1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng - A Bạch Bất Bạch - chương 103 (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Halong-ngoc

      Halong-ngoc Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      57
      Diêu Yến và An Thiến thành đôi luôn nha :)

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      An Thiến dễ thương nhỉ. Gia cảnh cũng thích hợp với Diêu Yến hơn. Thanks Nàng

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 78

      Sau khi Diêu Yến đưa An Thiến về An phủ, tim đập như sấm, sắc mặt đỏ thẫm.

      Diêu nương thấy khuôn mặt đỏ bừng bừng, tưởng rằng rơi xuống nước nhiễm phong hàn, sốt ruột muốn tìm đại phu xem bệnh cho .

      Diêu Yến thể biết xấu hổ, lời trốn vào thư phòng.

      . . . An đệ lại là con .

      Nghĩ đến cả ngày lẫn đêm theo làm bạn nhiều ngày như vậy, Diêu Yến liền cảm thấy cả người nóng như thiêu đốt.

      Ngược lại nghĩ tới chuyện hôm nay, cảm thấy mình có lỗi với An Thiến.

      Suýt nữa hại tính mạng nàng, lại nhìn thân thể trong sạch của nàng, sau này gặp mặt, phải bồi tội như thế nào mới có thể đền bù chút?

      Diêu nương biết suy nghĩ trong lòng , nghĩ đến hôm nay Đông Dương làm ầm ĩ trong phủ, trong lòng lại hoảng hốt.

      Ngày sau nếu cưới phải nàng dâu như vậy, đoán chừng mỗi ngày cãi nhau gà chó yên.

      Diêu Yến ở thư phòng chỉ đợi chốc lát, sau khi ra khỏi cửa phòng, dặn dò Diêu nương, ngàn vạn lần nên đem việc này cho Hòa Sinh.

      muốn làm tỷ tỷ phiền lòng.

      là đàn ông, tự mình gây ra chuyện tự mình giải quyết. Vô luận là Đông Dương hay là An đệ, chắc chắn giải quyết mọi chuyện chu đáo.

      Tuy rằng Diêu gia có phái người thông báo, đến buổi tối, Hòa Sinh vẫn biết việc ban ngày.

      Thẩm Hạo nắm tay nàng tản bộ, cười: " nghĩ tới Đông Dương có quyết tâm như vậy, nhất định ầm ĩ đến mức muốn chết muốn sống như vậy."

      Hòa Sinh nhíu lông mày, lời nào.

      Thẩm Hạo khẽ động cổ tay nàng, ghé sát vào: "Có muốn vi phu thay nàng giải quyết chút hay ?"

      Hòa Sinh lắc đầu, "Ta ngẫm lại, lúc nào cũng bảo chàng Tương Dương Vương phủ cũng tốt. Đây là chuyện con của nhà người ta, tốt nhất hãy để ta ra mặt".

      Nàng ra vẻ người lớn như vậy, Thẩm Hạo lờ mờ, rồi sau đó nâng khuôn mặt của nàng hôn, "Tiểu A Sinh của ta, trưởng thành rồi."

      Hòa Sinh nhào vào trong lòng của , nhìn vòng trăng sáng trời, nhu nhu : "Trưởng thành cũng vĩnh viễn là tiểu nương của chàng."

      Thẩm Hạo ôm phía sau lưng của nàng, cúi đầu xuống thâm tình hôn.

      Ngày thứ hai, Hòa Sinh tự mình đến Tương Dương Vương phủ bái phỏng.

      Tương Dương Vương phi biết chuyện hôm qua, có chút xấu hổ, khi tiếp đãi Hòa Sinh, cũng dám lên mặt, hết sức ôn hòa chuyện phiếm với nhau.

      Đông Dương núp ở phía sau nhìn trộm.

      Hàn huyên hồi, Hòa Sinh ý đồ đến đây, "Ta thay đệ đệ nhà ta đến tạ ơn quận chúa ưu ái, còn hiểu chuyện, có nhiều chỗ đắc tội, mong Vương Phi và quận chúa bỏ qua cho."

      Tương Dương Vương phi khi liếc mắt nhìn phía sau rèm, quay đầu lại cười : "Diêu gia thiếu niên lang tài hoa bốn phía, tiến thoái hữu lễ, là Đông Dương nhà ta nghịch ngợm, mong Vương Phi rộng lòng tha thứ mới phải."

      Hòa Sinh lại : "Gia đệ tính tình chất phác, rất nhiều chuyện hiểu , chỉ sợ đảm đương nổi ưu ái của quận chúa."

      Lời này vừa ra, Đông Dương lập tức từ phía sau rèm nhảy ra, "Làm sao lại đảm đương nổi hả? Ta nhìn trúng đệ đệ nhà các ngài, chẳng lẽ ngài cho phép sao?"

      Hòa Sinh nhíu mày, giọng câu: "Vậy cũng phải lưỡng tình tương duyệt, mới có thể được việc."

      Đông Dương tính tình nôn nóng, cho rằng hôm nay Hòa Sinh đến nhà chính là vì ngăn cản nàng tới gần Diêu Yến, "Ngài chờ xem, tới mấy ngày, ta chắc chắn mến ta. Đến lúc đó, cho dù ngài thay đến đây xin để cưới ta, ta cũng lấy chồng!"

      Dứt lời xoay người lại rời , cho Tương Dương Vương phi có thời gian và cơ hội răn dạy.

      Hòa Sinh ngẩn người, trong lòng tâm tình phức tạp.

      Tương Dương Vương phi có chút lúng túng, cười vài tiếng để hóa giải bầu khí, "Tiểu nữ hiểu chuyện, Vương Phi đừng để trong lòng."

      Hòa Sinh nghĩ nửa ngày mới nặn ra được câu: ". . . Quận chúa có tự tin là chuyện tốt."

      Trở về phủ, vừa nghĩ tới chuyện Diêu Yến, tim lại muốn vỡ ra.

      Thẩm Hạo nâng nàng từ giường dậy, điểm điểm chóp mũi của nàng, "Hôm qua còn khen nàng trưởng thành, hôm nay vừa về liền thấy nàng giường lăn qua lăn lại, ở bên ngoài bị ức hiếp hả?”

      Hòa Sinh nhõng nhẽo gối lên bắp đùi , nắm tay của đặt ở trán, "Hôm nay ta Tương Dương Vương phủ, Đông Dương vậy mà lại nói, tới mấy ngày, nhất định phải khiến Tiểu Yến mến nàng ấy."

      . . . Cảm giác cải trắng nhà mình nuôi dưỡng phải bị heo cướp .

      đúng, là Mẫu Dạ Xoa.

      Thẩm Hạo cười khẽ, lòng bàn tay vuốt ve gương mặt nàng, "Chỉ vì chuyện này sao?"

      Hòa Sinh bĩu môi: " phải?”

      Thẩm Hạo cúi người ngăn chặn miệng của nàng, "Nếu như vậy, ta cầu cho Tiểu Yến cửa hôn , đính hôn, Đông Dương cũng liền hết hi vọng."

      Hòa Sinh gật gật đầu, "Dù sao ta chính là thích Đông Dương, cả nhà chúng ta cũng thích nàng."

      Thẩm Hạo sờ sờ đầu của nàng, "Biết rồi, nàng thích, vi phu cũng thích. Mấy ngày nữa ta bảo mẫu phi cầm danh sách tất cả các nhà cho nàng nhìn cái."

      Hòa Sinh vịn bờ vai của ngồi xuống, ngọt ngào hôn mặt .

      Bên này, Đông Dương ầm ĩ ngừng, nhưng chung quy chỉ là chuyện nữ nhi gia bốc đồng, trở ngại đến cái gì, so sánh được với đại phát sinh triều đình.

      Binh bộ xảy ra chuyện, bị tra ra tham ô nhận hối lộ gần vạn lượng tiền của.

      Binh bộ Thượng thư là thân tín Đông cung, Thánh Nhân dưới giận dữ, cách chức Binh bộ Thượng thư, đem trực tiếp đánh vào thiên lao, tùy ý chém đầu răn chúng.

      triều đình mọi người cảm thấy bất an, trong lúc nhất thời dám có hành động lớn nào.

      Thánh Nhân bên ngoài dù chưa giận chó đánh mèo Thái tử, nhưng mượn cớ khác, phạt Thái tử giam cầm tháng, suy nghĩ lại lỗi lầm.

      Hoàng hậu nghe , lo sợ bất an.

      Sau khi suy nghĩ, cuối cùng bà quyết định bảo Thẩm Hạo ở trước mặt Thánh Nhân tốt vài câu cho Thái tử.

      Chuyện này, vì tránh hiềm nghi, nhà mẹ đẻ cùng với người Đông cung có khả năng đứng ra vì Thái tử chuyện, vừa mở miệng chính là sai.

      Nhưng tình trạng này lại thể cầu, vạn nhất Thánh Nhân bởi vậy rơi xuống khúc mắc, từ nay về sau đối với Thái tử thất vọng, vậy cái được bù đắp được cái mất.

      Vẫn phải là thân huynh đệ đứng ra vài lời.

      Thái tử phi tự mình đến thăm, uyển chuyển biểu đạt ý của mình. Chân trước vừa , chân sau Thẩm Hạo liền trở về phủ.

      Hòa Sinh mở miệng tới vài câu, Thẩm Hạo liền hoàn toàn hiểu, nhưng lại thể đáp ứng.

      Ngoài mặt hộ cho vài câu được, nhưng nếu cứ cầu Thánh Nhân xin tha, khẳng định ổn.

      Lý do Thánh Nhân trách phạt Thái tử cũng phải vì chuyện Binh bộ, tại Hoàng hậu nhảy ra bốn phía tìm người xin tha cho Thái tử, chẳng phải vừa lúc chứng thực Thái tử hiềm nghi sao?

      Vì vậy ngày thứ hai Thẩm Hạo cũng ra vài câu, vẫn là xen lẫn ở bên trong đám đại thần, đánh vào Đông cung chính là gương mẫu quốc gia, động chút lại phạt, mất uy nghi.

      Thánh Nhân nghe xong những lời này liền bốc hỏa, ném sổ con, vội vàng liền bãi triều.

      Hoàng hậu cho rằng Hòa Sinh ở bên gối thổi gió được tốt, đem sai lầm đều đặt người nàng.

      Lục Bình ở bên : "Trắc phi chung quy phải là người của chúng ta, cho dù mời chào như thế nào, lòng của nàng cũng hướng về chúng ta."

      Hoàng hậu thở phì phì mà ngồi xuống, "Như vậy giao phó cho nàng , nhất định phải làm cho Nhị Điện hạ dốc hết toàn lực xin tha cho Thái tử, Nhị Điện hạ khen ngược, ngoại trừ nhảm, câu có ích cũng có!"

      Lục Bình tiến lên, "Nương nương, mặc kệ Nhị Điện hạ có tâm đoạt dòng trưởng hay , đều phải mau chóng cài người ở bên cạnh ."

      Hoàng hậu vất vả bình phục tâm tình, cảm thấy khắc cũng thể đợi, hỏi: "Chuyện bảo ngươi lo liệu, đều làm xong?"

      Lục Bình nịnh nọt : " sớm làm xong, mỗi người đều là tuyệt đỉnh, trong vạn người mới có thể lựa ra người."

      Hoàng hậu gật gật đầu, ", lập tức gọi Bình Lăng Vương Trắc phi tiến cung."

      Mấy ngày nay mọi cách nịnh nọt Bình Lăng Trắc phi, đợi bà cho người xuống, người mìnhở Vương phủ đứng vững chân, liền cần Trắc phi này nữa.

      Hòa Sinh thay xong quần áo, chuẩn bị đến chỗ Vệ Lâm.

      Vương gia sai người hỏi thăm ràng, Mạc Bắc Tứ Vương tử kia chưa đón dâu cũng chưa đính hôn, mà ở Mạc Bắc thanh danh rất tốt, nổi danh là thương dân dân.

      Bởi vì vậy, trái tim treo cao bấy lâu nay của Hòa Sinh mới hạ xuống được.

      Bạn thân có người trong lòng, nàng tự nhiên cao hứng, vội vã muốn nghe Vệ Lâm kể nghe chút về chuyện tình cảm tiểu nương ôm ấp mấy ngày nay.

      Cỗ kiệu mới ra phủ, rời chưa được mấy bước, xoay người lại bị người đuổi theo, vén rèm vừa nhìn, là nội thị trong cung

      "Hoàng hậu nương nương có việc gấp tuyên Vương phi tiến cung gặp mặt."

      Được thôi, hôm nay sợ là nhà Vệ Lâm được rồi.

      Hòa Sinh đành phải hồi phủ, thay đổi phục sức mệnh phụ tiến cung yết kiến, lợi dụng lúc đổi giày, đề bút viết thư cho Vệ Lâm.

      Mặc dù thể tự mình cho nàng biết tình huống của Thác Bạt Luân, nhưng cũng thể trì hoãn, chừng Vệ Lâm tại đợi sốt ruột dữ lắm rồi.

      Nàng viết hết tình huống thăm dò được vào trong thư, sai người đưa nhà Vệ Lâm.

      Hòa Sinh lắc lắc đầu, xốc lại toàn bộ tinh thần. vào cung, khi nàng vừa rảo bước tiến vào trong điện, liền cảm thấy bầu khí bình thường.

      . . . Trong cung Hoàng hậu, ngày bình thường có nhiều nô tỳ như vậy.

      Hơn nữa mỗi người đều là mỹ nhân dung mạo xinh đẹp, da trắng như tuyết môi đỏ mọng.

      Hòa Sinh thu hồi ánh mắt tìm hiểu, tiến lên hành lễ với Hoàng hậu.

      Hoàng hậu thân thiết nâng nàng dậy, đưa mắt liếc Lục Bình ra hiệu cái, Lục Bình lập tức phái người mang ghế dựa lê hoa ra.

      Hoàng hậu đè nàng ngồi xuống, thân thiết : "Nhìn chút sắc mặt của con này, lại tiều tụy như vậy! Nhị Điện hạ cũng quá biết thương hương tiếc ngọc."

      Hòa Sinh khẽ giật mình, vô thức xoa mặt của mình, tiều tụy?

      Hoàng hậu sai người giơ lên tấm gương, chỉ vào khuôn mặt trong gương : "Chính con nhìn xem, có phải dáng vẻ thể xác và tinh thần mệt mỏi hay ?"

      Hòa Sinh mở to hai mắt nhìn, nhìn trái chút nhìn phải chút.

      . . . Rất có tinh thần nha, nhìn ra mệt mỏi ở chỗ nào?

      Giữa trưa Vương gia hồi phủ dùng bữa, còn kéo nàng phàn nàn, ràng tối hôm qua hai người hô mưa gọi gió ồn ào đến canh hai, trước mắt nổi lên quầng xanh, nàng lại nửa điểm mệt mỏi cũng có.

      Trong lòng Hòa Sinh thầm nhủ, Hoàng hậu nương nương căn bản chính là mò.

      Hoàng hậu chỉ chớp mắt chút, đột nhiên nắm tay nàng, "Bổn cung cũng là đau lòng con, dáng vẻ bộ mỹ nhân xinh đẹp lại bị tàn phá thành như vậy, đành lòng. đến , hay là bởi vì chỗ ở của con cơ thiếp quá ít, chỉ có mình con, nếu như có người có thể vì con phân ưu, cũng sợ Nhị Điện hạ mỗi đêm giày vò ngươi nữa."

      ++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
      @Quýt Đường

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Hoàng hậu này vô duyên quá. Thanks Nàng

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Bà này đk cái ns ko thành có rành tài

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :