1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Hí hí 10 likes r nàng ơi

    2. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      sr các nàng ta làm tóc lâu quá :v giờ mới về
      Chương 47 Chiêu đãi hai người

      Cơ hồ là tất cả mọi người đưa ánh mắt tập trung ở người hai chị em kia. Nam Ca cũng phát hóa ra còn là người quen nha.

      Lệ Sâm vừa mới cứu bọn họ xong, bọn họ đều lời cảm ơn. ngờ tới lúc gặp lại, dĩ nhiên là tại tình huống như vậy.

      Cái người gọi là Thành ca kia u nhìn bọn họ, sát ý trong mắt bắn ra.

      Mặc dù hai chị em kia bị người kiềm chế, nhưng mà cậu em vẫn xông về phía trước bước ngăn trước mặt chị : "Chúng tôi hề trộm đồ của các người."

      "Vậy mày , những vật này là lấy ở đâu?" Kèm theo thanh đồ vật rơi là ít bao vật tư bị ném xuống đất, cậu bé vừa định nhặt lại bị người khác hung hăng đẩy ngã mặt đất.

      "Tiểu Lộ!" Người chị kia trực tiếp đỏ con mắt, quỳ mặt đất muốn túm cậu. Mặc dù thân thể rất gầy, nhưng hai tay mở ra rất có khí thế, nếu muốn thương tổn em trai của ấy trước hết hãy vượt qua thi thể : "Đó là chúng tôi từ trấn tìm thấy!"

      Hai chị em giờ ôm nhau chỗ co rúm lại, tư thế bền bỉ chỉ muốn bảo vệ người thân nhất.

      "Ha ha..." Xung quanh vang lên trận cười, mà ngay cả Thành ca cũng nhịn được cười: "Tô Phương, hai người là từ trấn tìm thấy? là trò cười mà, trong thị trấn kia, tất cả đều là Zombie! Hai người các ngươi chỉ là dị năng hệ thủy có thể làm cái gì? Zombie có đem hai người giết sao?"

      Sắc mặt Tô Phương cùng Tô Hiển lúc trắng lúc xanh, hết đường chối cãi.

      Nhưng mà ít vật tư này phải là các trộm được! Tô Hiển kia cũng là bé trai có khí khái, chỉ vào Thành ca liền mắng: " giữ chúng tôi lại, bất quá chỉ là lấy cớ mà thôi! Chính mình dám vào bên trong trấn chẳng lẽ còn cho nhóm tôi ? Tên hèn nhát!"

      Người gọi là Thành ca cũng phải là dễ trêu, căn bản là muốn cùng Tô Hiển nhảm, hung hãn nhíu mày lại. Liền thấy được Tô Hiển cùng với Mã Hứng Siêu giống nhau, hai đầu gối lún vào trong đất!

      Lập tức cả người cậu bé đều đỏ lên, đau đớn ngã vào trong ngực Tô Phương. Hô hấp cũng thay đổi trở nên khó khăn.

      Nước mắt Tô Phương trực tiếp rớt xuống, chỉ có thể chịu thua: "Thành ca, buông tha cho em trai tôi!"

      "Để cho tôi bỏ qua hai người. Cũng có thể." Thành ca hơi phất phất tay, quả nhiên Tô Hiển lập tức đau đớn như vừa nãy nữa. Lập tức tất cả mọi người nghe được ta : "Tôi muốn cái gì, thời gian qua đều biết phải sao? Phương phương, tôi từ thích ."

      Tô Hiển bởi vì vừa mới chịu áp lực, chuyện vẫn chưa thông thuận. Vậy nhưng cậu vẫn gắt gao túm lấy tay Tô Phương buông ra, đỏ hồng hai mắt: "Chị... Chị thể đồng ý ta... Tên súc sinh này..."

      Tô Phương nhìn Thành ca, ràng bộ dáng rất xa lạ. Trước tận thế, bất quá chỉ là bình thường nhất, được nghỉ nên về nhà với cha mẹ.

      Nhưng mà sau tận thế , mọi thứ đều thay đổi. Cha mẹ biến thành Zombie, chị em bọn họ vì bảo vệ đối phương tự tay chém đứt đầu cha mẹ.

      Tự tay "Giết chết" thân nhân mình, cái loại cảm giác đó như dùng dao cắt thịt, Tô Phương cả đời đều quên được.

      Sau đó, cả thị trấn đều sa vào điên cuồng.

      Chính mình mang Tô Hiển, sinh sống vốn đủ gian nan. Bọn họ chỉ nghĩ đến tìm đủ vật tư sau đó rời chỗ này.

      Lẽ nào, cả đời này đều phải rơi vào hố lửa sao?

      Tô Phương hốt hoảng nhìn xung quanh vòng, tất cả mọi người giống nhau dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn mình. biết mình bị bài xích ra thế giới của họ.

      "Tôi..."

      " phải muốn giữ chúng ta ở lại thị trấn sao? Như thế nào, các người đều tiếp khách như vậy sao?" Tô Phương còn chưa dứt lời, giọng của Lệ Sâm vang lên.

      Thành ca lúc này mới ý thức được, chỗ này còn có hai con "Dê béo" chưa xử lý đâu.

      ta đối với xe thiết giáp của bọn họ đặc biệt cảm thấy hứng thú. Nhưng mà vì biết thực lực của hai người kia, ta chỉ có thể yên lặng theo dõi tình hình.

      Vì vậy ta phất phất tay, có người tiến lại đây.

      " đem hai chị em tách ra giam lại, buổi tối tôi xử lý sau."

      Tô Hiển cùng Tô Phương hiển nhiên là muốn tách ra, cả hai đều ôm chặt đối phương. nhưng mà hai người bọn họ sao có thể địch nổi đám? Rất nhanh liền bị dẫn .

      Nam Ca vẫn đứng ở sau lưng Lệ Sâm, lẳng lặng nhìn.

      có có nhịp tim, có hô hấp, tựa hồ cũng có tình cảm. Nhưng mà ánh mắt cuối cùng của kia nhìn em trai, lại cảm thấy có chút ít quen thuộc.

      Đó là loại xa nhau. So với tất cả lời khác đều khiến người ta rung động.

      Trong đầu Nam Ca lướt qua rất nhiều hình ảnh, trong phòng bệnh trắng xóa, bệnh nhân nằm giường lúc nhìn về phía thân nhân bên cạnh chính là ánh mắt như thế.

      Nhớ tới cảnh tượng kia, đáy lòng Nam Ca hơi khó chịu.

      Thành ca này lát sau hướng về phía Lệ Sâm tới : "Nếu là khách quý muốn ở lại, chúng tôi cũng muốn chuẩn bị chút chiêu đãi hai người. tại trước hết để cho người mang hai người xuống nghỉ ngơi. Lúc tối, có người mang hai người tới tham gia dạ tiệc."

      Dạ tiệc. Nam Ca nhìn chút cái xóm nghèo đổ nát này, nghĩ thầm coi như là dạ tiệc còn có thể có cái gì ngon để ăn?

      Ừm, thứ duy nhất cảm thấy hứng thú, chính là người có dị năng hệ lực lượng trước mặt. Loại hình này còn mới nha, từ trước đến giờ cũng chưa từng ăn. Lệ Sâm cũng chỉ biến sắc ngăn cản trước mặt Nam Ca, gật đầu: "Chúng tôi ."

      Thành ca lâu sau mang người , mà Lệ Sâm cùng Nam Ca lái xe đến cái phòng gạch cũ rách trước mặt.

      Sau khi xuống xe, người trong thị trấn cũng tới quấy rầy hai người. Lệ Sâm kiểm tra phòng gạch chút liền phát sau khi động đất xảy ra. Các can phòng ở đây trong ngoài nhìn vẫn còn tốt nhưng thực tế thể cho người ở.

      Vì vậy liền đem Nam Ca lên xe ngồi xuống.

      Nam Ca còn nhớ đến tình cảnh hai chị em vừa mới bị mang , giống như hiểu hỏi Lệ Sâm: "Thành ca rất lợi hại vì sao thể giết Zombie?"

      Lệ Sâm nhìn về phía Nam Ca, nghĩ tới vừa nãy còn rối rắm vấn đề ăn vài viên tinh hạch có thể chết hay . Ý nghĩ của chuyển biến là nhanh.

      "Con người là động vật phức tạp nhất cũng dễ lý giải nhất. giờ Thành ca kia, bản thân có dị năng còn có người nguyện ý hiếu kính ta, ta muốn vật tư hay muốn đàn bà, thủ hạ cũng tìm cho ta. xem, như vậy ta vì sao còn muốn vào trong trấn chém giết đây?"

      Nam Ca vẫn giống như trong tưởng tượng khinh bỉ dạng đàn ông này. Thành ca tại uy phong đó là bởi vì đám Zombie đều ra khỏi thị trấn. Nếu là bọn chúng lại tiến hóa, ta còn cho rằng cái cứ điểm này có thể bảo vệ được sao?

      Nhưng mà lần này Nam Ca lại có chút hả hê nghĩ, giữ được mới tốt. Mình cùng Lệ Sâm tuyệt đối giúp bọn họ đâu.

      Lệ Sâm nghĩ đến lúc trước hứa hẹn với Nam Ca, từ trong lồng ấp lấy ra túi máu cho : "Đây là ban thưởng."

      Nam Ca vừa nhìn thấy túi máu, con mắt bỗng nhiên sáng lên. Duỗi tay ra tiếp lấy, chuyện lại có đầu óc: "Trước kia tôi vẫn cảm thấy quá độc ác, giờ phát cùng Thành ca so sánh, thực chính là người tốt!"

      Tay Lệ Sâm cứng ngắc, trước lúc Nam Ca nhận lấy túi máu dứt khoát thu trở về.

      Nam Ca nhìn mặt trong nháy mắt lạnh xuống, giống như muốn đem túi máu thả về lồng ấp.

      Mắt thấy thức ăn đến tay, Nam Ca như thế nào có thể để lấy về. Bởi vì hai người đều ngồi ở ghế sau, Nam Ca liền ôm lấy thắt lưng , đổi giọng khác chân thành : " là người tốt nhất đời! ! Ai cũng thể cùng so sánh!"

      Lúc nãy có nhiều người ngăn cản lại như vậy nên Lệ Sâm kịp cẩn thận quan sát Nam Ca chút. tại ở gần mình như thế, Lệ Sâm lúc này mới giật mình cảm thán khuôn mặt thay đổi.

      Bởi vì vừa gầy lại vừa trắng, cặp mắt kia trở nên to hơn, đen bóng đến dọa người. Thế mà ánh mắt lại rất phong phú, lại linh động như vậy. Nhất là khi ngẩng đầu như vậy nhìn mình. Tim Lệ Sâm thế nhưng nảy bịch cái.

      Thân thể Zombie đều mảnh mai như thế sao? Dán lại đây mà vẫn cảm giác được người có mấy lạnh thịt.

      Nhưng lúc nãy nhìn giết Zombie, phải là rất dũng mãnh sao?

      Nam Ca mềm mại đến dạng này, Lệ Sâm còn chưa bao giờ gặp. Cho nên nhất thời kịp phản ứng lại, bị Nam Ca chui chỗ trống cướp túi máu trong tay. Thời điểm Lệ Sâm hoàn hồn hai tay trống trơn.

      Nam Ca cũng ôm tiếp. Mở túi máu ra liền bắt đầu uống, lát sau cũng nhớ tới chỗ khổ sở: "Dù sao tôi sắp phải chết ..." dũng mãnh uống ngụm lớn: "Tôi muốn làm con quỷ no bụng..."

      Lệ Sâm nghi ngờ nhìn chăm chú. Nghĩ tới, chẳng lẽ còn chưa có phát ra biến hóa thân thể ?

      Cũng đúng, là cái đồ thần kinh ổn định. Phỏng chừng chính nhắc nhở cũng có thể lại thấp thỏm đến mười ngày nửa tháng.

      Định cùng chuyện, Lệ Sâm vừa há miệng ra lại nghĩ đến bộ dáng nhào tới, còn có đôi mắt sáng long lanh... Dứt khoát cái gì cũng .

      Nam Ca sợ hãi Lệ Sâm đem túi máu đoạt lại cho nên uống rất nhanh. Chờ uống xong còn lưu luyến liếm liếm vết máu mặt.

      ăn no cho nên tâm tình rất tốt, còn đắc ý tựa lưng vào ghế ngồi nhìn Lệ Sâm: "Dù sao cũng bị tôi ăn hết, đừng nghĩ chuyện lấy lại."

      Ngoài dự liệu của , Lệ Sâm vậy mà còn cười cái.

      " cười cái gì?" Nam Ca chớp chớp con mắt. Trời sắp nhá nhem tối, Lệ Sâm cũng ngày có ăn cái gì rồi, đói bụng sao? Nhìn mình cười lẽ nào liền no bụng?

      "Zombie ngốc." Lệ Sâm cũng chậm rãi cử động thân thể, nhìn ra bóng đêm nồng nặc phía ngoài cửa sổ.

      đợi Nam Ca xù lông, Lệ Sâm tiếp tục : "Tôi có vài kế hoạch, có muốn nghe hay ."

      Nam Ca tò mò dịch tới gần: "Cái gì?"

      ...

      Thời điểm màn đêm rũ xuống, Thành ca thực phái người đến mời hai họ. Đều biết là xe thiết giáp rất quan trọng, Lệ Sâm lái xe đến chỗ rộng rãi tại cổng thị trấn, mang Nam Ca bộ tới.

      Lúc Thành ca vừa nhìn thấy kia hai người qua còn tự chủ được lộ ra bộ dáng tươi cười.

      Buổi tối Nam Ca đổi thân quần áo, vẫn là rằn ri trang phục cùng Lệ Sâm khác nhau lắm. ràng là kiểu dáng rất đơn giản lại có cảm giác quần áo tình nhân.

      Buổi chiều Lệ Sâm quan sát hai giờ, thấy sau khi uống hết túi máu, vết thi bớt thái dương cũng biến mất luôn. Nếu như phải là chính tự kiểm tra lại lần, xác định vẫn có tim đập cùng hô hấp bị hù dọa rồi.

      phải là bởi vì cái khác, cũng là bởi vì bộ dáng Nam Ca bây giờ cùng con người có gì khác nhau.

      Trước khi xuống xe, Lệ Sâm còn dặn dò Nam Ca làm cho núp tốt bản tính thị huyết. Nếu mà hỏng kế hoạch, về sau cho Nam Ca túi máu.

      Nam Ca lại hưng phấn nhìn chằm chằm vị trí Thành ca: "Vậy chúng ta rồi nha, người kia là của tôi nha."


    3. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      @Tôm Thỏ @Dung Nguyễn 1995 @Nhiên Nhiên @lyly @Phuochuyen94 @Su Su
      quà post muộn nè:ex10:

      Chương 48 là thơm

      Lệ Sâm cắn răng, lúc trước còn nguyện ý cho tìm người có dị năng hút máu, bây giờ nghe đối với người đàn ông khác cảm thấy hứng thú, Sao lại cảm thấy trong lòng buồn cực kỳ!

      Thành ca tiến lên phía trước hai bước, cố ra vẻ thận trọng : "Các người tới rất đúng giờ."

      Đây cũng phải là dạ tiệc quý tộc gì, Lệ Sâm nhìn chỗ ở của Thành ca ràng trang trí phen, trong nội tâm khỏi cười nhạo tiếng.

      "Cũng nên để cho mọi người chờ lâu."

      Thành ca dẫn Lệ Sâm cùng Nam Ca vào bên trong, còn giống như vô tình hỏi câu: "Còn biết nên gọi là gì đây?"

      "Lệ Sâm." nhàn nhạt tên mình.

      "A, Lệ Sâm." Thành ca lại nheo mắt lại nhìn về phía Nam Ca, buổi trưa gặp, này giống như lại càng xinh đẹp hơn. Nghĩ đến sau này mình có được như vậy, nội tâm Thành ca có trận kích động." biết bên cạnh với là quan hệ như thế nào."

      Lệ Sâm hơi nhịn được : "Nữ nhân của tôi." Mắt Thành ca sáng lên, quả nhiên ta đoán sai.

      Nam Ca vẫn luôn lời nào nhưng mà thanh đao sau lưng lại vững vàng dựng thẳng.

      đường vào trong phòng, Nam Ca phát bên trong này cũng có dạ tiệc gì, ngược lại là bày biện rất nhiều ghế ngồi.

      Cảnh tượng này ngược lại làm cho thoải mái ít, dù sao những thứ thức ăn của con người kia cũng ăn được. Ngược lại sắc mặt Lệ Sâm lại lạnh xuống vài phần.

      Sau khi ngồi xuống, Thành ca còn sai người khác đưa cho hai người bọn họ hai chén nước, nhưng mà hai người ai cũng uống.

      Nam Ca nhớ tới đôi chị em hôm nay bị mang kia, trong lòng giống như là có vướng mắc nhìn về phía Thành ca hỏi: "Tô Phương cùng Tô Hiển đâu?"

      Thành ca nghe giọng Nam Ca, mặc dù lạnh lùng nhưng mà cái giọng này ta càng ưa thích!

      Vì vậy ta nhân nhượng khác thường : "Bọn họ nhớ lâu, còn bị nhốt đâu. Lát nữa hai người có thể nhìn thấy bọn họ ."

      biết vì sao Nam Ca cảm thấy bộ dạng tươi cười của Thành ca hơi vặn vẹo, biết làm thế nào, để ý giải thâm ý trong nụ cười của ta nên chỉ ngậm miệng lời nào.

      Lệ Sâm ngồi ở bên cạnh Nam Ca, Thành ca phát khí xung quanh người này đè nén, tâm tình tốt.

      Nhưng mà ta vô tình cười cười: "Lệ Sâm, cảm thấy cái căn cứ này của chúng tôi như thế nào?"

      Lệ Sâm nhàn nhạt nhìn ta: "Chỗ này cũng gọi là căn cứ?"

      Thành ca từ trong giọng Lệ Sâm chứa đầy khinh bỉ, lập tức ngồi ngay ngắn lại: "Sao chưa tính là căn cứ? Chúng ta tụ tập bên trong, có người có dị năng thực lực cũng rất mạnh mẽ !"

      Lệ Sâm vừa mới phát ra ánh mắt Thành ca đối với Nam Ca mang tính xâm lược. Mặc dù từ góc độ đàn ông mà xem, phải tại Nam Ca thay đổi trở nên rất đẹp, nhưng là Zombie, kết quả này bao giờ thay đổi.

      Ánh mắt Thành ca giống như là muốn ngấp nghé bảo bối của mình, làm hận thể phát súng kết liễu ta.

      Nhưng mà Lệ Sâm ở lại, vốn chính là có tâm tư dò xét tình huống, còn có cứu đôi chị em kia. Cho nên lúc này tận lực trầm tĩnh : "Cho nên sao?"

      Thành ca vỗ tay cái, ha ha cười: "Tôi thưởng thức dạng người ngay thẳng như ! Thực dám đấu diếm, tôi nhìn hai người cũng là có người bản lĩnh, bằng các người ở lại đây với chúng tôi? Về sau chính là cánh tay phải của căn cứ này."

      Nam Ca khỏi nghĩ đến Trần Bạch Kiêu, người kia hẳn là lãnh đạo của căn cứ thượng kinh ? Nhìn chút người ta khí độ phi phàm, nhìn lại chút Thành ca này...

      cái thị trấn cũ rách, đám điêu dân cộng thêm người lãnh đạo tự đại. ta cũng biết xấu hổ đây là căn cứ? Nam Ca, con Zombie còn thèm thừa nhận đâu!

      Lệ Sâm lại trực tiếp cự tuyệt, chỉ hỏi: " cũng biết , nếu muốn chúng tôi ở lại các ngươi phải trả giá những thứ gì."

      Thành ca cười đến con mắt cũng thấy nữa, còn tới gần giọng cùng Lệ Sâm : "Cái mà căn cứ khác có thể cho là cái gì nha? Đơn giản chính là vật tư cùng người có dị năng bảo vệ mà thôi. Căn cứ của chúng tôi cũng giống thế!"

      Nam Ca nghĩ thầm, người này còn đem mình trở thành lãnh đạo?

      "Có cái gì giống?" Lệ Sâm hỏi lại.

      Thành ca ý tứ sâu xa cười cười, lập tức cùng Nam Ca : "Còn đợi lát nữa mới có thể ăn cơm, bằng xung quanh đây dạo trước? Đàn ông chúng tôi còn có chuyện phải ."

      Từ khi Nam Ca ngồi xuống liền lặng yên tiếng động cảm nhận lần, xung quanh đây có ít người có dị năng, còn cảm nhận được vị trí Tô Phương cùng Tô Hiển.

      Dù sao cũng có hứng thú với ăn cơm nên đứng lên với Lệ Sâm: "Vậy tôi ra ngoài trước."

      Lệ Sâm gật đầu, trong mắt tràn đầy ân cần: "Đừng xa quá."

      Nam Ca khụ tiếng. chưa từng quên lúc ở thôn mỏ đá, bản thân vụng trộm chạy trốn thiếu chút nữa là rơi xuống vách núi.

      "Biết rồi."

      Nhìn rời đầu cũng quay lại, Thành ca cuối cùng cũng thả lỏng với Lệ Sâm: "Tôi cũng cần cùng quảng cáo gì, để cho trực tiếpkiểm tra hàng luôn."

      Lệ Sâm cảm thấy giải thích được. Kiểm hàng? thị trấn này của ta có vật gì tốt?

      nhìn thấy Thành ca phẩy tay, ngoài cửa liền xuất đám người tới, còn là đám con .

      Những này đều mặc đồ rất ít, cũng cẩn thận trang điểm qua. Mười mấy tuổi đến ba mươi mấy tuổi đều có, tư sắc còn sai.

      Thành ca cười tủm tỉm, ánh mắt từ người các quét qua còn cho các ngồi ở hai hàng ghế trống kia.

      Cuối cùng Lệ Sâm cũng hiểu ra mấy cái ghế này là chuẩn bị cho ai.

      "Đây là ý gì?" Lệ Sâm mặc dù đoán được chút, nhưng tin nổi... Nhân tính của đám người này vặn vẹo như thế.

      Thành ca lúc này cũng chú ý tới, Lý Tình vậy mà lại ở giữa đám con , giờ phút này nháy mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Sâm.

      " thấy mấy này như thế nào?" Thành ca khen ngợi các : "Đây đều là những người xinh đẹp nhất căn cứ, hơn nữa loại hình nào cũng có. muốn mảnh mai hay là đầy đặn, căn cứ đều có thể thỏa mãn ."

      xong Thành ca còn muốn vỗ bả vai Lệ Sâm nhưng lại bị ánh mắt trừng trở về.

      Trong lòng Thành ca lộp bộp tiếng, chủ yếu là ánh mắt Lệ Sâm đáng sợ, trong khoảng thời gian ngắn ta cũng biết nên cái gì mới tốt.

      Lúc sau lại nghĩ, bên trong này đều là người của mình, mình còn cần phải sợ Lệ Sâm chỉ có mình?

      Vì vậy ta lại cười rộ lên: " cũng đừng cảm thấy kinh ngạc. Sau tận thế, đàn ông như chúng ta, như thế nào cũng phải hưởng thụ lần. xem, chỗ này của tôi cung cấp phục vụ có phải so với căn cứ khác cao cấp hơn nhiều?"

      Thành ca còn chỉ vài trong đám người : "Các ấy đều có chồng, nhưng mà biết vì sao các ấy ngồi ở đây ? Đều là chồng các ấy đưa tới, xem, người ta đều để ý còn để ý cái gì."

      Lệ Sâm giận đến thể kìm lại được. May mắn Nam Ca bị dụ , nếu để cho nhìn thấy những thứ này, là... làm bẩn mắt !

      Thành ca thấy Lệ Sâm chỉ nhìn mình chằm chằm cũng chuyện, vẻ mặt bí hiểm. ta nghĩ thầm, chẳng lẽ là động lòng rồi?

      Cũng đúng, đàn ông phải đều thích thứ này sao? Nhìn bạn của ta kia cũng là da thịt mềm mịn, nếu mà ta ở lại, về sau mọi người còn có thể cùng nhau chơi đùa nha.

      "Nghĩ sao rồi, có phải rất mê người hay ?" Thành ca cười đến vô lại, duỗi duỗi tay liền có hai uốn éo vòng eo qua.

      Mạt thế mới qua đến hai tháng mà đám người nơi này mất hết tính người rồi.

      Thành ca liếc nhìn Lý Tình cái, coi như bán cho ta cái nhân tình: "Còn phục vụ khách quý ."

      Lý Tình cực kỳ mừng rỡ, nở nụ cười sáng lạn tới. Chỉ hận thể trực tiếp dán vào người Lệ Sâm.

      Nhưng mà đợi ta đến gần, Lệ Sâm giống như là trốn bệnh dịch : "Cách xa tôi chút."

      Tay Thành ca vốn còn sờ soạng người hai kia, nghe vậy cũng tức giận nhìn về phía Lệ Sâm: " có ý gì?"

      "Đây mới là lời tôi phải hỏi mới đúng." khinh bỉ quét vòng qua đám con kia, cuối cùng đưa ánh mắt rơi mặt Thành ca: “ đây là... Dạ tiệc?"

      Thành ca đầu tiên là sững sờ cái, sau đó lập tức bật cười: "Đương nhiên! Nhưng đây chỉ là món ăn khai vị! Tôi cảm thấy, đến lúc dạ tiệc nhất định thích !"

      tại tâm tư giết người Lệ Sâm đều có, nửa điểm đều cười nổi chỉ cảm thấy thị trấn này lạnh lẽo cực kỳ.

      Sau hồi, Thành ca mới nghe được : "Chỉ sợ làm thất vọng rồi, tôi đối với dạng tiệc này, chút hứng thú cũng có."

      ...

      Sau khi Nam Ca từ trong nhà ra cũng cảm giác được có ít người nhìn , cảm giác của nhạy cảm hơn ít. Thời điểm nghiêm mặt chính là mỹ nhân lạnh lùng.

      Dùng vài thủ đoạn và mấy lần tăng tốc, cắt đuôi được mấy người theo . Sau đó lập tức đến chỗ nhốt Tô Phương.

      ra là nhốt cũng chỉ là cái phòng cũ rách, bên ngoài bị khóa lại.

      Loại khóa này đối với người có dị năng hệ phong chỉ cần lưỡi dao gió là mở được, nhưng mà Tô Phương thuộc hệ thủy nên bó tay hết cách.

      giờ nhìn thấy Tô Hiển, biết tình huống bây giờ của Tô Hiển như thế nào rồi, lại biết vận mệnh của mình là cái gì. trốn ở góc tường ôm đầu gối, chỉ hy vọng Thành ca quên mất .

      Đột nhiên cửa truyền đến tiếng khóa bị bổ ra, Tim Tô Phương đều nhảy vọt lên đến cổ họng rồi. Ai biết thời điểm cửa mở ra nhìn thấy lại là mặc trang phục rằn ri.

      này, cũng có ấn tượng. Hôm nay người đàn ông của ấy còn cứu mình cùng Tô Hiển.

      Nghĩ đến mình nhu nhược đến việc cảm ơn đều chưa từng, xấu hổ cúi đầu.

      Nam Ca đem thanh đao thả lại vào trong vỏ còn quay đầu nhìn cái khóa kia cái. Nghĩ thầm, cũng quá chắc chắn mà.

      Khi vào vẫn quên đóng kỹ cửa lại, lúc từ cao nhìn xuống Tô Phương, Nam Ca ý thức được hình như mình có lời gì hay để cùng này.

      Tô Phương cũng chuyện, hai người cứ giằng co như vậy nửa ngày, Nam Ca vậy mà lại ngồi xuống.

      dựa vào cực kỳ gần, Tô Phương chỉ cảm thấy bên cạnh có cảm giác mát mát truyền đến. Nhưng mà coi như là muốn dịch cũng được, bởi vì lúc này còn dựa ở góc tường đây.

      Nam Ca hơi chịu được dụ hoặc của máu Tô Phương, người có dị năng hệ hỏa đều có vị máu có hương vị nóng hừng hực, mà hệ thủy đem lại cảm giác thuần khiết hơn nhiều, nhàng mà sung sướng.

      Cứ ngồi ngửi như vậy, đôi mắt Nam Ca xuất tia máu đỏ sậm, còn tiến lại gần cổ Tô Phương tham lam hít sâu.

      Đó cũng phải là hô hấp mà chỉ là cảm nhận mùi máu ở trong thân thể ấy lần.

      Ừm, hương máu ngửi thơm như thế khẳng định là ăn càng mĩ vị .

      Tô Phương quả thực là bị dọa ngốc rồi. Đây là... Xảy ra chuyện gì? , thế mà dán vào cổ mình hít lấy hít để.

      Trời ơi, đầu nghĩ được gì rồi!

      đợi hỏi có phải là nghĩ nhiều hay , Nam Ca cuối cùng cũng mở miệng, giọng còn hơi khàn khàn: " là thơm."

    4. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      Trời ơi, đọc xong rồi lại kéo lại đọc từ chương trước vì thích quá
      fear thích bài này.

    5. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Đại mỹ nữ nc ơi, còn có thể mất mặt hơn nữa . là xấu hổ giùm đó
      Alice Huynhfear thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :