1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Q An Nhiên

      Q An Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      1,026
      Chương 104:

      Editor: An Nhiên


      Trong khoang xe ấm áp như trước, bên ngoài mưa phùn kéo dài chút cũng ảnh hưởng đến A Đoàn, nhưng lại cảm thấy khắp người phát lạnh ngay cả đầu ngón tay cũng bị nhiễm lạnh. Hai tay chập vào nhau xoa nắn lát, vẫn thể loại bỏ cái lạnh đầu ngón tay. Phí công vài lần, cuối cùng A Đoàn đành buông tha .


      Những lời kia cũng phải là chối từ, suy nghĩ quá mức hỗn loạn, lại cường lưu, nhất định lựa từ.


      Chính mình cũng cần thời gian để suy nghĩ kỹ.


      Tuy rằng, đến bây giờ phần manh mối cũng có.


      Về đến nhà xong Trần thị dù biết có khả năng A Đoàn bị dính nước mưa, nhưng vẫn chuẩn bị canh gừng, nhìn thấy A Đoàn từng chút uống hết khi còn nóng mới yên lòng, lại nhắc: "Từ con dễ mắc phong hàn, mưa xuân kéo dài ẩm ướt, phải chú ý hơn . Nhỡ đâu nhiễm phong hàn, thuốc đắng con lại uống, cũng chỉ có con là khổ!”


      Có chút hơi nóng từ canh gừng, ánh mắt A Đoàn cũng phiếm hồng, bịt kín tầng sương mù.


      "Con đứa này, uống canh gừng cũng khóc, là người lớn rồi, có xấu hổ !"


      Trần thị điểm điểm lên chóp mũi A Đoàn, cũng có làm gì khác.


      Nhìn thấy nương bởi vì chuyện của mình đều để dưới mắt, nhưng nàng là cao hứng, toàn thân đều lộ ra tràn đầy sung sướng. Cúi đầu, đem ánh mắt ẩm ướt cưỡng chế lại, khi ngẩng đầu khóe miệng giơ lên, nhàng nhào vào trong ngực Trần thị, làm nũng : "Lớn mấy cũng là nữ nhi của nương nha ~ "


      Trần thị thực thích bộ dạng này của A Đoàn, lớn mấy cũng là nữ nhi của mình!


      Trong miệng ghét bỏ động tác tay chút cũng nghiêm túc, đem A Đoàn ôm chặt vào trong lòng, hai mẹ con thân thân mật mật chuyện. xong Trần thị liền nghĩ chuyện, vội vàng cúi đầu nhìn A Đoàn : "Bị con làm gián đoạn ta quên mất! Hoàng Hậu nương nương bên kia như thế nào ?"


      Lo lắng việc này, vẫn chờ đây.


      Lần tứ hôn này, đối nhà mình đương nhiên là thiên đại hảo , nhưng đối Hoàng Hậu nương nương mà , quá mức phiền toái kịp làm gì. Suy bụng ta ra bụng người, mình cũng là có con, nếu như ngày nào đó bản thân kích động chuẩn bị cho đại nhi tử tìm vợ, đại nhi tử chào hỏi liền quyết định ai.


      Coi như giữ mặt mũi phát tác ra bên ngoài, trong lòng khẳng định là có câu oán hận .


      Hoàng Hậu nương nương nhưng mà lại là mẹ chồng của A Đoàn! Trần thị đương nhiên phải cẩn thận đối đãi .


      A Đoàn tựa vào trong ngực Trần thị hai má cọ , nhếch lên khóe miệng cong cười." nương cần lo lắng, nương nương là có chút tức giận, bất quá việc này lúc đầu con cũng biết tình hình, bà ấy con hai câu liền thôi, nương cần lo lắng." Khóe miệng giơ lên, mi mắt dài rũ xuống, điểm ý cười cũng có.


      Trần thị có phát , nghe vậy mới yên tâm.


      "Cho nên mới Hoàng Hậu nương nương là người hiểu lẽ! Việc này mặc dù là Thái Tử tự ý quyết định, nhưng rốt cuộc có phải vì con đâu, Hoàng Hậu nương nương nếu là giận chó đánh mèo đến đầu con, cũng đúng là có lý do ,nhung nương nương có làm như vậy! Về sau con nên nghe lời nương nương , được thể ra tính nết như trẻ con ."


      "Nương yên tâm, nương nương thuở dưỡng dục con, con làm cho bà tức giận.’’


      xong Trần thị đột nhiên liền cảm thán , bóp bóp khuôn mặt non mềm nhắn của A Đoàn, nhìn kiểu nào cũng thấy vui mừng."Kiếp trước con nhất định là làm mười phần việc thiện, cho nên kiếp này mới có mối nhân duyên tốt như vậy chờ con đấy! đời này mấy người tôn quý nhất cũng đều đối xử tốt với con."


      "Khó nhất có thể chính là Thái Tử điện hạ rồi, lòng đều đặt người con!"


      "Nếu phải ta là nương của con, ta cũng hâm mộ đấy."


      Mười phần việc thiện? A, quả đủ thiện , thiện đến mức ngược lại.


      A Đoàn từ trong ngực Trần thị đứng dậy, thò người ra rót cho hai người hai ly chênh lệch nhiệt độ, nhấp ngụm, hương vị rất là quái dị. Còn sót lại trà gừng cay cùng hoa trà lài hơi hơi chua xót dung hợp ở cùng chỗ, quái dị đến mức làm cho mi tâm của A Đoàn gắt gao chau lại. Ngẩng đầu nhìn Trần thị mặt nụ cười nhõm.


      Câu câu khóe miệng, ý cười đạt đáy mắt.


      "Nương cảm thấy Thái Tử ca ca rất tốt sao?"


      Trần thị chút do dự gật đầu.


      "Như thế nào lại tốt ? Lúc trước con chỉ là đứa bé tiến cung, Thái Tử điện hạ an bài mọi mặt cho con. Ta cũng gạt con, lúc trước ta là yên tâm, ta còn đặc biệt Đông cung nhìn phen. nghĩ tới điện hạ mới năm tuổi liền làm tốt như vậy , vì con chuẩn bị những thứ kia, ngay cả ta là nương của con , cũng tự nghĩ mình làm được."


      "Tuy rằng sau này điện hạ tiếng liền chạy biên cương, nhưng mà cá nhân ta thấy, ngược lại rất thoải mái . Bởi vì như vậy con mới trở lại bên ta, ta có thể nào vui?”


      "Lại sau này trở lại, tất cả mọi người đều biết, chỉ mình con biết ."


      "Sau này có chuyện gì cũng đều che chở con, cứ tưởng rằng là trận yến hội buồn bực, điện hạ lại đem những người đó biến thành làm nền, biến thành người dự lễ tứ hôn của hai người các con."


      biết đủ trừng mắt A Đoàn." đối với con, còn chưa đủ tốt?”



      Nhưng đó phải là bởi vì ta! Trần thị câu, A Đoàn liền ở trong lòng hò hét những lời này, trong miệng cái gì đều . Ngón tay trắng nõn nắm chặt cốc trà, sắc mặt mang ý cười, chỉ là nụ cười này có chút quỷ dị." tại tốt với con có ích lợi gì?" phải như vậy đối với nữ tử khác động tâm sao?


      "Gì, cái gì?" Trần thị vì sao đột nhiên đến chỗ này.


      Nhìn Trần thị mặt đầy kinh ngạc, Khuôn mặt nhắn của A Đoàn giơ lên nụ cười tươi đẹp, giống như vừa rồi cảm xúc chỉ là ảo giác. Cúi đầu, có chút ngượng ngùng mím môi, nhu nhu : "Chỉ là con hôm nay gặp Hoàng Hậu nương nương, vừa khéo gặp thực nhiều phi tần đến tìm nương nương chuyện. Hoàng Hậu nương nương vẫn luôn ung dung rộng lượng, hôm nay tươi cười cũng có chút miễn cưỡng ."


      "Con chỉ là suy nghĩ..."


      "Nếu như là con gặp cảnh tượng như vậy, có phải hay có thể làm tốt như nương nương ?"


      Trần thị nhất thời giật mình, bây giờ nữ nhi còn chưa gả đâu, Trần thị đâu có tâm tình suy nghĩ xa như vậy? Trong nhất thời có trả lời. Cúi đầu suy nghĩ lâu mới châm chước mở miệng : "A Đoàn, ở phương diện này, ta quả thể cho con lời khuyên tốt. Đương nhiên, ta khẳng định khuyên con cần để ở trong lòng."


      "Chung quy... Con phải gả cho người thường."


      Người thường đều tam thê tứ thiếp, càng đến Hoàng Thượng tôn quý nhất .


      "Nhưng mà nương cũng biết, lòng người cũng chỉ là thịt , mỗi người đều có tham lam. Người chân chính muốn vô vui đều vào phật môn, cũng có khả năng lại ở trong hồng trần phập phồng. Thái Tử điện hạ vẫn đối với con tốt như vậy, con muốn giữ lấy chiếm làm của riêng, loại ý nghĩ này là thường tình, cũng đáng xấu hổ."


      "Nhưng mà ta khuyên con làm như vậy, bởi vì, điều đó có khả năng."


      Thần sắc nhõm lúc trước biến mất, thay bằng trầm trọng. Trần thị đáy lòng ảm đạm, đưa tay kéo tay lại A Đoàn, lời thấm thía."Vốn là, ta tính toán sớm như vậy cùng con những lời này , ta nghĩ, chờ con có đứa xong lại cũng muộn. Quả , tại Thái Tử đối với con rất tốt, nhưng mà ai cũng thể cam đoan vĩnh viễn đối với con tốt như vậy."


      "Con có thể , nhưng con thể rất ."


      "Ở trong lòng con, vĩnh viễn phải lưu lại vị trí cho mình, cần đem toàn bộ đều cho ."


      càng sâu hận càng sâu, giới hạn giữa và hận chưa bao giờ có thể xác định đúng. Hai người tại là rất tốt có sai, nhưng chuyện tình như vậy, nguyên bản là thể lâu dài, cuối cùng có lẽ đều hóa thành thân tình, chuyển hóa thành sớm là thói quen. Khi đó, duy trì cảm tình giữa hai người , tuyệt đối phải đơn giản ngươi vui ta .


      thân phận như vậy, chỉ định sẵn có mĩ quyến đông đảo.


      Cho dù bây giờ là thời khắc tốt đẹp nhất, Trần thị vẫn như vậy.


      Trần thị lần này moi tim moi phổi để , làm cho A Đoàn trực tiếp đỏ mắt, túm lấy tay Trần thị câu cũng được. Nương, đời trước ngài hẳn là với ta lời này. Nếu như ngài hơn nữa ta cũng nghe lọt được, cuối cùng, có lẽ kết cục như vậy.


      Nhìn thấy A Đoàn khó chịu, Trần thị đau lòng đem người lại tiến ôm vào trong ngực, ngừng tự trách."Đều là a nương phải, ràng là ngày tốt của con, ta lại cứ những lời vui như vậy!"


      "Phi phi, mới vừa rồi là a nương sai , nên như vậy."


      Đưa tay vỗ thân hình A Đoàn có chút run rẩy , nghĩ ngợi lần nữa ."Kỳ , cũng chỉ là nương suy nghĩ chuyện thời điểm tổng thể theo thói quen đem kết cục xấu nhất nghĩ đến. tại chúng ta nên nghĩ phải chuyện này , chúng ta nên nghĩ là đến chuyện con thành thân , con lập tức biến thành phụ nữ , về phía con đường đến cuộc sống khác."


      "Làm thê tử của người khác, liền còn là nương ."


      " tại con nên tĩnh tâm xuống nên để loại cảm thụ này chuyển biến, thành thân có lần thứ hai."


      " tại con chỉ nghĩ đến ngày tháng sau hỗn loạn, mang theo phiền não lên kiệu hoa, bỏ lỡ loại tâm tình tại này, ngày sau cũng có lại."


      Cưỡng ép A Đoàn mở to mắt, nhìn khóe mắt nàng đầy nước mắt, đưa tay lau xong trịnh trọng."Đáp ứng nương được , chuyện sau này sau này hãy , tại cảm tình của hai người các con chính là thời điểm tốt nhất, cần để ngày sau có khả năng phiền não quấy rầy đến con. Điều con cần phải làm, chỉ là đồng thời phaỉ bảo vệ tốt bản thân, cái khác , liền làm cho nó thuận theo tự nhiên, cần lo sợ đâu."


      "Vâng."


      Trở lại sân, cho mọi người lui mình làm ổ ghế tháp quý phi ở trước cửa sổ nghiêng đầu nhìn mưa bên ngoài cùng cây ngô đồng. Trước mặt tứ phương bàn như trước chính là hoa mình thích nhất, đây phải là A Đoàn phân phó , là Bán Đông tự động cất . Trước khi ra còn đối với A Đoàn nhướn mày, để A Đoàn người chỗ.


      Bán Đông cho rằng đây là thời điểm tiểu thư hoài niệm lúc trước mỗi lần trời đổ mưa liền tại bên cửa sổ cùng ngô đồng.


      tại tiểu thư cùng Thái Tử điện hạ rốt cuộc tu thành chính quả, đây nhưng là đoạn truyền thế giai thoại nha. Tiểu thư như thế nào lại vui?


      A Đoàn lẳng lặng nhìn rất nhiều cây ngô đồng bất tri bất giác cao cao ở đó, thay đổi cành, thay đổi lá, thay đổi vị trí, thay đổi đối với mưa liêm độc ẩm chính mình. Tâm lại thay đổi, có như ban đầu triền miên tâm tư , thậm chí, ngay cả rượu cũng muốn đụng.


      Thái Tử ca ca sao?


      .


      Mấy năm nay ở chung, phải giả , đối với mình tốt, cũng phải là giả .


      Hận Thái Tử ca ca sao?


      Hận.


      Những thứ kia tốt phải là giả , nhưng cũng phải là thuần túy , xen lẫn là áy náy cùng bồi thường.


      Dù là cùng nương nhiều lời như vậy, trong đầu suy nghĩ vẫn là mảnh hỗn loạn, căn bản là biết nên nghĩ cái gì. Luyến tiếc Thái Tử ca ca đó là khẳng định , nhưng mà lại cam lòng, cam lòng. cam lòng bản thân dùng cả thanh xuân để đổi lấy tình , thế nhưng lại pha áy náy cùng bồi thường.


      Vẫn là bởi vì đời trước của mình.


      Ngay từ đầu, liền phải nhau...


      Nhắm mắt, vô lực nằm tháp quý phi, ngoài cửa sổ ngô đồng như trước yên tĩnh vô thanh.


      Đây là xảy ra chuyện gì? Lông mày A Đoàn thoáng nhăn, kinh ngạc nhìn dưới chân hoàng thành. Chính mình bẫng hoàng thành trôi nổi, nhìn phía dưới cung nhân cùng thị vệ qua lại. Thử há miệng thở dốc, lại phát mình tia thanh cũng phát được, động đậy thân mình, ngược lại như bản thân bị khống chế.


      Cẩn thận hướng xuống, lại có cảm giác chân chạm đất, hơn nữa, chính mình từ con mắt trừng trừng của mọi người từ trời bay xuống, nhưng cư nhiên người để ý. Các nàng đều làm chuyện của mình, căn bản là chú ý. Mặt mày bị kiềm hãm chuyển sang liền buông lỏng ra, ước chừng là mộng du? Bản thân giống như trẻ con suy nghĩ chút liền ngủ ? Đều ban ngày nhớ đêm mơ, có thể hoàng thành này, đối với mình mà tia hiếu kì.


      Vì sao mộng đến nơi này?


      Bất quá tâm tư mệt mỏi rất nhiều, trắng trợn kiêng nể từ người bên ngoài ngang qua lại có bất kỳ người nào phát , loại cảnh tượng này ngược lại có chút chơi vui . Tính trẻ con chơi hồi lâu mới ngưng được hứng thú, sau đó mờ mịt đứng tại cung trung, biết đâu, tại sao lại mơ cái này.


      Vừa nghĩ đến nơi này, thân mình liền tự phát bắt đầu chuyển động, dù sao là ở trong mộng, cũng sợ hãi. Xuyên qua cung tường, trực tiếp bay qua ao hồ, cảnh tượng càng ngày càng quen thuộc có có chút bất đồng, lại nhìn đến cái rừng trúc kia sau giật mình, đây là Đông cung? Nhưng dường như đúng, giống như bị tân trang lại lần nữa.


      còn những ngày thâm trầm, biến thành cung điện tầm thường hay bình thường sơn đều là màu đỏ, miếng ngói Minh Hoàng, chỉ là nhìn thôi càng thêm đại khí cùng thâm trầm.


      Cho nên, chính mình tiềm thức cũng nghĩ đến việc xem Thái Tử ca ca sao?


      Mím mím môi cũng có kháng cự, dù sao là ở trong mộng, dù sao cũng thấy mình...


      đường trực tiếp bay hướng thư phòng, dọc theo đường kinh ngạc cùng quỷ dị càng ngày càng lớn. Nơi này là Đông cung, cửa bảng hiệu chính mình nhìn cũng ràng, bên trong như thế nào hoàn toàn bất đồng? Cái này ràng là cái đường đá xanh, như thế nào biến thành hòn giả sơn? Nô tài qua lại, thế nhưng ngay cả đến người cũng nhìn thấy quen? !


      Loại bất an này sau khi đến thư phòng càng lên đến đỉnh điểm.


      có Thái Tử ca ca, có thái giám quen thuộc, thế nhưng lại thấy khuôn đứa sáu bảy tuổi mặt mày thanh tú ngồi tại chủ vị! thể tin gần hơn, ngây ngốc nhìn thiếu niên kia, Thái Tử ca ca đâu? Nhìn chút liền đúng, tiểu thiếu niên này thế nhưng cùng Thái Tử ca ca có vài phần tương tự?


      Chỉ là có cứng rắn lạnh lùng như , ngũ quan nhu hòa rất nhiều. Còn tuổi, chung quanh người hầu hạ lại đoan chính ngồi bàn đọc sách, ánh mắt trầm tĩnh, kiêu nóng.


      18 tuổi sinh Hoàng thái tử...


      Dù cho ở trong mộng, A Đoàn cũng cảm nhận được tim đập như trống. Kinh ngạc tiến lên, khống chế đưa tay muốn chạm đến khuôn mặt tiểu thiếu niên non mềm, càng ngày càng gần, run rẩy càng thêm lợi hại, sau đó... Trực tiếp xuyên qua. khỏi lên trận mất mác, đụng vào được.


      Còn đợi A Đoàn thu thập tốt tâm tình của mình, tiểu thiếu niên đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía A Đoàn, động đậy môi. A Đoàn nghe được cái gì, chỉ có thể từ khuôn miệng phán đoán lời . Lui về phía sau hai bước, dám lại quấy nhiễu đến , ta vì sao lại đến nơi này? !


      Đây phải là ta mơ, cái này, đây là kiếp trước mà Thái Tử !


      Biết thấy mình, nhưng mà A Đoàn như chạy nạn bình thường bay ra ngoài! Đây là con của mình ở kiếp trước, còn chưa lớn lên liền bị chính mình vứt bỏ? ! Hai câu này xoay quanh trong đầu A Đoàn, ngay cả dũng khí để nhìn cũng có.


      Mặt mũi trận ướt át, giật mình đưa tay chạm vào, là nước mắt.


      Vì cái gì mình... khóc?


      Thân thể lần nữa có ý thức bàn chân chính mình bắt đầu chuyển động, A Đoàn chết lặng chờ đợi, chờ đợi cái mục đích nhưng mà càng tới nơi, liền càng kháng cự, bởi vì đây là thư phòng của Hoàng Thượng . Nếu tại Thái Tử biến thành tiểu thiếu niên kia, như vậy, Hoàng Thượng, tự nhiên chính là Ngô Đồng .


      Trong lòng có chút kháng cự, nhưng căn bản ngăn cản được thân thể tiến về trước.


      Còn chưa chuẩn bị tâm lý tốt, liền nhìn thấy Ngô Đồng kiếp trước.


      thoạt nhìn thành thục hơn nhiều, khí thế người càng sâu , thân minh hoàng long bào càng làm người ta dám nhìn thẳng . xử lý công vụ, nhưng thân thể buộc chặt đôi môi mím chặt, hiển nhiên tâm tình phải quá tốt. Tầm mắt đảo qua chung quanh, đám cung nhân tất cả đều nín thở , cũng dám thở mạnh.


      Rốt cuộc nhìn thấy người quen .


      Giang Vạn Lí bưng trà nóng im lặng từ bên ngoài khom người vào.


      Tuy rằng diện mạo của Giang Vạn Lí vẫn như vậy, nhưng mặc là đồ của thái giám đứng đầu, cũng phải là người làm. thân khí chất cũng giống như Gian Vạn Lí ở nhà mình, Giang Vạn Lí lớn tuổi hơn mặt nhiều tia thong dong, chẳng sợ như mọi người đều dám ngẩng đầu .


      Cho nên, Giang Vạn Lí đời trước là hầu hạ Thái Tử ca ca , kiếp này cho mình.


      Nghe được bọn họ cái gì, chỉ nhìn thấy Ngô Đồng đột nhiên thay đổi thần sắc, trừng mắt Giang Vạn Lí liền quỳ xuống , trực tiếp phất tay áo rời . A Đoàn theo, cách trước khi ra khỏi cửa quay đầu nhìn lướt qua Giang Vạn Lí. vẫn là kinh ngạc quỳ mặt đất, mảnh giật mình, khóe miệng cũng nhiễm lên bất đắc dĩ.


      A Đoàn theo Ngô Đồng đến cũng vừa xa lạ vừa quen thuộc. Mi tâm của thủy chung có nếp nhăn, giống như bàn tay ôn như cỡ nào cũng thể vuốt lên. A Đoàn vài lần tự giác đưa tay tại kham kham muốn đụng tới lại cưỡng chế thu trở về, cũng quên, vừa rồi tiểu thiếu niên kia nhưng lại cảm giác được mình.


      Càng muốn suy nghĩ vì cái gì tại có thể khống chế thân thể của mình .


      Hai người vẫn thẳng, Ngô Đồng đột nhiên dừng bước, A Đoàn cũng dừng lại, lẳng lặng nhìn . Lúc này bốn phía cung nhân đều có, thoạt nhìn khó chịu đến đỉnh điểm, ngày xưa luôn là ổn trọng đôi mắt lúc này tất cả đều là xao động. Sau đó trước ánh mắt kinh ngạc của A Đoàn, đột nhiên đạp cước hướng về bên cạnh hòn giả sơn.


      cước còn chưa đủ, liền đạp thêm mấy cái.


      A Đoàn trực tiếp ngốc , thời điểm nào Thái Tử ca lại quá ổn trọng như vậy?


      Ngô Đồng đứng tại chỗ thở dốc mấy lần, sau đó ngẩng đầu, lóe qua tia kiên định tiếp tục về phía trước, A Đoàn vội vàng đuổi theo. khắc đồng hồ đến, ngẩng đầu, Vô Ưu cung? Trong đầu tìm tòi quá phen, xác định lúc mình kiếp này trong cung có cung điện này.


      Ngô Đồng đứng ở cửa, nhìn cổng bị giam hãm.


      Ăn năn, giãy dụa, thống khổ, áy náy, cùng với ràng tia bất an.


      A Đoàn mím môi, biết bên trong này ở là ai .


      Vài lần giơ tay, ngón tay thon dài vài lần gấp khúc, lại vẫn là có gõ cửa, cuối cùng thu hồi nắm ở giữa trung tay cầm thành quả đấm đặt về bên cạnh, bình tĩnh nhìn thoáng qua màu đỏ thắm đóng chặt cổng, vô thanh thở dài, sau đó xoay người rời .


      A Đoàn do dự đứng tại chỗ, biết là theo, hay là vào xem. Cũng may, cần A Đoàn lựa chọn , thân thể lựa chọn, thẳng tắp thổi qua cánh cổng đóng chặt vào.
      Last edited: 4/12/17

    2. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      A Đoàn mộng thấy kiếp trước...
      ❤❤❤
      huyetsacthiensu thích bài này.

    3. Phùng Linh Nhi

      Phùng Linh Nhi Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      26
      Mong nàng :yoyo26: ngóng nàng :yoyo26::yoyo26: chờ nàng:yoyo26::yoyo26::yoyo26:, nàng edit tiếp chương kế :yoyo14: khúc hay bị đứt giữa chừng, đau khổ làm sao:yoyo25::yoyo25::yoyo25:
      oanhoanhhuyetsacthiensu thích bài này.

    4. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      gay cấn. Cảm ơn bạn
      huyetsacthiensu thích bài này.

    5. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Mong ngóng chương mới của editor
      ❤❤❤
      huyetsacthiensu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :