1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Đánh giặc nhanh cẩn thận ko lại " may giá y cho người"
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 42

      Trong Càn Thanh cung, Phong Khánh đế chuyện trò vui vẻ với văn võ bá quan.

      Cửa ải cuối năm đầu, chính đều bị đặt sang bên, bọn họ đàm luận hơn phân nửa là việc quan trọng.

      Tiêu Tiềm chắp hai tay, thần sắc xa cách, thờ ơ lạnh nhạt lui ra bên cạnh. Quan viên thường lui tới với lúc này thấy gió chuyển hướng ít rất nhiều người đến thân thiện bắt chuyện.

      Hoàng đế điểm năm vạn thân binh xuất phát, biên quan trước. xem như được ân điển, có thể lưu đến qua năm mới .

      Nhưng mà loại 'Ân điển' này theo cũng bất quá là làm bộ làm tịch thôi. Phong Khánh đế nếu thực coi là thân đệ đệ, cũng nghĩ để cùng đối thủ mất còn cứng rắn van chạm.

      Bất quá thiên gia có tình, cũng quen.

      Thình lình, nhận thấy thấy ở cửa có cung nhân nhìn quanh. Đó là cung nhân sắp xếp ở bên trong.

      Tiêu Tiềm bất động thanh sắc, lấy lí do ra ngoài điện.

      Bên ngoài cung nhân thấy ra, cũng bước nhanh đuổi kịp. Hai người trước sau, đến chỗ có người. Cung nhân liền tiến lên giọng bẩm báo vài câu.

      Tiêu Tiềm nghe xong, sắc mặt trầm tĩnh như nước, gật đầu : "Bổn vương biết, ngươi trước xuống ."

      Cung nhân ứng câu, cung kính rút lui.

      Tiêu Tiềm thu hai tay, chậm rãi thong thả bước ở hành lang.

      Hoàng huynh kia coi như 'Phúc hậu', lúc trước cho bậc thang bước xuống, phía sau triệu tiến tiểu tử Tống gia kia vào cung làm thư đồng cho thái tử, coi như ngăn cách ta và Lâm Cẩm Nghi. vốn nghĩ tiểu tử Tống gia nay coi như là thăng chức rất nhanh, thư đồng của thái tử, sau này có thể xem như đảng thái tử, địa vị xưa đâu bằng nay, nhất định bó lớn quan lại muốn làm đám hỏi với Gia Định hầu phủ, hôn của Gia Định hầu phủ và Trung Dũng hầu phủ cũng có thể tạm thời gác lại. Nhưng nghe cung nhân mới vừa rồi , tựa hồ Gia Định hầu phu nhân vẫn chưa thay đổi ước nguyện ban đầu. Là người phú quý tương vong.

      Bất quá phẩm tính cao thượng 'Phú quý tương vong' của Gia Định hầu phủ này, hiển nhiên là Tiêu Tiềm muốn thấy.

      do dự phen, cảm thấy mình cần phải làm gì. Nếu ra tiền tuyến quên sinh tử, phía sau Lâm Cẩm Nghi bị Gia Định hầu phủ định ra, vậy đúng là hai mặt thụ địch, nội bộ mâu thuẫn.

      *****

      Trong Khôn Trữ cung, các ngoại mệnh phụ nghĩ ngơi hồi phục rồi. Hoàng hậu an bày xong yến hội, bảo cung nhân dẫn họ vào tiệc.

      Lâm Cẩm Nghi cùng Gia Định hầu phu nhân chuyện hồi lâu, tuy rằng Gia Định hầu phu nhân nhiều lắm, nhưng Gia Định hầu phu nhân làm người hòa ái dễ gần, hai người thân cận ít, liền ngồi cùng chỗ.

      Trong tiệc mọi người nâng chén, ăn uống linh đình.

      Lâm Cẩm Nghi bị đông lạnh nửa buổi sáng, lúc này cảm thấy yết hầu ngứa đau, cũng có hưng trí ăn cái gì. Gia Định hầu phu nhân tình huống càng kém, mặt đỏ ửng, sắp phát sốt.

      Lúc này tiểu cung nữ thay nàng rót rượu trái cây bị trượt tay, ly rượu trái cây hắt lên váy nàng, vội vàng quỳ xuống thỉnh tội.

      Lâm Cẩm Nghi thấy váy mình thấm ướt, cũng coi là chuyện lớn, cho tiểu cung nữ đứng lên.

      Tiểu cung nữ lo sợ bất an, ở bên cạnh nàng giọng : "Nô tì làm việc lâu, động tay động chân, mạo phạm nương. bằng nương cùng nô tì thiên điện nghĩ ngơi lúc, nô tì lau khô váy cho ngài."

      Lâm Cẩm Nghi thấy đối phương bất quá chỉ mười hai mười ba tuổi, bộ dáng thiên chân vô tà, lại là cung nữ trong hậu cung, liền gật đầu đồng ý.

      Lạc định đuổi theo, Lâm Cẩm Nghi nhìn Gia Định hầu phu nhân cái, giọng : "Gia Định hầu phu nhân thân mình được tốt, còn phiền tỷ tỷ thay ta chiếu khán hai." Hai nhà đến cùng tình cảm thâm hậu, Gia Định hầu phu nhân coi như là trưởng bối, nàng cũng có chút lo lắng.

      Lạc gật gật đầu, lại : Vậy nương nhanh về nhanh, trăm ngàn đừng chỗ khác." Trong cung, nhân tâm phức tạp, tình huống gì cũng có khả năng phát sinh.

      Lâm Cẩm Nghi hiểu quan tâm trong lời nàng , cười cười đáp: "Được, ta hiểu."

      xong, tiểu cung nữ dẫn Lâm Cẩm Nghi ra khỏi điện.

      Trong tiệc các ngoại mệnh phụ, đều có lúc ngoài hoặc là lúc tiện, trong nhất thời cũng có ai chú ý.

      Kỷ thị theo Hàn Lâm phu nhân chuyện, vừa quay đầu dư quang thoáng nhìn thấy thân ảnh hồng nhạt ra khỏi điện.

      Thân ảnh này bà đương nhiên nhận ra, người này, nữ nhi Sầm Thoa gần đây mỗi lần nhắc tới đều nghiến răng nghiến lợi.

      Bà xưa nay tâm tư tinh tế, mẫn cảm đa nghi, cảm thấy hơi run sợ, cùng phu nhân bên cạnh tiếng, cũng lặng lẽ theo ra ngoài.

      Lâm Cẩm Nghi theo tiểu cung nữ ra khỏi điện, tiểu cung nữ phía trước dẫn đường, dần dần ra khỏi Khôn Trữ cung.

      Lâm Cẩm Nghi lập tức tỉnh ngủ, dừng lại : "Ngươi đây là dẫn ta nơi nào?"

      Tiểu cung nữ thấy nàng chịu , liền xoay người đỡ cánh tay nàng, : "Hôm nay Khôn Trữ cung nhiều người nhiều miệng, thiên điện đều đầy người, còn thỉnh nương theo nô tì tìm chỗ u tĩnh."

      Lời như vậy, Lâm Cẩm Nghi đương nhiên tin. Nhưng mà nàng phát tay tiểu cung nữ này giống như kìm sắt, túm nàng thể động đậy.

      Lúc này đế hậu đều thiết yến, cung nhân phần lớn đều hầu hạ ở hai nơi, đường cũng có người khác.

      Tiểu cung nữ nương nâng theo động tác dùng thế lực bắt ép mình, cho dù những người khác thấy, hơn phân nửa cũng nhìn ra manh mối.

      Lâm Cẩm Nghi sau lưng phát lạnh, muốn lớn tiếng kêu cứu. Lại nghe tiểu cung nữ kia : " nương đừng lo lắng, là chủ tử nhà ta muốn gặp ngươi thôi. Nếu ngươi hảo hảo phối hợp, có chuyện gì. Nếu phối hợp, nô tì chỉ có thể điểm huyệt đạo nương, nương cũng nên trách nô tì xuống tay biết nặng ."

      Nàng ngữ khí vẫn mang theo thiếu nữ thiên chân, hương vị uy hiếp trong đó cũng đủ mười phần.

      Lâm Cẩm Nghi sao nghĩ đến trong hậu cung tiểu cung nữ là nhân vật như vậy, nhất thời sau lưng mồ hôi lạnh liên tục.

      Tiểu cung nữ đỡ nàng, tiếp tục về phía trước.

      hơn khắc, Lâm Cẩm Nghi liền tới cái hồ u tĩnh, bên hồ còn có đình hóng mát.

      Nơi này nàng tới, chính là lần trước nàng và Sầm Thoa phát sinh tranh chấp, tới giải sầu.

      Tiểu cung nữ đưa nàng đến nơi này, liền buông lỏng tay ra, phúc thân : " nương thỉnh thôi, nô tì ở chỗ này chờ ngươi."

      Mọi nơi u tĩnh tiếng động, Lâm Cẩm Nghi đành phải kiên trì qua.

      Đến gần, nàng phát trong đình hóng mát người ngồi —— mặc áo mãng bào, đầu đội kim quan, cư nhiên đúng là Tiêu Tiềm!

      Thấy là cố lộng huyền hư, Lâm Cẩm Nghi trong lòng lại nhàng thở ra, lạnh mặt qua hành lễ : "Tiểu nữ gặp qua vương gia."

      Trong đình bàn đá ghế đá đều phủ bạch quyên dày, bàn lò pha trà nóng, phía đình dựa vào bên hồ còn dùng giao quyên bịt kín, cũng phải rất lạnh.

      Tiêu Tiềm cầm cái cốc bàn đặt xuống, rót trà nóng vào, ấm áp cười : "Miễn lễ. đường, lạnh hỏng rồi, tới uống ngụm trà nóng."

      Tiêu Tiềm rất nhiều năm tận lực đối đãi lấy lòng ai, lúc này lại tận lực biểu ôn nhu. Nhưng mà bộ dáng ân cần này, xem ở trong mắt Lâm Cẩm Nghi đó là chồn chúc tế gà —— có hảo tâm.

      đến cũng phải đến, nàng cũng có cách nào tránh ra, đành phải ngồi xuống ghế đá, cười lạnh : "Vương gia chuyện thực thú vị, tiểu nữ vốn ở Càn Thanh cung hảo hảo dùng tiệc, nếu phải ngài cho người kiềm kẹp ta tới đây, tiểu nữ cũng tới đây chịu rét trong ngày lạnh thế này."

      Nha đầu kia nhanh mồm nhanh miệng, Tiêu Tiềm vừa nghiến răng, vừa còn phải tiếp tục bảo trì mỉm cười, : "Lâm nương thực biết giỡn, bổn vương cũng chỉ nghĩ lâu gặp nương, riêng cho người 'Thỉnh' tới." Lúc nhấn mạnh chữ 'Thỉnh'.

      Lâm Cẩm Nghi châm chọc cười, : "Người sáng mắt tiếng lóng. Vương gia hao tốn khổ tâm thỉnh ta đến, hay là thẳng vào vấn đề chuyện chính ."

      Tiêu Tiềm nhất thời nghẹn lời, như thế nào, chẳng lẽ với nàng phải tiền tuyến đánh giặc, bảo nàng ngoan ngoãn ở nhà chờ trở về cưới nàng sao.

      Hai người qua nhiều năm vừa mắt như vậy, lại nhìn thái độ nàng trước mắt, Tiêu Tiềm đương nhiên biết nàng phân nửa là muốn gả cho nữa.

      Tiêu Tiềm trầm ngâm, ánh mắt tự chủ được nhìn về phía mặt hồ, sau đó nghĩ tới lúc trước do dự, Vương Đồng chỉ cho hôn chiêu.

      Lúc đó qua lại, do dự, Vương Đồng tới tìm , hỏi rầu rỉ chuyện gì.

      Tiêu Tiềm liền hỏi : "Nếu muốn nương gả cho người khác, nhưng ý nguyện của đối phương lại nắm chắc trong tay, làm thế nào mới tốt?"

      Vương Đồng tặc tặc cười, hiển nhiên đoán được cái gì, : "Còn phải đơn giản. Vương gia có còn nhớ mấy tháng nay các quý nữ đều ở bên cạnh ngươi làm ra cái gì? Ngài cứ theo thế mà làm."

      Tiêu Tiềm vừa nghĩ, nguyên lai từ khi Sầm Cẩm , chỉ cần ra ngoài, liền có quý nữ phải trượt chân bên người , chính là 'Ngoài ý muốn' rơi xuống nước trước mặt .

      lập tức minh bạch ý tứ Vương Đồng, sau đó cho người đưa Lâm Cẩm Nghi đến nơi này.

      Nhưng trước mắt tuyết tuy ngừng, mặt hồ còn chưa kết băng, nhưng hồ nước này lạnh... Công phu của hạ luyện tam phục, đông luyện tam cửu mới có thể chịu được, nàng đến cùng là nương gia kiều kiều nhược nhược...

      Lâm Cẩm Nghi nhìn yên lặng tiếng động, muốn ra tiếng thúc giục, bỗng nhiên càng cảm thấy cổ dọng đau ngứa, bất giác liên tục ho khan. Nàng hôm nay sắc mặt vốn có chút tái nhợt, lúc này càng tái nhợt khác thường, ra thần sắc có bệnh.

      Nàng như vậy, kéo suy nghĩ tại của Tiêu Tiềm lại.

      Tiêu Tiềm đẩy đẩy chén trà đến trước mặt nàng, : "Uống ngụm nước."

      Lâm Cẩm Nghi cầm lấy chén trà uống hai ngụm trà nóng, cuối cùng cảm thấy cổ họng thư thái hơn.

      "Vương gia có lời thẳng, tiểu nữ ra ngoài thời gian, còn tiếp tục trì hoãn sợ là chọc người nhàn thoại."

      Tiêu Tiềm cười, : "Cũng có đại gì, chỉ là bổn vương vừa đúng ở đây thưởng cảnh, nghĩ ai chia sẻ, mới cho người thỉnh nương tới cùng."

      Lâm Cẩm Nghi lấy ánh mắt nhìn đồ điên nhìn , đứng lên phúc thân : "Vương gia , vậy tiểu nữ liền cáo lui."

      Tiêu Tiềm gật đầu, ý bảo với cung nữ xa xa, cho cung nữ tiễn nàng trở về.

      Lâm Cẩm Nghi vừa , Vương Đồng từ nơi bí mật gần đó vội vàng chạy đến, hỏi: "Vương gia, chúng ta phải an bày xong rồi sao? Sao ngươi động thủ?"

      "Ngươi nghĩ ra cái hôn chiêu gì!" Tiêu Tiềm quát lớn, "Trước mắt là thời tiết gì, chính ngươi biết sao? !"

      Vương Đồng bị mắng rụt cổ lại, thầm nghĩ mới vừa rồi lúc ta đề nghị, ngài cũng chưa tốt a. Hơn nữa chúng ta là làm bộ, chỉ cần lừa Lâm nhị nương đến mép nước làm y phục ẩm ướt, ngài ra mặt đến làm hùng cứu mỹ nhân, lúc đó chung quanh thị vệ nấp sẵn xuất , đảm đương làm người chứng kiến.

      ", về Càn Thanh cung!" Tiêu Tiềm thở phì phì phất tay áo, cũng biết là tức Vương Đồng, hay là giận bản thân.

      ***

      Bên hồ chỗ cây cối thấp thoáng, có Kỷ thị đứng.

      Mới vừa rồi chuyện Lâm Cẩm Nghi tư hội Tiêu Tiềm, hết thảy rơi vào trong mắt sai chút nào.

      Kỷ thị nắm chặt tay, móng tay cắm vào trong thịt.

      Nữ nhi đợi nhiều năm, vất vả có hi vọng lên ngai vàng Trấn Nam vương phi. Bà tuyệt đối cho phép người khác nhanh chân đến trước, hủy tiền đồ nữ nhi! Lúc trước bà có thể thu thập Sầm Cẩm, về sau cũng có thể thu thập người nữa!

      Nghĩ đến đây, đáy mắt Kỷ thị toát ra tia hung quang dễ phát .

      Tác giả có chuyện muốn : Lâm Cẩm Nghi: Trời lạnh cho người kiềm kẹp ta đến ngắm phong cảnh, ngươi bệnh thần kinh a!

    3. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Có khi kỷ thị tung chiêu lại đúng ý tiêu tiềm
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 43

      Lâm Cẩm Nghi trở về Khôn Trữ cung, ngọ yến quá nửa, tất cả mọi người ngừng đũa, bắt đầu tán gẫu.

      Nàng cúi đầu trở về chỗ của mình. Gia Định hầu phu nhân lập tức thân thiết : "Cẩm Nghi, sao lâu như vậy? Xảy ra chuyện gì? Nếu con còn trở lại, ta cho người tìm."

      Lâm Cẩm Nghi ở trong lòng mắng Tiêu Tiềm trận, trong miệng còn phải che dấu : "Ra khỏi điện, mới phát lúc trước uống chút rượu trái cây bị bốc lên đầu, con dạo chung quanh, có chuyện gì."

      Gia Định hầu phu nhân gật gật đầu, thế mới yên tâm lại.

      Ngọ yến qua, thái hậu nghỉ ngơi, hoàng hậu giữ các ngoại mệnh phụ lại vài lời, ngày triều kiến cứ như vậy kết thúc.

      Lâm Cẩm Nghi được Gia Định hầu phu nhân kéo tay, đường xuất cung.

      Hai người mặt đều mang theo thần sắc có bệnh, khác gì nhau.

      đường xuất cung, Lâm Cẩm Nghi đưa Gia Định hầu phu nhân lên xe ngựa, sau đó mới rời .

      Gia Định hầu phu nhân kéo mành nhìn nàng, trong ánh mắt tràn đầy vừa lòng.

      Trong xe ngựa còn có ma ma hầu hạ Gia Định hầu phu nhân rất nhiều năm, thấy bà như vậy liền cười : "Phu nhân thực vừa lòng Lâm nhị nương này, sau này nàng gả vào nhà chúng ta, khẳng định rất hiếu thuận ngài."

      Gia Định hầu phu nhân cũng cười, "Bát tự còn chưa có phết. Bên Trung Dũng hầu phu nhân lúc trước định việc hôn nhân, bất quá là muốn hai nhà hiểu , Cẩm Nghi gả tới chịu khổ. Nay Diễn Hi lại được kỳ ngộ như vậy, các bà ấy cần cân nhắc lần nữa."

      Ma ma hiểu : "Tam thiếu gia vào thánh thượng mắt, phải theo thái tử, đó là đương thanh vân đệ tử trong kinh tha thiết ước mơ. Tam thiếu gia thân phận nước lên thuyền lên, Trung Dũng hầu nhà phải nên cao hứng mới đúng"

      Gia Định hầu phu nhân và Trung Dũng hầu nhà lui tới rất nhiều, vẫn tự khoe là có chút hiểu biết về bọn họ, lúc này lắc đầu : "Đổi thành nhà khác, đương nhiên là nên vội vã định xong cửa hôn nhân này. Nhưng nhà bọn họ, đến cùng là giống." Trung Dũng hầu phủ quan coi trọng tình thân gia đình nhất, lo lắng nhiều nhất phải thông qua đám hỏi mưu lợi cho nhà mình, mà là suy nghĩ muốn con cháu hạnh phúc. Xem như là gia đình có tình nhất trong kinh thành. Cũng vì nhân tình này, Trung Dũng hầu năm đó mới có thể nguyện ý dẫn dắt Gia Định hầu hề có bối cảnh, hai nhà mới thành quan hệ tốt đẹp.

      Gia đình như vậy giáo dưỡng ra nữ hài nhi, đương nhiên là kém.

      Gia Định hầu phu nhân nghĩ, chờ trước mắt qua thời gian, nhất định phải định xong Lâm Cẩm Nghi cho hài tử nhà mình.

      ******

      Lâm Cẩm Nghi trở về Trung Dũng hầu phủ, Thuận Hoà đường thỉnh an Trung Dũng hầu phu nhân trước.

      Tô thị ở đó, nâng bụng ngồi chỗ chuyện với Trung Dũng hầu phu nhân.

      Thấy nàng trở lại, Trung Dũng hầu phu nhân bảo nàng cần hành lễ, lại bảo nha hoàn lập tức mang canh gừng nóng nấu sẵn tới cho nàng uống.

      Tô thị vẻ mặt thân thiết, "Lúc ta dậy mới phát giác bên ngoài tuyết rơi, mấy ngày trước thời tiết tốt lắm, nghĩ tới hôm nay lại có tuyết. A Cẩm, con có lạnh ?"

      Lâm Cẩm Nghi nâng chén sứ trắng, uống ngụm to canh gừng nóng rát, mới : " có việc gì, có việc gì, con vừa tiến cung lâu, có tặng ô và lò sưởi tay. Sau lại thấy Lạc tỷ tỷ tới đón, nãi nãi về sau còn bảo nàng đưa ta rửa mặt chải đầu..."

      " là đáng thương tiểu A Cẩm chúng ta." Trung Dũng hầu phu nhân vẻ mặt đau lòng, "Nếu phải ta và nương con thân mình đều tiện, con cũng cần chịu khổ."

      Lâm Cẩm Nghi lơ đễnh cười cười, : "Con còn trẻ, chút gió tuyết ấy sao. May mắn tổ mẫu và nương ."

      Trung Dũng hầu phu nhân và Tô thị liếc nhìn nhau, thấy Lâm Cẩm Nghi nhu thuận biết chuyện cảm thấy an tâm.

      Uống xong canh gừng, thân mình cũng ấm áp hơn, chỉ có cổ họng vẫn còn ngứa. Lâm Cẩm Nghi tránh sang bên, : "Con cảm thấy có thể nhiễm chút phong hàn, con về trước, để bệnh khí nhiễm vào tổ mẫu và nương."

      Trung Dũng hầu phu nhân : "Lập tức bảo đại phu xem, cái gì mà phải tránh, ta và nương con cũng phải làm bằng giấy." Dứt lời cũng chờ Lâm Cẩm Nghi phản bác, lập tức cho người thỉnh đại phu trong phủ.

      bao lâu, đại phu vội vàng chạy tới chẩn mạch cho Lâm Cẩm Nghi, nàng phong hàn nhập thể, nhưng nghiêm trọng, uống hai bát thuốc, dưỡng mấy ngày tốt rồi.

      Trung Dũng hầu phu nhân và Tô thị lúc này mới yên lòng, cho người lập tức hầm thuốc.

      Lâm Cẩm Nghi được Trung Dũng hầu phu nhân và Tô thị chú ý uống thuốc, bao lâu cảm thấy có chút mệt mỏi.

      Bên ngoài trời lạnh, Trung Dũng hầu phu nhân đành lòng để nàng lại mạo hiểm gió lạnh về viện, bảo nàng nghỉ lại.

      Lâm Cẩm Nghi cởi áo khoác, nằm vào ổ chăn hun nóng, biết ngủ lúc nào.

      Vừa ngủ đến đêm, nàng ra thân mồ hôi, cảm thấy người dễ chịu ít.

      Bên ngoài mơ hồ có thể nghe thấy tiếng pháo và tiếng tiểu nha hoàn cười đùa.

      Nàng vừa ngồi dậy, Thiên Ti mang quần áo sạch tới.

      Thay quần áo rửa mặt chải đầu xong, Lâm Cẩm Nghi đẩy bình phong ra ngoài.

      Trong chính thất, Trung Dũng hầu phu nhân, Trung Dũng hầu, Lâm Ngọc Trạch và Tô thị, vợ chồng Lâm Bác Chí và Trịnh Kiểu Nguyệt tụ tập chỗ, ngồi chuyện.

      Đến cùng là mồng đầu năm, chính mình cứ như vậy ngủ đến trưa, Lâm Cẩm Nghi có chút thẹn thùng thỉnh an các trưởng bối, "Tổ mẫu sao gọi A Cẩm dậy?"

      Trung Dũng hầu phu nhân từ ái cười cười, : "Con uống thuốc xong, nên ngủ nhiều lát. Tổ phụ và cha ngươi con nghe con trở về khỏe, lo lắng yên, trước sau muốn vụng trộm vào xem, đều bị ngăn lại."

      Trung Dũng hầu cũng cười : "Thân mình thoải mái nghỉ ngơi nhiều lát, nhà mình cũng chú ý này đó. Nhanh ngồi xuống cạnh nương con."

      Lâm Cẩm Nghi ngồi kề bên người Tô thị, Tô thị kéo tay nàng, lại duỗi tay sờ sờ trán nàng, hỏi người nàng còn khó chịu .

      Lâm Cẩm Nghi lắc đầu, thành : " tốt lắm, nương đừng lo lắng."

      Toàn gia lúc này mới yên lòng.

      bao lâu, tiệc được dâng lên. Toàn gia vô cùng náo nhiệt dùng cơm.

      Sau khi ăn xong, Tô thị đột nhiên kêu 'Ai u' tiếng, mọi người lập tức thay đổi ánh mắt, Lâm Ngọc Trạch lại từ chỗ ngồi chạy đến, kéo tay nàng khẩn trương : "Thế nào, A Hân? muốn sinh sao?"

      Tô thị thở hổn hển dài mấy ngụm mới : " có việc gì, có việc gì, chính là bị đá cước."

      Lâm Ngọc Trạch có chút thất vọng : "Nàng đứa này hơn mười tháng, sao còn chưa có động tĩnh."

      Bà mụ chậm nhất tháng chạp Tô thị sinh. Bởi vậy Trung Dũng hầu phủ sớm chuẩn bị tốt phòng sinh, chỉ chờ Tô thị có dấu hiệu.

      nghĩ tới qua năm mới, Tô thị lại chậm chạp sinh.

      Nữ tử sinh sản giống như qua quỷ môn quan, Lâm Ngọc Trạch cũng lo lắng Tô thị, có mang lâu như vậy, đến lúc đó biết cái đầu đứa lớn thế nào, cũng biết Tô thị chịu được . Nếu ra tháng giêng còn động tĩnh, cũng chỉ có thể sử dụng thuốc trợ sản. Nhưng thuốc đó cũng hại thân...

      Tô thị vỗ vỗ tay , trấn an cười: "Cũng phải chú ý duyên phận, đến lúc nên ra đương nhiên ra, chúng ta cưỡng cầu được."

      Nhưng mà đến cùng vẫn thành toàn tâm trong nhà.

      Cứ như vậy đến mười lăm tháng giêng, ngày hội thượng nguyên, Tô thị còn chậm chạp có dấu hiệu.

      Thượng nguyên có tập tục ' bách bệnh'. Ngày này nữ tử trẻ tuổi mặc trang phục ngày hội, kết thành nhóm ra khỏi nhà, qua cầu, lên thành, sờ đinh cầu con.

      Tô thị tiện, thể xuất môn, Lâm Cẩm Nghi mang chiếc khăn của bà người, hi vọng mượn vâth này giúp bà cầu bình an.

      Hôm nay vào đêm, Lâm Cẩm Nghi cùng Trịnh Kiểu Nguyệt được thị vệ hộ tống ra khỏi cửa.

      Trịnh Kiểu Nguyệt tuy rằng lớn hơn Lâm Cẩm Nghi vài tuổi, cũng từ ở nhà được nuông chiều lớn lên, còn có chút tâm tính tiểu hài nhi. Hơn nữa nàng gả làm vợ người, ở Trung Dũng hầu phủ thể thoải mái như iwr nhà mình, khó có cơ hội xuất môn, nàng đương nhiên là chuẩn bị tốt vui chơi phen.

      Hai người ở chung thời gian, cảm tình cũng coi như tốt. Ra khỏi Trung Dũng hầu phủ, Trịnh Kiểu Nguyệt kéo tay Lâm Cẩm Nghi giọng : "Chúng ta Thành Nam được ? Nơi đó náo nhiệt hơn."

      miếu thổ địa gần Thành Nam có hội đèn lồng, có cà kheo, múa sư tử, nhà hoa. Bao năm qua đều là nơi náo nhiệt nhất kinh thành.

      Lúc trước Tô thị lo lắng Lâm Cẩm Nghi chỗ đông người vị chen lấn, bảo nàng về thành đông vòng rồi về. Trước mắt, Trịnh Kiểu Nguyệt hưng trí bừng bừng, Lâm Cẩm Nghi cũng muốn phá nhã hứng, gật đầu đồng ý, chỉ : "Chị dâu, chúng ta trước, chỉ bên ngoài nhìn náo nhiệt, cũng thể chen lấn vào bên trong."

      Trịnh Kiểu Nguyệt đương nhiên gật đầu đáp ứng: "Cẩm Nghi, ta biết ngươi tốt nhất."

      Hai người đội mũ chùm, cứ như vậy vừa vừa về phía Thành Nam.

      Nhưng mà lúc, Lâm Cẩm Nghi liền hối hận. Lúc bách bệnh chú ý phải qua cầu, cầu đông như vậy, căn bản thể tránh được đám đông.

      Bên người tuy rằng dẫn theo hai mươi thị vệ và bốn năm nha hoàn, nhưng đối diện hàng trăm dân chúng, chừng đấy người căn bản phái tác dụng.

      Lâm Cẩm Nghi và Trịnh Kiểu Nguyệt bị đám đông kéo về phía trước, mãi cho đến Bách Tử Kiều nổi danh nhất trong kinh thành—— nơi này người càng đông.

      Lâm Cẩm Nghi xoay người cái, phát Thiên Ti ở phía sau, sợ toát mồ hôi lạnh, phân ra hai thị vệ tìm nàng. May mắn Thiên Ti chỉ bị người chen ở phía sau, vẫn chưa nơi khác, rất nhanh hai thị vệ đưa nàng trở về.

      Trịnh Kiểu Nguyệt vuốt tóc mai Lâm Cẩm Nghi bị chen rối loạn, áy náy : "Ta thường ngày cũng có nghe ca ca ta nhắc tới mỗi lần mừng năm mới, Thành Nam náo nhiệt nhất. Trong lòng khỏi muốn đến, lại biết là quang cảnh chật chội thế. là liên lụy ngươi."

      Lâm Cẩm Nghi nắm chặt tay nàng, : "Tẩu tử cần phải thế, chúng ta đến, cẩn thận đừng tách ra."

      Hai người chuyện, bị chen đến Bách tử kiều.

      Cầu này ở kinh thành rất nổi danh, nghe chỉ cần phụ nhân vào tiết Thượng nguyên đến đây dốc lòng khẩn cầu trời xanh, là có thể sinh ra lân nhi.

      Lâm Cẩm Nghi lên cầu liền tận lực thả chậm bước chân, trong lòng bắt đầu khẩn cầu cho Tô thị, hi vọng và có thể thuận lợi sinh sản.

      Đoàn người đến giữa cầu, chợt nghe dưới cầu có người kích động hô: " tốt, cầu sắp sụp!"

      tiếng kêu sợ hãi, lập tức khiến đám người cầu hoảng hốt. Lập tức có rất nhiều người chen lấn muốn xuống xầu.

      Lâm Cẩm Nghi và Trịnh Kiểu Nguyệt mọi người ở ngay chính giữa Bách tử kiều, đằng trước người muốn về , phía sau muốn lập tức xuống, cả hai đầu đều bị xô đẩy.

      Bọn thị vệ chắn ở bên ngoài, vài nha hoàn quay mặt ra ngoài, tựa lưng vào nhau làm thành vòng quanh nàng và Trịnh Kiểu Nguyệt.

      Lâm Cẩm Nghi và Trịnh Kiểu Nguyệt bị chen choáng váng, sau lưng dính sát vào thành cầu. Đột nhiên tiểu nương mặc áo váy vải bông bị chen lấn ngã xuống, vừa vặn ngã ở bên chân Lâm Cẩm Nghi, sắp bị người ta dẫm lên.

      Lâm Cẩm Nghi và Trịnh Kiểu Nguyệt cũng phải loại thấy chết cứu, lập tức ba chân bốn cẳng muốn đỡ nàng.

      Ai ngờ, Lâm Cẩm Nghi vừa ngồi xổm xuống, Thiên Ti vây quanh phía trước bỗng nhiên bị đụng phải, liên tục lui về phía sau.

      Lâm Cẩm Nghi trực tiếp bị đẩy ngã ngửa, lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, trực tiếp 'Phù phù' tiếng rơi vào hồ nước dưới cầu Bách tử.

      *****

      Dưới Bách tử kiều có tòa thuyền hoa nho , bóng người cũng vào lúc này lao vào trong nước.

      Thị vệ ngăm đen tinh tráng sau lưng , đúng là Vương Đồng.

      Vương Đồng nhanh chóng để nam tử khác trong thuyền hoa trước tiên lui về bờ, từ trong hòm xiểng tìm hai kiện xiêm y sạch của vương gia nhà để sẵn, sau đó cũng lui ra ngoài.

      Sau khi lên bờ, Vương Đồng mới trấn an nghĩ, tuy rằng lần này phải vương gia nhà an bày, nhưng lại đúng dịp, đương nhiên giống lần trước đề nghị, trăm sông đổ về biển! là ông trời có mắt a!
      Last edited: 8/11/17

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      cứ chấm mút trước, chờ đánh giặc về tính tiếp, sợ để lâu lắm đây mà.
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :