[Phiêu lưu - Dị giới] Hiệp ước của thợ săn quỷ - Vân Phong Tiên Quân

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân Phong Tiên Quân

      Vân Phong Tiên Quân Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      11
      [​IMG]
      HIỆP ƯỚC CỦA THỢ SĂN QUỶ

      Tác giả: Vân Phong Tiên Quân

      Thể loại: Phiêu lưu, hài hước, dị năng, dị giới, Machine, Vampire, Psychology

      Hình minh họa: (Chỉ lấy minh họa chứ tác giả còn chưa xem phim này)

      Tình trạng: Chưa hoàn, sụp hố ráng chịu :)))

      Giới thiệu:​

      Tôi là ai???

      Còn đây là đâu????

      AAAAAAAA!!! Con quái vật kia mau biến !!!!

      Mẹ ơi con muốn về nhà, ai đó làm ơn cứu tôi với!!!!!!

      ---

      thanh niên ngoại hình bình thường, sức khỏe bình thường, thành tích bình thường, gia cảnh bình thường, tính cách bình thường nốt – Edward - như bao ngày thực “nghĩa vụ” hằng ngày - ngắm - nhưng bỗng dưng “lỡ chân” rơi vào [Cổng] mà xuyên việt. Đến thế giới lấy Mạnh làm Vương, liên tục chiến đấu với vô vàn loại quỷ, hội ngộ nhiều nhân vật đặc biệt, liệu cậu ta có thể quật mình đứng vạn người hay bị mọi người đè bẹp như gián?

      câu chuyện về hành trình Edward và những đồng đội “bình thường” của cậu ta phấn đấu trở thành [Thần] trong thế giới mới – ExKing.
      Last edited: 19/11/17
      Hale205 thích bài này.

    2. Vân Phong Tiên Quân

      Vân Phong Tiên Quân Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      11
      Chương 1: Xuyên việt

      “Trời ơi, nữ thần Sivia ra kìa!”

      “Nét đẹp lấp lánh như ánh mặt trời của nữ thần làm tim tao thể nào ngừng đập!”

      “Thằng ngu, ngừng đập mày chết lâu rồi còn đứng đây mà ngắm nữ thần à”

      “Mày mới là thằng ngu! Dám đánh tao à!”

      “AAAAA! Nữ thần quay lại nhìn tụi mình kìa! Nữ thần ơi! Nữ thần!”

      “Hú hú Nữ thần”

      Edward liếc đám thanh niên hỗn tạp la hét om sòm phía dưới bị bảo vệ tóm lên phòng hiệu trưởng xơi nước trà vì tội gây mất trật tự nơi công cộng, khẽ nhăn khuôn mặt còn mang nét trẻ con, bĩu môi khinh bỉ. Cái đám này chả có đứa nào thông minh cả, còn dám tranh ngắm nữ thần nữa chứ, đáng đời. Nhìn Nữ thần Sivia trong lòng nắm tay tên hôn phu Oxford đáng ghét lên xe chuyên dụng chuẩn bị về nhà, Edward thở dài tiếc nuối. Nếu phải lúc nãy mất thời gian kêu bảo vệ lại dẹp đám ruồi kia có lẽ mình có thể ngắm nữ thần nhiều thêm chút nữa, đáng tiếc . Tên Oxford kia càng ngày càng quá đáng, hôm nay còn dám nắm tay nữ thần tận ba lần. Hình như rất thích ăn món đậu hũ nhồi thịt của căn tin, có lẽ ngày mai nên cho chút “thuốc bổ” vào đó ha. Từ tán cây rộng thấp bỗng nhú ra bóng dáng lủi thoăn thoắt khỏi tầm nhìn của bảo vệ, ai khác chính là Edward giữ khuôn mặt trẻ con ngây thơ tính kế người khác.

      Edward là thanh niên ngoại hình bình thường, sức khỏe bình thường, thành tích bình thường, gia cảnh bình thường, tính cách bình thường nốt, là thanh niên luôn tuân thủ pháp luật nhà nước, là tấm gương cho trẻ noi theo,…Tất nhiên, tất cả những điều này chỉ là do bản thân cậu tự nghĩ ra thôi. Thực tế, Edward dù năm hai cao trung (17 tuổi) nhưng khuôn mặt vẫn còn mang nét trẻ con rất dễ gợi lên bản tính làm mẹ của phái nữ. Mặc dù khi cậu khẳng định khuôn mặt mình rất bình thường chẳng ai phủ nhận cả đơn giản vì lời “trẻ con” ai lại để trong lòng chứ. Bản thân Edward luôn tự nhận là “tấm gương ưu tú của đất nước cần được những mầm non khác noi theo” nhưng hầu hết người từng gặp cậu đều liệt cậu vào đội ngũ “hàng dễ vỡ cần bảo vệ và trân trọng” bởi vì khuôn mặt lừa tình này.

      “A cục cưng nhận kẹo của chị mà ~”

      là dễ thương~ Ngoan~~”

      Edward vừa kiên nhẫn giữ mặt liệt hi sinh nhan sắc để các em năm dưới tha hồ bẹo má vừa lẩm nhẩm trong lòng kẹo rất mắc có thể bán lấy tiền, nhẫn nhịn nào người em.Bỗng cậu nheo mắt, nhìn theo hướng ngực của em . Em kia khẽ đỏ mặt, che ngực lại, mặc dù em trai này rất đáng nhưng người ta vẫn rất ngại nha, chờ hoài vẫn thấy Edward thu hồi tầm mắt, nhịn được hỏi lại.

      “Em trai em có việc gì à?”

      Edward thầm vui vẻ trong lòng nhưng khuôn mặt vẫn giữ nét ngây thơ, nghiên đầu sang hỏi.

      “Chị có chiếc vòng cổ đẹp đó, chắc mắc lắm nhỉ? Em cũng muốn chiếc vòng cổ như thế, nhưng mà mẹ em cho….”

      đến đây cậu xụ mặt xuống, mắt rơm rớm như vô cùng đau thương làm các em bên cạnh cậu ôm tim cố gắng kiềm chế. Cha mẹ ơi manh quá !!! Em đeo sợi dây chuyền làm sao có thể chịu nổi sức sát thương quá mức lớn tốt cho tim mạch này được nên nhanh chóng đầu hàng, vội rút sợi dây chuyền vừa mua lúc nãy ra tặng cậu.

      “Em trai ngoan mau nhận lấy này”

      “Nhưng mà thế này…”

      “Em nhận chị đau lòng lắm đấy”

      “Đúng đấy, em cứ nhận , sao cả”

      Edward sụt sịt vừa cảm ơn vừa nhận lấy sợi dây chuyền lấp lánh, còn quên tặng miễn phí ánh mắt “thỏ biết ơn” cho đàn em năm dưới sau đó chạy vút . Các em còn ngây ngất vì ánh mắt đáng của “cậu em trai nhà bên” mà hề hay biết mình vừa bị ai đó bán vừa giúp người ta đếm tiền.

      Thoát khỏi tầm ngắm của những sinh vật phái nữ nguy hiểm, Edward vừa dọc hành lang vừa nghiên cứu sợi dây chuyền mới lấy được. Mặt dây chuyền trơn nhẵn nhìn giống như làm từ ngọc giống như những sợi dây chuyền khác mà giống như làm bằng kim loại. Mặt dây chuyền có hình mặt trăng khuyết cùng vật như thanh kiếm đâm xuyên từ giữa được thiết kế vô cùng tinh xảo. Xoa xoa bề mặt, cảm giác lành lạnh truyền từ đầu ngón tay khiến cậu rùng mình giật ngón tay ra.

      “A”

      Ngậm ngón tay vừa rướm máu vào miệng, cậu oán thầm sợi dây chuyền quái quỷ chưa gì hết làm cậu bị thương chợt sửng sốt. hình ảnh lập thể ba chiều người thiếu nữ xinh đẹp nhưng vô cùng tiều tụy ra, ánh mắt người thiếu nữ vô hồn nhưng khi nhìn thấy cậu bỗng lóe lên ánh sáng. Người thiếu nữ nhoẻn miệng cười vô cùng nhẽ nhõm, ánh mắt đong đầy hạnh phúc, khẽ mấp máy môi. Edward trợn tròn mắt, để ý ánh sáng lóe lên từ sợi dây chuyền bao phủ cậu làm cơ thể cậu mờ dần, đến khi nhận ra cậu hoàn toàn biến mất cùng sợi dây chuyền.

      Chết tiệt, hình như có gì đó sai sai ở đây, mau thả ta ra bà già điên kia!!!

      “Đợi lâu, con trai ngoan của ta…”

      Môi khẽ mỉm cười nhìn thanh niên trừng trợn mắt bên kia,tay khẽ vuốt mặt dây chuyền, phu nhân Vessa ánh mắt lần nữa lóe lên hi vọng.

      “…mọi chuyện trông cậy vào con hết đấy, Edward bé bỏng của ta~”

    3. Vân Phong Tiên Quân

      Vân Phong Tiên Quân Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      11
      Chương 2: Bạn mới

      “Nhãi ranh mau đứng lại!”

      “Hộc hộc”

      đường phố đông đúc người qua lại, bóng dáng nhanh nhẹn len lỏi qua dòng người tránh khỏi truy đuổi của đám cơ bắp phía sau. Sara với mái tóc hồng nhạt, khuôn mặt xinh xắn nhưng vì phải sống chui nhủi mà giờ thành mái tóc xám tro, mặt bị bám lớp nhọ nồi cải trang giờ phút này phải chật vật trốn thoát khỏi đám gangster cấp D truy nợ mình. Có thể với lứa tuổi của chỉ cần được chăm sóc như những bạn đồng lứa thể phủ nhận tiểu loli người gặp người thương. Nhưng số phận lại quyết định chỉ là đứa mồ côi cấp E đủ sức mạnh nuôi sống riêng bản thân mình, huống chi lại còn đứa em trai mình thương…

      hề quay lại xem khoảng cách giữa mình và đám gangster như thế nào, Sara vẫn mải miết cắm đầu chạy trong đầu ngừng thầm nhẩm tên em trai mình. Khóe mắt Sara bỗng liếc qua con hẻm nằm khuất đường phố, khóe miệng khẽ nhếch, bàn chân nhanh chóng chuyển hướng. Đường phố bỗng mất bóng dáng màu xám tro nhưng dòng người vẫn hề nhận ra vẫn tiếp tục ai làm việc nấy.

      Đám Gangster cấp D là bang truy nợ khá có tiếng trong khu ổ chuột này, hôm nay chúng được thuê đòi nợ gia đình nghèo nhưng lại có gan trộm của phu nhân ông trùm nơi này mấy món đồ trang sức giá trị bạc vạn. Cứ tưởng gặp món hời khi biết đối tượng được phát chỉ là đứa nhãi ranh ốm yếu chưa phát triển đủ nhưng ngờ con chuột nhắt này lại lẩn trốn quá nhanh làm chúng tốn hết mấy ngày vẫn chưa bắt được. Hôm nay là hạn cuối ông chủ cho bọn chúng để bắt con chuột nhắt kia trả nợ nhưng đến giờ lại mất bóng dáng của nhãi ranh kia, trong lòng sốt sắng nhìn con đường bỗng dưng mất dấu đối tượng, tên đầu trọc đứng đầu bang bắt đầu phân chia thành nhiều nhóm lục soát từng ngóc ngách.

      “Mày nhanh qua kia”

      “Mày, xách mông qua đằng kia tìm nhanh lên”

      “Khốn kiếp lũ tụi mày hôm nay tìm ra con chuột kia sau này đừng hòng sống yên ổn ở đây nữa”

      “Cút nhanh lên lề mề cái gì! Mẹ nó!”

      Treo ngược thân thể lên nóc nhà đằng sau con hẻm nhìn đám đòi nợ bên dưới lăng xăng chia nhau ra tìm mình, Sara cố gắng nín thở hạ thấp tồn tại của mình lại, mồ hôi lạnh từng giọt từng giọt thấm đẫm ướt lưng nhưng hề làm giảm được kiên trì của . Chỉ chút nữa, lũ khốn kiếp mau mau , tao lạy tụi mày.

      “Đại ca, khu này có”

      “Bên này cũng có”

      “Mau! Tất cả qua kia”

      “Dạ”

      Đám Gangster kiếm chác được gì khu này liền nhanh chóng chuyển sang nơi khác tránh để con chuột kia thoát, ảnh hưởng đến danh tiếng của chúng sau này. Sara nén xúc động muốn thở dài nhõm, thả lỏng thần kinh, chân móc lên xà nhà lấy đà chuẩn bị nhảy xuống bất ngờ lưng bị ngoại lực giáng xuống vật nặng.

      Rầm

      “Ugh” Nén xúc động muốn chửi ầm lên, Sara nắm đầu tên củ cải vừa rớt từ trời xuống đè lên người mình bỏ chạy vì lũ đòi nợ bên kia quay lại sau khi nghe thấy tiếng nhà sập.

      “Hộc hộc…Chạy chậm chút…Vị tiểu thư này, tôi chạy nổi nữa có thể dừng lại được ” Chưa bao giờ phải chạy đường dài mà vừa lách vừa leo thế, “em bé” Edward nhanh chóng gục ngã cầu xin Sara.

      được” Môi mỏng lạnh lùng mở ra dập tắt ngay nhúm hi vọng le lói trong lòng Edward.

      Mắt khẽ đảo, đoạn đường nãy giờ giúp Edward hiểu được tình hình bị truy đuổi tại, hề lúng túng, não cậu nhanh chóng phân tích khung cảnh xung quanh tìm ra lối thoát thân nấp tốt nhất để cứu rỗi đôi chân có miếng cơ bắp nào của cậu, ánh mắt cậu bỗng lóe lên tia sáng.

      “Chúng ta lại kia

      Sara nhìn theo hướng bàn tay trắng nõn kia chỉ, mắt mang theo ý nghiền ngẫm nhìn tên củ cải chưa đủ tuổi thành niên phía sau rồi nhanh chóng kéo cậu núp vào góc chết vừa tìm thấy. Nhìn đám Gangster vừa chửi rủa vừa bỏ dần mất hút, Sara thở phào, trái tim kéo căng như dây đàn lúc bấy giờ mới được hạ xuống, khẽ liếc mắt về phía sau rồi buông tay, lạnh lùng tìm hướng về nhà.

      Edward nhìn loli vừa mới được mình cứu mạng mà biết ơn còn ung dung vứt cậu giữa đường mà khóe mắt giật giật, lòng tê tái, vội vàng làm vẻ mặt khó xử lên tiếng.

      “Chị đáng này, em bị mất trí nhớ nên tạm thờ biết nhà mình ở đâu cả. Chị có thể dẫn em về nhà chị được ạ?”

      “….” Nhìn tên củ cải ngoại trừ khuôn mặt nhìn trẻ con hơn cả mình ra, vóc dáng còn muốn cao hơn mình hai cái đầu làm vẻ mặt khó xử giọng nịnh nọt gọi mình bằng chị, Sara cảm thấy thế giới này quá sai rồi. bảo trì trầm mặc mà tự tẩy não rằng tên thần kinh này phải là kẻ vừa mới trong 2s nghĩ ra lối thoát cứu mạng quan trọng. Có lẽ là trốn nhiều lần quá thành tinh rồi. Chắc chắn là vậy! Đúng là biến thái! Phải bảo em trai mình cách xa mới được!

      Thanh niên Edward mặt dày nếu như biết mình bị gắn nhãn biến thái chắc bình tĩnh mà vui vẻ nhảy nhót tiếp tục con đường phá vỡ hình tượng ngây thơ trong sáng trở lại trong mắt Sara.

      “Em là Edward, rất hân hạnh được gặp chị nha!” Cong cong mắt, Edward làm khuôn mặt “thỏ bảo bối” nhìn Sara.

      “….”

      Nhịn buồn nôn, Sara theo thói quen sờ vào nắp cống mặt đất, nhấn vào vị trí cách đó 3 tất. Nhìn mặt đất trước mặt dần tách ra thành đường hầm lại nhìn tên thần kinh đằng sau, buồn phiền thôi rất muốn vứt tên này để làm ô uế tầm hồn ngây thơ của em trai mình nhưng lại thể vì cậu cũng cứu mạng. Nén đau thương cất bước vào nhà, quan tâm nữa.

      “Sara…Vào

      Vừa mới bị choáng ngợp vì cảnh tượng trước mắt, cứ tưởng bị từ chối ai ngờ lại nghe được lời giới thiệu từ đối phương, Edward vui vẻ thôi nhưng khuôn mặt vẫn giữ dáng vẻ mà cảm ơn đàn chị rồi theo đuôi phía sau, hề biết người đằng trước khóe miệng giật đến muốn co rút cơ.

    4. Vân Phong Tiên Quân

      Vân Phong Tiên Quân Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      11
      Chương 3: Quỷ quốc Exking

      “Nhà” của Sara dù vị trí có hơi khác người nhưng điện nước vẫn rất đầy đủ, còn có những vật dụng xa xỉ hơn ở phía ngoài kia rất nhiều. Dù Edward chỉ vừa “rơi” xuống đây nhưng quãng đường gắn bó cùng Sara vừa rồi cũng giúp Edward hiểu được cậu rơi vào khu ổ chuột trong khi tài sản của cậu chỉ là bộ trang phục học sinh và cái nhan sắc lừa bà nội trợ dối em hàng xóm mà thôi.

      Chả buồn tự vấn tại sao cậu như những hùng xuyên việt kia được ăn bát vàng ngậm thìa bạc ngay lúc mới đặt chân lên thế giới mới, dù sao sinh vật phái nữ kia phải chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ cực kì đơn giản là có thể về nhà tiếp tục ngắm nữ thần sao. Cậu chỉ cần tìm ra cái chỉ lệnh gì gì đó là được rồi, chả cần xoắn. Edward vô tư nghĩ mà hề biết cái năng lực thích ứng vô cùng mạnh này của cậu sau này vô số lần cứu mạng cậu khi làm nhiệm vụ.

      Ọt…Ọt…

      “Khụ!”

      “Này…. ừm…Edward cậu…lại đây ăn ” Sara khẽ liếc mắt nhìn tên nào đó dù ngại vẫn cố làm vẻ chính trực, tay đẩy bát súp vừa mới múc từ nồi ra sang bên kia bàn.

      Edward ho lấy lại tinh thần, vô cùng bình tĩnh trang “thỏ ngây thơ” chớp chớp mắt lấy lòng thỏa mãn trả thù vặt khi nhìn Sara lại dấy lên trận buồn nôn trong đáy lòng, vui vui vẻ vẻ sì sụp “ưu nhã” ăn hết bát súp.

      “Ừm..Sara…cậu ở đây mình à?” Sau khi đạt thành hiệp nghị làm tổn hại dạ dày của nhau, Edward tập trung nghiên cứu “nhà mới” của mình, để ý hỏi.

      Lúc nãy vào còn chưa thích ứng được, với lại bụng đói làm cậu quan sát kĩ nơi này, đến giờ nhìn mới nhận ra được trừ cái cầu thang giúp lên mặt đất được gác lại trần nhà nhìn lại nơi đây chỉ có bốn bức tường vầ mấy giá sách. Phòng khách và phòng bếp chỉ cách nhau tấm rèm, nệm ngủ được dựng sát vách tường, đến tội chỉ cần dọn bàn ghế sang bên có thể dựng nệm xuống nằm ngủ.

      Nhìn giá sách đen thui xếp dày đặt sát vách tường có vô số thứ có hình thù kì lạ, Edward tò mò ba bước thành hai lại nhìn cho kĩ những đồ vật ấy. Quái lạ, Sara cũng thích nặn tượng sáp à? Nhìn vật vật tròn tròn như quả bóng được phủ bởi lớp nhung đen bên dưới còn có vệt màu nước chưa khô dưới đáy, cậu liền mở kính tủ lấy ra xem thử vừa thầm nghĩ.

      Bộp

      Edward mắt trợn trắng, miệng còn run lẩy bẩy nhìn về đôi tay còn sính vệt “nước màu đỏ” khả nghi trong khi “quả bóng” từ tay cậu rơi xuống lăn tròn lăn tròn bên cạnh chân, đôi chân khống chế run rẩy như có như .

      “Có chuyện gì vậy?” Sara thu dọn chén đũa nhìn thấy tên thần kinh mới quen lại bắt gặp run cầm cập như vừa gặp quỷ, nhíu mày quay sang hỏi.

      Edward như chưa tỉnh khỏi cơn mơ, theo quán tính quay về nơi có thanh phát ra lại bắt gặp đằng sau Sara cái đầu lâu với đôi mắt vô thần, tóc đen bung xõa che khuất hầu hết khuôn mặt, miệng há to làm lộ cái lưỡi đỏ như máu cười khanh khách, đôi tay xương xẩu vươn về phía cậu quắc quắc tay.

      “….” Mẹ nó!

      Tim vượt đèn đỏ đập quá tốc độ khiến cậu thành công huy hoàng mở to mắt ngất xỉu trước mặt Sara. Nếu cậu có thể thấy được thảm trạng tại của cậu, mặt trắng bệch, môi vì kiềm thét ra tiếng mà bị cắn lại đến rướm máu, mắt hoảng sợ quá độ mà trợn trắng lên, tay vẫn còn dính “màu nước” làm câu bây giờ còn đáng sợ hơn nhiều cái “đầu lâu” cậu thấy, có lẽ tốc độ cậu lên bàn ngắm gà khỏa thân còn nhanh hơn lúc này.

      “Đây là em trai tôi. Em ấy vì sinh non và điều kiện bảo dưỡng cơ thể tốt nên dù 12 tuổi nhưng vẫn ốm như vậy.” Sara khẽ mỉm cười, vừa xoa đầu Elliot vừa giải thích.

      Elliot híp mắt hưởng thụ bàn tay ấm áp xoa tóc mình vừa nhìn chăm chú trai ngồi đằng kia. Từ lúc trai này bước vào cậu chú ý đến rồi, người trai có cảm giác rất yên bình, rất muốn ôm ôm. Nhưng mà hình như ấy thích cậu cho lắm phải, cậu chỉ muốn đến gần mà ấy té xuống đất rồi, nhìn cậu rất sợ sao. Nghĩ đến đây, Elliot buồn bực, đôi mắt phát sáng cũng dần ảm đạm , mặt thoáng xụ xuống.

      Sara cảm thấy được em trai mình trước nay rất ít thể cảm xúc nay lại vì tên thần kinh này mà buồn bực, lòng vừa vui vừa phiền muộn. Vui vì cuối cùng em trai mình vứt bỏ được u ám mà quay về chính phái trở về dương quang thiếu niên, phiền muộn vì người em trai này nâng sợ vỡ ngậm sợ tan, luôn muốn nó vui vẻ thế nhưng tên thần kinh này lại có thể làm em buồn, tức giận trừng mắt Edward ung dung ngồi đằng kia.

      Uống ngụm trà nóng thông họng, Edward vừa lén nhìn em trai của Sara vừa tiêu hóa lời của vừa , bất đắc dĩ nhận lấy cái trừng mắt vô cớ của Sara. là mệt mỏi trái tim mà, cậu già rồi có thể cho cậu giây phút bình yên . Thanh xuân của cậu vì hai tên gia hỏa này mà già hóa rồi.

      “Chào em, là Edward. Rất vui được gặp em.” Ho lấy giọng, đưa tay ra làm quen với thiếu niên có xu thế muốn trở thành người trồng nấm, Edward khẽ nở nụ cười tiêu chuẩn. Đừng hỏi tại sao cậu làm hình tượng “thỏ các kiểu”, lần trước chỉ vì Sara bỏ cậu lại nên mới làm thế trả thù vặt phen thôi, tại em trai này cũng vô tội, còn có tiềm nặng làm “đệ tử” tương lai của cậu nên đương nhiên phải tạo ấn tượng tốt với đối phương rồi.

      “Ugh…” Bị Elliot đột nhiên lao tới ôm chặt làm gân xanh trán Edward nhịn được giật giật, cố kiềm nén cậu ôm Elliot lại vỗ vỗ lên lưng đáp lễ. Chờ lúc thấy Elliot bỏ tay ra mà còn càng ngày càng ôm chặt hơn, đầu cũng dụi dụi vào hõm cổ cậu tìm ấm áp, cơ miệng Edward khỏi rút gân, mắt phát ra tín hiệu cầu cứu mãnh liệt tới Sara lại nhận được cái bĩu môi từ nàng.

      “…” Được rồi, phải là thiếu nữ lạnh lùng gì mà chỉ là loli não chưa đủ phát triển thôi, xin lỗi vì hiểu nhầm!

      “Ừm…Cái đầu lâu kia là sao vậy?” Cố tìm chủ đề để lảng tránh cảm giác ngứa ngáy do tên nhóc con nào đó mang lại, Edward chợt nhớ ra nguyên nhân lúc đầu làm xúc tác máy bơm máu lên tim của cậu bị khủng bố, vừa hỏi vừa vô thức vuốt lưng cho Elliot

      “Hừ! Cậu rớt từ trời xuống nên rớt luôn não rồi à? Ở đây mà biết đó là cái gì” Sara bĩu môi khinh thường.

      “…” mới rớt não! Cả nhà mới rớt não! nhớ tôi là mình mất trí nhớ à? À trừ Elliot ra, dù sao đối với cậu nhóc thân quen bỗng dưng bám lấy như gấu koala, ỷ lại vào mình cậu vẫn rất là hưởng thụ cảm giác này.

      “À, tôi quên. Đây là Exking quốc, là quỷ quốc. Nghĩa như tên là vương quốc quỷ, nơi đâu cũng có thể gặp quỷ. Con người chính là thức ăn của quỷ. Nếu muốn sống sót tại Exking quốc hãy trở thành kẻ mạnh để tiêu diệt quỷ bảo vệ bản thân. cách khác, kẻ mạnh là vương. Cái đầu kia là đầu của con quỷ cấp E do các hùng giết được. Tuy là quỷ cấp thấp nhất, nó còn quỷ cấp D, C, B, A nhưng con quỷ đó rất mạnh, rất ngưỡng mộ bọn họ” Sara vừa vừa thể ánh mắt lấp lánh ngàn sao như gặp chàng trai F4 của đời mình.

      “…” Nhìn biểu cảm của trước mặt càng ngày càng phong phú, Edward cảm thấy tim càng ngày càng mệt mỏi. hùng à? Lấy mạnh làm vương à? Nếu vậy mạnh siêu cấp có thể thành thần ? Mắt lóe lóe Edward bỏ qua cảm giác kì lạ cổ mà tư tưởng bay xa.

      nhà ba người đầm ấm.

    5. Vân Phong Tiên Quân

      Vân Phong Tiên Quân Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      11
      Chương 4: Thức ăn

      Rắc Rắc

      Ầm Ầm

      Gràoooooo!

      Nhìn sinh vật, à , nhìn cái thứ chết lâu rồi – con quỷ trước mặt có bộ dáng giống sư tử, mắt nhuộm đỏ như phát điên nhìn chằm chằm vào bọn họ, xương đâm lỉa chỉa ra bên ngoài bộ da, thân mình nhuốm đen cùng với hắc khói ngừng tuôn trào ra từ lỗ chân lông của nó, miệng tuôn ra thứ chất lỏng kì dị gì đó khi rơi xuống đất làm khói bốc lên xèo xèo, cổ họng ngừng phát ra tiếng gầm gừ vui sướng khi thấy con mồi béo bở, Edward khỏi rùng mình.

      Chắc là trật gân rồi…Nhìn lại bả vai trái sung vù, bầm tím lên, máu như như muốn phá da mà tuôn ra, Edward thầm hít hơi lạnh. Cố động tay che chở cho Elliot nửa tỉnh nửa mê đằng sau mình, lại nhìn Sara ở xa hơn vẫn chưa đứng lên được dùng tay che máu chảy ngừng trán, cậu thầm phân tích lại tình hình vì cớ gì khi nãy yên lành giờ lại đến cái kết cục này. Mắt lóe tinh quang, cậu… thể kết thúc như vậy được!

      Hai tiếng trước

      “Sara, cậu định làm gì vậy?” dạy cho Elliot thắt ngôi sao từ dây thun chợt thấy động tĩnh từ phía bên kia, Edward quay đầu lại hỏi.

      “Ra ngoài.” Sara mặn nhạt trả lời. cực kì buồn phiền, tên này vừa gặp làm dạ dày muốn phun trào mấy lần, giờ lại còn cướp em trai bảo bối của nữa, dù cứu nhưng vẫn rất đáng ghét nha.

      đâu chứ? Lỡ bọn kia lại tìm đến sao? Mà làm gì lại đắc tội với cái đám cao to đen hôi kia thế?” Edward sửng sốt.

      “Đừng lo, bọn chúng tới nữa đâu. Trong nhà sắp hết thức ăn rồi, giờ phải ra ngoài kiếm thêm tinh thạch đổi thức ăn. ” Sara mắt lóe lóe mà khẳng định việc bọn Gangster, rồi bỗng vội bổ sung: “Tất nhiên là cả ba chúng ta chung. Cậu đừng quên là cậu ở nhờ nhà tôi đấy, Elliot cũng phải theo nữa.”

      Sara chợt nghĩ ra cách để lấy lại niềm tin của em trai. có thể thông qua việc chiến đấu với quỷ để cho em thấy người mạnh mẽ, còn cái tên thỏ thần kinh kia chỉ có thể yếu đuối theo sau đợi bảo vệ thôi. Nghĩ thôi là thấy sướng rồi.

      Nhìn Sara mỉm cười trong vô thức mà trán Edward chảy xuống mấy vạch đen. Cái con nhóc này có đúng là bằng tuổi với mình đấy? Người lùn mà não còn hay nghĩ ra mấy thứ kì quái nữa chứ. Mau mau thu lại cái biểu cảm tính kế người khác mặt , thiếu nữ à! Nhìn nhìn lại “đứa con rơi 12 tuổi” dù chìm đắm thắt dây thun vẫn quên dùng ngón chân kẹp quần của cậu, Edward chỉ có thể mặt ngoài trầm mặc trong lòng thét gào.

      Bình ổn tâm tình mà khẽ thở dài nhận mệnh, Edward quay sang hỏi Sara vấn đề thắc mắc từ trước tời giờ: “Kiếm tinh thạch đổi thức ăn? Có phải là tinh thạch lấy được sau khi ghết quỷ Sara? Tinh thạch với thức ăn đổi tỉ lệ ra sao? Mà phải lúc nãy bảo mình chỉ là cấp E thôi sao, làm sao có thể tay đánh quỷ chứ ?”

      “Thức ăn, chỉ có tự săn hoặc giết quỷ lấy tinh thạch đổi. Mà thú có thể ăn cấp bậc cơ hồ toàn từ C trở lên, chúng ta săn được nên chỉ có thể giết vài con quỷ cấp thấp thôi. Yên tâm, nơi chúng ta tôi tìm hiểu kĩ thể xuất quỷ cấp cao ở đó đâu. Còn có...”

      Sara bĩu môi nhìn đến Edward cau mày đằng kia mà mạch đến tủ đồ, đặt tay lên cái rãnh dưới đáy tủ rồi rút ra chiếc nhẫn có hình cung tên màu bạc nhưng bị gỉ sét đôi chỗ vì bị bào mòn bởi thời gian. Đeo nhẫn vào ngón trỏ tay phải, Sara dùng ngón tay cái khẽ vuốt vuốt theo thói quen rồi mỉm cười tiếp: “...ai với cậu chúng ta đánh quỷ bằng tay ? Tôi có vũ khí đặc biệt dù gặp quỷ cao cấp hơn cũng cầm cự được.”

      “....”

      Nhìn vẻ mặt dương dương tự đắc như viết lên mặt mấy chữ “ta đây lợi hại hơn ngươi, hãy mau run rẩy loài người vô dụng kia”, Edward co giật khóe miệng. Thiếu nữ à, còn trẻ, có bệnh phải mau uống thuốc được ngừng! Còn nữa mau thả cái nhẫn kia ra, thấy đứa tội nghiệp đó sắp tróc hết cả lớp bạc rồi hay sao mà còn chà chà nữa vậy!!!

      Tại bìa rừng Fency

      Vút!

      mũi tên tiếp tục lưu loát cắm lên đầu con quỷ sơ sinh. Con quỷ xui xẻo bị bắn ngã vật xuống đất chỉ biết gào thét trong đau đớn đợi làn khói sinh lực màu đen dần rời khỏi thân thể mình cho đến khi chỉ còn để lại hạt tinh thạch năng lượng chứa năng lượng lõi của nó lại mặt đất.

      “Chị hai giỏi quá , đây là con thứ năm rồi đó!” Elliot vỗ tay mắt tràn đầy ngưỡng mộ nhìn chị hai nó. Nó cảm thấy chị hai hôm nay cứ như trúng thuốc kích thích săn với tốc độ rất nhanh so với bình thường. Mặc dù trong lòng nó vẫn nghiêng về trai ấm áp kia hơn, vẫn cảm thấy người trầm lặng bên kia nếu ra tay mạnh hơn rất nhiều nhưng dù sao vẫn nên khích lệ chị hai chút, tim pha lê chị ấy mà vỡ rất khó dán lại nha.

      Sara cầm cung bạc được biến hóa từ nhẫn ma pháp chẳng biết được trong lòng Elliot nghĩ gì lúc này nhìn thấy ánh mắt của em trai mình khỏi hếch mũi lên tự hào. Nếu biết được chắc chắn mỗi cái quần của Elliot ngày hôm sau đều bị rách ngay nơi che chắn bộ vị quan trọng mất. Mau chóng khoe thành tích với tên thần kinh kia nhưng khi quay đầu lại, Sara lại thấy Edward nhìn ở nơi khác chẳng hề quan tâm tới mình, mất hứng bĩu môi nhìn lại phía trước ức lượng lại số ma pháp còn lại của cung bạc, định bụng trút giận lên con mồi tiếp theo.

      Mà cái con người là đối tượng được quan tâm của hai chị em lại chìm đắm trong thế giới riêng của mình. Edward đưa mắt nhìn khung cảnh bìa rừng xung quanh khỏi cảm thán. Sara mặc dù ở số phương diện não có hơi tàn chút nhưng về mảng chiến đấu chắc chắn rất có tiềm năng. Nơi nấp của bọn họ mà Sara tìm được nhìn bên ngoài chỉ thấy dây leo chằng chịt, lá cây ra hoatoar mùi hương ngát san sát nhau làm cả thú lẫn quỷ đều nhận ra mùi của họ cũng như thấy được họ đằng sau bức tường xanh này. Nhưng từ bên trong họ lại có thể nhìn thấy bên ngoài thông qua các kẽ hỡ của lá cây. Góc nhìn tuy chỉ có vài kẽ hở lộ ra nhưng vừa vặn là những kẽ này lại bao quát hết được toàn diện khu vực xung quanh phải chiến đấu của họ.

      Nhìn Elliot hồn nhiên ra bên ngoài nhặt tinh thạch, Edward chợt phát động tĩnh từ bụi cây phía bên kia, lại thấy Sara cũng từ từ nâng cung ngắm bắn về phía đó.

      ổn!

      Mắt chợt lóe, Edward lao nhanh ra ôm lấy Elliot nhưng vẫn kịp né được đòn húc mạnh của bóng đen vừa lao ra. Cậu ôm Elliot bay xa ba thước đập mạnh vào tảng đá lớn phía xa mới ổn định lại được thân mình, nhìn Elliot trong vòng tay vì sát khí bất chợt bùng nổ mà kinh đảm ngất , còn Sara tuy bị húc nhưng bị quán tính theo gió cuốn làm đầu đập vào thân cây cổ thụ đằng sau máu tuôn xối xả chưa thể đứng dậy được. Mồ hôi lạnh thấm ướt cả lưng...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :