1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên nhanh - H] Hạ Cơ - Tưởng Cật Đa Đa Nhục - Thế giới 2: Chương 1-2

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tề Thiên Vi

      Tề Thiên Vi Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      46
      :yoyo36::yoyo60:Aaa mình bóc tem nha ahihi có chương mới nữa quá ,edit ơi cố lên nha

    2. Tuyết Nhu

      Tuyết Nhu New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      9
      Lọt hố , chúc hố đông khách nha:yoyo45::yoyo45:

    3. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      Chương cuối

      Editor: Trang Thái


      Mềm mại như vậy, mượt mà như vậy nằm trong tay biến đổi muôn vàn hình dạng.

      "Hạ Cơ, ở cùng êm rất hạnh phúc." Lực đạo tay Hạ Bách vẫn chưa thả lỏng, liền thâm tình thổ lộ, điều này làm cho Hạ Cơ có chút hiểu được.

      Hạ Cơ ngơ ngác nhìn Sở Bách phía . Mày kiếm mắt sáng, mũi cao thẳng, nghe người có dáng vẻ như thế là người rất có trách nhiệm.

      "Em cũng rất thich ." Thích đến mức phải thể, thích đến mức thể nhìn cùng người khác kết hôn, thích đến mức nguyện vì mà tha hương, bỏ lại tất cả bạn bè. so với tất cả mọi người cộng lại còn nặng hơn.

      Đáng tiếc Sở Bách nghe được đoạn sau. Linh hồn Hạ Cơ tựa như con gió phiêu đãng bay ra ngoài.

      Đây là lần đầu tiên Hạ Cơ lấy thân thể của mình cùng Sở Bách hoan ái. Nhìn nam nhân mến trần trụi đối mựt với mình, mặt Hạ Cơ cần thoa phấn cũng đỏ bừng mãnh.

      Bàn tay to của Sở Bách còn đặt cơ thể ngừng xoa nắn. Hơn nữa còn ở chỗ hai luồng nhũ phong cao ngất lưu luyến tha, Hạ Cơ bị sờ đến mức muốn khóc. Sở Bách vùi đầu vào giữa ngực , ngừng liếm cắn, phát ra tiếng nước mập mờ. Sau đó ngậm viên tiểu hồng mai vào miệng, hút lấy hút để. Hạ Cơ vừa cúi đầu thấy vậy quả thực là mắc cỡ chết được.

      Lửa nóng phía dưới cũng gắt gao ma sát với hoa tâm. Cơ thể nhạy cảm của Hạ Cơ sớm phun ra từng cỗ dâm dịch làm ướt đẫm côn thịt của Sở Bách. Giữa hai người càng thêm trơn trợt.

      Sở Bách đối với chuyện này là quen tay hay việc, thoáng đỡ lấy eo hạ Cơ liền đem chính mình đưa vào. Chỉ thoáng con đường bên trong Hạ Cơ bị lửa nóng lắp đầy. Gậy thịt của đối với Hạ Cơ còn xa lạ gì, đối với này dị vật này vừa liếm lại hút, thoải mái khiến Sở Bách nhịn được phát ra tiếng kêu đau.

      "Bách ca ca, trướng." Hạ Cơ tựa hồ chịu nổi, cầu xin Sở Bách buông tha.

      Tuy rằng trong ngày thường Sở Bách đều tỏ ra là người khiêm tốn, nhưng nếu ở giường hung mãnh chút sao có thể chấn phu cương. Dừng lại vài giây để Hạ Cơ thích ứng, sau đó liền ngừng trừu cắm. Tác phong mau chuẩn ngoan trong thương trường cũng bị dùng vào chuyện này.

      Đôi chân trắng nõn của Hạ Cơ khoác lên vai , run rẩy. Đầu ngón chân nhịn được co rút, nhìn qua phá lệ đáng thương. Đáng tiếc lúc này Sở Bách còn là người biết thương hoa tiếc ngọc.

      Mỗi lần tiến vào đều phải được mỵ thịt thịnh tình hoan nghênh ngậm chặt côn thịt của , dùng mọi thủ pháp hầu hạ. Mỗi lần rút ra đều phải cực lực giữ lại, gắt gao ngậm há miệng. Dâm dịch theo gậy thịt của ra ngoài sớm làm ướt đẫm chỗ nệm dưới thân.

      Hạ Cơ lúc đầu còn y y nha nha đến bây giờ chỉ có thể há to miệng thở dốc, chút thanh cũng thể phát ra. Cả người bị Sở Bách hung hăng làm ngay cả ngón tay đều lười động.

      Làm nữ nhân của mình đến mức tê liệt, nhận ra điều này làm cho Sở bách vừa lòng thôi. Bởi vậy mỗi lần đâm vào càng dũng hung mãnh, sức nhẫn nại cùng kéo dài, lực đạo cũng chưa từng giảm xuống.

      ‘Hạ Cơ’ đứng cạnh nhìn hai người làm tình ngừng nghỉ này mà buồn bực. Sở Bách dũng mãnh như vậy, lúc mình ở dưới thân sao lại có thể thừa nhận được? Đêm tân hôn mạnh mẽ như vậy, Hạ Cơ có lẽ là hài lòng. Cho dù Sở Bách biết đau lòng , nhưng mỗi khi đưa mắt nhìn lại thấy ánh mắt vẫn luôn luôn tình.

      Nhiệm vụ này lại chấm dứt, Hạ Cơ về hệ thống nghỉ ngơi. Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, trong lòng Hạ Cơ lại càng thêm trống rỗng, cũng may là có cái hệ thống này có thể cùng vượt qua những tháng ngày dài đằng đẵng, cái này có phải cũng là loại hạnh phúc hiếm có ? Đời người đúng là đơn như tuyết.


      Thủ Lĩnh Thổ Phỉ - Chương 1

      Editor: Trang Thái


      Lần này Hạ Cơ tỉnh lại có mây mắn như trước kia. Bên trong nhà giam tối tăm ẩm ướt, những thanh gỗ mục nát tản ra mùi rất khó ngửi. người Hạ Cơ cũng sạch là bao, đâu đâu cũng là dấu vết của đất cát.

      "Tiểu thư, người tỉnh rồi, dọa chết nô tỳ." Bên cạnh nàng là tiểu nương mặc trang phục nha hoàn, mặt còn lấm tấm bùn đen.

      Hạ Cơ sờ sờ mặt mình, phải nàng cũng có dáng vẻ như vậy chứ?

      "Chúng ta ở đâu?" Nguyên chủ có lẽ là chủ nhân của nha hoàn này, Hạ Cơ ổn định lại giọng .

      "Tiểu thư, chúng ta bị thổ phỉ bắt lại." Giọng của nàng này hung hăng lên."Xe ngựa của chúng ta trượt xuống sườn núi, lại xui xẻo đụng phải hai đám thổ phỉ đánh nhau, bên thắng chỉ đem chúng ta nhốt lại, mà bọn hạ nhân cũng đều bị chúng bắt làm việc. Tiểu thư hôn mê tỉnh, nô tỳ chết cũng muốn rời khỏi tiểu thư, cho nên mới bị nhốt ở đây với người.”

      ra là vậy. Thân thể này vừa nhìn liền biết chính là được nuông chiều từ , tuy bàn tay hơi bẩn nhưng giấu được vẻ trắng mềm như ngọc.

      "Thiếu trại chủ." Hai tên gác cửa đồng thanh lên tiếng .

      dáng người cao lớn xuất ngoài cửa. Hạ Cơ ngẩng đầu nhìn về phía người tới, người mặc bố y, mày rậm mắt sáng, cao lớn vững chãi mang theo ba phần khí chất hiên ngang. Dáng vẻ như vậy rất dễ khiến người ta tin phục.

      "Tiểu thư tỉnh?" Thanh trong trẻo lạnh lùng, hoàn toàn giống người lớn lên từ đám thổ phỉ.

      "Ngươi nhìn thấy sao?" Nhốt người ở cái chỗ này còn giả bộ làm người tốt, Hạ Cơ có thể có ngữ khí tốt mới là lạ?

      "Nếu tỉnh vậy tiểu thư có muốn viết phong thư để người nhà tới đón về."

      "Đón về? Ngươi thả ta về? Muốn điều kiện gì, ." Hạ Cơ trực tiếp thẳng vào vấn đề.

      "Tiểu thư nóng tính. Thất tiểu thư mặc y phục đẹp đẽ quý giá, dĩ nhiên là phải nương nhà bình thường. Chỉ cần ba trăm lượng hoàng kim, tiểu thư có thể cùng người nhà vui vẻ đoàn tụ." Ba trăm lượng, khẩu khí cũng .

      Hạ Cơ vừa mới xuyên qua, lai lich của nguyên chủ lắm, nhưng tơ lụa người tuy bẩn nhưng lại rất thoải mái. Như vậy ba trăm lượng kia có lẽ là có vấn đề gì.

      "Công tử nhìn cũng giống người đọc sách, sao lại đãi khách ở loại địa phương này, muốn ta viết thư nhà, cũng nên để ta ở nơi tốt hơn chứ."

      "Là tại hạ suy nghĩ chu toàn, xin tiểu thư thứ lỗi." Nam nhân chắp tay với Hạ Cơ, " Người đâu, mở cửa."

      Cửa được mở, Hạ Cơ thẳng ra ngoài, vừa rồi cái nha đầu kia cứ kéo tay nàng lắc đầu.

      "Tiểu thư, cần." Hạ Cơ chỉ cho là nàng ấy sợ hãi.

      "Yên tâm, chờ lát nữa ta đón ra ngoài." Hạ Cơ vỗ vỗ tay nàng, sau đó rút tay mình ra bước đến chỗ nam nhân.

      Tần Thời bình thường sử dụng loại thủ đoạn này nhưng tại cũng còn cách nào khác. Tuy sưn trại của bọn họ đúng là rất giàu có, nhưng mắt thấy quốc gia có chiến , huống hồ bọn họ lại ở gần biên cươngng, thể cảm tạ nghề chính của thổ phỉ, muốn cướp nhiều tiền tài chút, để ngày sau còn có cái để xài.

      Trong phòng rộng thoáng sạch , giấy bút chuẩn bị đầu đủ nhưng Hạ Cơ lại biết viết cho ai.

      "Aizz…ta , ngươi gọi như thế nào?" Hạ Cơ dùng giọng điệu làm nũng hỏi.

      "Tần Thời."

      "Tần nào? Thời nào?" Hạ Cơ truy hỏi đến cùng.

      "Tần triều Tần, Thời trong thời gian."

      "Vậy năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?" Hạ Cơ muốn dời chú ý của .

      "Tiểu thư hay là cứ viết trước ." Tần Thời cười trả lời.
      Happyanh, Mê Sắc, Mật ^ Mật30 others thích bài này.

    4. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      Chương 2

      Editor: Trang Thái


      "Chuẩn bị tiếp nhận cốt truyện." Hệ thống cuối cùng cũng xuất .

      Hạ Cơ nhắm chặt hai mắt nằm lên bàn. Tần Thời nhìn nha đầu kia ngất liền ngất im lặng hồi.

      ra nguyên chủ là nữ nhi duy nhất của tể tướng đương triều, lúc ngang qua con đường này bị sơn tặc bắt cóc. Tể tướng đương nhiên là dùng tiền chuộc nguyên chủ về.

      Nhưng đánh chết cũng ngờ được là Tần Thời lại từng có hôn ước với nàng. Tần Thời nguyên là con trai độc nhất của Tần đại tướng quân, bởi vì Tần đại tướng quân bị người hãm hại, Tần Thời được hạ nhân mang theo sau đó bị vứt bỏ tại thôn . Ngay lúc đó thủ lĩnh sơn trại trùng hợp ngang qua, nghe được đứa tiếng khóc của trẻ con, lại thấy đứa này xinh xắn đáng yên, dưới gối cũng có con, liền đem Tần Thời về nuôi.

      người của đứa bé có khối ngọc bội, bên khắc hai chữ Tần Thời, trại chủ lấy đó làm tên đứa bé.

      Tần Thời năm nay tuy quá mười tám, nhưng đem sơn trại quản lý gọn gàng ngăn nắp. Phạm vi mười dặm xung quanh, ai có thể phân cao thấp. Ngay cả trong những thôn xóm ai cũng khen tốt, quan hệ giữa với quan địa phương cũng tệ. Còn có mấy lần Huyện lão gia muốn mời tới làm bộ khoái, như vậy nếu gây án mạng cũng có thể dễ che giấu.

      Lần này Tần Thời theo nghệp cũ cũng là bất đắc dĩ. Xung quanh chỉ có vài cái thôn , có thể kiếm được bao nhiêu bạc. món trang sức của tiểu thư nhà giàu có cũng đủ cho nhà bình thường ăn năm.

      Cùng phù tá tân hoàng đăng cơ, Hạ Tể tướng và Tần Tướng quân là bằng hữu nhiều năm, thấy ông ấy bị chết oan rất đau lòng, lập tức phái người tra án này. Quả nhiên để ông tra ra án này có oan tình.

      Hạ tể tướng phái người vụng trộm tìm kiếm con trai của bạn tốt, nghĩ tới chính là kẻ bắt cóc nữ nhi mình – Tần Thời. Nghĩ đến bạn tốt là người thẳng thắng vô tư, làm việc quang minh lỗi lạc, con của lại vào rừng làm cướp, đau lòng thôi.

      Sau đó ông đưa Tần Thời vào quân doanh còn hủy bỏ hôn ước giữa hai người, gả nàng cho con trai của vị quan lớn khác, cũng là thanh niên tài tuấn.

      Tần Thời hổ danh là huyết mạch của tần đại tướng quân. Khi quốc gia gặp nạn, dũng giết địch, xâm nhập vào trong trại địch, chiến công hiển hách. Năm sáu năm sau, dùng thân phận tướng quân trẻ tuổi nhất khải hoàn trở về.

      Hạ Tể tướng thấy Tần Thời đạt thành tựu đương nhiên vui vẻ thay bạn tốt. Mà Tần Thời khi biết Hạ Cơ sớm gả cho người khác khó tránh khỏi đau lòng.

      Cho dù sớm biết, dựa vào thân phận của lúc ấy, muốn cưới nữ nhi của tể tướng đương triều đúng là mơ ước viễn vông. Mà , cũng thể để Hạ Cơ chờ . Tuổi thanh xuân của nữ nhân là quý báu nhất, nếu thể kiếm được công danh trở về, chẳng phải là làm trễ nãi người ta.

      Hạ Cơ gả cho người, trôi qua cũng tốt. Nữ nhân cổ đại rất hiếm khi được ra ngoài, tất cả đều là nghe phụ thân . Nhưng mà tướng công của nàng trước mặt nàng là dáng vẻ khác, sau lưng lại là bộ mặt khác. Muốn cưới nàng chẳng qua cũng chỉ vì muốn đường tắt để con đường quan trường của được bảo đảm. Nhưng bản tính phong lưu vẫn thay đổi, trong vòng năm, trong nhà có ba cái thị thiếp, hai cái di nương.

      Hạ Tể tướng bị con rể làm tức giận phải hai lần, nhưng mà chuyện quan trường ông có thể quản, còn chuyện hậu viện của con rể phải là chuyện ông có thể nhúng tay.

      Thân thể Hạ Cơ vốn là mảnh mai, lại vì cái tên nam nhân biết liêm sĩ này mà hao tổn tinh thần, chưa tới hai mươi hương tiêu ngọc vẫn.

      Đương nhiên, cuối cùng tên nam nhân kia cũng còn kiếm được chút chỗ tốt nào từ Hạ Tể tướng, bị điều đến nơi hoang dã, con đường làm quan cũng đến hồi kết. Mà nguyện vọng của nguyên chủ chính là đời này có thể gả cho nam nhân tốt, có thể lòng dạ với nàng.


      Chương 3

      Editor: Trang Thái


      Tần Thời chẩn mạch cho Hạ Cơ, nàng chỉ là chấn kinh quá độ hơn nữa mấy ngày này thân thể mệt nhọc nên mới ngất . Tần Thời muốn ôm Hạ Cơ lên giường nghỉ ngơi, nhưng thấy dáng vẻ bẩn thỉu của nàng, Tần Thời do dự.

      Bên người có thị nữ, đều là đám nam nhân lỗ mãng, Tần Thời đành phải tự mình múc nước, giúp nàng rửa sạch cái gương mặt như mèo hoa, tiện thể rửa luôn những vết bẩn tay.

      Áo khoác cũng chẳng sạch gì, giống như mới được vớt lên trong đám bùn, Tần Thời lại lớn lên trong đám nam nhân, chú ý đến lễ tiết, trực tiếp cởi sách áo váy của Hạ Cơ.

      "Thiếu trại chủ." Các huynh đệ trong trại bình thường cũng tùy tiện, cửa cũng chưa gõ liền tiến vào, vừa vặn bắt gặp Tần Thời ôm Hạ Cơ còn hôn mê vào lòng.

      " ngại quá, thiếu trại chủ, quấy rầy rồi." Tần Thời còn chưa kịp nhìn người tới là ai chạy mất.

      Tần Thời nhìn lại tình cảnh trước mắt, quả rất dễ khiến người khác hiểu lầm.

      Cố tình Hạ Cơ lại ngủ rất say, Tần Thời đành phải đưa nàng lên giường. Vừa chuẩn bị đứng dậy rời , đầu bị nha đầu kia ôm lấy. Mặt dán mặt. Tần Thời biết phải làm thế nào để hình dung cái cảm giác lúc này, dù sao so với những thứ từng chạm qua mềm mại hơn rát nhiều.

      Hạ Cơ liếm môi, đói... Ánh mắt Tần Thời ngơ ngác nhìn đầu lưỡi phấn hồng, cả người cứng ngắc, động cũng dám động.

      Quả nhiên, Hạ Cơ vừa hé môi ngậm lấy đôi môi mỏng của Tần Thời. Tần Thời chưa từng tiếp xúc thân mật như vậy với nữ nhân, trong mũi đều là mùi hương ngọt ngào. Tần muốn đẩy nàng ra, bàn tay đặt hông của nàng lại có sức lực.

      Hạ Cơ ngậm môi Tần Thời vừa liếm vừa cắn, nhưng cái gì cũng ăn được. Chỉ có thể thừa dịp Tần Thời chú ý đưa cái lưỡi tiến vào trong khoang miệng , mỗi cái răng răng đều bị nàng liếm qua. Sau lại trực tiếp ngậm lấy đầu lưỡi của Tần Thời, kéo ra ngoài xem có cái gì ăn được hay .

      Tần Thời bị hành động càn rỡ naỳ của nàng làm cho cả người run lên, lập tức đẩy Hạ Cơ ra. Hạ Cơ còn cố gắng níu lấy tay áo của , cho ta thức ăn!

      Có lẽ là quá gấp vì được ăn, hai má Hạ Cơ ửng hồng. Mày lá liễu cong cong, lông mi vừa dài vừa mềm, giống như những cánh bướm. Cái mũi khéo léo, đôi môi phấn hồng đáng , Tần Thời nhịn được muốn hôn lên. tinh! Áo khoác bị Tần Thời cởi ra, xuyên qua áo lót màu trắng có thể nhìn thấy cái yếm đỏ thẫm, hai luồng mềm mại trước ngực nhô lên cao ngất. Hai chân thẳng tắp thon dài. Phía dưới của Tần Thời bất giác cũng ngẩng cao đầu.

      Nữ sắc quả nhiên có thể mê hoặc tâm trí con người. Tần Thời kéo chăn đắp cho hạ Cơ, mạnh mẽ kéo tay nàng ra, bước nhanh ra ngoài.

      "Thiếu trại chủ, này cũng quá nhanh ." Tiểu huynh đệ vừa rồi đem chuyện Tần Thời làm với Hạ Cơ truyền khắp trại "Hơn nữa cũng nghe thấy có tiếng gì."

      "Ngươi biết cái gì, thiếu trại chủ của chúng ta chính là nương lần đầu lên kiệu, nhanh chút cũng bình thường." Mọi người đều xúm lại tán dóc chuyện của Tần Thời tìm niềm vui. Vốn dĩ ở tuổi này chính là lúc tuổi trẻ tinh lực tràn đầy, cố tình thiếu trại chủ lại hứng thú với loại chuyện này. Ngay cả chuyện đưa nữ nhân trần truồng lên giường Tần Thời lão trại chủ cũng từng làm, cuối cùng đều bị thiếu trại chủ quăng ra ngoài. Tất cả huynh đệ trong trại gấp muốn chết.

      "Các ngươi bớt ở đây nhảm, hôm nay có luyện quyền ?" Tần Thời bày ra dáng vẻ của thiểu trại chủ.

      "Còn chưa có luyện." Các huynh đệ mặt mày ủ dột, lại phải làm bao cát cho thiếu trại chủ, đúng là quá tàn nhẫn mà.

      "Vậy còn chờ cái gì?"

      "Ta hôm nay thiếu trại chủ cũng đừng luyện nữa, hôm nay là ngày đại hỉ của ngài mà."
      Happyanh, Mê Sắc, Mật ^ Mật41 others thích bài này.

    5. Tề Thiên Vi

      Tề Thiên Vi Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      46
      Aaa mình bóc tem nha có phần mới nữa thích ghê edit cố lên

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :