1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ly Hôn - Thần Vụ Quang (Full)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Có truyện nào kiểu đại thúc như thế này nữa ko ak
      ngoài truyện của thần vụ quang nhé vì truyện của tg này mình đọc hết rồi

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Xe chấn trong truyền thuyết đây rồi. Chế @Oriole5185 nhắc che mông lại rồi mà k nghe, để các sắc nữ thấy quá trình hành quân thần tốc hết rồi....
      Last edited: 20/11/17

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      định lướt tiếp rồi nhưng chưa thoả mãn nên vào chém tiếp.
      - an nhàn à, làm ơn đừng kiểu em cần thời gian để suy nghĩ thêm, em suy nghĩ, bla bla kiểu như thế dùm cái. Có thương rằng thương, k thương 1 đường cho xong.. thế là cứ gieo cho người khác 1 cơ hội đấy.
      - nghêu tốc chiến tốc thắng, à, tốt, tốt.
      - phó chính thất à, đầu có sạn hay suy tính chuyện gì thế? Theo kinh nghiệm đọc báo hạnh phúc gia đình của chế đây mấy bị vợ cắm sừng ko lấy con dao lụi cho mỗi đứa nhát là may lắm rồi, lại còn xin em về với , k chuyện em ngoại tình với nhà để họ khỏi đau lòng. Xin lỗi mọi người nhé, tôi nhổ vào nhé, có quỷ mới tin được đấy. Kiểu như vắt chanh xong còn xay luôn cả vỏ, k có lợi sức mấy làm....
      Thôi tạm thời thế , uống ngụm nước cho thông họng
      lananhtran51 thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      ☆ Chương 44
      Editor: Mèo Mụp Ngủ Ngày

      Vương Thu Dung thấy tiền mình cướp, lúc này mới lập tức lao ra cửa lớn tiếng tri hô, hàng xóm chung quanh đứng xem náo nhiệt cũng có người hảo tâm giúp báo cảnh sát.
      Mười phút sau cảnh sát đến, đưa Vương Thu Dung về trụ sở lấy lời khai, qua phân tích kết luận thủ phạm là ba người xa lạ hề có bất cứ thong tin gì để tìm kiếm, chỉ có lời khai phía của người bị hại căn bản là thể điều tra nên đành chuyển sang án đặc biệt, để Vương Thu Dung về.
      Vương Thu Dung về nhà thấy Phó Nham ngủ như chết giường, tủi thân ngồi mình trong phòng khách rơi nước mắt, tại sao dạo này lại xảy ra đủ thứ chuyện hay như vậy.
      *********************
      Lâm An Nhàn nằm giường ngủ miên man suy nghĩ, mặc dù hôm nay là Quý Văn Nghiêu cố tình ép buộc nhưng bản thân cũng hoàn toàn phản kháng, hành động như vậy chính là phản bội hôn nhân. Kỳ đối với hôn nhân cùng Phó Minh Hạo, Lâm An Nhàn cũng ôm hy vọng quá lớn nhưng có dũng khí tiếp bước cuối cùng, hơn nữa thái độ của Phó Minh Hạo cũng làm do dự.
      Thở dài ngồi dậy, lấy di động kiểm tra số tin nhắn chưa đọc.
      Xem xong, Lâm An Nhàn nhắm mắt xoa mi tâm tựa vào đầu giường, đại khái qua khoảng tiếng mới lại nằm xuống, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
      Qua vài ngày, Phó Minh Hạo lại điện thoại tới báo ràng với Khúc Duyệt, ta đến nhà náo loạn nữa, hẹn Lâm An Nhàn ra ngoài gặp mặt.
      Lâm An Nhàn vui vẻ chấp nhận, hai người vẫn hẹn gặp ở cửa hàng đồ uống lần trước. Phó Minh Hạo vừa ngồi xuống liền sốt ruột : “An Nhàn, mọi chuyện giải quyết xong hết rồi, em cho gặp mặt ba mẹ để xin lỗi họ được ?”
      Lâm An Nhàn hỏi: “Khúc Duyệt khó giải quyết như thế, thế nào mà thu phục được ấy?”
      Phó Minh Hạo bất đắc dĩ : “Còn làm thế nào nữa, chỉ có thể đưa toàn bộ hợp đồng có trong tay cho ta.”
      Lâm An Nhàn nhanh chóng liếc mắt nhìn Phó Minh Hạo: “ phải muốn mua nhà sao lại đưa hết cho ấy?”
      “Tiền có thể kiếm lại nhưng vợ chỉ có . An Nhàn, muốn em thấy tấm chân tình của .”
      Lâm An Nhàn cảm động nở nụ cười sau đó ngượng ngùng : “Minh Hạo, nghĩ vì em mà chấp nhận buông tha nhiều như vậy. Nhưng thực xin lỗi , em thể phủi sạch hết quan hệ với Quý Văn Nghiêu.”
      Phó Minh Hạo vô cùng rộng lượng: “Là chuyện ở nhờ nhà cậu ta sao? Chuyện này hiểu mà, chỉ cần vợ chồng chúng ta đồng tâm là được.”
      Lâm An Nhàn lắc đầu: “ phải chuyện này. Minh Hạo, là em có lỗi với , em phải là người phụ nữ tốt, xứng làm vợ , chúng ta ly hôn .”
      Phó Minh Hạo lên tiếng, cố gắng hiểu hết những lời mà Lâm An Nhàn vừa , lúc lâu sau mới nhận ra được, lập tức kích động: “Ý em là, hai người vẫn còn qua lại thân mật lắm đúng ? An Nhàn, sao em lại đối xử với như thế, vì em cái gì cũng cần, em lại......”
      Phó Minh Hạo hít hơi sâu, mới tiếp tục : “Là ta ép em đúng , nếu như thế chúng ta báo cảnh sát .”
      Lâm An Nhàn chỉ lắc đầu, đáp lời.
      “An Nhàn, em cứ như thế này chỉ có thể nghĩ là do em thay lòng đổi dạ, đúng ? Em cảm thấy Quý Văn Nghiêu có tiền hơn , thoải mái hơn nhà nên muốn bỏ rơi đúng ?”
      Lâm An Nhàn ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt ngấn lệ của Phó Minh Hạo thấp giọng : “ phải, em ly hôn với xong em cũng cs ý định chung sống với ta, em chỉ cảm thấy có lỗi với , cùng dù miễn cưỡng sống nhưng sớm muộn gì cũng ghét bỏ em.”
      ! ! An Nhàn, biết em cho dù ở bên cạnh ta nhưng cũng dằn vặt và khổ sở, em hãy tin tưởng , quý trọng em, mất tất cả rồi, nên thể mất luôn cả em!”
      Nước mắt Lâm An Nhàn chảy xuống, bi thương nhìn Phó Minh Hạo: “Minh Hạo, câu vừa có phải xuất phát từ lòng ? có thể bỏ qua tất cả những chuyện xảy ra giữa em và Quý Văn Nghiêu?”
      để ý, để ý, chỉ cần em đồng ý cùng hợp lại là được.”
      “Minh Hạo, em hỏi lần cuối cùng, thực đồng ý ly hôn?”
      Phó Minh Hạo kiên định lắc đầu: “, dù thế nào nữa cũng chia tay. An Nhàn, xin em hãy cho chúng ta cơ hội được ? Nếu thử sao biết thể chứ?”
      Lâm An Nhàn lau nước mắt, ôn nhu nở nụ cười: “Được rồi, tìm thời gian đến giải thích với ba mẹ, nếu bọn họ tha thứ em về cùng .”
      Phó Minh Hạo lập tức hưng phấn: “ biết vợ mà, đến.”
      Hai ngừi bước ra khỏi quán nước, Lâm An Nhàn lại điện thoại cho Quý Văn Nghiêu.
      “An Nhàn, hôm nay phải mua xổ số thôi, nghĩ em chủ động điện thoại cho !” Tâm tình Quý Văn Nghiêu rất tốt nên đùa.
      ở đâu, em muốn gặp .”
      Quý Văn Nghiêu lập tức bật cười : “Đúng là bất ngờ quá, ở công ty, em ở đâu, để qua đón em.”
      Lâm An Nhàn cự tuyệt: “ cần, em tự xe đến được rồi.”
      Lúc taxi đến trước công ty Quý Văn Nghiêu, Lâm An Nhàn thấy Quý Văn Nghiêu đứng chờ ở đại sảnh.
      Quý Văn Nghiêu ra, vô cùng tự nhiên ôm thắt lưng Lâm An Nhàn: “Có chuyện gì mà vội gặp thế, có phải nhớ ?”
      Lâm An Nhàn thèm để ý, cùng Quý Văn Nghiêu vào thang máy lên văn phòng của .
      Ngồi sôpha, nhìn Quý Văn Nghiêu hớn hở tươi cười, tâm trạng Lâm An Nhàn vô cùng phức tạp: “Quý Văn Nghiêu, rốt cuộc thích em ở điểm nào, em có cái gì làm chấp nhất đến như vậy.”
      Quý Văn Nghiêu cười : “ cũng biết, nhưng nhìn em bị người khác khi dễ liền tức giận, nhìn em bị ấm ức lập tức đau lòng, nhưng nếu nghĩ em có thể sống thanh nhàn thoải mái là vui gì bằng. Còn có lúc làm tình với em, sướng đến chết được.”
      Vốn cảm thấy đau khổ khó xử, Lâm An Nhàn bị câu cuối cùng của Quý Văn Nghiêu làm đỏ mặt.
      “Được rồi, đừng nữa.”
      Quý Văn Nghiêu cười hì hì: “Nếu đem cảm giác chân trong lòng ra sợ em tin . Bởi em hay người giàu có đẹp trai như sao cứ báo riết em buông.”
      Lâm An Nhàn nghe xong, sắc mặt nghiêm túc: “Văn Nghiêu, em biết đối xử với em rất tốt, vô cùng tốt, em cũng phải người vô ơn, nhưng em muốn cuộc sống rối tinh rối mù của mình làm nhiễu loạn cuộc đời của , chia tay em .”

      “Em lại lần nữa nghe, cuộc đời của dù người khác muốn nhiễu loạn cũng gần như thể, em lại có ý gì nữa đây?” Quý Văn Nghiêu vẫn duy trì nụ cười nhưng ngữ điệu thay đổi.
      Last edited by a moderator: 23/4/18

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      “Em tính hòa hảo với Phó Minh Hạo, ấy đến xin ba mẹ em tha thứ để em về nhà họ Phó, chuyện Khúc Duyệt giải quyết xong rồi, ấy đem tất cả hợp đồng ấy có giao hết cho Khúc Duyệt.” Lâm An Nhàn thẳng.

      “Xem ra Phó Minh Hạo hiểu câu có bỏ ra mới nhận lại của . Được, , tôn trọng quyết định của em. Tuy nhiên nếu Phó Minh Hạo ngại làm thằng hèn thích mọc sừng, Quý Văn Nghiêu càng ngại tiếp tục làm người tình của em. Em cứ tự nhiên quyết định, ủng hộ em.”

      Lâm An Nhàn nghe xong lại nổi giận như bình thường, vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ nhìn Quý Văn Nghiêu: “Tội gì phải như vậy?”
      Quý Văn Nghiêu hỏi lại: “Tội gì em lại làm như vậy?”
      “Văn Nghiêu, em có suy nghĩ riêng của mình, nhưng em ngốc nghếch như trước đây nữa, em nghe lời để sử dụng cái đầu đặc cứng của em, vì thế nên cứ mặc kệ em .”
      Quý Văn Nghiêu vừa đến bàn làm việc vừa : “ cũng hy vọng em thực học được cách nghĩ cho bản thân. Em ngồi chờ khoảng tiếng nữa tan tầm cùng ăn cơm, còn chuyện em mặc kệ em, làm được!”
      Lâm An Nhàn im lặng ngồi sô pha xem tạp chí chờ Quý Văn Nghiêu tan tầm, thỉnh thoảng cũng liếc mứt nhìn về hướng . chưa bao giờ thấy biểu nghiêm túc đứng đắn như thé này của Quý Văn Nghiêu.
      Lâm An Nhàn gục đầu ngẫm lại những lời Quý Văn Nghiêu vừa thở dài thôi đồng thời càng kiên định hơn với quyết định của mình.
      Cuộc đời của sống cách nhạt nhẽo gần ba mươi năm qua, chi bằng đánh cược lần, cứ xem như đó là chút kí ức đẹp trong đời mình vậy.
      Phó Minh Hạo hành động rất nhanh, chưa tới hai ngày theo Lâm An Nhàn đến nhà họ Lâm ở tạm.
      Vừa vào cửa, Phó Minh Hạo khóc lóc sướt mướt, quỳ xuống trước mặt cha mẹ vợ xin tha thứ, người đàn ông quỵ lụy như thế còn kêu Lâm Húc đánh mình.
      Nhìn Phó Minh Hạo cực kỳ thành khẩn, Dương Quế Trân cũng cảm thấy ngượng ngùng thể ra lời từ chối chứ đừng đến Lâm Húc cũng gãi đầu phản đối, sao có thể đánh ta.
      Nhà họ Lâm đồng loạt nâng Phó Minh Hạo đứng dậy, tuy giọng điệu còn hơi hung hăng nhưng thái độ cho thấy họ phản đối nữa.
      Lâm An Nhàn ngồi sô pha nhìn tình cảnh trước mắt mặt biểu lộ thái độ gì, , thẳng đến khi Dương Quế Trân gọi: “An Nhàn, ý con thế nào, mấu chốt là cuộc sống của con phải sống sau này nên tự con hãy quyết định, ba mẹ thể gì được.”
      Lâm An Nhàn mỉm cười: “Con sớm muốn so đo, nếu ba mẹ tha thứ chúng con về nhà.”
      Tuy trong lòng Dương Quế Trân có chút luyến tiếc Quý Văn Nghiêu, nhưng ngẫm lại loại chuyện như thế cũng bền vững được, dù sao con và Phó Minh Hạo dù sao cũng là vợ chồng, nếu hợp lại hạnh phúc rất tốt, cũng đành nương bậc thang vòng vo xuống, giữ Phó Minh Hạo ở lại ăn cơm.
      Sau khi ăn cơm xong, Lâm An Nhàn mang theo hành lý chuẩn bị cùng Phó Minh Hạo về nhà họ Phó.
      Vào nhà, Phó Minh Hạo liền với Lâm An Nhàn: “Mấy ngày nay mẹ bị bệnh.”
      Lâm An Nhàn hỏi: “Sao vậy?”
      Phó Minh Hạo kể lại vụ cướp ở cửa hàng của Vương Thu Dung.
      ngờ giữa ban ngày ban mặt mà bọn chúng lộng hành như vậy.”
      Phó Minh Hạo nhíu mày: “ đó, mẹ cũng sợ tới đổ bệnh luôn, nên tiệm ăn phải tạm thời đóng cử, em vào thăm mẹ chút .”
      Lâm An Nhàn đẩy cửa ra nhìn Vương Thu Dung ốm yếu nằm giường, nhàng qua gọi tiếng. Vương Thu Dung hé mắt thấy Lâm An Nhàn, nước mắt lập tức trào ra: “An Nhàn, con về rồi, con nể mặt mẹ ốm đau liên miên đừng so đo, tha thứ cho Minh Hạo .”
      “Mẹ gì vậy, phải An Nhàn về rồi sao, ba con đâu?”
      “Lão già đáng chết đó trừ uống rượu ông ta còn biết quan tâm mẹ chết hay sống sao?”
      xong lại kéo tay Lâm An Nhàn: “Về là tốt rồi, tụi con sống hạnh phúc với nhau nhé, sau này Minh Hạo tốt mẹ dạy nó.”
      Lâm An Nhàn gật đầu đáp ứng rồi cùng Phó Minh Hạo về phòng.
      Thấy Lâm An Nhàn bồn chồn ngồi giường, Phó Minh Hạo hỏi: “An Nhàn, có phải em còn tâm ?”
      Lâm An Nhàn do dự lúc lâu sau mới mở miệng: “Minh Hạo, em biết như thế này là có chút quá đáng, nhưng chúng ta tạm thời có thể cần thực nghĩa vụ vợ chồng được , em thói quen.”
      Phó Minh Hạo nở nụ cười: “ còn tưởng chuyện gì lớn, aiz…, nhất định em chịu khổ ít rồi, em yên tâm trước khi em điều chỉnh lại cảm xúc nhất định miễn cưỡng, nhưng để ngừa ba mẹ nghi ngờ, vẫn ngủ trong phòng.”
      Lâm An Nhàn cảm kích nhìn Phó Minh Hạo: “Minh Hạo, cám ơn bao dung cho em như thế.”
      “Chúng ta là vợ chồng quan tâm nhau là lẽ đương nhiên, em đừng suy nghĩ nhiều, cứ bình tnhx điều chỉnh lại cảm xúc là được.”
      Lâm An Nhàn về nhà họ Phó bao lâu, Phó Lệ Giai cùng Phó Lệ Na cũng đến.
      Thời gian qua, hai người ghé qua nhà mẹ nên biết Vương Thu Dung bị cướp, hơn nữa Vương Thu Dung cũng giận lẫy con nên cho Phó Minh Hạo điện thoại.
      Phó Lệ Giai cùng Phó Lệ Na nghe xong đều sợ hãi: “Mẹ, chuyện lớn như vậy sao báo tụi con biết. Minh Hạo xảy ra chuyện chúng con đến cũng có nguyên nhân. rể cùng Chí Dũng loại chuyện này chúng con nên tham dự, mà Minh Hạo sớm đưa tiền xong rồi, tội gì để mọi chuyện rối tung lên thế.”
      “Bao nhiêu tiền các biết , đưa liền đưa sao?”
      phải bây giờ cũng đưa sao? Được rồi, đề cập chuyện quá khứ nữa, về sau vợ chồng tụi nó hạnh phúc là được.”
      Ba mẹ con khôi phục lại thân thiết ngày xưa, bắt đầu bày bàn chơi mạc chược.
      Bởi vì Phó Nham luôn ở bên ngoài, nên Vương Thu Dung đơn nhớ đến em Vương Thu Tĩnh, liền điện thoại hỏi thăm.
      “Mẹ chuyện gì mà lâu vậy, bằng gọi dì chạy qua đây.” Phó Lệ Na kiên nhẫn.
      Vương Thu Dung vốn là tâm bệnh, tại nhìn nhà đầy người nên bệnh sớm còn, liền vui vẻ: “Mẹ còn thắc mắc sao nhà dì con lại chịu lặng lẽ như vậy, ra Dương Quân bị Văn Nghiêu bỏ rơi rồi!”
      Phó Lệ Giai và Phó Lệ Na đột nhiên lên tinh thần, vội vàng hỏi xảy ra chuyện gì.
      “Cụ thể mẹ cũng lắm, nhưng theo ý của dì con là hình như bạn cũ của Văn Nghiêu trở lại nên quậy tung lên. Aiz,… Mẹ con bé Dương Quân này có mệnh phú quý, Văn Nghiêu tốt như vậy còn giữ đư, lần này hết đường khoác lác rồi.”
      Phó Lệ Giai khẽ cười: “Con rồi mà, làm người nên biết lượng sức mình, bộ dạng con bé chỉ tàm tạm, công việc chỉ có tiếng chứ làm gì có miếng, cái gì cũng kém Văn Nghiêu quá xa, phải chi biết an thận an phận tốt rồi.”
      Ba mẹ con nhất thời ai chú ý vào bàn mạc chược, hăng say nghị luận chuyện Dương Quân. Lâm An Nhàn ngồi bên nghe cũng chen lời.
      Lúc này Phó Lệ Na còn : “ lâu gặp Văn Nghiêu, hôm nào con điện thoại bảo cậu ta đến chơi, nhà ta thể cắt đứt liên hệ với Văn Nghiêu. Còn chị thực mua xe à?”
      Phó Lệ Giai kì cũng động tâm: “Chuyện này phải được rể em đồng ý mới được.”
      Buổi tối chờ lúc Phó Minh Hạo trở về, Lâm An Nhàn hỏi ta: "Minh Hạo, phải còn liên quan gì đến Quý Văn Nghiêu chuyện làm ăn nữa, sao hôm nay hai chị còn muốn tìm ta?”
      Last edited by a moderator: 23/4/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :