1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      càng ngày càng thích NC rùi:th_41::th_41::ex10::ex10:
      fear thích bài này.

    2. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      hóa ra ngoài máu người có thể mang lại vẻ đẹp ngoại hình máu zoombie lại mang đến sức mạnh cho NC. . hay quá . thanks nàng nhiều.
      fear thích bài này.

    3. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      nhiều người ủng hộ vui ghê tối nay ta post 2 chương luôn nè :v
      Chương 33 Vương Hiểu Phương bị cắn

      Khiến Nam Ca cảm thấy khó giải quyết là đám Zombie vây lại đây kéo theo chú ý của những người khác hướng lại đây.

      Vốn là muốn tiếp tục bắt bọn chúng đều cắn nuốt sạch , nhưng mà cũng thể trước mắt bao nhiêu người làm loại việc này được.

      cách khác, kịp đợi Lệ Sâm trở về chỉ sợ mình bị những người dân này xem như quái vật mà xử lý .

      Vì vậy chỉ có thể đè nén xúc động cùng khát vọng trong lòng xuống mà ra tay, từng dao trí mạng.

      Những người dân kia đều mệt mỏi sắp chống đỡ được, căn bản cũng biết là xảy ra chuyện gì, chỉ biết là những con Zombie kia đột nhiên đều chạy hết.

      Mã Viễn vừa mới cứu được người trong thôn, dị năng của cậu cũng hao hết, giờ sức chiến đấu chả khác gì người bình thường.

      Nhưng khi chứng kiến những con Zombie kia vậy mà lại vao vây bé, cậu vẫn bò dậy từ mặt đất.

      "Nhanh cứu Nam Ca, nếu mà ấy chết, chúng ta làm sao còn mặt mũi đối diện được với Lệ Sâm đại ca!" Ở thời điểm Lệ Sâm dẫn phần lớn Zombie rời , sống chết của những người trong thôn đều phải dựa vào Lệ Sâm.

      Lệ Sâm để bạn ở lại, đây chính là người bọn họ cần phải bảo vệ!

      Vì vậy tất cả những người có thể động đậy đều hướng chỗ Nam Ca chạy tới, mặc kệ đám Zombie hung mãnh như nào, bọn họ lui bước !

      Nam Ca đánh nhau như vậy phải là lần lần hai, Lệ Sâm ở đây cũng sợ hãi.

      giờ cả trái tim đều bị cảm xúc xung động do máu thịt chiếm cứ, nếu phải lực hấp dẫn của những người kia đối với lớn bằng lực hấp dẫn của đám Zombie này chừng quay đầu lại công kích bọn họ.

      Nhưng mà nhiều người lại dễ làm việc hơn, vài con Zombie rời tạo cơ hội cho bọn họ có thời gian tụ tập lại cùng nhau vây công.

      Vốn là tình thế của Nam Ca hơi bất lợi, trong nháy mắt liền bị thay đổi.

      Những con Zombie kia cũng nghĩ đến con người yếu ớt như thế lại có thể tụ tập lại đối phó chúng, ưu thế về số lượng mất, thậm chí thời điểm chúng tụ tập lại cùng chỗ, tốc độ nhanh hơn nữa phát huy hết được.

      Nam Ca chính là quân chủ lực tấn công, thân thể thay đổi so với trước nhanh hơn rất nhiều, sức mạnh cũng lớn hơn ít. Lúc đánh đấm làm vỡ cái đầu Zombie, người dân bên cạnh đều khiếp sợ há hốc mồm.

      nghĩ đến này trước nay trông hơi yếu ớt lại còn hay ngại ngùng im lặng theo bên cạnh Lệ Sâm, sức chiến đấu lại mạnh mẽ như vậy!

      Có người trong thôn hỗ trợ, rất nhanh đám Zombie đều bị Nam Ca giết chết. thu cánh tay còn rỉ máu lại, còn cẩn thận đứng lại quan sát tình huống xung quanh.

      thiếu người vây quanh muốn hỏi Nam Ca có bị thương hay . Trương Vĩ chạy về phía hầm trước đưa mẹ con Tiểu Địch từ bên trong ra ngoài .

      Vương Hiểu Phương xem như vừa mới vòng ở quỷ môn quan, lúc đứng mặt đất mặt ấy vô cùng bẩn thỉu, nước mắt rơi xuống ngăn được.

      Tiểu Địch cũng sợ hãi muốn chết, lúc nãy dám khóc, bây giờ nhịn được nữa. Trương Vĩ lập tức luống cuống tay chân dụ dỗ ấy: " có việc gì rồi, chị dâu, đừng khóc."

      "Trương Vĩ..." Tiểu Địch được Trương Vĩ ôm vào trong ngực dỗ dành, giờ phút này Vương Hiểu Phương mới sụp đổ : "Tôi cảm giác mình sống nổi nữa, nhiều Zombie như thế... Cuộc sống sau này làm thế nào trôi qua..."

      Trương Vĩ ôm đứa bé cũng thể đem Vương Hiểu Phương tiến vào trong ngực an ủi phen, chỉ có thể luống cuống tay chân : "Hôm nay con người thắng lợi, về sau cũng như vậy! Vài con Zombie này đều là người chết rồi, ngày nào đó chúng ta cúng tiêu diệt được bọn chúng!"

      Vương Hiểu Phương còn khóc, ngay cả Tiểu Địch thút tha thút thít cũng đem bàn tay bé vuốt lên mặt Vương Hiểu Phương: "Mẹ đừng khóc ...Chú Trương bảo về chúng ta ... Chờ Tiểu Địch lớn lên cũng bảo vệ mẹ ..."

      Nước mắt Vương Hiểu Phương lại rơi nhiều hơn, cũng biết là khóc hay là cười, sắc mặt mặc dù tốt nhưng mà ánh mắt lại nhu hòa: "Tiểu Địch ngoan ngoãn... Là mẹ vô dụng ..."

      Nếu nửa lợi hại của Nam Ca, cũng giống như vừa rồi chỉ có thể luống cuống núp ở trong hầm ngầm.

      Nam Ca nhìn tình huống chung quanh, sau trận chiế, xung quanh là mảnh hỗn độn, nhìn Vương Hiểu Phương còn khóc, biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào.

      vừa giết đám Zombie này nhưng mà trong lòng chút cũng vui vẻ, cho dù những người đàn ông xung quanh đều rất cảm động cảm ơn .

      Bởi vì ràng, chính mình cũng là Zombie. chừng về sau cũng sẽ bị con người giết chết.

      Bây giờ là do bọn họ biết thân phận mình, chờ sau khi biết có còn giống như bây giờ cảm kích mình ?

      Nam Ca biết mình thông minh, nhưng mà từ lúc vừa mới bắt đầu biết rất ràng, con người cùng Zombie giống nhau.

      Tình cảm của bọn họ coi như phong phú cũng thể chấp nhận con Zombie nha.

      Vì vậy để ý đến ân cần hỏi thăm của những người đàn ông kia, chỉ yên lặng xoay người muốn tìm chỗ yên tĩnh.

      Thôn sống sót sau tai nạn nhưng mà Lệ Sâm ở chỗ nào đây? dụ nhiều Zombie như vậy, tại ... Còn an toàn sao?

      Giờ phút này Nam Ca lo lắng, những người bên cạnh đều cảm giác được.

      Cuối cùng vẫn là Mã Viễn mọi người lại, nhàng lắc đầu: "Khẳng định là ấy lo lắng cho Lệ ca, chúng ta cho ấy yên tĩnh chút."

      Bất kể như thế nào Nam Ca cùng Lệ Sâm đều là ân nhân của cả thôn, giờ mọi người đều rất kính trọng Nam Ca.

      Nam Ca quá mức tập trung cho nên thời điểm nguy hiểm xảy ra, còn chưa kịp phản ứng lại. Chỉ thấy thanh niên chiều nay vừa biểu diễn dị năng hệ băng cho Lệ Sâm xem, vậy mà dũng mãnh nhào tới chỗ tiểu Địch!

      Khi đó tất cả mọi người còn đắm chìm ở trong suy nghĩ của bản thân, có người lại thảo luận chuyện xây dựng lại thôn, có người thảo luận gia cố thêm hàng rào phòng ngự như thế nào. Hơn nữa là họ tập trung bàn bạc chờ trời sáng, mọi người liền lên đường tìm Lệ Sâm.

      Chẳng ai ngờ là cái người Lý Du Chuẩn biết xấu hổ biến thành Zombie, thậm chí có ai chú ý đến cậu ta bị cắn lúc nào!

      Cậu ta vừa mới bình thản tới chỗ Trương Vĩ cùng Vương Hiểu Phương đứng, mọi người chú ý thấy cậu ta khác thường, đương nhiên hề ngăn cản.

      Vẫn là Nam Ca nhạy cảm cảm giác được hơi thở của Zombie, kinh ngạc nghĩ, phải là đều bị giết chết hết rồi sao, sao lại còn có?

      Sau đó liền nhìn thấy mộn màn làm cho cực kỳ kinh hãi, Lý Du Chuẩn nhào đến cổ Tiểu Địch cắn!

      "Cẩn thận!" Đầu Nam Ca rất đau, có rất nhiều hình ảnh bị nhét vào trong đầu . Động tác người có dị năng hệ băng này là làm cho cảm thấy quá quen thuộc, bởi vì nhớ tới lúc trước mình cũng bị Zombie cắn chết như thế!

      Ngay từ đầu mục tiểu của đám Zombie hệ tốc độ chắc chắn chính là người có dị năng, mà Mã Viễn cùng Tiểu Địch, hiển nhiên là Tiểu Địch dễ đối phó hơn!

      Trương Vĩ vẫn luôn đặt ánh mắt đặt ở người Vương Hiểu Phương, lúc Nam Ca quát lên ta cũng đồng thời có hành động nhưng vẫn kịp.

      Tất cả mọi người còn chưa kịp thả lỏng tinh thần lại bị tiếng hét làm căng thẳng,cả người toát mồ hôi lạnh. Cho dù thân thể hành động theo bản năng nhào lên nhưng bọn họ cũng ý thức được việc, đó chính là Lý Du Chuẩn đứng quá gần Tiểu Địch, bọn họ căn bản là kịp cứu người!

      Tiểu Địch rất ngạc nhiên bởi vì bé hiểu, vì sao chú Lý thời gian qua đều rất dịu dàng với bé lại lộ ra bộ dáng khủng bố như vậy. Bộ dáng giống như là con Zombie lúc nãy cố tấn công cửa hầm ngầm mà bé cùng mẹ trốn!

      đợi Tiểu Địch phục hồi tinh thần xuất cơ thể mềm mại đem bé ôm chặt, lập tức bé nghe được thamh da thịt con người bị cắn văng lên bên tai.

      Tiểu Địch cảm nhận được đau đớn, nhưng mà bé thấy ràng người trước mặt mình: "Mẹ ơi..." Bé còn quá , vẫn còn hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng mà bé rất sợ hãi bởi vì bé mơ hồ cảm giác được giống như là mẹ sắp phải rời khỏi bé.

      Nam Ca ở thời điểm phát có người biến thành Zombie cũng chạy về .

      Dù sao trước khi Lệ Sâm đem người dân thôn này giao cho . nhưng lại trơ mắt nhìn mẹ con tiểu Địch gặp chuyện may !

      "Hiểu Phương!"

      "Chị dâu!" Rất nhiều người đều hét lên, lao đến đem Lý Du Chuẩn kéo ra. giờ tư duy Lý Du Chuẩn hoàn toàn là Zombie, cậu ta biến thành con Zombie tàn khốc cơ thể lạnh như băng, da thịt lộ ở bên ngoài nhanh chóng thối rữa.

      Vài người hợp lực mới có thể ngăn cậu ta lại, trong cổ họng Lý Du Chuẩn thoát ra từng tiếng gào thét, giờ phút này mọi người đều ràng. Tuyệt đối thể thả cậu ta ra, nếu cậu ta lại giết chết nhiều người hơn!

      Mà Vương Hiểu Phương bị cắn giờ phút này ngã xuống. mặt ấy còn nụ cười may mắn.

      Kỳ từ trước đến giờ ấy cũng biết, tốc độ của mình lại có thể nhanh như thế. giây trước ấy còn khóc sướt mướt, nhưng giây sau lại kịp ngăn cản trước mặt con mình.

      ấy có nhiều bản lĩnh, còn nhiều lầncản trở mọi người, giờ có thể sử dụng mạng sống của mình bảo vệ con. cảm thấy cuối cùng bản thân cũng có ích lần.

      Chỉ là... Nhìn Tiểu Địch nước mắt lưng tròng hướng chỗ ấy bò đến, trong lòng Vương Hiểu Phương vẫn nỡ.

      tại Trương Vĩ giống như là bị sét đánh, con mắt trừng lớn hoàn toàn thể tin được việc xảy ra trước mắt.

      Hiểu Phương ấy vừa mới... Ngăn cản phía trước Tiểu Địch... ấy bị cắn ...

      Tiểu Địch cũng từ trong khuỷu tay Trương Vĩ giãy giụa muốn xuống, bổ nhào vào người Vương Hiểu Phương nằm mặt đất: "Mẹ! Mẹ sao thế! đừng dọa Tiểu Địch mà..."

      Bé khóc đau lòng như vậy, nhưng mà Vương Hiểu Phương lại cho bé cái ôm, thậm chí ấy còn đẩy bé ra.

      Chỉ là mặt ấy cũng dàn dụa nước mắt, khóe miệng lại mỉm cười: "Tiểu Địch... Con phải sợ, con nghe lời mẹ ... Về sau cùng các chú sống tốt... Mẹ chỉ là... Chỉ là tìm ba ba trước ..."

      Vành mắt tất cả mọi người đều hồng hồng, có người thậm chí bật khóc. Tiểu Địch vẫn khóc ngừng: "Mẹ... Tiểu Địch tìm ba ba nữa ... Mẹ đừng ..."

      Coi như tuổi bé còn nhưng bé cũng hiểu, nếu mà cứ cho mẹ rời như vậy, mẹ trở về nữa.

      Chỗ Vương Hiểu Phương bị cắn là cánh tay, mỗi lần Tiểu Địch nhào lên đều bị ấy đẩy ra, ấy bỏ được nhưng nhất định phải làm như thế.

      Cho đến lúc Nam Ca cũng vọt lên bắt lấy cánh tay Vương Hiểu Phương. Vương Hiểu Phương nghiêng đầu thấy lập tức xin lỗi : "Nam Ca... cách xa tôi chút..."

      Trương Vĩ cũng lảo đảo qua. ta há hốc mồm, rất muốn ra tâm ý của mình với Vương Hiểu Phương, nhưng mà sau khi vô lực quỳ xuống lại chỉ : "Chị dâu, tôi giúp chị chăm sóc Tiểu Địch tốt..."

      "Vậy cảm ơn cậu ..." Vương Hiểu Phương hoàn toàn mất ý chí muốn sống, cco ấy chỉ muốn lời cảm ơn với Trương Vĩ: "Vợ cậu nhiều năm như thế nếu mà có người thích hợp, cậu hãy cùng với người ta sống tốt, đừng nghĩ đến tôi ..."

    4. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 34 Nam Ca phẫu thuật

      Lời Vương Hiểu Phương vừa ra làm Trương Vĩ hoàn toàn sửng sốt. ấy đều biết ! Hóa ra tâm tư của bản thân mình ấy đều biết !

      Vậy mà ấy sao còn có thể tàn nhẫn như thế bỏ lại mình mình đây? Sao ấy có thể luyến tiếc bỏ Tiểu Địch lại?

      Vì vậy Trương Vĩ mặc kệ Nam Ca còn ở bên cạnh, phen liền xông qua ôm lấy ấy: "Hiểu Phương..."

      Vương Hiểu Phương cũng muốn chết, nhưng mà ấy có cách nào, chỉ có thể để mặc cho nước mắt thấm ướt gò má.

      Tình trong tận thế biết mỏng manh hay là sâu đậm. ấy chỉ biết mình là người vợ mất chồng, quả phụ mang theo đứa bé, thể cầu xa vời tới tình cảm.

      Nhưng mà sau khi tận thế xảy ra, Trương Vĩ bảo vệ cùng thương tiếc, ấy đều thấy . tại ấy chỉ hối hận thể ở thời điểm bình an khỏe mạnh, thẳng thắn đối diện với tâm ý của người đó, giờ ấy sắp chết , muốn quay lại cũng còn kịp .

      Nàng tựa ở trong ngực Trương Vĩ, hô hấp dồn dập, hiển nhiên là nhịn được bao lâu nữa.

      Nam Ca nhìn bộ dáng bọn họ sinh ly tử biệt, nhịn được cuối cùng vẫn hỏi: "Còn muốn sống tiếp ?"

      Vốn Trương Vĩ còn khóc nức nở, mới bắt đầu vẫn chưa hiểu được Nam Ca cùng ta chuyện, hồi lâu sau ta mới kinh ngạc hỏi: " có biện pháp cứu ấy?"

      Nam Ca gật đầu, từ cao nhìn xuống: "Tôi chỉ biết là, nếu vẫn buông ấy ra, tôi cũng có biện pháp cứu."

      Trương Vĩ vừa nghe như thế, làm sao dám trì hoãn nữa, lập tức đem Vương Hiểu Phương đặt xuống đất sau đó đem vị trí bên cạnh nhường cho Nam Ca.

      Lúc trước Nam Ca mổ chính bên cạnh cũng có trợ thủ. Đưa ra mệnh lệnh đối với trở thành thói quen.

      Những kỹ thuật chữa bệnh khắc ở trong đầu làm cho nhanh chóng ra quyết định.

      "Mang ấy vào nhà ." Nam Ca xong, Trương Vĩ thấy còn có người thất thần, lập tức hét lên: "Mọi người nhanh lên! Còn chờ cái gì!"

      Lúc này Mọi người mới bừng tỉnh dám chậm trễ khiêng Vương Hiểu Phương vào trong nhà.

      vài người ở lại trông coi, còn có người ôm Tiểu Địch chuẩn bị rời trước.

      Chắc là do nguyên nhân Nam Ca thôn tính con Zombie, động tác so với trước kia linh hoạt hơn nhiều, đến chỗ Lệ Sâm đỗ xe trước, sau khi mở cửa xe ra tìm được chút thuốc cùng dụng cụ, thuận tiện mang theo bộ dao giải phẫu mới tinh.

      Sau khi đem mình xử lý, cho mọi người đều ở bên ngoài canh giữ, chính mình người bắt đầu phẫu thuật cắt tay.

      Mặc dù chưa từng xử lý qua loại bệnh nhân này, nhưng nếu là cắn vào cánh tay, vậy so với cắn vào cổ dễ giải quyết hơn nhiều.

      Trước khi giúp Vương Hiểu Phương gây mê, Nam Ca đeo khẩu trang nhàn nhạt hỏi ấy câu: "Làm giải phẫu cũng có thể cứu sống được, xác định còn muốn làm sao?"

      giờ Vương Hiểu Phương chỉ cần có hy vọng sống sót mất hy vọng, bỏ được quá nhiều người vì vậy kiên định gật đầu.

      Thuốc gây mê bị đẩy mạnh vào thân thể , rất nhanh mất ý thức. Phẫu thuật cắt tay dễ làm, Nam Ca phải con người, lại chỉ có mình, có thể tưởng tượng ra được tình cảnh khó thế nào. Nhưng mà ánh mắt vẫn rất trầm tĩnh, động tác cũng so với lúc mới bắt đầu biến thành Zombie nhàng hơn nhiều.

      Nhưng lúc ca phẫu thuật diễn ra được nửa, Vương Hiểu Phương đột nhiên bị mất máu nhiều, lập tức lao ra: "Ai có nhóm máu B? Lập tức, lại đây tiếp máu!"

      Tất cả mọi người đều chờ ở ngoài cửa, có mấy người trực tiếp đứng lên, tốc độ rất nhanh, xác định được người truyền máu cho Vương Hiểu Phương, những người khác lại lần nữa ra.

      Có người còn đứng ở cửa : "Nam Ca này chắc là bác sĩ rồi... Động tác đặc biệt nhanh gọn lúc hạ dao giải phẫu cực kỳ xinh đẹp..."

      "Chắc là thế... Hy vọng chị dâu sao..." Bọn họ đều là người quê mùa, cơ bản là hiểu kiến thức giải phẫu. Vốn là cánh tay Vương Hiểu Phương bị cắn, bọn họ còn tưởng rằng chỉ cần đem cánh tay cắt là được, bây giờ nhìn lại hóa ra là bọn họ quá sốt ruột cũng quá ngây thơ rồi.

      Dựa vào thể chất của ấy, nếu muốn trực tiếp chém đứt tay ấy, chừng chết tại chỗ luôn.

      Trong lúc Giải phẫu, tình huống to xuất liên tục. Nam Ca chỉ có mình nên vẫn còn luống cuống tay chân, vất vả đem máu ngừng lại, phẫu thuật cắt tay cũng sắp kết thúc nhưng mà Vương Hiểu Phương lại xuất tình huống suy kiệt tim.

      Nam Ca nếu có thể chảy mồ hôi, chắc là trong mấy tiếng bận rộn này cả người bị mồ hôi làm ướt hết.

      Bây giờ là bước giải phẫu quan trọng nhất, dụng cụ quá đơn sơ, cơ bản là thể làm cấp cứu tim cho Vương Hiểu Phương.

      Làm sao bây giờ, lẽ nào cứ như vậy để ấy chết sao! Nam Ca biết mình là bác sĩ cho nên càng cam lòng!

      Ai có thể đến giúp đỡ đây!

      Tại lúc Nam Ca còn sốt ruột lại nghe thấy giọng nam quen thuộc vang lên cạnh mình, người kia trực tiếp tiếp nhận dao giải phẫu: "Tôi cũng học qua cách khâu, giao cả lại cho tôi."

      Nam Ca mãnh liệt quay đầu lại, quả thực thể tin vào hai mắt mình! Tại sao Lệ Sâm lại xuất ở chỗ này! trở về lúc nào?

      Nửa tiếng trước Lệ Sâm về, lúc ở ngoài cửa mọi người với mọi chuyện xảy ra sau khi .

      nghĩ đến, đêm khuya hôm nay tiểu câm điếc biểu tuyệt như thế, chỉ giết được nhiều Zombie như vậy mà thậm chí còn tự giúp Vương Hiểu Phương làm phẫu thuật cắt tay.

      Mã Viễn trong lòng vẫn còn sợ hãi : "Lúc ấy ra hỏi ai có nhóm máu B, ánh mắt kia giống như có thể xuyên thấu người khác, làm cho em đến giờ vẫn còn sợ hãi đây."

      "Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt ấy, chúng em cũng an tâm ít, giải phẫu nhất định thành công !" Người khác tiếp.

      Sau khi Lệ Sâm hiểu tình huống, cảm thấy phẫu thuật cắt tay này thời gian quá dài, vì vậy vào xem tình huống.

      Quả nhiên, cũng phát ra trái tim Vương Hiểu Phương nhanh chóng suy kiệt, vì vậy chút do dự tiếp nhận công việc của Nam Ca.

      Nam Ca cẩn thận quan sát Lệ Sâm,quần áo còn hoàn chỉnh, thân chật vật, nhưng mà hơi thở lại trầm ổn như vậy. Thậm chí động tác xuống dao của cũng rất nghiêm túc, có thể nhìn ra được kiến thức chuyên nghiệp của rất khả quan.

      Nam Ca biết bây giờ cũng phải là lúc hỏi thăm đâu, làm thế nào đem những con Zombie kia giải quyết. cùng Lệ Sâm về tình huống của Vương Hiểu Phương xong liền bắt đầu cấp cứu trái tim.

      cảm tạ thể chất bây giờ của mình,sức lực của lớn hơn trước nhiều lắm. giờ tay đặt ở ngực Vương Hiểu Phương, độ mạnh yếu đều được khống chế rất tốt, hiệu quả khác gì máy sốc điện.

      Vài phút sau, cảm giác được nhịp tim đập vững vàng, Nam Ca mới thở phào nhõm.

      Lại gần nhìn Lệ Sâm, giải phẫu cũng sắp kết thúc bây giờ giúp Vương Hiểu Phương băng bó miệng vết thương.

      giờ cánh tay trái của ấy cơ bản toàn bộ đều bị cắt, thân thể bị hay bị Zombie lây bệnh còn cần phải quan sát.

      Nhưng chắc chắn là, sinh mệnh của ấy thoát khỏi nguy hiểm .

      Lúc Nam Ca vừa mới giết Zombie cũng mệt như bây giờ. muốn cùng Lệ Sâm chuyện, đem bao tay y tế tháo xuống, với Lệ Sâm: " giải quyết nốt chuyện còn lại."

      xong trực tiếp từ cửa sau ra ngoài, bỏ lại Lệ Sâm mình xử lý trường. Lệ Sâm chỉ kịp nhìn bóng lưng Nam Ca cười cười, ánh mắt tràn ngập tự hào mà bản thân hề phát .

      Thuốc mê vẫn chưa hết, Vương Hiểu Phương vẫn còn ngủ. Trương Vĩ nghe giải phẫu kết thúc vội vàng xông tới .

      ta vội vàng hỏi: "Như thế nào? Giải phẫu thuận lợi sao? Hiểu Phương... ấy có việc gì sao?"

      Lệ Sâm tháo khẩu trang xuống với Trương Vĩ : "Mạng sống của ấy tạm thời giữ được, nhưng bị nhiễm Zombie hay còn cần phải quan sát. cũng cần lo lắng quá, Nam Ca là bác sĩ, vài ngày tiếp theo chúng tôi ở lại đây theo dõi tình hình."

      Mặc dù vội Bắc Hải, nhưng nhìn thấy thôn rối loạn, cũng có biện pháp rời ngay.

      Trước kia thái độ của Trương Vĩ đối Lệ Sâm cùng Nam Ca chỉ là tôn trọng, bây giờ lại là thiên ân vạn tạ .

      Mời Lệ Sâm trở về vốn là có tâm tư riêng, giờ hai người họ cứu nhiều người như thế, Trương Vĩ muốn quỳ xuống cảm ơn hai người.

      Lệ Sâm giống như là phát ý nghĩ của ta, chỉ nhàn nhạt cười: "Là , mạt thế, con người mà giúp đỡ lẫn nhau sớm muộn gì cũng diệt vong, chúng tôi chỉ làm theo lựa chọn tốt nhất. Giải quyết tốt hậu quả của thôn, công việc này giao cho tôi nhìn Nam Ca chút."

      Trải qua đêm rung động lòng người, Trương Vĩ cũng tiện quấy rầy Lệ Sâm cùng Nam Ca, vì vậy ta lập tức gật đầu đưa Lệ Sâm ra ngoài: "Lệ ca, cứ xem chị dâu trước ."

      Chị dâu ? Lệ Sâm nghe được cách xưng hô này khỏi cười tiếng. Nhưng mà cũng hề phủ nhận, chỉ bước dài ra cửa phòng.

      Trương Vĩ nhìn bóng lưng xa, lúc này mới bắt đầu dọn dẹp lại gian phòng, sau đó ngồi trước giường Vương Hiểu Phương chăm sóc ấy.

      Mọi người cơ bản đều đứng bên ngoài cửa sổ xem, Trương Vĩ cũng chẳng để ý, còn quay đầu lại lạnh lùng hỏi câu: "Nhìn cái gì? Đừng cản trở khí, bận rộn cả đêm các cậu còn nghỉ ngơi ?"

      Mã Viễn dẫn đầu cười hắc hắc, còn chuyển hướng hỏi: "Trương ca, cùng chị dâu, ừm..." xong cậu còn nhíu mày.

      "Con thỏ chết tiệt, còn mau ! Coi chừng tôi đánh cậu!" Trương Vĩ giả vờ muốn đứng lên, những người khác cũng dám vây xem nữa, chỉ có thể huýt sáo vài cái xong lập tức giải tán.

      lần nữa ngồi xuống, Trương Vĩ đưa mắt nhìn gương mặt ngày càng gầy gò Vương Hiểu Phương, ánh mắt tràn đầy nhu hòa: "Làm gì còn có người khác đây, nếu sống sót sau này tôi bao giờ buông tay ra."

      Lệ Sâm trở về xe của mình, mở cửa sau ra quả nhiên nhìn thấy Nam Ca nằm chỗ ngồi phía sau xe.

      Bởi vì có nhịp tim, có hô hấp lúc nằm như thế trông giống như thi thể, rất dọa người .

      Cũng may ghế của xe khá lớn, Lệ Sâm mang theo gió lạnh ngồi xuống xoay tay đem cửa xe đóng lại.

      Nam Ca mệt mỏi đến ngón tay cũng muốn nâng lên, dùng góc mắt lườm Lệ Sâm cái rồi lại lần nữa nhìn lên trời.

      việc xảy ra trong đêm nay quả thực làm cho hơi phản ứng kịp. nghĩ đến có ngày chính mình giết nhiều đồng loại như vậy, lại còn cứu người.

      Lệ Sâm ngang nhiên xông qua nằm ở bên cạnh : "Nam Ca, khuya hôm nay làm rất tốt."

      Trước kia điều Nam Ca hy vọng nhất chính là Lệ Sâm có thể gọi tên của mình, đừng gọi tiểu câm điếc nữa, nhưng mà hôm nay lại chỉ miễn cưỡng đáp lại bằng tiết đem con mắt nhắm lại .

      Lệ Sâm tất nhiên có thể đoán được tâm tư của Nam Ca, dứt khoát lời nào chỉ vươn tay ôm lấy .

      Thời điểm tiến lại đây, rất nhiều mùi vị hỗn hợp vây quanh Nam Ca. Có mùi hôi thối của đám Zombie hệ tốc độ, có hơi thở gió rét lạnh thấu xương ở bên ngoài, còn có... Mùi máu thơm độc nhất chỉ có người có.

      chị tình như cái bình ấy :yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    5. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      Tình bể bình ý chứ, :yoyo60:
      fear thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :