1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh hậu cung sấm quan ký - Thiên Nguyệt Mười Ba

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 8: PHẢN KÍCH

      Tử Oánh hơi sửng sốt, vị phu nhân này là?

      Chợt nghe Lão phu nhân gọi nàng “ Tử Oánh còn gặp qua Trang phu nhân.”

      Trang phu nhân, chủ nhân của chiếc khăn tay cũng họ Trang. Trong kinh thành người họ Trang tính đầu ngón tay, họ Trang, lại làm quan chỉ có thể là Ngự tiền thị vệ thống lĩnh Trang Lưu.

      biết chủ nhân chiếc khăn kia là ai?

      “ Tử Oánh thỉnh an Trang phu nhân” Tử Oánh hành lễ.

      “ Mau đứng lên, là hảo hài tử. Vừa nhìn thấy con ta cảm thấy chúng ta rất có duyên.” Trang phu nhân lôi kéo Tử Oánh tủm tỉm .

      Tử Oánh cúi đầu hé miệng cười, nàng vị Trang phu nhân này có ý đồ gì, nhà nàng và Trang phủ cũng lui tới. Kiếp trước nàng cũng chỉ ở cung yến xa xa nhìn thấy vị Trang phu nhân này, khi đó vị Trang phu nhân này rất hăng hái, trượng phu của nàng là người Hoàng Thượng tín nhiệm, là cánh tay phải của Hoàng Thượng.

      “ Phu nhân cũng đừng khen nàng, đem tiểu hầu nhi này sủng lên trời mất.” Lão phu nhận cười hề hề với Trang phu nhân.

      “ Mau xem lão phu nhân kìa, cháu tốt như vậy nếu cần tặng cho nhà ta . Nhà ta cũng là thiếu của hiếm như vầy a.” Trang phu nhân lại cùng Lão phu nhân trêu đùa.

      Chẳng lẽ vì nàng mà đến?

      Đời này nàng cũng phải là tài nữ gì, huống hồ nàng còn chưa mười ba, nếu làm mai có chút sớm.

      Trang phu nhân cởi vòng tay Lục phỉ thúy tay đeo vào tay nàng.

      Tử Oánh vội vàng từ chối, vòng tay này vừa nhìn thấy tỷ lệ là vô cùng tốt, cũng là vật theo Trang phu nhân nhiều năm, nàng sao có thể nhận đại lễ như vậy? Vội vàng nâng mắt cầu cứu lão phu nhân.

      “ Phu nhân cho con cứ nhận lấy ” ánh mắt lão phu nhân lóe lên, với Tử Oánh.

      “ Đa tạ phu nhân.”

      “ Vẫn là lão phu nhân thông suốt, thời gian còn sớm, vãn bối xin cáo từ.”

      “ Tiết ma ma thay ta tiễn Trang phu nhân.”

      Hoàng di nương thấy Trang phu nhân đưa cho Tử Oánh cái vòng kia, trong mắt lộ ra ghen ghét, lại bị Liễu di nương quấn lấy, cảm thấy phiền, dứt khoát quay đầu chuyện cùng với các phu nhân khác, nhưng mấy vị phu nhân lại cùng chuyện với Tam phu nhân, bỏ xuống thân phận mà chuyện với cái di nương, Hoàng di nương càng thêm bực mình.

      Liễu di nương cong khóe môi, nàng chỉ cần cuốn lấy Hoàng di nương là được rồi.

      Lão phu nhân với Tử Oánh “ Mệt mỏi sao?”

      sao ạ, tổ mẫu cảm thấy thân thể thế nào?”

      có việc gì, ngày mai nghỉ ngơi tốt là được. giờ tỵ, các phu nhân cũng sắp phải về, con chuẩn bị .”

      “ Vâng” dù sao cũng chỉ là tết trung thu, các phu nhân chỉ cần đến phủ hỏi thăm, tỏ vẻ tôn kính với bề là được.

      Lát sau Uyển dẫn Trầm Nhan, Vận Điềm và vài vị tiểu thư quan gia từ hoa viên trở về, tất cả đều là khách, phải chu toàn, nàng có mặt ở đó, tất nhiên Uyển có thể lấy thân phận chủ nhân chiêu đãi.

      Nhìn thấy nàng hoàn hảo đứng chỗ này, Uyển tỏ ra kinh ngạc, nghi hoặc nhìn Hoàng di nương.

      Hoàng di nương lắc đầu.

      Sau khi các phu nhân và tiểu thư quan gia rời , Lão phu nhân phân phó dùng cơm trưa, cơm trưa quả nhiên phong phú.

      Cơm xong cả nhà ngồi ở phòng khách dùng trà. nha hoàn thô sử chạy vào “ Lão phu nhân, ở cửa hông có hai nam nhân, là……, là đến tìm Tam tiểu thư.” Tiểu nha hoàn cắn răng .

      Lão phu nhân ném ly trà xuống đất “ Ngươi cái gì.”

      Tiểu nha hoàn sợ đến mức quỳ mặt đất, thân mình phát run, Lão phu nhân cũng nhìn tiểu nha hoàn “ Thải Liên, ngươi xem là chuyện gì?”

      Thải Liên vội vàng “ Vâng” tiếng bước ra.

      “ Ngoại tổ mẫu, còn có thể là chuyện gì, phải là biểu tỷ mơ tưởng nam nhân, nhưng là, biểu tỷ a, thế nào lại có tận hai nam nhân tìm tỷ?” Vận Điềm sợ việc đủ lớn, mở miệng .

      Tử Oánh nhàn nhạt nhìn xung quanh, mặt Liễu di nương vội vàng, Hoàng di nương lộ ra nghi hoặc, Uyển và Vận Điềm vui sướng nhìn người gặp họa, Tam phu nhân và Trầm Nhan bộ việc liên quan đến mình.

      “ Vận Điềm!” Lão phu nhân “ Đây là lời mà nương gia nên sao?”

      Vận Điềm cúi đầu, chuyện.

      Tử Oánh ngồi ghế mở miệng, nàng còn suy nghĩ sao Tống ma ma lại làm việc chậm như vậy?

      Uyển nhìn Vận Điềm bị tổ mẫu quở trách, đứng dậy : “ Tổ mẫu, tỷ tỷ mới là người làm sai, người trách mắng tỷ tỷ, lại trách biểu tỷ? Biểu tỷ có sai, nếu sao tỷ tỷ lại giải thích?”

      Đây là châm ngòi quan hệ giữa Vận Điềm và Lão phu nhân, đồng thời còn muốn Vận Điềm cảm tạ nàng ta vì thay nàng ( Vận Điềm) chuyện.

      Mới mười hai tuổi mà suy nghĩ sâu xa như vậy.

      “ Tổ mẫu vậy là muốn tốt cho biểu tỷ. E sợ những lời này truyền ra gây bất lợi cho thanh danh của biểu tỷ, muội muội hiểu được ý của tổ mẫu, lại còn muốn biểu tỷ hiểu lầm tổ mẫu, như vậy có chút ổn .”

      Quả nhiên Vận Điềm nghi hoặc nhìn về phía Uyển , mặt Uyển đỏ bừng, trừng mắt với Tử Oánh.

      Hoàng di nương thấy nữ nhi bị như vậy, lập tức ngồi yên “ Tam tiểu thư là có ý gì? Uyển cũng có nhiều tâm tư như vậy, bản thân vụng trộm còn muốn đổi trắng thay đen, như vậy mới là chân chính tâm tư thâm độc!”

      “ Hoàng di nương mở miệng ngậm miệng là ta vụng trộm, biết di nương có tận mắt chứng kiến ta vụng trộm với nam nhân, di nương có bằng chứng gì ?”

      “ Hừ, người ta cũng tìm đến cửa, ta xem Tam tiểu thư còn gì muốn giải thích?”

      Tử Oánh cười nhợt nhạt, để ý đến Hoàng di nương.

      Thải Liên mang theo nội vụ tổng quản - Thẩm tổng quản tiến vào.

      Vì trong phòng khách có ít tiểu thư chưa xuất giá nên Thẩm Thực cũng mang theo hai người kia tiến vào “ Hồi Lão phu nhân, lão nô đem hai người kia trói lại, quỳ trong sân, thỉnh lão phu nhân phân phó.”

      Lão phu nhân nhìn qua các vị tiểu thư cùng di nương “ Các ngươi về trước , nàng dâu lão tam và Tử Oánh ở lại.”

      “Tổ mẫu, người để chúng con ở lại , chúng con có thể xem xem, người phương nào mà dám xấu trong sạch của tỷ tỷ, đồng thời cũng từ đó học cách quản gia. Tổ mẫu, người thấy sao?” Uyển mở miệng .

      Vận Điềm cũng gật đầu tán thành.

      Xem người nào dám xấu nàng? Là xem nàng bị thân bại danh liệt như thế nào mới đúng.

      Uyển nhìn Tử Oánh vẫn chút hoang mang, để cho ngươi tự đắc, lát sau xem ngươi hết đường chối cãi như thế nào!

      Lão phu nhân trầm ngâm, bà tin tưởng Tử Oánh bị oan, nếu cho các nàng lưu lại, khó trách hoài nghi kết quả. Lưu lại xem cũng tốt.

      Lão phu nhân phân phó tiểu nha hoàn đặt tấm bình phong phía trước, người bên trong vẫn có thể nhìn tình hình bên ngoài.

      Tử Oánh nhìn hai người quỳ trong viện, người béo núc ních, quần áo phấn nộn, chắc là “ Thiếu gia”, người khác gầy nhong chắc là gã sai vặt.

      “ Các ngươi là ai?” Lão phu nhân trầm giọng .

      “ Hồi lão phu nhân, con là tôn nữ tế tương lai của người a. Hôm qua Tam tiểu thư phái nô tỳ với con, hôm nay trong phủ nhiều người, để con thừa dịp đến tìm nàng” vị “ Thiếu gia” .

      “ Câm miệng!” Lão phu nhân tức giận “ Ngươi luôn miệng biết Tam nha đầu, có chứng cứ gì ?”

      “Có, có” ‘Thiếu gia’ lập tức gật đầu “ Tam tiểu thư từng nhận ngọc bội đính ước của con.”

      “ Tổ mẫu, người hãy để nha hoàn Phù Dung viện của tỷ tỷ lục soát. Việc này đồn ra, thể diện của tỷ tỷ sao có thể còn a?” Uyển bên châm ngòi, mặt lại lộ ra thương tiếc và đau xót.

      “ Người đâu, viện của Tam tiểu thư tìm xem.” Lão phu nhân phân phó, lại có chút lo lắng nhìn Tử Oánh.

      Tử Oánh cảm kích nhìn lão phu nhân, từ đầu đến cuối lão phu nhân đều tin tưởng nàng, để nha hoàn bên cạnh tìm vì muốn chứng minh trong sạch của nàng.

      “ Tổ mẫu, nếu muốn lục soát, sao lại chỉ lục soát viện của cháu ? Chuyện này truyền ra ngoài, cháu làm gì còn thể diện mà sống?” Tử Oánh với lão phu nhân “ Muốn lục soát, chi bằng lục soát cả phủ, viện của tiểu thư, viện của các di nương, tổ mẫu, người thấy như thế nào?”

      Hoàng di nương đột nhiên có chút bất an, Tử Oánh bị bắt gian tại trận, khi thấy nàng ở Vạn Cúc đường của lão phu nhân bà ta cảm thấy bất an, nhưng thấy Tử Oánh có bất kì động tác nào, lại yên lòng.

      Nhưng giờ nhìn thấy, hai kẻ còn dùng được này lại tố cáo Tam tiểu thư cấu kết cùng bọn , thế nhưng Tam tiểu thư mặt vẫn đổi sắc, là nàng tâm cơ quá sâu hay vẫn còn nắm chắc là lục soát được gì?

      Đến cùng là chỗ nào đúng?

      “ Lão phu nhân, như vậy ổn, làm lớn như thế làm người ta nghĩ trong phủ chúng ta có đạo tặc a.” Hoàng di nương mở miệng.

      “ Di nương những lời này là chắc chắn ta và người khác cấu kết a? Tử Oánh đau lòng.” xon còn đưa tay lau khóe mắt.

      phải ngươi thích nhất là diễn trò quan tâm ta như thế nào trước mặt lão phu nhân sao? Hôm nay ta cùng ngươi diễn trò tốt.

      Hoàng di nương ghê tởm, trừng mắt với Tử Oánh “ Xem tam nha đầu con gì kìa, di nương nhìn ngươi lớn lên từ , đau lòng ngươi còn kịp, làm sao có thể tin ngươi làm ra chuyện như vậy? Chỉ là nhân chứng cũng ở đây, di nương thể tin, lại , lục soát toàn phủ động tĩnh quá lớn, chỉ sợ lão gia cũng đồng ý.”

      Hoàng di nương trực tiếp định nàng với tội danh vụng trộm với người, chứng cứ vô cùng xác thực, lại mang lão gia ra tạo áp lực, quả nhiên trong mắt Lão phu nhân ra do dự.

      “ Hoàng di nương, nếu lục soát sân của ta, giúp mọi người tin tưởng việc này là gian dối, Tử Oánh từ chối. Nhưng Hoàng di nương vì sao lại luôn từ chối lục soát, có phải trong viện của di nương có số thứ muốn người khác biết ?”

      Lão phu nhận sau khi nghe những lời này nghi hoặc nhìn Hoàng di nương.

      Hoàng di nương nghe những lời này, bên ngoài có thái độ gì nhưng trong lòng lại ân cần hỏi thăm tổ tông của Tử Oánh lần.

      “ Tịch Dương, mời lão gia và Tam lão gia đến đây.” Lão phu nhân phân phó đại nha hoàn Tịch Dương bên cạnh người.

      Trừ Tiết ma ma Tịch Dương là người lão phu nhân tin tưởng nhất. Tịch Dương bên ngoài lạnh lùng, nhưng lại rất xinh đẹp, trong phủ có tiếng là băng sơn mỹ nhân, đại lão gia mỗi lần nhìn thấy nàng nửa hồn phách đều bị câu . Có lời đồn Lão phu nhân chậm chạp chưa gả Tịch Dương là vì muốn lưu nàng làm thông phòng cho đại lão gia.

      Trong mắt Tịch Dương thoáng qua khó xử nhưng vẫn hành lễ lui xuống tìm đại lão gia và tam lão gia.

      Hoàng di nương nhìn dáng người lung linh của Tịch Dương, hai khối thịt trước ngực xóc nảy theo bước , nam nhân hận thể ngay lập tức chăm sóc hai khối thịt đó, ngay cả nữ nhân muốn thừa nhận cũng được, từ Tịch Dương chính là vưu vật. Sớm biết như thế, khi bà ta vào phủ tìm cách đuổi nha hoàn này , trong mắt bà ta ra ghen tỵ thể che giấu được.

      Liễu di nương nhàn nhạt nhìn qua, lớn lên xinh đẹp thế nào, cũng chỉ là đồ chơi của nam nhân, có nàng có người khác, nhưng nhìn thấy Hoàng di nương phải cam chịu trong lòng nàng vẫn thống khoái. Chỉ có đứa mới là chỗ dựa vững chắc của nàng. Tính ra nàng cũng vào phủ hơn nửa năm, thế nào vẫn có động tĩnh?

      Tử Oánh chút lo lắng Lão phu nhân tìm phụ thân, nàng tin tưởng phụ thân biết cách xử lý.
      Last edited: 2/7/18
      levuong, Tiểu Ưu Nhi, Linh Bi20 others thích bài này.

    2. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 9

      “ Lão phu nhân, cần lục soát, con và Tam tiểu thư tâm đầu ý hợp, ít ngày nữa có thể đại hôn…”

      “ Câm miệng, nhét giẻ vào miệng bọn cho ta” Lão phu nhân tức giận .

      Tịch Dương hành lễ với Đại lão gia và Tam lão gia, bẩm báo việc, hai vị lão gia cảm thấy đây phải là việc , vì vậy tiễn khách xong lập tức đến Vạn Cúc đường.

      “ Thỉnh an mẫu thân” Đại lão gia và Tam lão gia hành lễ với lão phu nhân, các tiểu thư và di nương hành lễ với hai vị lão gia, rồi tất cả ngồi xuống.

      “ Kẻ quỳ trong viện chính là tặc nhân? Mẫu thân, trực tiếp cho người đánh, bắt bọn chúng khai ra.” Tam lão gia

      được, vạn nhất chuyện này truyền ra ngoài, tam nha đầu sao có thể ngẩng mặt lên được?” Lão phu nhân khẳng định .

      Đại lão gia gì, sau hồi trầm ngâm với lão phu nhân “ Mẫu thân con thấy Oánh nhi có lý, lục soát tất cả các viện lần, sau này cũng có cớ với bên ngoài.”

      Lão phu nhân gật đầu “ Vậy đầu tiên hãy tìm trong viện của ta”

      Hoàng di nương chưa kịp ngăn cản, đám nha hoàn hành động.

      “ Đa ta phụ thân và tổ mẫu cho Oánh nhi cơ hội chứng minh trong sạch.” Tử Oánh đứng lên hành lễ.

      Sở dĩ nàng dám khẳng định phụ thân và tổ mẫu có điều cố kị, để người tùy ý vu hãm nàng chính là vì vị Trang phu nhân kia.

      Trượng phu của Trang phu nhân là tâm phúc của Hoàng Thượng, tất hiên hiểu tâm tư của Hoàng Thượng, Đột nhiên mời mà đến chỉ có hai khả năng, là ý của Hoàng thượng, hai là ý của nhà họ Trang. Nhưng nhà mình và Trang gia có lui tới, điều đó có thể suy ra đây là ý của Hoàng thượng, muốn hai nhà giao hảo.

      Phụ thân có nhi tử, chỉ có hai nữ nhi. Hoàng thượng vừa đăng cơ lâu, hậu cung vắng vẻ, ý tứ của Hoàng thượng hết sức ràng.

      Kiếp trước Trang phu nhân có đến phủ. Nhưng từ khi nàng mười ba tuổi, Lão phu nhân mời ma ma trong cung đến dạy nàng và Uyển lễ nghi, chiếm hết thời gian luyện thư pháp của nàng, nàng còn thường xuyên hướng Uyển oán giận. Chắc ngay từ đầu, đó là báo hiệu vận mệnh phải vào cung của nàng, nhưng chắc lúc đó Lão phu nhân chưa biết để ai tiến cung tốt hơn.

      Lão phu nhân ngồi hơn nửa ngày, thân thể có chút chịu được, liền đại kháng trong gian phía đông nằm, đợi tin tức.

      Lục soát viện của Lão phu nhân cũng chỉ là tìm cho có, tìm ra được cái gì. Sau viện của Lão phu nhân là lục soát Phù Dung viện của Tử Oánh, bọn nha hoàn tra xét từng ngóc ngách .

      Mọi người đều dài cổ chờ kết quả, Tử Oánh lại nhàn nhạt ngắm hoa văn y phục, mặt chút sốt ruột.

      Đại lão gia nhìn nữ nhi ổn trọng, thầm gật đầu. Ý của Hoàng thượng là muốn trong hai nữ nhi tiến cung, Tử Oánh là đích nữ, nàng có tư cách hơn so với Uyển , nhưng nàng từ có mẫu thân, hậu cung lại là nơi ăn thịt người nhả xương, nàng làm sao có thể sinh tồn?

      “ Hồi lão gia, trong viện của Tam tiểu thư tìm được gì” nha hoàn y phục màu xanh chạy tới báo.

      “ Cái gì? Làm sao có thể? Các ngươi lục soát kỹ chưa?” Hoàng di nương kích động , sau đó phát bản thân thất thố, vội vàng giải thích “ Nô tỳ thấy hai người kia chắc chắn cho nên mới…”

      Đại lão gia nghe bà ta xong “ Sau khi trở về chép mười lần nữ giới, cấm túc nửa tháng”

      Hoàng di nương hung hăng trừng Tử Oánh, đều do tiện nhân này, từ sau khi nó ốm dậy, tính cách trở nên trầm ổn, đôi khi bà ta cũng nhìn ra được nó nghĩ gì. Lão gia luôn thiên vị Uyển cũng dần đối xử bình đẳng với nó, Lão phu nhân càng cần phải , mới nửa năm giao cho nó quản gia. Còn bà ta sao? Số lần lão gia đến chỗ bà ta ngày càng ít, còn bị chép phạt và cấm túc, nha hoàn bà tử ngày xưa luôn nịnh hót giờ cũng lên mặt với bà ta.

      Năm đó khi phu nhân còn sống, bà ta độc sủng hậu viện, địa vị còn uy hiếp cả phu nhân. Nha đầu này mới mười ba tuổi, chẳng lẽ bà ta đối phó nổi? lần này nếu trừ bỏ được nó, nó nhất định sinh lòng cảnh giác, lần sau dễ động thủ như vậy.

      đám được việc đủ, bại việc có thừa! Hoàng di nương trừng mắt với hai kẻ quỳ mặt đất.

      Hai người quỳ mặt đất biết được tìm được ngọc bội trong phòng Tam tiểu thư, trong lòng hoảng sợ. Nếu giải quyết tốt, e rằng mạng cũng còn.

      Lúc này trong lòng bọn hối hận, nửa tháng trước bọn ở thanh lâu xem múa, bỗng người tìm bọn hỏi có muốn làm giao dịch , sau khi hoàn thành cho bọn trăm lượng bạc trắng.

      Việc làm cần vốn bọn họ tự nhiên nguyện ý, số bạc cũng hề . Khi bọn nhìn thấy Tử Oánh, dù nàng phải dạng nghiêng nước nghiêng thành nhưng cũng phải dạng nương bọn có thể mơ tưởng, nên muốn thêm chút “ thịt”.

      nghĩ tới việc còn chưa hoàn thành bị người đánh đến kêu cha gọi mẹ. Bọn muốn tiền nhưng càng muốn mạng. Hai người cảm thấy bảo vệ mạng quan trọng hơn, ai biết mới ra khỏi cửa hông, gã sai vặt chặn bọn lại, chỉ cần tố cáo Tam tiểu thư cấu kết với bọn , bạc vẫn được lấy, mà còn cho thêm năm lượng bạc.

      Trong lòng bọn lại dao động, chỉ cần kêu hai tiếng là có thêm năm lượng bạc, cũng uổng công đến chuyến.

      Gã sai vặt kia đúng là con của Tống ma ma, Thẩm Thuận, Tử Oánh dặn dò Xảo nhi sau khi đến chỗ Liễu di nương mới thông tri cho Tống ma ma.

      Tống ma ma nghe lời của Xảo nhi bắt đầu phân vân. Dù sao Hoàng di nương cũng được lão gia sủng ái mười mấy năm, thủ đoạn tất nhiên ít. Tam tiểu thư lại nắm giữ tiền đồ của tôn tử bà ta, là làm cho người ta khó xử.

      Cuối cùng bà ta vẫn quyết định theo Tam tiểu thư, bà ta dám lấy tôn tử ra đùa, con trai bà ta từ khi bị đánh đến bây giờ lão gia cũng gọi hầu hạ. Bà ta liền gọi con trai theo ý Tam tiểu thư phân phó làm.

      “ Lão gia, nếu Tam tiểu thư trong sạch, hai người kia vẫn lên đánh chết hơn, tránh cho sau này thấy ai cũng cắn.” Liễu di nương .

      Hai người quỳ nghe thấy sắp bị đánh chết, gấp đến độ liều mạng kêu, nhưng miệng bị nhét giẻ chỉ phát ra được tiếng ô ô.

      “ Phụ thân, bọn họ dường như muốn gì đó, nữ nhi muốn xem bọn họ muốn gì?” Tử Oánh bĩu môi làm nũng với đại lão gia.

      Hiếm khi Tử Oánh làm nũng, đại lão gia rất hưởng thụ, vừa định gật đầu Uyển vội vã mở miệng “ Nếu tỷ tỷ là bị oan uổng cần gì phải nghe bọn làm gì làm ô uế lỗ tai mọi người.”

      “ Cậu, cháu cũng muốn nghe xem hai người kia muốn gì, Uyển sao muội lại dập hứng trí của mọi người?” Vận Điềm .

      Tử Oánh câu môi cười, ai cũng biết Vận Điềm thích xem náo nhiệt, vừa rồi Uyển lại châm ngòi ly gián Vận Điềm và Lão phu nhân việc đó để lại trong lòng Vận Điềm vết nhơ, tất nhiên Vận Điềm nghe theo sắp xếp của Uyển .

      Uyển trừng mắt, buồn bực Vận Điềm này phiền phức. Nàng ta tất nhiên biết hai người kia gì, chỉ sợ những điều đó là bất lợi với Hoàng di nương.

      Thấy Hoàng di nương cho nàng ánh mắt yên tâm, nàng mới buông lỏng “Nếu vậy, phụ thân, chúng ta nghe xem bọn muốn gì a.”

      Hoàng di nương tự cho là bản thân làm việc kín kẽ. Bà ta nghĩ đến là Tử Oánh sai Tống ma ma nhất định phải nhắc nhở bọn họ là làm việc cho Hoàng di nương.

      “ Lão gia tha mạng, tiểu nhân cũng là nhận bạc thay người làm việc a” “ Thiếu gia” khóc toáng lên.

      Tên sai vặt cũng “ Chỉ cần sau khi chúng tôi làm xong việc được nhận trăm lượng bạc, từ nay về sau liên quan gì đến nhau, lão gia tha mạng…”

      Đại lão gia nghe xong đập bàn, hôm nay lại có thể xảy ra chuyện như thế này, khiến cho gia định Tam đệ chê cười, gia đình yên ổn.

      ! Là ai? Bằng ta đưa các ngươi gặp quan.”

      “ Là, là di nương ở Lan Hiên viện, tiểu nhân nghe thấy người kia muốn Lan Hiên viện bẩm báo lại với di nương” Tên sai vặt .

      Lan hiên viện!

      Hoàng di nương sau khi nghe xong chỉ cảm thấy thân thể choáng váng, sao có thể như vậy? Sao tình có thể biến thành như thế này?

      “ Hoàng di nương!” Đại lão gia tức giận hét lên, còn bộ dáng tao nhã thường ngày.

      “ Lão gia, người nghe thiếp , phải thiếp, thiếp hầu hạ lão gia mười mấy năm, thiếp là người như thế nào lão gia còn biết sao?” Hoàng di nương vội vàng quỳ xuống, nước mắt như chuỗi trân châu đứt quãng mặt, chọc người vừa nhìn thương.

      Nếu là trước kia Đại lão gia chắc chắn tin Hoàng di nương. Nhưng trong nửa năm này, đầu tiên là Vương ma ma Hoàng di nương hại chết phu nhân, sau đó Vương ma ma trùng hợp chết, chết đối chứng. Trong ngày thường lại như vô tình Tử Oánh đáng thương, từ có mẫu thân. Khi đó nghĩ nàng lòng đau lòng cho Tử Oánh, tại nghĩ lại cảm thấy nàng ta là Tử Oánh khắc mẫu!

      Huống chi nhà Tam đệ còn ở đây!

      nha hoàn mặc y phục màu vàng chạy tới “ Hồi lão gia. ở Lan Hiên viện tìm thấy con rối gỗ.”

      Lại là Lan Hiên viện!

      Đại lão gia cảm thấy gân trán giật giật “ Đem hai người này nhốt vào phòng củi, mai thẩm tra lại” Lại với nha hoàn “ Chỉ là con rối gỗ, sao lại chuyện bé xé ra to như vậy?”

      Nha hoàn dám chậm trễ vội vàng mang đến trước mặt lão gia.

      Đại lão gia vừa nhìn sợ tới mức ném ra “ Tìm thấy ở chỗ nào?”

      Tiểu nha hoàn quỳ đất “ ở dưới gối đầu của Hoàng di nương.”

      Hoàng di nương nhìn con rối gỗ kia sắc mặt trắng bệch. con rối ràng viết ngày sinh tháng đẻ của Lão phu nhân.

      Nàng tuy luôn hi vọng Lão phu nhân chết , nhưng dám làm ra những chuyện tiểu nhân như thế này!

      “ Lão gia, cái này phải của thiếp. Mười mấy năm qua thiếp mỗi ngày thỉnh an, chưa bao giờ dám chậm trễ Lão phu nhân. Lão gia phải tin thiếp, nhất định là có người muốn hãm hại thiếp, lão gia phải tin tưởng thiếp” Hoàng di nương ôm chân lão gia khóc lóc kể lể.

      “ Phụ thân, phải là nương. Trong lòng nương tôn kính lão phu nhân còn kịp, sao nương có thể làm vậy a. Phụ thân phải tin tưởng nương a.” Uyển cũng bị dọa đến quỳ mặt đất.

      “ Muội muội, đất lạnh mau đứng lên . Lại mẫu thân của ta mất nhiều năm, muội đừng làm rối loạn tôn ti” Tử Oánh đưa tay muốn kéo Uyển .

      Uyển hất tay Tử Oánh ra “ Là ngươi, là ngươi hại di nương! Ngươi là quỷ, ngươi là quỷ!”

      Tử Oánh bị hất tay ra cũng giận, chỉ cúi đầu nhìn mũi chân.

      “Im miệng cho ta!” Lão phu nhân ra từ gian phía đông “ Quy củ của ngươi ở đâu? Sao có thể chuyện với đích tỷ như vậy! Người tới, đưa Tứ tiểu thư về phòng!”

      Uyển giãy dụa , nhưng nhóm bà tử khí lực lớn, nửa ôm nửa kéo Uyển xuống.

      Lão phu nhân thấy rối gỗ mặt đất, ánh mắt lóe lên. Người già đều mê tín, huống chi, mấy hôm trước Lão phu nhân còn bị bệnh trận!
      levuong, Tiểu Ưu Nhi, Linh Bi22 others thích bài này.

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 10: ĐỊNH ĐOẠT

      Lão phu nhân nhìn hai con trai, lại nhìn Hoàng di nương quỳ mặt đất khóc lóc nức nở, mệt mỏi phất tay “ là gia đình yên ổn!”

      Đại lão gia và Tam lão gia vội vàng quỳ xuống, những người người khác cũng quỳ theo “ Mẫu thân đều là hài nhi sai, thỉnh mẫu thân trách phạt.”

      “ Con cũng là bị độc phụ này lừa gạt, người này…” Lão phu nhân chỉ vào Hoàng di nương “ Đưa đến thôn trang .”

      , Lão phu nhân thứ kia phải của ta. Ta là bị hãm hại, lão phu nhân, ngài phải tin tưởng ta…” Hoàng di nương dập đầu mặt đất, rất nhanh trán cũng xuất huyết.

      “ Hoàng di nương, ở trước mặt lão phu nhân sao di nương có thể xưng ‘Ta’ ? Là thiếp thất được có cái quyền đó.” Liễu di nương ở bên .

      “ Tiện nhân nhà ngươi, trong ngày thường ngươi xưng ta sao? tại lại muốn bỏ đá xuống giếng, tâm tư thâm độc. Trách được chỉ là gà mái đẻ được trứng.” Hoàng di nương mắng Liễu di nương.

      Liễu di nương hai mắt rưng rung, ôm ngực làm như rất khó chịu, người điên này nàng là gà mái đẻ được trứng. “ Câm miệng, độc phụ này! Đều do ta sủng ngươi, cho nên ngươi dám vô pháp vô thiên, ngoan độc bậc này. Người đâu, đem độc phụ này đến thôn trang” Đại lão gia phẫn nộ quát.

      Hoàng di nương vẻ mặt thể tin nhìn lão gia, khi Lão phu nhân đưa bà ta thôn trang bà ta cảm thấy vẫn còn hi vọng, dù sao cũng hầu hạ lão gia hơn mười năm, bà ta còn có nữ nhi…

      Nữ nhi? Nữ nhi của bà ta đâu?

      “ Uyển , Uyển …”

      “ Uyển sớm bị ta đưa về viện cấm túc, hừ” Lão phu nhân mở miệng.

      “ Lão phu nhân, cháu còn có chuyện muốn bẩm bảo, tình lớn, cháu cũng dám giấu diếm.”

      “ Hoàng ma ma bên người Hoàng di nương, thông qua nữ nhi ăn cắp đồ cổ và dược liệu trân quý của khố phòng. Tống ma ma quản lý khố phòng vì biết là con dâu ăn cắp nên bao che báo. Mong Lão phu nhân định đoạt.”

      “ Tiết ma ma, ngươi thấy thế nào?” Chuyện này Tiết ma ma qua với bà, Tử Oánh chậm chạp ra, Bà còn tưởng nó vẫn còn mềm lòng, nghĩ tới nó lại biến việc này thành lưỡi dao sắc bén.

      Toàn bộ việc hôm nay là do tam nha đầu sắp xếp?

      Lão phu nhân suy xét, phải là tam nha đầu. Ai có thể lấy khuê dự ra đùa?. Hơn nữa Tam nha đầu mới mười ba tuổi, chỉ có thể Hoàng di nương ăn trộm gà được còn mất nắm gạo, trách được luôn luôn muốn xét viện.

      “ Hồi lão phu nhân, đúng là có chuyện này .” Tiết ma ma phúc thân “ Lúc trước vì chuẩn bị đến tết trung thu, Tam tiểu thư muốn để mọi người hoảng sợ nên mới giấu diếm .”

      “ Nếu như vậy, đem Hoàng ma ma và con ra đánh trăm trượng. Về phần Tống ma ma, chuyển sang quản lý khuê phòng .” Lão phu nhân phân phó.

      , Lão phu nhân, người thể đánh Hoàng ma ma, Hoàng ma ma,…” Hoàng di nương vội vàng kêu, Hoàng ma ma là bà vú của bà ta, ở bên cạnh bà ta mấy chục năm, cảm tình như mẹ con, là cánh tay của bà ta.

      “ Còn thất thần làm gì, đem Hoàng di nương ra ngoài.”

      “ Uyển , là Liễu di nương cùng Tử Oánh hại nương, ngươi nhất định phải báo thù cho nương!” Hoàng di nương kêu to, còn ung dung đẹp đẽ của ngày xưa.

      Vừa dứt lời miệng Hoàng di nương bị bịt lại, bị bà tử mang

      Phòng khách lập tức yên tĩnh lại.

      “ Mẫu thân, bằng mời đạo sỹ làm lễ, xua xúi khuẩy.” Tam phu nhân xem đủ náo nhiệt mới mở miệng .

      “ Cũng tốt. Tiết ma ma, ngươi tìm ngày thỉnh chút.”

      “ Vâng.”

      “ Đều đứng lên , các ngươi cũng mệt mỏi ngày . Tự trở về ” Lão phu nhân phất tay.

      “Vâng” mọi người hành lễ đứng lên, đại lão gia “ Mẫu thân, hai người kia xử lý như thế nào?”

      “ Con xem rồi làm .”

      “ Vâng, mẫu thân nên bảo trọng thân thể” Tích Dương và Thải Liên nâng Lão phu nhân vào gian phía đông,đại lão gia phân phó tiểu nha hoàn “ Đem con rối kia đốt . Nếu ai truyền chuyện này ra ngoài, đừng trách ta bán người đó vào thanh lâu.”

      Đám nha hoàn bà tử đều thấp giọng “ Vâng” tiếng.

      Đại lão gia phất tay thư phòng.

      Vận Điềm đến Lan Hiên viện, nơi này trở lên lộn xộn, ngoài cửa còn có hai bà tử thô sử canh giữ.

      thời Hoàng di nương rơi đài, lại có hi vọng được phục sủng, nha hoàn bà tử tất nhiên là phủng cao thải thấp.

      “ Biểu tiểu thư.”

      “ Tránh ra, ta muốn gặp Tứ tiểu thư.”

      “ Biểu tiểu thư, Lão phu nhân phân phó để Tứ tiểu thư tĩnh dưỡng, ai cũng được gặp.”

      Vận Điềm hừ tiếng “ Ngay cả ta cũng được gặp sao?”

      “ Việc này, Lão phu nhân….” Bà tử còn chưa xong, trong tay bị nhét vào mấy khối bạc vụn, cân nhắc thử cũng phải năm lượng bạc.

      Bà tử lập tức cười híp mắt “ Biểu tiểu thư mau vào , nhưng nên ở quá lâu.”

      Vận Điềm để ý đến bà tử bước vào, trong viện còn náo nhiệt của ngày xưa.

      “ Tiểu thư, thế nào mà nô tỳ lại thấy lạnh a?” nha hoàn của Vận Điềm .

      “ Câm miệng, còn mau” Vận Điềm cũng cảm thấy có chút lạnh, là xúi quẩy, về nhà nhất định phải bảo mẫu thân thỉnh đạo sỹ làm lễ cho mình.

      “ Uyển ” Vận Điềm xua tay làm bộ phủi bụi.

      “ Biểu tỷ. sao tỷ lại đến đây?”

      “ Ta đến với muội, Hoàng di nương bị đưa đến thôn trang, Hoàng ma ma bị phạt trượng. Còn có, trước khi Hoàng di nương nàng là do Liễu di nương và Tử Oánh hại.”

      “ Liễu di nương và Tử Oánh? Ta biết ngay là hai người các ngươi!” Móng tay của Uyển đâm vào da thịt nhưng lại chút đau.

      “ Muội trong này bảo trọng, ta trước” Vận Điềm khắc cũng muốn ở trong này.

      Uyển ngơ ngác ngồi giường, sao tình lại biến thành như vậy? ràng là Tử Oánh gặp bất trắc, vì sao cuối cùng lại biến thành di nương.

      Là bản thân xem nàng sao?

      đúng, nàng ( U.A) sớm biết Tử Oánh giống với trước kia, nàng (U.A) thậm chí đề phòng Tử Oánh, nhưng nghĩ đến vẫn thua trong tay nàng ta ( T.O)

      Tử Oánh trở lại Phù Dung viện, thoải mãi duỗi thắt lưng, tuy Hoàng di nương chỉ bị đưa đến thôn trang, nhưng trước mắt nàng cũng chỉ có thể làm như vậy.

      ngày nào đó, nàng làm Hoàng di nương muốn sống được, muốn chết xong!

      “ Đào nhi, muội thấy bộ dáng chật vật của Hoàng di nương đâu, cùng với thường ngày như hai người khác nhau.” Người bình thường ổn trọng như Lê nhi cũng nhiều hơn.

      “ Lê nhi tỷ tỷ, tỷ mau kể lại a” Đào nhi kéo ta Lê nhi, hai tỷ muội sang bên.

      Tử Oánh lắc đầu, tùy các nàng “ Ma ma, ta có chút mệt mỏi, muốn nghỉ lát.”

      Tân ma ma vội vàng gọi người chuẩn bị giường chiếu, bản thân giúp Tử Oánh tháo trang sức “ Tiểu thư, nếu phu nhân thấy tiểu thư ổn trọng, giỏi giang , ở trời cũng cao hứng vì tiểu thư.”

      vậy chăng? Ma ma, ta cũng còn nhớ được bộ dáng của mẫu thân.” Kiếp trước khi nàng 7 tuổi mẫu thân qua đời, cũng hai mươi năm có gặp người.

      “ Phu nhân tuy là nữ nhi của thương nhân nhưng lễ nghi quy củ lại vô cùng tốt, đến Thái Hậu cũng phải thừa nhận a”

      vậy sao, mẫu thân lợi hại như vậy?”

      “Ân, chỉ có thể, cầm kỳ thư họa mặt nào phu nhân cũng là cao thủ. Năm đó lão gia chỉ ngẫu nhiên gặp phu nhân lần, thấy được phong tư của phu nhân mới cầu thân.”

      Trong chí nhớ của nàng, mỗi khi mùa hè đến mẫu thân làm cho nàng nước ô mai, mùa đông làm canh thịt dê củ cải. Mỗi lần nàng cùng nha hoàn đùa giỡn giúp nàng lau mồ hôi.

      Nàng còn muốn báo thù nữa ?

      Có, đây mới chỉ là bắt đầu.

      Tử Oánh cởi giầy, nằm đại kháng “ Ma ma, giờ thân gọi ta dậy.”

      Tân ma ma gật đầu, đắp cho Tử Oánh cái chăn mỏng, nhàng lui ra ngoài.

      “ Tiểu thư ngủ, các ngươi làm gì nhàng chút.” Mấy nha hoàn náo nhiệt dần dần nhiều.

      Giờ thân khắc, Tân ma ma đánh thức Tử Oánh “ Tiểu thu, ăn chút bánh trung thu , là nhân lòng đỏ trứng người thích nhất”

      “ Được, ma ma bên ngoài có chuyện gì vậy?”

      “ Là Hàn Giang bên người Liễu di nương đến, thấy người ngủ, ngồi chút liền rời .”

      “Ân, thắp đèn rồi sao?”

      “ Vâng , bọn nha đầu kia thắp hết rồi, có đèn con thỏ, tiểu trư, hằng nga bôn nguyệt, buổi tối nhất định rất náo nhiệt.”

      “ Ăn cơm chiều xong, chúng ta xem hoa đăng.”

      “ Năm nay lão gia còn phân phó làm hoa lâu, buổi tối xem nhất định rất đẹp.”

      Cơm chiều ăn trong viện, người trong phòng bếp tỉ mỉ, so với trước đây nhiều hơn hai món, nguyên liệu nấu ăn cũng tươi ngon.

      “ Tiểu thư , này…” Đào nhi chỉ vào hai món mới.

      có gì, hôm nay chúng ta như thế, bọn họ ít nhiều cũng nịnh bợ, ngươi cho các nàng cơ hội, các nàng lại nghĩ bản thân làm sai chuyện gì.” Tử Oánh nhẫn nại chỉ bảo Đào nhi, sau này vào cũng loại chuyện như thế này rất phổ biến.

      “ Vâng. Là Đào nhi ngu muội.”

      “ Hôm nay có thêm hai món, còn có rượu hoa quế, mọi người ngồi xuống cả , ăn xong, chúng ta cùng bái nguyệt.”

      Tân ma ma, Đào nhi, Lê nhi, Xảo nhi sau khi từ chối được, đều ngồi xuống, chỉ là được tự nhiên. Tử Oánh cũng gì thêm, việc báo thù có ít nhiều còn phải dựa vào các nàng.

      Vì ban ngày Lão phu nhân làm việc vất vả nên lại bị bệnh, Tử Oánh bái lạy tỏ tấm lòng rồi về Phù Dung viện.

      Tân ma ma dọn cái bàn ra sân, có bánh trung thu, điểm tâm, hoa quả và hương nến.

      Tử Oánh rửa tay đốt hương, quỳ trước bàn, cung kính cúng bái.

      Nếu mẫu thân trời linh thiêng, hãy phù hộ con thuận lợi tiến cung, thuận lợi báo thù.

      Sau khi cúng Nguyệt thần, Xảo nhi kéo Đào nhi muốn hoa lâu ngắm trăng, Tử Oánh cười đồng ý, Tân ma ma ở bên cạnh lại oán trách nàng, trách nàng quản nghiêm hai người đó.

      vất vả mới có thể thở phào hơi, cứ để cho các nàng nháo.

      Tử Oánh đứng trong sân, nhìn hoa đăng phát ra ánh sáng nhợt nhạt, cười .
      levuong, Linh Bi, amanda truc15 others thích bài này.

    4. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 11: MẶT NẠ
      Trăng có khi trong khi khuyết, người có khi thăng, khi trầm.

      Uyển đứng trong Lan Hiên viện, ban ngày nàng ta còn cùng di nương bàn xem tối nay mặc gì, bái tế như thế nào, vậy mà tại chỉ còn mình nàng ta ngắm trăng.

      biết Hoàng di nương ở thôn trang sống có quen .

      “ Tiểu thư, cũng sang thu, người về phòng thôi.” Bích Nguyệt cầm áo choàng lông chim khoác cho Uyển .

      “Bích Nguyệt ta nhất định làm cho hai người kia quỳ xuống dưới chân ta cầu xin tha thứ” Thanh hơi nhưng lại thập phần kiên định.

      Bích Nguyệt làm như nghe thấy, gì.

      Ngày thứ hai, Uyển tới sớm quỳ trong Vạn Cúc Đường.

      “ Tứ tiểu thư, Lão phu nhân hôm qua bị tức đến sinh bệnh, tiểu thư vẫn nên trở về .” Tiết ma ma .

      Uyển dập đầu ba cái “ Cháu tự biết nghiệp chướng nặng nề, cháu cam tâm tình nguyện lên chùa cầu phúc cho tổ mẫu, chuộc tội cho di nương.”

      Vừa đến viện, nghe được những lời này Tử Oánh khỏi ngẩn người, nghĩ đến mới đêm mà Uyển nghĩ được đối sách.

      So với Hoàng di nương nàng ta thông minh hơn nhiều.

      Tử Oánh nhếch môi, nếu ngươi muốn lên chùa ta thành toàn cho ngươi, để uổng công bao năm nay ngươi gọi ta tiếng tỷ tỷ.

      “ Tiết ma ma” Tử Oánh hành bán lễ “ Hôm nay tổ mẫu tốt hơn nhiều?”

      đêm ngủ ngon, sáng sớm nay có chút đau đầu.”

      thỉnh đại phu chưa?”

      “ Chưa có, Lão phu nhân bảo chút khá hơn.”

      “ Như vậy làm sao được. Tân ma ma, ma ma mau tìm Thẩm tổng quản mời đại phu, tốt nhất lên thỉnh thái y.”

      Tân ma ma rời , Tử Oánh làm bộ như lúc này mới nhìn thấy Uyển “ Nha, sao muội lại quỳ đất? Tuy bây giờ còn chưa lạnh, nhưng vẫn là vào thu, muội mau đứng lên .”

      Uyển cười cười “ Tỷ tỷ, di nương làm sai, muội là đến chuộc tội, cần tỷ phải lo lắng.”

      “ Nhưng phải tổ mẫu bảo muội ở Lan viện tĩnh dưỡng sao?”

      Trong mắt Uyển thoáng qua tia xấu hổ “ Muội tới xin tổ mẫu lên chùa để cầu phúc cho tổ mẫu.”

      “ Muội muội hiếu tâm làm ông trời cũng phải cảm động, Lão phu nhân biết được nhất định cũng đồng ý.”

      Nàng nghĩ đến chỉ đêm mà người luôn được nuông chiều như Uyển có thể tiến bộ nhanh như vậy, chỉ vì nàng ta cam tâm tình nguyện lên chùa cầu phúc cho tổ mẫu, mà điều làm nàng kinh hãi là tâm tư nàng ta thể lên mặt.

      Nếu phải nàng hiểu biết Uyển , có lẽ nàng để lỡ mất ánh sáng vụt qua mắt nàng ta.

      Khó trách kiếp trước nàng phải là đối thủ của nàng ta, ngay cả tại nàng cũng nắm chắc có thể thắng được nàng ta.

      thể để Uyển vào cung, nàng nhất định phải ngăn chuyện này!

      “ Lão phu nhân bảo các tiểu thư vào trong.” Thải Liên trong viện bước ra .

      Lão phu nhân nắm đại kháng gần cửa sổ, sắc mặt tái nhợt, tinh thần ủ rũ.

      “ Cháu thỉnh an tổ mẫu.”

      “ Đứng lên , đêm qua có bái nguyệt thần?”

      “ Hồi tổ mẫu, đêm qua cháu bái nguyệt thần, cầu nguyệt thần phù hộ cho tổ mẫu thân thể an khang, sống lâu trăm tuổi.” Tử Oánh , loại lời làm người ta vui mừng nàng cũng có thể được.

      “ Ân, tổ mẫu nhờ phúc của con. Tứ nha đầu, hôm nay đến là có chuyện gì?”

      Uyển “ Bùm” tiếng quỳ mặt đất “ Tổ mẫu, cháu thấy nghiệp chướng của di nương nặng nề, khẩn cầu tổ mẫu cho cháu lên chùa ăn chay niệm phật cầu phúc cho tổ mẫu.” xong lại cúi đầu.

      Lão phu nhân trầm tư “ Nếu ngươi có tâm tư này thôi. Nhớ mang quần áo nhiều chút, trong chùa cũng phải như trong phủ.”

      “ Đa tạ tổ mẫu quan tâm, cháu cam tâm chịu khổ, chỉ cần tổ mẫu có thể nhanh khỏe lại, khổ như thế nào cháu cũng chịu được.”

      “ Đứng lên , dọn dẹp chút,mang theo nha hoàn. Để tỷ tỷ ngươi an bài.”

      Tử Oánh và Uyển “ Vâng” tiếng, thấy Lão phu nhân lộ vẻ mệt mỏi liền đứng dậy cáo từ.

      “ Tỷ tỷ, về sau trong nhà chỉ còn mình tỷ quản gia, ai dám đắc tội với tỷ. Muội tự hỏi bản thân làm gì có lỗi với tỷ, vì sao tỷ luôn gây , chèn ép muội.”

      làm gì có lỗi? Kiếp trước nàng coi nàng ta là tỷ muội duy nhất, luôn tín nhiệm, có chuyện gì cũng tâm với nàng ta. Sau này khi vào cung, trước mặt Hoàng thượng bao giờ quên nhắc đến nàng ta. Kết quả nàng nhận được cái gì? Là hãm hại, là mối thù giết con!

      Nàng hiểu, các nàng đều là nữ nhi Thẩm gia, cùng vinh cùng bại, vì sao nàng ta lại làm như vậy? Huệ phi cho nàng ta cái gì ưu việt ? Hoàng hậu cho nàng ta cái gì ưu việt?

      Uyển thấy trong măt Tử Oánh thoáng qua oán hận, nhanh đến nỗi nàng ta tưởng mình hoa mắt

      Là hoa mắt sao?

      “ Muội muội gì vậy? Tỷ nghe hiểu, tỷ hỏi lại phụ thân, để định ngày cho muội lên chùa.”

      “ Làm phiền tỷ tỷ.” Uyển mặt tỏ ra bình thường nhưng trong lòng lại nghĩ về ánh mắt của Tử Oánh.

      Nàng ta tuyệt đối nhìn lầm!

      Trở về Phù Dung viện, Xảo nhi bước nhanh về phía nàng “ Tiểu thư, Liễu di nương đến, Tân ma ma mời di nương đên đông sương phòng.”

      “ Ân, ta thay quần áo trước.”

      Tử Oánh rửa mặt, thay bộ y phục màu vàng, vấn kiểu tóc đơn giản, đông sương phòng.

      “ Tam tiểu thư về.” Liễu di nương đứng lên hành lễ “ mỹ nữ, trang điểm nhàng cũng là tuyệt sắc.”

      “ Di nương quá khen. Lại , ta còn chưa kịp đến cảm ơn di nương.” Tử Oánh hoàn lễ.

      “ Xem Tam tiểu thư kìa, chúng ta là có cùng mục đích, muốn cảm ơn, phải là nô tỳ cảm ơn tiểu thư.”

      Tử Oánh gì, nhàn nhạt nhếch môi. Tuy nàng hợp tác cùng Liễu di nương nhưng sau này ai biết được nàng ta có phải là Hoàng di nương tiếp theo?

      Bất quá cũng quan hệ, cho dù nàng ta là Hoàng di nương thứ hai, chẳng lẽ còn có cơ hội gây mối thù giết con?

      “ Thân thể lão phu nhân tốt hơn ? Tuy rằng miễn cho mọi người thỉnh an, nhưng phận là dâu con vẫn phải thỉnh an Lão phu nhân. Thỉnh an lại sợ quấy nhiễu Lão phu nhân dưỡng bệnh, là khó xử”

      “ Lão phu nhân lớn tuổi, khó trách có lúc ốm đau, di nương chớ lên lo lắng. tại cũng là thời điểm khó chịu của phụ thân, di nương hẳn là biết nên làm gì cho phải.” Tử Oánh vừa vừa nhìn về phía Lan Hiên viện.

      Liễu di nương hiểu ý cười cười “ Hàn Giang, còn lấy ra.”

      Hàn Giang lấy trong tay áo ra quyển sách cổ “ Đây là do nương thiếp thân lưu lại. bên trong ghi lại trà đạo và số phương pháp làm điểm tâm. Khó có khi gặp được người thích. Có cái gọi là bảo kiếm tặng hùng, hi vọng Tam tiểu thư thích.”

      Tử Oánh rất vui mừng, nàng tìm lâu mới tìm được quyển ưng ý.

      “ Ta từ chối bất kính, đa tạ di nương.”

      “ Tam tiểu thư khách khí, thiếp thân cáo từ trước.” Liễu di nương hành lễ mang theo Hàn Giang rời .

      thong thả, tiễn.”

      Tử Oánh cần thận cầm quyển sách, mặt tràn đầy ý cười. Tân ma ma ở bên cạnh nhìn tỏ vẻ kỳ quái.

      “ Tiểu thư, phải chỉ là quyển sách thôi sao? Sao lại vui mừng như vậy?”

      “ Ma ma biết, quyển sách này chính là bảo bối quyết định vinh sủng sau này của ta”

      Tân ma ma nhìn Tử Oánh càng càng quá “ Tiểu thư tốt của nô tỳ, lát nữa nữ sư phụ đến, người còn mau chuẩn bị.”

      Tử Oánh le lưỡi, khó có khi tâm tình tốt như vậy.

      Giờ mùi, trong phòng khách sau khi nghe các ma ma quản bẩm báo, lại nghe các ma ma dặn dò các nha hoàn nô bộc, nếu dám truyền chuyện hôm qua ra ngoài, mặc kệ là ai cả nhà đều bị bán vào thanh lâu.

      Dù sao việc này cũng liên quan đến khuê dự của nàng.

      Các ma ma quản đều vâng dạ gật đầu, làm theo lời Lão phu nhân phân phó. Từ hôm nay Tống ma ma quản lý khuê phòng, ma ma quản quản lý khuê phòng chuyển sang quản lý khố phòng.

      Tống ma ma sau khi nghe xong thở phào hơi, tâm tư của bà ta rốt cục cũng buông xuống. Từ hôm qua con bà ta theo hầu lại lão gia, bà ta lại càng lo lắng cho tương lai của mình, nhưng lại dám hỏi Lão phu nhân xử lý mình như thế nào.

      tại tốt lắm, tuy bà ta chỉ quản khuê phòng, làm quản thoải mái.Nhưng mà tại bà ta lại còn con dâu, chỉ khổ nhi tử và tôn tử, nàng dâu này cũng tâm tư thâm trầm, ngay đến bà ta cũng nhìn thấu nàng ta.

      Chuyện lần này, con dâu bà ta chắc cũng tham gia, ngày đó sai cái nha hoàn đến, bà ta cảm thấy đúng. Lần này phải chậm rãi tìm hiểu kỹ nàng dâu cho nhi tử.

      Sau khi xử lý xong mọi chuyện, Tử Oánh thư phòng tìm đại lão gia chuyện của Uyển .

      “ Tuy Hoàng di nương làm sai nhưng Uyển vô tội. Uyển có phần tâm tư này tốt rồi, bằng chờ qua sinh nhật nó rồi hãy .

      Nàng chút nữa quên, sau tết trung thu chính là sinh nhật Uyển .

      Hai mươi tháng tám.

      Kiếp trước vào ngày này hàng năm Hoàng thượng để nội vụ phủ mang vài thứ cho nàng ta, sau đó buổi trưa đến cung của Uyển cùng nàng ta ăn mì trường thọ.

      Đó là vinh sủng bao nhiêu!

      “ Vâng, nữ nhi chờ sau sinh nhật của muội muội rồi an bài.”

      Thái ý bắt mạch cho Lão phu nhân, kê ít dược ích khí bổ huyết rồi cáo từ. Mấy ngày nay bệnh của Lão phu nhân có tiến triển tốt, lại thu hồi quyền quản gia, giống như dự tính của Tử Oánh.

      Mỗi ngày Uyển đến Vạn Cúc đường thỉnh an, thấy Tử Oánh đều nhiệt tình ầm ĩ, làm nũng muốn đến Phù Dung viện.

      Giống như chưa có chuyện gì xảy ra.

      Nàng cảm thấy Uyển chính là đối thủ mạnh, thời thời khắc khắc đều chú ý nàng ta. nghĩ tới Uyển có thể nhịn, cũng đúng, nếu làm sao bản thân và nhi tử có thể chết thảm trong tay nàng ta!

      Mỗi lần như vậy Tử Oánh đều đoan trang cười, thân thiết vỗ tay Uyển .

      muốn diễn trò cùng nhau diễn!

      “ Hai cái hầu nhi này, là.” Tinh thần Lão phu nhân rất tốt, nhìn hai người “ Tiết ma ma mang mấy đồ đó lên .”

      Tiết ma ma vâng tiếng, bưng khay gỗ tiến vào, trong khay là hai món đồ trang sức trân quý.

      Tử Oánh nhận ra đây là của hồi môn của Lão phu nhân.

      Uyển nhìn bộ diêu điệp luyến hoa khảm đá quý và trâm dương chi ngọc, trong mắt lộ ra vẻ tham lam, nhưng rất nhanh khôi phục như thường. Tử Oánh lại chỉ nhàn nhạt nhìn cái, trừ bỏ vẻ giật mình khi Tiết ma ma mang ra, liền có cảm xúc gì.

      Lão phu nhân thầm gật đầu, nha đầu Tử Oánh quan tâm hơn thua, ngược lại Uyển lại có chút lên được mặt bàn, quả nhiên là chui ra từ bụng di nương, phóng khoáng, cũng may là có chút tâm cơ.

      “ Đây là hồi môn của mẫu thân ta cho ta, tuy rằng phải vô cùng tốt, nhưng cũng khó có thể tìm. Hôm nay là sinh nhật Tứ nha đầu, huống hồ các ngươi cũng lớn,cũng nên có thêm mấy món.”

      Sau khi hai người khách sáo từ chối đều đa tạ Lão phu nhân thưởng.

      “ Tỷ tỷ, tỷ chọn cái nào a?” Uyển cười hì hì, nương nàng ta chỉ là cái di nương, tuy lão gia thường xuyên thưởng số thứ này nọ, nhưng cũng phải của nàng ta, nên trong lòng nàng ta cực kỳ thích trang sức.

      “ Muội chọn trước .”

      “ Sao có thể như vậy được?” Uyển , trong giọng giấu được vui mừng.

      “ Muội cần khách khí với tỷ. Tỷ lớn hơn muội nên tất nhiên muội được chọn trước, hôm nay lại là sinh nhật muội, thọ tinh là lớn nhất. Hôm nay cũng là tỷ dính hào quang của muội.”

      phải tranh, Uyển chọn trước .” Lão phu nhân lên tiếng.

      “ Vâng” trong lòng Uyển cao hứng, lời này của lão phu nhân chính là cho nàng ta thể diện. Trong lòng nàng so đo, cuối cùng chọn bộ diêu khảm đá quý.

      Tuy dương chi ngọc tương đối tốt, nhưng bộ diêu kia mới thích hợp với nàng ta nhất. biết khi Tử Oánh nhận cây trâm kia có biểu cảm gì?

      Tử Oánh sớm nghĩ đến Uyển chọn bộ diêu, bất luận giá trị hay hình thức đều tốt hơn, Uyển nhất định chọn nó. Nàng chỉ dụng ý của Lão phu nhân?

      Nàng bình tĩnh tiếp nhận cây trâm, phúc thân cảm ơn lão phu nhân, Hai người rời khỏi Vạn Cúc đường.

      “ Tiết ma ma, ta càng nhìn Tử Oánh càng thấy hài lòng, tuổi còn mà có thể trầm ổn như vậy, Lão đại có nhi tử, chừng về sau còn phải dựa và Tử Oánh.” Lão phu nhân .

      “ Đúng vậy, Tam tiểu thư rất trầm ổn, lão nô thấy tính cách đó phù hợp với độ tuổi này mới đúng” Tiết ma ma

      “ Ân, chúng ta từ từ quan sát.” Lão phu nhân day day thái dương. Tiết ma ma lập tức hiểu ý tiến lên xoa đầu cho Lão phu nhân.
      Last edited: 2/7/18
      levuong, hamaxink, Linh Bi19 others thích bài này.

    5. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 12 : THỌ YẾN CỦA THÁI HẬU ( 1)
      Mấy ngày sau, Uyển khởi hành Bạch Linh tự ở kinh thành, ngày thường ở Bạch Linh tự cũng có hoàng thân quốc thích đến tế bái, ngẫu nhiên cũng có nữ quyến đến ăn chay niệm phật, cho nên Uyển đến đây cũng quá đột ngột.

      Mỗi ngày sau khi thỉnh an Lão phu nhân, Tử Oánh ở trong Phù Dung viện, pha trà làm điểm tâm, chiều nghe ma ma quản báo cáo, nửa tháng trôi qua mau.

      hôm, Lão gia sau khi hạ triều liền lập tức đến viện của Lão phu nhân, đuổi hết bọn nha hoàn bà tử ra ngoài, chỉ giữ lại Tiết ma ma. Lão gia ở trong viện canh giờ mới ra.

      Tử Oánh nghe xong nha hoàn bẩm báo, phân phó Đào nhi thưởng cho nha hoàn đó túi hạt dưa Khang Lộc Ngân, tiểu nha hoàn vui vẻ hành lễ lui ra.

      “ Tiểu thư, Lão gia với Lão phu nhân chuyện gì mà quan trọng vậy? Ngay cả Thải Liên và Tịch Dương cũng được hầu hạ?”

      Tử Oánh xoa hình hoa lê khắc bàn, chuyện gì? Phụ thân vừa hạ triều liền vội vàng đến viện của Lão phu nhân? Gần đây trong triều có biến ?

      Tân hoàng vừa đăng cơ vài năm, kiếp trước lúc này nàng ở nhà đọc sách đánh đàn, chú ý đến chuyện triều đình, biết là xảy ra chuyện gì.

      Chẳng lẽ là chuyện của nàng? Phụ thân nàng là Hộ bộ thượng thư, ngoại tổ phụ là đệ nhất phú thương. Hoàng thượng kiêng kỵ, với phụ thân muốn đưa nàng vào cung?

      Kiếp trước khi tuyển tú, nàng còn chưa cập kê nhưng vẫn thuận lợi vào cung.

      “ Đào nhi, mấy ngày này phải quản chặt người của Phù Dung viện, chỉ sợ mấy ngày nữa có lời đồn đại.”

      “ Vâng.” Đào nhi hiểu lời đồn Tử Oánh là gì, nhưng nhìn sắc mặt nàng nghiêm trọng cũng biết việc này ắt .

      Giờ thân hai khắc, Tiết ma ma đến gặp Tân ma ma muốn thảo luận về việc may đồ cho Lão phu nhân, Tiết ma ma nhìn khuê phòng của Tử Oánh trang trí tao nhã, thuần khiết : “ Phòng của Tam tiểu thư trang trí làm cho người ta thoải mái, bình hoa Cảnh Thái Lam cũng là bút tích của đại sư, Tam tiểu thư có phúc khí.”

      Bình hoa Cảnh Thái Lam trong phòng nàng là do Thái Hậu thưởng cho nương nàng, khen tặng vì nương đoan trang có lễ. Nhiều năm như vậy, người biêt chuyện này càng ít, Tiết ma ma chính là trong số đó.

      “ Đúng vậy, là phúc phải họa, là họa khó tránh.”

      “ Vẫn là Tam tiểu thư thông tuệ.” Tiết ma ma xong thấy Tân ma ma hớt hải đến “ Lão tỷ tỷ, sao hôm nay lại có thời gian đến chỗ của muội?”

      “ Còn phải là vì muốn thảo luận với muội làm giày cho Lão phu nhân, tháng nữa là thọ yến của Thái Hậu.”

      Sinh nhật của Thái Hậu, Lão phu nhân phải vào cung thỉnh an. giống như tết trung thu, Thái Hậu thông cảm miễn cho Lão phu nhân thỉnh an.

      Còn ngày sinh nhật của Thái hậu? Thái Hậu năm nay mới bốn mươi tuổi nhưng bảo dưỡng rất tốt, thoạt nhìn như nữ nhân ngoài ba mươi, nhưng lại là người giỏi bày mưu tính kế.

      Hai ngày sau Lão phu nhân sai người đến lấy số may cho nàng bốn bộ xiêm y, cũng quên làm cho Uyển ở trong chùa ba bộ.

      Xem ra Lão phu nhân chuẩn bị trong sinh nhật của Thái Hậu mang các nàng ra mắt Thái Hậu.

      Sau khi trở về Tử Oánh gọi Xảo nhi đến: “ Ngươi thầm truyền ra ngoài, nhất định phải để người của Hoàng di nương và Tứ tiểu thư ở trong phủ nghe thấy, Lão phu nhân muốn mang Tam tiểu thư sinh nhật của Thái Hậu, Tam tiểu thư thầm chuẩn bị thọ lễ cho Thái Hậu.”

      Xảo nhi chần chừ “ Tiểu thư, vì sao muốn cho Tứ tiểu thư? Như vậy chẳng phải gây bất lợi cho chúng ta sao.”

      “ Ngươi cứ truyền như vậy , nếu Uyển thông minh tự biết nên làm thế nào.”

      “ Vâng” Xảo nhi cũng dám hỏi nhiều, hành lễ lui xuống.

      Quả nhiên vài ngày sau Uyển ở Bạch Linh tự nghe được tin tức, Uyển truy hỏi thô sử bà tử “ Sao ngươi có thể biết được?”

      “ Là hai nha hoàn nhị đẳng bên cạnh Tam tiểu thư chuyện trong lúc nhàn rỗi, các nàng Tam tiểu thư buồn bực vì biết nên đưa cái gì tốt?”

      như vậy ngươi hãy tốn nhiều tâm tư chút, hỏi xem trong khoảng thời gian này Tử Oánh phái người mua cái gì. Còn có Thái Hậu nương nương thích cái gì?”

      “ Vâng, Tứ tiểu thư, nô tỳ cáo lui.”

      Uyển để Bích Nguyệt thưởng cho bà tử thỏi bạc, bà tử vô cùng cao hứng, lúc chuẩn bị lại nghe Uyển hỏi “ Đợi chút, Quýt nhi bên cạnh Tam tiểu thư thế nào?”

      “ Hồi tiểu thư, Quýt nhi bị Tam tiểu thư phạt trượng.”

      Uyển nghĩ đến Tử Oánh ra tay nhanh như vậy, giết gà dọa khỉ, chỉ sợ nhân thủ nàng ta bố trí trong Phù Dung viện trụ được!

      “ Ân, biết.” Uyển phất tay, bà tử lui ra ngoài, Bích Nguyệt đỡ Uyển .

      “ Tiểu thư lát nữa phải nghe các đại sư tụng kinh, người ăn chút điểm tâm .”

      cần, điểm tâm bằng góc điểm tâm trong phủ. Di nương thế nào rồi?”

      “ Sau khi di nương đến thôn trang do bọn hạ nhận hầu hạ chu đáo, mấy ngày trước bị nhiễm phong hàn. Lại có người thỉnh đại phu, nằm liệt giường, vẫn là Hồng Nhụy tỷ tỷ liều chết thỉnh đại phu mới giữ lại được mạng.”

      tại di nương thế nào?”

      tốt hơn nhiều, có thể ăn vài thứ.”

      Uyển ngơ ngác nhìn gốc cổ thụ, móng tay bấm sâu vào da thịt, trong mắt tất cả là phẫn hận.

      Di nương, người cố chờ thêm chút nữa, nữ nhi khiến cho người được vinh quang hồi phủ!

      Mấy ngày nay, Lão phu nhân để nàng thêu bức tranh cho Thái Hậu nương nương, nghe đây là ý tứ của Thái Hậu. Uyển ở Bạch Linh Tự cũng làm theo ý của Lão phu nhân.

      Tử Oánh thở phào nhõm, nàng đúng là sợ phải vụng trộm chuẩn bị, quang minh chính đại như vậy nàng mới có cơ hội thiết kế Uyển .

      Chỉ cần làm cho Thái Hậu nương nương chán ghét Uyển , cho dù về sau Uyển vào cung cũng có cây đại thụ này để dựa vào, các nàng có thể bất phân thắng bại.

      Nàng cực kỳ sợ Uyển tiến cung, tuy nàng trọng sinh nhưng rất nhiều chuyện vẫn theo quỹ đạo cũ.

      Sau khi nhận được tin tức, Uyển lập tức chuẩn bị. Lão phu nhân cho người đưa chỉ màu tới, khi đại sư giảng kinh Uyển cũng ở trong phòng thêu thùa.

      “ Bích Nguyệt, thăm dò được Tam tiểu thư thêu cái gì chưa?”

      Bích Nguyệt lắc đầu “ Tam tiểu thư cho nhóm nha hoàn vào phòng, mấy ngày nay Tân ma ma cũng ra khỏi phủ.” Thấy Uyển vẫn chưa ngừng tay “ Tiểu thư, để ngày mai hãy thêu tiếp, giờ tối rồi, gây tổn thương cho mắt.”

      sao, ngươi ngủ trước . Ta hoàn mấy kim này ngủ.”

      Bích Nguyệt thể đáp ứng, đành ngồi lên ghế con phân chỉ giúp Uyển , tiểu thư cho nàng động vào, mỗi ngày nàng ta khuyên cũng được, nàng ta cũng chỉ có thể phân chỉ, phối màu như thế nào tiểu thư cũng tự làm.

      Năm ngày sau thô sử bà tử đem quần áo đến cho Uyển đồng thời mang tin tức quý đến

      “ Tứ tiểu thư, Tam tiểu thư gần đây tìm loại hương, lão nô nghe tên, chỉ biết mùi hương này dẫn bươm bướm đến, trong thọ yến mang ra, như vậy Thái Hậu nương nương khen thưởng Tam tiểu thư ý tưởng độc đáo.”

      Uyển xoay phật châu cổ tay, nếu có loại hương dẫn bươm bướm đến đích xác được người chú ý. Nhưng Tử Oánh phải là người nóng vội?

      Để Bích Nguyệt thưởng cho bà tử đôi khuyên tai và đưa bà ta ra ngoài. Uyển ở trong phòng suy nghĩ.

      Bích Nguyệt nhìn khuyên tai trong tay bà tử, cố ý dùng ngữ khí ê ẩm “ Khuyên tai này tiểu thư thích nhất, ngay cả ta cũng có được đâu, vẫn là tiện nghi cho bà.”

      Bà tử vừa nghe vậy, ý cười lại rạng rỡ vài phần, đây chính là thể diện lớn a, so với giá trị càng làm bà ta vui hơn.

      nương gì vậy, trước mặt tiểu thư nương là người có thể diện nhất.”

      Sau khi tiến bà tử , mặt Bích Nguyệt ra châm chọc “ Tiểu thư cân nhắc ngươi, ngươi liền biết xấu hổ.”

      Uyển cẩn thận cân nhắc, cảm thấy thọ yến nhiều hoàng thân quốc thích, nếu nàng ta gây náo động như vậy chỉ sợ chọc nhiều người ghen ghét. Đến lúc đó mất nhiều hơn được.

      Uyển thấy trời còn sớm, ngồi thêu nhiều có chút mỏi, liền gọi Bích Nguyệt tới cùng dạo trong rừng.

      Chẳng lẽ cứ để Tử Oánh gây náo động như vậy sao? Nàng cam lòng.

      tháng trôi qua rất nhanh, năm ngày trước thọ yến Lão phu nhân cho người đến Bạch Linh tự đón Uyển về. Uyển vừa trở về liền Vạn Cúc đường dập đầu với Lão phu nhân, Lão phu nhân nhìn Uyển gầy yếu,trong lòng cũng cảm động.

      “ Tứ nha đầu, chịu khổ rồi. Sao lại gầy như vậy?”

      “ Tổ mẫu, cháu khổ. Ở trong chùa, mỗi ngày nghe đại sư giảng kinh, cầu phúc cho tổ mẫu, mỗi ngày trôi qua cháu càng kiên định.”

      “ Hảo, là hảo hài tử. So với trước kia ổn trọng hơn nhiều, mang bộ dáng của đại nương. Mau, đến ngồi bên tổ mẫu” Lão phu nhân cười vẫy tay.

      Uyển cười đáp ứng “ Vâng” đến ngồi bên cạnh Lão phu nhân, Lão phu nhân thấy Uyển tiến lùi tự nhiên, càng nhìn càng vừa lòng.

      “ Thọ lễ của Thái Hậu chuẩn bị tốt chưa?”

      làm tốt lắm, cháu còn phải thỉnh tổ mẫu nhìn trước.” Uyển phân phó Bích Nguyệt mang vào.

      Lão phu nhân nhìn đường thêu ngay ngắn, ở giữa thêu chữ thọ to, gật đầu “ Được, được, chỉ là có chút sơ sài. Dù sao Thái Hậu nương nương cũng chưa lớn tuổi lắm, vẫn còn thích náo nhiệt.”

      “ Cháu dựa theo ý tổ mẫu thêu lại chút.”

      “ Ân, thêu thêm hoa mẫu đơn , nhìn vui mừng.”

      “Vâng” Uyển cung kính đáp.

      “ Ngươi cũng xuống nghỉ ngơi , ngồi xe ngựa hồi lâu cũng mệt nhọc, tối cần đến thỉnh an.”

      “ Đa tạ Lão phu nhân.”

      Uyển vừa vào phủ Tử Oánh biết, nàng ở Phù Dung viện vừa xem sổ sách vừa nghe Xảo nhi bẩm báo.

      “ Tiểu thư tốt của nô tỳ, sao người vẫn lạnh nhạt ngồi đây ? Tứ tiểu thư hồi phủ, hơn nữa Lão phu nhân rất vui mừng.”

      “ Khi Uyển Bạch Linh tự, ta biết có ngày này, Đào nhi đâu?”

      “ Đào nhi cùng Tân ma ma điều hương a, mấy hôm nay buổi tối nô tỳ đều bị tra tấn bởi mùi hương kia a.”

      “ Lát nữa Đào nhi đến, ta bảo ngươi muốn ngửi thấy mùi hương.” Tử Oánh trêu Xảo nhi.

      “ Tiểu thư tốt, tha cho nô tỳ , nếu để Đào nhi biết bỏ qua cho nô tỳ, ngày nào cũng bắt nô tỳ ngửi mất.”
      hamaxink, Linh Bi, banhmikhet18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :