để ý mình, đành phải : "Vậy nương nghỉ ngơi trước, nô tì lấy nước ấm đến rửa mặt cho ngài."

      Lâm Cẩm Nghi mang giọng mũi 'Ừ' tiếng.

      Thiên Ti tự tay ra ngoài lấy nước ấm, lúc trở về lại phát Lâm Cẩm Nghi ngủ, hô hấp đều đều.

      Thiên Ti dùng nước ấm giặt khăn lông, nhàng thoát áo khoác, lau mặt và cổ cho nàng, rồi nâng nước ấm lui ra ngoài.

      Lâm Cẩm Nghi nằm sấp ngủ, ngẫu nhiên xoay người liền cảm thấy mông trận nóng bừng đau đớn, sau đó liền tỉnh lại, bất đắc dĩ lại đổi trở về tư thế nằm sấp. Cứ như vậy mơ mơ tỉnh tỉnh, mông lung nàng cảm giác được mông làn thanh lương, nàng mơ mơ màng màng quay mặt nhìn thoáng qua, liền thấy thân ảnh mơ mơ hồ hồ cao lớn, bất quá nàng cũng thấy , lại mơ mơ hồ hồ ngủ tiếp.

      Hôm sau sáng sớm, Lâm Cẩm Nghi tỉnh lại, phát gối đầu đệm giường bên cạnh đều ngay ngắn chỉnh tề, có vẻ có ai ngủ.

      Nàng hừ tiếng, chống đỡ ngồi dậy, nhưng vừa ngồi xuống, đau đớn mông lại lần nữa đánh úp tới. Nàng 'Tê' tiếng, thể đứng lên.

      Thiên Ti nghe được động tĩnh, nâng nước ấm vào, thấy nàng cau mày, bước lên phía trước : "Vương gia người ngài có thương tích, đêm qua quả nhiên là ngài lừa nô tì, trước mắt nghỉ ngơi ."

      Lâm Cẩm Nghi mặt ửng đỏ, "Ngươi có biết ?" Xem ra đêm qua bôi thuốc cho nàng, hẳn là Thiên Ti.

      Thiên Ti đỡ nàng đến bên chậu nước rửa mặt, miệng : " nương cũng là, có thương tích sao sớm. Ngài rửa mặt xong phải nằm, nô tì bôi thuốc cho ngài."

      Lâm Cẩm Nghi vội cự tuyệt: " cần cần, ta tự mình làm là được."

      Thiên Ti lo lắng, nhưng nhớ tới Tiêu Tiềm dặn dò vết thương của Lâm Cẩm Nghi ở chỗ tư mật, nghĩ nàng ngượng ngùng, lại dặn dò: " nương lát nữa nhất định đừng quên. Thuốc dán ngoại thương này đêm hôm qua vương gia trước mặt thánh thượng cầu được, bình thường bôi hai ngày là có thể khỏi hẳn."

      Tiêu Tiềm này, chân trước đanh mông nàng nở hoa, sau lưng lại làm người tốt. Lâm Cẩm Nghi oán hận 'Hừ' tiếng.

      Thiên Ti cho rằng nàng còn bởi vì tối hôm qua tranh chấp võ mồm mà tức giận Tiêu Tiềm, cũng nhiều lời.
      Red Ruby, minhminhanhngoc, Uyên Sama49 others thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      già lo quá nên quên mất phúc lợi cũng biến mất cùng với chuyện trừng phạt vợ mà.
      heavydizzy thích bài này.

    5. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Xem ra chị lại giận rồi
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :