1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 49

      Thập vương gia sợ Sầm gia thay đổi, hôm đó trực tiếp tiến cung gặp Phong Khánh đế.

      Phong Khánh đế nghe Thập vương gia cư nhiên đường đột nương nhà Sầm Thanh Sơn, nhất thời tức đến ra lời.

      Sầm Thanh Sơn tốt xấu cũng là cánh tay cứng đương triều, đệ đệ biết điều còn dám mạo phạm nương nhà đó. Nếu Sầm Thanh Sơn liên hợp ngự sử khác cùng dâng sổ con, sợ là cũng giữ được đệ đệ này.

      Nhưng tức giận tức giận, Thập vương gia đến cùng là thân đệ đệ, tiên đế lúc hấp hối còn dặn dò Phong Khánh đế phải chăm lo .

      "Lão Thập a, ngươi với hoàng huynh, hôm nay việc này đến cùng là trùng hợp, hay là ngươi an bày?"

      Thập vương gia chuẩn xác : "Hoàng huynh, tiểu Thập có tính tình gì ngài biết sao? Ta muốn an bày như vậy, cũng phải xem ta có bản hay a."

      Phong Khánh đế nghĩ cũng đúng, Thập hoàng đệ vốn là hạng người học vấn nghề nghiệp, chơi bời lêu lổng. Bảo hao hết tâm tư an bày thế này, là làm khó . Nếu như có người hỗ trợ... Ai mạo hiểm đắc tội ngự sử đương triều, giúp vương gia nhàn tản quyền thế đâu? Sầm Thanh Sơn làm người, Phong Khánh đế hiểu , rất cẩn thận, cho tới bây giờ cũng đắc tội người nào trong quan trường, cũng có ai nhằm vào .

      Hôm nay việc này có lẽ là lần đúng dịp. Đệ đệ này uống rượu rối loạn cũng phải hai lần.

      Phong Khánh đế day mi tâm đau nhức, chỉ có thể : " như vậy, trẫm hạ chỉ tứ hôn cho ngươi. Nguyên phi của ngươi lần trước cũng sống được vài năm, sau này tục huyền, thể lại hồ nháo giống như trước."

      Thập vương gia ngụm đáp ứng, ôm quyền hành lễ tạ ơn, lại thử hỏi: "Vậy hoàng huynh, phong hào của ta..."

      Phong Khánh đế biết muốn mượn cơ hội này khôi phục phong hào, dù sao đó là tiên đế còn sống định cho , ý nghĩa . Bất quá cái phong hào, cũng phải có thực quyền, Phong Khánh đế nhân tiện : "Chờ tân vương phi sinh lân nhi cho ngươi, trẫm đương nhiên trả lại phong hào."

      Được Phong Khánh đế nhận lời, Thập vương gia thập phần cao hứng tạ ơn. Dù sao là người ngực có chí lớn, tại chỉ cầu con nối dòng và phong hào. Cưới Sầm Thoa, với có thể là trăm lợi mà hại.

      Cứ như vậy, Phong Khánh đế đạo thánh chỉ tứ hôn hạ xuống. Có lẽ là vì cảm thấy có lỗi với Sầm gia, Phong Khánh đế trong thánh chỉ khen Sầm Thoa đến tận trời, còn tặng nhiều vàng bạc tế nhuyễn.

      Tuy rằng cửa hôn nhân này có chút buồn cười, nhưng Thập vương gia đến cùng là long tôn phượng tử, lại là đương kim tự mình tứ hôn, trong nhất thời người Sầm phủ chúc mừng cũng nối liền dứt.

      Sầm Thoa náo có kết quả, bệnh ở giường, nằm bẹp.

      Kỷ thị cực nhọc cả ngày cả đêm chiếu cố nàng, còn cố gắng chống chiêu đãi người đến chúc mừng, trong lòng tích tụ khổ sở vô cùng.

      ****

      So sánh với Trung Dũng hầu phủ, đó là cả nhà hòa thuận vui vẻ.

      Lâm Cẩm Nghi từ miệng Tô thị biết toàn bộ an bày của Kỷ thị.

      Hóa ra thế nhưng bà ta thông đồng với Sầm Ngọc, muốn dùng Sầm Ngọc phá hoại danh dự của mình. Bà ta còn hơn cả nham hiểm, Sầm Ngọc có thê phòng, mình thực bị bà ta tính kế thành công, nhiều nhất làm bình thê của Sầm Ngọc, sau này còn phải phụng dưỡng bà ta như vậy bà bà, chịu bà ta dày vò. Hoặc là cắt tóc làm ni , chung thân thể tái hôn.

      dụng tâm ác độc, đáng sợ.

      may mắn, Tô thị an bày quả thực là 'Hết lòng quan tâm giúp đỡ'.

      Ít nhất chính phi của Thập vương gia còn nhiều năm, Sầm Thoa gả qua cũng là vương phi đường hoàng, càng đừng là Phong Khánh đế tự mình tứ hôn, xem như vinh dự hạng nhất.

      Chẳng qua, người sáng suốt đều biết Thập vương gia thích hưởng thụ, nhiều năm uống rượu dùng ngũ thạch tán, nay Thập vương phủ bất quá là khối xác . Cái này đề cập tới, lại Thập vương gia uống say thích đánh người đủ cho Sầm Thoa chịu khổ.

      ý chỉ tứ hôn hạ, ván đóng thuyền, mọi người Trung Dũng hầu phủ tiếp tục chú ý. Dù sao đó là mẹ con Kỷ thị tự mình gây ra quả đắng, trước mắt, bọn họ còn phải sống ngày tháng của mình.

      Tô thị nghỉ ngơi hai tháng, hoàn toàn khôi phục. Tiểu A Hi có bà vú, cũng cần nàng mọi chuyện tự thân tự lực, Tô thị đau lòng Lâm Cẩm Nghi bận rộn gần năm, liền thu quyền quản gia về.

      Lâm Cẩm Nghi vui vẻ thanh nhàn, mỗi ngày buổi sáng thỉnh an Trung Dũng hầu phu nhân, sau đó thư phòng học tập, học xong cùng đệ đệ chơi lát, mỗi ngày đều nhàn nhã.

      Trong nháy mắt, tiểu A Hi trăm ngày. Tiệc đầy tháng lần trước, Trung Dũng hầu phủ làm lớn, chỉ có người trong nhà cùng nhau ăn cơm. Trước mắt cũng là muốn làm như vậy.

      Lâm Cẩm Nghi cùng Tô thị định ra danh sách khách mời, phát thiệp mời ra ngoài. Lâm Cẩm Nghi thỉnh thoảng học trù nghệ với Tô thị gần năm, chuẩn bị ở yến tiệc tiểu A Hi trăm ngày thử đao.

      Tiệc trăm ngày hôm đó, Tô thị cho Lâm Cẩm Nghi cẩn thận trang điểm phen, mẹ con hai người đồng loạt ở cửa nghênh đón nữ khách.

      Hôm nay đều là người quen của Trung Dũng hầu phủ, trong đó đương nhiên còn có Gia Định hầu phu nhân và Nguyên Vấn Khanh.

      Gia Định hầu phu nhân lần này dẫn theo hai nàng dâu đến dự tiệc, Nguyên Vấn Khanh còn theo bà bà nàng đường tới.

      hai nàng dâu của Gia Định hầu phu nhân, người tuổi lớn hơn, thoạt nhìn hai mươi lăm hai mươi sáu, mặc cái váy mã màu xanh, mặt dài , mày lá liễu, năng , là Chu thị đại thiếu phu nhân đương gia Gia Định hầu tại. người khác thoạt nhìn hơn hai mươi, mặc áo tỳ bà mật hợp, mặt tròn mắt to, thập phần biết ăn , là nhị thiếu phu nhân Triệu thị của Gia Định hầu phủ.

      Ba người đến, Tô thị liền để Lâm Cẩm Nghi cùng mình đón khách, chỉ bảo nàng chiêu đãi họ, phòng khách ngồi xuống trước.

      Lâm Cẩm Nghi tuy tính là rất quen với hai thiếu phu nhân Gia Định hầu phủ, nhưng trò chuyện với nhau phát hai người đều thập phần hòa khí, dễ chuyện, liền có tâm kết giao.

      Nguyên Vấn Khanh rất nhanh cũng gia nhập vào đó, nàng cũng là người biết ăn , cùng Triệu thị người đến người , trêu Lâm Cẩm Nghi cười ngã tới ngã lui.

      Gia Định hầu phu nhân ngồi bên, thập phần vừa lòng các nàng có thể ở chung hòa hợp như vậy.

      Tân khách đều đến đông đủ, Tô thị cho bà vú bế A Hi ra.

      A Hi trắng trẻo mặc trù sam đỏ thẫm, càng có vẻ ngọc tuyết đáng . Thấy nhiều người thế này, cũng sợ, ngậm ngón tay khanh khách cười ngừng.

      Các phu nhân, nương ở đây ai thích , tranh cướp muốn ôm .

      A Hi cũng để người ôm, đôi mắt to đen xoay tròn.

      Chu thị thập phần thích tiểu hài tử, đáng tiếc là nàng thành thân vài năm còn chưa sinh con, lập tức ôm A Hi chịu buông tay.

      Lâm Cẩm Nghi sợ nước miếng A Hi lên người Chu thị, thường lấy khăn đeo cổ lau nước miếng cho .

      Chu thị ôm A Hi dỗ chút, kinh ngạc : "Đệ đệ ngươi nhu thuận, ta còn cho là tiểu hài tử đều khóc náo ngừng."

      Lâm Cẩm Nghi cười : "Lúc mất hứng cũng khóc náo, bất quá rất ít khi như thế, cho dù ngẫu nhiên có, dỗ mọt chút tốt rồi."

      Triệu thị thấy nàng thích như vậy, liền vui đùa : "Tẩu tử nếu thích, trở về nỗ lực với đại ca, sinh đứa của mình ngày ngày thương đủ, chẳng phải tốt đẹp?"

      Chu thị lưu luyến rời trả A Hi về tay bà vú, : "Ta sao nghĩ đâu, chính là duyên phận chưa tới. Ta xem bà bà cũng thập phần thích tiểu hài tử, a Triệu, ngươi cũng nỗ lực chút."

      Triệu thị thành thân hai năm, thời gian dài cũng dài, ngắn cũng ngắn, vẫn hề có động tĩnh.

      Nghe như thế, Triệu thị bất đắc dĩ nhún vai: "Nếu ta có thể mang thai, sớm có, đây chẳng phải duyên phận chưa tới sao."

      chuyện, chị em dâu hai người hẹn cùng thở dài.

      Sau đó Triệu thị : "Chúng ta sợ là chốc trông cậy được, chỉ có thể trông cậy vào đệ muội sau này." xong mím môi cười, nhìn về phía Lâm Cẩm Nghi.

      Chu thị cũng cười , cùng nhau nhìn Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi để ý, sửa sang lại xiêm y của tiểu A Hi nằm trong lòng bà vú. Tiểu gia hỏa này rất thành , luôn lộn xộn, vạt áo bị mở ra.

      Nàng tuy rằng chưa từng sinh sản, nhưng tốt xấu chiếu cố A Hi ba tháng, động tác cũng thập phần có hình có dạng.

      Đột nhiên phát giác Chu thị và Triệu thị đều nhìn mình, Lâm Cẩm Nghi hiểu nhìn lại.

      Chu Triệu hai người cũng giải thích, vẫn tự cười.

      Lâm Cẩm Nghi hiểu, cũng tra cứu.

      Ngọ yến an bày vào giữa trưa, trước đó đều là thời gian chuyện nhàn hạ.

      Trước ngọ yến, Chu thị nhìn Gia Định hầu phu nhân cái, với Lâm Cẩm Nghi: "Khó được đến phủ này, nghe hoa nở trong viện cũng tệ. Cẩm Nghi muội muội có bằng lòng mang chúng ta dạo ?"

      Khách nhân đưa ra cầu như vậy, Lâm Cẩm Nghi đương nhiên từ chối, lập tức đứng lên, dẫn theo Chu thị và Triệu thị hai người hoa viên.

      Tô thị là người phong nhã, trong hoa viên hoa cỏ đều có thợ chuyên môn chăm sóc, lúc yến hội như vậy đều bày ra, cho khách nhân thưởng thức.

      Lâm Cẩm Nghi đường vừa vừa giới thiệu, Chu thị và Triệu thị nghiêm cẩn nghe, cũng làm như hỏi hai ba câu.

      vào hoa viên, cảnh xuân vừa vặn, Lâm Cẩm Nghi nhìn quanh chút, bỗng chốc nhìn thấy Lâm Ngọc Trạch.

      cha phải ở phía trước đãi khách sao? Sao lại đến hoa viên, Lâm Cẩm Nghi trong lòng kỳ quái, nhìn lại, chỉ thấy phía sau Lâm Ngọc Trạch còn công tử trẻ tuổi mặc trù sam màu trắng viền lĩnh theo. Vị công tử này chi lan ngọc thụ, tác phong nhanh nhẹn, cả người toả sáng như ngọc, làm nàng nhịn được hai mắt nhìn thêm.

      Xem có chút quen mặt. Lâm Cẩm Nghi nhất thời lại nghĩ ra gặp ở nơi nào.

      Với Chu Triệu hai người, phụ thân đến cùng là ngoại nam. Lâm Cẩm Nghi xoay người hỏi các nàng để ý hay , muốn về phòng khách .

      Chu Triệu hai người lắc lắc đầu, Chu thị : "Lâm bá phụ cũng phải ngoại nhân, hai nhà chúng ta hàng năm lui tới, cũng e ngại gì."

      Được lời này, Lâm Cẩm Nghi liền yên tâm dẫn các nàng qua.

      Lâm Ngọc Trạch xa nhìn thấy khuê nữ của mình, lúc nàng mới thấy mình liền dừng cước bộ, có trực tiếp qua. Lúc này nhìn khuê nữ lại tiếp tục tới, Lâm Ngọc Trạch cười hắc hắc, quay đầu đẩy Tống Diễn Hi phen. Ý tứ ràng, bảo hảo hảo nắm chắc cơ hội này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      2 nhà se duyên rồi, hầy hầy, đâu về nhanh a
      heavydizzy thích bài này.

    3. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Tỗng Diên Hi mất công làm nam phụ. làm cho hết mình, phải làm cho A cẩm nghiêng ngả. Chọc cho Tiêu Tiềm nhức đầu thôi
      Lazzy Leheavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 50

      Chu thị và Triệu thị theo phía sau Lâm Cẩm Nghi, hai người thấy ánh mắt, hẹn mà cùng nở nụ cười.

      Hai người lúc này đều thầm nghĩ, cơ hội này dễ có, tiểu thúc nhất định phải hảo hảo nắm chắc.

      Hai bên gặp nhau, Lâm Cẩm Nghi hỏi Lâm Ngọc Trạch : "Sao cha lại đến hoa viên?"

      Lâm Ngọc Trạch biết dối khuê nữ, lúc này sờ sờ mũi, có chút cứng ngắc giải thích: "Mang Tống tam ca của con dạo trong vườn, phải vừa đúng gặp gỡ sao. A Cẩm, con cũng có hai năm chưa thấy gặp Tống tam ca rồi."

      Họ Tống, có thể để Lâm Cẩm Nghi gọi tiếng 'Tam ca', đương nhiên chỉ có Gia Định hầu phủ.

      Lâm Cẩm Nghi phúc lễ, với Tống Diễn Hi: "Cẩm Nghi gặp qua Tam ca."

      Tống Diễn Hi sắc mặt như thường, nhưng tai đỏ lên, thân ảnh Lâm Cẩm Nghi rất quen thuộc, mấy ngày gần đây ở trong mộng xa xa gặp lại, tránh được. làm sao cũng thể tưởng được Lâm Cẩm Nghi hóa ra chính là nương ngày đó ở núi trượng nghĩa tương trợ, tặng khăn cho . Lúc trước cảm thấy hai người duyên phận đủ, ở núi kém dương sai bỏ lỡ, nghĩ là duyên phận đến, lại phát . tưởng tượng sai, nàng rất đẹp, đẹp khiến dám nhìn nhiều.

      nhất thời cũng có chút lo lắng, và Lâm Cẩm Nghi có hai năm chạm mặt. Tiểu nương hơn mười tuổi biến hóa nhanh chóng thành đại nương, dám nhận. Nhưng hai năm nay lại có biến hóa. Vì sao ngày ấy Lâm Cẩm Nghi ràng gặp núi, lại gì, chẳng lẽ là cảm thấy chướng mắt?

      Nhớ lại ngày đó những người Vương Lãng ngôn hành ngả ngớn, Tống Diễn Hi nhất thời xấu hổ vô cùng. Cũng khó trách nàng chướng mắt, sợ là coi thành cá mè lứa, hoàn khố đăng đồ tử giống bọn họ.

      Trong lòng trăm chuyển ngàn hồi, mặt cũng lộ ra, chắp tay : "Nhị muội muội đa lễ."

      Hai người chuyện, Lâm Cẩm Nghi cũng nhớ gặp ở núi Lạc Thanh. Tống Diễn Hi thiếu niên lang xuất sắc như vậy, tuy chỉ gặp mặt lần, cũng có chút ấn tượng.

      Hai nhà phải ngoại nhân, Lâm Cẩm Nghi cũng khách sáo, thẳng: "Mấy tháng trước ta bồi gia tỷ lên núi Lạc Thanh, gặp Tam ca lần, lúc đó chưa nhận ra Tam ca, còn thỉnh Tam ca tha thứ."

      Vừa nghe lời này, Tống Diễn Hi thân thể căng thẳng hơi hơi trầm tĩnh lại, nguyên lai nàng phải làm bộ biết mình, mà nhận ra sao? Lúc này liền nhân cơ hội nhận lỗi: "Ngày ấy cùng ít bằng hữu đường đột nhị muội muội, còn thỉnh nhị muội muội bao dung."

      Lâm Ngọc Trạch bên cạnh vừa nghe, tiểu tử này lúc trước phải chưa gặp khuê nữ sao? Thế nào trước mắt nghe bọn gặp gỡ, nhưng song phương đều nhận ra đối phương, hơn nữa tiểu tử này tựa hồ làm cái gì tốt? Oa nha nha, nếu phải tức phụ dặn dò mình phải hảo hảo thúc đẩy bọn họ gặp mặt lần này, lập tức lôi tiểu tử này đến bên cạnh thẩm vấn phen!

      Lâm Cẩm Nghi lắc đầu, : "Ngày đó đường đột vô lễ phải Tống tam ca, tam ca cũng cần xin lỗi."

      Tống Diễn Hi khỏi mặt vui vẻ, thầm nghĩ hoàn hảo hoàn hảo, nàng cũng bởi vì kiệnđó mà có ấn tượng tốt về mình.

      Lâm Ngọc Trạch nhìn hai người sai biệt lắm, nhân tiện : "Chúng ta đứng ở chỗ này làm gì, chút, vào trong đình hóng mát ngồi lát."

      Lâm Cẩm Nghi quay lại hỏi Chu thị và Triệu thị, các nàng đương nhiên đồng ý.

      Đoàn người cứ như vậy vào đình hóng mát.

      Hôm nay trong phủ nha hoàn, gia đinh đều ở tiền viện đãi khách, lúc này trong vườn hẳn là có ai. Nhưng trong đình hóng mát Tô thị sắp xếp hai tiểu nha hoàn hầu hạ, nước trà đều chuẩn bị tốt lắm.

      Cái này có chút kỳ quái. Ngược lại giống Tô thị biết có người tới.

      Bất quá chung quy là nhà mình, cũng cần cảnh giác. Ý niệm chợt lóe lên, Lâm Cẩm Nghi cũng nghĩ tiếp.

      Mấy người ngồi vào chỗ của mình ở đình hóng mát rồi, Lâm Cẩm Nghi và Tống Diễn Hi đều mở miệng, Lâm Ngọc Trạch được Tô thị giao trách nhiệm, đương nhiên tìm chuyện để . liền hỏi Lâm Cẩm Nghi mấy ngày gần đây bận chuyện gì, đọc sách gì.

      Lâm Cẩm Nghi kỳ quái nhìn cha mình, : "Ta bình thường ở nhà làm cái gì, ngài có thể biết?"

      Lâm Ngọc Trạch cười hắc hắc: "Cha gần đây phải bận rộn công việc sao, sau khi trở về còn phải chiếu khán đệ đệ con, sợ đối với con quan tâm đủ?"

      Lời này đủ kỳ quái, cha nàng luôn luôn để bụng công việc, mỗi ngày tuy rằng cũng sớm ra trễ về, nhưng ở nhà luôn luôn xoay quanh người nhà. đủ quan tâm mình? Tuyệt đối là thể.

      Bất quá có ngoại nhân ở đây, Lâm Cẩm Nghi cũng thêm gì, liền đem chuyện mình làm mấy ngày gần đây lần với Lâm Ngọc Trạch.

      Lâm Ngọc Trạch nghe xong, làm như gật đầu : "Nương con nay mặc dù để con quản gia, nhưng con cũng học được đầy đủ, nên chia sẻ thêm với bà ấy." Kỳ ý tứ chính là để Tống Diễn Hi nghe chút, khuê nữ ta còn có thể quản gia đâu!

      Lâm Cẩm Nghi có chút hiểu với lời khác thường của phụ thân, vẫn gật đầu : "Cha có đạo lý, Cẩm Nghi nên vi nương đảm đương gia ."

      phen tán gẫu xong, sắp tới buổi trưa, đến thời điểm nên khai yến.

      Lâm Cẩm Nghi lúc trước với Tô thị muốn vào ngọ yến, triển lộ chút trù nghệ, làm món đồ ăn, cũng muốn trì hoãn. Đứng lên mình muốn phòng bếp .

      Nhân vật chính phải , những người khác cũng đều đứng lên, tự về.

      Lâm Cẩm Nghi hôm nay chuẩn bị làm món ‘vấn chính duẩn ti'.

      ‘Vấn chính duẩn’, cũng chính là măng Hàng Châu. Sử dụng măng khô, phải ngâm nước cho mềm rồi thái sợi, dùng canh gà hầm nhừ. Tô thị dạy cho Lâm Cẩm Nghi phương pháp đặc biệt, chính là dùng nước tương nấu qua hong khô bàn.

      Vào xuân, lúc này măng mùa xuân đúng lúc ngon nhất, làm món ăn này đơn giản lại đúng mùa. Rất thích hợp với Lâm Cẩm Nghi mới học nghề, cần lo lắng nhất là tay dao thuần thục.

      Lâm Cẩm Nghi trước tiên luyện tập, cho nên món ăn này làm cũng thuận buồm xuôi gió, đến hai khắc, món măng sợi ra nồi.

      Đổi quần áo xong, nàng về phòng khách đãi tiệc.

      măng sợi nàng làm được dùng hơn nửa, hiển nhiên là món rau được thích nhất trong tiệc.

      Nàng ngồi vào bên cạnh Tô thị, Tô thị liền cười : "Vừa rồi các phu nhân, tiểu thư đều khen con làm món ăn này rất ngon."

      Lâm Cẩm Nghi mím môi cười, : "Là nương dạy. So sánh với trù nghệ của ngài, con có thế đứng ở này chỗ nào được."

      Gia Định hầu phu nhân an vị ở bên kia Lâm Cẩm Nghi, thấy cách nàng chuyện làm việc, đương nhiên trong lòng thích. Tiểu nương Lâm gia này biết lễ nghi biết tiến thối, còn có thể quản gia, giỏi trù nghệ, bảo bối a! Cũng biết hài tử của mình kia thông suốt chưa, có thể nắm chắc hay ...

      Nghĩ như vậy, Gia Định hầu phu nhân liền mở miệng hỏi: "Trù nghệ của Cẩm Nghi cũng rất cao, có mệt ?"

      Lâm Cẩm Nghi lắc đầu, : "Chẳng qua làm món ăn đơn giản, khiến ngài chê cười, cũng mệt."

      Gia Định hầu phu nhân tiếp tục : "Ta mới vừa nghe A Chu, A Triệu , các con vừa rồi ở hoa viên gặp được Diễn Hi nhà ta? Tiểu tử nhà ta trêu chọc con mất hứng ?" xong bà lơ đãng liếc mắt nhìn Tô thị, Tô thị cũng nghiêng đầu nhìn Lâm Cẩm Nghi, hiển nhiên chờ nàng đáp.

      Lâm Cẩm Nghi hơi mím môi, : "Tống tam ca tao nhã, thân thiết, thong dong, cùng nhau chuyện, như cây đón gió xuân."

      Hài tử tuy rằng thông suốt, nhưng đến cùng rất tốt, lại có dáng vẻ, tiểu nương này ấn tượng về hẳn tệ. Gia Định hầu phu nhân cuối cùng yên lòng, mặt tươi cười càng hiền lành, trấn an : "Thế là tốt, thế là tốt."

      xong Gia Định hầu phu nhân lại nhìn về phía Tô thị, Tô thị nghe Lâm Cẩm Nghi thế liền tiếp tục chiêu đãi nữ khách khác. Nhưng tươi cười bên môi đến cùng tràn ra, hiển nhiên rất vui khi việc thành.

      trong lòng Gia Định hầu bắt đầu tính toán tiếp, Trung Dũng hầu phủ cao thấp coi Lâm Cẩm Nghi là bảo bối, trước mắt định thân rồi, sợ là còn phải chờ vài ba năm. Thời gian này dài cũng dài, bảo ngắn cũng ngắn. Cũng biết tiểu tử nhà mình có thể chờ lâu như vậy . Bất quá nương tốt như vậy, dù chờ lâu cũng đáng.

      Ngọ yến qua, Tô thị chiêu đãi mọi người, thêm vài lời, trước khi trời tối tan tiệc, tự mình tiễn các nàng ra phủ.

      Gia Định hầu phu nhân về cuối cùng, trước khi còn lưu luyến rời lôi kéo tay Lâm Cẩm Nghi, dặn nàng nếu có việc gì phủ bọn họ chơi.

      Lâm Cẩm Nghi năm này gặp gỡ Gia Định hầu phu nhân ít lần, hơn nữa Chu thị cùng Triệu thị hôm nay mới biết, lần này đương nhiên đáp ứng.

      Tiễn khách xog, Lâm Cẩm Nghi vội vã về Cẩm Tú Uyển nghỉ ngơi, mà theo Tô thị về chính viện.

      Lâm Ngọc Trạch ở tiền viện cũng tiễn nam khách, lúc này trở lại chính viện, ôm tiểu A Hi đùa.

      Lâm Cẩm Nghi và Tô thị đồng loạt vào phòng, Lâm Cẩm Nghi cho lui hạ nhân, trực tiếp thẳng vào đề hỏi: "Cha nương, các ngươi hôm nay tính toán chuyện gì?" Hôm nay chuyện này đến chuyện kia, về sau Gia Định hầu phu nhân còn vậy, nếu nàng còn hôm nay gặp mặt Tống Diễn Hi là người nhà có tâm an bày, vậy là ngốc.

      Tô thị và Lâm Ngọc Trạch liếc nhau, Lâm Ngọc Trạch bất đắc dĩ nhún vai, ý tứ là ta theo nàng phân phó, làm tận lực như vậy, nhưng có cách nào đâu, khuê nữ thông minh a!

      Tô thị kéo tay Lâm Cẩm Nghi, giải thích: "Tiểu công tử Tống gia kia, tổ mẫu con cảm thấy thực tệ, đầu năm có kỳ ngộ, cũng đổi tâm tính, nghĩ trước cho các con hiểu biết nhau phen. gạt con, ở núi Lạc Thanh lần trước, chúng ta muốn cho các con gặp mặt, bất quá lúc đó kém dương sai, các con nhận ra nhau. Cho nên hôm nay nương mới cùng Gia Định hầu phu nhân an bày như vậy..." Lúc trước Lâm Cẩm Nghi và Tống Diễn Hi ở trong hoa viên chuyện, đương nhiên sớm truyền đến tai Tô thị, cho nên cũng biết chuyện bọn họ ở núi Lạc Thanh.

      Lâm Cẩm Nghi đương nhiên biết người nhà đều là hảo tâm, vì mình tính toán. Nhưng nàng đến cùng từng gả hơn người, hôn lần trước thập phần thoải mái, nàng đối với chuyện này vẫn rất mâu thuẫn.

      "Nương giữ con đến mười tám tuổi, con qua sinh nhật cũng mới mười lăm, còn ba năm nữa gấp cái gì?"

      Tô thị lời thấm thía: "Nương cũng phải bức con quyết định, tuy rằng con vội xuất giá, nhưng cũng bắt đầu phải xem xét các nhà. Nếu qua hai năm, công tử vừa độ tuổi đều định thân hết, đến lúc đó nương biết đâu tìm lang quân như ý cho con?"

      đến đây, Lâm Cẩm Nghi cũng biết từ chối thế nào, chỉ đáp: "Dù sao trước mắt A Cẩm còn muốn đàm hôn luận gả, nương vói với tổ mẫu, để con chậm ."

      Tô thị nghe xong, liếc mắt cái với Lâm Ngọc Trạch, hai người hẹn mà cùng thở dài. Tuy rằng bọn họ cũng muốn giữ Lâm Cẩm Nghi thêmhai năm, nhưng đến cùng giữ bao lâu, nàng vẫn phải xuất giá. Giờ tính toán, về sau làm sao bây giờ a.

      *****

      Gia Định hầu phủ, mọi người trở về phủ, Gia Định hầu phu nhân vội vàng gọi Tống Diễn Hi vào phòng chuyện.

      "Thế nào, vi nương con nhìn nương sai ?"

      Tống Diễn Hi bất giác cười khẽ, tai đỏ lên : "Nương nhìn đương nhiên sai được."

      Nhìn con phản ứng như vậy, Gia Định hầu phu nhân biết cực kì vừa lòng. Nhân tiện : "Hảo hảo hảo, các con đều có ý với nhau, nương liền rèn sắt khi còn nóng, cùng Trung Dũng hầu phu nhân định xong việc này."

      "Nàng đối với con cũng..." Tống Diễn Hi mặt càng đỏ ửng.

      Gia Định hầu phu nhân : "Ta hỏi Cẩm Nghi, nàng con tao nhã, thân thiết thong dong, xem ra ấn tượng đối với con vô cùng tốt."

      Tống Diễn Hi trong lòng choáng váng, cung kính hành lễ với Gia Định hầu phu nhân, : " khi như thế, vậy làm phiền ngài."

      Xú tiểu tử, hóa ra thông suốt. Gia Định hầu phủ nhân được trấn an, nghĩ mau chóng định xong cửa hôn nhân này, sau đó sớm cưới Lâm Cẩm Nghi qua cửa, sinh tiểu tử béo!

      Tác giả có chuyện muốn : nam chủ nên lập tức về thôi. Biết bọn họ còn thân cận với nhau, dấm chua của Nam vương lại muốn phát tác ~
      Red Ruby, minhminhanhngoc, Uyên Sama53 others thích bài này.

    5. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Tiềm ca ca, mà k về sớm là mất vợ như chơi ah. Mặc dù A Cẩm k đồng ý vs Tống Diễn Hi nhưng biết đâu đấy. A mà chậm trễ k quyết cho a hối hận lun .

      Thanks editor nhìu
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :