1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

(Nam Trùng Sinh- Sủng) Hầu Gia Trùng Sinh- Nghiêm Yến(Chương 15/70)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yoko Yang

      Yoko Yang Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      302
      CHƯƠNG 9: HẦU HẠ

      Sau khi rửa tay xong, Lạc mới phát ra bữa tối dọn xong, bàn bày hơn 10 loại đò ăn, còn có nước canh. Lạc chú ý tới tay nải của nàng thấy, nàng khỏi ngước mắt nhìn Thiệu Yến.

      Thiệu Yến nhàn nhạt : “Ta đem nó đưa tới phòng ngươi rồi.”
      sai, sống thêm đời, vẫn là được tốt như vậy , ràng tưởng đối với nàng chuyện ôn nhu, cho nàng biết phòng của nàngđã được dọn sạch , bên trong bố trí đều là những thứ nàngthích , nhưng rồi lại sợ mình đột nhiên thân thiết cùng quan tâm đến nàng lại dọa nàng chạy mất, làm nàng cho rằng chính mình gây rối cho nàng , ràng giờ nàng còn bé như vậy , vì thế Thiệu Yến chỉ có thể biểu ra bộ dáng để ý gì.

      Xác , Thiệu Yến cũng có tâm tư. Thê tử của chính , tự nhiên muốn nuôi bên người mình. phải đem nàng nuôi lớn, nhìn bộ dáng của nàng càng ngày càng trưởng thành, chẳng phải tốt hay sao?

      Lạc chú ý tới lời của Thiệu Yếnnói chính là “Ta”, mà phải “Hạ nhân”, trong khoảng thời gian ngắn nàng cũng biết phải làm gì cho đúng, Hầu Gia tự mình đem tay nải của nàng đưa đến phòng của nàng? Ngẫm lại lại thể nào có chuyện đó, nàng chỉ chuyện với Hầu Gia thời điểm người chú ý, làm sao có thể hạ mình mà làm việc này!

      Thiệu Yến hề chú ý tới biểu tính có chút cứng đờ mặt Lạc , liền lập tức ngồi xuống,thời điểmngước mắt , tiểu nương vẫn còn đứng ở nơi đó ngây ngốc,2 tên đầu gỗ Thành Nguyên Thành cũng khó xử đứng ở nơi đó.

      “Lại đây.” Thiệu Yến hề vui, cùng thê tử của ăn cơm 2 người bọn họ đứng bên cạnh nhìn? nhướng mày, liền dùng ánh mắt đem 2 huynh đệ Thành gia đuổi ra ngoài, và đối với Lạc .

      Lông mi của Lạc Anhbước tới,lông migiống như cây quạt mảnh dài lại nồng đậm lại khẽ run, liền dễ dàng mà bại lộ khẩn trương của nàng. Nàng phải là chưa từng hầu hạchủ tử dùng bữa, lão phu nhân rất thích dùng nàng, sau mỗi lầnđến dùng bữa dều phải giữ nàng lại. Nàng hầu hạ lão phu nhân cũng thuận tay, nhưng là thời điểm bay giờ trước mặt nàng chủ tử đổi thành Hầu Gia , nàng lại bắt đầu khẩn trương .

      Hít sâu hơi , Lạc mới thoáng bình phục chút, cũng có thể trấn định mình.
      Chính là,thời điểm Lạc nàng chân chính cầm lấy chiếc đũa kia mà gắp thức ăn , vấn đề là, nàng biết khẩu vị của Hầu Gia , thích ăn đồ ăn gì , có thể thích ăn lắm.

      Lúc trước, nàng ở trước mặt lão phu nhân mà hầu hạ, biết lão phu nhân thích ăn cái gì, liền hầu hạ tốt, tại chủ tử thay đổi, cố tình người này lại là Hầu Gia, Lạc liền cảm thấy có chút lạc lõng.

      Chi bằng tại nàng nên hỏi

      Nhưng là Lạc lại cân nhắc nếu đồ ăn này đó đồ ăn này có thể để bàn, khẳng định là người bên cạnh Hầu Gia chắc chắn biết Hầu Giathích gì, tự nhiên cũng liền hiểu được ý tứ của Hầu Gia .

      Kia... Hẳn là liền đại biểu cho việc Hầu Gia có thể ăn sao? Lạc vẫn là có chút xác định được, nhưng là nhìn Thiệu Yến ngồi yên mà xem nàng, chỉ chờ nàng hầu hạ dùng bữa, nàng mới lấy hết can đảm mà động đũa.
      Thiệu Yến nhìn cái chén bạch ngọc bên trong có khối bánh củ từ, biểu tình bắt đầu rối rắm, ánh mắt biến hóa vài lần, mới cầm lấy chiếc đũa của chính mình , hề lên tiếng mà đem khối củ từ mềm kia từ từ nuốt vào bụng.


      Lạc tâm tư kín đáo, tuy là Thiệu Yến chần chờ mà cố tình áp chế, nhưng mà nàng cũng nhận ra ít.
      “Hầu Gia, ngài, chính là thể ăn được củ từ?” Lạc cẩn thận mà hỏi.
      Thiệu Yến lại thề thốt phủ nhận: “ thể nào, ta thích nhất là củ từ, chẳng qua là lâu rồi chưa ăn, mới có chút thoải mái. Củ từ là thứ tốt, có ích cho thuận khí, đau nhức, khiến người ta mắt sáng tai thính hơn.”


      Lạc nhấp môi mà nghe,khuôn mặt phấn nộn liền lên 2 cái lúm đồng tiền nhợt nhạt, đem Thiệu Yến làm ngẩn ngơ.Lúc sau dường như lại có việc gì mà múc cho nàng bát cháo, liền lấy tay che hương vị của củ từ trong miệng.
      Liền nghe được tiểu nương mềm mại : “Hầu Gia, bằng lại ăn thêm mấy miếng củ từ nữa?”
      Lạc thấy Hầu Gia chấp nhất cầm cái muỗng trong tay , sau đó liền nghe được ho 1 tiếng: “ được, ăn nhiều 1 thứ ngán, chỉ nên ăn 1 lần là tốt rồi.”

      “......” Chính là Hầu Gia ngài phải mới chỉ ăn 1 miếng sao, liền no rồi?
      Lạc trong lòng hiểu, thầm nhớ kỹ Hầu Gia thích ăn củ từ. Nàng minh bạch nghĩ là Hầu Gia ăn để làm cho nàng vui , mới là chính mình thích ăn củ từ.

      Trong lòng nàng dần dần dâng lên dòng nước ấm, nguyên lai Hầu Gia cũng có 1 mặt ngoài lạnh băng như vậy, cứ như vậy, nàng vào nơi này liền kháng cự giống như có sâu như vậy.

      Sau đó quá trình lạicàng thuận lợi, Lạc cẩn thận phân biệt biểu tình củaThiệu Yến khi gắp đồ ăn, nàng tổng kết ra rằng Hầu Gia là chỉ chán ghét mỗi củ từ, bởi vì vô luận nàng gắp đồ ăn gì, đều ăn sạch. Chẳng qua giống như là quá thích ăn đồ ngọt, trong lòng Lạc lại ghi nhớ thêm chút.

      Ăn cơm xong, Lạc lại hầu hạ Thiệu Yến súc miệng , bữa tối liền mới gọi là kết thúc.

      Nàng định gọi người đến mang đồ ăn , liền nghe được Hầu Gia chuyện.
      tại để 2 tiểu tửThành Nguyên Thành kia ăn cũng là tiện nghi cho 2 người đó, ngươi trước tiên ăn trước .” Thiệu Yến liền đứng dậy về hướng phòng mình, khồng hề cho Lạc nửa điểm cự tuyệt đường sống .
      Lạc nghe được Thiệu Yến phân phó như vậy, đây xác là thói quen của người nhà giàu chủ tử ăn thừa xong hạ nhân mới được ăn, bởi vì chủ tử chỉ có thể ăn đồ ăn ngon, mà xuống hạ nhân cũng chỉ có thể xuống phòng bếp tự mang đồ ăn về, nếu là lời tốt 1 chút cũng liền có thể ăn ngon 1 chút, nhưng giống như tiểu nha đầuLạc côđược ăn liền rất bình thường. Hơn nữa chủ tử đều giống nhau ăn được nhiều lắm, đồ ăn dư lại còn rất nhiều, liền thưởng cho hạ nhân .

      Nhìn bàn kia ngụm cá chưa hề động đến, còn có canh thịt ngựa đường phèn , canh tuyết táo...... Lạc đột nhiên cảm thấy nàng có chút đói bụng.

      Có lẽ là ở quân doanh dưỡng thành thói quen, Thiệu Yến ăn cơm giống như đánh giặc vậy, trước nay đều là tốc chiến tốc thắng, so với người khác nhanh hơn nhiều, nhưng là tư thế ăn cơm vẫn là ưu nhã như thế, cho nên bữa cơm, đồ ăn đều còn nhiều.

      Buổi tối Lạc thích ăn quá nhiều đồ ăn vật, chỉ hơi thích đồ ăn nhạt 1 chút, sai biệt lắm liền no rồi.

      Thành Nguyên thời điểm tới mang cơm còn hỏi nàng muốn hay ăn trước 1 chút, Lạc cảm kích ý tốt của Thành Nguyên , nhưng cũng đành vội vàng cự tuyệt, còn Hầu Gia bảo nàng ăn qua. Thành Nguyên nghe vậy có chút kinh ngạc, nghĩ tới cái gì đó, cũng có lại kiên trì, liền đem đồ ăn mang đểhuynh đệ cùng nhau ăn.

      Lúc này Thiệu Yến từ phòng mình ra ngoài, rửa sạch mặt, ngọn tócởsườn mặt hẵn còn nước, da thịt bị hơi nước làm mờ mịt càng làm tôn lên vẻ tuấn mỹ, đôi môi cũng nhiễm tia màu đỏ, con ngươi dường như cất chứa cả biển sao trời mênh mông...... Trong nháy mắt, đạm mạc của bị đánh vỡ, khí chất thần tiên cũng bằng nhân khí phai nhạt 1 chút.

      Lạc tự dưng xem có chút ngây ngốc.
      Thiệu Yến nhàn nhạt mà liếc mắt quét nàng cái, mặt thoạt nhìn vẫn là quạnh quẽ như vậy, chỉ có khóe miệng góc độ nhắc lên so với ngày thường cao hơn ít, mở miệng : “Vâỵ sao?”

      Chủ tử có phân phó, hạ nhân như thế nào có thể chính mình như vây!
      Lạc lắc đầu: “Hồi Hầu Gia , nô tỳ phải vâỵ.”

      Nàng ở trong lòng cảm thán trách được cả nhà dưới đều vị chủ tử này rất khó hầu hạ , mặthắn thường xuyên có biểu tình gì, làm bọn hạ nhân phỏng đoán được tâm tình của đều trở nên thực gian nan, càng miễn bàn ở trước mặt được thích!

      “Theo ta đến thư phòng .” Thiệu Yến ném xuống những lời này, liền bước chân dài về hướng thư phòng.
      Tác giả có lời muốn : Cầu cất chứa nha
      Fuu, nhoxbina, Parvarty13 others thích bài này.

    2. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Thank nàng nha :) câu đối với lạc nàng chuyển thành với lạc cho nó thuần Việt hơn Á nàng :)
      Yoko Yang thích bài này.

    3. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      @Yoko Yang nàng oie nàng đâu rồi? :) ngóng nàng

    4. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      @Yoko Yang ơi, nàng bận há? Đừng drop truyện nha. Mong nàng sớm trở lại

    5. Yoko Yang

      Yoko Yang Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      302
      ☆, chương 10 : Sấm sét

      Thư phòng cách nơi đây rất gần, vài bước là đến .

      Lạc nấu 1 bình trà nóng, nấu xong tại đứng trước cửa thư phòng của Hầu gia, dùng khay gỗ tử đàn dặt ấm trà lên cùng với 1 chén sứ rón rén vào phòng.

      Thiệu Yến ngồi sau thư án được khảm bằng đá cẩm thạch , tư thế của ngồi rất đoan chính, giờ phút này tay thuận lật từng trang quyển sách, tập trung tinh thần mà xem . Lạc liếc mắt, nhìn thoáng qua,liền phát đó là

      Lạc ngừng thở, động tác càng thêm nhàng , rất sợ kinh động đến Thiệu Yến, ảnh hưởng đến đọc sách.

      Nhưng vẫn là bị phát . khẽ ngước mắt, ánh mắt từ quyển sách chuyển qua mặt nàng, bình tĩnh nhìn hồi lâu, mới mở miệng : "Ta khát, trước đặt bình trà ở bàn kia ."

      Lạc theo lời liền qua.

      Lại nghe đến hỏi: "Nghe mẫu thân ngươi đọc được chữ?"

      Lạc nghĩ tới Thiệu Yến lại đột nhiên hỏi nàng cái này, càng có nghĩ tới lão phu nhân và Thiệu Yến lại đến vấn đề này, trong khoảng thời gian ngắn phản ứng kịp, cũng may nàng ở bên cạnh lão phu nhân lâu , nhờ lão phu nhân hết sức dạy dỗ, cho nên trả lời cũng tính là thất lễ: "Hồi Hầu gia , nô tỳ lúc trước may mắn nhận được đại ân của lão phu nhân , may mắn nhận biết được mấy chữ, đọc qua được sách nhưng mà dám ."

      Con mắt Thiệu Yến thâm lường, trầm mặc lát, : "Lại đây giúp ta mài mực."

      Lạc cúi đầu tới, phát cái nghiên mực màu vàng kia được mài nhẵn, chỉ là mài được mảnh.


      Nàng xắn lên đoạn tay áo, quản lý trang phục bên trong Hầu phủ thống nhất đều là váy dài, nếu là vén lên liền dễ dàng đem mực viết nhuộm lên y phục.

      Loại bùn làm được ra được loại mực trong vắt như thế này phải loại mực bình thường, nó là bùn chế , cho nên làm mực viết có tốn công nhiều, nhưng là đối với mực viết phải nhẵn nhụi trình độ cầu tương đối cao, cho nên nàng mài mực rất nghiêm túc, có chút nào chú ý tới ánh mắt củaThiệu Yến rơi ở hành động của nàng ngẫu nhiên lộ ra đoạn cổ tay trắng.


      Da thịt của nàng vẫn là phấn nộn trắng mịn như vậy , có bởi vì vài năm làm nha đầu mà thay đổi được . Thiệu Yến nhất thời phun khí nhanh, mới cứng ngắc dời ánh mắt, chỉ sợánh mắt nóng rực của trong lúc lơ đãng dọa hỏng tiểu nương của .

      Nhưng rơi ở trong mắt Lạc lại là loại ánh sáng rực rỡ, nàng chỉ thấy Thiệu Yến rất dụng tâm mà đọc sách, giống như muốn đem trang sách kia triệt triệt để để nhìn đến thủng, chậm chạp liền có nghe được thanh lật sách.

      Lạc khỏi lặng lẽ ngẩng đầu, lại rơi vào tình trạng ngẩn ngơ.

      "Hầu gia còn có cái gì phân phó sao?" Lạc hiểu , nàng còn tưởng rằng Thiệu Yến nhìn nàng hẳn là có chuyện gì phân phó .

      Thiệu Yến lấy tay nắm lại thành quyền, ở môi ho hai cái, liền giảm bớt lúng túng 1 chút.

      " có , ngươi nếu như nhàm chán liền có thể qua phòng sách bên kia cầm vài cuốn sách mà xem." Thiệu Yến ánh mắt nhìn ở trong sách, nhưng tâm của lại đặt ở người của tiểu nương bên cạnh.

      Nghe được lời của Thiệu Yến , Lạc có chút ít biết làm sao. Nàng chỉ là 1 nô tỳ bé , nơi nào liền có đạo lý vào phòng của chủ tử lấy sách đọc!

      Có lẽ là nhìn ra Lạc băn khoăn cùng bất an, Thiệu Yến liền buông xuống quyển sách trong tay , thản nhiên : "Đem trà lại đây , vừa vặn ta có chút ít khát nước ."

      Lạc như được đại xá, tay liền cầm cái bình, bưng cái chén , động tác lưu loát lại tươi đẹp rót trà vào chén, nhàng đặt ở bên cạnh bàn đọc sách .

      Thời điểm nàng làm những động tác này , ánh mắt của Thiệu Yến chưa từng rời khỏi nàng. đến nay mới biết được, hóa ra cái nhân khí khái cùng khí chất là khắc ở trong lòng , vô luận là cái gì hoàn cảnh đều tước đoạt được .

      Có lẽ người khác hội thụ cảnh ngộ ảnh hưởng, nhưng Thiệu Yến biết , tiểu thê tử hội!

      Cho nên... Có muốn hay đem tiểu thê tử đưa trở về đâu? Thiệu Yến trong nội tâm rối rắm , đưa trở về, bỏ được. đưa trở về lời , đành lòng làm cho nàng chịu khổ, nàng liền phải có được cao quý thân phận, hưởng thụ vốn nên có hết thảy.

      Nghĩ đến trong trí nhớ tiểu nương sáng rỡ nét mặt tươi cười, Thiệu Yến tự với mình thể ích kỷ, thể bởi vì bản thân ham muốn cá nhân liền phá hủy nàng cả đời. Nàng là thủ phụ phủ có tiếng cũng có miếng con vợ cả nương, thân phận còn tại đó, tướng mạo cũng là tốt , chịu được phân nửa ngấp nghé.

      Còn nếu là làm cho nàng liên tục tại đây bên trong làm người tiểu nha đầu, kia nàng chỉ thân phận bị hạn chế, liền làm chính thất tư cách cũng có.

      Thiệu Yến thở dài hơi, mà thôi, ngày mai liền nghĩ biện pháp đem nàng đưa trở về, còn muốn tìm cách giải thích như thế nào nhận được nàng , nếu , đối với nàng danh dự bao nhiêu có chút ít ảnh hưởng.

      "Này bên trong cần ngươi phòng thủ , ngươi xuống trước . Đối , cần trực đêm." Mặc dù Thiệu Yến rất muốn cho tiểu thê tử thời khắc đứng ở bên cạnh , nhưng là bỏ được xem nàng có phân nửa mệt mỏi, liền xem nàng như vậy đứng an tĩnh Thiệu Yến liền thụ được nữa, cho nên liền mở miệng làm cho nàng trở về.

      Lạc sau đó, Thiệu Yến lại ngồi nửa canh giờ, đem thuộc hạ truyền về tin tức lăn qua lộn lại nhìn nhiều lần, mới nhíu mày nhắc tới bút lông sói bút, đem muốn điểm điểm đáng hoài nghi ký ở giấy.

      Ấn tin tức xem, tiểu thê tử ít nhất vào ba năm trước liền bắt đầu mất tích , khi đó, thế lực vừa mới bao trùm kinh thành.

      Thiệu Yến nghĩ rất lâu, cuối cùng là có có cái gì ý nghĩ - - là nguyên nhân gì làm cho nàng này cuộc đời cùng đời trước bất đồng vận mệnh, chẳng lẽ là trùng sinh thay đổi mỗ chút tình, sau đó làm trừng phạt, trân quý nhất nhân thiếu chút nữa liền biến mất ở trước mặt ?

      Thiệu Yến phân nửa cũng tin!

      Lại qua rất lâu, ước chừng đến giờ hợi, Thiệu Yến mới bảo thuộc hạ chờ nhiều giờ ở ngoài cửa tiến vào.

      "Hầu gia, mới có tin tức truyền đến từ bên trong Thủ phụ phủ, thấy Ninh gia Lục nương , là bệnh tình nguy hiểm, đại phu còn chưa tới người thấy đâu..."

      Như thế nào lại có , chẳng phải lúc trước bên trong Thủ phụ phủ lừa gạt rất tốt sao, dùng tin tức Ninh Lục nương nhiễm bệnh che giấu nàng , việc này vừa đến, nếu là về sau tìm người , cũng tuyệt đối có người hoài nghi.

      Bên trong Thủ phụ phủ rốt cuộc xảy ra chuyện gì!

      còn dự định ngày mai đem nàng đưa trở về, nhưng là, việc này vừa đến, tin tức nàng lạc được truyền ra trong kinh thành , đem nàng đưa trở về còn có ý nghĩa gì!

      Như thế nào liền hôm nay lại xảy ra chuyện này, đời trước ràng có chuyện này xảy ra! Nàng tốt , vô tư vô lự trải qua những ngày làm tiểu thư khuê các sưng sướng, chưa bao giờ từng nghe qua nàng còn phải trải qua chuyện như thế này.

      Vì sao kiếp trước với kiếp này việc lại giống nhau như vậy? Đến cùng là chỗ nào xảy ra chuyện may!

      Thiệu Yến quyền đánh vào bàn sách được làm bằng đá cẩm thạch , phát ra tiếng thanh ngột ngạt , thuộc hạ hồi báo kia nghe cũng căng thẳng da đầu .

      "Phái thêm vài người giám sát Thủ phụ phủ, khi có cái gì đó khác thường, lập tức tới bẩm báo cho ta!" Thanh của Thiệu Yến lạnh như băng có, khiến người nghe liền tự chủ được run sợ .

      "Là! Hầu gia, còn có chuyện nữa - - thuộc hạ nhiều ngày gần đây phát Ninh gia Tứ công tử cho tới nay đều tìm 1 người , giống như là tìm rất lâu rồi đều có tìm được, ít nhất là tìm được hai ba năm rồi."

      Ninh Tứ?

      Thiệu Yến hơi hơi nhếch môi, khoát khoát tay ý bảo người bên cạnh xuống. cùng Ninh Tứ cũng là quen biết, Ninh Tứ là thứ huynh của Ninh , cùng Ninh quan hệ cũng tệ, đối với người em rể này cũng có chút hữu hảo, về sau còn theo cùng tiến lên chiến trường, còn nhớ sau khi chết, Ninh Tứ tiếp nhận gánh nặng chức Đại tướng quân của , vui vẻ sung sướng, cuối cùng được Tân đế phong làm hộ quốc Đại tướng quân.

      Sau khi chết Ninh Tứ cũng đến cửa nhiều lần, đều là thăm Ninh , chuyện này Thiệu Yến cũng chưa từng thấy tận mắt, đều là thời điểm linh hồn phiêu bạt trong Hầu phủ, nghe bọn hạ nhân tán gẫu biết được . Tại hạ trong miệng như hạ nhân , đúng là huynh thứ Ninh Tứ quả sai, chính là chẳng biết tại sao lúc trước Ninh vẫn là rất thân cận , về sau đối với thái độ liền rất chi là lãnh đạm .

      Nghĩ tới đây, cằm dưới của Thiệu Yến liền khẩn trương , có phải hay bỏ qua cái gì đó?

      Tác giả có lời muốn : bán cái manh, cảm tạ loli đầu cùng dưa hấu đưa mìn ~
      Last edited: 5/11/17
      Fuu, nhoxbina, Tôm Thỏ9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :