1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      đời có cái gọi là tâm linh tương thông đâu. Kẻ lặng người im gia đình nát bét đấy. Rầu

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 23.2

      Buổi tối hôm sau, Chu Xung cầm chai rượu sang nhà Minh Đại Xuyên.

      Minh Nguyệt chạy ra mở cửa, bé cười tươi chào Chu Xung, sau đó lại ngó ra phía sau, hỏi: “ Chu Chu đến cùng chú ạ?”

      Chu Xung khổ sở cười, xoa đầu bé, gì.

      Nhà họ Minh ăn xong cơm tối, Giang Song Lý ra khỏi nhà tiếng trước, đến trường đại học để dạy môn tự chọn “Con người và phong cách nước ”, môn học rất được các sinh viên hoan nghênh.

      Minh Đại Xuyên ra chào đón, thấy Chu Xung cầm theo chai rượu có hơi ngạc nhiên, lúc sau bảo Minh Nguyệt vào phòng tập nhảy để luyện tập.

      Chu Xung ngồi vào quầy bar trong nhà họ Minh, mở chai rượu ra, sau đó bật cười, nụ cười trông rất khó coi, Minh Đại Xuyên : “Đừng cười nữa, , có chuyện gì?”

      Chu Xung uống cạn ly, hơi cay lan tràn trong lồng ngực, lúc sau, lại rót thêm ly, : “Con tôi, nó nộp giấy trắng.”

      Minh Đại Xuyên nhấp ngụm rượu, yên lặng nghe Chu Xung chuyện.

      “Cậu xem, sao nó lại nộp giấy trắng chứ?” Chu Xung xoa mặt, hai mắt đỏ hoe, “Tôi…”

      nhắm chặt hai mắt : “Nếu hôm nay nó với tôi là nó cần làm con của tôi nữa, tôi bao giờ biết ra nó lại hận tôi đến như vậy.”

      Chu Xung thể tiếp nhận được chuyện này.

      Chu Tự Hằng trưa hôm nay vẫn chịu ra ăn cơm, mà cũng ăn, bây giờ uống rượu mạnh vào lại càng cảm thấy xót ruột: “Tôi cái này cũng sợ cậu chê cười, Minh Đại Xuyên, tôi hâm mộ những người có tri thức như vợ chồng cậu.” cười , “Cậu cũng biết là tôi học hết phổ thông, cả Nam Thành đều là tôi thích học đúng ? Mẹ nó chứ, làm gì có chuyện tôi muốn học! Tôi chỉ có mình, phải tự lên núi kiếm ăn, xuống sông làm thuê, thời gian đâu mà học nữa.”

      “Nhưng tôi có Chu Tự Hằng, ngay từ đầu tôi nghĩ, rằng ông đây nhất định nuôi dạy đứa con trai này tốt.Tôi muốn nó phải sống cuộc sống khổ sở như mình ngày xưa nữa, mỗi ngày cứ nhảy lên nhảy xuống tàu, sợ bị người ta bắt được, có tí tiền làm ăn buôn bán.Tôi muốn nó giống tôi, mở quán ăn đêm, mở quán bar, kiếm ra những đồng tiền phức tạp đó, cậu xem, tôi làm sai chỗ nào?” lại châm điếu thuốc, tiếp: “Hồi thằng bé đáng như vậy, lại ngoan nữa, sao lớn lên lại biến thành như vậy chứ?”

      Minh Đại Xuyên nhìn Chu Xung che mặt khóc, thở dài : “Chuyện xảy ra hôm Thanh Minh, giải thích với thằng bé thế nào?”

      Chu Xung im lặng đáp.

      “Có phải hề gì với Chu Tự Hằng đúng ?” Minh Đại Xuyên lại .

      “Tôi…” Chu Xung vò đầu, “Tôi biết phải với nó thế nào đây!”

      Minh Đại Xuyên nghiêm mặt : “ thế nào thế ấy! Chu Xung, con của còn nữa, nó rất thông minh và học giỏi như mong muốn, cho nên cũng rất hiểu chuyện.” nhấp ngụm rượu, bởi vì quá cay nên khẽ cau mày: “Có thể Chu Tự Hằng hiểu lầm rằng dạo này bận rộn cũng là vì cặp bồ ở bên ngoài đấy.”

      “Dạo gần đây tôi có gặp mấy người phụ nữ nhưng đều chỉ là xã giao thôi! Cậu cũng biết hoàn cảnh khi ấy của tôi rồi đó!” Chu Xung thở dốc, hút hơi thuốc sâu.

      “Nhưng con trai biết.” Minh Đại Xuyên , “ với nó ? trong khoảng thời gian này phải xã giao nhiều ấy?”

      “Chuyện xã giao công việc tôi tự gánh là đủ rồi, cho nó nó lại lo lắng.Để con phải mệt tâm suy nghĩ cùng mình tôi còn xứng làm thằng đàn ông nữa hay ?!” Chu Xung năng rất khí thế, nhưng thấy Minh Đại Xuyên nhìn mình, lại giọng tiếp: “Chủ yếu cũng là vì nó sắp phải thi, tôi định chờ khi nào nó thi xong, chuyện công việc ổn định rồi mới nghiêm túc giải thích với nó về chuyện hôm Thanh Minh kia.”

      Tưởng Văn Kiệt cũng khuyên nên giải thích sớm, nhưng lại tự có suy tính riêng, chỉ muốn con trai thấy người bố vô dụng, muốn con trai thấy rằng bố nó có thể giải quyết được mọi khó khăn, chứ phải là người bố bị dồn vào cảnh khốn khó bất lực.

      Hình tượng của người cha vĩ đại.

      “Nếu chịu sớm hơn có ngày hôm nay rồi.” Minh Đại Xuyên cảm khái, “Chu Tự Hằng giờ phản nghịch rồi, tôi cũng thể giúp gì được cho cả, chỉ đành phải chờ chính con trai tự nghĩ thông thôi.”

      Minh Đại Xuyên và Chu Xung lại cụng ly, ngồi rót rượu cho nhau.

      Chu Xung say, sau bao năm tửu lượng của trở nên rất tốt, nhưng lúc này lại rất muốn say, cứ mãi thôi: “ ràng hồi như vậy mà, sao đột nhiên lại thay đổi rồi…Sao lại thay đổi chứ…”

      thầm nghĩ, thời tiết nóng dần, chim yến cũng bay về rồi, mà sao lòng của con trai vẫn chưa thể ấm lên?

      Minh Đại Xuyên vỗ vai , nhớ lại nhiều năm trước, Chu Xung bế con trai ngồi lên vai mình chơi trò cưỡi ngựa, lớn đều cười rất tươi.

      Minh Đại Xuyên quay đầu, phát Minh Nguyệt đứng ở ngoài nghe lén hai người chuyện.

      Minh Nguyệt bị bố phát , chân tay luống cuống, cúi đầu nhìn mũi chân, tới nhận sai lầm: “Bố, phải con cố ý đâu, con chỉ muốn nhìn xem Chu Chu có cùng sang đây thôi.”

      Minh Đại Xuyên gật đầu, cười véo mặt bé.

      Nhận được tha thứ của bố, Minh Nguyệt quay sang nhìn Chu Xung có vẻ như say, lúc này nằm gục ở quầy bar, hỏi: “Bố ơi, có phải Chu Chu và chú Chu Xung cãi nhau to ạ?” bé vừa nghe thấy việc Chu Tự Hằng nộp giấy trắng rất bàng hoàng.

      “Đúng vậy.” Minh Đại Xuyên cất ly rượu , lại mở cửa sổ ra, muốn con phải ngửi mùi khói thuốc và rượu, “Mâu thuẫn rất khó giải quyết đấy.”

      “Nếu là con con nhất định cãi nhau với bố đâu, con kể hết những điều vui trong lòng mình cho bố nghe.” Minh Nguyệt hôn Minh Đại Xuyên cái, “Bố ơi, sau này bố đừng vì con mà buồn nhé, nhìn chú Chu buồn đến gầy cả người kìa.”

      Minh Đại Xuyên ôm Minh Nguyệt, dán sát mặt vào mặt bé, nhàng đáp lại.

      Chu Xung vẫn nằm gục ở quầy bar, nhưng lại thầm rơi nước mắt.

      Lúc ở núi tuyết có thức ăn, khóc.Lúc nhảy xuống xe lửa bị gãy xương, đau đớn vô cùng, khóc.Khi nghiệp bị người ta cản trở, cũng khóc.

      Nhưng hôm nay, lại mệt mỏi đến phát khóc.

      Bỗng nhiên, cảm thấy thấm thía câu – “Nước mắt đàn ông dễ rơi, chẳng qua là chưa động đến nỗi đau mà thôi.”

      “Tại sao lại đột ngột thay đổi như vậy? Con trai tôi tại sao lại thay đổi như vậy chứ…”

      *

      Chu Xung say khướt, nằm im nhúc nhích ở nhà họ Minh.

      Minh Nguyệt ngủ được, bé rón rén mở cửa sang nhà họ Chu, giúp việc ra mở cửa, thấy Minh Nguyệt lập tức chạy ngay vào bếp cầm bát thức ăn nóng hổi đưa cho bé.

      Minh Nguyệt cầm bát thức ăn đến gõ cửa phòng Chu Tự Hằng, thấy Chu Tự Hằng trả lời, chỉ nghe thấy bên trong có tiếng bước chân.

      Chu Chu…”

      Chu Chu…”

      ai đáp lại.

      Nhưng Minh Nguyệt biết Chu Tự Hằng ở bên trong, nghe .

      Minh Nguyệt đứng yên lâu, đầu dựa vào cửa, nghĩ mãi mới : “Bố em , nếu bị ai đó làm tổn thương cũng có rất nhiều cách trả thù, mà cách ngu ngốc nhất chính là tự làm hại đến mình.”

      “Kì thi này em rất cố gắng rất cố gắng, em nghĩ nhất định vào học ở trường cấp hai tốt nhất ở Nam Thành, mà em muốn xa .” Minh Nguyệt nghĩ lại lúc chiều thi xong mình vui vẻ thế nào, vậy mà bây giờ lại chỉ thấy mất mát.

      “Em sợ sau này chúng mình được ngồi cùng bàn với nhau nữa…” bé dựa vào cửa, nghẹn ngào .

      Chu Tự Hằng đứng trong phòng, từ sau khi nộp giấy trắng, đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy hối hận, cậu dựa lưng vào cửa, lặng lẽ rơi nước mắt.

      Tháng chín, vào đợt nhập học của trường Nhất Trung, Chu Xung ủng hộ nhà trường dàn máy tính mới, để Chu Tự Hằng có cơ hội được vào học ở trường này.
      ---
      Lời tác giả: Chương sau chuyển tuyến thời gian, chuẩn bị tinh thần nha, cực kỳ ngọt đấy.
      Lời editor: Hóng lão đại của trường Nhất Trung quá nà :3
      Last edited: 4/11/17

    3. hargane187

      hargane187 Well-Known Member

      Bài viết:
      180
      Được thích:
      268
      Rồi cửa sau, đợi màn tâm 2 cha con sao chưa thấy nhỉ?
      susu, Ngân Nhixukem thích bài này.

    4. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      Đoạn đầu đọc lại cứ tưởng Nhi đăng nhầm chứ hiu hiu hóa ra là gộp lại :v
      Nhìn bubu thương quá huhu. Còn khóc nữa chứ :-((( đúng là thương bao nhiêu đau lòng bấy nhiêu. Giá mà bubu giải thích sớm haizx
      Nghe đoạn hội thoại của Minh Nguyệt với Ba Minh mà hạnh phúc nhỉ :-((( Minh Nguyệt đáng lắm luôn đấy mị nghĩ tính cách của MN hiền lành vậy thôi chứ lúc ần gan dạ nhất định gan dạ..
      Mong chương sau về đại ca Chu Chuquá ơi >< chương này ít chữ hơn kiàaaa . bắt đen hiu hiu hiu
      Ngân NhiCuồng Soái Ca thích bài này.

    5. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chuyện cha con còn tiếp tục, co cảm tộng lắm ... ~ cố nhến nhi
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :