1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bùn loãng cũng có thể trát tường - Vô Tụ Long Hương

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Celesta

      Celesta Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      59
      Ngoại truyện: Quỳ Hoa bảo điển

      Sau khi Quỳ Hoa Bảo Điển lưu truyền giang hồ, khiến cho thiên hạ mơ ước săn lùng, có tên vọng tưởng độc bá võ lâm, mới tìm kiếm thu thập tất cả những bản Quỳ Hoa Bảo Điển, chỉ để lại quyển, còn lại đốt sạch.

      Về sau, bản Quỳ Hoa Bảo Điển này bị người đoạt tới đoạt lui.

      Người đời sau biết tình, nghe nhầm đồn bậy, lại truyền rằng Quỳ Hoa Bảo Điển do thái giám viết ra. Tính ra vậy cũng hoàn toàn sai, Mộ Dung Hòa Chính quả từng là thái giám. Chẳng qua về sau lại gây ra hiểu lầm lớn hơn, chỉ có thái giám mới có thể luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, làm khổ ít người.

      kẻ tên là Đông Phương Yếu Bạch chiếm được bản Quỳ Hoa Bảo điển này, vì tiết kiệm thời gian, vừa bắt được sách chưa kịp xem vung kiếm tự cung. Đến lúc mở ra trang thứ nhất, hàng thứ nhất đầy đủ, chỉ còn có ba chữ rất mơ hồ nghĩa. Dù sao phải ai cũng biết quý trọng sách vở, lại thêm sách này bao nhiêu năm qua lưu lạc qua tay biết bao nhiêu nhân sĩ võ lâm, xương cốt còn lại như thế này cũng giỏi lắm rồi.

      Đông Phương Yếu Bạch sau hồi kiểm tra cẩn thận, nhận ra đại khái câu kia là mấy chữ ” “## này công, ## cung”. thầm gật đầu, câu đầu tiên chắc là muốn luyện công cần tự cung

      Đông Phương Yếu Bạch chiếu theo Quỳ Hoa Bảo Điển luyện thành tuyệt thế võ công, lại càng tin tưởng rằng những kiến giải của mình là đúng, vì vậy rút bút ra viết xen vào mấy chữ cho đủ “dục luyện thử công,tất tiên tự cung” ( muốn luyện công này, cần phải tự cung)

      ( màn ảnh xuất hình ảnh quay lại : Mộ Dung Hòa Chính lúc mới bắt đầu viết sách, để ấn bản đầu tiên gia tăng số lượng độc giả, thúc đẩy các vị đại gia bỏ tiền ra mua sách của nàng, nàng mới vung bút viết mấy câu ” “luyện hảo thử công,trại quá tác quan” ( Luyện tốt công phu này, ai có thể đấu nổi)(chữ 宫 ( cung) và chữ 官 ( quan) nhìn qua hơi giống nhau)

      Từ đó về sau, bản Quỳ Hoa Bảo điển sửa đổi bắt đầu lưu truyền hậu thế (So với Đông Phương Yếu Bạch, Cao Ngạc cũng viết tiếp mấy hồi sau của ” Hồng Lâu Mộng”, nhưng có phần thà hơn)

      Lời lẽ sai trái truyền lâu cũng có thể biến thành chân lý, vì vậy đa số mọi người đều vung đao tự cung.

      Bọn họ nào có biết rằng, nếu tự cung, cũng thể thành công, cho dù tự cung, vị tất thành công, nếu tự cung, chỉ đành vào cung.

      Mặc dù tự cung nhưng cũng rất nhiều kẻ luyện công thành công, đại bộ phận đều đổ xô tới hoàng cung xin làm hoạn quan. Lại vì sư nhiều cháo ít, để tranh đoạt cơ hội, hết thảy bọn chúng đều tâm cơ ngoan độc, bày mưu tính kế, cửa sau, lợi dụng quan hệ, cho nên đám người có thể tiến cung được đều là những kẻ giả dối, trong đó nổi danh nhất là Ngụy Trung Hiền. Đại Minh triều bị hoạn quan nhũng loạn, cuối cùng vào diệt vong.

      Chỉ sợ Mộ Dung Hòa Chính bao giờ ngờ tới chuyện này, mà chắc nàng cũng chả quan tâm.

      Lại mấy trăm năm qua , rất nhiều bị chôn vùi trong bụi bặm lịch sử, đồng thời lại có rất nhiều bị bóp méo, trộn lẫn với nhau, thành đám hỗn độn phức tạp. Ở Hồng Kông Trung Quốc có người tên là Kim Dung nhân nghe được số truyền thuyết ở bên ngoài, liền viết bộ “Tiếu Ngạo Giang Hồ”, lại mang Đông Phương Yến Bạch và Đông Phương Bất Bại trộn lại thành người.

      Vì thế cái người mấy trăm năm trước được người Hoa tự hào, bắt dị tộc kính ngưỡng, danh hiệu vinh quang đó liền biến thành truyện cười.

      Nếu Mộ Dung Hòa Chính sống đến tận bây giờ, nhất định phải hung hăng đạp cửa vào cho Kim Dung đấm. Về phần có khôi phục danh dự hay , hẳn nàng cũng để ý.
      Hale205 thích bài này.

    2. Celesta

      Celesta Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      59
      Truyện bên lề

      1. số thực

      Mộ Dung đại bá ” Tiểu Chính chẳng qua bắt đổi tên sản nghiệp thành tên nàng, kỳ chúng ta thích tiêu xài thế nào nàng đều mặc kệ”

      Người hầu nhà Mộ Dung : ” Nô bộc nhà bọn họ ngộ cực kỳ tốt, con cháu mà được vào làm còn tốt hơn. Lúc đấy vì thải bớt người làm mà tốn ít công sức”

      Các vị hương thân : Cái Bang phúc lợi tốt lắm, địa vị cũng cao, chỉ cần nghèo là có thể vào Cái Bang.

      2 nghi hoặc của Yến Vương

      Trước khi chết, Yến Vương triệu kiến Trịnh Hòa, : ” Trịnh Hòa, trẫm sắp quy thiên, rốt cuộc ngươi có thể cho trẫm biết, ngươi có phải là nữ nhân hay . Đừng bắt trẫm mang theo bí này xuống mồ, trẫm chết cũng nhắm mắt á”

      Trịnh Hòa gật đầu đáp phải.

      Yến Vương vui mừng : ” Quả nhiên là như thế, vẫn là trẫm khôn ngoan nhất, kẻ giống nữ nhân chút nào như ngươi mà cũng bị trẫm nhìn thấy, có thể trẫm sống uổng xong rồi đột ngột qua đời.

      3. Tâm của Trình mụ mụ

      Ta dạy dỗ Dục Chi thường ngày ôn nhuận như ngọc, nhân phẩm đoan chính, lại biết thương xót chúng sinh, mọi người đều là Bồ Tát đầu thai. Có điều kẻ làm mẫu thân như ta cũng vui vẻ cho lắm, đứa này quá hoàn mỹ, chưa bao giờ phạm sai lầm, cũng khoan dung mọi lỗi lầm của người khác, hoàn mỹ đến mức thế gian này chưa từng có, đến gần chỉ sợ thế là khinh lờn . Hài tử nhà người ta làm việc gì xấu đều chạy về chui làm lòng mẫu thân làm nũng, mà bản thân ta đường đường là mẫu thân lại chỉ có thể lòng kính ngưỡng nhi tử của mình

      Cho đến năm mười tám tuổi, liên tục có người đến nhà cầu thân, lại quan tâm. Thậm chí có nữ tử được ta ngầm đồng ý cởi hết quần áo nằm giường , lại giống hệt như tượng gỗ, mí mắt cũng động đậy, chỉ nhàng nhắc nhở nàng cẩn thận kẻo bị cảm lạnh. Sau đó chẳng gì cả, làm ta xấu hổ đến mức ba ngày dám nhìn mặt . Ta nghĩ có khả năng đúng là thế thân hạ phàm của Bồ Tát đầu thai .

      Ta với phụ thân cơ hồ tuyệt vọng, là con trai độc nhất của chúng ta, lại thể bắt lấy vợ, Trình gia chắc tuyệt tử tuyệt tôn.

      Sau đó lại tới Yến Vương phủ hành nghề y, trong lúc loạn lạc, lại mang đồ đệ là Trịnh Hòa về nhà lần, đó là tiểu nam hài mũm mĩm. Lần đầu tiên ta mới biết, hóa ra Dục Chi cũng có cảm xúc.

      Trịnh Hòa vừa gặp lão gia nhà ta kêu lên ” Sư phó, người phụ thân của sư phụ cũng có cái hương vị này. Ồ, lại còn nồng đậm hơn cả ngươi”

      Ta thấy sắc mặt Dục Chi hơi thay đổi chút, có phần thích, lại mang chút khẩn trương.

      Tiếp theo Trịnh Hòa : ” Bất quá ta vẫn thích ngươi nhất, nồng, nhạt, rất vừa phải”

      Sắc mặt Dục Chi hòa hoãn lại, hình như mới thở phào nhõm.

      Lúc hai người bọn họ ở chung với nhau cũng rất kỳ quái, Trịnh Hòa hình như chẳng coi Dục Chi giống như thần thánh, mà tùy ý sai bảo , toàn dùng những lời lẽ thô tục để đối xử với hết lần này tới lần khác.

      Đương nhiên Dục Chi vẫn dễ dàng tha thứ, có điều cái thái độ dễ dàng tha thứ đó lại giống thái độ lúc đối xử với người khác, lại toát ra cảm giác vô cùng dung túng thân thiết. Dục Chi còn có thể nhíu mày vì Trịnh Hòa, có thể cười thoải mái, lại có thể lắc đầu nhăn nhó thôi. Càng ly kỳ hơn nữa, chính là Dục Chi lại ngủ chung với Trịnh Hòa. Trước kia, đối với mọi người nhà ta, phòng của giống như phòng thờ vậy, ai dám tùy tiện bén mảng tới.

      Ta cơ hồ cảm động đến rơi nước mắt, rốt cuộc kẻ đánh vỡ hào quang của Dục Chi tới, con ta phải Bồ Tát, ràng là con người.

      Cho nên, tuy Trịnh Hòa cực kỳ vô lại, có thể làm thánh nhân phát điên, ta lại cố gắng đối tốt với . Chẳng qua ta tiếc Dục Chi sớm gặp , nếu gặp phải thang thuốc mạnh mẽ này, chừng con cháu ta lớn đùng rồi.

      Ngày hôm đó, nhận được tin của A Quý gửi về, ta suýt phát điên. Sao lại có thể như thế. Con ta sao có thể thành loại người như thế ? Nếu như Trình gia ta nhất định vô hâu, ta thà để cho giống như thần tiên ngồi bàn thờ cúng bái. Ta cực kỳ nổi giận vôi vàng chạy tới Nam Kinh, trong lòng hận Trịnh Hòa muốn chết, cũng hối hận muốn chết. Tại sao ta có thể quên. Cho dù thuốc tốt đến đâu, ăn nhiều cũng có hại, đáng lẽ ta phải ngăn chặn bọn chúng sớm chút.

      Mấy ngày nay tâm tình đột nhiên chuyển sang vui vẻ trở lại, ngờ Trình Hòa hóa ra lại là nữ nhân. Ta cao hứng muốn hát, hóa ra con trai ta cũng thích con . Ta sắp có con dâu, sau này còn có thể ôm cháu chắt.

      Ta vui mừng khôn xiết nhìn cảnh Dục Chi bái thiên địa, buổi tối ta và lão gia hai người ôm nhau khóc rống lúc, rốt cuộc chúng ta đợi được tới ngày hôm nay, rốt cuộc có thể đối mặt được với liệt tổ liệt tông.

      Có điều, tại sao lại thành như thế. Nàng, nàng, nàng lại là người của nhà Mộ Dung ? Ngày đó lục lại gia phả làm thuốc của tổ tiên, lòng ta lại chìm xuống tận đáy cốc, đến khi biết nàng còn dùng thuốc tránh thai, tim ta còn tìm thấy chỗ nào để mà rơi xuống nữa. Phải dùng hai viên “Tốc hiệu cứu tâm hoàn”, rốt cuộc tim ta mới có thể nổi lên đập tiếp.

      Sau ta muốn để cho Dục Chi nạp thiếp, Dục Chi chịu, mà Tiểu Chính tuy đồng ý, nhưng lại chịu cho bọn họ ngủ cùng Dục Chi, thế cũng chẳng khác gì. Ai dza, xem ra Trình gia ta chắc phải tuyệt hậu.

      nghĩ tới là nghĩ tới, bọn họ Tây Dương hồi, cuối cùng trở về ôm theo đứa cháu cho ta. Ta lại phải dùng thêm hai viên “Tốc hiệu cứu tâm hoàn”, mới có thể kéo được trái tim bay bổng bầu trời trở về.

      Về sau, ta có bốn cháu trai và cháu , mà Dục Chi càng ngày càng giống người thường, quan hệ với chúng ta cũng thân mật hơn rất nhiều.

      Cảm tạ Tiểu Chính, chẳng nhưng sinh cho ta nhiều cháu, lại còn trả lại cho ta đứa con trai.

      Kế hoạch ” Mộ Dung tuyệt đại” vạn tuế.
      Hale205 thích bài này.

    3. nguyenhuyen9305

      nguyenhuyen9305 Active Member

      Bài viết:
      89
      Được thích:
      112
      bạn sưu tầm thêm nhưng truyện của tác giả Vô Tụ Long Hương nha, truyện của tác giả này toàn truyện hài bựa hay lắm ý.
      Celesta thích bài này.

    4. Celesta

      Celesta Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      59
      @nguyenhuyen9305 bộ này mình đọc lâu lâu lâu lắm rồi ý, bh lục lại ít thấy. Okie, để sưu tầm và thỉnh thoảng đọc lại tưởng nhớ :p
      nguyenhuyen9305 thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ta đọc bộ này phải 6-7 năm rồi ý.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :