1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      tạm thời là thấy a này vô sỉ và mắc bệnh xà tinh :))))))
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      Ta cũng nàng, moa moa! Mấy chỗ PQ, PN ấy ta cũng loạn cả lên mà j nàng!
      P/S: Mà nàng PQ này muốn có con sớm để dc rảnh nợ à? thế đẻ con ra xong vứt nó cho na9 nuôi sao? E hèm, e là ko dc rồi!
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      ❤❤❤
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Cuối cùng cũng biết ai là thịt cá ai là dao thớt rồi. Trời ơi, PQ cố gắng bao lâu để ăn được ông ý, hoá ra là ông ý luôn đợi bệ hạ lớn để ăn. :yoyo60::yoyo60::yoyo60:. .
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ bảy
      Tác giả: Miêu Mao Nho
      Edit: Nhi Huỳnh

      Chương 270

      Cảm giác vừa mới tỉnh dậy đã phát hiện bên người mình có một mỹ nhân nằm thì phải làm sao bây giờ?

      Phỏng chừng rất nhiều người thể trả lời, bởi vì bọn họ ở trong trạng thái mê mang.

      Phong Quang cũng gặp phải vấn đề này, chỉ trước mắt có thêm một vị mỹ nhân, hơn nữa nàng còn nằm trong ngực của mỹ nhân.

      Phản ứng của nàng rất bình tĩnh, thậm chí còn ách xì một cái, khó khăn duỗi thắt lưng, tiếp theo lại đá một cước qua, “Vương thúc, dậy thôi.”

      ́ Ngôn mở mắt, ở trong ổ chăn bắt được cái chân lộn xộn của nàng, giọng khàn khàn nói: “Bệ hạ sáng sớm đã nhiệt tình như vậy, là muốn thần bắt đầu vận động sao?”

      …” Nàng quẫn, “Ta chỉ là… nhìn thấy sắc trời còn sớm, cho nên… cho nên gọi ngươi rời giường.”

      “Bệ hạ thật tri kỷ, làm cho thần thật là cảm động.” Hắn cười nhẹ, tay ở trong chăn kia theo chân nàng một đường hướng lên mà , “Nếu thần nghĩ chút biện pháp cảm tạ bệ hạ, thì thần đúng là hiểu cấp bậc lễ nghĩa.”

      “Cái đó… ngươi cần cảm tạ cũng sao… ưm!”

      Môi nàng bị chặn lại.

      Sau một hồi vận động mặt đỏ tim đập, Phong Quang lúc tới thời gian ăn trưa cuối cùng cũng ra lều trại, nàng ôm thắt lưng, quơ quơ chân, hỏi nam nhân tinh thần sảng khoái ở bên cạnh, “Vòng chân của ta sao lại quay về rồi?”

      “Là đêm qua lúc bệ hạ ngủ, Mộ công tử muốn thần chuyển cho bệ hạ.” ́ Ngôn thấy bước chân nàng vững, tiến lên đỡ nàng, “Bệ hạ, nếu lại tiện, ở lại lều trại nghỉ ngơi cũng được.”

      Phong Quang trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, ở lại lều trại để tiếp tục bị hắn tàn phá sao!? Nàng tức giận nói: “Ta muốn tìm Lam Thính Dung, hỏi hắn chiến sự như thế nào.”

      “Bệ hạ… hiểu chiến sự sao?”

      ̉ họng nàng nghẹn, “ hiểu thì phải còn có ngươi giải thích cho ta sao? Hừ!”

      Bỏ tay hắn ra, nàng lập tức hướng tới chủ trướng trong quân doanh mà .

      ́ Ngôn lắc đầu, “Vẫn là tính tình thích đùa giỡn như vậy.”

      “Nhưng vương gia theo thấy phiền, phải sao?” Kha Hoài biết đã đến từ lúc nào, cũng biết đã nghe bọn họ nói chuyện bao lâu, mặt hắn vẫn là vẻ trước sau như một đó, mang theo chút cười u buồn.

      ́ Ngôn hơi hơi nghiêng người, “Hay là Kha công tử đây thích tính tình của bệ hạ?”

      “Vương gia, cần thử ta.” Kha Hoài cất cao giọng nói: “Bệ hạ đẹp thì có đẹp, nhưng thể khiến ta chung tình, huống chi, ta cũng có vốn liếng gì, cũng có lòng tin có thể chen vào giữa bệ hạ và vương gia.”

      ́ Ngôn xoay xoay chiếc nhẫn bạch ngọc ngón tay, cười nhạt nói: “Công tử là một người thông minh.”

      Kha Hoài bị biểu tình ôn hòa của hắn mê hoặc, nghĩ biện pháp giành lấy sự chú ý của Phong Quang chẳng qua là vì hắn muốn rời khỏi Kha gia, hắn cũng từng nghĩ tới mượn sức của nữ hoàng để báo thù Kha gia, nhưng lúc rời , nhìn thấy phụ thân sợ hãi rụt rè, mẹ kế dám nhìn thẳng hắn, hắn bỗng nhiên thấy, những người đó chỉ là những kẻ râu ria xa lạ mà thôi, cần gì phải lãng phí thời gian của mình với họ chứ?

      Kha Hoài chưa từng che giấu ý đồ tiếp cận nữ hoàng của mình, chuyện duy nhất khiến hắn cảm thấy kỳ lạ, đó là nữ hoàng vì sao lại phối hợp với hắn “cực khổ dụng tâm”, mấy ngày ngồi chung một chiếc xe ngựa với nữ hoàng, tin rằng ít người đều phỏng đoán họ đã có quan hệ bất chính, nhưng thực tế nữ hoàng chưa từng chạm qua hắn, nàng chỉ đưa sách cho hắn, muốn hắn đọc chuyện xưa giết thời gian, dường như sự hứng thú nồng nặc đối với hắn lúc mới gặp dưới tàng cây ấy chưa từng tồn tại.

      Hắn cảm thấy may mắn.

      “Vương gia, biết ngươi từng nói, chuyện giúp ta rời là thật sao?”

      ́ Ngôn cong môi, “Tất nhiên là thật.”

      Kha Hoài khom người thi lễ, “Vậy thỉnh vương gia giúp ta rời .”

      Chương 271

      ́ Ngôn nói đúng, Phong Quang hiểu chiến sự.

      Ngay cả khi nhìn bàn cát, trong đầu nàng cũng một mảnh mờ mịt, trái lại Hạ Phong Nhã và Lam Thính Dung, đối với thủy công hay hỏa công thì hai bọn họ cũng có thể tán gẫu khí thế ngất trời, Phong Quang than thở bóp ̉ tay, cảm giác sâu sắc chính mình thẹn với ngôi vị hoàng đế này, ngay lúc nàng nghĩ có nên dứt khoát đem ngôi vị hoàng đế tặng cho Phong Nhã thì ́ Ngôn vào quân trướng.

      Phong Quang lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi nói: “Vương thúc, ngươi đã đến rồi.”

      Phải biết là lúc Hạ Phong Nhã cùng Lam Thính Dung thảo luận chiến sự, nàng hoàn toàn chen lọt vào một câu nào, cảm giác đó rất xấu hổ.

      ́ Ngôn nhã nhặn hiền lành cười nói: “Thân mình bệ hạ đã tốt hơn chưa?”

      Hạ Phong Nhã và Lam Thính Dung đều cứng đờ.

      Phong Quang cắn răng, “́ Ngôn, thân mình ta rất tốt!”

      “Vậy thì tốt, thần lo lắng bệ hạ mới đến đây, quen với khí hậu, còn ̣nh mời thái y kê ra một thang thuốc cho bệ hạ, nay xem ra là chuyện dư thừa rồi.”

      Sắc mặt Lam Thính Dung và Hạ Phong Nhã trở về bình thường.

      “Hoàng tỷ, tỷ nếu thân thể thoải mái, thì ở lại quân trướng nghỉ ngơi .” Hạ Phong Nhã quan tâm nói, hiện tại nàng đã khôi phục quần áo nữ giới, thân phận công chúa của nàng tất nhiên cũng đã được công khai.

      “Khụ… đừng cho ta là người biết ăn khổ.” Phong Quang mặt đỏ tim nhảy, “Chiến sĩ biên quan gian khổ như vậy, ta thân là vua của một nước, sao có thể được nuông chiều mà đợi ở phía sau hậu đài?”

      “Nhưng mà hoàng tỷ, người tỷ đều nổi mẩn hết rồi.”

      “Cái gì???” Phong Quang sợ tới mức nhìn trái nhìn phải, cuối cùng hai tay bụm mặt, khẩn trương hỏi: “Là mặt nổi mẩn sao?”

      Nữ nhân đều coi trọng gương mặt, ngay cả nàng cũng ngoại lệ.

      Hạ Phong Nhã chỉ vào ̉ nàng, “Hoàng tỷ, là bên gáy tỷ nổi mẩn.”

      Phong Quang: “…”

      Đó phải là mẩn đâu! Là sáng nay cái nam nhân ́ Ngôn này trồng dâu tây đó!

      ́ Ngôn chậm chạp nói: “Thần thấy, giống mẩn.”

      “Vậy đó là cái gì?” Hạ Phong Nhã khó hiểu.

      “Nhìn giống như…”

      Phong Quang hung tợn theo dõi hắn, rất có tư thế ngươi mà dám nói ra về sau đừng hòng tiến vào gian phòng của ta.

      ́ Ngôn mỉm cười, “Là bị muỗi cắn.”

      “À… thì ra là như vậy.”

      Lam Thính Dung nói gì nhìn Hạ Phong Nhã, hắn đoán được là vị công chúa này ở phương diện quân sự có rất nhiều giải thích mới lạ, nhưng đối với vị Khiêm vương rõ ràng trợn mắt nói dối này mà cũng tin cho được, hoàn toàn hề nghi ngờ gì.

      Nói nhảm!

      Hạ Phong Nhã thân là người hiện đại đọc trăm ngàn sách tiểu hoàng thư, tất nhiên biết ̉ Phong Quang là cái gì, là dấu hôn dấu hôn đó! Nhưng mà ́ Ngôn nói với nàng đó là muỗi cắn, nàng cũng chỉ có thể tin tưởng đó là muỗi cắn, làm nghịch lại với ý tứ của nam nhân này sẽ chết rất thảm, nàng thật lâu trước đây đã hiểu được đạo lý này.

      Nàng khỏi dùng ánh mắt đồng tình nhìn Phong Quang, hoảng tỷ của ta, tỷ rốt cục bất hạnh bị nam nhân lòng dạ đen tối này ăn sạch sành sanh rồi!

      Lam Thính Dung trầm lặng, Phong Nhã đồng tình, còn có ́ Ngôn trêu đùa, Phong Quang lựa chọn cúi người, rất là mệt lòng mà thở dài.

      Nữ hoàng là nàng đây trong mắt vài người, thật sự là quá có uy tín!

      ́ Ngôn đến bên người Phong Quang, vô thức đem nàng cách ly khỏi Lam Thính Dung và Hạ Phong Nhã, hắn rất là nghiêm túc thoáng trầm ngâm, dùng giọng điệu nói chuyện công hỏi: “Lam tướng quân, Lang Thao quốc hạ độc tại nguồn nước, chuyện giải dược đã có tiến triển chưa?”

      Phong Quang đau thương buồn bã một mình cũng khỏi xoay người nhìn Lam Thính Dung, chờ hắn trả lời, nàng tuy rằng văn dốt võ nát, lại có chí tiến thủ, nhưng nói thế nào cũng là một hoàng đế, quan tâm cái ngôi vị này có thể ngồi an ổn hay cũng là chuyện đương nhiên.

      Nàng đến đây tìm Lam Thính Dung vốn cũng ̣nh hỏi cái này, nhưng vừa vào đã thấy Lam Thính Dung và Hạ Phong Nhã tán gẫu quên hết trời đất, nàng chọc vào được câu nào, cũng hỏi ra được.
      Lam Kỳ Kỳ, thanh_thanh1, doccomuu29 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :