1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Meohoangngungoc

      Meohoangngungoc Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      1,342
      CHƯƠNG 117

      Edit: Meohoangngungoc

      Mà những thị vệ theo hộ tống bên cạnh xe ngựa, xem ra lối ăn mặc phục sức đều là người trong cung Bá Di quốc.

      có thể thản nhiên ung dung lớn mật đường như thế này, cũng biết là có quan hệ sâu xa gì với tộc Bá Di, quả nhiên là có gì sợ hãi sao?

      Dường như nhận ra ánh mắt của Phi Yến, ánh mắt cũng hơi có thay đổi, nhếch môi vén mành lụa mỏng lên hướng tới Kiêu vương trắc phi điểm nụ cười, sau đó mành lụa lại buông xuống như cũ, xe ngựa lại tiếp tục phóng nhanh về phía trước.

      Khi xe ngựa của Phi Yến tới dịch quán, liền nhìn thấy trước sân dịch quán mới xây đậu sẵn mấy chục chiếc xe ngựa trang hoàng sang trọng.

      Nhân dịp Kiêu vương khởi xướng thương lộ, cho nên có rất nhiều thương nhân của Bá Di qua lại Kinh thành Hoài Nam để giao dịch buôn bán. Dịch quán mới xây này là từ Kiêu vương xuất tiền ra giúp đỡ Bá Di quốc dựng lên.

      Tòa nhà ba tầng mang theo phong cách kiến trúc của người Hán, cùng đứng chung với các tiểu lâu thấp bé xung quanh tạo nên tương phản rệt. Trước kia quan lại đại Tề thường tự cho mình là thanh cao hơn người, khinh thường tập quán của Bá Di quốc là quái đản khác người cho nên xem trọng mối bang giao này. Nhưng từ khi Kiêu Vương đến nơi này, tích cực tiếp xúc tạo mối quan hệ tốt đối với phiên bang. Bằng chứng ràng nhất là từ khi Phi Yến đến đây nhận được đãi ngộ cực kỳ chu đáo.

      Nhưng mặc dù vậy, vẫn yên lòng để cho mình mình, nghĩ đến đó trong lòng Phi Yến nhất thời ngọt ngào, lần này phải ở lại Bá Di quốc tới hai ngày, giờ mới có xa nhau nửa ngày thôi nhưng trong lòng có chút nhớ nhung.

      Đúng lúc này phía bên kia Vệ Tuyên thị vừa xuống xe ngựa, ngẩng đầu nhìn qua thấy Phi Yến đáy mặt lên vẻ ngỡ ngàng.

      Lúc này trời bắt đầu vào xuân, những trang phục nặng nề của mùa đông còn nữa, Phi Yến thân quần dài áo lụa mỏng, dáng người lại cực kỳ yếu điệu, mái tóc được chải rơi nhàng theo kiểu Yểm Nguyệt tuy đơn giản nhưng độc đáo ,chỉ cài lệch viên trân châu lớn , toàn thân từ xuống dưới cũng chỉ có đeo tay đôi vòng ngọc tinh tế ,thoạt nhìn đứng giữa đám thị nữ của Bá Di đầu cắm đầy hoa lá lại có vẻ cực kỳ tao nhã, da thịt trắng noãn lại thêm tóc đen như mực nhìn càng thêm vô cùng mịn màng.

      Nàng xuống xe, liếc mắt cái liền nhìn thấy Vệ Tuyên thị xuống xe ngựa cùng với công chúa A Dữ.

      Nàng cũng biết thời điểm ở Hoài Nam xảy ra chuyện gì, mà giờ bộ dáng nàng ta cùng Vệ Tuyên thị rất thân mật với nhau.

      Xem ra tuy rằng Phàn Cảnh bên ngoài đầu hàng đại Tề, nhưng dã tâm bên trong là , kết nam giao bắc, Phu nhân Định Bắc hầu quả thực bận rộn.

      A Dữ nhìn thấy Phi Yến, đáy mắt thoáng chốc tối sầm lại, nhìn dáng vẻ yếu đuối của nử tử trước mặt, tuy tươi cười nhưng ra vẫn đứng ở đằng xa, ngay cả miễn cưỡng chào hỏi cũng lười làm.

      Nhưng mà Vệ Tuyên thị vẫn tỏ ra thân thiết như trước: “ Muội muội dạo này hình như được bồi bổ tốt lắm?Mấy ngày gặp lại thấy thanh tú thêm vài phần, làm cho người ta ngưỡng mộ.” Vệ Tuyên thị thân thiết lôi kéo tay Phi Yến, cười nghĩ đến đây lại có thể được nhìn thấy muội muội, là vui mừng, lát nữa tìm được chỗ trống, chúng ta cùng nhau uống trà được ? hẹn mà gặp, quả là đúng lúc!” xong đưa tay chuẩn bị kéo Phi Yến theo mình.

      Phi Yến mỉm cười hơi hơi nghiêng người tránh bàn tay của nàng ta, rồi cảm tạ lời mời của Vệ Tuyên thị, bảo mình đường có chút mệt mỏi do say tàu, cho nên mạn phép về phòng trước nghỉ ngơi.

      Bàn tay Vệ Tuyên thị vì kéo hụt mà khựng lại giữa trung, hơi cứng lại chút, ý cười mặt giảm dần, lạnh lùng nhìn theo bóng dáng Phi Yến…

      Dịch quán này có tên là “ Chiêm Nguyệt lâu”, Phòng thượng hạng dành cho khách gồm có hai tòa tiểu lâu độc lập ở hai bên, Phi Yến cùng Vệ Tuyên thị mỗi người ở bên. ra điều này thể ý tứ của nữ Vương Bá Di, chính là đối với Kiêu Vương cùng Nam Lộc công đều công bằng như nhau, đều xem trọng hai bên ai hơn ai.

      Cùng theo Phi Yến lần này có mười thị nữ, mỗi người đều là người được chọn lựa cẩn thận trong phủ, Bảo Châu dẫn người trước quét tước dọn dẹp trước sau sạch , lại đem áo ngủ bằng gấm cùng màn che đem theo từ vương phủ bố trí bày biện chu toàn trong phòng ngủ của Trắc phi, phân phó các thị nữ dọn dẹp sắp xếp lại bàn sách, rồi lại dùng thảm nhung do Tây Vực tiến cống phủ lên lớp

      Đây đều là do Kiêu vương sớm dặn dò Ngụy tổng quản cố ý sắp xếp mang theo, Bá Di là nước có độ ẩm cao, Phi Yến trời sinh thể hàn, sợ nàng ở đây lâu ngày tay chân bị nhiễm lạnh, cho nên chuẩn bị sẵn nhiều đồ chống lạnh.

      Đợi đến khi người hầu bỏ Hương đậu khấu vào lư Hương đốt, hương thơm lan tỏa khắp phòng, Bảo Châu mới mời Trắc phi lên lầu rửa mặt chải đầu chút, sau đó nghỉ ngơi.

      Phi Yến rửa tay lau mặt xong, thay áo rộng thùng thình, sau đó đẩy cửa số dựa vào lan can trông về phía xa ngắm cảnh, phong cảnh bên ngoài Chiêm Nguyệt lâu này quả nhiên là đẹp sao tả xiết.

      Từng ruộng lúa nước trắng lóa liên tiếp kéo dài tới chân núi xa xa, mà dưới chân núi cũng màu trắng Sương mù phủ kín, có đôi cò trắng giương cánh bay lượn về phía chân trời.

      Thu tầm mắt nhìn lại gần, ở bên dưới Chiêm Nguyệt lâu dường như là tiểu đình dùng để ngồi nghỉ ngơi đàm đạo, tuy được xây bên cạnh đình đài lầu các xa hoa nhưng vẫn còn in hằn dấu vết của thời gian.

      Mà lúc này tiểu đình gần chật kín chỗ ngồi, chiếc bàn đá phát ra tiếng đàn cổ, tiếng đàn cầm văng vẳng, sắc nhàng như muốn lan tỏa vào trong gian, làm cho người nghe có cảm giác như muốn hòa mình vào thiên nhiên, quả nhiên là có vài phần sảng khoái mạnh mẽ, thực là hợp cảnh hợp tình.

      Phi Yến nhắm mắt lắng nghe hồi, trong lòng hơi bội phục. Thường tiếng nhạc lên nỗi lòng, từ sắc có thể nghe ra được nhân phẩm của người chơi. So với Kiêu vương người này cũng là tay hảo cầm, nhưng tiếng đàn kia lại quá mức xảo trá, cho dù thanh nghe như vương vấn như nỗi buồn, nhưng thể che giấu được nội tâm cứng cỏi vô cùng.

      Người nọ ở dưới lầu, trước sau cũng chỉ mỗi điệu nhàng như thế, nghe thế nào cũng là tâm tư coi thường danh lợi của bậc cao nhân. Thế nhưng….Phi Yến trong lòng cũng biết được vị Diệu Nhàn đạo trưởng kia cũng chẳng phải tiên nhân thoát tục hồng trần gì, tâm tư của tuyệt đối thua kém Hoắc Tôn Đình.

      Vừa nghe qua đoạn, Phi Yến nhận ra ngay đó chính là khúc nhạc thuộc triều cũ “Tư cố nhân” (đại khái là Thương tiếc người xưa). Khúc nhạc này ra có chút tích, vào thời triều cũ có đôi bạn tốt là Nguyệt Nha và Phi Bạch Chính, nhưng Phi Bạch Chính chịu thuận theo triều đình, liều chết đầu hàng, nguyện trung thành với phản quân, cuối cùng bị sát hại tàn nhẫn. Nguyệt Nha nghe tin bạn thân gặp nạn, ba ngày thương tiếc, dùng tiến đàn lên nỗi lòng đau xót, nhớ lại những kỉ niệm ngày xưa của hai người mà gảy nên khúc nhạc bi thảm như vậy.

      Khúc nhạc này có luật quãng rộng, rất khó đàn theo tiết tấu nhanh và cũng được lưu truyền phổ biến. Nhưng được Diệu Nhàn tấu lên cách lưu loát sinh động, liền mạch dứt khoát như mây bay nước chảy. Cũng khó trách vì sao có thể huấn luyện ra đám nhạc sĩ câm điếc như vậy, đúng là cao thủ tinh thông luật.

      Chỉ là lúc này đây, khúc nhạc đó cũng có chút hợp tình hợp cảnh. Vì nàng chính là con của danh tướng triều cũ, trong mắt người đời phụ thân nàng chính là vì chống lại nghịch tặc Hoắc gia mà bỏ mạng, nàng thân làm con những bảo toàn danh dự cho cha mình mà lại còn gả cho tên giặc con nhà họ Hoắc.

      Thanh càng lúc càng ai oán dường như càng gợi lên những hồi tưởng đó, thầm lặng lẽ khuấy động tâm tư lúc nào ai hay biết.

      Phi Yến nhìn vị Diệu Nhàn đạo trưởng đánh đàn kia, trong lòng nhiều cảm khái, suy nghĩ có chút bồi hồi.

      Nhưng nàng cũng có xuống lầu. Lúc này ở dịch quán Bá Di mà đánh đàn đương nhiên phải do hứng thú, mà chắn chắn là có mưu đồ, thanh kia phát ra như muốn dẫn dụ cá cắn câu, chỉ biết là nam nhân áo trắng thoát tục như tiên nhân kia lại muốn câu con cá lớn cỡ nào?

      Phi Yến chờ cũng lâu lắm, lát sau phía bên kia tây lầu liền có nha hoàn thân cận của Vệ Tuyên thị xuống lầu, đến chỗ đình mời Tuyên Minh qua chỗ tây lầu đàm đạo.

      Khi Tuyên Minh lên tây lầu phía trước, mắt phượng khẽ nâng, nhàng liếc nhanh qua chỗ cửa sổ nơi Phi Yến đứng. Nhưng lúc này đây, bóng dáng người vẫn đứng lắng nghe đàn bên cửa sổ còn, chỉ thấy nhành trúc che nghiêng phía bên ngoài hơi lay động mà thôi.

      Vào thời điểm buổi tối, các đầu bếp trong Vương cung Bá Di nhanh chóng chế biến các món ăn đặc sản của địa Phương, chuẩn bị chu toàn để khoản đãi các nhóm khách quý ở dịch quán.

      Lúc này trong phòng có đến nửa là những nhân vật có tiếng tăm ở Hoài Nam, những người này Phi Yến đều từng gặp qua. Lúc mọi người đến đại sảnh, Phi Yến được mời đến ngồi ở bàn chính, các món ăn tinh xảo đầy màu sắc cũng đều được mang lên.

      Chỉ thấy chân dê được ướp nước tương và các loại thức ăn khác đem lên nướng, chuối tây được cắt thành từng lát xếp lá tre.Có loại quả có vỏ cứng rắn biết tên là loại trái cây gì được bổ làm đôi, thịt quả trộn với cơm và tôm, thịt được thêm các loại gia vị hương liệu, đem nhồi lại trong vỏ. Còn có món cá nướng tiêu được cắt thành từng khúc được trưng bày, cùng với canh đầu cá tỏa hương thơm nức, còn có các loại mỹ thực đặc sắc được bày biện la liệt bàn.

      Dân bản xứ ở đây có sở thích ăn cơm dùng tay bốc, xé thịt cũng bằng tay. Chẳng qua ở dịch quán tại hầu hết là quan lại đại Tề, chủ yếu là người Hán cho nên chuẩn bị đũa ăn.

      Mà Vệ Tuyên thị bên kia lại tự mang theo bộ muổng đũa bằng ngà voi được khảm đá quý rất công phu,vật dụng vừa tinh xảo phục trang lại đẹp đẽ. A Dữ công chúa cũng thực là ham học hỏi, nàng ta sống lâu ở Phương bắc, cũng chưa từng có cơ hội gặp những dịp tụ hội nhiều nhân vật nổi tiếng dường này, cho nên cực kỳ lo sợ, nhìn thấy Vệ Tuyên thị như vậy cũng nhanh chóng hối thúc thị nữ của mình lấy ra bộ đồ ăn quý hiếm giống như thế kia để lấy thể diện.

      Bảo Châu nhìn A Dữ đúng là vừa mắt. Dám khuyên Trắc phi của mình tái giá cho trượng phu của nàng ta, thiên hạ này rộng lớn như vậy đúng là loại người nào cũng có, biết xấu hổ! Lập tức cam chịu yếu thế, đồ đạc nàng mang theo từ Kiêu vương phủ chính là để đựng các món ăn được trong cung ban thưởng, chén bát đều được làm bằng sợi tơ vàng, hoa văn được khắc cực kỳ tinh xảo, chỉ là thổ hào địa phương mà đòi sánh bằng sao?

      Chỉ có Phi Yến là chăm chú quan sát động tác của hai người nữ quan Bá Di, thấy các nàng rửa tay xong dùng loại lá cây đặc thù để lau tay, trước mặt cũng hề có muổng đũa gì cả. Nàng nhớ tới lúc trước mình từng có xem qua bản đồ, đột nhiên nhớ tới chuyện, đó chính là nhập gia phải tùy tục, lệnh cho Bảo Châu mang đồ ăn đến, lại gọi thị nữ của Bá Di đứng cạnh đó bưng tới cái chậu sành để rửa tay sạch , rồi cũng bắt chước theo dáng vẻ của nữ quan Bá Di,bốc cơm lên nhàng đưa vào trong miệng.

      Hành động vừa phát ra, thấy hầu hết nữ quyến Hoài Nam có mặt ở đó đều trố mắt nhìn nàng. A Dữ lại xém chút nữa bật cười, lòng thầm nghĩ, đúng là có quy củ, màng đến phong thái của quý nữ đại Tề lại học kiểu cách của bọn man di.

      Nàng tuy rằng cũng coi như là “Rợ Bắc”, tuy phải là người hán, nhưng từ sau khi gả cho Phàn Cảnh cực lực hán hóa, phép tắc lễ nghĩa đều có khuông có phép, cho nên tương đối nhạy cảm, thấy Phi Yến bên này cư xử như vậy lại xem thường vô cùng.

      Nếu là người khác làm động tác này khó tránh khỏi việc vụng về thô thiển, nhưng tay chân Phi Yến thon dài, trong ống tay áo cổ tay mảnh mai uyển chuyển như ngọc, lại thêm hai vòng ngọc leng keng chạm vào nhau, quả nhiên là cảnh đẹp ý vui. Hơn nữa từ thần thái đến cử chỉ của nàng đều tự nhiên phóng khoáng, hề có cảm giác kệch cỡm, dường như hoàn toàn bị các món ăn đặc sắc của Bá Di hấp dẫn.

      Việc này khỏi khiến cho các nữ quan Bá Di đứng xem liên tiếp gật đầu. Mấy năm nay cùng Hoài Nam giao hảo, nữ quyến của các quan lại đến Bá Di du ngoạn cũng ít, nhưng chưa từng có người nào dân dã như Kiêu vương trắc phi, biết tôn trọng tập quán của Bá Di. Bây giờ xem ra nữ quyến này làm cho người khác ngạc nhiên ít.

      Kiêu vương trắc phi này đúng là có phong cách của phu nhân danh tướng.

      Nhìn đến đây nàng cười khẽ : “ ra là Vương phi, đúng là khí chất hơn người, lá cây mà hạ quan dùng để chà lau hai tay chính là cây Hương loa diệp, trước làm sạch tay sau đó dùng tay bốc cơm ăn, là truyền thống của Bá Di ta, ý nghĩa chính là thể thành kính đối với mẹ thiên nhiên, cho nên dùng tay để bốc thức ăn dâng lên, mùi vị cơm thoang thoảng xen lẫn mùi Hương hoa diệp, hương vị lại càng thơm ngon, ngờ trắc Vương phi lại có thể cảm nhận được khác biệt này.

      Phi Yến cười : “ Hương vị quả thực có vị ngon mát lạnh, tộc Bá Di đối với nghệ thuật ăn uống là có chỗ độc đáo.”

      Bên này nữ quan cùng Phi Yến cười thân thiện rôm rả, bên kia vị khách quý hạng nhất thường xuyên lui tới Nam Lộc công phu nhân lại nhất thời vắng vẻ.

      Vệ Tuyên thị ở bên chậm rãi buông đôi đũa bằng ngà voi trong tay xuống, trong lòng biết lần này xem ra gặp phải kỳ phùng địch thủ!

    2. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Liệu Phi Yến có thành công nhỉ.

    3. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      Hay quá. Hóng màn đấu trí của Phi Yến với Vệ tuyên thị và Diệu Nhàn.
      Thanks editor nhé. hạnh phúc khi lại được chờ đợi chương mới mỗi tuần.

    4. Handy

      Handy Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      33
      Các nàng ơi cho mình hỏi câu ngu ngơ. Trắc phi là thiếp thôi đúng ko ạ?
      susu thích bài này.

    5. Cloe

      Cloe New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      4
      cám ơn bạn nhận lấp hố tiếp nhe :yoyo52:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :