1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ tám
      Edit: Nhi Huỳnh
      Chương 305 - 306

      <̉ thành di mộng> tức thì trở thành một quyển tiểu thuyết cực hot, kể về nữ chính Lâu Nhược một ngày nọ du ngoạn ở một tòa ̉ thành, ở trong ngôi nhà lớn của một người bạn đã rời , tiếp theo gặp được một thanh niên bí ẩn tên là Thiển Mạch, Lâu Nhược bị hơi thở bí ẩn của Thiển Mạch hấp dẫn, vô tình chậm rãi cảm mến, cho đến khi ở trong tầng hầm ngầm phát hiện một bức họa, người được vẽ trong tranh và giống nhau như đúc, mới biết được thì ra Thiển Mạch đã còn là người, ta là một hồn ma, người ta phải đợi cũng chính là Lâu Nhược.

      Câu chuyện này trải qua ba trăm năm, đề cập đến kiếp trước kiếp này, quá trình nam nữ chính ở chung cũng cực kỳ tốt đẹp, nhưng người và ma chung quy cùng đường, cho nên vẫn lấy kết cục bi kịch cho xong việc, fan của quyển sách này ít, lúc vừa mới bắt đầu tuyển diễn viên đã phát động bỏ phiếu Internet, cuối cùng phiếu bầu cho Phong Quang đè ép một loạt các nữ minh tinh khác, trở thành diễn viên đóng vai Lâu Nhược, mà nam chính, nhân vật này tất nhiên là rơi vào tay của ảnh đế Ngu Thuật.

      Ảnh hậu và ảnh đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử đóng tình nhân trong một bộ phim, nhóm thương nghiệp đầu tư trước mắt đã thấy lợi nhuận cuồn cuộn chảy về.

      Phong Quang cũng quên, nữ chính Lạc Thần Hi chính là nhờ bộ phim này mà trở thành diễn viên mới triển vọng và kết duyên cùng nam chính Mạc Diệc Vân, nhưng mà suy nghĩ lại, vẫn thể đuổi Lạc Thần Hi , bởi vì nam phụ nhất ̣nh sẽ xuất hiện bên người nữ chính, trừ bỏ tên ra thì hoàn toàn hề biết gì về nam phụ, phải ở bên cạnh Lạc Thần Hi mà nhìn chằm chằm, chỉ cần phát hiện đàn ông nào vẻ ngoài tệ, hơn nữa còn thích Lạc Thần Hi, lại gạt bỏ các vệ tinh khác , xác ̣nh vững chắc đó chính là nam phụ!

      Phong Quang khen ngợi trí thông minh của mình, nằm ngủ ở ghế sau một chiếc xe bảy chỗ, Liễu Hàn lái xe ở phía trước lắc lắc đầu, đóng cửa kính xe lại, nếu bị đội chó săn chụp được bộ dạng tùy tiện của Hạ Phong Quang như vậy, biết sẽ viết như thế nào đây.

      Nhanh chóng đến ́ch, Liễu Hàn đánh thức Phong Quang, lại để sửa sang lại tóc tai của mình, sau đó mới mang Phong Quang xuống xe cùng nhau.

      Đạo diễn tên là Khâu Lương, năm nay cũng mới hơn hai mươi tuổi nhưng đã tạo ra rất nhiều tác phẩm ai ai cũng thích, quan trọng là, bề ngoài của ta còn tồi, nhưng vẫn luôn có bạn gái, người ngoài đều đoán ta có lẽ thích đàn ông, nhưng mà dự đoán này rất nhanh sẽ bị phủ ̣nh, bởi vì ta sẽ thích Lạc Thần Hi.

      Khâu Lương là một người nghiêm túc, vì có thể thể hiện cảnh tựng y như trong tiểu thuyết, ta đúng là dành rất nhiều thời gian tìm một tòa thành ̉, thành ̉ này cũng phải có một tòa nhà cực kỳ xưa cũ, nghe đâu là phủ đệ của một vị trạng nguyên từ mấy trăm năm trước, từ đời của vị trạng nguyên kia, tòa nhà này vẫn luôn được truyền thừa cho hậu nhân của ông, đến nay, chủ nhân tòa nhà này là một người đàn ông còn trẻ tuổi, nghe nói là bạn bè của Khâu Lương, bạn của ta cũng thường xuyên trở về đây, cho nên chỉ có một ông lão trông coi tòa nhà, ông cực kỳ nhiệt tình tiếp đón mọi người, giới thiệu chỗ có cảnh đẹp ở trong nhà này là ở đâu.

      Nhà ở ̉ kính hơn nữa Phong Quang cũng đã thấy qua, cho nên đối với sự kiện tham quan tòa nhà trong ngày làm việc đầu tiên này cũng có hứng thú gì, quét mắt nhìn mọi người chung quanh cũng thấy Lạc Thần Hi, vì thế nói với Liễu Hàn, lấy cớ mệt mỏi lại cự tuyệt cầu đưa về khách sạn của Liễu Hàn, nói bản thân sẽ chờ bọn họ ở ngoài cửa, liền một mình trở về.

      khéo, dưới một tàng cây hòe, vừa vặn gặp được Lạc Thần Hi bộ dạng xinh xắn dễ thương, còn có hai người đàn ông mỗi người mỗi vẻ đứng cạnh.

      Một người lạnh lùng, hơi thở bá đạo.

      Một người dung nhan như họa, ôn nhuận như ngọc.

      Người đầu tiên thì có biết, bởi vì đó chính là vị hôn phu ngầm của , Mạc Diệc Vân, còn người còn lại, đoán đó là ảnh đế Ngu Thuật.

      Vì sao là đoán?

      Là vì chưa từng gặp Ngu Thuật, bọn họ chưa từng hợp tác với nhau, ở trong công ty cũng chưa từng đụng mặt, huống chi trừ bỏ quảng cáo ra thì chỉ nghĩ cách tìm được Ôn Quỳnh, còn nam phụ thứ tư như Ngu Thuật, hoàn toàn có hứng thú tìm hiểu.

      Phong Quang sờ sờ cằm, chậc chậc hai tiếng, nhìn ra Lạc Thần Hi hiện tại đã hái được hai đóa hoa đào, cười cười, vui vẻ thong thả qua, “Mọi người làm gì vậy?”

      Mạc Diệc Vân vừa thấy , vẻ mặc mềm mại lúc nhìn Lạc Thần Hi lại lạnh lùng cứng rắn, “ theo Khâu đạo diễn, tới đây làm cái gì?”

      “Tôi tại sao phải theo Khâu đạo diễn? Nếu là để quen thuộc hoàn cảnh, tìm cảm giác nhập tâm nhân vật, vậy gái bên cạnh cũng có vai diễn chứ, ấy phải cũng sao?”

      Hạ, tôi chỉ là diễn vai bạn của Lâu Nhược, cũng chỉ là một nhân vật phụ thôi.” Lạc Thần Hi ngại ngùng nói: “Tôi thấy tiên sinh này hình như là lạc đường, cho nên mới dẫn ấy ra.”

      “Vị tiên sinh này?” Phong Quang giơ tay chỉ chỉ Mạc Diệc Vân, hỏi Lạc Thần Hi, “ biết ta sao?”

      “À… tôi hẳn phải biết người này là ai sao?”

      Phong Quang nhìn Mạc Diệc Vân, mỉa mai, “Này, Mạc Diệc Vân, thật hiếm thấy, thế mà còn có một gái biết .”

      “Tôi cũng giống Hạ đây, có người biết tôi rất bình thường.”

      “Nếu ấy đã biết , vậy để tôi giúp giới thiệu cho ấy một chút là được.” Phong Quang cười hì hì nói với Lạc Thần Hi: “Người này a, chính là tổng tài công ty Lưu Bích, công ty Lưu Bích hẳn là phải biết chứ, là công ty truyền thông lớn nhất giới giải trí, ngay cả ảnh đế Ngu Thuật và tôi cũng đều ký hợp đồng ở dưới trướng của Lưu Bích, nếu như thể hiện tốt, nói chừng cũng có thể ký hợp đồng với Lưu Bích, thay thế tôi trở thành ảnh hậu mới.”

      Sắc mặt Lạc Thần Hi nghe thế lập tức cứng đờ, “ Hạ đừng nói đùa, tôi chỉ là người đóng vai phụ, sao lại có bản lĩnh lớn vậy chứ?”

      Lạc Thần Hi diễn vẻ mặt hoảng sợ rất tốt, trong lòng cũng thầm nghĩ con bé này, nhất ̣nh là thích người đàn ông này mới cảnh cáo mình, thật vất vả mới trọng sinh được một đời, mới có việc gì mà rãnh rỗi đương với đàn ông, theo Lạc Thần Hi, một nữ nhân có tiền có thế thì còn sợ thiếu thốn gì nữa?

      Đúng vậy, hiện tại mục ́ch của Lạc Thần Hi chỉ có một, đó chính là phải làm một người phụ nữ mạnh mẽ, sau khi trở thành đại minh tinh rồi, khiến cho người phụ bạc ở kiếp trước trèo cao nổi.

      Nhưng mà, người đàn ông trước mặt này chính là Mạc Diệc Vân trong tin đồn, thật ra rất bất ngờ.

      Phong Quang nhíu mày, “Thật ra, Mạc Diệc Vân phải chỉ là ông chủ của tôi, ấy còn là…”

      “Hạ Phong Quang.” Mạc Diệc Vân lạnh giọng ngắt lời .

      Phong Quang nhếch miệng, vừa ý hừ một tiếng, bọn họ có hôn ước sai, là cha mẹ hai nhà ̣nh ra, rất tiếc hai người từ nhỏ đã nhìn vừa mắt nhau, sau đó lại vì Phong Quang xuất đạo trở thành minh tinh, hôn ước của họ trở thành bí mật thể nói ra.

      “Tôi còn có việc, trước.” Mạc Diệc Vân xoay người ra một bước, lại vòng vèo kéo tay Lạc Thần Hi, “ cùng tôi .”

      “Ối, sao thế?” Lạc Thần Hi cả đầu rõ vì sao cho nên bị Mạc Diệc Vân kéo rồi.

      Chậc.

      Phong Quang bĩu môi, hổ là nam nữ chính, Mạc Diệc Vân hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Thần Hi đã động tâm rồi, lại liếc mắt nhìn người đàn ông còn lại đứng bên cạnh, ánh sáng đập lên người ta, phủ một tầng ánh sáng vàng kim lên người , tràn ngập phong tình tao nhã mê người.

      cẩn thận quan sát một hồi, xác ̣nh năng lực bề ngoài đẹp mắt của , cười hỏi: “Này, người trong lòng bị người ta mang kìa, đuổi theo sao?”

      Người đàn ông mềm mỏng khựng lại một chút, áo sơ mi trắng tôn lên khuôn mặt sạch sẽ thuần khiết, càng phát ra vẻ sắc đẹp thay cơm, thấy tiêu cự mắt đúng là nhìn mình, sau một lúc lâu, mới xác ̣nh mà hỏi: “ nói chuyện với tôi sao?”

      thanh của cũng như người của vậy, cũng thanh nhã như gió, Phong Quang bỗng nhiên nghĩ, nếu dùng giọng nói dễ nghe như vậy mà nói lời tâm tình, sợ lạ thế gian này có bao gái có thể chống cự lại được.

      “Tôi nói chuyện với chẳng lẽ tôi nói chuyện với ma sao?” Phong Quang nghiêng đầu cười, đáng nói nên lời.

      Người đàn ông đó cũng cười, khác với sự trêu đùa đáng của Phong Quang, sạch sẽ mà tốt đẹp, “Tôi vốn tưởng, có ai sẽ để ý đến tôi.”
      Last edited: 8/1/18
      thanh_thanh1, Bánh Bao, ly sắc20 others thích bài này.

    2. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Đây là nam phụ phải nhỉ?❤❤❤
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      ơ hình như thiếu 1c rồi. title ghi là đến chương 306 lận mà huhu
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Tác giả: Miêu Mao Nho
      Edit: Nhi Huỳnh

      Chương 307 - 308

      nhìn đẹp mắt như vậy, người mù mới để ý đến .”

      cười khẽ, “Vậy chắc là… do tôi gặp phải rất nhiều người mù.”

      Phong Quang chỉ coi là đùa thôi, lại nghi ngờ hỏi: “ thích Lạc Thần Hi sao?”

      “Vì sao tôi phải thích ấy?”

      “Vậy đứng bên cạnh ấy làm gì thế?” nghĩ, có lẽ do tình tiết còn chưa đến lúc để cho Ngu Thuật thích Lạc Thần Hi, nhưng ta sớm hay muộn cũng sẽ thích thôi.

      Đáy mắt nhiễm một màu đơn như người lữ hành núi tuyết, “Tôi nghĩ tìm người để trò chuyện, nhưng có ai để ý đến tôi.”

      Phong Quang bị lý do của chọc cười, “ đùa sao? Chẳng lẽ còn có người muốn nói chuyện với ?”

      “Ừ.” nhẹ cúi đầu, tuy rằng gái tên Lạc Thần Hi kia rõ ràng nhìn thấy , nhưng lại làm như nhìn thấy , thích ép buộc, nếu người khác đã muốn nhìn đến , vậy rời là được, chỉ là lúc ̣nh rời lại nhìn thấy Phong Quang đến.

      dường như thấy nhìn mình cười một lát, cho nên ở lại.

      Thái độ nghiêm túc của làm cho Phong Quang cảm thấy phải nói đùa, cho nên cũng thật sự suy nghĩ lại một lát, “Chẳng lẽ bọn họ chỉ mù mà còn điếc?”

      thanh của người đàn ông này dễ nghe như vậy, cho dù chỉ tùy tiện nói một câu cũng cực kỳ bổ tai, cho nên chỉ có thể đoán là ta gặp phải người câm điếc mà thôi.

      có thể nói chuyện với tôi ?” Ánh sáng chớp lóe trong mắt , khiến người ta có ảo giác nếu họ cự tuyệt , thì đó chính là chuyện tàn nhẫn nhất trong thiên hạ.

      Phong Quang lại gần một bước, nhìn trong chốc lát, ừm… gương mặt này đúng là rất hợp khẩu vị của .

      ngồi xuống ghế đá dưới tàng cây, để tay lên bàn đá rồi chống cằm, thuận miệng nói: “Được thôi, dù sao bây giờ tôi cũng có chuyện gì làm, muốn nói cái gì?”

      ngồi đối diện , ý cười thản nhiên, “Tôi nghe họ gọi là Hạ, tôi có thể biết tên của ?”

      biết tôi?”

      “Có lẽ là… có biết.” Ánh mắt trong suốt như nhiễm thế tục, cũng cất giấu sự ngơ ngẩn mà người ngoài hiểu được.

      Phong Quang hiểu lời của là có ý gì, nghiêng nghiêng đầu, lòng nghĩ bản thân mình trước đây cũng biết Ngu Thuật, vậy biết cũng có gì là lạ, “Tôi tên là Hạ Phong Quang.”

      “Phong Quang…” nhẹ giọng nói thầm hai chữ này, tiện đà mỉm cười, “Chúng ta xem như là bạn bè chứ?”

      “Nào có chuyện nói mấy câu đã là bạn bè?” Phong Quang hiểu tư duy của , nhưng cũng cảm thấy rất thú vị, “ rất thiếu bạn bè sao?”

      “Tôi có bạn bè.”

      ngẩn ra, “ có bạn bè?”

      “Có lẽ… trước đây có.” Có lẽ có, có lẽ có, cũng có cách nào xác ̣nh được.

      Phong Quang lại coi chuyện này như bi kịch của việc trở thành minh tinh, đừng nghĩ trở thành lão đại trong showbiz liền vinh quang vô hạn, ở sau lưng, bạn bè tri có lẽ có được vài người, tràn đầy cảm xúc, cũng thấy rằng có gì lạ, bên người tốt xấu gì cũng có Liễu Hàn, nhưng Ngu Thuật này có vẻ rất thảm, nghe ý tứ trong lời , có lẽ trước đây từng có bạn bè, lại bị bạn mình phản bội, cho nên mới xác ̣nh được mà nói bản thân trước kia có lẽ có bạn bè.

      Ánh mắt lộ vẻ đồng tình, “Nghề nghiệp nào cũng dễ dàng, nhưng công việc của chúng ta nói ra so với nhiều người đã tốt hơn rất nhiều, có được thì sẽ có mất, nhìn tôi , tôi thể nghênh ngang dạo phố, ngay cả muốn đến cửa hàng bánh ngọt ngồi, mua một bàn bánh Black Forest cũng được, bởi vì ăn sẽ béo phì.”

      nhụt chí nhún vai.
      [​IMG]

      hỏi: “ thích ăn đồ ngọt?”

      “Đúng rồi, đồ ngọt tôi đều thích ăn.” Phong Quang rất là tiếc nuối thở dài, “Nhưng mà bây giờ tôi phải người bình thường, cho nên cũng thể thường xuyên ăn ngọt, chị Hàn nói tôi ăn nhiều, béo hơn sẽ tốt lắm.”

      nói khẽ, “ sao.”

      “Cái gì sao?”

      “Cho dù có béo, cũng thực sự xinh đẹp.”

      Phong Quang sửng sốt một lát, sau đó nhịn được mà ôm mặt bật cười, “ cũng thật biết cách nói chuyện phiếm, nhưng mà nói đúng, tôi là Hạ Phong Quang mà, tôi có mập cũng sẽ mập đẹp, nếu có cơ hội, tôi mời ăn ở cửa hàng bánh ngọt mà tôi thích ăn nhất.”

      cười nhẹ, “Được.”

      Tựa như ánh nắng tháng ba, ấm tận lòng người.

      chớp mắt, buộc miệng, “ cũng thật đẹp mắt.”

      cũng đẹp mắt.” thanh của như một làn gió ấm thổi vào tai, vây quanh lòng người, “ là gái đẹp mắt nhất tôi từng nhìn thấy.”

      Đây chính là một câu đánh giá cao nhất thể nghi ngờ gì.

      Mấy lời kiểu này Phong Quang vốn nghe được ít, nhưng hôm nay được nói ra từ trong miệng người đàn ông này, lại làm cho lòng của đánh thót lên trong chớp mắt, ra vẻ bình tĩnh nói: “Dù sao cũng chưa thấy qua bao nhiêu gái.”

      nghiêm túc suy nghĩ một lát, “Theo trí nhớ của tôi, tôi tổng ̣ng gặp qua ba mươi hai gái, có được tính là nhiều ?”

      “… nói đùa sao?”

      lắc đầu, “Tôi có nói đùa, thật là ba mươi hai người, bởi vì ai chịu nói chuyện phiếm với tôi, cho nên tôi rất nhàm chán, cũng bởi vì thế, tôi ngay cả tòa nhà này có bao nhiêu phiến đá lót sàn cũng đếm rõ ràng.”

      Phong Quang tin, “Vậy nói xem có bao nhiêu phiến?”

      “Bảy trăm tám mươi hai phiến.”

      im lặng một giây, “Cái này đùa vui.”

      tin tôi.” phải nghi vấn mà là khẳng ̣nh.

      phải tin, chỉ là thấy…” suy nghĩ tìm từ một lát, “Người ta phải nhàm chán đến mức nào mới có thể làm được chuyện này?”

      đứng lên, cười dịu dàng, trong mắt cất giấu sự ́ chấp, “ tin tôi, vậy chúng ta cùng nhau đếm lại một lần.”

      “Hả?”

      đếm một lần thì sẽ tin tôi thôi, tôi sẽ gạt .” Gió thổi bay nhè nhẹ mái tóc ngắn trước trán , phá sự tao nhã, ngược lại có thêm một phần chói lọi mê người.

      ta quả nhiên cực kỳ đẹp mắt và hợp khẩu vị của .

      Phong Quang nghĩ nghĩ, vẫn nên cúi đầu trước sắc đẹp thôi, cũng đứng lên, “Được thôi, chúng ta cùng nhau đếm phiến đá lót sàn ở tòa nhà này một lần là được.”

      cười nhẹ nhàng, “Cứ bắt đầu từ dưới chân chúng ta .”

      “Được.” rõ bản thân vì sao có thể đồng ý làm chuyện ngây thơ như vậy, chỉ là khi nhìn đến khuôn mặt tươi cười của , liền cảm thấy, có lẽ cùng làm chuyện ngây thơ như vậy cũng rất thú vị.

      tỏ ra quá mức đơn, đành lòng từ chối.

      Bọn họ lấy cây hòe làm mốc khởi điểm, từ trái qua phải, hề bỏ qua một căn phòng nào, nói gian phòng nào cũng đóng cửa, bởi vì bên trong cũng có gì đáng giá.

      Phong Quang lại nhịn được hỏi: “Chẳng lẽ tới đây đã lâu rồi sao?”

      “Hình như khoảng… một tháng.”

      có lời nào để nói, chỉ có thể nói Ngu Thuật này đúng là chuyên nghiệp, thế mà đến đây trước một tháng, cũng quá dụng tâm.

      hỏi: “Sao lại nhìn tôi như vậy?”

      vốn ̣nh nói nhìn có vẻ rất chuyên nghiệp, lời đến đầu lưỡi lại rẽ khúc quẹo thành: “ nhìn đẹp mắt chứ gì, nhìn thì nhìn ai?”

      “Đây là lần thứ hai nói tôi đẹp mắt, tôi so với Mạc Diệc Vân kia đẹp mắt hơn sao?” dừng chân, cúi đầu cười, cặp mắt kia nhìn chăm chú, giống như mùa xuân hoa đào nở rộ, trải qua một mùa đông lạnh lẽo, sinh sôi nảy nở khắp nơi.

      Last edited: 8/1/18
      Bánh Bao, ly sắc, Ly Vũ21 others thích bài này.

    5. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Có khi nào đây mới là mục tiêu chiếm đóng k nhỉ.
      Đợi chờ mỏi mòn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :