1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Truyền nhân trừ ma: Bạn trai tôi là Cương thi - Trì Đường

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Truyền nhân trừ ma: Bạn trai tôi là Cương thi
      (驱魔传人:我的僵尸男友)



      Tác giả: Trì Đường
      Thể loại: Kinh dị, đại, nam thâm tình, hài

      Số chương: 500c, dự kiến 1c/ngay

      Convert + Edit: lamnguyetminh


      Giới thiệu


      Sở Niệm là truyền nhân (người kế thừa) của gia tộc trừ ma, nhưng nghĩ tới, sống hai mươi năm, người đầu tiên lại là Cương thi ngàn năm!

      Được rồi, thấy chu cấp tiền tiêu, nguyện làm tay chân cho tiểu thư tôi, tôi liền miễn cưỡng thu nhận .

      Thế nhưng.....Ông chủ lớn à, đừng cắn tôi đó!
      Hale205, huynhphuc9494Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1: Chuyên nghiệp hiểu mà


      Sở Niệm còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình thể chuyện, lại nằm trong lòng người đàn ông diện mạo. người ta mặc khôi giáp chỉ có người cổ đại mới mặc, xung quanh lạnh như băng giống như mỗi giọt nước mắt của ta rơi mặt .

      Gió cát xung quanh gào thét điên cuồng, bão cát khiến người ta khó phân ngày đêm. Người đàn ông quỳ chân đất, vẫn ôm bất động. lâu sau, ta mới dùng bàn tay thô ráp nhàng lau sạch tro bụi mặt Sở Niệm giống như chạm vào đồ quý giá. lần, lần, lại lần, cho đến khi xác định lau sạch tro bụi dính mặt của người thương ở trong lòng, mới cúi đầu ghé sát tai .

      "Niệm nhi, chờ ta." Giọng trầm thấp rất êm tai, chỉ là trong giọng đó chứa nỗi tuyệt vọng và lưu luyến làm cho Sở Niệm vô thức muốn rơi lệ.

      Nhưng mỗi lần đều là chưa kịp nhìn khuôn mặt kia liền tỉnh mộng. Chỉ để lại mình ngây ngốc ngồi ở giường, hồi lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

      "Niệm Niệm, sao con còn ở giường hả?" Trong lúc Sở Niệm ngẩn người, bà nội từ từ bay đến bên cạnh , nghiêm túc nhìn cháu của mình sợ hết hồn.

      "Bà nội! Ngài thể hù dọa cháu của ngài chứ!" Sở Niệm nhìn bà nội ngồi ở hồ lô, oán giận đấm xuống giường bày tỏ kháng nghị.

      Bà nội lại cho là đúng, cũng mặc kệ cháu mình, tiện tay ném cái đồng hồ báo thức lên giường Sở Niệm.

      "Con còn xem bây giờ là mấy giờ rồi, còn ngủ nữa! Con phải biết ông chủ Tôn muốn con đúng mười giờ đến trước cửa công ty của ông ta, nếu con đến muộn phút, vụ giao dịch kia mất đấy."

      "Con xin bà đó, con sớm đặt đồng hồ báo thức là chín giờ rồi, sao có thể trễ ạ."

      "Con xem lại cho bà rồi hãy ."

      Sở Niệm bất mãn cong cong môi, cầm đồng hồ báo thức lên nhìn, sau đó, cả người hóa đá trong nháy mắt......

      Chín giờ bốn mươi phút, đúng vậy! Chính là kim ngắn chỉ số chín, kim dài chỉ số tám, nhiều, ít, chín giờ bốn mươi phút!

      "Làm sao có thể, làm sao có thể!" Sở Niệm kêu rên, hô to.

      nhớ ngày hôm qua trở về chắc chắn đặt báo thức đúng chín giờ sáng rồi mới ngủ mà, làm sao nó có thể kêu chứ! Nhớ tới
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2: Số phận mỗi người được sắp đặt


      Lưu Tráng Nam trong miệng Sở Niệm đúng là con quỷ cực lực giãy giụa ở trước mắt này, Tôn Quý Nhân đâu, cũng chính là ông chủ Tôn. Khi còn sống Lưu Tráng Nam là lái xe của Tôn Quý Nhân, trong lần tai nạn giao thông, ta vì cực lực bảo vệ ông chủ mình, bị xe tải lớn ở trước mặt tông vào.

      Vốn là dựa theo suy nghĩ của bất kỳ ai, ông chủ mình cũng vì hành động của mình mà chu cấp cho vợ con mình khoản tiền an ủi. Nhưng Lưu Tráng Nam tuyệt đối ngờ là, Tôn Quý Nhân chẳng những chu cấp tiền cho vợ mình mà còn đuổi vợ và đứa con tuổi của mình ra khỏi nhà.

      Nhìn vợ gầy yếu ôm đứa lưu lạc đầu đường, trong lòng Lưu Tráng Nam liền sinh ra nỗi oán hận, cho nên mới vào công ty của Tôn Quý Nhân. Phá hư việc buôn bán và dọa chạy nhân viên của ông ta.

      "Nếu biết tên tôi cũng biết vì sao tôi phải ở lại chỗ này!" Lưu Tráng Nam nhớ tới dáng vẻ lúc Tôn Quý Nhân xua đuổi vợ và con mình, oán khí người liền tăng thêm.

      "Đương nhiên biết , nhưng giống như tôi vừa mới , người chết nên đến dúng chỗ của mình." Sở Niệm cúi đầu, giọng bình thản làm cho Lưu Tráng Nam nghe ra tâm tình của .

      "Tôi , nhưng phải đợi tôi nhìn tận mắt họ Tôn kia cửa nát nhà tan , phải là bây giờ!"

      " hết thời gian rồi."

      "Cho dù ông ta cửa nát nhà tan , đối với và người nhà , có quan hệ gì chứ?"

      Sở Niệm ngước mắt nhìn Lưu Tráng Nam phẫn nộ, yên lặng buông tiếng thở dài, đáp: "Hẳn là biết về đầu thai chuyển kiếp, là đường ra duy nhất để bắt đầu lần nữa. ở lại đây, đối với và vợ con đều công bằng."

      "Công bằng? thế giới này từng có công bằng sao?" Lưu Tráng Nam hừ lạnh tiếng.

      "Tôi vì bảo vệ tên súc sinh Tôn Quý Nhân đó mới bị xe đụng chết, ông ta cho vợ tôi khoản tiền báo tử thôi, còn đuổi vợ con tôi ra ngoài nữa! Bây giờ bảo tôi buông tha thù hận, đầu thai chuyển kiếp, cảm thấy có khả năng sao?! Nếu là , buông được à?"

      " bỏ được cũng phải bỏ! biết nếu còn cố chấp nữa, còn cơ hội đầu thai. Nếu đồng ý quay đầu, tôi chỉ có thể tự ra tay thôi!"

      "Nếu là đời sau của nhà họ Sở, vậy có biết bây giờ giúp kẻ ác hay !"

      Trong mắt Sở Niệm thoáng qua vẻ chán ghét, giọng biến thành lạnh như băng: "Vậy sao?"

      "Nếu biết , vậy tại sao còn giúp ông ta? sợ gặp báo ứng à!"

      " muốn biết vì sao tôi giúp ông ta sao?"

      "Đúng!" Lưu Tráng Nam cam lòng gật gật đầu.

      "Bởi vì tôi tiền, Tôn Quý Nhân cũng trả tôi tiền." Sở Niệm có thâm ý khác cười cười, gương mặt nhìn như hồn nhiên lại tràn đầy tham lam.

      Lưu Tráng Nam mở to hai mắt, thể tưởng tượng nổi nhìn Sở Niệm.

      "Chỉ vậy thôi?"

      "Chỉ vậy thôi." Sở Niệm trả lời dứt khoát, có cao thượng, tình cảm sâu đậm, nhân cách kiên trinh gì. chính là như vậy, cho nên đối mặt với bất kỳ người nào, đều thành thực có chút quá phận.

      muốn thấy bất kỳ cảm xúc gì trong mắt Lưu Tráng Nam, Sở Niệm thu lại gậy hàng ma vào trong túi, lấy bùa chuyển kiếp từ trong túi ra.

      Kỳ , ngay từ đầu định đánh cho
      [​IMG]
      Hale205, hồng hải hàChris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3: Người mới tới


      Chờ Sở Niệm về đến nhà là đêm khuya. Có chút mệt mỏi đổi lại dép, cúi gằm mặt, ngay cả tắm rửa cũng lười, phi nhanh đến cửa phòng của mình, đáng tiếc lại bị cái hồ lô chắn ngang đường ở giữa trung.

      đợi người ngồi hồ lô mở miệng, tam cây hương khổng lồ bị nâng đỉnh đầu.

      "Bà nội, có chuyện gì ngày mai hãy , con mệt quá, van cầu ngài buông tha cho."

      " được, con thành khai báo cho bà biết vì sao đến giờ này mới vừa về. con đừng mong nghỉ ngơi." Bà nội liếc liếc cây hương, dùng ba cây như thế mà muốn thu mua bà hả, có cửa đâu!

      "Con xử lý chuyện, xong xuôi liền quay về mà. Bà nội, con van xin bà, con mệt quá." Sở Niệm bất đắc dĩ cầu xin.

      "Chuyện gì?"

      "... chút việc riêng."

      "Việc riêng gì?"

      "... Bà nội, con hai mươi rồi! Hai mươi rồi! Con có thể có chút riêng tư đây?" Đối mặt với cố chấp muốn hỏi đến cùng của bà nội, nhịn được nữa.

      "Hai mươi làm sao, cho dù con tám mươi tuổi vẫn là cháu bà!" Bà nội cũng gấp gáp, giọng nâng cao đến quãng tám.

      Nhìn ánh mắt sắc như kiếm của bà nội, Sở Niệm sâu hít vào hơi. Vừa nhìn lư hương hình bát giác dưới bài vị của tổ tiên, vừa cười áy náy : "Bà nội, rất xin lỗi. Con cam đoan là đợi ngày mai con tỉnh ngủ, tan học về, con kể mọi chuyện với bà."

      "Con muốn làm gì?" Bà nội nhíu mày, bà hiểu rất dáng vẻ mắt la mày lém đó của cháu , bây giờ như vậy, chắc chắn bất ổn.

      Chỉ tiếc bà nội còn chưa kịp hiểu ý tứ trong lời của Sở Niệm, liền nghe cháu bảo bối của mình niệm tiếng 'Thu', bản thân bị hút trở về hang ổ của mình trong lư hương bát giác.

      "Sở Niệm, con đây là muốn tạo phản rồi!" Lư hương bát giác rung lên, đập xuống bàn bình bịch.

      Sở Niệm cười hì hì, đốt nén hương cắm vào bát hương, : "Bà nội, ngài cũng đừng nóng giận.Đợi ngày mai, ngài muốn phạt con thế nào cũng được. Con đốt hương to
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 4: Cậu trông giống người tốt


      " đúng là phong nhã." Nhạc Du ở bên cạnh thấp giọng .

      Sở Niệm thể phủ nhận chút xíu nào, mặc dù từng gặp qua quỷ nam trông rất đẹp trai, nhưng lại chưa từng gặp qua người đàn ông nào có thể gây cho tương phản mãnh liệt đến vậy.

      Trước tiên là về người đàn ông đằng trước, xem ra là thầy giáo đến dạy thay rồi. ta nhìn như nghiêm cẩn, mặc áo sơ mi màu xám đậm, quần tây sẫm màu, nhưng nút áo thứ hai lại tùy ý mở ra, lộ ra hầu kết như có như . Làn da trắng nõn, đôi mắt xinh đẹp giống như xoáy nước dưới đáy biển sâu, dường như người khác chỉ cần liếc ta thêm cái, bị hút mất linh hồn. Trong lạnh lùng, tuấn tú, trầm ổn lại lộ ra cương quyết, nhã nhặn mà dễ thân cận.

      Mà chàng trai đứng bên cạnh , xinh đẹp làm cho Sở Niệm cảm thấy hơi quá mức. Nếu so sánh người đàn ông trưởng thành kia với con chim ưng bay lượn trời chàng trai kia lại giống như chú Tuần Lộc lạc đường trong rừng rậm.

      Vóc dáng cùng là gần 1,85m nhưng trong mắt sinh viên nam luôn để lộ thuần khiết và lưu loát. Chỉ là nhìn tướng mạo, làm cho người ta nhịn được muốn đến gần, thương cậu ta. Làn da trắng nõn có thể so với da em bé, khẽ mỉm cười cũng đủ để bất kỳ người phụ nữ nào thế giới đều nổi lên tình thương của mẹ.

      Hai kiểu đàn ông khác hẳn nhau đứng cùng chỗ, đúng là khiến người ta cảm thấy rung động.

      Sở Niệm ngơ ngác nhìn chằm chằm hai người lâu, cho đến khi chạm mắt với người đàn ông ở bục, mới vội vàng cúi đầu. Lý trí cho biết, nếu như mình bị người như vậy nhìn chằm chằm, cũng cảm thấy rất lễ phép. Ảo não dùng tay vỗ vỗ mặt mình, hy vọng có thể nhanh chóng thoát khỏi lúng túng này.

      Người đàn ông ràng thấy được hành động của Sở Niệm, trong đôi con ngươi đen láy thoáng qua ý cười. Khác hẳn với vẻ khẩn trương của sinh viên nam đứng bên cạnh, bình tĩnh ho ngăn lại hàng loạt tiếng kinh hô ngừng kể từ khi bọn họ xuất đến giờ.

      Đợi đến khi lớp học hoàn toàn yên tĩnh lại, mới mở miệng : "Chào mọi người, tôi là thầy giáo dạy thay mới tới. Tôi tên là Thương Sùng, về sau các bạn có thể gọi tôi là thầy Thương."

      "Phụt." Sở Niệm thề là mình hề cố ý, nhưng vừa nghĩ đến
      [​IMG]
      ngocanhtaybeo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :