1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Ơ. :)))) lúc đầu là phong quan chiếm đóng ngta, sau 1 time đổi sang nam chủ tấn công ngc lại hé hé
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. Thao3t

      Thao3t New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      15
      Mình thấy nam9 đáng sợ. Huhu mới qua đây đọc ủng hộ bạn. Hi cố lên
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Tề Thiên Vi

      Tề Thiên Vi Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      46
      Aaa mới đây mà có chương mới rồi @Nhi Huỳnh nàng năng suất ghê, nàng ơi cố lền
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. MặcNgôn

      MặcNgôn New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Nam chính giống như xuyên qua từng thế giới để ở cạnh nữ chính. Nhưng mà n9 biến thái kinh. :))) dù sao cũng thanks bạn nhé. Edit truyện hay lắm.
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ tám
      Edit: Nhi Huỳnh
      Chương 321-322

      A…

      Phong Quang ngẩn ra, khỏi lui ra sau từng bước, dám hỏi hắn muốn đưa là đâu, bởi vì có cảm giác chỗ đó nhất ̣nh phải là chỗ tốt đẹp gì, hắn từng lên từng bậc thang một, liền từng bước lui ra sau, dùng khóe mắt liếc nhìn xung quanh, hề có ai khác, dưới sự khủng hoảng, có một trực giác rất khó hiểu, chạy thoát được hắn.

      Khoảng cách của bọn họ càng ngày càng gần, ngay khi khí trở nên khẩn trương nhất, một bóng người biết từ đâu lao tới cầm lấy tay , “ theo tôi.”

      Phong Quang chỉ kịp nhận ra người đột nhiên xuất hiện này là An Ức, còn kịp nghĩ gì nhiều đã bị kéo chạy , sau khi chạy được một khoảng, theo bản năng quay đầu nhìn thoáng qua, người đàn ông kia đứng hành lang, nhìn thấy mắt hắn, nhưng biết, hắn nhìn .

      Đáng sợ đến mức khiến người ta nổi da gà sởn tóc gáy.

      Bọn họ chạy hồi lâu, cuối cùng ngừng lại trước cửa một căn phòng, người kia đuổi theo đến đây, điều này làm cho Phong Quang nhẹ nhàng thở ra, đã thật lâu có chạy, bây giờ đỡ tường có chút thở nổi.

      An Ức hỏi: “Phong Quang, em khỏe chứ?”

      “Tôi sao…” ngừng lại một hồi lâu mới hô hấp bình thường, ngay cả mái tóc rối loạn do chạy trốn cũng có lòng mà để ý, nghĩ lại mà sợ.

      Người đàn ông kia khiến có cảm giác rất là khủng bố.

      “Đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ em.” Giống như biết được sự sợ hãi trong lòng , nắm tay thật chặt.

      Phong Quang bị làm cho cảm động mất, đột nhiên ý thức được một chuyện, “Sao lại xuất hiện ở đây?”

      “Em hôm nay đến nhà ̉, tôi nhớ em, cho nên tôi tìm em.” Đôi mắt trong sáng của tràn đầy dịu dàng lẫn chán chường.

      Tim Phong Quang đánh rơi một nhịp, hỏi hệ thống, “Cho dù ấy phải là Phong Quang, có thể cũng khiến ấy trở thành mục tiêu chiếm đóng của tôi được ?”

      “Có thể.”

      nháy mắt ngây người, đáp án này của hệ thống thực sự rất bất ngờ.

      “Phong Quang, tôi cam đoan với em, tôi sẽ làm phiền em, lúc em muốn nhìn thấy tôi, tôi sẽ tự mình biến mất, cho nên, em đừng đuổi tôi … được ?” Lông mi thật dài hạ xuống, ánh mắt trong trẻo như bầu trời xanh thăm thẳm sau cơn mưa, rõ ràng nhấp nháy, vô cùng đơn giản lại khiến người ta hoa mắt.

      Phong Quang ôm ngực của mình, cảm nhận trái tim nhảy bùm bùm ngừng.

      phải chỉ là mấy điểm hệ thống thôi sao? Tôi đổi!”

      “Đổi thành công, mong ký chủ tích cực hoàn thành nhiệm vụ.” Giống như sợ đổi ý, hệ thống nhanh chóng nói xong.

      Có lẽ bình thường, Phong Quang còn có thể phát hiện hệ thống có điều thích hợp, nhưng bây giờ, chỉ trầm mê trong sắc đẹp thể tự kiềm chế.

      “Yên tâm, tôi sẽ đuổi .” lau dòng nước miếng vô hình ở khóe miệng, lòng nghĩ bản thân gần đây càng ngày càng dại dột rồi.

      Nhưng mà dại dột cũng đã sao đâu? Gặp được một người hợp khẩu vị của như vậy, còn có thể dại dột thêm tí nữa.

      Nghe được lời của , An Ức vui vẻ nở nụ cười, giơ tay ôm vào lòng, “Phong Quang… em thật tốt.”

      Phong Quang bị ôm đến ngớ người, muốn rời khỏi người , nhưng sức lại , chỉ có thể cười nói: “Có lẽ… chúng ta trước tiên nên tìm hiểu lẫn nhau một chút, đợi quen thuộc rồi lại ôm hay hôn nhẹ gì đó.”

      “Còn có thể hôn nhẹ sao?”

      Phong Quang trưng ra vẻ mặt buồn rầu, “Bây giờ chúng ta nên nói mấy chuyện cỏn con này, vẫn nên nói chính sự , ví dụ như, người vừa rồi thật muốn tấn công tôi.”

      Thật ra năng lực nói lảng sang chuyện khác của y như hệ thống, còn phải học tập nhiều, nhưng chuyện thiếu chút nữa đã bị tấn công này thật sự dọa sợ, phải chưa từng gặp qua fan cuồng nhiệt, nhưng người đàn ông áo đen này giống như những người đó, hắn so với họ còn đáng sợ hơn.

      An Ức ôm vào lòng, sờ sờ ̉nh đầu , nhẹ nhàng nói nhỏ, “ sao, tôi sẽ ở bên cạnh Phong Quang, bảo vệ Phong Quang thật tốt.”

      Cả người Phong Quang mất hết sức lực, thở dài trong lòng .

      An Ức là một người mất trí nhớ, chuyện của chính còn giải quyết được, hơn nữa người đàn ông áo đen kia chừng còn làm ra chuyện gì nữa, nếu làm hại đến An Ức, sẽ áy náy đến chết.

      Chính cũng bị thương hại mang tính thực chất nào, cho dù có báo án thì tác dụng cũng lớn, Phong Quang quyết ̣nh, vẫn nên đợi Liễu Hàn trở về, thương lượng với ấy một chút thì hơn, trong lúc này, vẫn nên ́ gắng ra ngoài mới được.

      Ngay lúc Phong Quang nghĩ xong mọi chuyện, cánh cửa bên cạnh họ mở ra, Lạc Thần Hi đứng ngay cửa, nhìn hai người ôm nhau ở một chỗ, kinh sợ quên luôn phản ứng.

      Bị người ta nhìn thấy cảnh tượng xấu hổ như vậy…

      Phong Quang giãy giụa muốn rời khỏi An Ức, An Ức vốn còn buông, nhưng sau khi nhận thấy sự căm tức của , rất là cam lòng buông lỏng tay.

      Phong Quang chỉnh sửa mái tóc, dùng diễn xuất hoàn mỹ bình thường, nở một nụ cười rụt rè mà cao quý, “Thì ra Lạc ở đây, sao vậy, Lạc muốn ra ngoài sao?”

      [​IMG]
      Đúng là gặp quỷ, hoảng hốt chạy bừa cũng có thể chạy đến cửa phòng của Lạc Thần Hi.

      Lạc Thần Hi ép buộc bản thân nhìn người đàn ông bên cạnh Phong Quang, miễn cưỡng lễ phép cười với Phong Quang, “Muốn ra ngoài dạo, Hạ sao lại ở đây?”

      “Tôi cũng tùy tiện dạo thôi, bất tri bất giác đã đến đây, đúng là khéo thật.”

      An Ức nói câu nào nắm tay Phong Quang, động tác này rất tự nhiên, Phong Quang nhìn mắt Lạc Thần Hi, ̣nh bỏ tay ra, nhưng nhìn thấy tỏng đôi mắt dịu dàng của tràn đầy hình bóng của , cuối cùng vẫn nhẫn tâm bỏ tay ra.

      Lạc Thần Hi mở to hai mắt, một màn trước mắt khiến cảm thấy khó mà tin được, sau khi kinh ngạc đến cùng cực, vội vàng nói: “ Hạ, tôi nghĩ tôi còn có việc, tôi ra ngoài nữa, tôi vào phòng trước, tạm biệt.”

      Lời vừa xong, Lạc Thần Hi vào phòng đóng cửa lại, rất giống như quá hoảng hốt nên chạy mất.

      Phong Quang nhìn cửa phòng đóng chặt, lại nhìn An Ức, “Tôi thấy… ấy hình như rất sợ .”

      ấy sao lại sợ ?”

      “Tôi cũng biết…” Phong Quang nghĩ nghĩ, chẳng lẽ Lạc Thần Hi sợ mà phải sợ An Ức, nhưng mà cũng đúng, Lạc Thần Hi là người trọng sinh, có bàn tay vàng rất là to, sao lại có thể sợ được? Vì thế lại hỏi An Ức, “ có phải làm chuyện gì đó với ấy rồi ?”

      “Tôi chỉ là nhiều lần tìm ấy nói chuyện, sau đó ấy để ý đến rôi, tôi bị vứt bỏ thôi.”

      “Chỉ đơn giản vậy thôi?”

      nghiêm túc gật đầu.

      Phong Quang thấy giống lừa , trong lòng cũng tìm ra đáp án, nhưng hiện tại việc gấp phải là Lạc Thần Hi sao lại sợ An Ức, mà là tìm Liễu Hàn để nói chuyện xảy ra vào hôm nay.

      có dự cảm, người đàn ông áo đen đột nhiên xuất hiện kia, tương lai sẽ khiến phải chịu ít ảnh hưởng.

      Last edited: 8/1/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :