1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      024


      Lâm Vân Đường, Quách Bá Ngôn ra cửa, Lâm thị ở tiền thính chiêu đãi khách nhân.


      Đám tiểu nha hoàn bưng nước trà, trà bánh nối đuôi nhau vào, phần đặt ở chính giữa Lâm thị, Đàm cữu mẫu, phần đặt ở bàn trà bên cạnh biểu công tử Đàm Văn Lễ, biểu nương Đàm Hương Ngọc. Trong quá trình dâng trà, trong phòng yên tĩnh cực kỳ, Lâm thị mặt cười yếu ớt, yên tĩnh xinh đẹp dịu dàng, mà ba mẹ con Đàm gia, cũng đánh giá nàng.


      Đàm cữu mẫu lớn hơn Lâm thị mấy tuổi, là quả phụ, nàng may mắn hơn Lâm thị, cha chồng, trượng phu tuy rằng cũng rời , tốt xấu gì cũng lưu lại cho con của nàng tước vị Vĩnh An bá, cho dù tước vị này là từ Quốc Công gia thời Cao Tổ Hoàng Đế từng bậc từng bậc hạ xuống đến bá gia, nếu như nhi tử thể kiến công lập nghiệp thăng tước, như vậy sau khi nhi tử mất , tước vị Đàm gia cũng còn. Nhưng bất kể thế nào nữa, Đàm gia có tước vị, còn có quan hệ thông gia với Vệ Quốc Công phủ này, Đàm cữu mẫu cũng đến mức luân lạc tới mức như Lâm thị, nhi quả mẫu bị người khi dễ.


      Nhưng Đàm cữu mẫu cũng có chỗ bằng Lâm thị. Lâm thị có của hồi môn phong phú, ăn mặc lo, bởi vậy trước khi tái giá mỗi ngày có thể an tâm thương nhớ trượng phu, làm oán phụ hậu trạch thanh nhàn tịch. Nhưng Đàm gia giống vậy, Lão Thái Công qua đời xuất thân nhà nghèo khổ, dựa vào thân nỗ lực chiến trường nhiều lần lập chiến công, Cao Tổ khai quốc, thưởng tước vị cho Đàm gia, thanh danh có, của cải vẫn là hơi ít. Hai cha con Lão Thái Công cũng kinh doanh, so với Vệ Quốc Công phủ danh môn thế gia bậc này, Đàm gia trôi qua có thể nghèo khó. Lúc Đàm gia cữu phụ phát tang, vẫn là dựa vào Quách Bá Ngôn tiếp tế, mới nở mày nở mặt chôn cất hồi, mấy năm nay Quách Bá Ngôn đối với Đàm gia phai nhạt, Quách Kiêu vụng trộm cho mợ mấy lần bạc.


      Đàm cữu mẫu khổ tâm kinh doanh, cửa hàng điền trang ít ỏi tiền thu cũng dùng ở người nhi nữ, bản thân nàng dám ăn diện, chỉ có ngày lễ ngày tết mới có thể thêm bộ quần áo mới. Hôm nay đến Quốc Công Phủ, nàng mặc chính là bộ bối tử thêu mới làm, năm sau biệt phủ làm khách cũng toàn bộ nhờ vào bộ đồ này rồi, chính mình sao mà khổ, lúc Lâm thị ra chiêu đãi, Đàm cữu mẫu đầu tiên nhìn phải khuôn mặt của Lâm thị, mà là quần áo người Lâm thị. Bối tử màu tím nhạt, thêu hoa mẫu đơn tô tú tinh xảo ( loại hàng thêu Tô Châu), phía dưới phối váy dài màu tô tú trắng nhạt, theo bước chân của Lâm thị, làn váy giống như hồ nước dập dềnh, đẹp như Thiên Công.

      Sau khi nhìn khuôn mặt thanh lệ tuyệt sắc của Lâm thị, trong lòng Đàm cữu mẫu giống như đổ mấy vạc dấm chua, chua tới mức nước mắt đều muốn trào ra. Nhà mẹ đẻ nàng vốn là gia đình tú tài bình thường, khi cha chồng nghèo túng phụ thân giúp đỡ cho ông, về sau cha chồng lập công phong tước mới báo ân, cưới nàng làm con dâu. Đàm cữu mẫu vừa mừng vừa sợ, chỉ cảm thấy mình phất lên trở thành Phượng Hoàng, ngờ Đàm gia cũng có cảnh tượng thoạt nhìn như bên ngoài.

      Đàm cữu mẫu quan tâm, nàng giữ khuôn phép thủ tiết, dụng tâm giáo dục đôi con cái, cuối cùng kiếm được thanh danh hiền thê lương mẫu là tốt, nhưng Lâm thị này tính là cái gì, quả phụ có tư sắc con nhà thương nhân, dựa vào cái gì hai lần gả còn có thể làm Quốc Công phu nhân? Dựa vào cái gì nàng mỗi lần tới Quốc Công Phủ đều phải nhìn sắc mặt người ăn khép nép sợ đắc tội chỗ chỗ dựa này, Lâm thị có thể dễ dàng ngồi lên vị trí Quốc Công phu nhân, ở bên trong hưởng thụ vinh hoa phú quý của Quách gia, ở bên ngoài hưởng thụ nịnh bợ thích và ngưỡng mộ của tất cả các phu nhân phủ quan khác?

      Ông trời quá công bằng! Lâm thị quả phụ biết liêm sỉ như vậy, nên nhét vào lồng heo ngâm xuống nước!


      Rủ lông mi, mặt Đàm cữu mẫu cẩn thận chặt chẽ, nhưng dưới mặt bàn đôi tay nắm chặt, móng tay thậm chí muốn cắm vào lòng bàn tay.


      Nàng cam lòng, biểu nương mười hai tuổi Đàm Hương Ngọc kinh ngạc nhìn nhìn khuôn mặt của Lâm thị, vừa hâm mộ, lại vừa dâng lên chút hy vọng. Lâm thị loại xuất thân này cũng có thể làm Quốc Công phu nhân, nàng như thế nào cũng là khuê tú bá phủ đoan trang, dung mạo cũng kế thừa ưu điểm của cha mẹ, là mỹ nhân láng giềng tả hữu khen ngợi, nếu như vạch kế hoạch tốt, biểu ca. . .



      Hai mẹ con cũng từ người Lâm thị nghĩ tới tình cảnh của mình, chỉ có biểu công tử Đàm Văn lễ, lòng dạ đều bị Lâm thị hấp dẫn, nghĩ tới kế mẫu Quách Kiêu lại xinh đẹp như thế, mi thanh mục tú mặt khuôn mặt non nớt bờ môi đỏ tươi, eo thon đầy nắm tay, chỉ liếc cái, liền hút linh hồn .


      Ba ánh mắt đều nhìn nàng chằm chằm, Lâm thị lạnh nhạt tự nhiên, từ lúc đợi gả mấy ngày này, nàng liền suy nghĩ cẩn thận các loại tình cảnh sau khi mình vào phủ có khả năng gặp phải. Hôm nay bên trong Quốc Công Phủ mọi chuyện coi như thuận lợi, nhưng những quý phụ nhân khác đối đãi nàng như thế nào, mẫu tộc Thế tử gia Quách Kiêu suy nghĩ về nàng như thế nào, nàng đều có tâm lý chuẩn bị.


      "Phu nhân mời dùng trà." Lâm thị cười .


      Đàm cữu mẫu thích Lâm thị, nghe nàng chuyện cũng thuận tai, miễn cưỡng nặn ra nụ cười, nâng chung trà lên, mắt nhìn Lâm thị, nàng tùy ý hỏi: "Quốc Công gia ra ngoài rồi à?"


      Lâm thị gật gật đầu: "Hôm nay Hàn tướng quân hồi kinh diện thánh, Quốc Công gia tiến cung."


      Trấn Bắc tướng quân Hàn Đạt là hảo hữu chí giao của Quách Bá Ngôn, buổi sáng Quách Bá Ngôn trước khi ra ngoài với Lâm thị, đêm nay muốn cùng Hàn đạt say về, bảo Lâm thị cần chờ.

      Đàm cữu mẫu biết quan hệ hai nhà Quách, Hàn, trong lòng khẽ động, thở dài: "Nhắc tới Trấn Bắc tướng quân, ta liền nghĩ đến muội tử số khổ của ta, muội muội thích hoa cỏ, có cùng sở thích với Hàn phu nhân, ta theo các nàng thưởng thức các loại kỳ hoa dị thảo, sau khi muội muội qua đời, Hàn phu nhân bi thống thôi, cũng còn tổ chức hoa tiệc. . ."


      Lâm thị mới đến, lại quản thúc nha hoàn bên cạnh được tự tiện hỏi thăm chuyện của tiền Quốc Công phu nhân, đúng là biết cái này, nghe vậy lập tức trong lòng nhớ kỹ Hàn phu nhân, nhắc nhở bản thân ngày sau gặp mặt nhất định phải cẩn thận làm việc. Nếu như Hàn phu nhân xem Đàm thị là tri kỷ, vậy đối với nàng, Hàn phu nhân có thể có chút bắt bẻ.

      Lau lau nước mắt hề tồn tại, Đàm cữu mẫu nhanh chóng liếc Lâm thị, thấy Lâm thị có phản ứng đặc biệt gì, nàng ta hơi mím môi, có ý tốt khuyên nhủ: "Muội muội thích nhất là hoa sen, ao hồ trong Quốc Công Phủ, hoa sen trong hồ, đều là muội muội tự mình nhìn chằm chằm vào bọn hạ nhân trồng, tại phu nhân Quản gia, kính xin thường xuyên lưu ý chút, hoa sen nở, ba cha con Bình Chương bọn họ còn có chỗ tưởng nhớ."


      Lâm thị cười : "Đa tạ phu nhân nhắc nhở, ta bảo hoa tượng tỉ mỉ chăm sóc."

      Nàng hiểu tiểu tâm tư của Đàm cữu mẫu, nhưng Lâm thị chỉ cảm thấy buồn cười. Quách Bá Ngôn thực tưởng nhớ vợ cả như vậy, cũng chỉ bằng lần gặp mặt liền bắt buộc nàng làm nữ nhân của , càng hàng đêm. . . Huống chi, nàng muốn làm cái chức Quốc Công phu nhân này, chỉ là vì có thể làm chỗ dựa cho nữ nhi, nàng hi vọng Quách Bá Ngôn cho nàng thể diện, về phần trong lòng Quách Bá Ngôn chứa ai, nàng thực quan tâm, đối với nữ nhi tốt là đủ rồi.


      Đàm cữu mẫu còn muốn tiếp chuyện xưa của Tiểu Tử, Quách Kiêu dẫn hai muội muội đến.


      Ghen ghét của Đàm cữu mẫu đối với Lâm thị nhất thời biến mất còn mảnh, mặt đáy mắt chỉ còn quan tâm thương đối với Thế tử cháu ngoại trai, đứng dậy nghênh đón tiếp, ân cần hỏi thăm: "Mới nửa tháng gặp, Bình Chương, Đình Phương sao gầy vậy?"


      Chủ vị, Lâm thị rủ mắt cười yếu ớt, để lộ ra bất đắc dĩ nhàn nhạt, Đàm thị lời này, là hoài nghi nàng khắt khe, khe khắt huynh muội Quách Kiêu ?


      "Mợ biết chê cười, vừa nãy Tam ca còn ta mập kìa." Đình Phương quét mắt kế mẫu, cười khách sáo , cũng nhanh chóng sang chuyện khác: "Năm nay tháng chạp đặc biệt lạnh, mợ mấy ngày qua tốt chứ? Ta còn muốn ngày mai gặp người đấy, người ngược lại là tới trước." Vừa , vừa gật gật đầu với huynh muội Đàm Văn Lễ, Đàm Hương Ngọc.


      "Con chỉ biết ngọt." Đàm cữu mẫu trìu mến ôm cháu ngoại vào trong ngực, sờ lên đầu. Là tâm thương hay là nhất định phải thương, chính bản thân Đàm cữu mẫu cũng phân ràng lắm, nàng chỉ biết là, nàng phải quan tâm chiếu cố đôi cháu ngoại trai cháu ngoại này giống như thân sinh, chỉ có như vậy, quan hệ hai nhà Đàm, Quách mới có thể gì phá nổi.


      Đình Phương tựa ở trong ngực mợ, im lặng thở dài. Mợ khổ tâm kinh doanh là , đối với bọn họ tốt cũng là , cho nên nàng có thể hiểu được tổ mẫu thích mợ, cũng hiểu ca ca giúp đỡ nhà mợ, bất kể thế nào, Đàm gia cũng là nhà mẹ đẻ của mẫu thân, biểu ca biểu muội cũng là người thân của bọn họ.

      "Gia Ninh, đây là mợ của Vĩnh An bá phủ." Lâm thị tới, cười ra hiệu nữ nhi hành lễ với trưởng bối.


      Tống Gia Ninh ngoan ngoãn cúi chào Đàm cữu mẫu: "Mợ."


      Đàm cữu mẫu mân khóe miệng, nữ nhi của quả phụ tuân thủ nữ tắc, quyến rũ là biết lớn lên quyến rũ lẳng lơ như Lâm thị, có tư cách gì gọi nàng là mợ? Đàm cữu mẫu muốn trả lời, nhưng Lâm thị có thể câu dẫn người, Quách Bá Ngôn có lẽ bị con hồ ly tinh mới lấy này mê hoặc thần hồn điên đảo, nàng nếu như vạch mặt với Lâm thị, trở vềLâm thị lại cáo trạng với Quách Bá Ngôn . . .


      được, nàng phải nhẫn nại, trước khi cháu ngoại trai kế thừa tước vị Quốc Công Phủ, hoặc là trước khi Quách Bá Ngôn chán ghét vứt bỏ Lâm thị, nàng đều phải duy trì vui vẻ bên ngoài với Lâm thị.

      "Gia Ninh lớn lên là xinh đẹp." Đàm cữu mẫu cười khen ngợi , xoay người sờ khuôn mặt của Tống Gia Ninh, hiếm lạ mà nhéo nhéo: "Sao lại mập thế này?"


      Tống Gia Ninh khe khẽ hít hơi tức giận, thiếu chút nữa nhịn được sờ mặt, nàng hiểu chuyện chịu đựng, dấu tay còn lưu lại khuôn mặt béo mũm mĩm tiết lộ lực đạo vừa nãy của Đàm cữu mẫu. Lâm thị nhìn thấy, Đình Phương, Quách Kiêu cũng nhìn thấy, Đình Phương lo sợ bất an hai bên khó xử, Quách Kiêu trực tiếp với kế mẫu : "Mẫu thân bên này bận rộn, ta mời mợ Di Hòa Hiên ngồi chút."


      Lâm thị có khách khí, cười : "Làm phiền Thế tử rồi, ngày khác rỗi rãnh, ta lại mời phu nhân dùng trà."


      Quách Kiêu gật đầu, nghiêng người mời nhà mợ ra ngoài.

      Đàm cữu mẫu cũng lười xã giao có lệ với Lâm thị, nắm bàn tay bé của Đình Phương rời , Đàm Hương Ngọc kết thân với Đình Đình theo sát phía sau mẫu thân, ánh mắt xéo qua đều ở Quách Kiêu bên kia, hề để ý Tống Gia Ninh, Đàm Văn Lễ giống vậy, tới bên cạnh Tống Gia Ninh rồi dừng lại, cúi đầu cười với Tống Gia Ninh: "Biểu muội có muốn cùng hay ? Chúng ta nhiều người náo nhiệt hơn."


      Ngoại trừ Đoan Tuệ công chúa, Tống Gia Ninh đối với những thứ thân thích này của Quách Kiêu có bất kỳ hiểu rõ nào, nhưng nàng lại ngốc, cháu ngoại trai biểu ca biểu muội nhà mợ đoàn tụ sum vầy, nàng sáp đến làm cái gì? Huống chi Đàm cữu mẫu ràng thích nàng, bóp pmặt nàng bây giờ còn mơ hồ đau đớn.


      " được, ta còn phải làm bài tập." Tùy tiện mượn cớ, Tống Gia Ninh đến bên cạnh mẫu thân, Lâm thị thuận thế đỡ lấy bả vai nữ nhi.


      Đàm Văn Lễ có hơi thất vọng, nha đầu kia xinh đẹp, rất thích.


      Quách Kiêu lạnh lùng liếc cái, nhóm mọi người ra, xoay người lại, cúi đầu nhìn kế mẫu bồi tội: "Chỗ mợ thất lễ, mong rằng mẫu thân rộng lòng tha thứ, người yên tâm, ta cam đoan còn có lần sau." thích kế mẫu đột nhiên xuất này, thích bất luận kẻ nào thay thế vị trí mẫu thân ở cái nhà này, nhưng trước khi Lâm thị lộ ra địch ý gì, cũng khi dễ người nữ lưu yếu đuối.


      "Nhân chi thường tình, Thế tử quá lo lắng, mau ." Lâm thị tâm .


      Quách Kiêu ừ tiếng trước khi rời , ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng xẹt qua Tống Gia Ninh, chỉ thấy tiểu nha đầu có chút bĩu môi, đầu dựa lên người kế mẫu, hiển nhiên là ủy khuất.


      Tống Gia Ninh đương nhiên ủy khuất, Quách Kiêu vừa , nàng liền xoa khuôn mặt tố khổ với mẫu thân "Đau quá."

      Lâm thị vịn khuôn mặt nhắn của nữ nhi xem xét, thấy chính giữa khuôn mặt tựa như đậu hủ non của nữ nhi bị bóp đỏ lên ít, nàng thầm cắn răng, vừa giúp nữ nhi xoa khuôn mặt vừa thấp giọng : "Sau này nhìn thấy người Đàm gia ." Quốc Công Phủ cuối cùng vẫn còn Quách Kiêu, thân thích của Quách Kiêu, có thể xung đột là tốt nhất.


      Tống Gia Ninh rầu rĩ vui gật gật đầu


      ~


      "Đình Phương à, ngươi thành thành với mợ, Lâm thị có khi dễ các ngươi hay , Quốc Công gia có bất công hay ?" đường đến Di Hòa Hiên, Đàm cữu mẫu nắm tay cháu ngoại , nghi ngờ hỏi thăm.


      Đình Phương buồn cười, nhìn qua trưởng bối : "Mợ, mẫu thân đối với ta rất tốt, phụ thân cũng có bất công ai, người cứ yên tâm 100%."


      Đàm cữu mẫu tin, trước sau nhìn xem, giọng : "mẹ kế đời này đều là dạng người, có khả năng đối xử tử tế với hài tử vợ cả lưu lại, tại nàng căn cơ bất ổn, thể giả bộ ôn nhu hiền thục, đợi nàng ngồi vững vàng vị trí Quốc Công phu nhân, hừ, chờ xem, người thứ nhất ra tay là ngươi đó. Đại ca ngươi ở Tiền viện, nàng xen vào, mợ lo lắng nhất ngươi thôi."


      Đình Phương chỉ có thể liên tục cường điệu kế mẫu phải loại người như vậy.


      Đàm cữu mẫu càng cảm thấy cháu ngoại ngu ngốc.

      " nhiều tất hớ, mợ bớt hai câu ." Quách Kiêu lạnh giọng nhắc nhở. Lâm thị đến cùng như thế nào, phải sớm chiều có thể kết luận được, bởi vậy ngầm đồng ý mợ nhắc nhở muội muội, nhưng đồng dạng ý tứ, mợ cần nói qua lại.


      Đàm cữu mẫu ngó ngó cháu ngoại trai, ngậm miệng. Cháu ngoại trai lúc , nàng còn dám bày ra phòng thái trưởng bối, hai năm qua cháu ngoại trai chợt cao lớn, uy nghiêm người Thế tử gia cũng càng lúc càng thịnh, quả thực là Quách Bá Ngôn khác, Đàm cữu mẫu bất tri bất giác từ quản giáo phương, biến thành chính là cúi đầu nghe theo.


      Nhưng vẫn còn muốn lời nên .


      Đến Di Hòa Hiên của Quách Kiêu, Đàm cữu mẫu gọi mình cháu ngoại trai qua bên, hạ giọng : "Bình Chương, ngươi lớn rồi, có số việc khả năng nhìn nhận so với mợ còn hiểu biết hơn. Đình Phương ở bên cạnh Thái phu nhân, Lâm thị đùa giỡn có bao nhiêu tâm cơ. Ngươi giống vậy, Thế tử vị của ngươi là Quốc Công gia cho, Quốc Công gia nếu như có thể cho, liền cũng có thể thu hồi, ngươi nên cẩn thận chút, vạn nhất Lâm thị sinh ra nhi tử. . . Nàng quả phụ cũng dám muốn danh phận Quốc Công phu nhân, ai dám nàng có nghĩ đến nhiều hơn?"


      Quách Kiêu cười lạnh: "Chỉ sợ nàng có bản lãnh này."


      Thiếu niên hết sức khinh cuồng, Đàm cữu mẫu thở dài: "Ngươi biết cái gì, dáng vẻ nàng như vậy, bên gối thổi gió nhiều hơn, Quốc Công gia. . ."


      "Mợ." Quách Kiêu muốn nghe bất luận kẻ nào chửi bới phụ thân của mình.


      Đàm cữu mẫu thức thời dừng lại.


      Quách Kiêu nhìn nhìn nàng, trái lại khuyên bảo : "Mợ, ta biết ngươi quan tâm chúng ta, nhưng chuyện trong phủ trong lòng ta có tính toán, mợ cần hao tâm tổn trí, càng cần tự chủ trương ra tay với bên kia, chuyện hôm nay, ta hy vọng có lần sau nữa."


      Làm chuyện mờ ám bị cháu ngoại trai phát , mặt già của Đàm cữu mẫu đỏ lên, ấp úng biết nên tiếp thế nào.


      "Bên ngoài lạnh lẻo, mợ bên trong ngồi ." Quách Kiêu đưa cho cái bậc thềm.


      Đàm cữu mẫu thở ra hơi, cùng cháu ngoại vào, chỉ chừa Quách Kiêu người đứng ở dưới mái hiên, mặt mày trong trẻo nhưng lạnh lùng.

      P/s: Theo cảm nhận của ta, ta cũng rất thích người chị dâu của Lâm thị, rất biết thức thời, rất khôn.

      Chú thích:
      - Trang phục bối tử nó như vậy nè mấy nàng
      [​IMG]

      - Thêu mẫu đơn tô tú
      [​IMG]
      Last edited: 9/11/17

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Sao mà lắm người ganh ghét mẹ con Gia Ninh thế này.
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    3. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      nhờ vả thôi mà. Làm gì lên mặt vậy mợ Đàm
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      025


      Đàm cữu mẫu hôm nay đến Quốc Công Phủ, ngoại trừ quan tâm tình hình gần đây của cháu ngoại trai cháu ngoại , khác có chính khác, Đàm gia chuẩn bị hai mươi bảy tháng chạp mở tiệc chiêu đãi thân bằng hảo hữu, đến đưa thiếp mời cho Quốc Công Phủ.


      Vốn là Quốc Công phu nhân mất mười năm, sau đó khi Đàm gia tổ chức tiệc thường niên, Quách Bá Ngôn đích thân ba lần, sau này liền chỉ cho đôi nhi nữ ra mặt, nhưng hàng năm Đàm cữu mẫu đều đưa thiếp mời đến Lâm Vân Đường, năm nay cũng ngoại lệ.


      Nhắc tới cũng trùng hợp, ba mẹ con Đàm gia rời khỏi lâu, Lâm gia cũng phái quản đưa thiếp mời vào phủ, Lâm thị nhận thiếp mời, nhìn phía "Hai mươi bảy tháng chạp", nghĩ đến thiếp mời Đàm gia, lông mày khỏi cau lại. Quách Bá Ngôn đối đãi nàng coi như kính trọng, đường đường Quốc Công gia tự mình cùng nàng lại mặt, đặt chân vào gia đình thương nhân, dùng thái độ gần đây của Quách Bá Ngôn đối với nàng, có lẽ cũng nguyện ý Lâm gia ăn tiệc, nhưng. . .


      Quản đưa thiếp mời còn chưa , Lâm thị suy nghĩ chút, hỏi: "Đều gửi thiếp mời đến bạn bè thân thích khác hết rồi hả?"


      Quản lắc đầu, khom lưng : "Phu nhân rồi, hỏi trước thời gian phía bên ngài chút có thuận tiện hay , nếu như đụng phải thời gian với quý nhân khác, trong phủ chúng ta liền sửa lại."


      Lâm thị thầm bội phục vị chị dâu kia của mình, nếu như chị dâu tâm tư thông suốt, nàng liền đúng : "Sớm 1 ngày bỏ , Quốc Công gia ngày 26 có rảnh."


      "Vâng." Quản được tin chính xác, cao hứng rời .


      Lâm thị chỉ thị Thu Nguyệt cắt thiếp mời nhà mẹ đẻ, ngoảnh đầu lại thấy nữ nhi cúi đầu ngồi ở bàn thấp gỗ lim bên cạnh, bàn tay bé vô cùng chăm chú lột quýt mật, lại nhìn nhìn vỏ 3 quả quýt nguyên vẹn xinh đẹp đặt trong đĩa bày bàn, Lâm thị bất đắc dĩ : "quýt ăn nhiều nóng, cái này ăn hết cho phép ăn nữa."


      Tống Gia Ninh ngẩng đầu cười với mẫu thân: "Con biết rồi." xong buông vỏ quýt vừa lột xong, tách ra nửa quả quýt đưa cho mẫu thân.


      Lâm thị ngồi bên cạnh thân nữ nhi, cùng nữ nhi ăn quýt, nàng nghẹ giọng hỏi: "Vừa nãy nương mợ con tổ chức tiệc trước ngày, An An hiểu vì sao ?"


      Tống Gia Ninh gật đầu: "hai thông gia đụng phải thời gian, Quách Bá Ngôn Đàm gia, mẫu thân mất mặt, Quách Bá Ngôn Lâm gia, hai mẹ con các nàng có vẻ vang, nhưng Đàm gia, huynh muội Quách Kiêu khẳng định cũng có chút ý nghĩ, vnhư vậy, bằng bỏ thay đổi ngày, tất cả mọi người đều hài lòng.


      Nữ nhi phân tích đạo lý ràng, cũng có thoạt nhìn núc ních chỉ biết ăn ngu như vậy, Lâm thị vui mừng cực kỳ, ôm nữ nhi hôn cái. Được phần thưởng, Tống Gia Ninh thử thăm dò cầm quýt trong mâm, bàn tay mập mới duỗi ra được nửa, bị Lâm thị đè xuống, giận dữ liếc nữ nhi.


      Tống Gia Ninh vẫn chưa thỏa mãn liếm liếm bờ môi, nháy mắt mấy cái, chào tạm biệt mẫu thân, ra khỏi Hoán Nguyệt Cư liền dẫn Song nhi Sướng Tâm Viện của Thái phu nhân, cũng cố ý bảo Song nhi chờ ở bên ngoài, sau đó dùng phương pháp này, ở trong phòng Thái phu nhân lại ăn ba quả quýt mật lớn cỡ trứng gà, ăn xong vòng qua Ngọc Xuân Cư của Đình Phương, lại ăn ba quả.

      Cọ xát vòng trở về, lúc Tống Gia Ninh cùng mẫu thân dùng cơm nũng nịu lại ăn quả nữa, rốt cuộc cảm thấy mỹ mãn, ngoan ngoãn trở về phòng ngủ.


      Lâm thị lưu lại đèn, mặc quần áo ngồi noãn tháp bên ngoài, đợi Quách Bá Ngôn.


      Ngoài cửa sổ gió lạnh, vào canh đêm tối như mực, Quách Bá Ngôn mới người đầy mùi rượu trở về. Lâm thị trước chuẩn bị trà tỉnh rượu, nhưng Quách Bá Ngôn ngay cả cơ hội châm trà cũng cho nàng, trực tiếp khiêng người lên ném vào trong trướng, đè lên người nhiệt tình thương , giường lay động, tiếng vang đứt quãng liên tục kéo dài đến sau nửa đêm.


      Mệt mỏi Lâm thị lần đầu tiên ở Quốc Công Phủ ngủ nướng, hôm sau mở to mắt, ngoài cửa sổ sáng , sớm bỏ lỡ thời gian thỉnh an Thái phu nhân . Lâm thị nóng nảy, nhàng vén chăn muốn đứng lên, mới chống đỡ đứng người dậy, bên hông bỗng nhiên tăng thêm bàn tay to, dùng sức kéo nàng trở về.


      "Mẫu thân bên kia. . ." Lâm thị thể động đậy, khàn giọng nhắc nhở nam nhân phía sau.


      "Mẫu thân đoán được, trách nàng." Quách Bá Ngôn ôm mỹ nhân thân thể mềm mại, nhắm mắt lại hôn lỗ tai khuôn mặt cần cổ Lâm thị, có dục vọng, thầm nghĩ ôm nàng như vậy, tùy tiện vài câu, "Hôm qua trở về muộn, trong nhà có chuyện gì ?"


      Lâm thị biết người này biết cái gì chưa, chi tiết : "Mợ Thế tử tới đây ngồi lát, đưa thiếp mời, mời Quốc Công gia ngày 27 ăn ăn tiệc thường niên ."


      Quách Bá Ngôn miễn cưỡng : "Bảo Bình Chương Đình Phương ."


      Lâm thị co lại ở trong lòng , thầm suy đoán thái độ của Quách Bá Ngôn, Thái phu nhân đối với Đàm gia.


      "Chỗ đại ca nàng khi nào mở tiệc chiêu đãi?" Nếu như nhắc tới chuyện này, Quách Bá Ngôn đương nhiên nghĩ tới nhà mẹ đẻ kiều thê mới cưới.


      Lâm thị khẽ: "26."


      Quách Bá Ngôn ừ tiếng, lại hay .


      Hai vợ chồng cứ ôm nhau chuyện phiếm như vậy, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân tận lực thả của nha hoàn, Lâm thị đoán được có việc, cứng rắn đẩy cánh tay sắt của Quách Bá Ngôn ra, vừa mặc quần áo vừa cất giọng hỏi bên ngoài: "Làm sao vậy?"


      Tiếng dở khóc dở cười của Thu Nguyệt truyền vào: "Phu nhân, Tứ nương ăn quýt nhiều quá, khóe miệng mọc ba bong bóng."


      Lâm thị đau đầu, nha đầu kia khẳng định lại ăn trộm.

      "Mời Lang trung." Quách Bá Ngôn nghe tiếng đứng lên, cùng Lâm thị xem nữ nhi.


      Tống Gia Ninh soi gương, tối hôm qua khóe miệng vẫn còn tốt, chỉ thời gian buổi tối, lúc này liền xuất ba cái bong bóng, hai lớn , khỏi phải xấu ơi là xấu. Tống Gia Ninh hối hận thôi, sớm biết như vậy nóng nhiều như vậy, nàng cái gì cũng nhịn ăn, mỗi ngày tối đa ăn ba quả quýt mật thôi.

      Nghe mẫu thân, kế phụ đến, Tống Gia Ninh lập tức bảo Cửu Nhi cầm gương, ỉu xìu cúi đầu xuống, chủ động nhận sai.


      Lâm thị nâng cằm nữ nhi lên, nhìn xong tình trạng thương tích, lưu tình chút nào mà quở trách trận.


      Quách Bá Ngôn chỉ cười.


      Bởi vì hôm nay Tống Gia Ninh chỗ Thái phu nhân, tin tức nàng sinh bệnh rất nhanh liền truyền đến những viện khác. Quách Kiêu còn nhớ ngày hôm qua khuôn mặt của Tống Gia Ninh bị mợ bóp đỏ, nhàn nhạt hỏi A Thuận: " là nóng nhiệt?"


      A Thuận : "Đều là như vậy, cụ thể tiểu nhân cũng ràng lắm."


      Quách Kiêu cúi đầu, lật vài trang sách, để xuống, ra cửa.


      Tống Gia Ninh bên này khỏi phải náo nhiệt như thế nào, ngoại trừ Quách Kiêu, mấy vị tiểu chủ tử của Quốc Công Phủ đều đến. Đình Phương là tỷ tỷ tốt dịu dàng, Nhị nương Lan Phương đối với Tống Gia Ninh cũng cũng tệ lắm, quan tâm, Tam nương Vân Phương bình thường thích Tống Gia Ninh, hôm nay Tống Gia Ninh mọc bong bóng xấu mặt, nàng đặc biệt nhìn có chút hả hê, ngồi bên giường trêu ghẹo Tống Gia Ninh đủ thứ, nhưng cũng phải loại ác ý trào phúng như Đoan Tuệ công chúa.


      Tinh nghịch nhiệt tình của hai huynh đệ Quách Phù, Quách Thứ cũng bại lộ thể nghi ngờ, vừa mới bắt đầu đối với Tống Gia Ninh tốt, thân thiết như ca ca, bây giờ đối với bốn muội muội đối xử như nhau, thích thích, nhưng trêu chọc làm chủ. Biết Tống Gia Ninh thèm quýt, cặp song sinh còn cố ý ở trước mặt Tống Gia Ninh bóc quýt ăn, còn đưa tới bên miệng Tống Gia Ninh hấp dẫn nàng.


      "Tỷ tỷ, tỷ quản bọn họ !" Tống Gia Ninh bị chọc tức, chu môi làm nũng vơi Đình Phương.


      Đình Phương muốn giúp muội muội, thế nhưng nàng cũng quản được nhị ca tam ca, chỉ có thể nhìn hai người này chọc thèm muội muội.


      Quýt mật vốn là chua ngọt chua ngọt, Tống Gia Ninh nước miếng chảy ròng, hết lần này tới lần khác thể ăn, cổ họng khẽ động cũng bị cặp song sinh chê cười.


      "Thế tử gia đến."

      Tiếng của Cửu Nhi truyền vào, trong phòng sáu huynh muội nhìn nhau, hai em Quách Phù Quách Thứ phản ứng nhanh nhất, trong thời gian nháy mắt liền từ trước noãn tháp của Tống Gia Ninh trốn qua bàn đọc sách, đoan đoan chánh chánh ngồi xuống, quả quýt trong tay thấy bóng dáng. Đình Phương, Lan Phương cười trộm, Vân Phương xem náo nhiệt ngại chuyện lớn, lớn tiếng cáo trạng với Quách Kiêu: "Đại ca, nhị ca tam ca khi dễ tứ muội muội, sắp chọc Tứ muội muội thèm khóc rồi kìa!"


      Cáo trạng cũng quên thuận tiện cười cười nhạo Tống Gia Ninh phen.


      Tống Gia Ninh xấu hổ bảo Quách Kiêu nhìn bong bóng của nàng, chứng cứ mất mặt tham ăn như vậy, nếu như có thể, nàng ai cũng muốn cho nhìn, cố vụng trộm trốn sau lưng Đình Phương.

      Quách Kiêu thân cẩm bào màu đậm, khí độ lành lạnh thua gió lạnh trời đông giá rét, hai đường đệ mắt liếc trung thực trung thực, Quách Kiêu từ từ đến trước giường, nhìn chằm chằm nha đầu béo trốn nửa bên mặt sau lưng Đình Phương, hỏi: "Khóe miệng nổi bong bóng?"


      Tống Gia Ninh cúi gằm đầu, gật gật đầu.


      Vân Phương có phúc hậu cười.


      Quách Kiêu mặt biểu tình, gọi Tống Gia Ninh ra: "Ta xem chút."


      Tống Gia Ninh từ trong lòng sợ , cho dù trong lòng muốn, vẫn là ngoan ngoãn lộ cả cái đầu ra, rủ lông mi. Quách Kiêu nhìn hai mắt, trước xác nhận mặt Tống Gia Ninh có để lại bất kỳ dấu tay hay dấu vết gì , sau đó mới nhìn khóe miệng kế muội, ba cái bong bóng hai lớn , mọc ở ngoài miệng người khác khẳng định xấu, đổi thành nàng, ngược lại nổi bật lên nàng càng ngốc, càng. . . càng khiến người thương .


      "Đáng." Quách Kiêu chút nào đồng tình .


      Tống Gia Ninh bĩu môi, tức giận, toàn bộ người đều trốn sau lưng Đình Phương.


      Quách Kiêu có mỉa mai nàng nữa, xoay người lại với hai đường đệ: "Năm sau phụ thân còn muốn kiểm tra võ nghệ chúng ta, , ta cùng các ngươi luyện chút."

      "Đại ca ta sai rồi! Ta dám khi dễ An An nữa !" Ngu ngơ qua , Quách Phù mấy bước xa vọt tới trước mặt đường huynh, cầu khẩn , Quách Thứ càng giảo hoạt, thừa dịp Quách Kiêu bị nhị ca ngăn trở, vèo chạy mất dạng. Quách Phù kịp phản ứng, vừa muốn học đệ đệ chạy trốn, gáy cổ áo lại bị Quách Kiêu túm lại, lưu lại mặt mũi xách .


      "Nhị tỷ tỷ , chúng ta nhìn đại ca đánh nhị ca." Vân Phương kéo Lan Phương, hưng phấn .


      Hai tiểu nương tay nắm tay chạy mất, Tống Gia Ninh bị cặp song sinh khi dễ cả buổi, tại đến phiên bọn họ may, nàng cũng muốn xem.


      "An An đừng , khóe miệng muội có bong bóng, Lang trung dặn dò qua, tốt nhất đừng ra gió." Đình Phương tận chức tận trách khuyên can.


      Tống Gia Ninh lập tức sụp đổ khuôn mặt nhắn.

      Đình Phương cười, gọi Song nhi, Lục nhi, Cửu Nhi hảo hảo hầu hạ, nàng đuổi theo hai muội muội.


      Tống Gia Ninh: . . .


      ~


      Mụn nước vỡ vẫn còn đóng vảy, tiêu vảy cần có thời gian, bởi vì nguyên nhân tham ăn mà nổi ba cái bong bóng, Tống Gia Ninh năm trước vẫn ở trong phòng, cái gì cũng thể , 30 tết hôm nay hoàn toàn khôi phục, miệng lại trở nên hồng nhuận nhuận, khuôn mặt béo tròn trong trắng lộ hồng, thay đổi thân quần áo mới màu đỏ chót, tinh xảo giống như ngọc nữ ngồi hầu Quan .


      Trong đêm trừ tịch đốt pháo, Tống Gia Ninh khoác áo choàng ấm áp, cùng ba tỷ tỷ Quách gia tụ tập cùng chỗ xem pháo hoa. Quách Phù Quách Thứ giơ pháo trúc rút hết bên trong ra hù dọa bọn muội muội, bốn tiểu nương sợ tới mức thét chói tai chạy thục mạng, Tống Gia Ninh trái tim lớn lại nhát gan, chạy trốn nhanh nhất, ngờ quay người lại liền đụng phải người.


      trán nàng bị đau, ngửa đầu, ngoài ý muốn rơi vào đôi sáng ngời mắt, khói hoa trung nở rộ, cũng phản chiếu trong đôi mắt của thiếu niên này.

      Tống Gia Ninh nhìn ngây người trong nháy mắt.


      Quách Kiêu nhíu mày: "Còn muốn giẫm bao lâu?"


      Tống Gia Ninh lúc này mới phát nàng cước giẫm lên đôi giày Quách Kiêu, tim gan run lên, giống như đạp đuôi hổ cái, cuống kịp chạy.
      Last edited: 4/11/17
      midnight, adamno1, Kimkimdao53 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Tiếc là Quách Kiêu ko là nam chính. Thanks
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :