1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ bảy
      Tác giả: Miêu Mao Nho
      Editor: Ngập mặt trong báo cáo

      Chương 290 - 291

      Trong tẩm cung chỉ còn lại Phong Quang và Tiền Tù, ́ Ngôn vừa , Phong Quang chỉ cắn môi ́ gắng khóc thành tiếng.

      Tiền Tù nắm cằm nàng, ánh mắt u, ngay khi Phong Quang tưởng hắn sẽ làm chút chuyện gì với mình, Tiền Tù lại đột nhiên buông nàng ra, Phong Quang ngã xuống đất.

      “Đều nghe rõ cho ta!” Tiền Tù phân phó thuộc hạ, “Thân thể bệ hạ khỏe, thể rời khỏi tâm cung, toàn bộ người ở đây đều bảo vệ cho tốt, đừng để cho những người tạp nham tiến vào quẫy nhiễu sự thanh tịnh của bệ hạ.”

      Những người còn lại cúi đầu, “Dạ!”

      Tiền Tù lạnh nghiêm mặt ra tẩm cung, lúc này cuối cùng cũng chỉ còn lại có một mình Phong Quang.

      Nàng ngồi dưới đất, một mặt may mắn Tiền Tù làm gì với nàng, một mặt lại ôm đầu gối rơi nước mắt, thút tha thút thít hỏi: “Hệ thống, kịch bản ngươi đưa cho ta… có… cũng có nói qua sẽ có đoạn bức cung nào…”

      Hệ thống lạnh lùng nói: “ kịch bản cũng có viết qua là ́ Ngôn sẽ thích Hạ Phong Quang.”

      Là vì nàng đến đây, cho nên mọi thứ đều phát sinh biến hóa.

      Phong Quang ốm yếu nói: “Hiệu ứng bươm bướm thật sự lớn đến vậy sao? Bắt đầu từ thế giới trước, mỗi tình tiết vốn có đều thoát ly quỹ đạo một cách nghiêm trọng…”

      Vừa nghĩ đến Tiết Nhiễm, nàng lập tức có cảm giác tương lai thể khống chế thật đáng sợ, nhất là lúc này, khả năng biết trước tình tiết của nàng đã hoàn toàn vô tác dụng.

      “Ta nói rồi, mong ký chủ khi hoàn thành nhiệm vụ tự thân nắm chắc thành công.”

      Cảm giác lúc này và khi nhìn thấy một cái quảng cái TV, ở một góc còn đề mấy cái chữ to, lấy sản phẩm thực tế làm tiêu chuẩn, khác nhau là mấy.

      “Hệ thống… ta phải làm thế nào mới có thể cứu ́ Ngôn, ta muốn hắn chết.” Nguyên nhân phải vì hắn là người phải tiến công chiếm đóng, mà là vì nàng thuần túy muốn hắn chết, “Hắn vì ta… đâm bản thân hai kiếm, ta thấy… ta thích hắn…”

      Bởi vì thế giới trước nhiệm vụ thất bại nên nàng bị kích thích, lại bởi vì điểm hệ thống sạch bách nên có chỗ nào phải sợ, nên trong thế giới này, nàng vẫn luôn sống tim phổi, cho dù muốn tiến công chiếm đóng ́ Ngôn, nàng cũng chỉ áp dụng phương pháp đơn giản thô bạo nhất, đó là thường xuyên trêu chọc một chút, nói rất nhiều lời nói mạnh dạn trắng trợn, còn chuyện thực sự động tâm, chính là lúc này.

      Nghe xong lời của nàng, hệ thống im ắng một hồi lâu, qua một lát mới nói: “Hắn sẽ có chuyện gì.”

      Phong Quang nâng mắt, “Ngươi nói vậy là có ý gì.”

      Nhưng hệ thống đã muốn trả lời nàng nữa.

      Nàng có chút khó chịu, hệ thống của người ta có thể tùy ý khai thông vướng mắc, ngược nam nữ chính khắp nơi, đến lượt nàng, cho dù muốn hỏi một vấn đề cũng phải lựa lúc hệ thống có tâm tình tốt, lạnh lùng kiêu ngạo đến mức khiến nàng cảm thấy bất lực một cách sâu sắc.

      Phong Quang liên tục bị nhốt trong tẩm cung hơn nửa tháng, mấy ngày này, nàng vẫn còn có người hầu hạ, nhưng mà cung nữ thái giám hầu hạ nàng đều thay đổi, nàng đương nhiên cũng gặp qua mấy người Tiểu Ngã, cho dù muốn tìm một người để hỏi một chút xem ́ Ngôn thế nào, cũng có ai trả lời nàng.

      Nữ hoàng là nàng đây, trước kia có bao nhiêu thong dong, bây giờ chỉ còn lại sự ngột ngạt.

      Một thái giám có gương mặt dã để đồ ăn xuống, khi cảm nhận được tầm mắt kia hôm nay cũng ngoại lệ mà nhìn mình chằm chằm, hắn hỏi: “Bệ hạ sao lại nhìn ta như vậy?”

      Phong Quang cắn chiếc đũa một chút, ngờ là hắn sẽ đột nhiên quan tâm đến nàng, “Ta thấy… ngươi rất quen mặt.”

      Nàng hình như đã gặp qua hắn, đây là vấn đề mà nàng suy nghĩ từ mấy ngày trước.

      “Tiểu nhân tên là Tô Bích.”

      “À… chắc là trùng tên trùng họ thôi.” Nàng gắp một đũa thịt bỏ vào miệng.

      “Chính là Tô Bích đã từng gặp mặt bệ hạ một lần.” Hắn nói: “Lúc đó, tiểu nhân đứng bên cạnh Lam nhị công tử.”

      “Khụ khụ!” Nàng bị sặc, uống một ngụm nước hơn nửa ngày mới trở lại bình thường, “Ngươi nói ngươi chính là Tô Bích đó sao!?”

      “Tiểu nhân chính là Tô Bích đó.” Tô Bích khom người thi lễ, “Gặp qua bệ hạ.”

      “Ngươi ngươi ngươi… ngươi là nam!?”

      “Đúng vậy.”

      “Vậy ngươi cùng… ngươi và Lam Thính Vũ…” Phong Quang thắt đầu lưỡi, “Các ngươi chẳng lẽ là…”

      “Long dương chi hảo, hay là đoạn tụ chi phích, cho dù là người nào cũng vậy.” Tô Bích cười hào phóng: “Chẳng qua, tiểu nhân lại thích qua Lam nhị công tử mà thôi, tiếp cận hắn, bất quá cũng chỉ vì nhiệm vụ.”

      Phong Quang chậm rãi tỉnh táo lại, do dự hỏi: “Vậy ngươi là… có phải cũng là…”

      “Tiểu nhân từ nhỏ đã thích nam nhân, điểm này bệ hạ cần phải nghi ngờ.”

      Phong Quang chịu qua sự hun đúc của văn hóa hiện đại rất nhanh liền chấp nhận chuyện này, nhưng nàng lại có một việc hiểu, “Ngươi sao lại làm việc cho Tiền Tù?”

      có vì sao, chỉ là tiểu nhân và bệ hạ ở khác trận doanh mà thôi, có lẽ bệ hạ thấy chúng ta đều là loạn thần tặc tử, nhưng mà theo chúng ta, đây chính là trừ bỏ hôn quân, thay trời hành đạo.” Tô Bích nói rất khách quan, có ai cảm thấy hắn nói đúng, đời này, người chân chính điên loạn, cảm nhận được giá trị của bản thân thật ra nhiều lắm, có đôi khi cái gọi là phản diện hay , cũng chỉ xem xem người nào đứng ở góc độ nào mà ̣nh nghĩa mà thôi.

      Những lời này của Tô Bích, Phong Quang có cách nào đồng ý, bởi vì chính nàng cũng nghĩ vậy, giống như nàng danh nghĩa là nữ phụ, nhưng nàng vẫn luôn cho rằng bản thân là nhân vật chính, nàng bỗng nhiên có chút phiền muộn.

      “Thì ra ngươi là vì lý do này mới giúp Tiền Tù.” Nàng thở dài, trong lòng nghĩ mấy thanh niên có triển vọng ở ̉ đại này đúng là ít, đầu tiên là Mộ Lương, bây giờ là Tô Bích.

      Tô Bích hờ hững, “Bệ hạ, chẵng lẽ ngươi thật sự nghĩ Tiền thống lĩnh là vì nguyên nhân này mà đoạt ngôi vị hoàng đế sao? Hắn muốn đoạt ngôi vị hoàng đế, đương nhiên là vì hắn muốn làm hoàng đế.”

      Phong Quang: “…”

      phải ngươi nói là vì muốn lật đổ hôn quân là ta sao?

      Mặt Tô Bích chút thay đổi, biểu cảm có biểu cảm thế này, đại khái là biểu cảm trào phúng đến cùng cực, hắn tuy rằng có biểu cảm gì, nhưng rõ ràng là biểu đạt, ngươi ngu xuẩn đến mức khiến ta phải bảo trì sự im lặng.

      Nàng lựa chọn bỏ qua cái đề tài này, ngược lại dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn hắn, “Tô Bích, có thể hay ...”

      thể.” Nàng còn chưa nói xong, Tô Bích đã biết nàng muốn nói gì mà ngắt lời nàng, “Ngoài cửa có rất nhiều ngự lâm quân canh giữ, cho dù tiểu nhân có lòng giúp bệ hạ, bệ hạ cũng ra được.”

      Phong Quang bất quá chỉ thử hỏi một chút, nàng cũng biết muốn Tô Bích giúp nàng bỏ trốn là ý nghĩ kỳ lạ, nàng lại thay đổi vấn đề, “Vậy ngươi có thể nói cho ta biết, ́ Ngôn thế nào hay ?”

      “Khiêm vương mặc dù bị nhốt trong đại lao, nhưng thương thế đã chuyển biến tốt.”

      Nàng lại hỏi: “Tiền Tù có tra tấn hắn ?”

      “Tiền thống lĩnh phải xử lý triều chính, có nhiều thời gian như vậy.”

      Phong Quang nhẹ nhàng thở ra, “́ Ngôn có chuyện gì là tốt rồi.”

      “Bệ hạ lo lắng cho Khiêm vương như vậy, sao trước lo lắng cho mình ?”

      “Ta gặp chuyện may cũng sao, nhưng ́ Ngôn thể có việc gì.”

      “Nếu Tô Nhứ đến đây, bệ hạ trăm ngàn lần thể nói như vậy trước mặt nàng.”

      Nàng nghi vấn, “Vì sao?”

      Tô Bích nói: “Chỉ sợ Tô Nhứ nương nghe xong, sẽ nhịn được mà mượn tay Tiền thống lĩnh gây phiền toái cho bệ hạ.”

      Phong Quang lĩnh ngộ được điều gì đó, “Ý của ngươi là… Cái bà đồng kia… khụ, Tô Nhứ nương kia, thích ́ Ngôn?”

      Tô Bích gật gật đầu, “Đúng là như vậy.”

      “Tốt!” Nàng vỗ bàn đứng lên, “Bà đồng kia, chỉ giúp Tiền Tù đoạt ngôi vị hoàng đế của ta, cư nhiên còn dám mơ ước nam nhân của ta.”

      Tô Bích nghĩ, có lẽ hôm nay có thể hồi báo nói là bệ hạ rốt cục cũng sinh long hoạt hổ lại rồi.

      Last edited: 9/1/18
      Lam Kỳ Kỳ, Bánh Bao, Ly Vũ21 others thích bài này.

    2. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Rất chờ mong chương mới của editor ạ ❤❤❤
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Tuy đọc trước đáp án trong convert nhưnv mình vẫn luôn ngóng trông editor ạ
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Đọc truyện này t vẫn cảm xúc dạt dào như truyện trước. Chỉ hy vọng Khiêm Vương đừng như Tiết thần y. Ko chắc t Khóc thành 2 dòng sông mất. :yoyo25:. Thanks editor bận rộn vẫn cố thu xếp làm truyện cho chúng mình. Chúc nàng sớm hoàn thành xong việc để quay về với các độc giả. :yoyo1:

    5. huongphamub

      huongphamub New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      13
      Cảm ơn nàng vì edit chuyện này :th_83::th_83::th_83::th_83::th_83::th_83: mình đọc ngôn tình quả thực lâu rồi k tìm được chuyện nào hài lòng lắm. Cực lực ủng hộ nàng nhé :))) hóng nam 9 quá :th_72::th_72::th_72::th_72::th_72::th_72:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :