1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 74

      hai ba câu khiến Gia Hòa công chúa giận dữ cũng khó. Nhưng Gia Hòa công chúa bộ dạng này, vừa thấy biết là tiểu nương được nuông chiều, cho dù trước mắt vãn hồi mặt mũi, lại khiến nàng nhớ kĩ, sau này có lúc nàng báo thù.

      Lâm Cẩm Nghi cũng muốn gây chuyện thị phi, nhất thời biết đắn đo ứng đối đúng mực như thế nào.

      Đúng lúc này, đoàn cung nữ nối đuôi nhau vào.

      tầm mắt tất cả mọi người bị hấp dẫn, nhìn ra cửa.

      Bình Dương trưởng công chúa thân nhung trang huyền sắc phong phong hỏa hỏa vào.

      Lâm Cẩm Nghi tuy rằng cũng quấn tóc, mặc kỵ trang, nhiều nhất từ xa nhing khó phân biệt nam nữ. Nhưng Bình Dương trưởng công chúa thân nam tử, hơn nữa nàng thong dong eo chân dài, khuôn mặt cũng mang theo khí, liếc thấy giống như là nam nhi tuấn tiêm gầy tuấn lãng.

      Bình Dương trưởng công chúa vừa cầm khăn lau tay, vừa bước nhanh đến hần Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi mắt sắc, bỗng chú ý tới chô xtay nàng vừa lau qua, được nha hoàn tiếp nhận, khăn thượng là mảnh màu đỏ.

      Trong doanh trướng yên tĩnh tiếng động, Gia Hòa công chúa thấy nàng, lập tức ngậm miệng, có khí diễm mới vừa rồi, ra vẻ gọi nàng tiếng 'Đại '.

      Bình Dương trưởng công chúa nhíu mày, vui : "Gia Hòa, ta chẳng qua ở bên ngoài trì hoãn lát, ngươi cứ như vậy khi dễ khách nhân của ta, ngươi có để này vào mắt ?" Lâm Cẩm Nghi là nàng mời vào, nàng để lại người ở doanh trướng, chuyện phát sinh lúc trước, hai người chuyện đương nhiên đều truyền đến tai nàng từng chữ. Nếu hôm nay Lâm Cẩm Nghi ở trong này bị khi dễ, chỉ có đánh mất mặt mũi Trấn Nam vương phủ, còn có thể diện trưởng công chúa nàng!

      Gia Hòa công chúa biết đâu rằng Lâm Cẩm Nghi đột nhiên xuất tại đây là đáp ứng Bình Dương trưởng công chúa ái mộ. Nàng cúi đầu vừa vò ngón tay, vừa giọng tranh cãi : "Gia Hòa có..."

      "Tốt lắm, ngươi cần nữa." Bình Dương trưởng công chúa ngắt lời nàng, tiếp tục : "Còn có lần sau... Ngươi cứ thử xem."

      Gia Hòa công chúa cứ như vậy bị nàng giáo huấn trước mặt người khác, miệng cũng dám lại câu.

      Bình Dương trưởng công chúa xong, quay đầu nhìn về phía Lâm Cẩm Nghi, sắc mặt liền hòa hoãn ít, "Đứa này chính là bị hoàng tẩu ta làm hư, ngươi cần để tâm nàng."

      Lâm Cẩm Nghi vội đáp: " có gì, công chúa rất thiên chân, nhanh mồm nhanh miệng. Chỉ là bị người lòng dạ khó lường lợi dụng, nàng cũng có ý xấu."

      Bình Dương trưởng công chúa 'Ừ' tiếng, lại quay mặt nhìn Sầm Thoa cái sâu. Gia Hòa tuy rằng tiến bộ, nhưng đến cùng là thân chất nữ của nàng, Thập vương phi này, cư nhiên dám lợi dụng Gia Hòa để bài trừ dị kỷ!

      Gia Hòa công chúa cũng dám chọc Bình Dương trưởng công chúa, càng đến Sầm Thoa, Sầm Thoa lập tức lui bả vai cúi thấp đầu xuống.

      "Đến lúc cơm trưa, ta vừa làm thịt đầu hươu, ngươi tới theo giúp ta dùng cơm ." Bình Dương trưởng công chúa mời Lâm Cẩm Nghi.

      Nguyên lai mới vừa rồi máu tay nàng là giết hươu dính vào.

      Bình Dương trưởng công chúa vừa giải xấu hổ cho nàng, Lâm Cẩm Nghi chối từ, nàng cùng trưởng công chúa vào doanh trướng riêng.

      Các nàng vừa , những người ở doanh trướng lúc đó cũng tiếp tục xem náo nhiệt, đều tự làm bộ như phát sinh chuyện gì.

      Gia Hòa công chúa ở trước mặt mọi người bị xấu hổ, mặt ngượng đỏ, cũng muốn tiếp tục ở trong này, mang theo người của mình, tiếng 'Chúng ta ', liền bước nhanh ra ngoài.

      Sầm Thoa vội vàng theo, đến khán đài bên ngoài doanh trướng, mới đuổi kịp Gia Hòa công chúa.

      "Công chúa, Trấn Nam vương phi chuyện với ngài như vậy, ngài vẫn nhàng buông tha sao ?"

      Gia Hòa công chúa bụng ấm ức, dám phát với Bình Dương trưởng công chúa, với Sầm Thoa lại cố kỵ. Nàng hung hăng trừng mắt nhìn Sầm Thoa cái, "Ngươi biết cái gì?! ta tính tình hỏa bạo thế nào, ngươi nghe ? Nàng nóng giận, cả phụ hoàng ta đều phải nhường nàng ba phần!"

      Sầm Thoa cũng được nuông chiều từ bé lớn lên, có khi nào bị người giáp mặt quát lớn như vậy, lập tức cũng bốc lửa giận trong lòng, nhưng đối với Gia Hòa công chúa nàng vất vả mới xây quan hệ, nàng thể xả ra tươi cười, "Công chúa ngài bớt tức giận, hôm nay Bình Dương trưởng công chúa che chở nàng ấy, nàng ấy mới dám bừa bãi, lần tới có vận tốt như vậy."

      "Câm miệng !" Gia Hòa công chúa đề cao lượng, nàng cũng phải ngốc tử, trước khi Lâm Cẩm Nghi đến, chính Sầm Thoa bên tai nàng cái gì Trấn Nam vương phi này tuy rằng mới gả vào vương phủ, cũng hết sức kiêu căng, cho nên sau này nàng thấy Lâm Cẩm Nghi, mới nhất thời nảy lòng muốn áp khí diễm. Sầm Thoa mới vừa rồi mặc dù có thể kích nàng hồi, nhưng sau này đuổi theo này nọ có thể nhìn ra dụng ý , "Ngươi và Trấn Nam vương phi có chuyện, chính ngươi xử lý ! Cũng xem xem bản thân là ai!" Dứt lời để ý nàng, thẳng.

      Sầm Thoa thiếu chút nữa cắn răng. Lâm Cẩm Nghi! Lại là Lâm Cẩm Nghi! Nàng mất bao nhiêu công mới tiếp cận Gia Hòa công chúa, nếu phải nàng ấy, mình sao có thể bị Gia Hòa công chúa ghét bỏ!

      ******

      Lâm Cẩm Nghi theo sau Bình Dương trưởng công chúa vào doanh trướng riêng. Vị trí doanh trướng này mặc dù bằng chỗ Tiêu Tiềm kia, bên trong đồ dùng bài trí lại tỉ mỉ hơn, giống như chỗ dừng chân tạm thời.

      Bất quá trong doanh trướng mùi vị đúng, đầy huyết tinh, mặc dù có huân hương che bớt, nhưng hai mùi trộn lại, huyết tinh vẫn có thể ngửi được ràng.

      Bình Dương trưởng công chúa áy náy : "Vừa rồi ở trong này có máu hươu, mùi vị khó ngửi chút, nếu lúc trước cũng cho ngươi chờ bên kia. Nếu ngươi khó chịu, chúng ta ra ngoài chuyện."

      Lâm Cẩm Nghi lắc đầu : " ngại, ngài cần khách khí như vậy."

      Bình Dương trưởng công chúa cũng thấy ngoại, cho Lâm Cẩm Nghi ngồi.

      Các cung nữ cần Bình Dương trưởng công chúa phân phó, tự giác bắt đầu dâng cơm canh.

      Bình Dương trưởng công chúa cũng ngọn nguồn vì sao mời Lâm Cẩm Nghi tới: "Vừa rồi ta mới thấy ngươi cùng Bát đệ đua ngựa, mới nghĩ muốn đua với các ngươi thử xem, lại bị các ngươi để lại phía sau. Về sau còn nghe ngươi cũng săn được ít con mồi. Trong kinh thành này các quý nữ móng tay bị xước còn phải khóc trận, như ngươi hiếm thấy."

      Nguyên lai Bình Dương trưởng công chúa là thấy nàng cưỡi ngựa bắn tên giỏi, cảm giác gặp người cùng sở thích, mới có tâm kết giao.

      Bất quá Lâm Cẩm Nghi biết nàng hiểu lầm, kỳ ngày thường mình cũng rất yếu ớt, biết cưỡi ngựa bắn tên là vì năm đó Tiêu Tiềm thích ý, buộc mình học thôi.

      Nàng hổ thẹn cười, : "Mới vừa rồi chỉ lo đấu với vương gia, chú ý tới ngài, có lỗi."

      Bình Dương trưởng công chúa lơ đễnh phất phất tay, : "Chúng ta coi là người trong nhà, cần nghi thức xã giao đó."

      đến đây, đồ ăn cũng đều đặt lên bàn. Bởi vì ở bãi săn, cho nên thức ăn đều là con mồi hôm đó Bình Dương trưởng công chúa săn được. Món ăn thôn quê chủ yếu là tươi mới, trong đó có thỏ hoang nướng, còn có thịt hươu các loại thức ăn. Lâm Cẩm Nghi bình thường rất ít khi ăn đến, nàng khẩu vị đại khai, so với bình thường sức ăn lớn hơn nhiều. Bình Dương trưởng công chúa thấy nàng như vậy, cũng lộ ra ý cười từ đáy lòng.

      Bình Dương trưởng công chúa biết Lâm Cẩm Nghi sinh ra ở Trung Dũng hầu phủ, nhân tiện hồi nàng cũng từng nghe công tích vĩ đại của Trung Dũng hầu, còn nhớ ít chuyện xưa êm tai ra.

      Lâm Cẩm Nghi tuy rằng là chí thân ở Trung Dũng hầu, nhưng đời trước cùng với Trung Dũng hầu phủ lui tới nhiều, Kỷ thị và Sầm Thanh Sơn cũng nhắc tới. Đời này nàng ở Trung Dũng hầu phủ hai năm, nhưng Trung Dũng hầu phủ vinh quang còn, Trung Dũng hầu cũng thích người nhà nhớ lại vãng tích, hiếm khi có người nhắc lại năm đó thế nào.

      Lúc này nghe Bình Dương trưởng công chúa chậm rãi ra, Lâm Cẩm Nghi lại nghe đến nhập thần. Nguyên lai tổ phụ từng dũng mãnh phi thường như vậy, cho nên mới từ áo vải về sau phong hầu làm quan.

      Hai người vừa vừa nghe, bữa cơm ăn gần nửa canh giờ.

      Bình Dương trưởng công chúa thích võ, cũng ngưỡng mộ hùng, bình thường chuyện này với người khác, phần lớn đều ít hưng trí. Chỉ có Lâm Cẩm Nghi, dù mình về tổ phụ nàng, nàng sớm nghe, nhưng ra chút nào kiên nhẫn, vẻ mặt lại biến hóa theo lời mình kể... Tuyệt đối là người lắng nghe tốt nhất.

      Về sau là Tiêu Tiềm phái người đến tìm, Bình Dương trưởng công chúa mới lưu luyến để Lâm Cẩm Nghi rời , còn bảo nàng lúc rỗi rảnh tới ngồi chơi.

      Lâm Cẩm Nghi đáp ứng, cáo biệt trở về doanh trướng của Trấn Nam vương phủ.

      Tiêu Tiềm ngồi trong doanh trướng xem binh thư, nghe thấy động tĩnh liền ngẩng đầu : "Cuối cùng nàng trở lại, giữa trưa tổng cộng có canh giờ nghỉ ngơi. Ta còn trận đấu buổi chiều, nàng tham gia ."

      Săn bắn phải ba ngày, mỗi cuối ngày kiểm kê con mồi, buổi tối ngày thứ ba tính toán lại, ai có tổng số nhiều nhất là thắng.

      Lâm Cẩm Nghi : "Đương nhiên là tham gia, bất quá vừa rồi cùng Bình Dương trưởng công chúa vài lời, nhất thời quên canh giờ."

      Tiêu Tiềm lúc trước biết Lâm Cẩm Nghi được Bình Dương trưởng công chúa mời qua, còn có chút lo lắng hai người hợp. Dù sao Bình Dương trưởng công chúa tính tình giống với nữ tử bình thường, từ trước Lâm Cẩm Nghi cũng phê phán nàng. ngờ, lúc này thấy Lâm Cẩm Nghi bộ dáng tươi cười, thoạt nhìn hai người ở chung tệ.

      chuyện, Lâm Cẩm Nghi lại nhớ tới lúc trước Gia Hòa công chúa khó xử nàng, liền với Tiêu Tiềm.

      "Tuy rằng việc , Gia Hòa công chúa cũng bị Sầm Thoa lợi dụng, nhưng cuối cùng ta cảm thấy có chỗ đúng." Gia Hòa công chúa dù thiên chân, đến cùng vẫn ở trong cung đình lớn lên, nếu có tiền căn hậu quả, nàng sao chỉ nghe hai câu gièm pha đến khó xử nàng?

      Tiêu Tiềm trầm ngâm lúc lâu, lại nhớ tới chuyện, "Lúc trước cháu nhà mẹ đẻ của hoàng tẩu —— tiểu công tử của An quốc công muốn vào trung quân đô đốc phủ. Ta nhìn vai thể khiêng, tay thể xách nên cự tuyệt. Gia Hòa xưa nay thân thiết cùng nhà ngoại tổ, bên ngoài còn đồn đãi nàng và tiểu công tử kia thanh mai trúc mã, định tuyển làm phò mã. Nay nàng ấy làm khó dễ, rất có khả năng là vì thế. Làm khó nàng."

      như thế thông, Lâm Cẩm Nghi gật đầu ý bảo mình minh bạch. Ngày trước nàng đối với trường hợp như vậy có lẽ chân tay luống cuống, nhưng tại nàng cũng biết 'Làm khó' là gì. Các nàng những người này đều được gia tộc, phu gia chu cấp nuôi dưỡng, nên đối mặt tình huống như thế.

      Tiêu Tiềm cũng lần nữa đổi mới nhận thức về nàng, có thể từ lần tranh chấp võ mồm nho , nghĩ đến liên lụy quan trường, vương phi quả nhiên xưa đâu bằng nay.

      Tác giả có chuyện muốn : Lúc này, tình địch xuất trướng, so với nam chủ thân phận càng tôn quý, bộ dạng càng đẹp mắt, còn thưởng thức nữ chủ!
      minhminhanhngoc, Uyên Sama, hamaxink47 others thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Mong chờ nam phụ cho náo nhiệt.
      heavydizzyTứ công tử thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ôi nha, chắc lại vương gia thái tử nước láng giềng rồi, nhăm nhe đá bay a Tiềm cướp chệ, hy vọng có nam phụ thúc đẩy 2 ac nhanh nhanh tiến tới
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 75

      Lâm Cẩm Nghi buổi sáng ra thân mồ hôi, người dính ngấy khó chịu, mắt thấy thời gian nghỉ ngơi sắp hết, nàng vội thay đổi thân kỵ trang khác, nằm lên sạp nghỉ ngơi.

      Mơ mơ màng màng muốn ngủ, nàng nghe thấy Tiêu Tiềm gọi.

      Nàng ngồi dậy, vừa dụi mắt vừa hỏi: " đến lúc?"

      Tiêu Tiềm đứng trước sạp, cúi đầu cười nhìn nàng, "Thế nào nghỉ trưa cũng thay quần áo thường?"

      Lâm Cẩm Nghi bị nhìn đến sắc mặt hơi nóng, "Ta phải vì tiết kiệm thời gian sao."

      Tiêu Tiềm cười lắc đầu, "Nếu nàng mệt mỏi, buổi chiều tham gia là được."

      " tham gia buổi sáng rồi, có đạo lý bỏ dở nửa chừng." Lâm Cẩm Nghi rồi đứng lên rửa mặt.

      Đợi nàng rửa mặt xong, hai người ra chỗ tập hợp.

      Lúc này đài mọi người bởi vì vừa nghỉ trưa, tinh thần sáng láng, xoa tay, nóng lòng muốn thử.

      Nhất là ít hoàng gia đệ tử tuổi trẻ, muốn dựa vào săn bắn lộ diện trước mặt Phong Khánh đế, càng hăng hái.

      Phong Khánh đế buổi sáng cùng bọn họ tham gia, buổi chiều thay đổi trang phục, cưỡi con hãn huyết bảo mã màu đỏ.

      Lâm Cẩm Nghi hỏi Nhụy Hương, biết mình buổi sáng săn con mồi so với Tiêu Tiềm chỉ ít hơn năm con, đứng hàng thứ tư trong mọi người.

      Sau đó nàng muốn cùng đường với Tiêu Tiềm nữa. Hai người nếu luôn luôn cùng nhau, nàng càng thể thể vượt qua Tiêu Tiềm.

      Tiêu Tiềm khó được thấy nàng có sức sống như vậy, cũng tùy nàng, chỉ phân phó Vương Đồng và Nhụy Hương mang theo nhóm thị vệ cẩn thận theo nàng.

      Xuyên Vân tên được bắn ra, Phong Khánh đế hô tiếng 'Xuất phát'. Mọi người liền rung dây cương, phía sau phía trước giục ngựa mà .

      Lâm Cẩm Nghi buổi sáng quen địa hình, vào trong rừng sâu chỗ có nhiều con mồi nhất.

      có Tiêu Tiềm bên cạnh, đối thủ gặp đường đều kiêng kị gì. Rất nhiều lúc ràng nàng nhìn thấy con mồi, lại bị người khác xuống tay trước bước.

      Cứ như vậy gần canh giờ, nàng mới săn được mấy con gà rừng và thỏ hoang.

      Lâm Cẩm Nghi nhất thời nóng vội, càng vào rừng sâu.

      Vương Đồng thấy, vội giục ngựa về phía trước cùng nàng, khuyên nhủ: "Vương phi, cuối rừng cây đó là núi sâu, bên trong hiểm ác, ngài vạn vạn thể mạo hiểm."

      Lâm Cẩm Nghi hơi trầm ngâm, : "Chúng ta nếu mạo hiểm, có cơ hội thắng lợi. Lại vừa rồi thánh thượng cũng tự mình ra, trong bãi săn canh gác càng nghiêm minh hơn, chúng ta mang theo nhiều người như vậy, có gì nguy hiểm." Có lẽ lúc trước nghe Bình Dương trưởng công chúa công tích vĩ đại của Trung Dũng hầu hồi trẻ, lúc này nàng bầu nhiệt huyết, rất muốn làm chuyện gì, lập uy nổi danh vì Trung Dũng hầu phủ.

      Vương Đồng khuyên được nàng, liền quay đầu nhìn về phía Nhụy Hương.

      Nhụy Hương gật gật đầu, ở phía sau lặng lẽ phân phó thị vệ mật báo với Tiêu Tiềm.

      Lâm Cẩm Nghi cứ như vậy dẫn theo đoàn người tiếp tục vào rừng sâu, đường thấy đối thủ cũng càng ngày càng ít, con mồi cũng càng ngày càng nhiều, hươu nai linh tinh con mồi lớn nhìn mãi quen mắt. Lâm Cẩm Nghi lắp cung bắn tên, tên pháp tinh chuẩn, nhất thời thu hoạch rất phong phú.

      Đúng như Vương Đồng , xuyên qua rừng cây là núi lớn, nơi đây cũng là bên cạnh bãi săn.

      Lâm Cẩm Nghi gặp được vùng hồ rộng lớn, cảm thấy có chút mệt mỏi, nàng liền xuống ngựa, để Nhụy Hương tới bên hồ giặt khăn lau mặt.

      Nhụy Hương thấy nàng dừng lại, đương nhiên đáp ứng, còn cố ý thả chậm tay chân.

      Đột nhiên, phía sau bọn họ vang lên tiếng vó ngựa.

      Vương Đồng và Nhụy Hương mọi người vui vẻ, đều nghĩ Tiêu Tiềm tới rồi.

      Làm cho bọn họ thất vọng là, đội Ngự Lâm quân được huấn luyện tới, đều phải Tiêu Tiềm và thị vệ Trấn Nam vương phủ.

      Lâm Cẩm Nghi nhìn chăm chú, trong đám ngự lâm quân gặp thân ảnh huyền sắc quen thuộc.

      Thân ảnh kia càng ngày càng gần, khuôn mặt khí của Bình Dương trưởng công chúa cũng càng ngày càng .

      Đến gần, Bình Dương trưởng công chúa nhanh nhẹn từ ngựa nhảy xuống.

      Lâm Cẩm Nghi cũng xuống ngựa, hai người tới chỗ chuyện.

      Bình Dương trưởng công chúa cười : "Ta ngại trong rừng cây người nhiều, nghĩ ra giải sầu, ngờ lại gặp ngươi ở trong này."

      Lâm Cẩm Nghi cười : " là khéo, ta cảm thấy bên trong người nhiều, săn được cái gì, mới nghĩ ra thử thời vận."

      chuyện, Bình Dương trưởng công chúa liền nhìn đoàn người lưng ngựa phía sau Lâm Cẩm Nghi, thấy bọn họ treo ít con mồi, liền cười : "Xem ra ngươi là muốn vượt qua Bát đệ, đạt thứ nhất. Bất quá Bát đệ bao năm qua đều liên tục thắng lợi, chỗ mồi ấy của người tựa hồ đủ." xong, Bình Dương trưởng công chúa quay đầu phân phó vài câu.

      Khoảnh khắc, con mồi nàng săn hạ đều đưa đến trước mặt Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi đâu chịu nhận, chối từ : "Đây đều là chiến quả của ngài, ta nào dám đoạt."

      Bình Dương trưởng công chúa cười, : " cần khách khí, dù sao ta cũng muốn tham gia đua tranh gì. Ngươi cứ việc lấy, ta cũng hoàn toàn vì giúp ngươi, chủ yếu cũng muốn nhìn chút bộ dáng Bát đệ cam chịu bị vương phi nhà mình vượt qua."

      Lâm Cẩm Nghi vẫn nhận, Bình Dương trưởng công chúa thôi cười, "Ngươi còn chối từ, bản cung tức giận."

      Trưởng công chúa tính tình hay thay đổi, Lâm Cẩm Nghi muốn khó xử, chỉ có thể để Vương Đồng nhận.

      Trưởng công chúa lại khôi phục miệng cười, : " gặp nhau, chúng ta cùng vào núi săn con thú lớn."

      Tiêu Tiềm cho Lâm Cẩm Nghi hai mươi thị vệ, Ngự Lâm quân bên người trưởng công chúa có ba bốn mười người, hai bên gộp vào, nhiều người như vậy, đương nhiên có gì đáng sợ.

      Lâm Cẩm Nghi gật đầu đáp ứng, hai người phân biệt lên ngựa, vào núi.

      Núi trong bãi săn này tên là Phượng Hoàng, là bảo sơn, tương truyền năm đó từng có phượng hoàng dừng chân. núi Phượng Hoàng cỏ cây sum xuê, con mồi lớn nhiều đếm xuể.

      Lâm Cẩm Nghi cùng Bình Dương trưởng công chúa cùng dương cung tên, tùy tùng bên cạnh hai người treo đầy con mồi của các nàng lưng ngựa, bất tri bất giác đến lúc hoàng hôn.

      khi trời tối là trận đấu kết thúc, hai người cũng trì hoãn, quay đầu ngựa chuẩn bị xuống núi.

      Nhưng mà núi Phượng Hoàng địa hình phức tạp, đường lớn đường giăng khắp nơi, Lâm Cẩm Nghi và Bình Dương trưởng công chúa đều đến lần đầu, người bên cạnh bọn họ cũng chưa tới nơi đây, vài vòng hai người phát bị lạc đường.

      Lâm Cẩm Nghi cũng hoảng hốt, nếu mình nàng lạc đường ở trong này có lẽ còn có chút yên, nhưng Bình Dương trưởng công chúa cùng với nàng, hai người cộng lại nhiều người như vậy, hơn nữa Bình Dương trưởng công chúa thân phận quý trọng, khi những người khác phát nàng chưa có mặt, đương nhiên tìm.

      Bình Dương trưởng công chúa vẫn trấn định, nàng cho người đốt lửa, kéo Lâm Cẩm Nghi cùng sưởi ấm, còn cho người giết thú ngay tại chỗ, làm mấy món ăn thôn quê và đồ nướng.

      lâu món ăn nướng tốt rồi, cung nữ của Bình Dương trưởng công chúa lấy dao cắt thịt, cho vào khăn trình lên.

      Món ăn thôn quê tuy rằng có gia vị, nhưng ăn ở dã ngoại lại vô cùng mĩ vị.

      Bình Dương trưởng công chúa cười : "Ngày trước trong lòng ta cực kỳ hâm mộ người độc hành du hiệp ở rừng núi hoang vắng, ăn thịt nướng uống rượu mạnh, hôm nay cũng có thể noi theo lần."

      Lâm Cẩm Nghi cũng cười, "Đáng tiếc hôm nay rượu, chúng ta chỉ có thể lấy nước thay rượu. Đến, ta kính ngài ly."

      Bình Dương trưởng công chúa cầm túi nước cụng với nàng, cười : "Chúng ta cùng chung hoạn nạn, sau này cần khách khí như vậy. Ta gọi ngươi Cẩm Nghi, ngươi gọi ta A Đinh là được."

      Trong kinh bao nhiêu quý nữ đều muốn ở trước mặt Bình Dương trưởng công chúa thân phận quý trọng tìm tốt, nàng cũng để ý, lúc này lại thân mật cùng Lâm Cẩm Nghi, Lâm Cẩm Nghi cảm thấy mình trong họa được phúc.

      Nơi nơi yên tĩnh tiếng động, hai người ở bên đống lửa cười cười, chỉ còn chờ Ngự Lâm quân đến cứu.

      Bỗng nhiên lúc đó, nghe cách đó xa truyền đến tiếng gấu rít gào.

      Bình Dương trưởng công chúa nhất thời thay đổi sắc mặt, " tốt, có gấu!"

      Các thị vệ Trấn Nam vương phủ và Ngự Lâm quân nhất tề đứng lên, vây hai người ở bên trong, rút đao kiếm, ra tư thái phòng vệ.

      Vương Đồng : "Trưởng công chúa, vương phi, nơi đây hung hiểm, các ngươi xem muốn di giá tới nơi khác hay ."

      Khi chuyện khe núi xa xa thế nhưng vang lên tiếng sói tru vang động.

      Bình Dương trưởng công chúa nhíu mày, : "Đối mặt con gấu, chúng ta người đông thế mạnh có lẽ còn có sinh cơ, nhưng nếu gặp bầy sói, chúng ta những người này sợ là đều phải ở lại trong này."

      Vương Đồng lại sốt ruột khuyên nhủ: "Trưởng công chúa chỉ để ý tìm chỗ trốn cùng vương phi, chúng ta nơi này nhiều người, dẫn gấu và bầy sói ."

      Bình Dương trưởng công chúa lông mi khẽ chớp, "Ngươi đây là để bản cung ném các ngươi lại chạy trốn? Vậy bản cung thành người thế nào ? !"

      Lâm Cẩm Nghi cũng khẩn trương lên, "Bãi săn là trọng địa, sao có thể có gấu có sói?" Phải biết rằng bãi sẵn là chỗ hoàng cung hậu duệ quý tộc chọn ra, còn có đốc quân và thị vệ, mỗi lần trước khi săn bắn bắt đầu, bọn họ càn quét hết thảy dã thú hung mãnh trong phạm vi lớn.

      Bình Dương trưởng công chúa gặp nguy loạn, kéo nàng ra phía sau, "Lúc này đầu mùa xuân, chừng gấu kia chốn ở trong động ngủ đông, lúc này vừa thức tỉnh. Nhưng bầy sói..." Nàng hừ cười tiếng, "Đương nhiên là bởi vì được an bày." xong nàng phân phó người giập tắt đống lửa.

      Gấu mới ngủ đông thức dậy, bởi vì cả mùa đông ăn gì, đói khát và hung ác vô cùng, buông tha cái gì có thể ăn. Còn bầy sói, vốn hung mãnh, chết ngừng.

      " lát nếu gấu tới, ta chu toàn ở đây, ngươi chỉ để ý mang theo người chạy trước, cẩn thận đừng gặp bầy sói, chỉ để ý tìm sơn động gần đây trốn vào trước." Bình Dương trưởng công chúa vừa , vừa rút bảo kiếm thượng phương tùy thân của mình.

      Bình Dương trưởng công chúa biết võ, nhưng đến cùng cũng là nữ nhi. Lâm Cẩm Nghi sao chịu chạy trốn mình, chỉ : "Việc này là vì ta, trưởng công chúa chỉ theo ta lên núi, ngài đồng ý mình cầu sinh, ta sao có thể bỏ ngài tự chạy trốn? Dù sống sót, cũng là sống tạm." Nàng cầm lấy cung tiễn, ánh mắt thập phần kiên định, "Ta bắn cung kém, lát các ngươi lấy đao kiếm công kích, ta từ xa phân tán lực chú ý của nó."

      Bình Dương trưởng công chúa cao giọng cười, "Cẩm Nghi hổ là tướng môn hổ nữ, được, nay chúng ta liều chết lần, săn hạ con gấu này, trở về đoạt hạng nhất!"

      Vừa dứt lời, cách đó xa lại vang lên tiếng bước chân rất nặng nặng nề —— con gấu tới gần chỗ các nàng!

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Coi cứu giá chị thế nào

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :