1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nương tử mau tới bảo vệ ta - Ngọc Tịnh Cam Lộ update C112

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 38
      Đòi nợ? Nợ gì mà đòi? Nàng thiếu nợ hồi nào?

      Nhưng đợi Tô Nhược Tuyết làm bị hút vào cái nhìn chằm chằm của Lý Dụ, đầu nàng mảnh trống , trong mắt trừ ra còn chứa gì khác nữa...

      Lúc này đây, nụ hôn của vô cùng mãnh liệt, giống như vũ bảo, chà đạp thỏa thích, giày vò nụ hồng mai chỉ thuộc về . Tô Nhược Tuyết chịu nổi, nàng liên tục lùi về phía sau, đến khi phục hồi tinh thần nàng phát mình nằm ngửa giường, mà đôi mắt trước mặt --- Như lang như hổ.

      ‘Tuyết Nhi, gả cho ta ....’

      Khi ra mấy lời này lần nữa, trong lòng Lý Dụ rất hồi hộp, sợ hãi nhìn thấy đôi mắt từ chối lạnh như băng, Lý Dụ cúi đầu vùi vào chiếc cổ thon dài của nàng, cái lại cái liên tục mút hôn, tựa như chỉ có lúc này nàng mới từ chối , mới những lời đâm vào trái tim .

      Nụ hôn của , cộng thêm hơi thở của ập đến trước mặt, cả người Tô Nhược Tuyết nóng ran, nàng rảnh để suy nghĩ, cảm giác lạ lẫm phát sinh từ sâu trong đáy lòng, rồi từ từ khuếch tán.
      biết sờ đụng nơi nào, đột nhiên Tô Nhược Tuyết cảm giác được luồng sóng nhiệt xâm chiếm tâm hồn mình, hàm răng cắn chặt kiềm chế nổi nữa, tiếng than tràn ra, thanh kia, giữa lúc mông lung khiến nàng tai hồng tim nhảy loạn.
      Cảm giác như thế quá mức lạ lẫm, mình như vậy cũng quá mức lạ lẫm, biết nên, biết phải đẩy ra, nhưng biết làm sao, từ trước đến nay sức nàng vốn rất lớn, có điều thời điểm này nàng cách dùng được...
      Vừa hôn xong, hơi thở tản ra.
      Thế nhưng tia lý trí còn sót lại vẫn còn giãy giụa, gương mặt nhắn của Tô Nhược Tuyết đỏ bừng, há miệng thở gấp, sau lát nàng hơi bình tĩnh lại mới cứng rắn lên tiếng: ‘ thể lấy ư?’
      Lý Dụ hiểu, nhìn nàng lời.
      Tô Nhược Tuyết kiềm lòng được cắn cắn môi, ‘Hoặc phải ta cưới đúng ?’
      Đau khổ ở kiếp trước, mỗi lần nhớ tới Tô Nhược Tuyết đều khắc sâu vào lòng, có thể làm lại lần nữa, quả ông trời thiên vị nàng, nàng rất may mắn, cũng rất biết ơn. Trong kiếp này , nàng hoàn toàn muốn dính dáng đến tình , nàng nguyện bảo vệ người nhà sống an ổn cả đời. Là , bất ngờ xuất , khiến nàng muốn tránh cũng được, mà cũng thể tránh.
      luôn miệng cầu hôn nàng, song nếu giả sử nàng đồng ý, vậy kiếp này chỉ được có mình nàng!
      Bỗng nhiên Lý Dụ nở nụ cười, giống như hoa đào tháng ba nở rộ, sáng rực, trong sáng, tự nhiên, ra nàng lo lắng chuyện này.
      ‘Tuyết Nhi, nàng biết ? Phụ thân ta vì sai lầm của năm đó mà cho đến bây giờ ông vẫn thể bước vào tiểu viện của mẫu thân, mẫu thân trông giữ tiểu viện quạnh quẽ, ông lại trông giữ bà, hai người cứ như thế mười sáu năm, cho nên họ đều là người đáng thương, mà nàng xem, ta có giống người ngốc như vậy ?’
      rồi, Lý Dụ dịu dàng kéo bàn tay trắng như ngọc của Tô Nhược Tuyết đặt lên môi nhàng hôn, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn nàng, đáy mắt toàn là nhu tình và bình thản.
      tùy tiện kể bí mật của phụ mẫu cho nàng nghe, Tô Nhược Tuyết cảm nhận được chân tình và tin tưởng ở trong ấy, hai gò má vốn khôi phục lại bắt đầu hơi phiếm hồng.
      Lý Dụ nhìn thấy nàng như thế, trong lòng chịu được, tuy ngoài mặt Tô nhị tiểu thư lạnh như băng, nhưng ra bên trong nàng rất mền mại, mà rất may mắn, bị vẻ lạnh lùng của nàng hấp dẫn, bị mềm mại của nàng an ủi, ngày càng lún sâu, cách nào tự kiềm chế.
      Cuối cùng chống cự nổi kích động từ sâu trong lòng, Lý Dụ hôn trộm lên hai gò má hồng hào của Tô Nhược Tuyết, sau đó trán đối trán với nàng, vừa mở miệng hơi thở giao hòa.
      ‘Hơn nữa, quan trọng nhất là, trái tim của ta rất , chỉ có thể chứa người là may lắm rồi, nhiều hơn ta chứa nổi mà còn làm bẩn mắt ta, nhắc tới là ngán.’
      Tô Nhược Tuyết biết bây giờ trong lòng mình có cảm giác gì nữa, đầu óc nàng gần như trống rỗng, các loại cảm xúc đều tập trung về chỗ, lâu sau nàng mới tìm được giọng của mình về.
      thế , sau này nơi này chỉ được thuộc về mình ta.’
      Tay nàng chỉ vào tim , hai gò má ửng hồng, đôi mắt đầy kiên quyết.
      Lý Dụ cười ha ha, ‘Được được được, nàng cứ việc giữ !’
      khắc sau, trong lúc Triệu Vô Minh đường theo thiếu gia nhà mình hồi phủ, thấy nét mặt và ánh mắt tràn đầy vui mừng y biết lần này thành công rồi, y cũng e dè nữa mà cười hì hì chúc mừng.
      Lý Dụ vô cùng hưởng thụ, miệng sắp kéo đến chân trời luôn rồi, ‘Cứ đợi uống rượu mừng .’
      Thế nhưng đợi Lý Dụ hớn hở quá lâu, mấy ngày sau bỗng phát mình tính sai --- Nàng cho phép đến tìm nàng như mọi lần nữa!
      Lý Dụ biết thanh danh nữ tử hết sức quan trọng, nàng là nương muốn thương cả đời, làm sao có thể để nàng chịu ấm ức? Thế nên là rất nhanh nhẹn đồng ý, có điều đến mấy ngày sao có chút chịu nổi, tại hận thể lấy nàng về nhà ngay lập tức, ngày ngày gặp mặt, sao có thể cho gặp là gặp được chứ?
      Nhưng đại trượng phụ lời ra bốn ngựa đuổi kịp, đối với người khác có thể lấp liếm cho qua nhưng hứa với nàng rồi thể làm, nghĩ đến là phát rầu.
      Vì thế dưới bồn chồn lo lắng của Lý Dụ thời gian cứ trôi qua từng ngày. Hôm nay là mùng sáu tháng ba, Tô tam tiểu thư Tô Nhược Nhị xuất giá, mười dặm đường trải thảm đỏ hết sức trang trọng náo nhiệt, nhưng trong mắt người khác phải náo nhiệt như thế.
      Chiêu Nghi đại trưởng công chúa là của Phụ chính vương gia, đương nhiên Vĩnh Định Hầu phủ phải đến Phụ chính vương phủ uống rượu mừng.
      Muội muội nàng sau này trở thành người thân của , phần lớn Hoàng thất rất quan tâm đến vấn đề này, nên trước khi xuất phát, Lý Dụ ăn vạ ở An Hi Cư muốn Tổ mẫu nhà mình cho Phụ chính vương phi mới nhậm chức chỗ dựa.
      Lý Lão Hầu gia ngồi bên cạnh, thấy dáng vẻ của ông nhìn nổi, ‘Con gấp cái gì vậy? Tiểu nương Tô gia người ta thân cũng chẳng quen với mình, sao Tổ mẫu con có thể giúp người ta được?’
      Lý Lão Hầu gia trừng mắt, ông rất ấm ức vì người ta thành thân, còn tôn tử nhà mình chưa làm ra trò trống gì cả, mất mặt chết được!
      Nếu là trước kia, sau khi nghe xong Lý Dụ nhất định cảm thấy trong lòng mình có mùi vị gì, song nay khác xưa, Tô Nhị tiểu thư của đồng ý, sợ lấy được thê tử! Chậm chậm, tô nhị tiểu thư của đáng cho phải chờ đợi!
      Khóe môi cong lên, Lý Dụ cười như mèo trộm chuông, ‘Tổ phụ, đó là muội muội ruột thịt của cháu dâu hai người, người xem có liên quan ?’
      Lý Lão Hầu gia hừ tiếng, ‘Vậy phải xem tiểu nương người ta có nguyện ý hay , con cứ chần chờ như vậy, chờ lúc ngươi lấy cháu dâu về cho lão tử, nương thành phụ nhân rồi!’
      Ông còn muốn , chỉ có tiểu tử A Hạo là có phong cách của ông năm đó, nam tử hán đại trượng phu, nhìn trúng thê tử rồi dù có hãm hại lừa gạt, cưỡng đoạt từ thủ đoạn cũng phải lấy về nhà, dù sau khi trở thành thê tử của mình rồi, thê tử mình mình thương, mình tiếc, thời gian lâu dài, trái tim đều làm từ thịt, ông tin nương người ta có thể cứng rắn động lòng, nhanh tay là thể thành công!
      Nhị tiểu tử nhà ông bình thường tâm địa gian xảo, nhưng ngờ hề có năng khiếu phương diện này!
      Ông cụ nhà mình tính tình nóng nảy, tuy ngoài miệng mắng nhưng trong lòng ông vẫn rất quan tâm, từ Lý Dụ nghe riết thành quen, lúc này bày ra vẻ thần bí lên tiếng nữa mà chỉ cúi đầu cười khúc khích ngừng.
      Last edited by a moderator: 26/5/18

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 38 tt

      Lý Lão Hầu gia thấy như vậy càng điên tiết, có thể ông nhìn ra, nhưng làm sao Chiêu Nghi đại trưởng công chúa nhìn ra mặt mày hí hửng của Lý Dụ, khóe môi cong lên bà chậm rãi lên tiếng, ‘ vậy , A Dụ định khi nào đến Tô gia cầu thân?’

      Nhắc đến chuyện này, gương mặt vốn tươi cười của Lý Dụ xìu xuống, biết tổ mẫu hài lòng bắt nạt ông cụ nên báo thù....

      Tuy Tô nhị tiểu thư đồng ý, nhưng nàng cũng nàng muốn cầu hôn sớm...

      Ba tỷ muội Tô gia liên tiếp xuất giá, trong lòng Tô phụ chắc chắn dễ chịu, mặc dù chuyện này thể đồng cảm song có thể hiểu được. Có điều hiểu được hiểu được, nhưng có ai thương hại cho tâm tình lòng muốn thành thân của ?

      Giờ khắc này, chỉ có Chiêu Nghi đại trưởng công chúa mà ngay cả Lý Lão Hầu gia cũng chờ mong nhìn Lý Dụ, Lý Dụ muốn Tô Nhược Tuyết để lại ấn tượng xấu trong lòng tổ phụ tổ mẫu, nên đành giả vờ trêu chọc, ‘Tổ mẫu, mới hơn nữa năm mà Tô gia gả hai nhi nữ liên tục...’

      Lý Lão Hầu gia phải người hiểu lý lẽ, nằm mơ ông cũng ao ước có tiểu tôn nữ nũng nịu, trong nhà ông hi vọng tôn tử lấy cháu dâu nũng nịu về, ông rất thương tôn nữ! Giả sử nhà ông có tôn nữ, tên tiểu tử thối nào dám đến cầu thân, ông nhất định vác đao dạy dỗ phen, chứ đừng nhắc đến chuyện gả .

      Lúc này, Lý Dụ vừa xong, mặc dù trong lòng ông có chút sốt ruột và đáng tiếc nhưng vẫn gì, chẳng qua là càng nhìn Nhị tiểu tử vô dụng nhà mình ông càng chướng mắt.

      ‘Mau cút cho lão tử, mắt thấy tâm phiền!’

      Lý Dụ tiếp tục cười ngây ngô nhìn sang Chiêu Nghi đại trưởng công chúa, vừa cười vừa lui ra, ‘Vậy chuyện này xin phiền Tổ mẫu ạ!’

      Phụ chính vương gia Mẫn Hoành Duệ, hai mươi hai tuổi, vốn y phải thành gia từ lâu, nhưng mấy năm trước sức khỏe tiên hoàng tốt, sau đó y còn phải trợ giúp tân hoàng đăng cơ, xử lý chính triều đình, hôn cứ trì hoãn đến bây giờ. Lần này thành thân là do Đương Kim thái hậu tự mình ban ý chỉ tứ hôn, nhưng Tô gia là thương hộ, theo lý mà có cách nào lọt vào mắt Hoàng gia, song chính là kinh người như thế, thế là dung mạo của Tô tam tiểu thư, chỉ ngoài phố lớn ngõ mà ngay cả hoàng thất cũng rất hiếu kỳ.

      nữ nhi thương hộ thấp kém lại khiến Phụ chính vương gia nổi danh thanh tâm quả dục động lòng, bất luận mọi người có tâm tư gì khi họ vừa mới bái đường xong, trong chính phòng cũng chứa đầy người.

      Mọi người tốp năm tốp ba gọng trò chuyện với nhau, nội dung trò chuyện thể nghi ngờ là tò mò về vị Phụ chính vương phi mới này, phần lớn là xem thường và khinh thường. Chiêu Nghi đại trưởng công chúa là tổ mẫu của đương kim thánh thượng, từ tiên hoàng cho tới Hạ Cảnh Đế đều rất tôn trọng, nơi đây người muốn nịnh nọt bà cũng ít.

      Trong này, có mệnh phụ tam phẩm, trước đó vài ngày bà ta nghe ngóng được, bởi vì hôn ngày hôm nay mà Phụ chính vương gia buộc Lý lão hầu gia và kim tôn Bùi phủ cắt đứt quan hệ kết nghĩa, thế nhân đều biết, Lý Lão Hầu gia thương Bùi Hạo như tôn tử ruột, mặc dù phụ chính vương phi là tỷ muội ruột với cháu dâu Bùi phủ, nhưng mọi người cũng lường trước được chuyện Chiêu Nghi đại trưởng công chúa vì trượng phu mà giận lây sang phụ chính vương phi, ai cũng thầm nghĩ Phụ chính vương phủ ỷ thế hiếp người quá đáng.

      Chiêu Nghi đại trưởng công chúa vốn là công chúa được thương nhất năm đó, cao quý cần phải , trước đây mấy năm bà còn có thể cười mỉa mai đám người như gà chọi kia, nhưng thời gian sau này dù đắc ý hay tức giận ngoài mặt bà vẫn tươi cười nhàng.

      nay, ngồi chung với mấy người này, bà cũng lười chào hỏi, mắt phượng bà nheo lại lườm qua, ‘Ta gặp Nhị nha đầu kia rồi, rất xứng đôi với A Duệ, ta thất rất thích.’

      Lạnh nhạt câu lại khiến căn phòng náo nhiệt bỗng yên tĩnh lại, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng ngờ vị tổ tông sống này đột nhiên đỡ cho tân nương tử, nhất là phu nhân vừa mới lên tiếng sắc mặt giống như gan heo, khăn tay trong tay gần như bị vò nát, nếu phải lý trí vẫn còn tồn tại tìm cái lỗ chui xuống rồi.

      Chiêu Nghi đại trưởng công chúa làm như có chuyện gì bưng chén trà lên nhàng nhấp ngụm, hoàn toàn để ý những phản ứng xung quanh vào mắt.

      Hoảng hốt trận, tuy mọi người vẫn lắm, nhưng cũng biết được ý tứ của vị này, tiếp theo mọi người cười cười nhắc đến chuyện kia nữa.

      Hoàng hôn buông xuống, Tô gia giăng đèn kết hoa, khí vẫn vui mừng như cũ, trong phòng, Tô phụ và Tô Nhược U, Tô Nhược Tuyết ngồi dùng bữa với nhau, sau khi ăn cơm xong ngồi uống trà trò chuyện.

      Trong nhà đột nhiên thiếu người, mặc dù ba người trò chuyện ngừng, song trong lòng đều thấy mất mát, nhất là Tô phụ, lòng ông đơn biết bao nhiêu.

      Nhưng ông càng hi vọng nữ nhi được hạnh phúc.

      Nữ nhi thông minh, đành lòng để Tô Nhược U và Tô Nhược Tuyết lo lắng, Tô phụ thẳng thắn, ‘Hai con cứ yên tâm, tuy cha có chút quen nhưng cũng khó vượt qua lắm, các con từng bước từng bước được hạnh phúc, sau này khi gặp lại nương các con cha cũng thẹn với bà ấy, nếu bà ấy tha cho ta.’

      Dường như nhìn thấy hình ảnh thê tử trừng mắt nhìn mình, Tô phụ cười ha ha ngừng, trong đôi mắt hoa đào tràn đầy hoài niệm và lưu luyến.

      Tô mẫu qua đời mười lăm năm rồi, trong những năm ấy ít người muốn phụ thân tái giá, ba tỷ muội Tô gia từ chưa từng gặp mẫu thân mình, ấn tượng duy nhất về bà là bà tiếc tính mạng sinh ra tỷ muội các nàng, các nàng biết ơn mẫu thân, song đối với chuyện phụ thân đơn nhiều năm như thế, mỗi ngày các nàng đều thấy, cho nên mỗi khi có ai đề cập chuyện tái gí với các nàng, tuy các nàng gì nhưng phản đối.

      Có điều, phụ thân liên tục từ chối, dần dà mọi người cũng biết tâm tư của ông nên quấy rầy ông nữa.

      Ba tỷ muội Tô gia sợ nhất là sau khi các nàng gả Tô phụ đơn mình trong căn nhà trống trãi này, thế nên ngay từ đầu, Tô Nhược Tuyết mới có suy nghĩ đó.

      Có điều, phụ thân hi vọng các nàng hạnh phúc...

      Nhất thời khóe mắt Tô Nhược Tuyết và Tô Nhược U hơi ẩm ướt, trong lòng mùi vị gì.

      Tô phụ cười lau nước mắt cho các nàng trêu đùa: ‘Nếu sợ cha đơn nhanh sinh mấy cục cưng, cha nuôi giúp các con...’

      Tuy Tô phụ liên tục chọc cười nhưng lúc trở về tinh thần Tô Nhược Tuyết vẫn có chút sa sút.

      Bỗng nhiên nàng rất tự trách, ràng quyết định cả đời ở cạnh phụ thân, thế mà mới đó nàng thay đổi...

      Vừa vào phòng, nàng bỗng nghe giọng vui mừng vang lên, ‘Rốt cuộc nàng về rồi!’

      Sau đó nàng nhìn thấy nam tử mặc cẩm bào trắng đứng dưới ánh nến, nàng tới.

      Nhìn khóe môi tươi cười và ánh mắt vui vẻ của , nhất thời mắt Tô Nhược Tuyết lại đỏ lên, người này... Nếu phải tại cứ quấn quýt nàng, đuổi thế nào cũng , sao nàng có thể bỏ phụ thân lại mình chứ!

      Lý Dụ thấy nàng như vậy, lòng loạn cào cào, khóe môi tươi cười cứng đờ nhanh tới, đáy mắt u thâm trầm, ‘Xảy ra chuyện gì? Ai ức hiếp nàng?’

      Nghe , Tô Nhược Tuyết càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng tự trách, thấy đến gần, Tô Nhược Tuyết vung quyền đánh tới.
      Last edited by a moderator: 27/5/18

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Tội Dụ ca gì đâu. Mấy người kia cưới được vợ đâu có bị ăn đòn. Thanks nàng
      Tồn Tồn thích bài này.

    4. Alicia Tran

      Alicia Tran Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      36
      Con đường có được vợ của Lý Dụ là vất vả nhất trong ba chàng rể nhà họ Tô. Thương ghê gớm.
      Tồn Tồn thích bài này.

    5. Heoiues

      Heoiues Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      56
      Chị đánh xong ăn vạ là lại hòa thôi ấy mà, nhiều khi còn dụ ngọt được chị nữa ấy :yoyo60:
      Tồn Tồn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :