1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Say hay giả đấy còn chưa biết đâu.
      heavydizzy thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Thương nhỉ.. khi say.. ko náo.. chỉ giống như đứa trẻ thôi
      heavydizzy thích bài này.

    3. Hiểu Mộng Hồ Điệp

      Hiểu Mộng Hồ Điệp Active Member

      Bài viết:
      117
      Được thích:
      109
      Lạy hồn A Tiềm nha, say xong như đứa con nít
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 71

      Lâm Cẩm Nghi bất đắc dĩ dỗ Tiêu Tiềm lên xe ngựa.

      Vương Đồng luôn theo Tiêu Tiềm, nhưng lúc trước Tiêu Tiềm và Trung Dũng hầu, Lâm Ngọc Trạch mọi người uống rượu, Vương Đồng chỉ trông ở bên ngoài, cũng biết cụ thể bên trong phát sinh việc gì. Lúc trước gặp Lâm Ngọc Trạch và Trung Dũng hầu mấy người đều có vẻ say rượu, Tiêu Tiềm lại chỉ trầm mặc đứng trước cửa sổ, như có việc gì. Lúc này thấy Tiêu Tiềm tựa hồ có chút thích hợp, liền thử ra tiếng hỏi: "Vương phi, vương gia đây là uống say ?"

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, giọng : "Ừ. là say, hồi phủ rồi ngươi ngự y trong phủ khai chén thuốc giải rượu. Vương gia hôm nay uống 'Giải ngàn sầu'."

      'Giải ngàn sầu' đại danh vừa nhắc, Vương Đồng cũng biết này rượu mạnh vô cùng, liên tục đáp ứng.

      Bọn họ chuyện, Tiêu Tiềm ngồi lên xe ngựa, kéo mành cửa xe, thò đầu thăm dò, kiên nhẫn thúc giục : "Nàng lên xe?"

      Tiêu Tiềm xưa nay lão luyện thành thục, lúc mười bảy, mười tám tuổi ổn trọng như người lớn. Nay bộ dáng này, giống đứa phát giận.

      Vương Đồng cũng dám nhìn thếnày, nhanh dời mắt .

      Lâm Cẩm Nghi vội vàng lên tiếng trả lời, "Đến đến." xong đỡ tay Thiên Ti, đạp ghế , lên xe ngựa.

      Trong xe ngựa gian hẹp, mới vừa rồi còn chưa thấy cái gì, Lâm Cẩm Nghi lúc này ngửithấy cỗ mùi rượu nồng đậm.

      Tiêu Tiềm ngồi vững vàng, xem vẻ mặt vẫn nhìn ra vể uống say.

      xe ngựa chuẩn bị điểm tâm và nước trà, Lâm Cẩm Nghi nâng chén trà qua, Tiêu Tiềm : "Ta khát, nàng vì sao luôn muốn ta uống trà?"

      Lâm Cẩm Nghi cũng phải để uống trà giải khát, mà hi vọng đổ thêm chút nwóc, pha loãng bụng rượu của , bất quá lúc này cũng thể giải thích gì, chỉ : "Về phủ còn mất thời gian, ta đây phải muốn vương gia nhuận nhuận cổ họng sao?"

      Tiêu Tiềm ngoan ngoãn tiếp nhận, nhấp hai ngụm, "Tốt lắm, nhuận rồi." Lại đẩy chén trà trở về.

      Thấy Tiêu Tiềm chuyện có kết cấu, Lâm Cẩm Nghi liền hỏi : "Hôm nay tiệc vương gia uống bao nhiêu rượu? Cha ta và tổ phụ bọn họ uống bao nhiêu?"

      Tiêu Tiềm chau mày suy nghĩ, ngơ ngác : "Ừ... Nhạc phụ bọn họ ba người uống nửa, còn lại đều là ta uống."

      Lâm Cẩm Nghi phát hoảng, nghĩ tới Tiêu Tiềm uống nhiều nhất.

      Bất quá cũng may Tiêu Tiềm uống say vẫn thực yên tĩnh, trừ bỏ có chút dại ra, có tình huống khác. Bất quá Lâm Cẩm Nghi cũng dám khinh thường, lúc nào cũng chú ý vẻ mặt Tiêu Tiềm biến hóa.

      Xe ngựa được nửa, Tiêu Tiềm mày càng ngày càng nhăn, mặt cũng càng ngày càng ngưng trọng.

      Lâm Cẩm Nghi thấy, liền hỏi: "Vương gia có cảm thấy thoải mái? Có phải muốn nôn hay ?"

      Tiêu Tiềm lắc đầu, vẻ mặt vẫn ngưng trọng túc mục như cũ. Qua lúc lâu, mới chậm rãi mở miệng : "Ta, ta muốn tiểu."

      xe ngựa cũng có cái bô linh tinh gì đó, Lâm Cẩm Nghi dở khóc dở cười, "Vương gia có nghẹn ? Còn nửa khắc chúng ta có thể trở về vương phủ."

      Tiêu Tiềm chậm rãi gật đầu, đôi tay lại vò vào nhau.

      Đường đường Trấn Nam vương, cư nhiên ở xe ngựa mang bộ dáng nghẹn nước tiểu. Nếu phải Tiêu Tiềm an vị bên cạnh, Lâm Cẩm Nghi ôm bụng cười ra tiếng. Giờ phút này nàng chỉ có thể nhin cười, cách mành giục xa phu mau chút.

      Xa phu run dây cương, tốc độ nhanh hơn.

      Sau đó, xe ngựa rốt cục dừng ở cửa Trấn Nam vương phủ.

      Xe còn chưa ngừng ổn, Tiêu Tiềm trước bước, ven màn xe, phi thân ra, dùng khinh công, thân võ nghệ cao cường kích động bay vào trong vương phủ.

      Lâm Cẩm Nghi ở xe ngựa ha ha ha cười đủ, nước mắt cũng trào ra.

      Vương Đồng hiểu, sao vương gia dùng khinh công bay về phủ, vương phi lại ở xe ngựa cười to?

      Lâm Cẩm Nghi cười đủ, xuống xe ngựa, chống lại ánh mắt mọi người tìm tòi nghiên cứu, nàng nhịn ý cười, : " có việc gì, có việc gì, vương gia chỉ là luyện thân thủ, các ngươi cần để ý."

      Mọi người gật gật đầu, cũng dám tìm tòi nghiên cứu nữa.

      Lâm Cẩm Nghi trở lại tầng Hương Uyển, thấy Tiêu Tiềm ngôig ở trong phòng, vẻ mặt dại ra.

      Xem hẳn là giải quyết xong. Lâm Cẩm Nghi lại nhịn được cười, loan loan khóe môi.

      Nhụy Hương luôn đợi ở trong vương phủ, Trung Dũng hầu phủ cùng bọn họ, lúc này tiến lên hành lễ, hỏi: "Nô tì nhìn vương gia có chút kỳ quái, là phát sinh chuyện gì?"

      Lâm Cẩm Nghi liền giải thích chuyện uống nhiều.

      Tiêu Tiềm vốn khắc kỷ theo lễ, Nhụy Hương cũng lắp bắp kinh hãi. Vừa đúng lúc này ngự y bên kia đưa dược liệu tới, Nhụy Hương phòng bếp nấu chén thuốc giải rượu.

      Lâm Cẩm Nghi nổi lên tâm tính, muốn thử xem Tiêu Tiềm đến cùng còn còn sót lại bao nhiêu lý trí, liền lên phía trước hỏi: "Vương gia tiểu ? Có thoải mái?"

      Tiêu Tiềm thành thành gật đầu, " , thập phần thoải mái."

      Lâm Cẩm Nghi cười : "Vậy là tốt rồi. Ta ở đây có vấn đề muốn hỏi chút, vương gia, biết vương gia có tiện giải đáp."

      Tiêu Tiềm mặt biểu cảm, "Nàng hỏi ."

      "Vương gia năm nay bao nhiêu tuổi nha?"

      Tiêu Tiềm trầm ngâm lúc lâu, : "Mười tám tuổi a, nàng hỏi cái này làm gì?"

      Mười tám tuổi cái đầu a! Lâm Cẩm Nghi cười xấu xa thôi, người này quả nhiên là uống đến hồ đồ a!

      Ai biết ngay sau đó, nàng lại cười ra.

      Tiêu Tiềm mê mang nhìn nàng, "A Cẩm, nàng hỏi cái này làm gì? Hai ta vừa thành thân, nàng quên tuổi tác của ta."

      Tuy rằng vẫn gọi là 'A Cẩm' như cũ, nhưng Lâm Cẩm Nghi biết, Tiêu Tiềm mười tám tuổi, vừa thành hôn, thê tử phải nàng tại, mà là Sầm Cẩm mất —— cái tên nàng muốn nhớ tới.

      Tươi cười mặt nàng biến mất hầu như còn, đột nhiên có chút xót xa, lành lạnh : "Vương gia còn nhớ ta, dễ dàng."

      Tiêu Tiềm nghiêng đầu, kỳ quái : "Chúng ta thiếu niên kết tóc, ta sao có thể nhớ nàng?"

      Lâm Cẩm Nghi quay sang, hít sâu hai ngụm, rốt cục hỏi ra vấn đề vẫn giấu trong lòng nàng, từng chữ hỏi : "Tiêu Tiềm, có phải ngươi rất chán ghét ta ?"

      "Vì sao đột nhiên hỏi cái này? Hôm nay nàng kỳ quái, vấn đề phá lệ nhiều." Tiêu Tiềm nhíu nhíu mày, "Nàng là thê tử của ta, vì sao ta phải chán ghét nàng?"

      chán ghét ta, như vậy lúc ta sắp sửa bệnh chết, ngươi nửa điểm quan tâm cũng có? Còn Nguyên Vấn Tâm đâu? phải ngươi muốn cưới nàng sao? Vì sao tục thú nàng?

      Có rất nhiều vấn đề, nàng muốn hỏi ra toàn bộ. Nhưng lúc này nàng há miệng thở dốc, lại như cứng trong cổ họng, chữ đều ra được.

      Lúc này Nhụy Hương nấu xong chén thuốc, bưng tới.

      Lâm Cẩm Nghi thối lui trước mặt Tiêu Tiềm, có chút hoảng loạn phân phó nàng: "Ngươi cho vương gia uống dược , thân mình ta cũng thoải mái, vào nội thất nghỉ ngơi trước."

      Dứt lời đợi Nhụy Hương đáp ứng, nàng bước nhanh vào nội thất.

      Trong nội thất bóng người, Lâm Cẩm Nghi bước chậm đến trước bàn trang điểm ngồi xuống.

      Trong gương, là gương mặt nàng nhìn hai năm, lại vẫn cứ cảm thấy có chút quen.

      Vì sao còn muốn chấp nhất đáp án này đâu? Nàng phải Sầm Cẩm ngốc nghếch a. Vì sao muốn xen vào ý tưởng của Tiêu Tiềm đâu? phải quyết định đời này chỉ vì mình mà sống sao?

      Nàng nhắm chặt mắt, lại mở ra, đáy mắt khôi phục thanh minh.

      Nàng là Lâm Cẩm Nghi, phải người khác, nên bảo vệ tâm mình.

      ******

      Tiêu Tiềm uống canh giải rượu xong, liền mệt mỏi.

      Lâm Cẩm Nghi để lên giường trong buống nghỉ ngơi, chính mình lui ra, ngồi ở gian ngoài kháng bên cửa sổ.

      Nàng vẫn có nỗi lòng khó an, quyết định tìm chút chuyện để làm.

      Lúc trước nàng và Tiêu Tiềm tốt, chờ xong lại mặt kết tiếp quản quyền bếp núc trong Trấn Nam vương phủ. Lúc này nàng muồn ban giao với Nhụy Hương.

      Nhụy Hương giao đối bài cho nàng, còn ít chi tiết công việc bình thường trong Trấn Nam vương phủ cho nàng nghe.

      Lâm Cẩm Nghi mặc dù ở Trấn Nam vương phủ sống qua thời gian ngắn, từ trước lưu ý mấy việc này đólúc này tỉ mỉ nghe xong, gặp cái gì liền đặt câu hỏi, Nhụy Hương cũng thập phần kiên nhẫn nhất nhất giải đáp.

      xong, Nhụy Hương nhớ tới việc, với nàng: "Năm nay đầu năm, vương gia thuộc hạ trong ban thị vệ đều trưởng thành, lại đều còn độc thân. Muốn ta tuyển mấy nha hoàn vừa độ tuổi trong phủ, chọn hôn phối cho các nàng. Nô tì cũng am hiểu việc này, vẫn trì hoãn..."

      Nhụy Hương vẫn là nương gia, Tiêu Tiềm cư nhiên để nàng ở giữa làm mai kéo thuyền, Lâm Cẩm Nghi cũng biết cái gì cho tốt, liền gật đầu : "Ừ, ta biết, việc này ta đến làm. Sau đó ngươi đem danh sách nha hoàn vừa độ tuổi chưa hôn phối giao ra, ta châm chước."

      Nhụy Hương đáp ứng, lại : "Vương phi bên này người cũng đủ, ngài cũng có thể chọn lựa hai người vừa ý."

      chuyện, Lâm Cẩm Nghi nhìn về phía Thiên Ti và Thải Ca.

      Thiên Ti vừa hai mươi, Thải Ca còn chưa hết hai mươi, cũng . Hai người đều trung thành và tận tâm với nàng, Tô thị cũng coi các nàng cả đời gả, ở bên người nàng. Mà lúc trước ở trong phủ vài nha hoàn nhị đẳng đều hôn phối, thành thê tử của quản cửa hàng và thôn trang đồ cưới của nàng.

      Nhất đẳng thể diện đương nhiên hơn nhiều, nhưng nếu bàn đến, cũng thoải mái như vài nha hoàn nhị đẳng làm nương tử của quản tướng mạo đoan chính.

      Lâm Cẩm Nghi đành lòng nhìn hai đại nha hoàn như hoa như ngọc cả đời đều chậm trễ vì mình, lập tức quyết định muốn nhân cơ hội tuyển hai giai tế như ý cho Thiên Ti và Thải Ca.

      Thiên Ti tâm can sáng suốt, Thải Ca cũng ngốc, nhìn Lâm Cẩm Nghi như có đăm chiêu, đoán được cái gì. Nhụy Hương vừa , hai người nhất tề quỳ trước mặt Lâm Cẩm Nghi.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 72

      Lâm Cẩm Nghi kinh ngạc nhảy dựng, vội hỏi: "Các ngươi có chuyện thẳng, quỳ như vậy làm gì?"

      Thiên Ti cúi đầu : "Chúng nô tì biết nương hảo tâm, toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì chúng nô tì. Nhưng chúng nô tì trước khi nương xuất giá, ngay trước mặt phu nhân cam đoan chiếu cố nương cả đời, quả quyết lập gia đình."

      Lâm Cẩm Nghi biết Tô thị còn thế với các nàng, liền khuyên nhủ: "Các ngươi cho dù gả người, vẫn ở trong phủ, chúng ta sau này còn có thể gặp, sao thể tiếp tục chiếu cố ta ?"

      "Vẫn giống như vậy." Thải Ca vội vàng . Bất quá miệng nàng cũng ngốc, muốn phản bác Lâm Cẩm Nghi, cũng biết giải thích như thế nào.

      "Ta biết ý tứ của các ngươi, các ngươi cảm thấy gả người, có đứa , thể tiếp tục làm đại nha hoàn trong phòng. Nhưng ta tin tưởng các ngươi, tin tưởng các ngươi bất luận ở vị trí nào, đều tình tướng đãi ta. Cho nên các ngươi cần câu nệ thân phận đại nha hoàn đâu? Ta chuẩn bị cho các ngươi hai phần đồ cưới thể diện, đến lúc đó các ngươi thuận lợi vui vẻ xuất giá, chỉ cần trong lòng còn nhớ ta, trừ buổi tối ở bên cạnh ta, có cái gì khác biệt đâu?"

      Thiên Ti và Thải Ca hai người liếc nhau, đều . Lâm Cẩm Nghi đến cùng là chủ tử các nàng, nếu tâm ý nàng quyết, hai người cũng cãi lại được.

      Đương nhiên, Lâm Cẩm Nghi cũng phải muốn cưỡng bách các nàng, mỗi tay lôi kéo người đứng lên, hòa khí : "Chuyện này vội nhất thời, các ngươi sau khi trở về cẩn thận suy nghĩ, nếu sửa lại chủ ý với ta."

      xong với các nàng, Lâm Cẩm Nghi tự mình ngồi kháng lát, tùy tay cầm châm tuyến lên làm.

      Vừa làm lúc, sắc trời cũng dần dần tối.

      Trong lúc đó nàng vào nội thất nhìn Tiêu Tiềm hai lần, Tiêu Tiềm vẫn ngủ thực trầm, tư thế ngủ còn thay đổi.

      Trời tối, Nhụy Hương và Thiên Ti vào đốt đèn. Thấy Tiêu Tiềm còn chưa có tỉnh, Nhụy Hương nhân tiện : "Vương phi, sắp đến lúc dùng tịch thực, cần nô tì gọi vương gia dậy?"

      Lâm Cẩm Nghi nhân tiện "Thôi , để ngủ nhiều lát, phân phó đầu bếp trông lửa, đợi vương gia tỉnh, lại bảo đầu bếp làm nóng đồ ăn cho ."

      Nhụy Hương đáp lại, nhiều lời nữa.

      Lâm Cẩm Nghi dùng tịch thực, rửa mặt xong, lại ra bên ngoài xem thoại bản hồi lâu, thấy Tiêu Tiềm có dấu hiệu muốn tỉnh, cũng trèo lên giường ngủ.

      Mà ai cũng ngờ là, Tiêu Tiềm vừa ngủ, cư nhiên đến ngày thứ hai cũng có dấu hiệu tỉnh dậy.

      Lâm Cẩm Nghi cũng kịp chuẩn bị, buổi sáng gọi vài lần đều có kết quả, cho người thông tri Vương Đồng trung quân đô đốc báo lại, để ngự y tới xem Tiêu Tiềm.

      Ngự y chẩn mạch cho Tiêu Tiềm, chỉ mạch tượng bình thản, cũng lo ngại, trước mắt chỉ là uống rượu quá nhiều nên mê man. Chờ tỉnh lại, cũng có việc gì.

      Lâm Cẩm Nghi thoáng yên lòng, xử lý hôn của bọn thị vệ.

      thị vệ bên người Tiêu Tiềm hơn hai mươi tuổi ít, Lâm Cẩm Nghi tìm cho bọn trước, xem qua danh sách Nhụy Hương kê ra, nàng đem bọn nha hoàn gom lại Tầng Hương Uyển.

      Các nha hoàn đại đa số qua lại trước mặt chủ tử, lúc đầu nhìn thấy nàng, khẩn trương đến mức biết để tay vào chỗ nào.

      Bất quá Lâm Cẩm Nghi cũng hòa khí, ngữ điệu mềm chỉ như bình thường tán gẫu việc nhà vậy.

      Bọn nha hoàn cũng ngốc, nghe nàng hỏi, lại liên hệ đến đầu năm thu được tiếng gió, liền đoán được lần này vì sao.

      Lâm Cẩm Nghi thấy trong các nàng ít người kỳ đều có chủ ý trong lòng, liền hỏi các nàng có phải có đối tượng hay , nếu có, có thể trực tiếp cho nàng.

      Bọn nha hoàn da mặt mỏng, đỏ mặt ấp úng nên lời.

      Lâm Cẩm Nghi liền để Thiên Ti cầm giấy bút, cho các nàng nếu biết viết chữ trực tiếp viết giấy, nếu biết viết thầm với Thiên Ti, để Thiên Ti viết ra.

      Như vậy thông suốt xuống, hai mươi nha hoàn này, cư nhiên có mười tám người có trong lòng. Mà cũng rất ràng, người trong tâm các nàng cũng trùng lặp.

      Lâm Cẩm Nghi để Thiên Ti nhất nhất đưa lên, cho bọn nha hoàn lui ra ngoài, sau đó tiếp tục cùng Nhụy Hương tính toán.

      Nhụy Hương : "Tuy rằng ràng cấm đoán nha hoàn và thị vệ tự tiếp xúc, nhưng đầu năm vương gia , để thị vệ thử tiếp xúc với nha hoàn. Nay như vậy, cũng kỳ lạ."

      Tuy rằng hôn của nha hoàn và thị vệ xưa nay đều là chủ tử định đoạt, nhưng nếu giúp người thành toàn ước vọng, đương nhiên là dệt hoa gấm. Đây là ý tứ của Tiêu Tiềm, như vậy các thị vệ này trước cùng bọn nha hoàn gặp gỡ, nàng cũng nghĩ nhiều, đem danh sách cho Nhụy Hương, để nàng trước an bày cho mấy người tuổi lớn chọn ít ngày tốt.

      Nhụy Hương tự làm, Lâm Cẩm Nghi lại yên tĩnh, nhớ tới thị vệ trưởng Vương Đồng theo Tiêu Tiềm là người đắc dụng nhất, cũng trưởng thành, mới vừa rồi lại ai nhắc tới tên , là bị gạt ra.

      Bất quá Vương Đồng đến cùng là tâm phúc của Tiêu Tiềm, cũng vội nhất thời định xuống, còn cần thương lượng với Tiêu Tiềm.

      Nghĩ như vậy, Lâm Cẩm Nghi lại nội thất nhìn Tiêu Tiềm giường —— Tiêu Tiềm như trước hô hấp đều đều nặng nề ngủ.

      Mà Tiêu Tiềm vừa ngủ, ngủ đủ ba ngày. hết nghỉ kết hôn, Phong Khánh đế mấy ngày gặp, phái riêng đại thái giám Uông Minh Tuyền đến thăm .

      Lâm Cẩm Nghi phía trước đáp ứng Tô thị nếu rảnh về Trung Dũng hầu phủ chuyến, nhưng Tiêu Tiềm luôn ngủ, trong phủ vụ lớn đều cần nàng quyết đoán, thoát ra được, cho người ta truyền thư cho Tô thị.

      Tô thị nhắn về cho nàng, cha và tổ phụ nàng, bọn họ cũng ngủ cả ngày mới tỉnh lại, tỉnh lại sau cũng có gì đáng ngại, bảo nàng cần lo lắng. Còn chờ Tiêu Tiềm tỉnh, bà cùng Lâm ngọc trạch tự tới cửa tạ lỗi.

      Cứ như vậy, đến rạng sáng ngày thứ ba, Tiêu Tiềm rốt cục từ từ tỉnh dậy.

      tỉnh lại liền ngồi dậy, Lâm Cẩm Nghi cũng tỉnh theo, lập tức nhàng thở ra, : "Vương gia cuối cùng tỉnh."

      Tiêu Tiềm nhìn nhìn sắc trời bên ngoài, còn : "Đây là buổi tối sao? Ta nhớ mới vừa rồi còn cùng tổ phụ, nhạc phụ ở trong thư phòng uống rượu."

      Lâm Cẩm Nghi bất đắc dĩ : "Ở đâu mà mới vừa rồi, vương gia, là ba ngày trước." Người này hóa ra say rượu mất trí nhớ... Bất quá cũng tốt, nếu nhớ lại say rồi làm chuyện ngu xuẩn, lời ngu xuẩn, chừng còn có thể giận chó đánh mèo người khác.

      Tiêu Tiềm chợt nhíu mày, cũng giật mình , " qua ba ngày?" xong rùng mình, : " tốt, hôm nay là ngày hoàng huynh bãi săn săn bắn, lúc trước khâm điểm ta bồi giá. Trước mắt hẳn là còn hai cái canh giờ mới xuất phát, chúng ta mau thu thập chút."

      Lâm Cẩm Nghi vừa mới tỉnh ngủ, đầu óc còn mơ hồ, "Chúng ta?" Tiêu Tiềm tự mình là được a, mang theo nàng làm gì? !

      Tiêu Tiềm vừa đứng dậy, vừa : "Chúng ta mới thành hôn, lần này người trong hoàng gia tôn thất đều tham dự, vừa vặn là thời cơ giới thiệu nàng với bọn họ. Lúc trước ta tỉnh, có lẽ là cảm thấy nổi, Vương Đồng bọn họ hẳn là đều chuẩn bị cái gì, chúng ta trước mắt nhanh chân chút, hẳn là còn theo kịp."

      như vậy, Lâm Cẩm Nghi cũng có biện pháp, chỉ có thể theo rời khỏi giường.

      Hai người gọi nha hoàn tiến vào, Tiêu Tiềm tự tắm thay quần áo, Lâm Cẩm Nghi vừa phân phó Nhụy Hương chuẩn bị đồ đạc xuất hành, vừa thay đổi kỵ trang, để Thải Ca chải đầu, Thiên Ti thượng trang cho nàng.

      Bọn hạ nhân nghe hai bọn họ hừng đông tiến cung bồi giá săn bắn, trong nhất thời cũng đều phong phong hỏa hỏa bận rộn.

      Cũng may người Trấn Nam vương phủ hiệu suất cực cao, hai canh giờ sau, hết thảy chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa.

      Lâm Cẩm Nghi và Tiêu Tiềm phân biệt kiểm tra đồ muốn mang theo, triều thực cũng ăn, vội chạy tới cửa cung.

      Phong Khánh đế thấy Tiêu Tiềm thân nhung trang, cũng có chút ngoài ý muốn, cười : "Trẫm còn cho là ngươi lần này dậy nổi, với hoàng hậu, ngươi hàng năm đều đạt hạng nhất ở bãi săn, năm nay lại phải chắp tay để vị trí thứ nhất này nhường người khác, thực đáng tiếc."

      Tiêu Tiềm ngủ ba ngày, tinh thần vô cùng tốt, cũng cười : "Thần cũng dậy nổi đâu, sáng nay vừa đúng tỉnh lại."

      Bọn họ quân thần, hai huynh đệ chuyện, người khác cũng chen miệng vào, Lâm Cẩm Nghi đứng sau lưng Tiêu Tiềm, bỗng nhiên cảm giác được tầm mắt người nào. Nàng nhìn quanh bốn phía phen, sau đó nhìn thấy Sầm Thoa đứng ở bên cạnh Thập vương gia, hung hăng nhìn chằm chằm mình.

      Nàng buồn bực, Sầm Thoa phải hoài thai sao? Hôm nay ra bãi săn săn bắn, nàng ấy theo tới xem náo nhiệt gì? !

      Còn chờ nàng nghĩ lại, Phong Khánh đế cùng Tiêu Tiềm xong, ra hiệu lệnh xuất phát.

      Sầm Thoa theo Thập vương gia lên xe ngựa nhà mình, Lâm Cẩm Nghi cũng thu hồi tầm mắt.

      Tiêu Tiềm đứng ở bên người nàng, lúc này theo phương hướng nàng mới vừa nhìn xem, đương nhiên cũng nhìn thấy Sầm Thoa.

      Hai người ngồi xe ngựa Trấn Nam vương phủ, Tiêu Tiềm chủ động mở miệng giải thích: "Hôm nay là ngày quan trọng của hoàng gia, tham dự đều là người có uy tín danh dự. chuyện trong nhà Thập đệ nàng cũng biết, ở trong dòng họ có thể diện gì, lần này mang theo vương phi đến, cũng là cố ý tới."

      như vậy, Lâm Cẩm Nghi cũng minh bạch. Bất quá Sầm Thoa là hợp a, vì ở trước mặt dòng họ bày ra vẻ mặt, bụng lớn còn tới tham gia ồn ào —— nàng ấy sợ xảy ra cái gì ngoài ý muốn sao?

      Tiêu Tiềm thấy nàng như có đăm chiêu, lại dặn dò : "Hôm nay lần này nhiều người nhiều miệng, nàng cũng tỉnh táo chút, xuất nhập đều cho Nhụy Hương theo, đừng để cho người nào chui chỗ trống."

      Xuất phát từ lo lắng an toàn với Phong Khánh đế, mỗi người mang theo hạ nhân đều rất hạn chế. Lâm Cẩm Nghi bên người chỉ dẫn theo Nhụy Hương và Thiên Ti. Bất quá Nhụy Hương có võ, Tiêu Tiềm cũng quá lo lắng.

      Lâm Cẩm Nghi gật đầu đáp ứng. Cũng biết phiền toái chân chính, phải bởi vì muốn tránh là có thể tránh.
      Red Ruby, minhminhanhngoc, Uyên Sama51 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :