1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      câu đại thế nào Cẩm Nghi cũng trả giá cho coi. thanks nàng
      heavydizzy thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      xong, vui luôn, chọc giận a a về điều tra c dối, xong tránh đêm dài lắm mộng a đẩy nhanh tiến độ tấn công, vui quá xá
      heavydizzy thích bài này.

    3. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      LCN bịa ra lý do này làm TT xuất tâm lý " cưới vợ phải cưới liền tay"
      heavydizzy thích bài này.

    4. meomeoconmeo

      meomeoconmeo Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      23
      làm thế nào để đọc được ảnh hả bạn. mình k thấy ảnh lên để đọc.
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Các nàng đúng quá, cú mèo lên rồi đấy nhé.
      @meomeoconmeo mình vẫn xem được ảnh mà.

      Chương 38

      Tiêu Tiềm nghiến răng nghiến lợi, từng bước ép sát, "Ta ở kinh thành hai tháng, nàng định ra việc hôn nhân rồi?"

      Lâm Cẩm Nghi lui về phía sau từng bước, còn cứng cổ trả lời: "Vương gia lời này thú vị. Ngài ở kinh thành cùng với ta định thân hay có can hệ gì?"

      Tiêu Tiềm thiếu chút nữa cắn gẫy răng, nhìn thẳng Lâm Cẩm Nghi : "Được, tốt lắm. Nàng tốt nhất phải hối hận!"

      Lâm Cẩm Nghi quay đầu , tránh thoát tầm mắt , : "Ta, đương nhiên là ." Nàng có cái gì phải hối hận, việc hôn nhân này vốn là giả dối hư ảo.

      Tiêu Tiềm hung hăng 'Hừ' tiếng, xoay người sang chỗ khác để ý nàng.

      Lâm Cẩm Nghi cũng ngốc, đương nhiên phát giác trước mắt thực mất hứng. Nhưng có tư cách gì mất hứng? Chính mình và tại chút quan hệ.

      Trầm mặc hồi lâu, Tiêu Tiềm rốt cục bình phục tâm tình, rầu rĩ mở miệng hỏi : "Nàng định nhà ai?"

      Lâm Cẩm Nghi bịa nổi nữa, đành phải : "Là nương ta định ra, cụ thể nhà ai ta còn biết."

      Tiêu Tiềm sắc mặt thế này mới đẹp mắt hơn ít. Nếu chính là ý tứ trưởng bối, phải ý tứ của nàng, tình cũng khó làm. Ai biết lại nghe nàng : "Bất quá ánh mắt nương ta tốt lắm, gia đình bà chọn đương nhiên là rât tốt."

      Tiêu Tiềm lại 'Hừ' tiếng, chuyện.

      Lâm Cẩm Nghi ỷ vào đưa lưng về phía mình, lặng lẽ trợn trừng mắt. Tiêu Tiềm người này là càng ngày càng mạc danh kỳ diệu.

      Hai người hồi lâu, Tiêu Tiềm liền trầm mặc xoay người về phía đình.

      Lâm Cẩm Nghi tính toán, ước chừng cũng qua hai khắc, Lâm Phương Nghi và Vương Như Ngu hẳn là cũng được ít.

      Hai người trở về đình, Lâm Phương Nghi lập tức tiến lên hành lễ, lại kéo tay Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi thấy sắc mặt nàng ngượng ngùng vui mừng, liền biết nàng và Vương Như Ngu ở chung tệ.

      Vương Như Ngu cũng lên phía trước hành lễ với Tiêu Tiềm, Tiêu Tiềm đen mặt : "Canh giờ còn sớm, bổn vương có việc trong người, các ngươi cũng sớm trở về ."

      Lâm Cẩm Nghi và Lâm Phương Nghi sáng sớm ra cửa, trước mắt gần trưa.

      Ba người nhất tề hành lễ, "Cung tiễn vương gia."

      Tiêu Tiềm lại nhìn Lâm Cẩm Nghi cái, tức giận có chỗ phát, xoay người mang theo đám Vương Đồng bỏ .

      Lâm Phương Nghi có chút bất an giọng hỏi bên tai Lâm Cẩm Nghi: "Ngươi mới vừa rồi phải là chọc vương gia mất hứng ?"

      Tuy rằng Tiêu Tiềm luôn luôn lạnh mặt, nhưng trước đó cùng với uy áp mới vừa rồi hoàn toàn bất đồng.

      Lâm Cẩm Nghi giọng than thở: "Ai biết a, cái mặt đen giống như ai thiếu mấy vạn lượng bạc."

      Vương Như Ngu ở đây, hai người cũng tiện kề tai , xong hai câu cũng cần phải nhiều lời nữa.

      Lâm Cẩm Nghi cười hỏi : "Ta và tỷ tỷ còn chuẩn bị dạo phố, Vương công tử có cùng ?"

      Vương Như Ngu mặt đỏ ửng còn chưa rút, lúc này nghiêm túc thở dài : "Học sinh và gã sai vặt tách ra, trước mắt sợ là bọn họ còn vướng ở núi. Học sinh muốn tìm bọn họ, thể theo." Càng chủ yếu là, bây giờ quân áo nhăn nhúm, chật vật. Lén gặp Lâm Phương Nghi dĩ nhiên là đường đột, nếu lại mặc thân quần áo như vậy phố, tổn hại phong nhã.

      Lâm Cẩm Nghi cũng bắt buộc , cáo biệt xong cùng Lâm Phương Nghi xuống núi.

      Ngồi xe ngựa nhà mình rồi, Lâm Cẩm Nghi bảo xa phu đến đường cái.

      Lâm Phương Nghi nhân tiện : "Muội muội, ta sao, chúng ta ra lúc, trực tiếp hồi phủ ." Lúc trước Lâm Cẩm Nghi cũng thấy tâm tình nàng bị ảnh hưởng bởi Chu di nương, mới muốn bồi nàng chọn trang sức. Trước mắt nàng và Vương Như Ngu hồi lâu, tâm tình tốt lắm, đương nhiên cần phiền toái như vậy.

      Lâm Cẩm Nghi cười : "Tỷ tỷ sắp xuất giá, mua thêm vài món trang sức cũng là đúng, đây cũng phải ta tự chủ trương, là nương lúc trước phân phó. Bất quá tỷ tỷ có đạo lý, chúng ta ra lâu như vậy, nương và tổ mẫu hẳn cũng chờ hồi . Như vậy chúng ta về phủ trước, ta cho người Châu Ngọc các báo trước, quay về cho bọn họ đem trang sức mới vào phủ, để tỷ tỷ chậm rãi chọn lựa."

      Lâm Phương Nghi hé miệng cười, "Vậy phiền toái muội muội."

      *

      Trở lại Trung Dũng hầu phủ, Lâm Cẩm Nghi và Lâm Phương Nghi Thuận Hoà đường.

      Trong Thuận Hoà đường, Tô thị và Trung Dũng hầu phu nhân ngồi chỗ chuyện.

      Các nàng trở về, Trung Dũng hầu phu nhân cười gọi các nàng đến trước mặt.

      Tô thị hướng hơi liếc mắt cái về phía sau, thấy bóng Chu di nương, liền đoán được việc này sợ là thuận lợi. Bất quá Lâm Phương Nghi ở đây, nàng cũng tiện hỏi chuyện Chu di nương, đành mỉm cười : "Bên ngoài thời tiết tốt như vậy, tỷ muội các con chơi vui sao?"

      Đây hiển nhiên là hỏi Lâm Phương Nghi. Lâm Cẩm Nghi liền cười trêu nàng. Lâm Phương Nghi gật gật đầu, ngượng ngập : "Phương Nghi tạ mẫu thân an bày, hôm nay... hôm nay tốt lắm."

      Nàng như vậy, đương nhiên ý tứ là rất vừa lòng Vương Như Ngu.

      Tô thị và Trung Dũng hầu phu nhân đều trấn an cười cười. Cũng may Chu di nương tuy rằng bớt lo, Lâm Phương Nghi cũng vẫn tốt.

      Mấy người cùng nhau dùng xong cơm trưa, Trung Dũng hầu phu nhân lại vài lời cùng các nàng rồi ngủ trưa.

      Lâm Phương Nghi ra cửa chuyến cũng mỏi mệt, Tô thị cũng bảo nàng trở về nghỉ ngơi, chỉ để Lâm Cẩm Nghi lại chuyện.

      Mẹ con hai người cần này nọ, Tô thị trực tiếp hỏi nàng: "Chu di nương cùng các con trở về, bà ta lại làm ra trò thiêu thân gì?"

      Lâm Cẩm Nghi : "Con cùng tỷ tỷ đến dưới núi, dưới núi đông người, chỉ mướn được cái kiệu , con bảo tỷ tỷ trước mời Chu di nương. Lúc con lên núi rồi, thấy tỷ tỷ đỏ mắt từ trong viện ra, Chu di nương vẫn chướng mắt Vương công tử, muốn gặp..." Hỉ của Lâm Phương Nghi gần, nếu Chu di nương lúc này xảy ra chuyện, hẳn là nàng cũng tốt. Vì tiểu tỷ tỷ này, Lâm Cẩm Nghi vẫn mềm lòng, giấu giếm những lời Chu di nương .

      Tô thị khẽ cười tiếng, "Bà ta nghĩ ràng, ở lâu thêm trong am ni . Chờ lúc Phương tỷ nhi thành thân, đón về cũng muộn."

      xong, Tô thị bỗng nhiên lại hỏi: "Hôm nay, con ở núi... còn gặp người khác?"

      Lâm Cẩm Nghi nheo mắt, "Nương sao đột nhiên hỏi thế? Hôm nay núi khách hành hương rất đông..."

      Tô thị lại hỏi: "Nương chỉ hỏi con, có gặp những người đặc biệt khác hay ?"

      Bên người nhiều ánh mắt như vậy đều thấy Tiêu Tiềm, Lâm Cẩm Nghi cũng biết giấu giếm được, nhân tiện : "A Cẩm gặp được Trấn Nam vương."

      Tô thị mày liễu nhăn lại, "Sao lại gặp ?"

      Lâm Cẩm Nghi liền đem chuyện Tiêu Tiềm đưa Vương Như Ngu xuống núi thế nào, lại ở trong đình trải qua thế nào với Tô thị.

      Tô thị nghe xong, sắc mặt lạnh lùng : "Chỗ như vậy vẫn có thể xảo ngộ, nương cũng biết cái gì cho phải. Sau này con xuất môn phải cẩn thận chút."

      Lâm Cẩm Nghi đương nhiên đáp ứng.

      Mẹ con hai người chút, Lâm Cẩm Nghi cũng có chút mệt mỏi, trở về Cẩm Tú Uyển nghỉ ngơi.

      Tô thị ở lại Thuận Hoà đường, ngón tay gõ gõ lên bàn lúc có lúc . Đây là động tác nàng làm lúc suy nghĩ, bọn nha hoàn cũng dám quấy rầy.

      Tiêu Tiềm lần hai lần nhấc lên quan hệ với nữ nhi, nếu đều là trùng hợp, vậy khỏi cũng quá mức đúng dịp. Nhưng nếu cố ý...

      Tô thị mị mị ánh mắt, hầu phủ bọn họ ném nương, tuyệt đối giẫm lên vết xe đổ!

      ****

      Tống Diễn Hi xã giao xong với đám người Vương Lãng, rốt cục trở về nhà.

      Người gác cổng thân thiện tiến lên đón , trong miệng : "Tam thiếu gia trở lại, phu nhân đến hỏi rất nhiều lần, còn thỉnh ngài trở về liền qua gặp đâu."

      Tống Diễn Hi gật gật đầu, nhấc chân vào đại môn Gia Định hầu phủ, đến viện của nương .

      Gia Định hầu phu nhân chờ , thấy trở lại, mặt mày hớn hở hỏi : "Con có gặp được Lâm gia tiểu nương ?"

      Hôm trước, Gia Định hầu phu nhân gặp Trung Dũng hầu phu nhân. Tô thị vừa đúng ở đó, 'trong lúc vô tình' nhắc tới nàng vì thứ nữ Lâm Phương Nghi trong phủ an bày lần ra ngoài, ngày mười lăm tháng tám lên núi Lạc Thanh, cho nàng gặp mặt hôn phu tương lai. Đến lúc đó Lâm Cẩm Nghi cũng cùng. Còn 'tuy rằng ý tứ người lớn rất trọng yếu, nhưng lúc đó đứa cũng cần phải gặp trước, bằng nếu cứng rắn đem hai người tính tình bất hòa kéo đến chỗ, ngược lại hay.

      Gia Định hầu phu nhân cũng ngốc, lập tức nghe ra ý từ trong lời Tô thị, sau khi trở về tìm tiểu nhi tử chuyện, bảo ngày đó có thời gian núi Lạc Thanh xem mặt nàng dâu tương lai.

      Thấy nương đầy mặt ao ước, Tống Diễn Hi thở dài, : " gặp."

      Gia Định hầu phu nhân nóng nảy, vội hỏi: "Sao có thể gặp ? Lâm gia hai nương đường, đều là tiểu thư quan gia, ở bên ngoài thế nào cũng nhận ra được."

      Tống Diễn Hi lắc lắc đầu, : "Con vừa tới núi Lạc Thanh liền gặp bọn Vương Lãng. Bọn họ kéo con cùng, con tiện chối từ..."

      Gia Định hầu phu nhân nghe xong, đau lòng vỗ vỗ bả vai Tống Diễn Hi, "Ủy khuất con ta." Con trai của mình, mình biết, Diễn Hi nhà bà thanh phong lãng nguyệt, cùng hoàn khố Vương Lãng giả vờ đọc sách căn bản phải người cùng đường. Nhưng bất đắc dĩ Vương Lãng chính là con trai thị lang bộ Lại, con lớn nhất Tống Diễn Thanh đảm nhiệm chức vụ trong Lại bộ, Lại bộ thượng thư đúng là lãnh đạo trực tiếp của Tống Diễn Thanh. Tống Diễn Hi cũng có biện pháp, thể ứng phó đám người Vương Lãng.

      " gặp gặp , dù sao sau này vẫn còn cơ hội. Chính là vất vả con uổng công chuyến, mau trở về nghỉ ngơi ."

      Ra khỏi viện của Gia Định hầu phu, Tống Diễn Hi bất giác sờ sờ khăn gấm trong ngực kia.

      ... Uổng công chuyến sao? Cũng phải.

      Nhưng người lớn hai nhà muốn đem và Lâm nhị nương ghép thành đôi, cũng thể có ý tứ với người khác.

      Trở về viện mình, Tống Diễn Hi do dự phen, vẫn bảo gã sai vặt xử lý cái khăn.

      ****

      Tiêu Tiềm mang theo tức giận xuống núi Lạc Thanh.

      Lúc trước chuyện với Lâm Cẩm Nghi, những người khác đều cách xa vài bước, cho nên cũng biết hai bọn họ cụ thể gì.

      Vương Đồng thấy vương gia nhà mặt đen như than, nghĩ hơn phân nửa là Lâm nương lại sai cái gì, chọc vương gia nhà mất hứng.

      đến cũng kỳ quái, vương gia nhà nhiều năm qua sớm luyện thành bản vui giận ra mặt, trước mắt bị nương kia mấy câu kích ra tình. nương kia thực có chút 'Bản '. 'Bản ' này, lúc trước chỉ thấy người cố vương phi.

      Trở về Trấn Nam vương phủ, Tiêu Tiềm vào thư phòng, đám Vương Đồng thức thời yên lặng lui ra ngoài, canh giữ ở cửa.

      Tiêu Tiềm đen mặt uống hai chén trà, rốt cục mở miệng hô Vương Đồng.

      "Có thuộc hạ!" Vương Đồng nhanh lên tiếng.

      " tra chút, gần nhất đâyTrung Dũng hầu phủ lui tới nhiều với nhà ai."

      Vương Đồng đáp ứng, rất nhanh cho người điều tra.

      Lấy địa vị Trấn Nam vương phủ giờ này, mạng lưới tình báo phi thường hoàn thiện, điều tra Trung Dũng hầu phủ dễ dàng.

      bao lâu, Vương Đồng phục mệnh Tiêu Tiềm.

      Tiêu Tiềm nghe Vương Đồng thuật lại xong, khuôn mặt lạnh có thể kết thành băng. : "Ngươi , gần đây Trung Dũng hầu phủ lui tới, ngoài nhà Vương Hàn Lâm, còn có Gia Định hầu phủ ?"

      Vương Đồng : "Thuộc hạ sai người điều tra, quả như thế."

      Tiêu Tiềm trầm ngâm lát, : "Trung Dũng hầu có ân tiến dẫn với Gia Định hầu, hai nhà lui tới thường xuyên cũng là tình lý bên trong."

      Vương Đồng lại : "Hôm nay hai vị nương Trung Dũng hầu phủ lên núi Lạc Thanh, khéo là sáng sớm hôm nay, tiểu công tử Gia Định hầu phủ cũng ra khỏi thành. Còn... còn còn gặp gỡ Lâm nhị nương."

      Tiêu Tiềm sắc mặt trầm xuống, "Bọn họ gặp gỡ ? gì? Làm gì?"

      Vương Đồng bị liên tiếp hỏi cái trán đổ mồ hôi, thành : "Lúc đó người vương phủ chúng ta chỉ ở dưới chân núi canh giữ, vẫn chưa đặc biệt lưu ý. Chỉ biết là Tống tiểu công tử cùng đám người ngâm thơ làm đối, Lâm nhị nương ở bên nghe xong, lúc gần còn bảo nha hoàn qua tặng cái khăn."

      Nữ tử đem khăn đưa cho ngoại nam, ý tứ bên trong là quá ràng! Tiêu Tiềm tức giận tùy tiện ném chén trà trong tay.

      Chén trà bị ném đến trước mặt, Vương Đồng chưa kịp lui ra phía sau, áo bào đều bị dính nước trà, trong miệng lại phải khuyên nhủ: "Vương gia bớt giận!"

      Tiêu Tiềm sao có thể bớt giận, tức phụ của ở sau lưng thông đồng nam nhân khác !

      "Người tới! Thay quần áo chuẩn bị ngựa, bổn vương muốn vào cung."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :