123123123123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng quân sủng thê - Ngọc Tịnh Cam Lộ (91/116)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544
      Edit: 1900

      Chương 90: Tiệc mừng đầy tháng!


      Chỉ sau lát, xe ngựa của Tô gia, phụ chính Vương phủ và Vĩnh Định hầu phủ nối đuôi nhau lần lượt tiến vào sân Bùi phủ, ai biết Tô phụ có bao nhiêu vui sướng khi nhìn thấy hai ngoại tôn tử đầu tiên mập mập tròn tròn, cả đời này của ông chỉ có ba nữ nhi, ông vô cùng thương chúng nó, nhưng cũng có đôi lúc tiếc nuối, đặc biệt là sau khi cả ba nữ nhi đều xuất giá, trong sâu thẳm lại càng thấy đơn hơn bao giờ hết!


      Tô phụ đeo khóa trường mệnh do tự mình lựa chọn lên cổ hai tiểu huynh đệ song sinh. Mặt trước của khóa được khắc đồ án hoa sen, mặt sau phân biệt khắc tên của chúng, với hy vọng trường trường mệnh mệnh.

      * Khóa trường mệnh hay còn gọi là khóa bản mệnh, loại bùa hộ mệnh cổ của Trung Hoa. Các em bé được 100 ngày tuổi, ở nhiều địa phương của Trung Quốc chuẩn bị cho bé “Bách gia toả 百家锁 (khoá bản mệnh), ý nghĩa là phúc khí của trăm nhà tập trung vào bé.

      “Bách gia toả” cũng gọi là “Trường mệnh toả” 长命锁, hình thức của nó rất đa dạng. Trong đó, loại đơn giản nhất là dùng sợi dây đỏ xâu đồng tiền lại rồi đeo cổ bé; có loại dùng bạc tạo thành hình cái khoá, dùng vàng hoặc bạc làm thành sợi dây đeo cho bé. Theo mọi người, chất liệu làm khoá bản mệnh càng quý trọng thần lực của khoá càng lớn.

      Đồ án “Bách gia toả” đều tượng trưng cho phúc thọ miên trường, chữ dùng đa phần là nhưng lời tốt đẹp, như: “Trường mệnh phú quý” 长命富贵, “Trường mệnh bách tuế” 长命百岁, “Cát tường như ý” 吉祥如意.


      [​IMG]


      Mọi người tự tìm người quen chuyện cùng nhau, chủ đề xoay quanh 2 nhân vật chính ngày hôm nay. Đợi các tân khách đến đầy đủ, Bùi lão gia tử tiếp đón khách nam tại tiền viện, mà nữ quyến và các phu nhân, tiểu thư ở lại Vinh An đường.


      Ngày hôm nay, đôi huynh đệ song sinh đều có phong thái của con cháu Bùi gia, mặc dù thấy nhiều người lạ như vậy nhưng ngoại trừ lúc đói bụng kêu y y nha nha đòi ăn. Còn lại toàn bộ quá trình diễn ra buổi lễ đầy tháng đều mang khuôn mặt nhắn vui vẻ tham gia. Gặp ai cũng vậy, nể mặt cười, nể tình im lặng nhìn chăm chú hướng khác, là thông minh mà! Nhóm tiểu nương và phu nhân thấy bộ dạng béo ụt ịt, lại trắng trẻo xinh xắnthì đến nỗi ai cũng đòi muốn được ẵm các bé.


      Mà nhân vật nổi bật hôm nay chỉ là hai tiểu thiếu gia tròn tháng tuổi của Bùi phủ mà còn có mẫu thân của chúng. những điều khác, chỉ riêng thai mà sinh được hai tiểu tử, làm bao người hâm mộ lẫn đố kị Tô Nhược U. Nếu phải do địa vị của Bùi gia tại, Tô Nhược U bị người ta sán lại đòi bí phương sinh đôi rồi!


      Cũng may dù có nhiều khách nhân, nhưng phải người nào cũng được vào hậu viện của Bùi phủ. Mọi chuyện diễn ra tốt đẹp cho đến khoảng giữa trưa vị khách vô cùng đặc biệt, mọi người ai ai cũng sung sướng vì đó đương kim Thánh Thượng di phục xuất tuần xuất ở yến hội Bùi gia, mấy ai có thể được chiêm ngưỡng dung nhan của Hoàng thượng chứ. Nhận được lệnh truyền đến, nữ quyến Bùi gia cùng với Tô Nhược U vội mang theo đôi huynh đệ song sinh đến tiền viện bái kiến.


      Hạ Cảnh Đế nhìn hai tiểu bánh bao nho trắng trắng trước mặt, khỏi vui vẻ cười, ‘Bùi phó tướng, nghĩ tới với bản lĩnh đánh giặc hơn người của khanh, đến ngay cả sinh con cũng khác biệt như vậy.’


      Lời này vừa thốt ra, quả thực mấy nhà vui mấy nhà buồn, Hạ Cảnh Đế liếc mắt nhìn về phía phụ chính Vương gia mặt than cái đầy ý, sau đó y liền ho khan mấy tiếng, ‘Hôm nay Trẫm đến Bùi phủ chuyến cũng là vì muốn chung vui với Bùi ái khanh, mọi người đừng để ý tới trẫm, nên ăn cứ ăn, nên uống cứ uống thôi.’


      Lễ cũng hành, người cũng thấy, Tô Nhược U mang đôi huynh đệ song sinh quay lại hậu viện, tuy rằng ngày hôm nay bọn chúng phá lệ có tinh thần, nhưng dù sao cũng thể kéo dài được, bọn chúng còn quá mà, Tô Nhược U thể yên lòng nên hỏi ý kiến Bùi lão phu nhân rồi cho chúng trở lại Quân trúc uyển.


      Tiệc rượu diễn ra liên tục đến tận giờ Tuất*, tân khách mới dần dần tản , Bùi Hạo đắc chí trở về, bên quan văn chuốc say được , mà yến hội cũng tụ tập rất nhiều võ tướng cộng thêm việc bản thân cao hứng, được đà càng uống càng hăng, dung chén thìquá , liền gọi người thay đổi toàn bộ chén bằng bát lớn, sau lại mỗi người vò rượu, uống hết vò này đến vò khác. Quả thực là tiệc vui lớn trong đời !


      *Giờ tuất: từ 7 đến9 giờ tối.


      Sau khi dỗ đôi huynh đệ ngủ xong, Tô Nhược U mới tắm. Cả ngày hôm nay bận tiếp đãi khách, nàng có cảm giác cả người đều bốc mùi. Trong lúc tắm nàng bỗng nghĩ đến lời uy hiếp của ai kia vào buổi sáng, chỉ sợ tối nay được dễ chịu, ngẫm lại lại thấy thẹn thùng, lâu sau nàng còn vẫn mặt đỏ tai hồng.


      Chờ Tô Nhược U lau mái tóc đen mượt tới sắp khô, mà tiền viện bên kia vẫn còn truyền tới tiếng hô hào cạn chén chúc mừng, tiếng cười hào sảng, liên miên dứt. Bận tâm người kia uống suốttừ sáng đến giờ, biết tình hình tại ra sao, Tô Nhược U có chút yên lòng, ‘Thanh Nhạn, muội cho người tiền viện hỏi xem tình huống bên kia thế nào.’


      Trong chốc lát gã sai vặt thân cận bên cạnh Bùi Hạo là Bùi Hưng tới bẩm báo, ‘Thưa thiếu phu nhân, thiếu gia người cứ nghỉ ngơi trước, látnữa thiếu gia trở về.’


      Tô Nhược U lo lắng Bùi Hạo uống quá nhiều, liền vội vàng hỏi, ‘Vậy thiếu gia uống nhiều lắm ư?’


      Nghe xong lời này, Bùi Hưng bỗng nở nụ cười, ‘Thiếu phu nhân cần lo lắng, tửu lượng của thiếu gia rất tốt! Ngày hôm nay, thiếu gia cao hứng, các hán tử trong bản doanh ai ai cũng muốn so tửu lượng với người, mà đến tận bây giờ, bọn họ đều bị khiêng xuống rất nhiều.’


      Bùi Hưng mang vẻ mặt tự hào , Tô Nhược U nghe xong, ngược lại càng thêm lo lắng, nhưng nàng cũng hiểu chuyện này mình được gì, nam nhân đều tự nhận là đại hùng nghĩa bạc vân thiên*, mà hùng bàn tiệc càng được dịp thể , tuy rằng Tô Nhược U thể hiểu được suy nghĩ đó của nam nhân, song nàng chỉ hiểu ở bên ngoài nàngcần phải tôn trọng phu quân của mình.


      * Nghĩa bạc vân thiên: tình nghĩa lớn đến nỗi che lấp cả mây trời rộng lớn.


      Lại gần canh giờ qua, lúc nàyTô Nhược U mới nghe thấy tiếng hô hào dần xuống, trong viện cũng có động tĩnh. Quả , Tô Nhược U yên lòng bọn họ uống nhiều như vậy, nàng vội vàng ra ngoài đón, quả nhiên, người kia được Bùi Hưng đỡ qua đây, bộ dạng xiêu xiêu vẹo vẹo phải là phu quân nhà mình còn có thể là ai!


      ‘Tại sao chàng lại uống nhiều quá vậy?’
      KhaiDoanh_347, Yoolirm Park, Pe Mick13 others thích bài này.

    2. nhunguyen

      nhunguyen New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      3
      truyện hay quá, cám ơn các bạn Editor
      Thỉnh cầu đừng drop :yoyo45:

    3. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544
      Edit: 1900
      Tướng quân sủng thê đường


      Chương 91: Rèn luyện rèn luyện.


      Đến giữa trưa Bùi Hạo mới trở về Quân trúc uyển, Tô Nhược U vẫn còn ngủ say sưa. Dáng vẻ ngủ ngon lành của nàng làm nỡ đánh thức vì chính là kẻ đầu sỏ làm nàng mệt muốn chết, nhưng nếu bây giờ nàng tỉnh, sợ rằng cả ngày chắc chắn nàng lại mơ mơ màng màng có tinh thần, đành phải nhẫn tâm mà gọi nàng dậy thôi.


      Bùi Hạo đứng phía trước giường ngủ, thấp thoáng qua tấm rèm che thấy bức tranh mỹ nhân say giấc, chiếc yếm lụa màu đỏ và tiết khố nổi bậc đệm chăn xanh biếc, mái tóc đen dài xoã tung sau tấm lưng ong, cũng che giấu cảnh đẹp làm người miên man suy nghĩ, khuôn mặt nhắn đỏ ửng, da ngọc sang long lanh, do hít thở mà đồi nuí nhấp nhô, đôi mien nhũ trắng nõn cao vút, ngay cả cặp chân thon dài cũng chọc long người ngứa ngáy, bộ dáng thiên kiều bá mị tựa như bức xuân cung đồ sống động, làm cho người ta mê muội.


      Bùi Hạo hít sâu hơi, tối qua là hơi quá đáng, nàng chịu đựng được thương của , nàng quá yếu ớt. Vì phúc lợi sau này của mình nhắn nhất định phải suy nghĩ mới được. Bây giờ là thời gian tốt nhất để rèn luyện cho nương tử nhà mình, nương tử nhà vốn dịu dàng yếu đuối chọc người thương lắm, nhưng ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong tay, chỉ nhìn mà ăn được lại phải nhịn ổn tí nào. Mà trẻ trung khỏe mạnh như vậy, chỉ sợ nhịn nhiều hại thân!


      Đuổi những ý niệm đen tối trong đầu , Bùi Hạo vén rèm ra bước đến ngồi ở mép giường, giúp nàng chỉnh lại mái tóc hỗn loạn ra sau tai, rồi nhàng gọi: "U nhi nên rời giường rồi."


      Mắt thấy mỹ nhân ngủ giường, chút phản ứng cũng có, Bùi Hạo khỏi nở nụ cười, tiểu nương tử của cũng chỉ có ở giường mới có thể biểu lộ ra dáng vẻ đáng như này. Nhưng bộ dáng khả ái này của nàng cũng chỉ có mới nhìn thấy được, nụ cười bên khoé môi kéo đến cả mang tai rồi kìa.


      "U nhi, con heo lười biếng, mặt trời cũng đều chiếu đến cái mông nàng rồi sao còn chưa chịu rời giường, nếu để cho Đại Bảo và Nhị Bảo biết phải sau này chúng chê cười mẫu thân của chúng hay sao?"


      Tô Nhược U mở miệng rầm rì, bị người ầm ỹ làm phiền giấc ngủ là bực bội khó chịu, nàng xoay người cái, để ai kia đối diện với mông của mình. Đầu càng hận thể chôn ở trong gối, hai cánh tay như ngó sen ôm đầu bịt kín lỗ tai để khỏi phải nghe thấy thanh gì nữa. Mà Bùi Hạo nhìn thấy cảnh tượng này quả là được mở rộng tầm mắt.


      Bùi Hạo vừa tức lại vừa cười vui vẻ, vỗ cái vang lên bên mông mềm của Tô Nhược U, cũng cho nàng cơ hội phản kháng, trực tiếp dùng hai bàn tay to lần lượt khống chế nàng, vùi đầu hôn xuống cái.


      Tô Nhược U bị nghẹn mà tỉnh lại, nàng mở to mắt nhìn khuôn mặt đáng giận kia, chỉ hận thể cắn cái để giải hận. Nàng cũng hiểu phải thông cảm cho , nghẹn rất lâu rất lâu nhưng cũng thể quá mức như vậy, làm đến mức dù nàng ngất cũng buông tha, giờ hay rồi tinh thần sảng khoái mà lại chịu cho nàng ngủ giấc. là quá đáng mà!


      Tô Nhược U càng nghĩ càng ấm ức, càng nghĩ càng giận, mà hai bàn tay to vẫn còn nắm chặt cổ tay mình, Tô Nhược U hề nghĩ ngợi, nàng ngẩng đầu há miệng, dùng tốc độ tưởng mà cắn xuống.


      Đợi cho Tô Nhược U cảm thấy mùi vị ngai ngái ở đầu lưỡi, nhàng hé miệng, ánh mắt long lanh đảo xung quanh nhìn nữa. Mà người bị cắn phía đối diện lại thản nhiên nhìn nàng gì. Con thỏ dù bị ép cắn người dốt cuộc cũng đủ độc ác để ăn thịt, chính mình ngửi mùi máu tươi thôi cũng sợ run rồi.


      Bùi Hạo nhìn cổ tay phải của mình còn hằn vòng răng, có chỗ vẫn còn rỉ chút máu. kề sát đầu mình gần nàng giọng nỉ non, ‘tiểu U nhi lại học được cắn người nha.’


      Hơi thở của hai người như hòa quyện vào nhau, chính giữa hai người là khoảng xíu, Tô Nhược U biết mình tránh thoát được, lập tức tỏ ra hung ác lại ngẩng đầu cắn vào môi Bùi Hạo, dùng răng cắn mạnh chút, "Ta cắn chàng đấy, ai bảo chàng bắt nạt ta…’


      Bùi Hạo bị giật mình ngây người lúc vì hành vi tưởng ấy của nàng, lại nhìn vẻ mặt ngạo mạn "Ta cứ như vậy đấy, chàng có thể làm gì được ta nào" kia của nàng, quả dễ bị lừa, chỉ là nếu ánh mắt của nàng có thể kiên định và ngoan cố hơn chút có kết quả rồi. Ở khoảng cách gần như vậy, Bùi Hạo nhìn liền thấu tâm tư , có cảm giác cả trái tim như tan chảy.


      "Nàng cảm thấy ta trừng phạt nàng thế nào, U nhi?"


      Vừa , Bùi Hạo lại cúi thấp đầu xuống, mặt kề càng gần sát nàng hơn, trong long Tô Nhược U nắm chắc muốn làm gì, hôn hay hôn, nàng cũng hiểu nổi mình muốn gì, cảm giác trong lòng như thế nào nữa.


      Nhưng nàng mở miệng chưa kịp chuyện bị ai kia đoạt môi, hôn xuống nhanh, bàn tay to chế trụ cằm dưới của nàng. Mà nụ hôn này lại giống với nụ hôn kịch liệt lúc trước, vừa cuồng dã lại có cảm giác như trừng phạt. Tô Nhược U thở được ‘ưm’ tiếng, ai biết thanh như mèo kêu này lại là đốm lửa chỉ trong nháy mắt làm cả cánh đồng tràn ngập ánh lửa nóng bỏng.


      Chờ Tô Nhược U rửa mặt mũi xong, lại vấn búi tóc đơn giản, nửa để buông phía sau bờ vai, làm tăng khí chất dịu dàng lại trầm tĩnh của nàng. Bùi Hạo nhìn tiểu nương tử xinh đẹp tận xương qua gương đồng mà lòng càng thôi, hận thể lại đè nàng ra mà hung hăng hôn trận.


      Bữa trưa được Thanh Nhạn các nàng bày đồ ngay trong viện, ngày xưa có quy tắc như vậy. Nhưng từ ngày Bùi Hạo chuyển về phòng ở vào tháng trước từ xuống dưới toàn bộ Quân trúc uyển mọi người đều gì mà nhất trí các chủ tử ăn ở đây.


      Tô Nhược U bị ép dựa lưng vào người kia, nàng kiềm chế được muốn đứng dậy "Ta tự ngồi ghế được mà.. ."


      Bùi Hạo cũng có phản ứng gì, trực tiếp cầm đũa lên gắp lên khối bánh đậu xanh đến bên miệng Tô Nhược U, "Đây là bánh đậu xanh được ma ma ướp lạnh trong thời gian uống chén trà, nàng nếm thử ."


      Nghe vậy Tô Nhược U biết đồng ý, nàng cũng nhắc lại vấn đề này nữa vì dù sao mỗi lần như vậy, đến cuối cùng nàng đều là người bị thiệt. Lại bởi vì nguyên nhân khác mà tại trong người chả có chút sức lực nào, Tô Nhược U hé miệng cắn miếng, quả nhiên vừa vào miệng là mát lạnh, hơn nữa bánh đậu xanh có mùi vị thơm ngon đặc trưng, ăn vào vô cùng dễ chịu.


      Tô Nhược U ăn vui vẻ, Bùi Hạo đút thức ăn cho nương tử cũng đặc biệt cao hứng, chỉ cần nương tử nhà ăn no, cũng được ăn no nha….


      Ăn xong bữa trưa, bụng căng tròn, Tô Nhược U tựa vào lòng Bùi Hạo oán giận, giọng "Đều tại chàng chỉ biết đút đút đút, ta vốn béo rồi tại hay lắm, phải càng béo thành con heo đây à?


      Bùi Hạo thấy nàng càng càng thái quá, mới đầu chỉ làm nũng tức giận, đợi nàng cứ tiếp ngược có khi tức giận thực cũng nên. Bùi Hạo biện giải gì hết, chỉ ôm Tô Nhược U ra ngoài, lẳng lặng câu.


      Tô Nhược U hoảng sợ "Chàng muốn làm gì? Bên ngoài đều có người đấy, nếu truyền ra ngoài. . ."


      Nếu truyền ra ngoài nàng bị chê cười cũng chả còn chút thể diện nào gặp ai!


      "Ai dám! Ta đánh chết !"


      Vừa , Bùi Hạo vừa sải bước ra cửa phòng, sợ nhóm nha hoàn ma ma nhìn thấy, đầu Tô Nhược U vùi vào lòng Bùi Hạo, chính xác là con rùa , nàng tự thôi miên mình, ai thấy nàng cả, ai thấy nàng cả!


      Bùi Hạo biết tiểu nương tử nhà mình da mặt mỏng, lập tức quát khẽ tiếng, "Đều có chuyện gì làm đúng ? Thu hồi tròng mắt lại cho gia! Nếu muốn sống đều câm miệng hết lại, chỉ cần để lộ chút tiếng gió, để gia ta phát trừng phạt nặng!’


      xong đôi chân dài mạnh mẽ nhấc chân ra khỏi viện, Vương ma ma kéo Thanh Nhạn muốn chạy theo chủ tử nhà mình.
      KhaiDoanh_347, Pe Mick, Alicia Tran12 others thích bài này.

    4. Halong-ngoc

      Halong-ngoc Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      57
      Dạo này Hạo chuyện ngọt chịu ko nổi lun ah :)

    5. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 92 Quốc yến Trung Thu
      Edit: Tồn Tồn

      Chớp mắt tới tết Trung Thu, lần này quân đội Đại Hạ chiến thắng trở về, có thể cả nước hân hoan, cung tiệc trung thu đợt này chắc có gì ngoại lệ, năm nay nữ quyến Bùi phủ chỉ có thêm mình Tô Nhược U, mà còn có thêm hai huynh đệ song sinh nữa, chẳng có nguyên nhân gì đặc biệt, chỉ vì thái giám đến tuyên chỉ thông báo, vị kia trong Vĩnh Thọ Cung muốn gặp hai vị tiểu thiếu gia Bùi phủ.

      Tuy rằng việc này trong mắt người ngoài có vẻ như hết sức ân sủng, thế nhưng đối với Bùi phủ mà , ai ai cũng lo lắng thôi, mặc dù nay lục cung vô chủ, phân tranh giảm rất nhiều, song đương kim thánh thượng cũng hơn mười lăm, trước đây mấy năm thái hậu triệu mấy vị đại thân bàn bạc chuyển tuyển tú, lấp đầy lục cung, nhưng tất cả đều bị Phụ Chính Vương gia lấy lý do Thánh giá còn quá mà ngăn lại, hai năm qua càng vì chiến ngoài biên quan mà trễ nãi, lần này Đại Hạ đắc thắng trở về, chắc hẳn quốc yến Trung Thu năm nay chỉ là nơi đơn giản để khen thưởng.

      Những chuyện khác còn dễ , ngày hôm nay cả y phục và trang sức của hai tỷ muội Bùi Nhàn Bùi Ninh đều do tay Bùi lão phu nhân lựa chọn, hai người chọn váy đỏ nhũ bạc, màu xanh nhạt, nhìn thoáng qua cũng tệ, vừa nhã nhặn vừa sang trọng, nhưng những người thân thiết với các nàng đều biết, hai bộ y phục này vô hình trung che mất ưu điểm của hai người Bùi Nhàn và Bùi Ninh, trong buổi tiệc Quần Phương khoe sắc ngày hôm any, chắc chắn bị người có lòng để mắt tới.

      Sau khi Tô Nhược U nhìn thấy hai tỷ muội ra, nàng cũng biết tại Bùi gia thừa ân sủng, tất nhiên cần đưa nữ nhi vào nơi thâm cung kia, hành động lần này của Bùi lão phu nhân có thể là nhọc lòng, vừa làm cho người ta phát ra bà cố ý, vô duyên vô cớ đắc tội quý nhân, lại vừa thể quá nổi bậc, tránh cho đến lúc đó có cách nào cứu vãn.

      Chỉ là, Tô Nhược U nhìn về phía Bùi Nhàn, chuyện khác , vị tiểu này của nàng, hi vọng đến giờ phút cuối đừng gây ra chuyện ngốc nghếch gì nữa...

      Đương nhiên Bùi Nhàn biết ánh mắt Tô Nhược U rơi người mình, tuy thấy có chút buồn cười nhưng Bùi Nhàn hiểu những lo lắng của đại tẩu cũng xuất phát từ ý tốt, Bùi nhàn quay đầu sang, bốn mắt nhìn nhau, hai người đều hiểu ý đối phương.

      Kỳ Bùi Nhàn tự nhận mình coi trọng quyền thế, đời này có người nào như vậy đâu? Quyền thế càng cao đại biểu cho chuyện người đó càng ít bị trói buộc, người sống cả đời, ai chẳng muốn nở mày nở mặt, giả sử thân nàng là nam nhi, nàng thích hợp khảo thủ công danh, tiếp tục giai thoại Bùi phủ, thế nhưng trớ trêu thay nàng lại là phận nữ nhi, mà ca ca của nàng, học vấn lại chẳng nghề nghiệp, bản thân có ưu thế tốt như vậy nhưng lại muốn phát triển, cả ngày đánh đánh giết giết, say mê võ công, đây cũng là nguyên nhân trước đây nàng rất chán ghét đại ca nhà mình.

      Song chuyện liên quan đến lựa chọn phu quân cho chính mình, Bùi Nhàn vẫn bị ảnh hưởng sâu sắc bởi Bùi phủ, tổ phụ và tổ mẫu hai người quấn quýt nhau cả đời, dù cho người mẫu thân nàng có nhiều khuyết điểm nhưng phụ thân vẫn rất bà, bao dung cho bà, ngay cả đại ca và đại tẩu cũng là phu thê tình thâm.

      này địa vị của Bùi phủ bày rành rành ra đó, Bùi Nhàn tức nhiên để bản thân mình ấm ức lấy phu quân hái hoa ngắt cỏ, vậy nàng càng dám mơ tưởng đến đương kim thánh thượng có hậu cung chứa hơn ba nghìn mỹ nhân, nàng muốn ác tâm cả ngày tính tính toán toán, hơn nữa nàng chấp nhận chuyện phu quân của mình ngủ với nhiều nữ nhân đến thế.

      Cũng phải nàng sợ những tranh đấu trong thâm cung, song tại sao nàng phải gia nhập vào cái vòng lẩn quẩn đó? tới bản thân nàng, từ trước đến nay Bùi phủ đều thuộc dạng hiền thần, những thứ đấu tranh kia bọn họ muốn tham dự, càng thích tham dự, bởi thế nên vì chính nàng, vì Bùi gia nàng cũng muốn tiến cung.

      Nếu như biết được ý tứ Bùi Nhàn, Tô Nhược U cần phải lo lắng nữa, với tài trí của Bùi Nhàn, cộng thêm Bùi lão phu nhân cố ý bày bố, chỉ cần làm viện thận trọng xảy ra sai sót gì, về phần tiểu nha đầu Bùi Ninh kia, thấy bé ngây thơ chơi đùa với huynh đệ song sinh, chưa đến chuyện tiểu nương chưa cập kê khi còn trưởng nữ Bùi Nhà ở đây, tại tiểu nương trở thành mục tiêu của vị kia được.

      Đến khi tất cả mọi người đều chuẩn bị xong bắt đầu xuất phát, sau khi tạm biệt phụ tử Bùi gia ở cửa cung, trong nội cung vẫn phái kiệu mềm đến đón các nàng như trước đây.

      Đây là lần đầu Tô Nhược U vào cung, nàng hồi hộp là gạt người, phía sau bức tường thành nội cung, từng viên ngạch miếng ngói đều toát ra vẻ uy nghiêm trầm lặng, phảng phất giống như khi tiến vào nơi đây ngay cả thở mạnh cũng dám, lúc nào cũng lo sợ phạm vào kiêng kỵ, tính mạng còn.

      Mọi người tới trước Thiên Điện trong Vĩnh Thọ Cung, mọi người vội vàng sửa sang lại y phục, điều chỉnh sắc mặt, quan trọng nhất là cho huynh đệ song sinh nên bú sữa bú sữa, nên tè, tuy rằng thái hậu điểm mặt chỉ tên muốn gặp hai huynh đệ song sinh, nhưng mọi người trong Bùi phủ đều cố gắng giảm bớt những chuyện xấu có thể xảy ra, đợi mọi người chuẩn bị xong rồi mới tiến vào chính điện thỉnh an thái hậu.

      Trước đây hai tỷ muội Bùi Nhàn và Bùi Ninh tới đây lần, hơn nữa mặt mũi Hoàng thái hậu còn rất hiền lành nên hai người quá khẩn trương, có điều lần này, Hoàng thái hậu lại chú trọng hỏi han Tô Nhược U --- tiểu nữ nhân giúp Bùi gia truyền ra tin vui này có thể luôn là đề tài câu chuyện trong những lúc trà dư hậu tửu ở kinh thành, ngay cả người suốt ngày ru rú trong thâm cung như bà cũng nghe được ít.

      Tuy nhiên tất cả những thứ này đều quan trọng, quan trọng là.... Nàng những có phu gia thương che chở mình, mà nương gia còn được chính tay đương kim thánh thượng viết ngự tứ ‘Lương thiện chi gia’, hai muội muội lần lượt gả vào Phụ Chính Vương phủ và Vĩnh Định Hầu phủ, chỉ cần những chuyện này thôi đủ ồn ào rồi.

      ‘Vị kia chính là tiểu thê tử của Bùi phó tướng nhà ta sao? Ngẩng đầu lên cho Ai Gia nhìn cái nào, Ai Gia nghe ba tỷ muội Tô gia là sinh ba, dung mạo cực kỳ giống nhau, đều sắc nước hương trời, Thất vương phi Ai Gia vẫn thường gặp, hôm này Bùi tiểu phu nhân và thê tử của Dụ Nhi, Ai Gia phải cẩn thận quan sát mới được.’

      Tô Nhược U quỳ gối phía dưới, đầu hơi hơi ngẩng lên, song ánh mắt vẫn cụp xuống như cũ, dám đối mặt với người phía trước.

      Quả nhiên, người ngồi phía cực kỳ hài lòng, ‘Đúng là giống nhau như đúc.’

      xong Hoàng thái hậu dời tầm mắt lên người Tô Nhược Tuyết đứng sau lưng Chiêu Nghi đại trưởng công chúa, quan sát hồi, cuối cùng ánh mắt bà rơi người Thất vương phi Tô Nhược Nhị, Tô Nhược Nhị mặc triều phục của Vương phi xinh đẹp nhìn Hoàng thái hậu, ‘Thái hậu tẩu tẩu, người cảm thấy Tiểu Nhị Nhi xinh đẹp hay là hai vị tỷ tỷ của muội xinh đẹp hơn?’
      Last edited: 2/7/18
      Pe Mick, Yoororo, Chris_Luu10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :