1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại - Sắc 21] Chú à, mau đứng xa ra! - Phồn Nhĩ Mạ Sa

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hanh Chie

      Hanh Chie New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Hy vọng tiến độ chương nhanh hơn. Mong quá! Cảm ơn b!
      Thái Tiểu Miêu thích bài này.

    2. Chương 4:

      , tôi muốn nhìn thấy nó! Mau đem nó .” Trong phòng bệnh vang lên tiếng hét giận dữ của người phụ nữ. Vài y tá đứng bên ngoài nhìn vô, khỏi ngán ngẫm lắc đầu.

      Cái Mỹ Cơ này cũng vô tâm, con mình sinh ra nhưng lại chịu nhìn lấy dù chỉ là lần, mà còn xua đuổi với vẻ chán ghét như thế.

      “Nhưng đây là con của cơ mà?” Nữ y tá gắng khuyên nhủ, nhìn đứa trẻ trong ôm trong lòng mà tiếc thay. Có người mẹ như thế là tội nghiệp.

      “Tôi kêu đem nó rồi mà! Đem nó bán đâu cũng được, đừng để tôi nhìn thấy nó!” Sắc mặt Mỹ Cơ tái nhợt, sau khi thoát khỏi nguy hiểm khi phẫu thuật, ta được đưa vào phòng bệnh hồi sức. Lúc y tá bồng đứa bé vào, ta vừa nhìn thấy chán ghét thôi.

      Đứa bé này vừa lúc sinh ra thiếu chút nữa lấy mạng của , sao có thể vui được khi nhìn thấy nó. Nhất là khi nghĩ đến nó lại là nghiệt chủng của thằng cha già kia, là cảm thấy buồn nôn rồi, chẳng muốn động đến nó để bị dơ tay.

      “Nhưng...” y tá phát đầu phát bực, là ở bệnh viện này cũng được vài năm, cũng nhìn thấy rất nhiều người mẹ thích con mình. Kiểu như có vài người phụ nữ khi biết mình sinh là bé rất bực bội thất vọng, có khi còn chẳng muốn bế. Nhưng ít nhất họ cũng chăm sóc con của mình, để đứa bé bị đói.

      Nhưng còn người phụ nữ này... đúng là nhẫn tâm! Đứa bé này thể chất rất yếu ớt, tương lai biết ra sao, làm mẹ mà lo cho con mình, mà còn vô tâm muốn đem con mình bán . là độc ác!

      Đứa bé vứa sinh ra thân thể vốn yếu ớt, huống hồ đứa bé này còn mắc bệnh... so với những đứa bé sơ sinh khác càng yếu ớt hơn.

      “Mau đem nó ra chỗ khác .” Mỹ Cơ chán ghét nhíu mày, vừa nhìn bản mặt khóc cười của đứa bé, là ngu ngốc mà!

      Trong lúc y tá phát rầu chẳng biết phải làm sao cửa phòng bệnh bị đẩy ra. Mộ Thạch Sâm bước vào, ánh mắt liếc tới người phụ nữ nằm giường, lạnh lẽo mà u. Mỹ Cơ chạm phải đôi mắt của người trước mắt, sắc mặt lập tức xanh mét. ta hoảng sợ lùi lại phía sau, như né tránh mãnh thú đáng sợ.

      “Thế nào? Muốn vứt bỏ đứa con của chính mình sao?” Mộ Thạch Sâm bước tới gần giường, cất giọng nhàn nhạt cảm xúc.

      “Thạch Sâm... em...” Vừa nhìn thấy Mộ Thạch Sâm, Mỹ Cơ lập tức vứt vẻ dữ dằn khi nãy, tựa như con thỏ trốn chạy khỏi móng vuốt của sói.

      Mộ Thạch Sâm liếc nhìn đứa bé được y tá ôm vào lòng, vẻ mặt lạnh nhạt hờn giận.

      y tá chợt hỏi: “Mộ tổng, ngài có muốn bế đứa ?

      Mặc dù biết quan hệ của hai người này là gì với nhau, nhưng người kí tên vào giấy bệnh giúp Mỹ Cơ là Mộ tổng, nên đoán quan hệ của hai người chắc cũng có quen biết. tại Mỹ Cơ chịu nhận mặt con của mình, nên chỉ có thể nhờ vả Mộ tổng.

      Mộ Thạch Sâm nhíu mày: “Đem nó cút khỏi trước mặt tôi.”

      Giọng lạnh lẽo uy nghiêm vang lên trong phòng, làm bầu khí tại vừa trầm vừa u ám. Mỹ Cơ tái mét sợ sệt trốn vào trong góc, còn y tá sợ tới mức dám lên tiếng. đợi Mộ Thạch Sâm lên tiếng lần nữa, vội vàng bồng đứa ra khỏi phòng.

      giờ trong phòng chỉ còn hai người. Mộ Thạch Sâm bước đến, nâng cằm Mỹ Cơ lên, bắt ép ta phải nhìn thẳng vào mắt :

      “Tôi quan tâm chán ghét đứa này đến trình độ nào, nhưng phải nhớ, nó và , ai có thể trốn thoát khỏi tôi. Ngoan ngoãn mà nuôi nó lớn lên, ít nhất có thể giúp sống sót được khoản thời gian.”

      “Em...”

      Mỹ Cơ nhìn vào đôi mắt trầm của người đối diện, nước mắt từ từ tràn ra. Số phận cho chép ta phản kháng, dù muốn cũng thể làm được...

      Người đàn ông này là ác quỷ, là ác ma muốn tra tấn !

      “Em biết rồi...” Mỹ Cơ bất lực gật đầu.

      Khóe môi Mộ Thạch Sâm khẽ nhếch lên, khá là vừa lòng với nghe lời của Mỹ Cơ.

      quay lưng lại, trước lúc để lại câu lạnh lùng: “Sau khi ra viện hãy tới hộp đêm làm tiếp.”

      Toàn thân Mỹ Cơ run rẩy, trong đầu lập tức lên cảnh tượng bị hành hạ suốt nửa năm qua, làm ta sợ tới mức cắn chặt môi đến chảy máu.

      ta biết bản thân thể trốn thoát, bởi xung quanh đều là người của Mộ Thạch Sâm...

      ta bị giam trong cái lồng, thể nào trốn thoát.

      ...

      Bốn năm sau...

      “Mỹ Cơ! Mau tới tiếp ngài Trịnh .” Tiếng kêu lớn của bà má mì vang lên.

      Mỹ Cơ ra từ bên trong phòng thay đồ, ta mặc bộ đầm bó sát màu đỏ rực rỡ, bộ ngực trắng nõn to tròn trước mắt người khác. Làm những ánh mắt xung quanh đều thể rời mắt khỏi người ta.

      “Mỹ Cơ à, mau tới phòng 709 để tiếp ngài Trịnh . Hôm nay ông ấy dẫn theo rất nhiều bạn bè tới, nên phải tiếp cho chu đáo đấy.”

      Mỹ Cơ lạnh nhạt đáp lại: “Tôi biết rồi.”

      Dù gương mặt ta được trang điểm rất tỉ mỉ nhưng khó để nhận ra, trong đôi mắt xinh đẹp quyển rũ ấy lên rẻ mạt chán đời.

      “Mà nè Mỹ Cơ!” nữ tiếp viên tới, khiêu khích nhìn Mỹ Cơ: “Con của trong phòng đợi đấy, muốn qua ôm nó à?”

      thích tự mình ôm .” Mỹ Cơ trào phúng cười tiếng, trong mắt chỉ có lạnh lùng, chút tình thương của người mẹ đều hề có.

      Nhìn bóng lưng kiêu ngạo của Mỹ Cơ mất, tiếp viên kia nhịn được mắng:

      “Cái đồ điếm lẳng lơ, tưởng mình là phượng hoàng sao?”

      Má mì vội khuyên: “Thôi, kệ ta , ai kêu khách tới đây chơi đều thích được ta phục vụ cơ chớ.”

      “Xí, đợi thêm vài năm nửa, khi nhan sắc của tàn phai, tôi xem ta còn kiêu ngạo được bao lâu.”

      Má mì đắc ý : “ sao, ta dùng được nữa bồi dưỡng con của ta, đợi thêm mấy năm nữa có thể đem nó ra để tiếp khách.”

      “Cái con bé ngu ngốc ấy à?” Trong giọng đều là mỉa mai khinh thường.

      Má mì vội phải chuẩn bị tiếp mấy vị khách, đâu có thời gian ở đây tám chuyện, vài câu là bà ta vội ngay.

      ...

      Trong phòng nghỉ của mấy tiếp viên.

      đứa bé mặc bộ đầm cũ kĩ màu trắng, bé ôm con gấu xíu, thân thể ốm yếu ngồi ghế sô pha, gương mặt của đứa bé trắng nõn tròn trịa. Nhất là đôi mắt hẹp dài rất đẹp, chỉ là trong đôi mắt ấy lại có thần thái của đứa trẻ, mà là mê mang ngây ngốc...

      bé nhìn cánh cửa đóng chặt đối diện, mày hơi nhíu lại. Mẹ vẫn chưa về...

      Sờ lên cái bụng của mình, bé buồn buồn chu môi.

      Đói bụng, muốn uống sữa...

      Trong phòng có ai cả, ngồi ở đây từ sáng sớm đến tối, vẫn ai hỏi thăm bé, cũng ai cho bé ăn.

      Đôi chân tìm cách leo xuống ghế sô pha, tới cửa lớn, vươn lên cánh tay gầy ốm, nhàng đẩy cánh cửa ra.

      Hành lang bóng người, vắng lặng tới mức ngay cả đèn cũng bật. Nhưng bé chẳng sợ hãi, vẫn ôm lấy gấu bông ù ụt bước như con heo .

      Phải tìm mẹ mới có sữa uống...

      Du Mặc Phong lắc ly rượu đỏ, ánh mắt láo lếu nhìn người kế bên. Tên này đúng là cái đồ biến thái, mỗi ngày tới đây để ngắm nhìn Mỹ Cơ bị tra tấn để thư giãn, đúng là quá biến thái!

      Mộ Thạch Sâm tựa người về phía sau ghế, đôi chân thon dài vắt chéo, tay cầm ly rượu mạnh màu đỏ như máu. Ánh mắt thích thú nhìn tấm kính trong suốt lên cảnh tượng bên trong căn phòng đối diện.

      Mỗi lần tới nhìn Mỹ Cơ bị tra tấn, đối với Mộ Thạch Sâm mà đúng là chuyện vui vẻ nhất.

      Tình hình bên trong khá là căng thẳng nóng bỏng, Mỹ Cơ bị đám đàn ông đè ở ghế, sờ mò gặm cắn, hình ảnh nóng tới mức làm đàn ông phải phát điên.

      Du Mặc Phong có hứng thú xem phim người lớn, nhưng thấy tâm trạng của Mộ Thạch Sâm tốt như thế, cũng thử xem để giết thời gian.

      Ánh mắt lơ nhìn ra hướng cửa, vô tình nhìn thấy bóng dáng xíu như quả cầu ủn ủn vào.

      “...” Du Mặc Phong khẽ kêu lên: “Này! Ở đây có tiếp viên vị thành niên à?”

      Mộ Thạch Sâm cũng quay đầu nhìn lại thử, trước mắt bước tới, nhíu mày, định vẫy tay gọi phục vụ lại chợt tới chỗ của . bé ngước lên đôi mắt xinh đẹp, cái miệng nhắn chu lên. Trông khá là bất mãn.:th_91:

      Tiếp theo biết lấy đâu khẩu súng đồ chơi, nhắm ngay mặt Thạch Sâm bắn!

      Mẹ người này là người xấu, cho bé uống sữa...:th_18:

      “...” :027:

      Du Mặc Phong dám tin nhìn gương mặt điển trai của Mộ Thạch Sâm dính đầy bùn. Trái tím đập mạnh thiếu chút nữa nhảy ra ngoài.
      Đứa bé này cũng to gan! Dám cầm súng bắn Mộ Thạch Sâm!:025:
      Last edited by a moderator: 23/10/17
      nhoxbina, Elise Tuyen, Tuyết Nhu37 others thích bài này.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Hú hú và họ gặp nhau... Muốn chương tiếp...

    4. Hanachan2000

      Hanachan2000 New Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      20
      Ad ơi, bao h có nữa vậy

    5. NhuocLo

      NhuocLo New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      5
      Editor ơi, nàng có thể đăng tiếp , hấp dẫn, dừng lại đau lòng! :026::026::026:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :