1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 97:
      Editor: Natalie Pham


      Tuần Dự : "Ngươi muốn gì?"


      Kỷ Trà Huyên đứng lên, chậm rãi đến gần : "Ta muốn quyển hạ của kinh dưỡng sinh."


      Tuần Dự lắc đầu : "Tính tình ngươi quá mức cực đoan, bộ sau hại ngươi."


      Kỷ Trà Huyên lạnh lùng : "Có hại ta hay đều do ta lựa chọn, ngươi thích ta, cần lấy danh nghĩa quan tâm ngăn cản việc ta làm."


      Tuần Dự : "Ngươi là đệ tử giỏi nhất của ta, ta cũng nghĩ ngươi có việc."


      Kỷ Trà Huyên lạnh nhạt : "Ngày xưa ngươi đồng ý dạy ta võ công, nhưng chỉ dạy nửa cuốn kinh dưỡng sinh, có chiêu thức, càng có năng lực tự bảo vệ mình. Ngươi quan tâm ta hay sợ ta học để đối phó ngươi?"


      Tuần Dự nhăn mày : "Ngươi luôn nghĩ như thế sao?"


      Kỷ Trà Huyên : "Chẳng lẽ ngươi nghĩ vậy sao?"


      Tuần Dự : "Quyển hạ của kinh dưỡng sinh đều chú trọng tu luyện về mặt tinh thần, người cam long sống đạm bạc cố luyện tập sống quá ba mươi. Ngươi có dã tâm lớn, nếu muốn tìm cái chết, bằng bây giờ ta giải quyết ngươi."

      Kỷ Trà Huyên đến trước mặt : "Ta tin, ngươi có cho hay ?"


      Tuần Dự vươn tay, Kỷ Trà Huyên lạnh lùng nhìn , tin dám ra tay. Kỷ Trà Huyên đoán đúng rồi, Tuần Dự ra tay, phải dám, mà là muốn.


      Lòng muốn, còn có tình thế đúng.


      nhắm mắt lại cố bình tĩnh lại, lúc sau : "Quyển thượng của kinh dưỡng sinh là bảo vật trong thiên hạ, nếu ngươi an ổn tu luyện, trong trăm năm có thể bảo đảm thân thể ngươi khoẻ mạnh, thậm chí con ngươi cũng được lợi. Nhiều năm như vậy, cảm giác ngươi linh mẫn, trí nhớ tăng cường đều bởi vì nó. Ngươi phải biết rằng ngươi lấy đến quyển hạ, tất cả thay đổi, đến lúc ngươi triền miên giường bệnh ta cũng thể cứu được ngươi."


      Kỷ Trà Huyên : "Đó là chuyện của ta."


      Tuần Dự : "Nếu như vậy, ngươi nghe kĩ đây."


      Kỷ Trà Huyên nhìn chằm chằm Tuần Dự, lại muốn nhìn Kỷ Trà Huyên nữa, bắt đầu đọc ra khẩu quyết của quyển sau của kinh dưỡng sinh.


      lúc sau, Kỷ Trà Huyên hoàn toàn ghi nhớ kĩ.


      "Đừng để ta biết được ngươi giúp nhị hoàng tử tranh quyền, nếu , ngươi ta chuẩn bị cá chết lưới rách ." xong, Kỷ Trà Huyên xoay người rời khỏi đây.


      Tuần Dự đột nhiên : "Có việc muốn cho ngươi."


      Kỷ Trà Huyên dừng lại, Tuần Dự : "Hoàng hậu sống lâu nữa."


      Kỷ Trà Huyên quay đầu lại hỏi: "Sao lại như vậy?"


      Tuần Dự : "Nàng ta dùng ‘tử họa’, tám tháng sinh sản, con còn mẹ mất."


      Kỷ Trà Huyên cũng được Tuần Dự dạy, ‘tử họa’ vốn tên là lưu tử, là phương thuốc bí mật của triều đại trước. Lưu tử là phương thuốc cho nữ nhân vô sinh, nhưng tám tháng đến ngày sinh sản mất mạng, cho nên lưu tử cũng có tên là tử họa. Thuốc này bị cấm từ khi ái phi của hoàng đế triều đại trước mất mạng vì nó, đến giờ biến mất trăm năm.


      "Ngươi xác định là ‘tử họa’ sao?"


      Tuần Dự gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên im lặng sau đó ngẩng đầu hỏi: "Ngươi có cho hoàng thượng cùng hoàng hậu ?"


      Tuần Dự : "Hoàng thượng bảo ta bắt mạch cho hoàng hậu nương nương, thuốc này phải độc, mạch tượng cũng khác thường, nên ta cũng ."


      Kỷ Trà Huyên : "Sư phụ quả nhiên hiểu cách bảo vệ mình."

      Tuần Dự : "Ngươi chuẩn bị sớm , nếu hoàng hậu mới mang thai ba tháng còn cứu được, bây giờ có cách nào khác, làm gì chọc hoàng thượng ngờ vực."


      Kỷ Trà Huyên : "Phương thuốc bí mật của Khang triều, rất ít người biết, sư phụ là đời sau của Khang triều, có sổ sách ghi lại cung tần cùng người trong viện †hái y ?"


      "Hơn trăm năm trôi qua, những người này sớm thay hình đổi dạng. Nếu ngươi muốn tra xét, có lẽ viện thái y có càng nhiều tư liệu."


      Kỷ Trà Huyên bình tĩnh : "Cám ơn."


      Tuần Dự lại nhìn chăm chú Kỷ Trà Huyên lúc lâu mới than tiếng sau đó nhảy xuống đình, lát sau biến mất khỏi nơi này.


      Kỷ Trà Huyên lại ngồi xuống, ánh mắt xem mặt ao suy nghĩ sâu xa.


      Đôi thầy trò này cũng có tình nghĩa, nhưng người là tình , người là tình thân. Bây giờ nàng vì con đường của mình phá hủy tình thân của , nếu nàng ta còn sống tất nhiên oán nàng.


      Nhưng là nàng ấy hại nàng đến thế giới này, các nàng cũng tính huề nhau.


      Kỷ Trà Huyên thể tu luyện kinh dưỡng sinh, nhưng nàng có hạn chế lớn.


      Nếu có người có thể mang nàng trở về, cho dù bây giờ nàng là nữ đế, nàng cũng nguyện ý từ bỏ. Nàng đấu tranh vì quyền lợi, mà vì niềm hy vọng.


      Thế giới kia yên bình, có số người bị sửa lại tính tình bởi cuộc sống phồn hoa trong đô thị, nhưng nàng lại muốn đấu tranh, chỉ muốn sống tự do tự tại.


      Quyển đầu của kinh dưỡng sinh giúp giác quan nàng linh mẫn, thân thể khoẻ mạnh. Mỗi lần nhìn thấy Mộc nhi, nàng cảm thấy Mộc nhi hoạt bát thông minh hơn đứa bé khác. Cho nên, Kỷ Trà Huyên muốn biết bản kinh dưỡng sinh đầy đủ.


      Nàng ở đình nhìn xuống dưới, Tuần Dự mang đến tin tức quá quan trọng, nàng cũng biết mục đích cho nàng biết, hoàng hậu bảo đảm, nhị hoàng tử là con nuôi của hoàng hậu, tự nhiên rất nguy hiểm.


      Nếu đại công chúa gả chồng, Kỷ Trà Huyên còn tin tưởng hoàng hậu dùng tới biện pháp này để có con nối dòng. Nhưng đại công chúa cũng biết chuyện, làm mẫu thân sao có thể yên tâm.


      Cho nên, Kỷ Trà Huyên chắc chắn có người ra tay với hoàng hậu.


      Từ khi hoàng hậu sinh đại công chúa gần mười năm có tin tức, nhưng bây giờ lại mang thai, khi biết tin này, Kỷ Trà Huyên cũng nghi ngờ gì. Bây giờ nghĩ đến, năm trước khi hoàng hậu sinh bệnh, chắc ăn phải ‘tử họa’, sau đó trong nửa năm chỉ cần hoàng hậu chỉ cần cùng phòng với ai có thai.


      Kỷ Trà Huyên càng nghĩ càng thấy là , nàng cảm thấy khó giải quyết vì bố cục kia bắt đầu từ năm trước, điều này khiến Kỷ Trà Huyên lo lắng.


      Người như vậy quá nguy hiểm với nàng, nếu phải hôm nay Tuần Dự trùng hợp biết được, chỉ sợ dù hoàng hậu mất, nàng còn trong đó.


      Cũng biết là ai ra tay.


      Làm ra chuyện bí mật như vậy, lại để lại dấu vết, cũng phải phi tần bình thường có thể làm được. Loại trừ như vậy cũng thiếu rất nhiều.


      Hoàng hậu qua đời, tình huống trong hậu cung cũng thay đổi.


      Kỷ Trà Huyên lo lắng hoàng đế lập vị hoàng hậu mới. Vị trí của nàng chưa ổn định, căn bản có hi vọng, cho dù là Cung Đức phi, Thục phi, Ninh chiêu nghi, Tuệ tần, hay chọn ngoài cung, nàng tuyệt đối là mục tiêu của hoàng hậu mới.


      Kỷ Trà Huyên cười khổ, ai kêu nàng nắm giữ quyền quản lý hậu cung, dù là ai cũng cảnh giác nàng. Xem ra ngoài việc tìm hiểu chân tướng nàng còn phải nghĩ biện pháp...


      Còn chưa nghĩ ràng nhìn đến Chi Thảo ôm áo choàng màu xanh tới.


      "Nương nương có lạnh ?" Nàng vừa vừa choàng cho Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên : "Bây giờ lạnh."


      Chi Thảo oán trách : "Nương nương chính là thương tiếc bản thân."

      Kỷ Trà Huyên cười : "Bản cung khoẻ mạnh, đâu dễ dàng bị cảm lạnh."


      Chi Thảo : "Người khoẻ mạnh thế nào nếu thương tiếc mình cũng sinh bệnh."


      Kỷ Trà Huyên cười sẵng giọng : "Chỉ biết lại được với em."


      Chi Thảo cười : "Là nương nương bằng đạo lý."


      Kỷ Trà Huyên hừ : "Chỉ biết ba hoa thôi."


      Chi Thảo vừa định lại nhưng nhìn đến đám người ra khỏi cung Chiêu Phượng, Kỷ Trà Huyên vui vẻ : "Chúng ta xuống thôi." Chi Thảo vội vàng gật đầu.


      Hai chủ tớ hành lang, chỉ lát sau đám người xuất trước mắt Kỷ Trà Huyên.


      Triệu Tồn Hi thấy Kỷ Trà Huyên chờ đường, xem ra thể chơi ván cờ cùng Tuần Dự rồi mới .


      Tuần Dự rũ mắt cùng thái giám phía sau Triệu Tồn Hi thỉnh an Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên hành lễ với Triệu Tồn Hi trước mới gọi bọn họ đứng lên.


      Triệu Tồn Hi nắm tay Kỷ Trà Huyên : "Làm khó nàng chờ trong gió lạnh."

      Kỷ Trà Huyên cùng Triệu Tồn Hi vui vẻ : "Có ý nghĩ thấy lạnh."


      Triệu Tồn Hi vỗ tay Kỷ Trà Huyên, hai người chuyện coi ai ra gì.


      Thường Toàn Hóa rất có ánh mắt chậm lại, rất nhanh kéo ra khoảng cách cùng Triệu Tồn Hi, Kỷ Trà Huyên, Thường Toàn Hóa thấy Tuần Dự vẫn duy trì tốc độ cũ, lập tức chảy mồ hôi lạnh. Vị Tuần đại nhân này sao biết xem sắc mặt người khác thế ... Vì thế lại cấp tốc mấy bước đến sau Tuần Dự kéo tay áo .


      Tuần Dự ngừng lại, gặp Thường Toàn Hóa ngừng nháy mắt. Tuần Dự tỏ vẻ cảm ơn khiến Thường Toàn Hoá cảm thấy được tôn trọng. Thân là thái giám thân tín bên người hoàng thượng, người nịnh bợ từ nương nương trong hậu cung đến văn võ bá quan trong triều, nhưng có kẻ nịnh nọt, có người dễ nghe nhưng trong lòng khinh bỉ, cũng có người hoàn toàn khinh thường , rất ít tôn trọng .


      Động tác vô tình này của Tuần đại nhân ràng biểu tôn trọng, Thường Toàn Hóa cũng có ấn tượng tốt hơn với vị đại nhân này.


      Động tác phía sau tự nhiên thể gạt được Kỷ Trà Huyên cùng Triệu Tồn Hi, Tuần Dự bị Thường Toàn Hóa chỉ điểm nên hai bên dần kéo ra khoảng cách. Khoảng cách này đủ cho hai người chuyện riêng cũng ‘ nghe thấy’.


      Kỷ Trà Huyên cười : "Hoàng thượng khen Tuần đại nhân trước mặt thiếp, hôm nay tần thiếp xem cũng ngốc."


      Triệu Tồn Hi biết Kỷ Trà Huyên có ấn tượng tốt với Tuần Dự vì Tuần Dự nể mặt , lời này nghe qua ràng có ý giễu cợt.


      Thường Toàn Hóa có chút võ công, liếc mắt nhìn Tuần Dự sau đó nhìn lên trời làm bộ như nghe thấy.


      Sắc mặt Tuần Dự cứng đờ, Thường Toàn Hóa thầm thở dài, nương nương của ta ơi, vị Tuần đại nhân này tuy ngốc, ngài cũng thể khi có mặt nha.


      Triệu Tồn Hi : "Được, nàng chỉ trích , cẩn thận hẹp hòi phạt ngũ đệ nàng nặng, nàng cũng đừng kể khổ với trẫm."


      Kỷ Trà Huyên vừa nghe vậy kinh ngạc.


      "Sư phụ hoàng thượng tìm cho ngũ đệ dĩ nhiên là Tuần đại nhân sao?"


      Triệu Tồn Hi : "Trẫm có ý này, còn chuẩn bị với . Nhưng nếu Kỷ Minh Ích khiến chướng mắt, trẫm cũng còn cách nào khác."


      Kỷ Trà Huyên giận tái mặt : "Ngũ đệ còn được hoàng thượng khen ngợi, còn có thể chướng mắt sao?"


      Triệu Tồn Hi cười trêu : "Người này hai, còn nể mặt trẫm, làm sao nể mặt nàng."


      Kỷ Trà Huyên ỉu xìu : "Hoàng thượng trêu trọc tần thiếp."


      Triệu Tồn Hi xem Kỷ Trà Huyên nghẹn thở cười : "Nàng còn vui sao?"

      Kỷ Trà Huyên : "Đâu có? Tần thiếp đều do hoàng thượng quyết định..."


      Triệu Tồn Hi bắn ra ngón tay, Kỷ Trà Huyên che trán, Triệu Tồn Hi : "Hôm nay bị nàng trộn lẫn như vậy, trẫm muốn cũng được."


      Kỷ Trà Huyên nghi hoặc : "Tần thiếp trộn lẫn như thế nào?"


      Triệu Tồn Hi dừng chân, hơi nghiêng người, có thể nhìn đến bóng người theo đằng xa, Kỷ Trà Huyên cũng dừng lại nhìn thấy.


      Triệu Tồn Hi nhàng bên tai Kỷ Trà Huyên: "Hôm nay lời Tứ nhi đều bị Tuần Dự nghe thấy, trẫm làm sao với ."


      Kỷ Trà Huyên nghe xong, đầu xoay qua, nhìn đến sắc mặt của Tuần Dự, sắc mặt bực mình.


      Triệu Tồn Hi vỗ lưng Kỷ Trà Huyên : "Nhìn nàng còn dám tùy tiện bậy người khác ?"


      Kỷ Trà Huyên hừ tiếng, : "Vậy vừa vặn."


      Triệu Tồn Hi lắc đầu, trước mắt đến đường ra ngoài, Triệu Tồn Hi cao giọng : "Thường Toàn Hóa, ngươi đưa Tuần ái khanh ra cung ."


      "Nô tài tuân chỉ." Vừa dứt lời, Tuần Dự vội vàng tạ ơn: "Vi thần bái biệt hoàng thượng, bái biệt Thục nghi nương nương."

      biết có phải là ảo giác của Kỷ Trà Huyên , khi Tuần Dự gọi thục nghi nương nương giọng hơi lạnh .


      Khi Thường Toàn Hóa cùng Tuần Dự ngang qua Triệu Tồn Hi cùng Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên cúi đầu.


      Hai người rời , Kỷ Trà Huyên ngẩng đầu, tự giác thở phào nhõm.


      "Tần thiếp vẫn cầu xin hoàng thượng thay ngũ đệ tìm người cơ trí rộng lượng !"


      Triệu Tồn Hi nghe được bốn chữ cơ trí rộng lượng cười khẽ ra tiếng, đây phải mắng Tuần Dự trước mặt sao.
      Phương Lăng, lananhtran51, Chibumm9 others thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 98
      Editor: Natalie Pham



      Ngày ấy đùa, Triệu Tồn Hi cũng để Tuần Dự trở thành thầy của Kỷ Minh Ích, mà tìm người trong quốc tử giám dạy Kỷ Minh Ích, nhưng cũng cho bái làm sư phụ.


      Kỷ Trà Huyên thở phào nhõm, Tuần Dự là quân cờ tốt như vậy, nếu ngay từ đầu buộc thuyền của nàng cũng phù hợp với tính toán của nàng.


      Tế tửu quốc tử giám tuy chỉ là quan tứ phẩm, nhưng quốc tử giám là nơi mơ ước của rất nhiều người đọc sách, cũng là chỗ đệ tử quý tộc ưu tú nhập học, ngũ đệ nàng vào đó nếu có thể kết bạn có tác dụng lớn cho tương lai . Nhưng quốc tử giám cũng có cám dỗ vĩ đại, nhiều đệ tử quý tộc, ma sát cùng cám dỗ cũng nhiều hơn.


      Kỷ Trà Huyên cảm thấy mình phải gõ chút.


      Nhưng bây giờ còn nhiều thời gian, Kỷ Trà Huyên cũng gấp. Quan trọng nhất là nghĩ cách ngăn cản việc lập hậu. Còn việc tìm hung thủ, Kỷ Trà Huyên đặt tới vị thứ hai. Nàng cảm thấy người làm việc này có hận thù với hoàng hậu, chính là nhìn chằm chằm ngôi vị hoàng hậu.


      Vì thế, Kỷ Trà Huyên bắt đầu mượn việc thay đổi người quản lý trong hậu cung để quan sát tỉ mỉ hành động của các vị chủ tử trong hậu cung.


      Thời gian chậm rãi trôi qua, trong nháy mắt hơn tháng lặng yên trôi qua. Lễ tấn phong của Kỷ Trà Huyên cùng Ninh chiêu nghi hoàn thành trước ngày tuyết rơi, Kỷ Trà Huyên là Giản chiêu nghi chính thức.


      Đại hán cung hạ tuyết mười ngày, giờ phút này hoàng hậu mang thai tám tháng, Kỷ Trà Huyên đoán trước trong khoảng thời gian này nàng ta sinh sản.


      Nhưng theo ngày hoàng hậu sống càng ngắn, Kỷ Trà Huyên cũng chưa tra ra tin tức gì, các cung khác đều như thường ngày, có hành động khác lạ.


      Sắc mặt hoàng hậu càng tái nhợt, số lần gọi thái y cũng càng ngày càng nhiều.


      Kỷ Trà Huyên càng vô lực với việc này, chỉ có thể càng cẩn thận tìm kiếm.


      Tuệ tần giúp nàng xử lý việc trong cung cũng tham quyền, có việc tìm nàng ta cố gắng làm, có việc gì nàng ta cũng tức giận. Theo đạo lý người như vậy giúp đỡ, nàng hẳn phải vui vẻ mới đúng nhưng Kỷ Trà Huyên lại nhíu mày.


      lâu trước kia, Kỷ Trà Huyên chú ý Tuệ tần, bây giờ lại càng kiêng kị.


      Gần đây thái hậu thường xuyên gọi Tuệ tần Vinh Thọ cung, bởi vậy có thể thấy được thái hậu càng ngày càng thích Tuệ tần.


      tháng nay vì suy nghĩ chuyện của hoàng hậu, tinh thần Kỷ Trà Huyên cũng tốt, Chi Thảo từng đánh bạo gần đây nàng rất hay cáu giận.


      Kỷ Trà Huyên xoa trán, mệt mỏi.


      "Nương nương, nhị hoàng tử đến."

      Kỷ Trà Huyên quay đầu : "Chắc nhị hoàng tử đến xem Bái nhi, Tử Châu dẫn nhị hoàng tử thôi."


      Tử Châu vội vàng : "Nô tì tuân mệnh."


      Kỷ Trà Huyên phất tay, Tử Châu nhàng lui xuống.


      Ngồi xuống, Kỷ Trà Huyên nhìn đến bình hoa đỏ tươi bàn bèn dùng sức vung tay lên.


      "Phách" tiếng nổ, bình hoa bèn rớt xuống vỡ tan.


      Cung nữ canh gác bên ngoài lập tức chạy vào quỳ xuống.


      Kỷ Trà Huyên muốn phát giận, nhưng nâng tay lên lại đột nhiên nghĩ đến cái gì bèn nhịn xuống : "Dọn dẹp sạch rồi xuống ."


      "Dạ!"


      Bọn họ im lặng dọn dẹp, lúc này, Chi Thảo bưng chén trà đến, nhìn đến hoa đất, nàng ta cũng biết nương nương lại nổi giận.


      Sau khi bọn họ lui xuống, Chi Thảo đến bên người Kỷ Trà Huyên.


      "Mấy ngày nay tinh thần nương nương tốt, có nên gọi thái y ?"

      Kỷ Trà Huyên ngồi xuống, sau khi bình tĩnh lại hít sâu hơi. Nàng hoài nghi có phải vì công pháp kia , nàng muốn gọi thái y sợ tra ra cái gì.


      Bây giờ nàng cũng từng chú ý, vì thế vội vã bắt mạch cho mình sau đó đột nhiên nhíu mày, lát bèn buông lỏng ra.


      Chi Thảo hỏi: "Nương nương, như thế nào?"


      Kỷ Trà Huyên : ", gọi Lí thái y đến."


      Chi Thảo vừa nghe, lập tức vui vẻ đặt chén trà xuống.


      Kỷ Trà Huyên thở dài, đứa này dường như đến đúng lúc.


      Chưa đầy tháng, mạch tượng còn chưa ràng, nhưng dựa vào y thuật của nàng tự nhiên có thể tra ra. Nhưng nàng thể giấu diếm tin tức này, nếu truyền tin ra sau khi hoàng hậu qua đời tốt.


      Vẫn nên bỏ qua kinh dưỡng sinh trước. Thời gian này, nàng sốt ruột chuyện hoàng hậu, phù hợp với quyển hạ kinh dưỡng sinh, hơn nữa lại mang thai, tính khí dần trở nên táo bạo, cho nên nàng thể tiếp tục như vậy.


      "Vi thần thỉnh an chiêu nghi nương nương, chiêu nghi nương nương cát tường."


      Kỷ Trà Huyên : "Miễn lễ."

      "Tạ ơn chiêu nghi nương nương."


      Kỷ Trà Huyên : "Mấy hôm nay bản cung thấy mệt, mời Lí thái y xem mạch."


      Lí kiêm mạch sửng sốt, phải nàng biết y thuật sao, sao có thể...


      "Dạ, mời nương nương đưa tay ra."


      Kỷ Trà Huyên tựa vào ghế, Chi Thảo phủ khăn lên tay Kỷ Trà Huyên.


      Trong phòng cực kì yên tĩnh, Lí kiêm mạch nghiêm túc bắt mạch.


      Có lẽ do thời gian lâu chút, Kỷ Trà Huyên hỏi: "Bản cung như thế nào?"


      Lí kiêm mạch buông tay ra, lui về sau bước : "Nương nương hình như có tin vui."


      Chi Thảo lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, Kỷ Trà Huyên : "Xác định là hỉ mạch sao?"


      Lí kiêm mạch gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên : "Chi Thảo, mau báo tin cho hoàng thượng, thái hậu cùng hoàng hậu nương nương."


      Trong phòng chỉ có ba người họ, giọng cũng lớn, người đợi bên ngoài căn bản nghe được.


      "Nương nương, còn đến tháng... Long thai còn chưa vững chắc..."


      Kỷ Trà Huyên cười : "Nếu Lí thái y tra ra, bản cung cũng thể khiến Lí thái y khó xử."


      Chi Thảo nhíu mày, lòng Lí kiêm mạch trầm xuống, lời này chắc chắn có ý khác.


      " thôi! Ngươi cần ra khỏi phòng, dặn cung nữ bên ngoài là được."


      Chi Thảo gật đầu rồi cúi người lui xuống.


      Lí kiêm mạch cất đồ vào hòm thuốc, Kỷ Trà Huyên thu tay lại.


      "Hoàng hậu nương nương được sao?"


      Lí kiêm mạch thở dài : "Thân thể hoàng hậu nương nương suy yếu, có tám phần khó sinh."


      Kỷ Trà Huyên : "Có biện pháp gì ?"


      Lí kiêm mạch : "Vi thần còn trẻ, tất cả muốn xem viện phán đại nhân."

      Kỷ Trà Huyên : "Có chuyện muốn cho ngươi, đây là cơ hội tốt để lập công, nhưng biết ngươi dám làm ?"


      Lí kiêm mạch quỳ xuống : "Nương nương, vi thần... Vi thần... Ngài..."


      Kỷ Trà Huyên ngừng lại : "Bản cung giúp ngươi nhiều lần, ngươi báo đáp bản cung như vậy sao?"


      Lòng Lí kiêm mạch lạnh lẽo, đúng vậy ở trong cung mỗi lần lập công đều nhờ Kỷ Trà Huyên trợ giúp. Bây giờ chỉ cách vị trí viện phán bước xa.


      "Yên tâm, bản cung cho ngươi làm ra chuyện bị tru cửu tộc."


      Lí kiêm mạch vừa nghe cũng yên tâm bèn : "Xin nương nương dặn dò."


      Kỷ Trà Huyên : "Ngươi viện thái y cẩn thận điều tra sách ghi bệnh án của Khang quốc, tốt nhất có liên quan đến hậu cung của Đức đế, nếu tra được điều gì liên quan đến hoàng hậu nương nương bẩm báo với hoàng thượng cùng hoàng hậu."


      Lí kiêm mạch hiểu.


      Kỷ Trà Huyên tiếp tục : "Nếu tra được, ngày mai ngươi lại qua đây."


      Lí kiêm mạch nặng nề gật đầu.


      "Viết đơn thuốc dưỡng thai cho bản cung ." Kỷ Trà Huyên .


      Lí kiêm mạch đến bên bàn bắt đầu viết phương thuốc.


      Chi Thảo qua đến, Kỷ Trà Huyên : "Phái người đưa Lí thái y, bản cung muốn ngủ lát."


      Chi Thảo : "Nương nương yên tâm."


      Kỷ Trà Huyên trầm thấp “Ừ” tiếng rồi nhắm hai mắt lại.


      Tin Giản chiêu nghi lại mang thai lập tức truyền khắp cung đình.


      Hoàng hậu nằm giường, nhìn đại công chúa đọc sách cho nàng câu: " may mắn."


      Cung Đức phi cười lạnh: "Số may, lại mang thai."


      Người trong cung Đức Nghi đều cúi đầu, e sợ Cung Đức phi phát tiết lửa giận người bọn họ.


      Tay Thục phi dừng chút, hỏi: "Thai nhi Tang thường tại như thế nào?"


      Bảo Tiếc đứng cạnh : "Nương nương yên tâm, thai nhi vững chắc."

      Thục phi chuyện nữa nhưng tay nàng ta bấm chặt lòng bàn tay tỏ cảm xúc của nàng ta.


      Ninh chiêu nghi cười khổ : " vất vả cần quỳ gối trước mặt người thứ nữ, bây giờ lại bị kéo ra."


      "Nương nương mang thai, sau khi sinh tiểu hoàng tử Tĩnh An hiên sao có thể so sánh."


      Ninh chiêu nghi nhìn đồ thêu trong tay : "Chỉ mong ."


      Tuệ tần cầm bút viết chữ, nghe báo lại bút cũng ngừng, nhưng trong lòng lại thầm hô đáng tiếc, nếu tối nay lại truyền ra việc vui này tốt rồi.
      lâm lang, Phương Lăng, kabi_ng0k2 others thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 99:
      Editor: Natalie Pham



      Kỷ Trà Huyên có hai vị hoàng tử, nay lại mang thai, ở trong lòng ít người là biểu có phúc lớn.


      Sau hoàng thượng cùng thái hậu, hoàng hậu cũng hào phóng ban thưởng.


      Cứ mang thai long chủng là có công, có công được thưởng. Hậu cung chỉ có mười phi tần chủ vị, mỗi người muốn đều được bộ lễ làm lễ sắc phong, sau đó được mệnh phụ thăm viếng. Có thể , lễ tấn phong của tứ phi trở lên là quốc lễ, mặc dù có phân lớn , nhưng qua quốc lễ dễ dàng bị phế bỏ.


      Đại hán dựng nước trăm năm, vị trí chủ vị mười cung chưa từng đầy đủ, nhiều nhất là nhân đế có chủ vị sáu cung.


      nay càng chỉ có ba vị, trong đó Ngọc phi mất, trong cung chỉ còn lại có Đức phi cùng Thục phi.


      Nếu sắc phong phi vị ngoài là lễ, vậy tần vị ngoài chỉ là nghi thức, còn dưới tần vị còn có nghi thức.


      Bởi vậy có thể thấy được, chiêu nghi cùng phi vị tuy chỉ kém nhất cấp, nhưng bản chất khác nhau trời vực.


      Phi tần có thai, dưới tần vị nếu có tội được tấn phong; dưới phi vị chỉ được sủng ái mới có thể được tấn phong. Mà phi vị, xem ý vua cùng vận may.

      Kỷ Trà Huyên biết lúc này Triệu Tồn Hi có hạ thánh chỉ , nghĩ là có khả năng, nhưng nếu thành, nàng cũng thể giận dữ.


      Nàng tiến cung còn đến hai năm, còn nhiều cơ hội lên .


      Tĩnh an hiên có tin vui, các phi tần dưới nàng đều nhanh chóng đến chúc mừng, trừ thân thể tiện, cũng chỉ có Chu tu hoa có thù với nàng(Khiêm tu hoa), cùng Kỷ Trà Phù, Trương mỹ nhân bị giam lỏng đến.


      Kỷ Trà Huyên tán gẫu cùng bọn họ, cũng nghe rất nhiều câu nịnh hót.


      Đến hoàng hôn, những người này còn có ý muốn , Kỷ Trà Huyên sao biết tính toán của bọn họ, đơn giản là muốn chờ hoàng thượng để biểu chính mình chút.


      "Bản cung mang thai, tuy hoàng hậu nương nương thu lại quyền quản lý hậu cung, nhưng bản cung cũng có phương tiện, còn phiền Tuệ tần vất vả nhiều hơn." Kỷ Trà Huyên cười với Tuệ tần cách nàng gần nhất.


      Tuệ tần cũng nóng lòng nắm trong tay quyền quản lý hậu cung, hơn nữa Giản chiêu nghi lại mang thai, dù nàng ta làm gì cũng đến tay nàng ta.


      "Tần thiếp mới tiến cung, làm sao nhận được trọng trách này, chiêu nghi tỷ tỷ tinh thần sai, tần thiếp nghĩ vẫn là chiêu nghi nương nương quản lý cho thỏa đáng, tần thiếp làm tay giúp đỡ cũng tốt." Tuệ tần hơi sợ hãi cự tuyệt.


      Kỷ Trà Huyên : "Gần nhất tâm thần bản cung yên, nô tài cũng bị liên luỵ đến, bây giờ bản cung cần nghỉ ngơi an dưỡng, Tuệ tần cần từ chối."

      Tuệ tần vừa muốn nhún nhường, Kỷ Trà Huyên lại : "Tuệ tần cần mình chưa đủ kinh nghiệm, ngươi cùng bản cung cùng tiến cung, bản cung còn có thể xử lý công việc trong cung, Tuệ tần được hoàng thượng khen thông minh, nghĩ đến còn làm tốt hơn bản cung mới đúng."


      Người ngồi đều im lặng, chăm chú nhìn Kỷ Trà Huyên cùng Tuệ tần.


      Tuệ tần hơi hoảng loạn, vị phân nàng ta thấp kém, nếu nhận xử lý việc trong cung tỏ vẻ nàng ta giỏi hơn Giản chiêu nghi. Cứ như vậy, chính là càn rỡ kiêu ngạo.


      "Chiêu nghi tỷ tỷ khen quá rồi, tỷ tỷ làm việc có lí lẽ, lại mạnh mẽ vang dội, tần thiếp cũng bằng." Giọng điệu hơi chậm lại, nhưng cũng vì thừa nhận mình kém Giản chiêu nghi mà bị hạ thấp xuống.


      Kỷ Trà Huyên cười, nếu dễ dàng khiến Tuệ tần mất mặt như vậy, nàng cũng cảnh giác nàng ta ngay từ đầu.


      "Được, chỉ biết Tuệ tần khiêm tốn, bản cung luôn thích thẳng chuyện quản lý hậu cung, nhưng hôm nay kịp Tuệ tần. Cho nên bản cung hoàng thượng tự dặn dò, Tuệ tần cũng thể từ chối." Kỷ Trà Huyên cười, nhưng đáng thương khiến mọi người tự giác cười, nhìn Tuệ tần cũng hơi khác thường.


      tại người có thể xử lý việc trong cung có thai bị hoàng thượng ra lệnh chăm sóc hoàng tự, chỉ còn lại ba vị tần đứng cuối. Ngô tần, Ngụy tần tuy là người cũ, nhưng Tuệ tần lại có phong hào, cũng được sủng ái nhất, nếu muốn tìm người xử lý việc trong cung Tuệ tần làm chủ, Ngô tần cùng Ngụy tần trợ giúp thôi.


      Chuyện ràng như vậy còn khiến Giản chiêu nghi mời ba bốn lần, cuối cùng còn bị từ chối, mọi người đều thầm nghĩ đến chữ "Giả".

      Tuệ tần xấu hổ, dám nhìn thẳng Kỷ Trà Huyên, trong lòng phỏng đoán Giản chiêu nghi đặt bẫy khiến nàng ta rơi vào, hay là thừa dịp.


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười, cũng tiếp tục mà về trang sức với Ngô tần. Ngô tần vốn là người yên phận, mấy ngày nay Giản chiêu nghi như có như mượn sức, nàng ta cũng cự tuyệt.


      Tuy thất sủng lâu, nhưng làm phi tần có ai muốn được sủng ái? Đáp lên vinh quang Giản chiêu nghi có thể giúp nàng ta lại được thánh thượng sủng hai lần, nàng ta vô cùng cảm ơn. Nếu may mắn có con nối dòng, nàng ta mang ơn. Lại lui bước, cho dù được sủng ái, có con nối dõi, theo Giản chiêu nghi có hai hoàng tử, cũng được bảo đảm trong tương lai.


      Tuệ tần nghe Kỷ Trà Huyên chuyện vui vẻ cùng Ngô tần, liếc mắt nhìn Ngụy tần bên cạnh, trong lòng cũng ổn định, nàng ta cũng bắt đầu chuyện cùng Nguỵ tần.


      Ngụy tần cẩn thận chuyện cùng Tuệ tần, nhưng cũng dám thân thiết.


      Trong phòng lại bắt đầu sôi động.


      Trời tối rồi, mọi người vẫn thấy hoàng thượng sai người đến. Mọi người đều nghĩ thầm hay hôm nay hoàng thượng đến đây?


      Kỷ Trà Huyên cũng nhíu mày, cũng chuyện vui vẻ với Ngô tần nữa.


      Ngô tần hiểu hoàng thượng tới cũng chưa chắc nhìn đến nàng ta, nếu đến, bọn họ còn ở đây như thể nhìn Giản chiêu nghi chê cười, Ngô tần quyết tâm dựa vào Giản chiêu nghi nên cảm thấy mình phải biểu tốt chút.

      "Nương nương, trời tối tần thiếp nên cáo từ."


      Sắc mặt Kỷ Trà Huyên dễ chịu hơn ít, nhìn bầu trời quả nhiên tối đen, nàng cười : " nghĩ thời gian trôi qua nhanh, bản cung giữ Ngô tần nữa. Chẳng qua vào đông đường vẫn đọng tuyết, Ngô tần nên cẩn thận chút."


      Ngô tần cúi người : "Tần thiếp tạ ơn chiêu nghi nương nương quan tâm."


      Kỷ Trà Huyên khẽ gật đầu.


      Ngô tần rồi, các phi tần khác nhìn nhau, sắc mặt ngừng biến đổi. Mấy người thông minh cũng vội vàng lại chào Kỷ Trà Huyên xin về.


      Kỷ Trà Huyên đều gật đầu đồng ý.


      Người còn lại thấy mấy người rồi, cũng đồng loạt xin về.


      Tuệ tần cùng Ngụy tần cũng đứng lên chào Kỷ Trà Huyên rồi ra về.


      Rất nhanh, mọi người đều ra về sạch .


      Lập tức có cung nữ vào phòng quét dọn sạch , Kỷ Trà Huyên lấy tay chống đầu tựa ghế, ân cần hỏi Phùng ma ma: "Ma ma, hoàng thượng có cho người đến truyền lời ?"

      Phùng ma ma : "Theo lời nương nương dặn, Chi Thảo chờ ngoài điện, nô tì được tin vào giờ Thân Thường tổng quản tới rồi."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu : "Muốn tranh thủ tình cảm bản cung để ý, nhưng cũng đừng mong bản cung tha thứ bọn họ dẫm mặt bản cung tranh thủ tình cảm."


      Phùng ma ma cười gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên liếc mắt nhìn các cung nữ thu dọn chung quanh, các cung nữ này càng cúi đầu thấp hơn, động tác càng nhàng hơn.


      Đến vị trí chiêu nghi, nô tài trong hiên Tĩnh An càng nhiều hơn, nàng giữ quyền quản lý hậu cung, cũng thay đổi ít người trong sạch. Chỉ để lại người của hoàng thượng, thái hậu cùng hoàng hậu, Kỷ Trà Huyên làm vậy, ba vị này cũng gì.


      Thoáng nhìn màu sắc ngón tay của cung nữ, Kỷ Trà Huyên nhướng mày.


      Mắt thấy nàng ta muốn mang chén trà , Kỷ Trà Huyên chỉ tay vào nàng ta : "Ngươi... Đứng lại cho bản cung."


      Phùng ma ma nhìn lại hướng Kỷ Trà Huyên chỉ, là Thải Nguyệt. Thấy trang phục và cách trang điểm của nàng ta, sắc mặt Phùng ma ma tối sầm.


      Thải Nguyệt nghe nương nương chuyện trái tim chịu thua kém nhảy dựng lên, bây giờ nương nương bảo nàng ta đứng lại cực kì sợ hãi.


      Nàng ta quỳ xuống : "Xin nương nương tha mạng."


      Kỷ Trà Huyên : "Bản cung biết ngươi phạm tội gì để phải tha mạng."


      Lòng Thải Nguyệt run lên, chỉ thấy mình như rơi vào hầm băng.


      Kỷ Trà Huyên lạnh nhạt : "!"


      Thải Nguyệt vội vàng dập đầu : "Nô tì... Nô tì cũng biết..."


      Kỷ Trà Huyên cười ra tiếng, quay đầu lại với Phùng ma ma: "Nha đầu kia tên là gì? Nhan sắc nổi trội."


      Phùng ma ma lạnh lẽo : "Nàng ta gọi Thải Nguyệt, là cung nữ làm việc nặng mới tới."


      Kỷ Trà Huyên cười khẽ: "Khó trách bản cung chưa gặp qua, hoá ra là mới tới."


      Phùng ma ma nghe vậy hét lên: "Còn quỳ làm gì, đừng làm nương nương mất mặt."


      Thải Nguyệt hoảng sợ, cảm giác hai ánh mắt lạnh lẽo nhìn mình mới run rẩy đứng lên.

      Kỷ Trà Huyên : "Nha đầu kia nhìn sai, màu sơn thô kệch này cũng bôi nhọ nàng ta, , ban cho nàng lọ sơn màu hoa đào bàn trang điểm."

      Thải Nguyệt thể tin tưởng, Phùng ma ma cũng ngẩn ra, thấy Kỷ Trà Huyên cười dịu dàng, hay là nương nương muốn đỡ nàng ta đến hầu hạ hoàng thượng?


      Kỷ Trà Huyên càng cười dịu dàng hơn rồi : " thôi!"


      Phùng ma ma thở dài, nương nương mang thai, đêm nay thể hầu hạ hoàng thượng, vì thế, bà gật đầu : "Nô tì ngay."


      Còn lại các cung nữ cũng thu dọn, tuy ai cũng cẩn thận, nhưng cũng sinh ra lòng ghen tỵ với may mắn của Thải Nguyệt.


      Thải Nguyệt hoảng hốt, niềm vui sướng vĩ đại đập trúng nàng.


      Phùng ma ma rất nhanh cầm hộp ra ngoài, bên ngoài còn trám lớp men bạc, chỉ riêng hòm này cũng là đồ quý giá, còn nhiều hơn tiền bạc thưởng cho cung nữ làm việc nặng năm.


      Phùng ma ma đưa hộp này đến tay Thải Nguyệt, Thải Nguyệt vui sướng nhận lấy: "Nô tì tạ ơn nương nương."


      Kỷ Trà Huyên cười nữa mà : "Đừng vội tạ ơn bản cung, Phùng ma ma gọi mấy tên thái giám dọn dẹp cho Thải Nguyệt thôi, đêm nay đuổi nàng ta về phủ nội vụ ."


      Tay Thải Nguyệt run lên, sơn hoa đào lập tức ném tới mặt đất.


      Phùng ma ma liếc mắt nhìn Kỷ Trà Huyên, dường như hiểu ý Kỷ Trà Huyên, nương nương làm sao là muốn nâng đỡ cung nữ này, ràng muốn đẩy vào chỗ chết a.


      Chẳng qua bà cũng là người của nương nương, vì thế lập tức quát lớn: "To gan, cung nữ nho cũng dám đập vỡ đồ nương nương ban cho! Có phải có lòng oán hận nương nương ?"


      Thải Nguyệt càng run rẩy hơn, biết nên như thế nào, trong lòng sợ hãi càng ngừng đụng đầu: "Nương nương tha mạng, nương nương tha mạng..."


      Kỷ Trà Huyên nhìn Thải Nguyệt ngừng đụng đầu cũng chuyện, cung nữ thái giám đứng bên cũng còn lòng ghen tị hâm mộ nữa, đều cảm thấy mình may mắn.


      Nương nương cho bọn họ có ý nghĩ khác, bọn họ phải nhớ kỹ điểm này.


      "Đừng đụng, ai, Phùng ma ma mau đỡ nàng ta đứng lên." Kỷ Trà Huyên thở dài.


      Phùng ma ma sửng sốt, theo kịp suy nghĩ của nương nương.


      Kỷ Trà Huyên nhìn Phùng ma ma, Phùng ma ma lập tức qua, Thải Nguyệt còn dập đầu, căn bản để ý tới tay của Phùng ma ma. Vì thế, Phùng ma ma dùng sức kéo Thải Nguyệt đứng lên.


      Kỷ Trà Huyên : "Bản cung thưởng cho ngươi vật đó là của ngươi, cẩn thận quăng ngã, bản cung phải người độ lượng, lần này liền miễn."

      Thải Nguyệt vô cùng cảm kích : "Nương nương rộng lượng, nô tì tạ ơn nương nương."


      Kỷ Trà Huyên : "Ngươi nhanh nhẹn như vậy làm nô tì làm việc nặng cũng xứng, bản cung bảo Phùng ma ma dẫn ngươi phủ nội vụ, để tổng quản phủ nội vụ sắp xếp chỗ tốt cho ngươi."


      Thải Nguyệt vừa nghe, chỉ nghĩ nương nương muốn giúp nàng, trong lòng dâng lên rất nhiều cảm xúc, có cảm kích cũng có sợ hãi. Kỷ Trà Huyên thầm cười lạnh, là như thế sao?
      lâm lang, Phương Lăng, kabi_ng0k2 others thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 100
      Editor: Natalie Pham



      Lúc này Phùng ma ma mới hiểu ý nương nương, nhìn Thải Nguyệt lộ ra sắc mặt cảm ơn, trong lòng bà cảm thấy cực kỳ phức tạp.


      Bố cục giết người dính máu, thậm chí còn làm cho người ta cảm ơn, làm cho người ta bắt được nhược điểm nào. Nương nương mới tiến cung đến hai năm cũng trưởng thành đến nước này.


      Hôm nay biết đến rất nhiều chuyện, phủ nội vụ thấy Thải Nguyệt tất nhiên hỏi thăm. Có thể tưởng tượng, Thải Nguyệt vào phủ nội vụ khó giữ được tính mệnh.


      Nương nương nổi bật, cho dù là đối thủ của nương nương cũng thể làm to chuyện vì cung nữ vẫn mang ơn nương nương. Kết cục của nha đầu kia... Phùng ma ma thở dài.


      "Phùng ma ma, thôi."


      Phùng ma ma cúi người : "Vâng, nương nương."


      Nếu diễn phải diễn cho hết, vì thế Phùng ma ma cúi người nhặt lên hòm gỗ, sau đó nhàng đặt tay Thải Nguyệt.


      Hòm cũng tổn thương, nước hoa đào bên trong cũng chưa đổ ra ngoài.


      "Tạ ơn ma ma."

      Phùng ma ma đỡ Thải Nguyệt : "Ngươi bị oan uổng rồi."


      Thải Nguyệt lập tức lắc đầu.


      Kỷ Trà Huyên ngồi mỉm cười, Phùng ma ma làm việc quả nhiên bền chắc.


      Phùng ma ma đưa Thải Nguyệt rồi, Kỷ Trà Huyên phất tay với người bên dưới.


      Mọi người ào ào lui ra, chỉ còn Chi Thảo bóp vai cho Kỷ Trà Huyên.


      " thăm dò nha đầu kia gần gũi với ai? Tự nàng ta có ý, hay có người thiết kế?"


      Chi Thảo kinh hãi : "Nương nương, ngài nghi ngờ..."


      Kỷ Trà Huyên : "Cẩn thận cho chắc, em vụng trộm thăm dò ."


      Chi Thảo vội vàng : "Nô tì dặn dò xuống."


      Kỷ Trà Huyên thở dài : "Khi bản cung mang thai Mộc nhi , nhưng trong hậu cung vĩnh viễn thiếu người muốn hướng lên ."


      Chi Thảo : "Nương nương muốn giữ gìn thân thể, mấy ngày nay ngài lo lắng quá mức, hãy nghỉ ngơi tốt, về sau nô tì chắc chắn chú ý phương diện này, chắc chắn khiến những kẻ có ý xấu ảnh hưởng đến tâm trạng nương nương."

      Kỷ Trà Huyên : "Cũng tốt, về sau em chú ý ."


      Chi Thảo nghe vậy gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên lại hỏi: "Bữa tối chuẩn bị tốt chưa?"


      Chi Thảo cười : "Đều chuẩn bị xong, nhiều lần như vậy, nhất định sai."


      Kỷ Trà Huyên : "Chuẩn bị thêm chút canh nóng, buổi tối hoàng thượng tới bị lạnh."


      Chi Thảo hiểu .


      Nàng ngủ lát, đến giờ Tuất Triệu Tồn Hi cuối cùng cũng tới.


      khí trong hiên Tĩnh An vẫn như thường ngày, Kỷ Trà Huyên lại càng ỉ mình được sủng ái mà kiêu ngạo lúc này.


      Dùng xong bữa tối, Kỷ Trà Huyên cùng Triệu Tồn Hi cùng nhau trở về phòng.


      Trải qua hơn tháng, sau đại chiến việc triều đình chỉ giảm bớt, ngược lại càng nhiều. Mấy ngày nay, Triệu Tồn Hi đều rất vội, hơn tháng chỉ nhận người thị tẩm khoảng bảy tám ngày.


      Kỷ Trà Huyên thấy sắc mặt Triệu Tồn Hi cũng nuốt xuống lời muốn ra, chuẩn bị thay quần áo cho sau đó hầu hạ ngủ. Triệu Tồn Hi sớm biết hiên Tĩnh An sắp xếp cung nữ hầu ngủ, nếu , bận việc ngày, cùng lắm tới thăm rồi trở về điện Long Nghi tự ngủ.


      Khi thay quần áo, Triệu Tồn Hi nhìn Kỷ Trà Huyên bận rộn vì : "Nàng còn mang thai, gọi cung nữ đến hầu hạ là tốt rồi."


      Kỷ Trà Huyên cười : "Thiếp đâu chiều chuộng như vậy, đợi bụng thần thiếp lớn, hoàng thượng muốn tần thiếp thay quần áo cho ngài đều được."


      Triệu Tồn Hi biết Kỷ Trà Huyên luôn muốn tự làm mọi việc cho , nghe nàng như vậy cảm thấy thân thiết.


      "Trẫm lập tức lại nhìn nàng, có oán trẫm ?"


      Kỷ Trà Huyên khẽ hừ rồi : "Biết hoàng thượng vội, tần thiếp dám oán."


      Triệu Tồn Hi cười : " dám, phải ." Kỷ Trà Huyên : "Mới phải, tần thiếp oán, chỉ biết buồn bã thôi." Lúc này, Kỷ Trà Huyên cởi chỉ còn lại lớp áo cuối cùng, Kỷ Trà Huyên nghiêng người chuẩn bị lấy quần áo ngủ mặc cho .


      Lúc này, Triệu Tồn Hi đột nhiên kéo Kỷ Trà Huyên vào lòng, sau đó ôm nàng. Kỷ Trà Huyên vội vàng giãy dụa, Triệu Tồn Hi lại cúi đầu hôn Kỷ Trà Huyên cái.


      Quan hệ hai người vốn thân mật thể lại thân mật hơn, nhưng Triệu Tồn Hi chưa bao giờ làm qua hành động thân thiết chứa dục vọng như vậy. Kỷ Trà Huyên đỏ mặt, Triệu Tồn Hi tiến đến bên tai nàng : "Trẫm muốn phong nàng làm phi."


      Kỷ Trà Huyên thầm giật mình, thói quen... Nàng quay đầu, cười : "Hoàng thượng sao?" "


      Triệu Tồn Hi : "Nàng tin sao?"


      Kỷ Trà Huyên cúi đầu : "Thiếp chẳng qua là thứ nữ, vẫn là nô tì sinh, có thể trở thành chiêu nghi là may mắn lắm rồi?


      Triệu Tồn Hi tự nhiên cũng cảm giác được, : "Bình thường nàng lanh lợi thoả đáng, tại sao lại để ý đến xuất thân như vậy? Nếu trẫm hạ chỉ, đem ghi nhớ nàng danh nghĩa là con mẹ cả?"


      Kỷ Trà Huyên thầm mỉa mai lại thử nàng, vội la lên: " cần..."


      Triệu Tồn Hi rất kỳ quái Kỷ Trà Huyên có phản ứng dị thường như thế, Kỷ Trà Huyên hơn: "Tạ ơn hoàng thượng quan tâm thiếp như vậy, chẳng qua nhị nương là người tốt nhất đời, thiếp ..."


      Triệu Tồn Hi thầm hài lòng : "Nếu nàng cho rằng nhị nương tốt như vậy, vì sao còn để ý xuất thân của mình?"


      Kỷ Trà Huyên : "Thiếp mới... ... có..."


      Triệu Tồn Hi cười khẽ ra tiếng, tâm trạng rối rắm như vậy mới bình thường.


      Triệu Tồn Hi thấy nhiều chênh lệch giữa con vợ cả và thứ nữ. Bao nhiêu thứ nữ nhà quyền quý vì nịnh bợ mẹ cả mà vắng vẻ mẹ đẻ xuất thân nghèo hè, chỉ cầu mẹ cả tìm mối hôn tốt cho mình. Từ thứ nữ biến thành đích nữ, càng là chuyện những người này tha thiết ước mơ.


      "Trẫm muốn phong nàng làm phi, là nàng nên được, yên tâm nhận là được."


      Kỷ Trà Huyên cũng cảm động, thế nhưng chủ động qua hôn lên môi Triệu Tồn Hi sau đó : "Hoàng thượng đối xử với Tứ nhi tốt."


      nụ hôn chứa cảm động tạp chất, mang theo dụ hoặc cố tình có thể rung động đến trong lòng khiến Triệu Tồn Hi tìm được loại cảm giác mới. Hôn môi đột nhiên như vậy là lần đầu tiên cảm nhận được.


      Cảm thấy ánh mắt Kỷ Trà Huyên theo dõi , mùi hương người nàng càng quanh quẩn trong lòng , trong lòng vừa động, nhưng rất nhanh lại bình ổn xuống.


      Nàng còn mang thai.


      Liếc mắt qua nhìn đến cần cổ xinh đẹp trắng nõn của nàng, trong đầu nghĩ đến sắc đẹp phía dưới cái yếm. Triệu Tồn Hi đột nhiên hối hận, nên trêu chọc tình cảm của người trước mắt với , bây giờ chính nhịn được ...


      Kỷ Trà Huyên đột nhiên tới gần trong lòng , khóe miệng nở nụ cười.

      thể phủ nhận lời hứa, lời của vừa nãy rất dễ làm phi tử mê say, nhưng Kỷ Trà Huyên nghe qua những lời còn buồn nôn tình cảm hơn nhiều.


      Triệu Tồn Hi đành ôm chặt Kỷ Trà Huyên, đêm nay trước tự chịu đựng.


      Hai người yên tĩnh nghe tiếng tim đập của đối phương, Kỷ Trà Huyên đứng lên, sau đó : "Còn có lớp quần áo cuối cùng chưa cởi ra."


      Triệu Tồn Hi vất vả mới nhịn xuống dục vọng của mình, bây giờ đầu sỏ gây ra lại muốn giúp thay quần áo, phản ứng đầu tiên của là từ chối, vì thế, tay bắt được đôi tay ngọc muốn cởi nút áo.


      "Trẫm tự đến..."


      Kỷ Trà Huyên nhịn cười, nhưng vẫn trêu chọc , nhỡ ra ngoài tìm người giải quyết, cũng phải chuyện nàng muốn nhìn đến, quy củ cùng bộ mặt của hiên Tĩnh An cũng thể bị phá hủy.


      Kỷ Trà Huyên lấy qua áo ngủ, thấy Triệu Tồn Hi nhanh chóng cởi quần áo, nàng vội vã đưa áo ngủ qua.


      Khi Triệu Tồn Hi chuẩn bị tự mình cài nút lại bị Kỷ Trà Huyên ngăn chặn.


      Triệu Tồn Hi đành phải buông tay, an tâm hưởng thụ Kỷ Trà Huyên phục vụ.


      Thay quần áo xong, Triệu Tồn Hi ôm Kỷ Trà Huyên nằm giường.

      Chỉ lát sau, Kỷ Trà Huyên ràng phát Triệu Tồn Hi ngủ, Kỷ Trà Huyên lắc đầu, ngủ nhanh như vậy, hay giả đây.


      Lúc này Kỷ Trà Huyên vẫn buồn ngủ, nên nhắm mắt lại bắt đầu suy nghĩ.


      đồng ý cho nàng thăng vị phân, chắc lừa nàng.


      Chẳng qua Kỷ Trà Huyên cảm thấy lễ sắc phong của nàng muốn kéo dài lâu.


      Hoàng hậu! Chuyện lớn như vậy lại chôn sâu trong lòng Kỷ Trà Huyên. Lửa giận bình phục xuống lại chậm rãi muốn dâng lên.


      Bình tĩnh, bình tĩnh, Kỷ Trà Huyên thầm lẩm nhẩm mấy câu.


      Sau khi nén xuống được, Kỷ Trà Huyên mở to mắt, ngày mai chắc Lí kiêm mạch bại lộ ra. Nàng tra được, ngại nhường hoàng thượng cùng hoàng hậu tự tra.
      lâm lang, Phương Lăng, kabi_ng0k3 others thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :