1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thanh Ngọc 1502

      Thanh Ngọc 1502 Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      34
      Thịt thịt thịt. Chuyện quan trọng 3 lần. Quá . (ノ*>∀<)ノ♡
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ bảy
      Tác giả: Miêu Mao Nho
      Edit: Còn ai trồng khoai đất này
      Chương 266

      Lam Thính Dung chỉ gặp mặt Phong Quang một lần vào năm năm trước, lúc đó Phong Quang vẫn chỉ là một tiểu nương, cho nên hắn cùng Phong Quang cũng chưa quen mặt, bất quá ́ Ngôn thì hắn đã gặp qua vài lần.

      Hắn nói: “Bệ hạ và vương gia lặn lội đường xa, mạt tướng đã sai người chuẩn bị doanh trướng cho bệ hạ và vương gia nghỉ ngơi, thái y và lương thảo cứ để mạt tướng an bài là được.”

      “Vậy , chúng ta trước hết nghỉ ngơi đã.” Phong Quang khoanh tay thuận miệng nói, lại chỉ hai binh lính phía sau Lam Thính Dung, “Nhưng mà, trẫm muốn hai bọn họ đến hầu hạ.”

      Hai binh lính đó cúi đầu ngơ ngác.

      Nữ hoàng vừa tới đã nói muốn hai nam nhân hầu hạ trước mặt vị hôn phu, này đúng là… sốt ruột khó nén.

      Mọi người thầm nói thầm vài tiếng, cũng dám nói ra lời gì.

      Lam Thính Dung nói, “Bệ hạ, hai vị này là trợi thủ của mạt tướng chiến trường.”

      “Trợ thủ? Ngươi tùy tiện tìm hai người là được rồi, nghe rõ chưa, ngươi và ngươi, theo trẫm qua đây.” Phong Quang giơ tay chỉ chỉ, theo một vị phó tướng khác vào lều trại.

      Sắc mặt Lam Thính Dung khẩn trương, trong hai binh sĩ đó có một người thân thể nhỏ gầy, đưa cho hắn một cái ánh mắt yên tâm.

      Kha Hoài nhìn bóng dáng nữ hoàng, vô thức chuyển động cây tiêu dài trong tay.

      ́ Ngôn giống như là vô tình, mỉm cười nói: “Kha công tử cảm thấy yên tâm sao?”

      “Vương gia nói cái gì?” Mắt Kha Hoài lộ vẻ mê mang, “Xin thứ cho tại hạ hiểu.”

      “Nếu ngươi muốn rời , ta có thể cho ngươi một chút bạc, cũng có thể cam đoan Kha gia sẽ tìm ngươi gây phiền toái gì, nếu như ngươi muốn làm bạn bên cạnh quân vương…” ́ Ngôn nhếch môi, như đứng trong gió xuân ấm áp, “Kha công tử, tin rằng ngươi cũng thấy được, hứng thú đối với ngươi của bệ hạ, sẽ dài lâu.”

      Nói xong, ́ Ngôn cũng nhìn biểu tình Kha Hoài biến đổi như thế nào, hắn vào lều trại của Phong Quang.

      Kha Hoài đứng tại chỗ, xiết chặt trường tiêu ở trong tay, đứng bất động thật lâu.

      Trong lều trại, Phong Quang ngồi ghế, một tay để bàn chống cằm, nhìn thấy ́ Ngôn đã vào, nàng cười một chút, “Vương thúc, ta vì ngươi tìm được Phong Nhã rồi, ngươi phải cảm tạ ta thế nào đây hả?”

      Thì ra binh lính gương mặt xinh đẹp đứng trước bàn đây đúng là Hạ Phong Nhã đã rời cung nhiều ngày, mà nam tử ngọc thụ lâm phong bên cạnh nàng tất nhiên chính là Mộ Lương.

      ́ Ngôn đã có thói quen với việc Phong Quang hay đem hắn và Hạ Phong Nhã gộp lại chung 1 chỗ, hắn cũng để ý đến ánh mắt trêu tức của Phong Quang, hỏi: “Công chúa sao lại ở quân doanh.”

      Hạ Phong Nhã nhìn Mộ Lương, “Ta cùng Mộ Lương sau khi đến Đông Dương thành, giải quyết xong mọi chuyện rồi lại nghe thấy chiến sự biên quan khẩn cấp, liền nghĩ đến giúp đỡ hỗ trợ…”

      Phong Quang chậc 1 tiếng, “Ngươi có thể hỗ trợ cái gì? Đơn giản là muốn hồi cung thôi.”

      “Hoàng tỷ, tỷ phải tin tưởng muội có một lòng vì nước vì dân! tin tỷ hỏi Mộ Lương !” Hạ Phong Nhã giật nhẹ góc áo Mộ Lương, “Ngươi nói , có phải sự thật ?”

      Mộ Lương tìm lại được thần trí, ngơ ngác hỏi: “Ngươi phải bảo chúng ta đến hầu hạ ngươi?”

      “Thế nào? phải ngươi chê ta lỗ mãng sao? Còn muốn hầu hạ ta?” Phong Quang mặt ngọc có ý cười như gió gợn mặt nước.

      “Nói bậy!” Mộ Lương tìm lại được biểu tình của mình, thở hổn hển nói: “Nhiều ngày thấy, vốn tưởng ngươi có chút tiến bộ, ngờ vẫn lỗ mãng như vậy!”

      ́ Ngôn cười khẽ một tiếng, “Vị công tử này, bản vương tưởng, ngươi hẳn là biết mình nói chuyện với Đông Vân quốc bệ hạ."

      ́ Ngôn cười nho nhã vô hại, Hạ Phong Nhã lại run sợ trong lòng, nàng vội nói: “Vương thúc đừng lấy làm phiền lòng, Mộ Lương xuất thân giang hồ, hiểu lễ tiết cung ̀nh, hắn chỉ là vô tình mạo phạm hoàng tỷ!”

      Chương 267

      Phong Quang giơ tay ngắm móng tay của mình, rất đứng đắn nói: “Ta đây là hoàng đế còn chưa nói gì, Phong Nhã muội gấp gì mà gấp?”

      Ôi, ngốc hoàng tỷ của ta, đó là vì tỷ biết vương thúc là người đáng sợ tới mức nào thôi!

      Hạ Phong Nhã nghẹn, mặt đổi thành màu gan heo, thật cẩn thận nhìn ́ Ngôn, lại lấy khuỷu tay đụng đụng Mộ Lương bên cạnh, ý bảo hắn nói chuyện đàng hoàng vào.

      Mộ Lương đối với ́ Ngôn cũng phục, nhưng mà dưới ánh mắt của Hạ Phong Nhã, hắn lại thể phớt lờ ý tốt của người ta, vì thế hừ vài tiếng, cũng nói gì.

      ́ Ngôn cười như cười, “Xem ra lúc thần có mặt, bệ hạ cùng vị Mộ công tử này cảm tình thật thâm hậu.”

      “Vậy, vương thúc góp lời để cho ta đem hắn thu vào hậu cung sao?”

      Thu vào hậu cung!?

      Mộ Lương biến sắc, “Ta thèm tiến vào hậu cung!”

      "Đúng đúng” Hạ Phong Nhã gật đầu theo.

      Giấc mộng của Mộ Lương chính là làm đại hiệp khách trừ bạo an dân, một khi vào cung ̀nh thì sẽ như con chim bị trói cánh lại.

      Phong Quang thảnh thơi cười nói: “Ta lại dự tính đem ngươi nạp làm hoàng phu, ngươi kích động cái gì? Thế gian này mỹ nam nhiều như vậy, có ngươi cũng chẳng sao.”

      Mộ Lương ngẩn ra, thấy mình giống như con khỉ làm trò cười.

      Hạ Phong Nhã thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Cái đó… Hoàng tỷ, nếu có chuyện gì, muội ra ngoài trước.”

      “Đợi đã.” Phong Quang như đột nhiên nhớ tới một chuyện, nàng có ý tứ khác mà nói: “Ta mang về một người nam nhân tên là Kha Hoài, có thời gian thì ngươi giúp ta chiếu ́ hắn, tìm hắn nói chuyện phiếm hay gì thì thể tốt hơn.”

      “À… muội đã biết.” Tuy rằng rõ là vì sao, nhưng Hạ Phong Nhã vẫn nhận lời Phong Quang, nàng cũng vội vã kéo Mộ Lương ra khỏi lều trại.

      Lúc này, trong lều chỉ còn Phong Quang và ́ Ngôn.

      “Thần tưởng, bệ hạ đã quên mất Kha công tử.” Dù sao đã qua nhiều ngày nàng đều tìm Kha Hoài nói một câu nao, giống như đã chán hắn.

      Phong Quang lắc đầu, “Là vì vương thúc chiếu ́ hắn rất tốt, cần ta phải quan tâm hắn nữa.”

      “Bệ hạ lời vừa rồi, là có ý gì?”

      “Ta vừa rồi nói nhiều lời như vậy, vương thúc là nói câu nào?” Nàng kéo ̉ áo ra một ít, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, lại cầm lấy quạt phẩy phẩy, thời tiết có chút nóng, mà nàng vẫn luôn rất sợ nóng.

      Mắt sắc ́ Ngôn dần dần sâu thẳm, “Bệ hạ dự tính tác hợp công chúa và Kha công tử.”

      “Người ta là có nhân duyên trời ̣nh.” Phong Quang ném một ánh mắt xinh đẹp qua, Hạ Phong Nhã thế nhưng có năm vị trượng phu đó, bằng nàng đem theo Kha Hoài rời khỏi Kha phủ làm gì? “Thế nào, vương thúc ghen tị?”

      ́ Ngôn lại cười, “Thần vì sao phải ghen?”

      “Bởi vì Phong Nhã có tân sủng, mà ta lại hiểu Phong Nhã rất rõ, nếu nàng mở miệng muốn người nào, ta nhất ̣nh sẽ cho.” Nàng phe phẩy cây quạt trong tay, ống tay áo trượt xuống tới khuỷu tay nàng, một đoạn cánh tay trắng như ngó sen, theo động tác của nàng mà lúc ẩn lúc hiện, màu sắc trắng nõn đó cũng như chỗ xương quai xanh của nàng, trắng động lòng người.

      Nhưng khi động tình rồi, lại sẽ hơi hơi chuyển sang màu hồng khiến người ta miệng lưỡi khô khốc.

      ́ Ngôn đến trước mặt nàng, im ắng nhìn nàng một hồi lâu, trực tiếp nhìn cho người ta sợ hãi.

      Phong Quang ngưng đung đưa cây quạt một chút, “Vương thúc, ngươi sao vậy?”

      Hắn cong môi, “Bệ hạ.”

      “Hử?”

      “Người nếu như muốn, cần làm mấy trò đùa giỡn này.”

      “Cái gì… này!” Nàng kinh sợ la lên, bởi vì nàng bị hắn ôm lên, “Ngươi làm gì?”

      “Làm người.” Giọng ́ Ngôn ấm áp trả lời lại.

      Phong Quang ngây người, thể tin được là hai chữ này từ trong miệng hắn nói ra.

      Hắn ôm nàng đến giường, “Thần chẳng qua là đáp lại sự quyến rũ của bệ hạ đối với thần.”

      Phong Quang đỏ mặt ho nhẹ một tiếng.

      Thật là, nàng da mặt mỏng, hắn còn nói trắng ra như vậy.

      Nàng da mặt mỏng?

      Có quỷ nó tin.
      Last edited: 13/10/17
      Lamdunghg21, Bánh Bao, doccomuu30 others thích bài này.

    3. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      chờ cái độ biến thái của a này nÀy

    4. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      Thiệt tội editor a, ta đọc thôi mà PQ, PN loạn cả lên rồi, editor chắc cũng cực lắm!:yoyo55:
      thuytNhi Huỳnh thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 268
      Edit: Nhi Huỳnh

      Sau khi tuyên dâm ban ngày, trong lều trại vẫn còn hơi thở lưu lại, Phong Quang nằm ngửa ở giường, ôm chân trước ngực, theo lời nàng nói thì như vậy có thể trợ giúp việc mang thai.

      ́ Ngôn xoa bóp thắt lưng nàng, giúp nàng giảm bớt đau nhứt, thuận miệng hỏi: “Bệ hạ muốn có con đến vậy sao?”

      “Ngươi hiểu, ta phải có con.” Phong Quang nghiêng đầu nhìn hắn, ̉ trắng nõn còn có dấu hôn, vừa nãy thật sự quá mức kịch liệt, nàng bị ép buộc nhẹ, người cũng lưu lại dấu vết của hắn rất nhiều.

      Ánh mắt ́ Ngôn thâm thúy, hắn thuận tay ôm nàng vào ngực, ngực trần có lực kề dán lên cái lưng bóng loáng của nàng, tay để lưng nàng cũng chậm rãi chuyển dời chỗ khác, “Bệ hạ còn trẻ, cần phải gấp gáp sinh hạ con nối dòng.”

      “Cho nên mới nói là ngươi hiểu.” Chỉ có sinh con sớm một chút, nàng mới có thể thoát khỏi vị trí Hoàng đế này sớm hơn, so với làm vua một nước, nàng vẫn thích dạo chung quanh, nhìn ngắm phong cảnh, thưởng thức mỹ nhân.

      “Bệ hạ nói, thần làm sao mà hiểu được đây?” Tay ́ Ngôn lại lần nữa bao phủ lên bầu ngực mềm mại của nàng, hắn thỏa mãn phát ra tiếng than thở.

      Hắn hình như đặc biệt chung tình với hai tiểu bạch thỏ của nàng, Phong Quang đè lại tay hắn, “Vương thúc, ta mệt mỏi.”

      sao, thần thấy phiền.” Hắn vươn đầu lưỡi liếm vành tai nàng một chút, “Bệ hạ phải muốn có con sao? Thần ́ gắng cho người một đứa con.”

      “Miệt mài quá độ sẽ làm hại thân.”

      “Vì bệ hạ, thần cho dù có đánh mất tính mạng thì cũng có ngại gì?” ́ Ngôn xoay người đặt nàng dưới thân hắn, tay ở ngực nàng cũng đột ngột bắt đầu dùng sức, hắn thích cảm giác ở nơi này, toàn thân dưới đều mềm mại, nhưng mà nơi này thì đặc biệt mềm.

      Phong Quang giơ chân lên đá hắn một chút, bị hắn dùng tay kia cầm lấy mắt cá chân, rút ra, lại rút được, “Ngươi biết là ngươi ở trong lều trại của ta quá lâu, người khác sẽ nghi ngờ sao?”

      “Bệ hạ chẳng lẽ biết, mấy năm gần đây người thường xuyên động tay động chân với thần, đã sớm thiếu những lời đồn đại nói nhảm thần đã bị bệ hạ làm bẩn.”

      “Làm bẩn…” Khóe miệng nàng hơi cong, từ này đúng là thật sự một lời khó nói hết.

      ́ Ngôn hôn lên bắp chân nàng, tay tỉ mỉ vuốt ve chân nhỏ, “Bệ hạ, vòng chân của người đâu?”

      “Tặng rồi.”

      “Thần nhớ rõ, đấy là lễ vật thần đưa cho bệ hạ lúc sinh nhật mười tuổi, bệ hạ vẫn luôn mang nó, chưa bao giờ lấy xuống, là ai có phúc lớn như vậy, có thể khiến cho bệ hạ đem vật ấy ban cho hắn?”

      “Thì đưa cho Mộ Lương đó, kỳ thực cũng xem như đưa… A! Đau đau đau!” Hắn đột nhiên dùng thêm sức nắm chân nàng, vì thế nàng khỏi kêu đau ra tiếng, “́ Ngôn, ngươi làm gì thế!?”

      Hắn cười, “Làm.”

      Phong Quang lại ngây người, nam nhân tao nhã lịch sự như vậy, sao lại cũng nói lời thô bỉ thế này, “́ Ngôn, ta nghi ngươi bị tâm thần phân liệt.”

      “Có thể được bệ hạ đánh giá như vậy, là vinh hạnh của thần.” Hắn cười nói, “Bệ hạ, ngoan, mở rộng chân ra một chút.”

      Ngoan ngoãn nghe lời như vậy mới lạ!

      Phong Quang dùng chân khác đá hắn, lại ngờ bị hắn dùng tay kia bắt được, cũng mượn cái thế này, hắn chen vào giữa hai chân nàng.

      Hắn cười nhẹ, mang theo sự thích thú ác liệt đến cùng cực, “Bệ hạ, ẩm ướt như vậy, thật sự phải là để nghênh đón thần sao?”

      Phong Quang quay đầu , xấu hổ giận dữ muốn chết!

      Nam nhân này sao lại thế này? Bình thường đùa giỡn hắn một hai câu sẽ bị hắn nghiêm trang ngắt lời, nhưng thế nào từ lúc ngủ với hắn rồi, hắn lại nói ra nhiều lời khiến người ta mặt đỏ tim đập đến vậy?

      Hơn nữa… Hơn nữa hắn vào rồi còn động, này phải là ́ ý treo lòng ham muốn của nàng sao!?

      ́ Ngôn cúi đầu, áp lên sườn tai nàng hỏi: “Bệ hạ, cho dù là niềm vui giường chiếu, hay là chuyện sinh con, những tri thức này thần chưa từng dạy người, bệ hạ là học được từ chỗ nào?”

      Sau lưng nàng dâng lên một cơn lạnh cả người, “Ngươi thấy ta xem tiểu hoàng thư (!) mấy năm nay chỉ để chơi thôi sao?”

      (!) truyện H

      “Thì ra là thế.” ́ Ngôn cười dịu dàng, hắn hôn lên môi nàng, lúc nàng khó nhịn, rốt cục bắt đầu động tác kịch liệt.

      Chương 269
      Edit: Nhi Huỳnh

      Tới gần đem khuya, Mộ Lương đứng trước cửa lều trại do dự biết nên vào hay , trước lều trại có bốn cung nữa trấn thủ thoạt nhìn dễ nói chuyện lắm, vấn đề mà hắn do dự đương nhiên phải vì bốn cung nữ thoạt nhìn khó nói chuyện này, mà là vì có nên tìm Hạ Phong Quang hay .

      Bước chân của hắn cứ thong thả tới lui, nghĩ nếu thì mai tìm Hạ Phong Quang cũng được, vừa tính rời lại nhìn thấy vị Khiêm vương có vẻ rất ôn hòa kia từ bên trong ra, bước chân ̣nh rời dừng một chút.

      ́ Ngôn cũng thấy được Mộ Lương, hắn nhìn bốn người Tiểu Ngã dặn dò hầu hạ Phong Quang cho tốt, qua, “Mộ công tử đã trễ thế này, sao lại ở trước trướng của bệ hạ?”

      Lời này, có nghĩa là đã trễ thế này Mộ Lương hắn nên đến đây, nhưng chính hắn cũng đã trễ thế này còn từ trong lều trại của người ta ra!

      Mộ Lương là một người thẳng tính, chưa từng giao tiếp cùng loại người của triều ̀nh thế này, hắn lấy ra vòng chân kia, “Đây là khi ta Đông Dương thành làm việc, nữ hoàng cho ta làm tín vật, hiện tại việc đã xong xuôi, ta nên đem cái này trả lại cho nàng.”

      “Hiện tại bệ hạ đã nghỉ ngơi rồi, Mộ công tử đưa cho ta , ta sẽ chuyển cho bệ hạ.”

      Mộ Lương cứ cảm thấy lời này hình như đúng lắm, nữ hoàng nghỉ ngơi, nhưng nam nhân này ra từ trong lều trại của bệ hạ, vẫn luôn nghe hắn là lão sư của nữ hoàng, mỗi ngày sớm chiều ở chung, nói như vậy… nói như vậy…

      Nữ hoàng mất ngủ, cho nên tìm tiên sinh đến kể chuyện xưa?

      ́ Ngôn thấy hắn đột nhiên đắm chìm trong suy nghĩ của riêng mình, liền gọi một tiếng, “Mộ công tử.”

      Mộ Lương sửng sốt, cầm vòng chân trong tay đưa cho hắn, “Vậy thứ này giao cho ngươi.”

      “Mộ công tử yên tâm.”

      Mộ Lương đưa xong, cũng cần phải lưu lại làm gì, hắn nói tiếng cáo từ liền mất.

      Hắn cũng biết, chính hành động này đã lượm được mạng của mình trở về.

      ́ Ngôn nâng tay lên, bảo châu chuỗi dây lập lòe tỏa sáng dưới ánh trăng, nguồn sáng trắng ấy khiến người kìm lòng được liên tưởng đến da thịt của nàng, cũng sạch sẽ hoàn mỹ như vậy.

      Nhưng mà, dù sao thì nàng cũng giống viên bảo châu này, bởi vì hắn sẽ để người nam nhân thứ hai nào chạm vào nàng.

      Hắn đến một góc tối, thanh lạnh lùng nói: “Mười ba.”

      Trong bóng đêm, xuất hiện một nam nhân áo đen che mặt, trong tay hắn cầm lấy một cái hòm hình chữ nhật, cung kính quỳ gối bên người chủ nhân, hắn mở hòm ra, mượn ánh trăng mỏng manh có thể thấy trong hòm có rất nhiều ô vuông, trong mỗi cái ô vuông là rất nhiều vật phẩm trang sức khác nhau.

      Nếu có lòng chú ý, liền có thể phát hiện ra những đồ trang sức này, mỗi một cái đều giống với đồ trang sức mà nữ hoàng bệ hạ thích đeo.

      ́ Ngôn cầm trong tay một thứ gì đó, quăng một cái như ném rác cho hắc y nhân tên gọi mười ba, “Cái này đã bẩn rồi, xử lý nó.”

      Mười ba cúi đầu, “Dạ.”

      Hắn lại lấy ra một dây xích nạm Nhân ngư châu từ trong hòm, mười ba đóng nắp hòm lại, theo tiếng gió biến mất thấy đâu.

      đời này chỉ có duy nhất một viên Nhân ngư châu?

      phải duy nhất, chỉ là tất cả Nhân ngư châu đều ở trong tay hắn mà thôi, tuy rằng số lượng nhiều lắm, nhưng cũng có bảy tám viên, đời này, ai có thể dùng chung một vật với nàng.

      ́ Ngôn vuốt ve hạt châu sạch sẽ tỳ vết, mỉm cười, hắn lại vòng vèo trở về lều trại của Phong Quang, bốn người Tiểu Ngã thấy cũng ai dám ngăn cản hắn.

      Người nằm giường ôm chăn cuộn thành một khối ngủ say, hắn biết, nàng lúc ngủ vẫn luôn thích dùng tư thế này, hai chân nõn nà đó cũng từ trong chăn duỗi ra ngoài.

      Hắn ngồi ở bên giường, cầm vòng chân thắt lên mắt cá chân nàng, lại nhân cơ hội sờ soạng bắp chân bóng loáng của nàng vài cái, nàng mệt muốn chết rồi nên ngủ rất sâu, ngay cả có một người người mơ ước chân nàng ngồi đây cũng biết.

      Vốn ̣nh nhìn xem liếc mắt một cái rồi rời , ́ Ngôn bỗng nhiên thay đổi ý ̣nh, hắn hất chăn ra, nằm ở bên cạnh người nàng.

      Đem nàng ôm vào trong lòng, hắn thở dài một tiếng.

      Thật tốt, cuối cùng cũng đã trưởng thành.

      ----------------------------------
      Editor: Mình dùng chương trình viết tắt trong Word để viết tên riêng nhằm edit cho nhanh, nên đôi khi đánh máy nhanh quá bị loạn, kiểu Phong Nhã Phong Quan là pn pq dễ bấm nhầm lắm, nên bạn nào đọc thấy mình edit sai thì nhắc để mình sửa nha.
      Mình nghi là truyện này nhiều chương quá nên né được kiểm duyệt bên Trung, từ đây về sau tác giả có viết H kha khá chỗ, tuy vẫn k ăn nhằm vào đâu so với chuyện sắc nhưng vẫn có, mọi người có thể hy vọng :059:
      Chương mới nhất hiện tại là 1650, thế giới 27 cập nhập lần cuối ngày 13/10/2017 nên cứ yên tâm là tác giả k drop.
      Có khả năng là từ thế giới 27 này, sau khi đủ 100 điểm PQ sẽ về thế giới thật luôn, điểm ở thế giới 27 là 23, tức là còn cỡ 7 8 thế giới nữa. Theo mình đoán là vậy, vì đã tác giả đã spoil nhiều lắm rồi, còn tác giả có chơi lầy nữa hay k thì mình bó tay.
      Dạo này mình bận, nên ra chương sẽ chậm nhé!
      mọi người vì đã theo dõi bộ truyện này <3
      thanh_thanh1, doccomuu, Ly Vũ29 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :