1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Điền Văn] Phúc thê doanh môn - Thu Thủy Linh Nhi (Chương 84)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bunny_big

      Bunny_big Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      1,849
      Chương 72: Thử y phục

      Thấy nàng lẫn tránh mình như vậy, đáy lòng Lý Họa dâng lên mất mát, theo sát ra sau cửa, nhưng đến phòng phía tây, mà đứng thẳng tắp ở cửa.

      Lý Mạn vào phòng, bình tĩnh chút, đem chăn xếp lại, lại đem quần áo thay ra tối qua ôm vào trong ngực, nghĩ Lý Họa hẳn là về phòng phía tây, lúc này nàng mới đạp, mở, cửa phòng ra, cũng nghĩ thiếu chút nữa đâm đầu vào trong lòng .

      “Huynh?” Lý Mạn ngửa đầu nhìn , lại dám nhìn thẳng vào ánh mắt , thầm nghĩ mình rốt cuộc đến tuổi này, lại bị tiểu tử như vậy làm cho tâm hoảng ý loạn, đúng là dọa người mà.

      “Nàng trốn ta.” Lý Họa mi dài nhíu lại, tinh tế xem kỹ nàng.

      Lý Mạn giả bộ biết, chỉ vào đống quần áo trong lòng, lại hỏi, “Các huynh có quần áo bẩn sao? Lấy đến ta giặt sạch.”

      “Ta biết nàng tại có thể nghe hiểu.” Hai tròng mắt Lý Họa thâm thúy gắt gao nhìn chằm chằm nàng, bỏ qua cảm xúc nào mặt nàng.

      “A?” Lý Mạn chớp chớp mắt, vô tội giống tiểu bạch thỏ, “ có quần áo sao? Thôi quên .”

      Nàng ôm quần áo, vòng qua , sau đó phòng bếp, đem cái quần Lý Mặc bỏ lại lúc sáng cầm chung đứng lên.

      Lý Họa ở cửa, dừng mi xem nhất cử nhất động của nàng.

      Đừng --, Lý Mạn thầm đỡ trán, tiểu tử này rốt cuộc muốn làm gì? Nhìn chằm chằm nàng như vậy……..

      “Có quần áo, nàng chờ.” lúc Lý Mạn muốn mượn cớ phát tác, lại quay người vào phòng phía tây, bê theo sau đống quần áo ra.

      “Trán.” Nhìn đôi tay trong lòng đột nhiên tràn đầy quần áo, khóe miệng Lý Mạn lay động, đúng là khách khí.

      Thấy nàng ngốc lăng, Lý Họa đột nhiên nở nụ cười, quay người lại trở về phòng phía đông.

      Mí mắt Lý Mạn nhảy thẳng, còn nữa sao? Chị thấy Lý Họa lại ra, chính là, lần này ôm đến cũng là quần áo mới.

      “Cho nàng.” Ánh mắt nhìn nàng sáng quắc, thấy trong lòng nàng đống quần áo bẩn, lấy tiếp, vì thế, ánh mắt trực tiếp sai khiến nàng, “ vào.” mặt liền vào phòng Lý Mạn.

      Lý Mạn ngây ngốc, ôm quần áo bẩn theo vào.

      Lý Họa nhìn nàng ngay cả quần áo bẩn cũng mang theo vào, nhíu mi cười , “Trước buông xuống, đến, thử xem.” mặt đem quần áo mới đặt ở đầu giường nàng.

      “Làm tốt? Nhanh như vậy?” Lý Mạn nhất thời bị quần áo mới hấp dẫn, buông quần áo dơ, đến đầu giường, lấy cái ướm người khoa tay múa chân.

      Lý Họa thấy nàng vui sướng như đứa , nở nụ cười, “Ta trước ra ngoài chút, nàng thay xong ta, nếu vừa người, ta sửa giúp nàng.”

      “Ừ.” Vuốt quần áo mới, Lý Mạn vui mừng thôi, chờ vừa ra khỏi cửa, liền tính lấy bộ thay ra, nhưng nghĩ bộ quần áo màu nhủ đỏ bạc trượt rớt xuống đất.

      Nha? Màu này hôm đó sáng quá nên mua mà, Lý Mạn nghi hoặc, chạy nhanh nhặt lên, mở ra nhìn khuôn mặt nhắn lập tức đỏ bừng lên.

      Cái yếm hình thoi đỏ nhũ bạc, khéo léo rất đặc biệt, gợi cảm nên lời, chung bộ còn có cái quần.

      Cái này chính là yếm cổ đại, vẫn là tự tay làm, Lý Mạn chỉ cảm thấy mặt đỏ tim đập nhịn được mà.

      Muốn nhận, nhưng mình là nữ nhân, bên trong có mặt áo nịt ngực, rất khó chịu.

      Muốn lấy mà, này…….

      Ai da, tên tiểu tử này nghĩ thế nào mà làm cho nàng cái này đây?

      Lý Mạn cầm quần áo rối rắm, đột nhiên, ý nghĩ thoáng qua cúi đầu xem trước ngực, ngực muốn phát dục, chỉ quần áo căn bản thể che, hạ đóa hồng mai qua quần áo cũng thực ràng.

      Phốc --, thiếu chút nữa phun ra ngụm máu, phải là tiểu tử này nhìn nàng như vậy mỗi ngày chứ, sau đó……

      Ai nha, tên háo sắc chết tiệt.
      Nhiên Nhiên, KingKongMapU, B.Cat9 others thích bài này.

    2. Bunny_big

      Bunny_big Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      1,849
      Chào buổi sáng mấy nàng nhé!:yoyo12::yoyo12::th_41::th_41:
      ------------------------------------

      Chương 73: Vừa người


      Ngoài cửa, Lý Họa đợi lúc lâu, thấy Lý Mạn ra, liền gõ cửa phòng, “Đồ vừa ?”

      “A, tốt lắm, tốt lắm, từ từ.” Lý Mạn cuống quít đem hai cái yếm khó khăn nhét vào quần áo khác phía dưới, sau đó, hít sâu hai cái, bình tĩnh lại, lúc này mới tới mở cửa ra.

      Cửa vừa mở, thấy người nàng vẫn là y phục cũ, Lý Họa có chút mất mát, “Thế nào thay thử?”

      “A.” Ánh mắt Lý Mạn trốn tránh, đành ha ha cười , “Ta vừa thử qua rồi, rất vừa người, cái kia, cám ơn huynh nha.”

      chứ?” Lý Họa mới tin đâu, đôi mắt nhìn chằm chằm mặt nàng, hai gò má đỏ ửng, bị nhìn chăm chú, mặt như rặng mây đỏ càng nóng như lửa.

      “Thực, thực .” Lý Mạn cảm giác mặt nóng rát, thầm mắng chính mình vô dụng, xuyên về, tật xấu đỏ mặt vẫn còn sửa được.

      Lý Họa còn có chút uể oải, nghĩ đến nàng thích, lại nhìn đến khuôn mặt nhắn ngày càng hồng, đôi mắt lóe lóe giống như con thỏ , ràng bối rối biết làm sao lại muốn ra vẻ trấn định, là thú vị.

      “Vừa người là tốt rồi.” Lý Họa .

      Như thế nào còn ra? Lý Mạn nhớ tới cái yếm kia, chẳng lẽ cũng liếc mắt số đo của nàng? A phi phi phi…… có gì cả, người ta thuần khiết là thiếu niên, thuần túy chính là may quần áo, có ý tứ khác.

      “Ta giặt quần áo, giặt quần áo --” Lý Mạn cuống quít cong người trở về phòng, đem quần áo bẩn toàn bộ ôm ra.

      Lý Họa hé miệng cười khẽ, thực săn sóc vào phòng bếp, cầm quần áo ra bồn giặt.

      “A, ta đến phía sau hồ nước giặt , bồn khó giặt hơn.” Lý Mạn sợ lại muốn giúp, sau đó cùng chỗ lại sinh ra xấu hổ, vội , mặt ánh mắt tìm kiếm quanh sân, Tiểu Ngũ đâu? phải để cho đệ ấy cho gà ăn, sao có người nào hết vậy?

      hồ nước giặt?” Lý Họa liếc nhìn nàng cái sâu, ý cười nơi đáy mắt vẫn còn, “Ta đưa nàng .”

      cần.” Lý Mạn vội cự tuyệt, nhìn biểu tình cứng đờ của , vội giải thích, “Huynh còn muốn ôn kinh thư mà, để cho Tiểu Ngũ theo giúp ta là được rồi.”

      Lý Họa rũ nửa mi mắt, khóe môi nhếch , , “Cũng tốt, vậy hãy để cho Tiểu Ngũ theo nàng.”

      xong, vừa nhìn khắp nơi, nhìn thấy Tiểu Ngũ, liền kêu tiếng, “Tiểu Ngũ.”

      “Ai.”

      thanh Tiểu Ngũ từ sau viện truyền đến, rất nhanh, liền từ sau viện chạy tới, bên cạnh người còn có đại hắc mặt khác cùng thêm con chó tiểu hoàng.

      Mấy ngày thấy, đại hắc hình như lại tăng lên vòng, da lông run run nhe răng trợn mắt vọt ra, nghiễm nhiên là con sư tử hùng mạnh, hoảng sợ Lý Mạn liên tục lui về phía sau, sợ nó lủi đến trước chân mình cắn cái.

      “Đừng sợ.” Lý Họa từ phía sau nâng eo nàng, sợ nàng lảo đảo ngã sấp xuống.

      Lý Mạn có chút xấu hổ, , Lý Mặc cùng nàng qua, đại hắc là nuôi trong nhà, đả thương người, nhưng nàng chính là sợ hãi, hơn nữa nàng rất hoài nghi đại hắc căn bản phải là chó, mà là con chó ngao Tây Tạng nuôi trong nhà.

      “Đại hắc là theo đại ca lớn lên, tính tình rất dịu ngoan, tùy tiện cắn người.” Lý Họa thấy thần sắc nàng có chút sợ hãi, lại an ủi lần.

      Tiểu Ngũ lúc này cười , “Tỷ tỷ, cần sợ, đại hắc cắn người. Đúng rồi, Tứ ca, đây là tiểu hoàng, là đại hắc mang về.” xong, lại chỉ vào bên cạnh tiểu hoàng giải thích cho Lý Họa.

      Con chó Tiểu hoàng kia cùng chó nhà có gì khác biệt, hình dáng phải rất lớn, Lý Mạn trông thấy sợ, “Tiểu Ngũ, đệ theo ta cùng hồ nước giặt quần áo .”

      “Ừ.” Tiểu Ngũ liền vỗ vỗ đầu đại hắc, sau đó sờ sờ da lông tiểu hoàng, cười phất phất tay, “Hai người các ngươi ở nhà ngây ngốc, ta lát trở lại.”

      Lý Mạn đem quần áo bẩn đểu bỏ vào rổ, sau đó cùng Tiểu Ngũ cùng ra cửa.

    3. Ngân Rin

      Ngân Rin New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      12
      Ủng hộ editor :yoyo52: hóng truyện của nàng :yoyo36:
      Bunny_big thích bài này.

    4. Bunny_big

      Bunny_big Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      1,849
      Cuối tuần vui vẻ nha mấy nàng!:yoyo69::yoyo69::yoyo19::yoyo19:
      ------------------------------------------------------------------------------

      Chương 74: Hiền lành


      Dưới chân núi, có mấy cái hồ nước, rửa bình nước tiểu cho gia súc ăn, giặt quần áo, rửa rau đều tách ra riêng biệt.

      Mà hồ nước xanh biếc trong vắt này, chính là nơi người trong thôn giặt quần áo.

      Lý Mạn mang theo rổ quần áo, cùng Tiểu Ngũ đến bờ hồ nước, lúc này, bên cạnh hồ nước, có tốp năm tốp ba nhóm phụ nhân, bên giặt quần áo, bên cười náo nhiệt, có thể là vừa đến cái gì thú vị, vài phụ nhân chợt cười to ra tiếng.

      “Đệ ngồi đây trong chốc lát, ta mình là được rồi.” Dọc theo hồ nước, tìm được góc có người chú ý tới, Lý Mạn để cho Tiểu Ngũ ngồi ở bên bờ, mình đến tảng đá phía dưới giặt quần áo.

      Tiểu Ngũ bên nghe ngây ngốc, Lý Mạn ngồi xỗm ở mép nước, đem toàn bộ rổ quần áo bẩn ra, đặt ở bên chân, sau đó từng cái từng cái ở trong nước giặt, trong nhà ngay cả phấn bồ kết cũng có, chỉ có thể dùng tro rơm rạ, thỉnh thoảng nàng còn dùng chày gỗ đập vài cái, cũng may quần áo cũng bẩn, ở trong nước vẫy vài cái cũng sạch.

      Nàng giặt rất nhanh, bao lâu giặt sạch hơn phân nữa, nghĩ quần áo Lý Họa mới may cho nàng, cũng nên đem ra đây giặt mới được, hồ nước này sạch, so với trước kia dùng máy giặt quần áo còn tiết kiệm hơn.

      quay đầu muốn Tiểu Ngũ về nhà lấy, liền nhìn thấy phụ nhân trung niên mặt mũi hiền lành, cũng mang theo rổ quần áo, đến bên cạnh mình.

      Nàng vội vã thu hồi tầm mắt, phụ nhân kia lại nhìn thoáng qua Tiểu Ngũ, sau đó cười chào hỏi cùng nàng, “A, ngươi là…… con dâu Lý gia?

      Lý Mạn biết mình đối với ngôn ngữ nơi này chỉ ở trình độ gà mờ, sợ đến lúc đó cùng người ta trao đổi náo loạn hiểu lầm, dứt khoát nhấp môi , chỉ cười hiền lành đáp lại.

      “Thím Lý, đây là tỷ tỷ của ta.” Tiểu Ngũ đứng lên, chủ động giới thiệu với phụ nhân, giải vây cho Lý Mạn.

      Thím Lý cũng tới, đem rổ bỏ đất, sau đó ngồi xỗm phía sau Lý Mạn, nhìn nàng chậc chậc khen, “Ai ôi, mấy ngày này đều truyền Lý gia cưới con dâu đẹp như tiên, hôm nay nhìn thấy, đúng là, xem này lớn lên khuôn mặt nhắn, so ra tiên cũng kém hơn.”

      Phụ nhân này tốc độ chuyện cực nhanh, Lý Mạn nhất thời nghe được gì, nhưng nàng thấy trong mắt thím ấy có ác ý, Tiểu Ngũ ở bên cũng chỉ ngốc ngốc cười, như có chuyện gì, cười cười với nàng, sau đó, tiếp tục giặt quần áo.

      “Ngươi giặt sắp xong rồi phải ? Thím ở đây chờ ngươi.” Thím Lý lại bồi thêm câu, sau đó, bên đem rổ rau hẹ trong góc ra, bên bẻ bên nghe mấy phụ nhân khác chuyện, thỉnh thoảng còn chen vào hai câu.

      Lý Mạn thực thể nghe biết phụ nhân này chuyện gì, nhưng bầu khí náo nhiệt này lại làm cho nàng cảm thấy rất thú vị, nhất là thỉnh thoảng nghe thấy tiếng cười hồn nhiên của các nàng, cũng cười thầm.

      Rất nhanh, Lý Mạn liền giặt xong, mang theo quần áo phải , thím Lý lại cầm tay nàng, sau đó, lấy bó rau hẹ to, Lý Mạn đem về Lý gia nếm thử.

      Lý Mạn ngượng ngùng lấy, hơn nữa, nàng cũng biết để đâu, trong rổ đều là quần áo sạch.

      Thím Lý hướng Tiểu Ngũ vẫy vẫy tay, đưa cho cầm, sau đó còn chuyện thân thiện với Lý Mạn, khi nào rãnh rỗi đến nhà bà ngồi chơi lát, khuê nữ nhà bà cùng Lý Mạn cũng ngang tuổi nhau, nhất định có thể cùng nhau chơi đùa.

      Lý Mạn gật đầu đáp ứng, trong đầu đồng thời cũng lên vui sướng, ở nơi xa lạ, có thể được mọi người đối xử thân thiện, rất tốt.

    5. Halinh0814

      Halinh0814 Member

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      94
      Lý hoạ dễ thương quá
      Bunny_big thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :