1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trùng sinh lại làm độc phụ - Thanh Sơn Ngọa Tuyết (Hoàn ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Lục cửu bày mưu đủ sâu. Trong ngày vợ sinh con lại nháo ra chuyện này

    2. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Khổ thân Cửu ca vs Tiểu phượng hoàng quá :-((((

    3. Yenny mare

      Yenny mare Well-Known Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      894
      Chương 58: Đánh chết

      Ánh sáng bé như hạt đậu phản chiếu từ ngọn nến vào trong gương đồng, hắt lên gương mặt trầm nham hiểm còn vương vết máu.

      Sầm Tiểu Mạn nhấc tay lau sạch vết máu mặt, lấy từ trong hộp đồ trang sức của mình ra chiếc vòng tay bằng vàng nhìn vô cùng bình thường, đeo vào cổ tay, sau đó đứng dậy thay bộ quần áo vừa bị Ngọc Loan giội chậu máu khi nãy.

      - -

      Tam phòng.

      Lục Cảnh ngồi nghiêng ở giường, ăn thịt uống chút rượu, vui vẻ ngâm nga bài hát.

      Tam phu nhân Hoa thị ngồi xuống bên giường cười : "Chuyện gì khiến lão gia cao hứng như vậy?"

      Lục Cảnh chỉ về hướng Mạc Viên, "Tối nay quận chúa sinh con, thằng nhóc Lục Cửu kia làm gì bà cũng nghe thấy, bà chờ xem, chờ Triều Dương quận chúa hết thời gian kiêng cữ chắc chắn có trò hay để xem, biết đâu chừng Đại phòng nhận kết cục giống với Nhị phòng."

      Nghĩ đến kết cục mà Đại phòng có khả năng phải gánh chịu, Lục Cảnh cười càng vui vẻ, uống ngụm rượu rồi tiếp tục ngâm nga hát.

      Hoa thị lại sầu lo : “Nếu Đại phòng bị diệt trong tay Triều Dương quận chúa, vậy phải chúng ta cũng chịu ảnh hưởng à, tổ chim bị phá trứng nào còn nguyên, lão gia cười gì chứ?”

      Lục Cảnh nhìn thoáng qua Hoa thị, "Người đại ca này của ta từ thói quen, tiền."

      "Ai mà tiền, có ai chê tiền nhiều sao?"

      "Đại ca ta lại giống vậy, tiền lại thích giấu tiền, bà đừng thấy đại ca ta thường ngày ăn mặc đồ dùng có chút nào hào hoa xa xỉ mà nhầm, rất có tiền đấy. Bà có thấy chùm chìa khóa treo ngay hông ? Tất cả những chìa khóa đó đều là chìa khóa kho đấy. Bà xem, nếu Đại phòng đổ, đống gia tài đó thuộc về ai?"

      Hai người nhìn nhau, Hoa thị lập tức hớn hở vui cười, “Cứ mặc cho Lục Cửu tìm đường chết .”

      Lục Cảnh gật gật đầu, lại tiếp tục ngâm nga hát.

      - -

      Thụy Phúc Đường.

      Lục Bỉnh dựa vào thành giường suy nghĩ, Lăng Thị nằm bên cạnh ông run bần bật ngừng.

      Lục Bỉnh quay đầu liếc mắt nhìn thê tử của mình, vỗ vỗ vai bà, " bao nhiêu năm rồi mà gan của bà vẫn bé như gan chuột thế, chỉ mới chút chuyện vặt mà hù bà đến vậy."

      "Lão gia, thiếp sợ lắm. Lục Mạo chỉ mới có hồng nhan tri kỉ mà Triều Dương quận chúa vùi dập , cái thằng trứng thối Cửu nhi kia lại cùng đứa nha hoàn ôm ôm ấp ấp ngay lúc nàng ta sinh con, chưa kể còn bị đại nha hoàn bên người nàng ta bắt tại trận. Thiếp sợ, thiếp sợ quận chúa đối phó với tất cả chúng ta còn tồi tệ hơn với nhà Lục Mạo."

      "Sao bà lại như thế chứ, toàn lo lắng những chuyện đâu, nhị phòng có kết cục kia là do bọn họ gieo gió gặt bão, phải là lỗi của Triều Dương quận chúa. Hơn nữa, ta thấy chuyện của Cửu Nhi rất lạ, Cửu Nhi thích Triều Dương quận chúa đến mức nào ta là người nhất, ta tin có thể làm vậy."

      Lăng Thị dụi đầu vào lòng Lục Bỉnh, "Thiếp nghe lão gia."

      Lục Bỉnh lại vỗ vỗ Lăng Thị, thấy bà vẫn còn run rẩy bất đắc dĩ thở dài, "Xảy ra chuyện này làm tối nay ta có được đứa cháu trai béo mập mà lại có chút cảm giác vui mừng nào. Thôi được rồi, đêm khuya, ngủ , chuyện này sáng mai sau, binh tới tướng đỡ, nước tới đắp đất chặn thôi."

      - -

      Hôm sau, những món quà do trong cung ban thưởng đổ về Trường Ninh Hầu phủ ồ ạt như nước sông, vì còn chịu tang nên Mộ Khanh Hoàng cũng thể tiến cung tạ ơn, chỉ để cho nha hoàn của mình thay mặt nàng hướng về hoàng cung khấu tạ hồi. Đối với chắt ngoại có cùng ngày sinh với mình này, Kiến Nguyên Đế cảm thấy rất thích, vì vậy cho Ngụy Bảo truyền lời rằng sau khi chịu tang xong liền mang vào cung cho ông nhìn chút.

      Có những lời này của Kiến Nguyên Đế, nhóm phiên vương ở kinh thành cũng vội vàng sai người tặng quà, Mộ Khanh Hoàng cho người viết ra danh sách, thu nhận hết đống quà ấy.

      Phiên vương hồi kinh chúc thọ, xong xuôi cũng lập tức trở về đất phong. Theo thường lệ nhóm phiên vương này còn phải nấn ná thêm ít nhất tháng nữa mới có thể rời hết, mà Yến vương Mộ Kiêu lại là người con có hiếu, khó khăn lắm mới có dịp hồi kinh, y "tận hiếu" tốt.

      Mà cũng vì chịu tang nên tiệc đầy tháng làm long trọng lắm, chỉ có vài người thân thiết đến tặng quà.

      Lúc Mộ Khanh Hoàng hết ở cữ là đến cuối tháng sáu đầu tháng bảy, đúng là thời kỳ hoa sen nở rộ, cũng chính vào khoảng thời gian này phụ thân phụng chỉ xuất kinh, thời gian còn lại của bọn họ quả thực nhiều lắm.

      Vào đêm trước ngày thực kế hoạch, Lục Cửu đè Mộ Khanh Hoàng giường, cả đêm triền miên ngừng, cho đến hừng đông, lúc hai thân hòa hợp, ở bên tai nàng ngừng ba chữ "Phải tin ta, phải tin ta..."

      - -

      Ngày thứ ba sau khi Mộ Khanh Hoàng hết kiêng cữ, gió nhè thổi qua xua tan nóng bức thường ngày, Mộ Khanh Hoàng ngồi giường chơi với con trai, đám nha hoàn Ngọc Khê hủy bỏ danh sách quà tặng, Sầm Tiểu Mạn theo bên cạnh Ngọc Khê trợ giúp.

      "Tiểu Mạn, ta nghe Ngọc Loan , đêm mà ta sinh con, ngươi cùng thế tử gia 'trò chuyện với nhau vui', có chuyện này hay ?"

      Sầm Tiểu Mạn sựng người, vội vàng quỳ sụp xuống bên chân Mộ Khanh Hoàng, "Quận chúa thứ tội, là Ngọc Loan tỷ tỷ nhìn lầm, nô tỳ cùng thế tử gia trong sạch."

      "Ồ, trong sạch." Mộ Khanh Hoàng cười cười.

      "Ngươi tưởng ta mù à? Ta ràng bắt gặp hai người các ngươi ôm nhau." Ngọc Loan kêu lên.

      "Ngọc Loan em cần , ta tự có chủ trương. Tiểu Mạn, ngươi rót ly trà sâm đến đây cho ta."

      "Dạ."

      Sầm Tiểu Mạn lui ra khỏi chính phòng, thẳng đến phòng trà. Lúc đó, ma ma canh gác phòng trà ngủ gà ngủ gật, Sầm Tiểu Mạn làm kinh động bà ta, ở trong ngăn tủ tìm hộp sứ men xanh lấy ra miếng nhân sâm, nhanh nhẹn pha tách trà sâm. Lúc ma ma nghe được tiếng rót nước tỉnh lại, vừa mở mắt ra nhìn thấy Tiểu Mạn nên nhếch miệng ngủ tiếp.

      mặt Sầm Tiểu Mạn lên tia cười lạnh, đưa lưng về phía ma ma, tay ấn vào đoá hoa được chạm trổ vòng tay vàng, vòng tay vàng liền mở ra cái khe , theo cổ tay nghiêng nghiêng của nàng ta, thứ bột phấn màu xanh đậm rơi vào trong nước trà, lập tức hoà vào nước. Bưng khay lên, xoay người đối mặt với ánh mặt trời từ bên ngoài rọi vào, Sầm Tiểu Mạn lại khôi phục bộ dáng sợ hãi đáng thương.

      Tiến vào chính phòng, nàng ta từ từ đến gần Mộ Khanh Hoàng, để cái khay lên bàn , bưng tách trà dâng lên, khiêm tốn : "Quận chúa mời uống trà."

      Mộ Khanh Hoàng đứng dậy giao con trai cho Ngọc Khê ôm, ý muốn bảo nàng ấy vào phòng trong.

      Thấy Ngọc Khê đóng chặt cửa phòng ngủ, Mộ Khanh Hoàng mới tiếp nhận tách trà mà Sầm Tiểu Mạn đưa đến, mở nắp ra nhìn nhìn nước trà, thấy trà có màu da cam, miếng nhân sâm chìm nổi bên trong, "Trà pha tệ."

      "Đều là nhờ Ngọc Khê tỷ tỷ dạy giỏi." Sầm Tiểu Mạn thấp giọng .

      Khi nàng ta phát ra Mộ Khanh Hoàng để Ngọc Khê ôm bé trai vào trong phòng ngủ, cả người lập tức căng thẳng, hai tay giấu ở trong tay áo.

      Mộ Khanh Hoàng cầm nắp gạt nước trà, chậm rãi đưa trà đến bên miệng, tay phải của Sầm Tiểu Mạn theo bản năng nắm chặt tay trái.

      Chợt, Mộ Khanh Hoàng vung tay giội thẳng nước trà lên mặt Sầm Tiểu Mạn, ánh mắt Sầm Tiểu Mạn biến đổi, che giấu nữa, tay phải rút ra chuỷ thủ được giấu ở trong tay áo đâm về phía Mộ Khanh Hoàng.

      "A - - "

      Ngọc Loan kêu to, Ngọc Châu, Ngọc Khinh vội vàng nhào tới cứu giá.

      Đúng lúc này, Mộ Khanh Hoàng siết chặt chén trà lui về phía sau bước dài, cùng lúc đó, Võ Đại thân sau tấm bình phong vọt ra đánh nhau cùng Sầm Tiểu Mạn.

      Ba người Ngọc Loan vây quanh bảo hộ Mộ Khanh Hoàng ở bên trong, chủ tớ bốn người cùng đứng theo dõi trận đấu giữa Võ Đại cùng Sầm Tiểu Mạn.

      Đến khi tận mắt nhìn thấy các nàng mới dám tin tưởng, Sầm Tiểu Mạn ngày thường luôn nhát gan đáng thương, nhẫn nhục chịu đựng ngờ lại hung hãn sợ chết đến thế.

      "Trời ạ." Nhớ tới những lần mình hung hăng bắt nạt Sầm Tiểu Mạn, Ngọc Loan càng nghĩ càng sợ.

      Mộ Khanh Hoàng vẫn còn sợ hãi, may mà nàng biết bộ mặt của nàng ta từ trước, nếu như Sầm Tiểu Mạn là gian tế, Mộ Kiêu phái mình nàng ta lẻn vào Trường Ninh Hầu phủ, như vậy nàng ta tất nhiên thể chỉ biết khóc. may, may là hôm nay trước khi quyết định chén ép bắt bẻ nàng ta, nàng để Võ Đại mình sau tấm bình phong để bảo vệ mình.

      Keng keng, trường đao chống lại chủy thủ ngắn, Sầm Tiểu Mạn bị dồn vào thế yếu, chưa được chốc, Võ Đại chế phục trói cánh tay Sầm Tiểu Mạn lại, ném nàng ta xuống dưới chân Mộ Khanh Hoàng, "Thỉnh quận chúa xử lý."

      Mộ Khanh Hoàng vung tay lên ý bảo Võ Đại lui sang bên, sau đó cúi đầu nhìn Sầm Tiểu Mạn, Sầm Tiểu Mạn cũng ngẩng đầu nhìn Mộ Khanh Hoàng, "Ngươi sớm phòng bị ta?"

      "Đúng."

      "Ta để lộ ra sơ hở ở chỗ nào?"

      " thực tế ngươi cải trang chê vào đâu được." Nếu phải nàng cùng Lục Cửu đều có trí nhớ của kiếp trước, biết chừng bọn họ thực bại trong tay nàng ta.

      ", ai phái ngươi tới ám sát quận chúa?" Ngọc Loan tức giận ép hỏi.

      Sầm Tiểu Mạn cười lạnh tiếng, nhắm mắt lại, môi hơi mím, khóe môi liền chảy ra máu đen.

      " tốt!" Võ Đại tiến lên mạnh mẽ cạy miệng Sầm Tiểu Mạn ra, máu đen chảy ra ồ ạt, Võ Đại lập tức hoảng hốt buông tay ra.

      người còn sống sờ sờ nháy mắt sau chết như vậy, Mộ Khanh Hoàng sững người, nhưng chẳng mấy chốc khôi phục tỉnh táo, "Đây là... tử sĩ?"

      Nàng có tài đức gì mà khiến Mộ Kiêu phải dùng tới cả tử sĩ để đối phó.

      Chẳng lẽ chỉ là bởi vì nàng được hoàng tổ phụ thích?

      Nghĩ tới những điểm quái lạ của Mộ Kiêu mà Lục Cửu từng nhắc tới, Mộ Khanh Hoàng trầm mặc.

      lát sau, Mộ Khanh Hoàng : "Ngọc Châu, ngươi bưng chậu nước sạch đến, rửa sạch cho nàng ta, hôm nay vẫn chưa xong đâu."

      "Dạ."

      "Ngọc Loan, bắt đầu diễn trò , bản quận chúa muốn đánh chết tiểu tiện nhân dám câu dẫn nam chủ tử này." Mộ Khanh Hoàng đanh mặt quắc mắt, bày ra bộ dáng ghen tị thành tính.

      "Dạ."

      Mặt trời lặn về phía tây, lúc Lục Cửu nhận được tin tức từ thư phòng chạy đến Mạc Viên nhìn thấy Mộ Khanh Hoàng ngồi ghế đá dưới giàn nho lạnh nhạt uống trà, mà ở chỗ nắng nhất trong sân, Sầm Tiểu Mạn bị bịt miệng cột vào băng ghế dài, Võ Đại dùng trượng đánh từng cái mạnh vào nửa người phía dưới của nàng ta.

      Lục Cửu lập tức trợn tròn mắt, kêu to tiếng "Dừng tay", lập tức xông lên đoạt lấy tấm ván gỗ trong tay Võ Đại, "To gan, sao ngươi dám đánh nàng."

      Mặt Võ Đại chút thay đổi, chắp tay : "Thế tử gia thứ tội, là quận chúa bảo đánh."

      "Là ta bảo đánh." Mộ Khanh Hoàng cất giọng .

      "Tiểu Mạn làm sai cái gì mà ngươi làm như vậy với nàng?" Lục Cửu phẫn hận trừng Mộ Khanh Hoàng.

      "Nàng ta hạ độc mưu hại chủ mẫu, ta để Võ Đại đánh chết nàng ta là nên sao? Hay nên là, ta giết người ngươi thương, ngươi đau lòng?"

      "Cái gì? Ngươi giết Tiểu Mạn? !" Lục Cửu vội cúi người xuống thăm dò hơi thở của Sầm Tiểu Mạn, sau đó lập tức bổ nhào lên người Sầm Tiểu Mạn khóc lớn lên, "Tiểu Mạn nàng chết thảm quá."

      Nhận được tin tức, phu thê Lục Bỉnh vội vàng chạy tới, nhưng chân vừa bước đến ngưỡng cửa lại lập tức rụt về. Lục Bỉnh thấp giọng : "Trước nghe chút."

      Mộ Khanh Hoàng ném mạnh chén trà xuống dưới đất, chén trà tức khắc vỡ tan tành, "Đủ rồi!"

      "Ta còn chưa chết đâu, thế mà ngươi dám than khóc cho nàng ta. Võ Đại, quẳng tiểu tiện nhân này tới bãi tha ma cho bản quận chúa mau, để mặc cho chó hoang sói đói gặm xác nàng ta."

      P/s: Ai bảo ai chê tiền!!! Ta khinh tiền
      Ta chỉ cần vàng <3 <3 <3 Vàng mới còn mãi.
      HoanHoan, thanhbinh, Tiểu Ly 111135 others thích bài này.

    4. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Ôi khổ thân Cửu ca phải khóc lóc vì ả ta, còn ôm 1 xác chết nữa :yoyo25:
      Diệp Nhược GiaiYenny mare thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Hai vợ chồng này diễn cũng ra trò. Thanks nàng
      Diệp Nhược GiaiYenny mare thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :