1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. NGÂN TRÚC

      NGÂN TRÚC Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      46
      Chuyện giữa Ông Quốc công gia và Lâm thị vui nhỉ, hai người cứ như nhân vật chính ấy. Thích cách sống của Lâm thị, tột đỉnh thông minh, gặp khó khăn biết chấp nhận, có lo lắng nhưng hèn nhát, bấn loạn. Cám ơn nàng Quýt Đường, mong chương mới của nàng.
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    2. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Chú Ngôn xử đc đấy. Cho chú 1 like nè. K vì giận dỗi với Lâm thị mà lên giường với những ng tự động đưa đến cửa. Đạp phát cả chậu lẫn ng bay ra ngoài, dứt khoát và sảng khoái.
      Thể nào chú Ngôn cũng là ng xuống nước trc ah. Thân phận của Lâm thị vốn dĩ nhạy cảm rồi mà chú Ngôn còn khơi gợi lên nữa. Lo mà làm huề chú ơi.
      Thanks bạn.
      Vũ Hương Hải Vi, Chris_LuuHale205 thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      chương 036


      Hoán Nguyệt Cư, Lâm thị mặc quần áo nằm ở giường, màn lụa chưa buông, nàng cũng chỉ là nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Thu Nguyệt vào được hai lần, lần Quốc Công gia về phủ rồi, Sướng Tâm Viện, lần Quốc Công gia quay về Lâm Vân Đường rồi. Trái tim bình tĩnh của Lâm thị tạo nên vòng sóng gợn, Thái phu nhân gọi Quách Bá Ngôn qua, hai mẹ con có phải nhắc tới nàng hay ? Nếu , sáng mai giải thích với Thái phu nhân chút?


      Mơ hồ bất an, ngay khi Lâm thị dự đoán Thu Nguyệt muốn vào lần thứ ba, cho nàng biết Tiền viện thổi đèn rồi, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng quát to: "Người đâu!"


      Là thanh của Quách Bá Ngôn !


      thanh như sấm nổ ở bên tai, trong lòng Lâm thị đập mạnh, đỡ bụng ngồi dậy, gian ngoài Thu Nguyệt lập tức chạy vào chiếu cố nàng, Thái Vi lặng lẽ Tiền viện hỏi thăm, được nửa đụng phải tùy tùng của Quách Bá Ngôn Ngụy Tiến, chỉ gọi nàng mời phu nhân, sau đó liền trở về. Thái Vi dám trì hoãn, vội vàng trở về bẩm báo, Lâm thị nghe vậy, do Thu Nguyệt vịn cánh tay tay, bước qua.


      Vây quanh Tiền viện, đèn lồng treo cao dưới mái hiên, ràng mà soi sáng tình hình trong nội viện, hai gã sai vặt áp giải Hạnh Vũ ra ngoài, vạt áo, làn váy Hạnh Vũ ướt mảng lớn, sắc mặt trắng bệch, quay đầu hướng vào trong nhà chính khóc cầu: "Quốc Công gia, nô tài dám nữa, van ngài nể tình nô tài hầu hạ người nhiều năm, tha cho nô tài!"


      Bên trong trả lời.


      Hạnh Vũ còn muốn cầu xin tha thứ, Ngụy Tiến thấy phu nhân tới, nháy mắt hai gã sai vặt, gã sai vặt liền che miệng Hạnh Vũ, mang theo Hạnh Vũ có bất kỳ năng lực chống cự nào rời . Ngụy Tiến đứng ở trước cửa nhà chính, xoay người lại, cung kính giải thích với Lâm thị: "Hạnh Vũ dĩ hạ phạm thượng, hòng câu dẫn Quốc Công gia, Quốc Công gia giận dữ, gọi tiểu nhân trói Hạnh Vũ sáng mai bán , tiểu nhân hành bất lực kinh động đến phu nhân, kính xin phu nhân thứ tội."


      Quốc Công gia có bảo như vậy, nhưng Ngụy Tiến hiểu rất chủ tử nhà mình, muốn chỉ xử trí Hạnh Vũ, cần gì rống cuống họng như vậy? là muốn phu nhân nghe thấy, muốn cho phu nhân biết lòng của . Ngụy Tiến liền tự chủ trương mật báo, dẫn phu nhân qua, sau đó tự đáy lòng hi vọng phu nhân nhanh chóng dỗ dành được Quốc Công gia, nếu cứ tiếp tục lạnh lùng như vậy, chịu tội chính là hạ nhân bọn họ thôi.


      Lâm thị kinh ngạc nhìn nhìn Ngụy Tiến, vẫn còn kịp phản ứng.


      Hạnh Vũ bị phạt, là vì ý đồ muốn bò lên giường Quách Bá Ngôn?

      Nàng quay đầu, hai gã sai vặt này lui quá nhanh, thấy bóng dáng, trong nội viện yên tĩnh giống như cái gì cũng có phát sinh qua, dáng vẻ chật vật của Hạnh Vũ đung đưa trước mắt Lâm thị, quần áo ẩm ướt, tư thái lung linh của nữ nhân, mặt mũi tràn đầy nước mắt, tuyệt vọng sợ hãi ngược lại càng làm cho người ta thương tiếc.


      Nha hoàn có thể hầu hạ bên cạnh chủ tử, dáng vẻ tuyệt chênh lệch, thả vào nhà dân chúng bình thường cũng trở thành mỹ nhân gần xa, nhưng Quách Bá Ngôn, Quốc Công gia theo lý thuyết cần nữ nhân giải trừ dục vọng bị đè nén hơn hai tháng, vậy mà có thuận thế thu đại nha hoàn, ngược lại nặng nề trừng phạt nàng.


      Là Hạnh Vũ đủ đẹp? Hay là chủ động của Hạnh Vũ phá hủy quy củ?


      Các loại ý niệm lên trong đầu, Lâm thị chợt nhớ lại đêm đó, cũng là nàng đề nghị an bài thông phòng cho , Quách Bá Ngôn mới tức giận, chẳng lẽ , Quách Bá Ngôn muốn thông phòng? Nhưng ràng bức thiết như vậy mà, muốn nha hoàn, chẳng lẽ muốn do nàng hầu hạ? Nhớ lại trong tháng đầu tân hôn, Quách Bá Ngôn đối nàng nhiều lần đòi hỏi, Lâm thị bỗng nhiên đau đầu.


      Quách Bá Ngôn đây có tính là kén chọn ? trước kia ăn nàng, giờ cho đồ ăn khác liền phát giận?


      Nữ nhi khi còn bé phạm qua loại tật xấu này, ba bốn tuổi, nàng muốn ăn kẹo hoa quế, kẹo hoa quế kẹo có Lâm thị đổi thành cái khác, nữ nhi ăn, khóc sướt mướt ăn vạ, lớn lên chút mới hiểu chuyện, bởi vì cái ăn mà khóc rống. So sánh với biểu mấy ngày nay của Quách Bá Ngôn, Lâm thị buồn cười mà lắc đầu, ra hiệu hai nha hoàn chờ ở bên ngoài, nàng mình vào nhà chính.



      Quách Bá Ngôn ngồi giường gần cửa sổ, nghe ngoài cửa sổ Ngụy Tiến hô to phu nhân, đôi mắt màu đen của liền nhìn chằm chằm vào màn cửa, nhưng khi tiếng bước chân nhàng của nữ nhân càng ngày càng gần, ngược lại thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nhìn vách tường treo tranh chữ phía bắc.


      Lâm thị vén rèm vào, trong phòng ngọn đèn mờ nhạt, nam nhân nghiêm mặt, quả thực dọa người. Nếu như là lần đầu tiên nhìn thấy, Lâm thị tuyệt dám phát ra nửa điểm thanh , nhưng hai người làm phu thê ba tháng, trong bụng của nàng lại có con của , Lâm thị liền có chút tự tin, thẳng đến cách Quách Bá Ngôn ba bước mới dừng lại, giọng : "Quốc Công gia vì sao lại tức giận như thế?"


      Quách Bá Ngôn cười lạnh, ghé mắt nhìn nàng: "Nha hoàn bò lên giường, ta nên tức giận? Nàng làm đương gia phu nhân ngược lại rộng lượng, chẳng lẽ họ Tống bị người ta bò lên giường, nàng cũng hỏi như vậy?"


      lại tới chồng trước, nhưng lúc này Lâm thị hiểu tâm tư nam nhân, cũng có chua xót xúc động như đêm đó, xoay người lại dựa vào bên giường, rũ mắt xuống, bình tâm tĩnh khí : "Tống gia là tiểu hộ nhân gia, trong viện tổng cộng có bốn nha hoàn lứa tuổi phù hợp, cũng đều là thiếp mang đến, ai dám loạn quy củ. . ."


      "Ý của nàng là, nàng ta bò lên giường, là ta quản quản giáo nghiêm?" Quách Bá Ngôn giọng càng lạnh hơn, hít thở ồ ồ.


      Lâm thị lắc đầu, tiếp lời của mình: "Thiếp có an bài thông phòng cho , là bởi vì , thanh tâm quả dục, cũng quá tham cái kia. Quốc Công gia giống vậy, thiếp mang hài tử hầu hạ người được, lại đành lòng người vất vả, cho nên mới hỏi người có muốn thông phòng hay ."


      Quách Bá Ngôn nhìn chằm chằm vào bên mặt điềm tĩnh của nàng, cả buổi chuyện.

      Nàng đẹp như vậy, họ Tống làm sao có thể thanh tâm quả dục? Hoặc là ở bên ngoài ăn trộm, hoặc là chính là thân thể được, bằng sao sinh xong nữ nhi liền cho nàng mang thai nữa? Nàng cho an bài thông phòng, cũng tuyệt phải họ Tống cần, mà là nàng nỡ đẩy nam nhân trong lòng nàng cho người khác. ở trong lòng nàng, cho nên nàng mới hiền lành rộng lượng.


      "Nếu như thèm muốn cái kia, nàng làm sao?" Hô hấp bình tĩnh lại, Quách Bá Ngôn trầm giọng hỏi.


      Lâm thị thử tưởng tượng, cười khổ : "Thiếp phải chiếu cố hài tử, muốn cũng được, mở miệng muốn thông phòng, hẳn là có thể chịu được, nếu muốn, thiếp chọn nha hoàn cam tâm tình nguyện cho là được."


      Vẻ mặt nàng đơn, vì họ Tống đau buồn, Quách Bá Ngôn thích, quay đầu : "Ta có với nàng lấy nha hoàn à?"


      Lâm thị lắc đầu: "Chưa, nhưng Quốc Công gia thân phận tôn quý, thiếp. . ."


      Quách Bá Ngôn lần nữa cắt ngang nàng: "Nếu như gọi ta là Quốc Công gia, đừng tự tiện thay ta làm chủ, ta nếu muốn, tự giải quyết."


      Lâm thị đứng thẳng người, quỳ gối hành lễ với : "Người yên tâm, sau này thiếp nhắc lại."

      Quách Bá Ngôn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hiền thục của nàng, ngực vẫn có cái gì chắn ngang, ra được xuống xong.


      Nhưng nam nhân rất nhanh tìm được biện pháp làm cho mình thoải mái chút: "Bên trong đều là nước, còn thu thập, đêm nay chỗ nàng."


      Lâm thị gật gật đầu.


      Quách Bá Ngôn dẫn đầu trước, bước chân nhanh chóng, đợi Lâm thị, đợi Lâm thị trở lại phòng của mình, chỉ thấy Quách Bá Ngôn nằm xuống rồi, đưa lưng về phía nàng ngủ ở bên trong giường. Lâm thị có thai, bầu trời tối liền buồn ngủ, lúc này ra hiệu bọn nha hoàn thổi đèn, nàng cởi áo ngoài nằm ở cạnh ngoài, ngẫm lại chuyện tối nay, an tâm mà ngủ.

      Ngủ được bao lâu, nam nhân bỗng nhiên quay lại, ôm nàng hôn. Lâm thị yên lặng thừa nhận, chỉ dùng tay ngăn bụng, chống đỡ hô hấp đều nặng nề của hai người, Lâm thị tâm hoảng ý loạn, Quách Bá Ngôn bỗng nhiên ngừng lại, chôn ở bên tai nàng : " có thể nhịn, Bản Quốc Công cũng có thể nhịn, an tâm sanh con dưỡng cái cho ta, bớt nghĩ ngợi lung tung."


      Lâm thị dịu dàng dạ tiếng.


      Quách Bá Ngôn bảo nàng trở mình ngủ, Lâm thị cho rằng đêm nay đến đây là kết thúc rồi, nhàng thở ra, nhưng vừa mới chuyển người, Quách Bá Ngôn lại lần nữa ôm nàng, sau lưng truyền đến hồi tiếng động sột sột soạt soạt. tay ôm nàng, có động tác khác, hô hấp nóng rực lần lại lần thổi tới lỗ tai nàng.


      Lâm thị sau khi nhận biết hiểu làm cái gì, khuôn mặt nóng bừng.


      Ngày hôm sau bàn cơm tối, Tống Gia Ninh rốt cuộc gặp được kế phụ xa cách bốn ngày, nhịn được len lén quan sát.


      " nhận ra ta?" Quách Bá Ngôn dừng chiếc đũa lại, khuôn mặt biểu tình bỗng nhiên thấp thoáng ý cười.


      Tống Gia Ninh ngó ngó mẫu thân, nghiêm trang hồi đáp: "Nhận ra, chính là vài ngày thấy, nhớ người thôi."

      Tiểu nha đầu rất biết chuyện, Quách Bá Ngôn có thâm ý khác mà mắt nhìn Lâm thị, sau đó gắp đồ ăn cho nữ nhi: "Tốt rồi, dều bận nên bận đều xong hết rồi, sau này mỗi ngày đều có thể gặp mặt."


      Tống Gia Ninh nhu thuận cười, tảng đá lớn trong lòng rốt cuộc rớt xuống, có lẽ mấy ngày trước mẫu thân và kế phụ quả xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ hòa hảo rồi, nàng liền cần lo lắng.


      Các trưởng bối cầm sắt hài hòa, Tống Gia Ninh tiếp tục học luyện tiêu, cả ngày hòa nhập với ba tỷ tỷ. Tam huynh đệ Quách Kiêu cũng có bài học, đám huynh muội chỉ có sớm tối gặp nhau ở chỗ Thái phu nhân, Quách Kiêu đối với nàng vẫn lãnh lãnh đạm đạm như xưa, Tống Gia Ninh vui vẻ chịu đựng, ngày nào đó Quách Kiêu nóng hầm hập với nàng, nàng mới phải sợ.


      Cuộc sống ở Quốc Công Phủ gió êm sóng lặng, đầu tháng tư, trong cung bỗng nhiên truyền ra đạo chỉ ý, Tuyên Đức Đế muốn chọn phi cho ba Vương gia nhi tử.


      Tin tức là Quách Bá Ngôn mang về phủ, Thái phu nhân ngó ngó Đình Phương mười lăm tuổi bên cạnh, Lan Phương mười ba tuổi, có chút sốt ruột: "Tú nữ chọn như thế nào ?" Các cháu mỗi người đều như hoa như ngọc, vô luận dáng vẻ thân phận đều đảm đương nổi vị trí Vương Phi, nhưng Thái phu nhân chút ham muốn nào để cháu gả vào hoàng gia, nữ nhi tiến cung cho Hoàng Thượng làm phi tử bà nát cả tim can, chuyện Vương Phi so với phi tử càng nhiều hơn.


      Quách Bá Ngôn cười : "Nữ nhi của quan viên từ Cửu Phẩm đến Lục Phẩm đều nằm trong tuyển chọn."


      Thái phu nhân lập tức yên tâm, tuyển tú lần này, căn bản có chuyện của nhà mình.


      Đình Phương, Lan Phương thân thể cũng trầm tĩnh lại, Tống Gia Ninh thuần túy nghe náo nhiệt, Vân Phương nghi ngờ : "Thọ vương phủ bên cạnh còn chưa xây xong mà, sao mà cưới Vương Phi được?"

      Tam phu nhân cười nữ nhi : "Ngươi đây lại hiểu rồi, tại chỉ tuyển tú nữ, chọn hết ở các phủ huyện đưa vào cung dạy dỗ, trước trước sau sau phải nửa năm. Ý chỉ tứ hôn ban ra rồi, cho phép đám Vương Phi sau khi về nhà còn phải học như thế nào làm Vương Phi tốt, sao cũng phải sang năm đại hôn, khi đó Vương Phủ sớm chuẩn bị đầy đủ hết rồi."


      Vân Phương bừng tỉnh đại ngộ.


      bên Tống Gia Ninh theo gật gật đầu, dáng vẻ như mọi việc liên quan đến mình.


      Quách Kiêu đứng ở đối diện, nhìn ra kế muội đối với Thọ vương phi vô ý, đột nhiên cảm thấy nha đầu kia thuận mắt chút.


      Trong nội cung.


      Sở Vương trực tiếp tìm đến trước mặt Tuyên Đức Đế, chỉ đích danh muốn Phùng Tranh là Vương Phi. Tuyên Đức Đế lúc ấy đồng ý, phái người thăm dò gia thế phẩm hạnh Phùng Tranh, xác định có vấn đề, liền đáp ứng nhi tử. Sở Vương vui mừng nhướng mày, Tuyên Đức Đế buồn cười, chợt nghĩ tới chuyện, nhắc nhở: "Lão Tam với ngươi thân thiết, ngươi hỏi chút thích nữ nhân như thế nào, trở về cho trẫm."


      Lão Tam có miệng tật, Tuyên Đức Đế cho được cái gì, thầm nghĩ cho Tứ nhi tử Vương Phi hợp ý , phu thê hòa hòa thuận thuận mà sống cả đời.


      Hiếm khi phụ hoàng còn biết quan tâm đệ đệ, Sở Vương hưng trí bừng bừng Cảnh Bình Cung.


      Triệu Hằng cái gì cũng , Sở Vương khô hết miệng lưỡi, ngại tự tay mài mực cầu đệ đệ viết xuống, cũng thể từ trong miệng đệ đệ nạy ra nửa câu thích nữ nhân, tức giận đến mức Sở Vương phẩy tay áo bỏ , nửa đường hối hận trở về chuyến, vẫn như cũ công mà rút lui.

      Sau khi Tuyên Đức Đế biết được, hơi mím môi, nếu như nhi tử lĩnh tình, ông dứt khoát mặc kệ, chuyện chọn phi toàn bộ giao cho Lý hoàng hậu, Ngô quý phi. Tháng tư các nơi tuyển chọn tú nữ, tháng năm các tú nữ tiến cung, Lý hoàng hậu, Ngô quý phi tận tâm quan sát ba tháng, lấy ra mười hai vị nữ nhân mỹ mạo đoan trang, vẽ thành bức họa đệ trình đến trước mặt Tuyên Đức Đế.


      Phùng Tranh là Sở Vương phi dự định, Ngô quý phi cũng vì duệ Vương chọn lựa vị mỹ nhân, chỉ còn Thọ vương phi. . .


      Tuyên Đức Đế phái người tuyên Thọ vương.


      khắc sau, Triệu Hằng đứng ở trước ngự án, Tuyên Đức Đế đưa mười bức tranh vẽ chân dung cho , : "Vương Phi của ngươi, tự mình chọn ."


      Tác giả có lời muốn : Gia Ninh: Hoàng Thượng tương lai muốn cưới vợ rồi, ăn dưa xem náo nhiệt.
      midnight, Lierose DuDu, adamno154 others thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      chương sau hấp dẫn nè. thanks
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      chọn ai a...??? Chắc xin hoãn vài năm nữa quá. nương béo còn bé quá mà.
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :