1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tôi không hợp yêu đương - Bản Lật Tử 60C+6NT (full+ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Matcha2604

      Matcha2604 Well-Known Member

      Bài viết:
      582
      Được thích:
      1,771
      Chương 35

      Dì út?

      Hạ Duy sững sờ, còn cảm giác đói bụng nữa. nhàng liếc mắt nhìn người ngoài cửa đồng thời dì út của Giang Chi Châu đứng ngoài cửa cũng nhìn thấy .

      “Người này là...?” Dì út tỏ vẻ nghi ngờ, bà ngẩng đầu nhìn Giang Chi Châu, hoàn toàn đoán ra cảm xúc trong mắt bà ấy là như thế nào.

      ấy là...”

      “Cháu ở nhà 1908 lầu , xuống đây mượn xì dầu ạ!” Hạ Duy nhanh nhảu trả lời chặn miệng Giang Chi Châu. xoay đầu nhìn cái, tuy gì thêm nhưng sắc mặt dễ nhìn chút nào.

      “........” Giang Chi Châu im lặng vào phòng bếp lấy chai xì dầu cho , Hạ Duy cười cười cầm chai xì dầu, với : “Cảm ơn, tôi dùng xong cầm xuống trả cho .”

      Giang Chi Châu: “.........”

      lại cảm nhận được khả năng diễn xuất và xây dựng kịch bản tuyệt diệu của Hạ tiểu thư rồi.

      Giải Ảnh hậu lần sau của Kim Ngưu trừ ra còn ai xứng đáng nữa chứ.

      Hạ Duy rồi dì út của Giang Chi Châu mới khó hiểu nhìn cửa mà : “Sao ấy lại chạy xuống lầu dưới để mượn xì dầu chứ? phải mượn hàng xóm kế bên tiện hơn sao?”

      Giang Chi Châu: “Có thể hàng xóm của ấy ở nhà, hơn nữa vì vấn đề rỉ nước lần trước, bọn con tiếp xúc khá nhiều nên cũng thân thiết hơn chút.”

      “Rỉ nước? Phòng tắm rỉ nước sao, sửa xong chưa?”

      “Vâng ạ, sửa xong rồi. Hôm nay dì đến đây tìm cháu có chuyện gì ?”

      “Chủ yếu là muốn với cháu về chuyện của Tôn Kiều Kiều.” Dì út cúi đầu nhìn đôi dép lê Hạ Duy vừa mang, hỏi Giang Chi Châu: “Bắt đầu từ khi nào nhà cháu có dép cho nữ vậy?”

      “........” Giang Chi Châu bình tĩnh chế bừa lý do, “Vì chuyện rỉ nước lần trước, có quản lý, nhân viên sửa chữa và người vừa rồi đến nhà xem nên cháu quyết định mua mấy đôi.”

      “Vậy ư?!”

      “Vâng.” Qủa nhiên cuộc đời có thể tôi luyện cho mỗi người biến thành Ảnh đế và biên kịch vàng.

      Dì út thay dép lê rồi vào phòng khách, thấy cảnh tượng trước mắt sửng sốt chốc: “Cháu bắt đầu nuôi mèo và chó từ khi nào vậy?”

      “Meow~”

      “Gâu!”

      “.........” Giang Chi Châu nhìn mèo chó trong phòng khách liền đáp, “Đều là mèo hoang chó hoang trong chung cư, cháu thấy tụi nó đáng thương quá nên nhận nuôi.”

      Dì út bật cười tiếng: “Cháu vẫn y hệt như lúc còn bé, bên ngoài lạnh lùng nhưng bên trong ấm áp.” Bà vươn tay muốn sờ A Quất nhưng nó lại kiêu ngạo tránh né, bà thu tay lại, “Dì nghe Kiều Kiều cháu huỷ kết bạn với Kiều Kiều QQ và Wechat à?”

      “Vâng.” Giang Chi Châu tránh né câu hỏi này, “Nếu quyết định qua lại nữa cần thiết giữ phương thức liên lạc làm gì.”

      “..... Dì biết sao với cái tính này của cháu đây, xem như làm người được còn có thể làm bạn bè bình thường mà.”

      Giang Chi Châu : “Chúng cháu quen biết là do xem mắt, mục đích quen biết vốn chẳng đơn giản, nhưng lại có ý định tiến tới chẳng phài làm bạn bè ngượng ngùng lắm sao?”

      Có gì phải ngượng ngùng chứ? Dù dì út nghĩ trong đầu như vậy nhưng vẫn : “Nếu thái độ của cháu kiên quyết như vậy nhắc đến Tôn Kiều Kiều nữa, nhưng dì đồng ý chuyện con xem mắt nữa để tìm tình đích thực.”

      Giang Chi Châu gì, dì út kiên nhẫn khuyên : “Nếu như con trẻ lại 5-6 tuổi cháu muốn tìm người thế nào dì cũng mặc cháu, nhưng cháu sắp 30 rồi, thể làm theo hứng như vậy được. Cháu nghĩ tới bố mẹ cháuđi, bọn họ lớn tuổi rồi, giao chuyện chung thân đại của cháu cho dì dì phải cho họ câu trả lời chứ.”

      Giang Chi Châu: “Vậy để cháu tự với bố mẹ."

      “....” Cháu quyết tâm muốn độc thân đến cùng sao, dì út thầm nghĩ cũng thể ép buộc quá đáng, nếu càng chống đối hơn, “Được, vậy trong thời gian này cháu cứ giữ thái độ quyết tâm đó , dì về đây.”

      “Dì ở lại ăn trưa ạ??”

      “Chút nữa dì còn có việc, đúng lúc ngang qua khu này lên chuyện với cháu chút, phải là do yên tâm cháu hay sao.” Dì út thở dài hơi, con mình coi như xong rồi, nhưng người cháu trai này để bà bớt lo chút nào.

      “Vậy để cháu tiễn dì xuống.”

      cần, cháu mau ăn trưa , để buổi chiều còn làm nữa.”

      “Vậy được, dì đường cẩn thận.” Giang Chi Châu tiếp tục tiễn nữa, thấy dì xuống lầu rồi mới lấy điện thoại gọi cho Hạ Duy , “Dì út của vừa về, em có thể xuống trả xì dầu rồi đó.”

      Hạ Duy: “.........”

      sợ dì út quay lại nên cố ý chờ thêm vài phút mới ôm chai xì dầu xuống. Giang Chi Châu dọn món ăn lên bàn rồi ngồi ở bàn đợi .

      Hạ Duy cất chai xì dầu vào tủ bếp rồi cũng ra ngoài ngồi xuống bàn ăn. Thức ăn bàn còn bốc hơi nóng, Hạ Duy thầm chảy nước miếng nhưng sắc mặt đen thui của Giang tiên sinh khiến dám động đũa.

      nghiêng đầu, cười nịnh nọt với Giang Chi Châu: “ ăn sao?”

      Giang Chi Châu nhìn : “Sao lại với dì là xuống đây mượn xì dầu? Em muốn công khai mối quan hệ của chúng ta sao?”

      “Ôi chao, thử nghĩ cương vị của em .” Hạ Duy quyết định với , giải thích, “Nếu như hôm nay đến nhà em, mẹ em đột nhiên đến, sợ sao?”

      Giang Chi Châu: “.......”

      Đúng là hơi sợ .

      “Thấy dì út đến, em sợ đến choáng váng luôn, em chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng gặp người lớn.” Hạ Duy nhớ lại còn hơi sợ, “May mà em nghĩ nhanh, nếu hôm nay phải bỏ mình ở chỗ này rồi.”

      “.... Em quá lên rồi.”

      “Em quá, em gội đầu từ hôm trước rồi, đắp mặt nạ dưỡng da cũng từ hôm trước đó! Hôm nay ra ngoài gấp gáp nên vẽ lông mày đẹp chút nào, nhìn , bên thô bên mảnh!”

      Giang Chi Châu: “......”

      “Còn nữa, quần áo em mặc hôm nay nghiêm chỉnh chút nào, càng càng đáng sợ.”

      “.......” Giang Chi Châu thoả hiệp, “Được rồi, ăn cơm .”

      Thấy cuối cùng Giang tiên sinh cũng ra lời đó, Hạ Duy mới cầm đũa lên, nhưng ăn cơm Giang tiên sinh lại bỗng dưng câu: “Nhưng con dâu xấu cũng phải ra mắt bố mẹ chồng thôi.”

      Hạ Duy: “............”

      ai xấu hả?” Hạ Duy cau mày nhìn , Giang Chi Châu nhìn bỗng dưng bật cười : “Bây giờ mới nhìn ra, lông mày bên trái hình như là mảnh hơn lông mày bên phải.”

      Hạ Duy: “........”

      Hôm nay thể nào chuyện được nữa, mọt sách còn muốn đương nữa đây.

      “Bye bye, em quyết định ăn xong bữa cơm này để ý đến trong vòng 72 tiếng đồng hồ.”

      Giang Chi Châu: “......”

      Có giỏi đừng để ý đến nữa .

      Hạ Duy là loại người được làm được, cơm nước xong xuôi rồi ôm A Hoàng lên nhà, bắt đầu chiến tranh lạnh “ để ý đến ” lần thứ hai.

      Lần này kiên trì khá lâu, nhưng chỉ được đến giữa trưa hôm sau, là khoảng 12 tiếng...

      Tóm lại chỉ cần Giang tiên sinh dùng thức ăn để công kích chống đỡ nỗi nữa, hèn mà!

      Mới đầu Giang Chi Châu còn lo lắng, phải làm sao để dỗ dành Hạ Duy vui vẻ, nhưng bây giờ tìm được cáchvô cùng thuận lợi, thế nên rất vui :)

      Hôm nay là đến ca nghỉ của Hạ Duy nên cơm tối xong xuôi ném chén đĩa vào máy rửa bát, rồi hai người làm ổ ở ghế salon trong phòng khách để xem phim.

      “Xem bộ Diễn viên , series Thượng đế cấm khu cũng được.” Hạ Duy hào hứng đề nghị.

      Giang Chi Châu : “Em chưa rạp xem à?”

      “Xem rồi, nhưng em muốn xem lại lần nữa, ngắm Mạc thiên vương thêm lần nữa cũng chán.”

      Tay cầm điều khiển TV của Giang Chi Châu bỗng khựng lại, quay đầu nhìn : “Em thích Mạc Trăn à?”

      “Đúng rồi, em là fan hâm mộ của ấy từ hồi còn học cấp 3 đó, khi trước lý do bọn em quyết định thi trường ở thành phố A phần lớn là do ấy ở thành phố A!” đến đây Hạ Duy lại hoài niệm khoảng thời gian còn học cấp 3, dù áp lực rất lớn, rất nhiều bài kiểm tra, nhưng đám bạn thân bọn vẫn luôn chơi chung, tan học kiếm chỗ nào đó tụ tập tám về các ngôi sao, “Em nhớ hồi đó trong lớp chỉ cần người mua tạp chí có ảnh Mạc thiên vương mọi người truyền tay nhau mà đọc. Trước đây ấy vẫn chưa nổi tiếng như vậy, nhưng cực kỳ đẹp trai luôn!”

      “À.”

      biết chuyện đầu tiên bọn em làm khi đến thành phố A là gì ? Ha ha, chính là nằm vùng theo dõi trước cổng toà nhà Khải Hoàng, có phải ngu ngốc lắm hay !” Hạ Duy vui vẻ kể lại, ngay cả ánh mắt cũng sáng long lanh hơn, “Nhưng người ngu ngốc như bọn em cũng có nhiều lắm ha ha ha!”

      Lần này Giang Chi Châu thèm đáp lại chữ à cho .

      “Bọn em xem concert của ấy hồi học đại học, kích động đến phát khóc, Sấu Sấu ở nước ngoài nên xem được, cậu ấy cũng muốn khóc nữa, ha ha ha! À, Sấu Sấu chính là người cho em mượn căn hộ này ở đó!” Hạ Duy đến đây mới nhận ra hình như chưa giới thiệu Giang Chi Châu cho đám Sấu Sấu.

      “Chúng ta xem phim hoạt hình !” Giang Chi Châu , tuỳ tiện lấy đĩa phim hoạt hình trong hộp đựng đĩa phim, là loại phim hoạt hình cho trẻ con xem.

      Hạ Duy: “...........”

      Giang tiên sinh đột nhiên tức giận cái gì chứ!

      ôm A Hoàng ngồi ghế salon xem được 5 phút, liền cảm thấy như bộ phim này sỉ nhục IQ của . A Hoàng lại xem rất chăm chú, vẫy đuôi ngừng.

      Hạ Duy nghiêng đầu nhìn Giang Chi Châu, biến sắc nhìn chắm chằm màn hình, có vẻ rất tập trung.

      Hạ Duy: “........”

      Nếu chỉ nhìn gương mặt của cho rằng xem tin tức thời đấy.

      tức giận gì chứ?” hỏi.

      Giang Chi Châu đáp: “ tức giận.”

      Hạ Duy: “.........”

      Người đàn ông này còn dối nữa ư!

      “Vậy sao muốn xem phim hoạt hình?”

      “A Quất với A Hoàng thích xem.”

      Hạ Duy: “.......”

      suy nghĩ hồi mới hiểu đại khái vấn đề nằm ở đâu: “Chẳng lẽ thích nữ diễn viên nào sao?”

      “Có, nhưng thích tác phẩm ấy diễn, phải thích bề ngoài xinh đẹp của ấy.”

      “..... dễ nghe nếu bề ngoài của người đó xinh đẹp để ý đến bộ phim ấy đóng sao?”

      Giang Chi Châu: “.......”

      “Mạc thiên vương kết hôn lâu rồi, sao ngay cả dấm chua của ấy mà cũng ăn là sao?!”

      “......” Giang Chi Châu nhếch miệng, với , “ thích em thích người đàn ông khác, dù đó là ngôi sao chăng nữa.”

      ..... Hoá ra cũng ăn dấm với ngôi sao nổi tiếng nữa sao.

      “Được, em hứa em thích hơn em thích ấy, sau này cố gắng nhắc đến tên ấy trước mặt nữa, nên.... bây giờ mình có thể đổi phim của Mạc thiên vương xem được ?”

      Giang Chi Châu: “.......”

      cũng hơi muốn trò chơi “chiến tranh lạnh đế ý đến đối phương” rồi đấy.
      nkhanh3324, Thùy Dương95, Parvarty5 others thích bài này.

    2. Matcha2604

      Matcha2604 Well-Known Member

      Bài viết:
      582
      Được thích:
      1,771
      Chương 36

      Cuối cùng Hạ Duy cũng như ý nguyện được nhìn thấy diễn viên điện ảnh Mạc Thiên Vương, nhưng Giang Chi Châu cũng bắt đầu thực hành chính sách để ý tới . Hạ Duy rất kinh ngạc, cái trò như thế này mà trai thẳng cũng chơi à?

      Nhưng mà ai sợ ai chứ, tự nhận mình tình trường lão luyện, chẳng lẽ còn thua tên trai thẳng chưa từng đương sao? Ha ha!

      Buổi trưa Giang Chi Châu tới đón về ăn cơm trưa như ngày thường, Hạ Duy cũng có tìm , tự mình chọn quán ăn đặc biệt để ăn. Vốn định vào nhóm bạn thân để than phiền về Giang Chi Châu, ngờ lại phát bài đăng mới của .

      Giang Chi Châu: cơm trưa hôm nay [ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]

      Hạ Duy: "..."

      Đậu hũ Ma Bà, cá hấp, thịt kho cà, canh hải sản ba vị. Mỗi món đều được miêu tả kỹ càng.

      ... người mà ăn hết nhiều như vậy sao? ? ?

      Như là sợ nhìn thấy, Giang Chi Châu còn đăng bài y như thế trong nhóm bạn bè nữa. Hạ Duy mở miệng cười hai tiếng, bạn trai như vậy, chẳng lẽ giữ lại để làm lễ mừng năm mới sao?

      tìm lại bài đăng mình vừa xem, rồi viết lại và đăng lên nhóm bạn bè.

      Hạ Duy: 【 thế giới tình cảm】bạn trai thích ăn mảnh, có nên nữa đây?

      Giang Chi Châu: "..."

      muốn tìm tin đăng đáp trả lại nhận được cuộc điện thoại, là của mẹ gọi tới. hơi ngạc nhiên chút, rồi tiếp điện thoại: "Mẹ ạ."

      "Aizz, Chi Châu, ăn cơm trưa chưa?"

      "Con ăn, có chuyện gì mẹ?"

      "À, là thế này, mẹ và bố con có số việc muốn thương lượng với con, buổi tối hôm nay con chuẩn bị phòng ở Thiên Hạ Cư, chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé."

      "Vâng." Giang Chi Châu đồng ý, lại tò mò, "Có chuyện gì thế mẹ?"

      Mẹ Giang Chi Châu lại tiết lộ nhiều: "Chuyện này khá phức tạp, trong điện thoại ràng được, vẫn là để buổi tối gặp mặt rồi ."

      "Vâng ạ." Sau khi Giang Chi Châu và mẹ chuyện xong, liền đặt trước gian phòng. Trực giác của cho là chuyện mẹ muốn với chắc chắn là chuyện khá quan trọng, cẩn thận suy nghĩ chút nhưng lại nghĩ ra đầu mối gì. Đến lúc ăn cơm tối, vào phòng nhìn thấy dì út ngồi ở bên trong, lập tức cảm thấy sáng tỏ chút.

      Chẳng lẽ lại là về chuyện giới thiệu đối tượng cho mình?

      Dường như nhìn ra được tâm tư của , dì út nở nụ cười : "Cháu đừng lo lắng, hôm nay cũng về chuyện đương của cháu đâu."

      Giang Chi Châu nhàng thở ra, đồng thời lại càng thêm nghi ngờ: "Vậy cuối cùng là chuyện gì ạ?"

      Mẹ để yên vị ngồi xuống rồi mới cười cười với : " Gần đây công ty có hạng mục mới khá lớn, ông nội của con có ý định giao cho con cháu trong nhà phụ trách, hẳn là cũng muốn xem năng lực của mấy đứa chút, mấy chị của con cũng đều phải ."

      Lông mày Giang Chi Châu hẽgiật giật, công ty mà mẹ là công ty của nhà họ Giang, nhìn về phía bố mình, ông chỉ hừ lạnh tiếng, gì. Giang Chi Châu suy nghĩ lúc, hỏi mẹ: "Ý của bố mẹ là con cũng phải sao?"

      "Đúng là có ý này." Mẹ Giang Chi Châu biết có thể đồng ý, cho nên cười với , "Hẳn là ông nội của con muốn nhân cơ hội này chọn người nối nghiệp, con cũng là thành viên của nhà họ Giang, đương nhiên cũng nên ."

      "Nhưng con có Thiên Hạ Cư rồi, con liên quan gì đến công ty nhà họ Giang cả."

      Nhà họ Giang tại thành phố A coi như là danh môn vọng tộc, chi hệ phức tạp, ông họ của mở võ quán ở thành phố A, nghe trước kia rất nổi tiếng, còn ông nội của chuyên tâm về kinh thương, phát triển đến bây giờ rất to lớn, hai bác của thậm chí là các , thỉnh thoảng xuất tại mấy tạp chí tài chính và kinh tế lớn.

      Chỉ có bố của là đơn độc mình, vài chục năm nay chỉ chuyên tâm vào các món ăn.

      Nhà họ Giang có quyển sách dạy nấu ăn, năm đó trong lúc vô tình bố phát quyển sách bám đầy tro bụi trong nhà để sách của dòng họ, sau đấy thể thay đổi được gì nữa.

      Trong sách ghi lại những món ăn do vị lão tổ của Giang gia trước đây tạo ra, ông kinh doanh quán rượu , gọi là Thiên Hạ Cư. Quán rượu tuy , nhưng tài nấu ăn của ông rất khéo léo, thanh danh ở kinh thành nhanh chóng lan rộng, hấp dẫn ít Vương Tôn quý tộc và dân thường tới ăn cơm. Về sau quán ăn này liền trở thành nơi những người có tiền thường ăn, tổ tiên của cũng hoàn toàn đổi món mà chỉ thay đổi chút phù hợp với khẩu vị của những người nhiều tiền.

      Sau khi có được quyển sách này, bố của sinh ra rất nhiều hứng thú với việc chế biến và nấu ra các món ăn, ông của cũng đánh mắng nhiều, nhưng bố vẫn làm theo ý mình, cuối cùng ông nội đành bất đắc dĩ, chỉ có thể lấy tiền giúp bố mở Thiên Hạ Cư, nhưng lại nghĩ tới, danh khí của nhà hàng giờ lớn như vậy.

      Giang Chi Châu từ theo bố học nấu ăn, sau khi xuất sư, đương nhiên là tiếp quản Thiên Hạ Cư, về phần công ty Giang gia, tiếp xúc bao giờ.

      Dì út nghe như vậy, nhân tiện : "Thiên Hạ Cư là Thiên Hạ Cư, đó là ông nội của cháu mở ra cho bố cháu, việc làm ăn của nhà họ Giang hề giống."

      Dì út vừa dứt lời, bố Giang Chi Châu vui : "Cái gì là mở cho tôi, chẳng phải Chi Châu kinh doanh rất tốt à? Thành phố A có người nào biết Thiên Hạ Cư chứ?"

      Dì út thấy ông lại tức giận, vội : "Được được được, Thiên Hạ Cư đương nhiên là tốt, nhưng hôm nay chúng ta phải đến để thảo luận về Thiên Hạ Cư đâu."

      Giang Chi Châu : "Bố sai, chúng ta vốn vẫn kinh doanh Thiên Hạ Cư, việc làm ăn của Thiên Hạ Cư vẫn tốn, kiếm được ít tiền."

      "Dì biết Thiên Hạ Cư kiếm được tiền, nhưng tiền kiếm được có thể so với công ty nhà họ Giang sao?" Dì út còn tính tình của hai cha con nhà này, "Lần này ông nội cháu để cho con cháu trong nhà phụ trách, mấy chị của cháu cũng phải vì sao cháu lại chứ?”

      "Ai thèm chia chác tranh giành với bọn họ chứ! Ai thích ." Bố Giang Chi Châu lạnh lùng, mặt đầy vẻ khinh thường.

      Mẹ Giang Chi Châu khuyên nhủ: "Sao lại tức giận như thế, chẳng phải em ấy cũng đúng sao? Nếu là việc làm ăn của nhà họ Giang chúng ta đương nhiên là có tư cách tham dự."

      " thấy em ở cùng em này nhiều quá cũng trở nên bình thường như thế rồi!"

      Sau khi ông lời này xong, sắc mặt dì út cũng khó coi: " rể, lời này của có ý gì, chẳng phải chỉ vì em lo cho chị của em và Chi Châu à! Gia đình nhà kiếm được tiền chẳng lẽ em lại được chia phần hay sao? Em chỉ khó chịu chuyện hai của hoàn toàn đẩy gia đình ra ngoài, để bọn họ tưng bừng tranh giành gia sản với nhau, chỉ cho gia đình cái quán ăn rồi đuổi ? Dựa vào cái gì, đâu chỉ có mỗi họ mang họ Giang?”

      "Ôi chao, đừng tức giận đừng tức giận, đều là người nhà, đừng làm khí căng thẳng." Mẹ Giang Chi Châu lên tiếng hoà giải. Dì út của Giang Chi Châu tức giận đến đỏ mặt, quay đầu gì, bố Giang Chi Châu ra vẻ bực mình, ngồi ở bên lên tiếng.

      Giang Chi Châu trầm mặc lúc, : "Con xem hạng mục kia, nhưng kết quả như thế nào con thể chắc chắn được." cũng muốn bị cuốn vào trận chiến tranh giành này, nhưng trước mắt chỉ có như vậy mới có thể tạm thời hóa giải mâu thuẫn của người lớn trong nhà, "Ở đâu ạ, phải trong bao lâu?"

      Mẹ Giang Chi Châu : "Ở thành phố S, chắc là mất khoảng hơn tháng."

      Lông mày Giang Chi Châu nhíu lại, thành phố S, tháng...

      "Con cũng cần có áp lực quá lớn, như con , chúng ta có Thiên Hạ Cư rồi, lần này qua đấy, chủ yếu là để cho họ thấy thái độ của mình thôi." Mẹ Giang Chi Châu , "Bên này con cần lo lắng, có mẹ và bố con rồi."

      "Vâng." Việc lo lắng phải vấn đề này, mà là chuyện khác.

      Ăn cơm xong và tiễn người lớn về, Giang Chi Châu ngồi trong phòng làm việc gọi điện cho Hạ Duy. Hạ duy lúc này vẫn còn trong cửa hàng, nhìn thấy điện thoại của Giang Chi Châu, trong lòng liền cảm thấy mừng thầm.

      Xem ! Cuối cùng cũng bằng ! Lúc tiếp điện thoại, giọng còn có vẻ đắc ý: "Có chuyện gì vậy Giang tiên sinh, phải để ý tới em sao?"

      "..." Giang Chi Châu dừng lại chút, rồi với , " có chút việc muốn với em, bây giờ em ở cửa hàng à? tới đón em."

      Hạ Duy nghe giọng của nghiêm tức cũng ngưng đùa vui: "Chuyện gì thế, nghiêm túc như vậy?"

      "Lúc gặp , em ở cửa hàng à?"

      "Vâng."

      "Khoảng 10 phút sau đến."

      bao lâu sau, Giang Chi Châu đến đón Hạ Duy, đường Hạ Duy vẫn luôn suy đoán xem rốt cuộc muốn gì với . phải là chỉ lấy cớ thôi chứ?

      Sau khi về đến phòng 1808, A Hoàng gâu gâu hai tiếng rồi nhào ra. Gần đây khi ra ngoài đều mang A Hoàng xuống tầng dưới chơi cùng với A Quất, coi như là làm bạn với nhau. dắt A Hoàng đến ghế sô pha, hỏi Giang Chi Châu: "Rốt cuộc làcó chuyện gì thế?"

      Giang Chi Châu nơi nới lỏng cà vạt, : " phải nơi khác chuyến, chắc là mất tháng."

      Hạ Duy sững sờ: "Nơi khác?"

      "Ừ, thành phố S."

      "Xa như vậy à. Lúc nào ?"

      "Khoảng hai ngày nữa." Giang Chi Châu xong liền cau lông mày lại, sớm biết phải xa nhau lâu như vậy, cũng chơi trò " để ý tới đối phương bao nhiêu tiếng đồng hồ" với rồi. Lúc hai người ở bên nhau cứ cảm thấy giống như có rất nhiều thời gian, có thể tùy ý cố tình gây , thế nên hai người đều chẳng suy nghĩ gì nhiều. Đến đúng lúc này mới giật mình, bọn họ lãng phí bao nhiêu thời gian cách vô ích.

      Hạ Duy im lặng lúc, hỏi : "Tại sao lại đột nhiên như thế, có việc gì à?"

      Giang Chi Châu thở dài trút hết bực dọc ra ngoài, ngồi xuống ghế sa lon : "Công ty bên kia có hạng mục khá lớn, ông nội muốn mấy chị em là con cháu trong nhà tham gia vào."

      Hạ Duy kinh ngạc há to miệng: " còn có công ty nữa à?"

      "... phải của , là của nhà họ Giang. vốn muốn đâu, nhưng mà vì chuyện này mà người lớn trong nhà có hơi xung đột nên vẫn quyết định xem sao."

      "À, là như vậy sao, vậy trong khoảng thời gian này A Quất làm sao bây giờ?"

      "Trước tiên em cứ mang lên phòng em , trước khi chuẩn bị thức ăn của mèo cho nó, mặt khác..." đến đây cố ý dừng lại nhìn nhìn Hạ Duy, " cũng thông báo cho phòng bếp, mỗi ngày chuẩn bị cơm trưa mang đến cho em."

      ! ! !

      "Miễn phí à? !"

      "Ừ..."

      Hạ Duy quả thể tin được: "Ý của là em có thể ăn miễn phí tháng ở Thiên Hạ Cư? ?"

      "Ừ."

      "A A A A! Đột nhiên em lại hi vọng có thể ở thành phố S lâu lâu chút!"

      Giang Chi Châu: "..."

      Cái trò chơi vừa nghĩ muốn chơi kia, giờ lại muốn chơi tiếp rồi.

      Hai ngày sau, Giang Chi Châu chuẩn bị xong đồ đạc bắt đầu xuất phát thành phố S, Hạ Duy dắt A Hoàng tạm biệt: " cần em đưa ra sân bay sao?"

      ", mấy người trong nhà đều xuất phát cùng lúc đấy, em ra sân bay gặp phải người nhà của ." Tuy lúc con dâu xấu sớm muộn cũng phải đến gặp cha mẹ chồng, nhưng hôm nay hiển nhiên phải cơ hội tốt, " đến nơi liên lạc với em."

      "Được."

      Hạ Duy đường tiễn ra đến ngoài chung cư, trước khi , Giang Chi Châu nhìn dặn dò: "Chăm sóc tốt A Quất, A Hoàng và cả mình nữa."

      "Được."

      "Buổi tối nghỉ sớm về nhà với bọn chúng."

      "Em biết rồi." ra trong khoảng thời gian này đều về nhà sớm hơn trước – 7h về rồi, " cũng nhớ tự chăm sóc mình cho tốt nhé."

      "Ừ." Giang Chi Châu nhìn , muốn lại thôi.

      "Còn có chuyện gì sao?" Hạ Duy thấy vẫn đứng nguyên tại chỗ nhìn , khó hiểu hỏi câu.

      Giang Chi Châu mấp máy môi, : " có gì."

      giờ rất muốn ôm hoặc gần gũi chút, nhưng nghĩ đến bệnh của , lại nhịn được. Có thể bây giờ mà hôn có lẽ hai người chia tay luôn lần này cũng nên.

      "Vậy đây." Giang Chi Châu xoay người ngồi vào trong xe.
      nkhanh3324, Parvarty, Nhược Vân4 others thích bài này.

    3. Matcha2604

      Matcha2604 Well-Known Member

      Bài viết:
      582
      Được thích:
      1,771
      Chương 37

      Sân bay.

      Giang Chi Châu bước vào phòng chờ VIP thấy hai trai và chị của ngồi chờ sẵn. cả Giang Thừa Việt ôm Ipad và chị ba Giang Nhạc Hân ôm laptop thấy đến liền khẽ gật đầu, rồi quay lại công việc của mình. Chỉ có hai Giang Nhạc Chương vọc điện thoại, thấy tới liền ngạc nhiên, sau đó bắt đầu giở giọng điệu trêu chọc: “ ngờ em cũng tới.”

      Giang Chi Châu lên tiếng chào bọn họ rồi ngồi xuống ghế sofa còn trống. Nhân viên bước đến lễ phép hỏi : “Xin chào tiên sinh, xin hỏi muốn dùng gì ạ?”

      Giang Chi Châu : “ ly sữa bò nóng, cảm ơn.”

      “Được, xin chờ chút.”

      Sau khi nhân viên bước chân ra ngoài khoảng 5-6 tuổi chạy vào, thấy Giang Chi Châu liền vui vẻ nhào tới: “Chú út, chú cũng tới rồi.”

      Giang Chi Châu ôm bé vào lòng, cười cười : “Đúng rồi, Mạn Mạn cũng đến thành phố S sao?”

      “Vâng ạ, Mạn Mạn muốn ở với ba ba.”

      “Mạn Mạn muốn nhà trẻ đâu, Mạn Mạn chỉ muốn đến thành phố S với ba ba thôi.” Nhìn lời này cực kỳ đáng thương.

      “Mạn Mạn đừng nghịch ngợm, đến đây ngồi.” Giang Thừa Việt rốt cuộc cũng buông Ipad xuống, nghe thấy liền la rầy bé.

      Giang Mạn Mạn bị ba mắng càng luyến tiếc Giang Chi Châu hơn, “Mạn Mạn muốn ăn món sườn với món trứng hấp chú út làm.”

      Giang Chi Châu buồn cười: “Vậy tối nay chú út làm cho con ăn được ?”

      “Vâng ạ, ngoéo tay hứa.”

      Ngoéo tay với Giang Chi Châu xong, Giang Mạn Mạn mới ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Giang Thừa Việt. Giang Nhạc Hân nãy giờ rời mắt khỏi màn hình laptop chợt lên tiếng, “Mạn Mạn còn bé như vậy, cần người ở cạnh chăm sóc, nếu em là cả em ở nhà chăm sóc con .”

      “Đến bên đó có người chăm sóc con bé.” Giang Thừa Việt có vẻ gì gọi là tức giận, “Ngược lại là em cũng lớn rồi, tìm người rồi hãy mấy lời này với .”

      Sắc mặt của Giang Nhạc Hân liền trở nên khó coi, mím môi gì, Giang Nhạc Chương nháy mắt ra hiệu với Giang Chi Châu, hoàn toàn là dáng vẻ quần chúng cắn hạt dưa xem kịch vui đây mà.

      đôi khi Giang Chi Châu cũng nghi ngờ cả có phải ruột của Giang Nhạc Hân .

      Nhưng hứng thú xen vào chuyện đấu võ mồm của cả và chị ba, chỉ là đau lòng cho Giang Mạn Mạn. Giang Thừa Việt là người cuồng công việc, ba ngày hết hai ngày ở nhà, mẹ của Mạn Mạn chịu được hôn nhân mà cứ như ở goá này, cuối cùng ly hôn với cả.

      thời gian sau Giang Chi Châu mới biết chuyện cả ly hôn, vì luôn làm việc ở Thiên Hạ Cư, rất ít tiếp xúc với chị em trong nhà, chỉ đến lúc bọn họ cãi nhau trận lớn tranh quyền nuôi dưỡng Mạn Mạn mới khiến trong nhà đều biết, bố nhịn được cũng mắng vài câu.

      Cuối cùng Mạn Mạn được xử giao cho cả, nhưng từ giờ chỉ có ba, ngay cả mẹ cũng còn thời gian gặp.

      Giang Chi Châu nghĩ đến đây liền vô thức nhìn Giang Mạn Mạn. bé im lặng ngồi bên cạnh Giang Thừa Việt, tò mò nhìn Ipad trong tay cả. Chắc là đối với con bé mà khoảng thời gian bên cạnh ba ba cũng được xem là hạnh phúc.

      “Chào , đây là sữa bò của .” Nhân viên để ly sữa lên bàn rồi lễ phép ra ngoài. Giang Chi Châu chụp hình cái bàn rồi gửi cho Hạ Duy: “Đến phòng chờ máy bay rồi.”

      Hạ Duy: Sao phòng chờ máy bay của giống phòng chờ máy bay của em nhỉ....

      Hạ Duy: À, của là phòng VIP nhỉ? Đúng là nhà tư bản mà.

      Giang Chi Châu: ......

      Giang Chi Châu: Lần sau đưa em đến phòng chờ VIP.

      Hạ Duy: Em thèm đâu.

      Hạ Duy: Ngoài sữa bò ra còn có thức uống khác sao?

      Giang Chi Châu xem tin nhắn liền bật cười tiếng.

      xin lỗi vì quấy rầy, chuyến bay của mọi người chuẩn bị xong rồi.” Nhân viên đến thông báo, chuẩn bị đưa mấy người Giang Chi Châu đăng kí. Giang Chi Châu uống hớp sữa bò rồi đứng dậy, Giang Thừa Việt và Giang Nhạc Hân cũng cất Ipad và laptop vào, theo nhân viên ra ngoài. đường Giang Chi Châu gửi tin nhắn cho Hạ Duy: “ lên máy bay , hạ cánh rồi chuyện tiếp.”

      Hạ Duy: Lên đường bình an.

      Máy bay từ thành phố A đến thành phố S chỉ mất 2 tiếng đồng hồ, sau đấy Giang Chi Châu mở điện thoại chuẩn bị nhắn cho Hạ Duy tin. Giang Nhạc Chương đột nhiên ôm lấy vai từ phía sau, cười hỏi: “Gửi tin nhắn cho ai đó? Ban nãy cũng thấy em lén lén lút lút ở phòng chờ, có phải có bạn rồi ?”

      “.......” Giang Chi Châu vừa nhấn vào QQ liền bình tĩnh thoát ra và tắt điện thoại, trả lời lại, “ cũng chơi điện thoại ở phòng chờ đó, có phải quen bạn mới rồi ?”

      thân thiết với người họ này lắm nhưng chuyện liên quan tới ấy cũng được nghe chút ít từ bố của họ. Giang Nhạc Chương cười hai tiếng, nhìn trái nhìn phải rồi hỏi : “Lần này sao em lại chịu đến thành phố S vậy? biết em bị ép buộc đến như đúng ?”

      Giang Nhạc Hân kế bên bọn họ, nghe thấy liền bật cười: “ bớt dát vàng lên mặt mình , em tư có chỗ nào giống chứ? Người ta kinh doanh Thiên Hạ Cư có tiếng có miếng, nhìn lại mà xem?!”

      Giang Nhạc Chương nhướng mày, nghiêng đầu nhìn : “Có em nào trai như vậy chứ? Có đôi khi còn cho là em phải là em mà là chị .”

      “Nếu em là chị với rồi, động thủ đánh luôn cho rồi.”

      Giang Nhạc Chương: “......”

      “Thảo nào đến bây giờ em ấy còn chưa gả được nữa.” giọng thầm bên tai Giang Chi Châu, lại nhìn Giang Thừa Việt và Giang Mạn Mạn, “ cả cũng thế, mỗi ngày chỉ biết lo công việc, vợ chạy mất cũng biết tỉnh lại, Mạn Mạn là đáng thương.”

      Giang Chi Châu phát biểu ý kiến, chỉ bỏ cánh tay gác vai mình xuống. Giang Nhạc Chương tức giận, chỉ nhích gần lại bí : “Em xem chuyện bác cả có con riêng bên ngoài có như vậy ? đoán có lẽ là , nếu cả cần gì liều mạng như vậy.”

      Giang Nhạc Hân : “Nếu được nửa liều mạng như cả bố nằm mơ cũng có thể cười đến tỉnh lại.”

      “..... chuyện với em nữa, vẫn là Mạn Mạn của chúng ta đáng .” Giang Nhạc Chương dứt lời liền tới chỗ Mạn Mạn, trêu đùa với bé. Sau khi rồi, tai của Giang Chi Châu mới được thanh tịnh hơn.

      Vừa đến khách sạn, vội kiểm tra hành lý mà nhắn tin cho Hạ Duy trước: “ đến khách sạn rồi.”

      Cũng kèm theo bức ảnh chụp như ở phòng chờ, Hạ Duy thấy ảnh liền khó tránh khỏi mỉa mai nhà tư bản phen: “ ở phòng A cao cấp ư, trai à, muốn ở chỗ này 1 tháng sao?”

      Giang Chi Châu: Ừ, là thư kí của bên công ty thống nhất đặt phòng.

      Hạ Duy: .... Được rồi, em biết có tiền rồi, tiếp theo.

      Giang Chi Châu: :)

      Hạ Duy: Em có bỏ mặt nạ dưỡng da trong vali của rồi, chưa lén lút lấy bỏ ra đó chứ!

      Giang Chi Châu: Chưa bỏ ra.

      Hạ Duy: Vậy tốt, nhớ phải đắp đó nha. :)

      Giang Chi Châu: .....

      Hạ Duy: Lúc đắp mặt nạ cũng phải chụp hình gửi cho em :)

      Giang Chi Châu: .....

      Vài ngày sau, Hạ Duy quả nhận được bức ảnh chụp đắp mặt nạ, vì thế Hạ Duy lại tận tình giảng giải cho về tầm quan trọng của mặt nạ dưỡng da.

      đến đây nghĩ mình cũng cần đắp mặt nạ thôi.

      Sáng hôm sau, cũng đắp mặt nạ, vừa bước chân khỏi phòng tắm điện thoại reo lên, thông báo giao bưu kiện. Hạ Duy thắc mắc, gần đây đâu có đặt mua gì đâu, ai gửi bưu kiện cho chứ? Giang Chi Châu sao?

      định gọi điện hỏi Giang Chi Châu chút nghĩ lại có thể bận, tiện nghe nên dẹp ý định đó. Được rồi, đợi đến trưa nhận được bưu kiện xem nó là gì rồi tính tiếp.

      Bưu kiện đúng giữa trưa đưa đến, Hạ Duy vì để sớm nhận được gói bưu kiện đó liền bảo Thiên Hạ Cư mang cơm trưa đến tận nhà cho luôn. nhận gói bưu kiện ở phòng bảo vệ rồi liếc mắt nhìn địa chỉ viết giấy đính kèm, là từ thành phố S gửi tới!!

      càng có linh cảm là Giang Chi Châu gửi đồ cho , ôm gói bưu kiện và xách phần cơm trưa lên nhà. vừa bước chân vào nhà, A Hoàng nhiệt tình chạy ra đón , ngay cả A Quất cũng meo meo hai tiếng hiếm thấy.

      Hạ Duy vừa để cơm xuống, A Hoàng liền nhào tới nên đẩy hộp cơm trê bàn xa tầm với của nó: “Đây là cơm trưa của chị, buổi sáng em ăn rồi.”

      “Gâu.” A Hoàng nịnh nọt vẫy đuôi nhưng vẫn bị Hạ Duy tàn nhẫn từ chối.

      tìm cây dao rọc giấy mở bưu kiện ra, thấy bên trong là hộp kem dưỡng mắt và cây lăn mặt. Đồ được đóng gói cực kỳ cẩn thận, vận chuyển chặng đường dài vẫn bị hư hại gì. Vừa nhìn thấy hai món đồ này, Hạ Duy liền xác định đây là bất ngờ của Giang Chi Châu cho .

      gọi điện cho mà chỉ gửi tin nhắn hỏi: “Giang tiên sinh, em nhận được hộp kem dưỡng mắt và cây lăn mặt, biết là người nào theo đuổi tặng cho em nhỉ? [chống cằm]”

      Giang Chi Châu trả lời ngay, Hạ Duy cũng để ý nhiều, vui sướng chụp hình rồi gửi cho đám bạn thân: “Ha ha ha ha đột nhiên nhận được bưu kiện như thế này, vui quá mất ha ha ha.”

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp: F*ck cậu phát tài sao, mua hộp kem dưỡng mắt đắt như vậy!

      Tiểu Điềm Điềm vô địch: Cây lăn mặt đó cũng dưới 3000.

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Ha ha ha ha phải mình mua, là Giang tiên sinh gửi tặng mình đó.

      gầy mười cân đổi tên: ..... Có phải mình già rồi theo kịp thời đại ? Hai người ở lầu lầu dưới còn gửi bưu kiện gì nữa?

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: À, mình quên với các cậu, hai ngày trước ấy tới thành phố S rồi.

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: [hỉnh ảnh] [hỉnh ảnh] [hỉnh ảnh] [hỉnh ảnh]

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Dạo này các bữa ăn của mình toàn là của Thiên Hạ Cư tài trợ miễn phí, được vài ngày rồi, cuối cùng có dịp khoe
      ảnh ~\\\\(≧▽≦)/~

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp: Người bạn như vậy, mình tuyệt giao có lỗi với những bát mỳ tôm mình ăn bao năm nay quá.

      Tiểu Điềm Điềm vô địch: Có thể thương nhưng đừng tổn thương nhau chứ.

      gầy mười cân cân: ... phải hai người vừa quen nhau bao lâu sao, sao ta lại đâu chứ?

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp: Cậu nhắc mình mới phát , Giang tiên sinh phải ông chủ sao, sao còn đâu nữa?

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: phải Thiên Hạ Cư, là công ty của nhà họ Giang.

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp: ..... ta phải thừa kế công ty nữa sao??

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp: Thế này cậu còn yên tâm cho ta sao, biết có bao nhiêu thèm muốn ấy.

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: ....... quá đáng như vậy chứ?

      gầy mười cân đổi tên: Với kinh nghiệm của người từng trải cho cậu biết, xa rất dễ xảy ra mâu thuẫn.

      Hạ Duy khẽ nhíu mày, lúc Sấu Sấu học đại học có quen người bạn trai, tình cảm của hai người rất ổn định, nhưng sau đó vì hai người học tập và nghiên cứu ở hai đất nước khác nhau nên xa. Cũng giống với rất nhiều cặp tình nhân xa, bọn họ vượt qua được khoảng thời gian này, nên chia tay.
      Phuong2412, Thùy Dương95, Parvarty5 others thích bài này.

    4. Matcha2604

      Matcha2604 Well-Known Member

      Bài viết:
      582
      Được thích:
      1,771
      Chương 38

      Tưởng tượng như thế, Hạ Duy bỗng cảm thấy lo lắng.

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: nhưng mà ấy chỉ tháng, chắc là có chuyện gì đâu nhỉ?

      muốn tìm an ủi trong nhóm bạn thân.

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp: ... Lúc đầu khi tớ thu tiền hạng mục, quản lý hạng mục cũng với tớ là chỉ cần tháng [ mỉm cười ] chuyện này thường chính xác đâu, bất kì lúc nào cũng có thể kéo dài [ mỉm cười ]

      gầy mười cân đổi tên: Bát Bảo sai, tháng biến thành hai tháng, hai tháng biến thành nửa năm, nửa năm biến thành năm... Hơn nữa hai người vừa xác định ở bên cạnh nhau, tình cảm cũng chưa ổn định, đúng là thích hợp với chuyện xa nhau.

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: ... ...

      Cái này có phải trả thù khoảng thời gian đương của trước kia ?

      Tiểu Điềm Điềm Vô Địch: các cậu đừng dọa cậu ấy, tớ cảm thấy con người Giang tiên sinh cũng tệ lắm đâu, chắc là có vấn đề gì.

      gầy mười cân đổi tên: lúc đầu cũng thấy Lý Tư đáng tin, nhưng mà hành động thực tế của ta chứng minh, đàn ông mà đáng tin heo nái cũng biết trèo cây.

      Tiểu Điềm Điềm Vô Địch: ...

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp: hơn nữa điều kiện của Giang tiên sinh còn tốt hơn Lý Tư nhiều [ ngoáy mũi ]

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: ... Tớ quyết định rồi, tớ thoát nhóm để bảo vệ bình an:)

      Cái gọi là thoát ra cũng hẳn là thoát ra mà chỉ tắt thông báo nhóm , sau đó ngơ ngác nhìn chằm chằm vào tin nhắn còn chưa được trả lời kia.

      Trai thẳng như Giang tiên sinh tại sao đột nhiên lại nghĩ đến chuyện tặng quà cho mình nhỉ? Có phải vì làm chuyện xấu nên chột dạ ?

      Hạ Duy: "..."

      cảm thấy thể nghĩ như xấu như thế được, nếu hai người quyết định bên nhau cần phải tin tưởng lẫn nhau. rất muốn gọi điện thoại cho Giang Chi Châu để hỏi, nhưng nếu trả lời tin nhắn chắc chắn là bận rộn nhiều việc, lại lo là quấy rầy .

      Được rồi, để buổi tối hỏi cũng được.

      Sau khi Giang Chi Châu thành phố S, buổi tối trước khi ngủ đều gọi điện thoại chuyện với Hạ Duy, Hạ Duy tắm rửa xong ra, nhìn đồng hồ, cảm thấy cũng gần đến thời gian gọi điện thoại cho Giang tiên sinh rồi. đợi lúc, điện thoại của Giang Chi Châu vẫn tới, mở cửa sổ chat với ra, nhìn tin nhắn buổi chiều gửi cho mình.

      Giang Chi Châu: vậy ngoại trừ ra, em còn với những ai theo đuổi em là em muốn mua kem dưỡng da mắt và cái lăn mặt rồi hả? :)

      Giang Chi Châu: hôm nay hơi bận, buổi tối chuyện sau.

      Hạ Duy hừ tiếng, xem lại kem dưỡng da mắt và cái lăn matxa làm thon gọn mặt rất đắt mà mua cho , vì mấy thứ này nên quyết định chờ thêm lúc nữa.

      mở ứng dụng tập thể dục ra xem ngày hôm nay, phát gần đây mỗi ngày Giang tiên sinh được 3000 bước, vậy mà hôm nay nhảy lên đứng đầu tiên! Tổng cộng hơn chín nghìn bước!

      Hạ Duy bình tĩnh được nữa, nhớ tới nội dung chuyện trong nhóm bạn thân hôm này, lông mày khỏi nhíu lại. đợi nữa, hay là chủ động gọi cho cũng được.

      Điện thoại "Tít" vài tiếng, Giang Chi Châu mới nhận điện thoại: "Hạ Duy?"

      "Vâng." Hạ Duy hỏi : "Giờ có rảnh ?"

      "Có, vừa trở lại khách sạn."

      "Vậy là tốt rồi." Hạ Duy cười tiếng, "Vừa rồi em xem ứng dụng tập thể dục, hôm nay được hơn chín nghìn bước, có phải dạo phố cùng nào ?"

      "..." Giang Chi Châu câm nín lúc, "Em gọi điện thoại chỉ vì muốn hỏi cái này sao?"

      Hạ Duy nghẹn họng, hỏi như vậy giống như cố tình gây : "Vậy hôm nay làm gì mà nhiều như vậy?"

      "Đưa cháu công viên chơi."

      "Cháu ?"

      "Ừ, con của cả, năm nay mới năm tuổi. cả của ly hôn năm trước, bình thường lại chỉ lo công việc, vốn có thời gian chăm sóc con . Lần này cũng là Mạn Mạn nhất định đòi theo đến thành phố, từ tối đến giờ đều đưa nó ra ngoài nên mới muộn như vậy."

      Mạn Mạn là tên của cháu à? Hạ Duy nghĩ nghĩ, với : "Vậy cả của đáng làm bố, con còn như vậy, rất cần người lớn ở cùng đấy."

      Giang Chi Châu tháo cà vạt ra, rồi cởi áo khoác: "Nhà họ cũng có nhiều chuyện riêng, cũng xen vào nhiều được, chỉ có thể ở cạnh Mạn Mạn nhiều hơn chút."

      Hạ Duy nở nụ cười: " phải là tới thành phố S công tác à? Bây giờ lại trở thành bảo mẫu?"

      " cũng hứng thú nhiều với hạng mục của công ty lắm, chị họ và họ của lúc nào cũng đối chọi gay gắt, cũng muốn bị kéo vào."

      "À, việc chỉ có thể nhìn thấy phim truyền hình như thế này, ngờ lại gần với em như vậy."

      Khóe môi Giang Chi Châu khẽ giật, bình luận gì: " gửi cho đồ cho em em nhận được chưa?"

      "Rồi ạ, mà sao lại mua kem dưỡng da mắt đắt như vậy?"

      Giang Chi Châu : " cũng biết nhãn hiệu kem dưỡng da nào tốt, cho nên mua luôn loại đắt nhất trong cửa hàng."

      Hạ Duy: "..."

      Loại logic như thế này nghe có vẻ quen quen... Chẳng phải lúc trước mua thức ăn cho mèo vàng cũng dùng cách như thế này sao?

      "Ôi ôi, Giang tiên sinh, xem tiền kiếm được liệu có đủ để tiêu xài hoang phí như thế ? Hay là để tâm đến chuyện của công ty chút ?"

      "Yên tâm , tiền kiếm được từ Thiên Hạ Cư đủ nuôi em mười đời."

      Hạ Duy: "..."

      nghiêm túc suy nghĩ, quả là rất nhiều tiền!

      "Nhưng mà tại sao tự nhiên lại mua đồ cho em?" hỏi.

      Giang Chi Châu : " phải trước kia cũng mua khăn lụa cho em đấy sao?"

      "Lúc đó giống bây giờ, đó chẳng phải là mua vì để thể mình lúc mới đầu à."

      "Em muốn mua cho em."

      Những lời này lập tức làm Hạ Duy cảm động, đặc biệt là bây giờ hai người chuyện với nhau qua điện thoại, giọng của trực tiếp truyền vào tai , như mỗi lần hít thở đều rung động đến tận tim phổi của , vốn là thể cứng rắn được.

      "Thành phố S quá giỏi rồi, ngay cả miếng gỗ nát như Giang tiên sinh cũng có thể biến thành gỗ tốt qua chạm khắc."

      Giang Chi Châu: "..."

      suy nghĩ lâu, biết lời này là khen hay chê mình nữa.

      Hai người chuyện hơn tiếng đồng hồ đến lúc Hạ Duy ngủ, ngáp cái rồi tạm biệt Giang Chi Châu: "Em ngủ trước nhé, ngủ ngon."

      "Ngủ ngon."

      Hạ Duy nhìn màn hình điện thoại di động tối , để di động qua bên, tắt đèn ngủ.

      Buổi sáng hôm sau lúc bắt đầu chuẩn bị đồ ăn cho A Hoàng và A Quất, lại phát ra râu của A Quất lại dài ra đoạn, vô cùng vui vẻ chụp ảnh nó, rồi gửi ảnh cho Giang Chi Châu: "Râu của A Quất lại dài thêm rồi, chờ trở về là có thể dẫn bọn chúng triệt sản rồi"

      Hai giờ sau Giang Chi Châu mới trả lời : "Là vì ảnh nên thấy béo, hay A Quất lại mập lên thế?"

      Hạ Duy: ...

      Hạ Duy: nếu cũng mua cái lăn matxa thon gọn cho nó nhé? Có cả loại có thể mát xa toàn thân đấy :)

      Giang Chi Châu nhìn chằm chằm vào cái tin nhắn này suy tư lâu, đây là ám chỉ cho là mua cho cái máy matxa toàn thân à?

      Cuối cùng cũng chưa xác định được Hạ Duy có ý gì, nhưng... Mua chắc cũng sao đâu.

      Buổi tối trong khi chờ đợi Hạ Duy nghe điện thoại, tìm mạng chút về máy matxa, phát đặc biệt nhiều loại, vừa định gửi vài cái cho Hạ Duy nhận được tin nhắn của : "Em chuyện điện thoại với Bát Bảo, đợi chút nữa rồi gọi điện cho em sau nhé."

      Giang Chi Châu hiếm khi nhíu mày, nhưng vẫn trả lời: "Được."

      tắm rửa xong, vừa sấy tóc vừa gửi tin nhắn cho Hạ Duy: "Em chuyện điện thoại xong chưa?"

      Hạ Duy: còn chưa xong, Bát Bảo gặp phải vài việc công trường, buồn bã tủi thân khóc đây này...

      Hạ Duy: có biết Bát Bảo đấy ? Lần trước em và ấy còn có Hạ Minh Thiên Hạ Cư, có gặp đấy

      Giang Chi Châu: Ừ, vậy hai người trò chuyện xong gọi điện cho nhé, xem tài liệu chút.

      Hạ Duy: Vâng.

      "Hạ Duy cậu có nghe đấy?" Bát Bảo phát đầu bên kia điện thoại mãi lâu có phản ứng, cảm giác như chuyện mình.

      " ở đây mà." Ánh mắt Hạ Duy theo dời khỏi màn hình máy tính, với Bát Bảo, "Cậu cái người phụ trách kia của các cậu rất keo kiệt, họp muộn mà còn phát cặp lồng cơm cho các cậu."

      "Đúng vậy, cậu có biết ta vô cùng lâu ! Vốn xong hết rồi, kết quả bên ngoài bắt đầu mưa to, ta liền câu 'Trời mưa, chúng ta thêm lúc nữa' ... chỉ muốn ném viên gạch vào mặt ta thôi."

      "...Lãnh đạo của các câu biết chăm sóc nhân viên, cho nên bây giờ cậu ăn cơm chưa?"

      "Vừa mới ăn xong, nếu làm gì có sức chuyện điện thoại với cậu. Cái người phụ trách kia là vô cùng hiếm thấy, khuya khoắt uống nhiều rượu rồi chạy đến gõ cửa phòng chúng tớ! Mấy ngủ cùng phòng đều sợ phát khóc!"

      "... Việc này đúng là hơi nguy hiểm, các cậu nhớ đóng cửa kỹ càng, nếu vẫn ổn nuôi con chó."

      Bát Bảo: "..."

      Hạ Duy lại an ủi hồi, tin nhắn của Giang Chi Châu lại gửi tới: "Hai người còn chưa xong à?"

      Hạ Duy: ... _:)з" ∠)_ người phụ trách công trường của Bát Bảo tệ đến mức câu khó hết.

      Giang Chi Châu: ...

      Giang Chi Châu: được rồi, xong gọi

      Hạ duy: đợi lát nữa em muốn ngủ luôn, hôm nay công việc trong cửa hàng bận rộn, mệt mỏi quá.

      ngờ tin này vừa gửi , Giang Chi Châu tức giận: "Hai người có chuyện gì thể lúc ban ngày sao? Buổi tối là thời gian và em gọi điện thoại, cảm thấy thời gian của bị chiếm dụng rồi."

      Hạ Duy nhìn thấy tin nhắn này của cũng tức giận, gõ bàn phím ầm ầm: " có biết là rất ích kỷ , ban ngày Bát Bảo cũng phải làm, em và ấy làm bạn mười năm rồi, chẳng lẽ gọi điện thoại cũng được? Hơn nữa bình thường lúc em muốn gọi điện thoại cho đều sợ bận nên dám gọi. Nhiều nhất cũng chỉ dám gửi tin nhắn cho , mà cũng rất lâu mới trả lời. Bây giờ muốn gọi điện cho em em nhất định phải dập máy của Bát Bảo ngay lập tức để nghe điện thoại của đúng ?”

      "Hạ Duy Duy, cậu làm sao thế? Sao lại thở mạnh như vậy?"

      " có gì, cãi nhau với Giang Chi Châu."

      Bát Bảo: "..."

      "Cậu vừa gọi điện thoại với tớ, vừa cãi nhau với ấy à?" Cũng bận quá nhỉ.

      "Tớ cảm thấy ham muốn chiếm hữu tớ của ấy quá mạnh mẽ."

      "... Đây là cậu khoe khoang đấy hả?"

      "... phải, tớ rất tức giận."

      "Ôi chà, đàn ông đều như vậy đấy..., hơn nữa Giang tiên sinh nhà cậu còn là loại đồng ý bạn từng có bạn trai nữa…”

      Hạ Duy : "Tớ còn cảm thấy ngay cả chuyện tớ có bạn thân cũng thể tiếp nhận được ý, tớ và cậu gọi điện thoại, ấy liền tức giận."

      Bát Bảo: "..."

      Kiểu ghen với bạn thân của người này cũng phải là hiếm.

      "À… tớ cũng phải tắt máy rồi, cậu tập trung cãi nhau với ấy nhé." Bát Bảo xong, nhanh chóng tắt điện thoại. Hạ Duy để điện thoại di động xuống, Giang Chi Châu lại gửi tin tới.

      Giang Chi Châu: được rồi, cảm thấy bây giờ chúng ta đều có hơi kích động, ngày mai sau.
      nkhanh3324, Thùy Dương95, Parvarty4 others thích bài này.

    5. Matcha2604

      Matcha2604 Well-Known Member

      Bài viết:
      582
      Được thích:
      1,771
      Chương 39

      7h sáng ngày hôm sau, Giang Chi Châu gửi tin nhắn cho Hạ Duy: “Dậy chưa?”

      Hạ Duy hờn dỗi cả đêm, ngủ sâu giấc, nghe thấy tiếng tin nhắn mới liền tỉnh giấc.

      Hạ Duy nhìn màn hình điện thoại liền tỉnh táo hơn rất nhiều.

      Hạ Duy: Giang tiên sinh dậy sớm quá nhỉ.

      Giang Chi Châu: Ở đây luôn thức dậy rất sớm, bây giờ ăn sáng xong rồi.

      Giang Chi Châu: suy nghĩ chuyện hôm qua cả đêm, là do đúng.

      Hạ Duy: .... Vấn đề ràng như vậy còn suy nghĩ cả đêm để làm gì?

      Giang Chi Châu: .....

      Hạ Duy: Sao lại nổi giận?

      Giang Chi Châu: Vì thời gian gọi điện thoại của với em bị người khác chiếm dụng rồi, nên trong lòng cảm thấy khó chịu.

      Hạ Duy: đến thành phố S làm việc, bình thường em muốn gọi điện cho cũng dám, sợ quấy rầy công việc của , có đôi khi hơi tức giận nhưng em tự trách mình cố tình gây , nếu theo lời như vậy em khó chịu đến chết từ lâu rồi.

      Giang Chi Châu: .... Lần này là đúng, sau này em muốn gọi cho cứ gọi, mở máy cả ngày.

      Hạ Duy: chứ?

      Giang Chi Châu: Ừ, nên em đừng giận dỗi nữa.

      Hạ Duy: À, tối qua em tức giận lắm nên sáng nay vẫn còn bị hạ đường huyết, cần nghe vài lời ngon tiếng ngọt.

      Giang Chi Châu: .....

      Giang Chi Châu: Uống nước ấm nhiều vào [bắn tim]

      Hạ Duy: “.......”

      cố tình đúng ?!

      Hạ Duy: Được rồi, làm việc , em cũng dậy đây.

      Giang Chi Châu: Đợi .

      Hạ Duy: Có chuyện gì nữa? Em tự biết phải uống nước ấm rồi.

      Giang Chi Châu: “........”

      chụp màn hình lại rồi gửi cho xem: “Hi vọng sau này em gọi điện cho là vì nhớ chứ phải vì yên tâm .”

      Hạ Duy hơi sửng sốt, Giang tiên sinh còn nhớ chuyện 9000 bước từng hỏi . Trong lòng cảm thấy cực kỳ quẫn bách, Giang tiên sinh uyển chuyển biểu đạt tin tưởng vào .

      Hạ Duy: Vâng, em biết rồi.

      Hạ Duy để điện thoại xuống rồi ngẩn người nằm trong ổ chăn. ra phải tin , mà là tin bản thân mình.

      đến mấy lần đương thất bại trước mà trong lòng để lại bóng ma tâm lý là chuyện thể nào. cực kỳ nghi ngờ bản thân mình có thể đến cuối cùng với được . Lại thêm là điều kiện của Giang Chi Châu quá tốt, gặp người ưu tú như vậy, ngoại trừ hâm mộ còn có thêm vài phần bối rối.

      biết kiểu bạn muốn thân mật với bạn trai như thế này đối phương còn có thể chịu đựng được bao lâu. vẫn luôn cảm giác được Giang Chi Châu cố gắng kiềm chế bản thân mình, giữ khoảng cách vừa phải với . Khoảng cách này khiến khó chịu nhưng mối quan hệ tình cảm của bọn họ luôn luôn đình trệ tiến tới nữa.

      Mà trong mối quan hệ này điều khiến cho ở thế hạ phong đó là từng quen bạn trai, trùng hợp đạp trúng quả bom nổ chậm trong lòng Giang tiên sinh.

      Mặc dù Giang Chi Châu chủ động tỏ tình với , bằng lòng chấp nhận , nhưng bằng lòng này kéo dài được bao lâu chứ? Hay liệu chăng có ngày nào đó, đột nhiên muốn nữa sao?

      Qúa nhiều vấn đề được đặt ra khiến đầu như muốn nổ tung. Trước khi Giang Chi Châu thành phố S hai người bọn họ đều cẩn thận dè dặt muốn nghĩ tới, che đậy mọi thứ để nhìn như có chuyện gì, nhưng đâu phải chỉ cần bọn họ nghĩ đến vấn đề này tồn tại.

      Hạ Duy sầu muộn thở dài hơi, vài mối tình trước là khi đối phương tỏ ra muốn thân mật với hơn vội vàng chia tay. Nhưng biết chẳng qua là mình trốn tránh mà thôi. Bây giờ các vấn đề giữa và Giang Chi Châu ràng là ngày càng nhiều, lại muốn đến cuối cùng với .

      là tùy tiện.

      “Gâu!” A Hoàng thấy Hạ Duy cứ nằm lì trong chăn chịu ngồi dậy liền nhảy lên giường, lại nhảy trúng ngực của Hạ Duy.

      Hạ Duy: “.........”

      Đau.... quá!

      “A Hoàng, em muốn ăn đòn phải hả, xuống ngay cho chị!!” Hạ Duy ngồi dậy xoa xoa bộ ngực đáng thương của mình. A Hoàng nhảy xuống sàn nhà, vẫn sủa gâu gâu với .

      “Chị biết rồi, cho các em ăn ngay đây.” Hạ Duy cảm thấy mình chưa kết hôn trải qua cảm giác làm bà mẹ già rồi. Chuẩn bị đầy đủ thức ăn và nước cho hai ông lớn rồi mới bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho mình.

      Hai ngày trước cửa hàng Tinh Quang có đợt giảm giá nên mua để dành ít thức ăn, nhìn tủ lạnh lượt rồi cuối cùng chọn sandwich làm bữa sáng. Ừ, uống thêm ly sữa đậu nành nữa là xong, nghe có thể làm tăng kích thước vòng 1.....

      Hạ Duy dắt A Hoàng dạo vòng rồi mới đến cửa hàng của mình, đường nhận được tin nhắn của Bát Bảo: “Cậu làm lành với Giang tiên rồi hả?”

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Làm lành rồi, sáng nay ấy chủ động nhắn tin xin lỗi.

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp: .... À

      Tại sao phải hỏi chứ? Làm lành nhanh như vậy, xứng đáng khiến áy náy cả đêm sao? :)

      Đến buổi trưa, Thiên Hạ Cư vẫn đưa cơm đến cho như cũ, Hạ Duy chụp hình mấy món ăn rồi gửi cho Giang Chi Châu: “Trưa hôm nay ăn măng với cà rốt nè, măng mùa này mềm quá , cảm ơn nè [doge]”

      Giang Chi Châu trả lời ngay cho , nhưng cũng phải đợi đến mấy tiếng sau mới nhận được tin nhắn trả lời của . Hai phút sau, liền gửi tin nhắn trả lời: “Đợi về làm cho em ăn.”

      .... Tâm trạng thiếu nữ của Hạ Duy lại nổi dậy, Giang Chi Châu trêu ghẹo ngày càng lão luyện! Nhưng quả nhiên lời giữ lời, lúc muốn tìm luôn có mặt.

      Hạ Duy: Vậy phải nhanh về, măng già mất [doge]

      Giang Chi Châu: Ừ, ngoan [bắn tim]

      Hạ Duy xoắn xuýt đăng status: “ ấy bảo mình phải ngoan, nhưng ấy ngoan chút nào, ấy trêu chọc mình kìa.[doge]”

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp: ..... Tất cả các cuộc cãi nhau nhằm mục đích chia tay đều là khoe ân ái trá hình.

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát trả lời bình luận của Cháo Bát Bảo nữ hiệp: Cảm ơn cậu tạo cơ hội cho bọn mình khoe ân ái :)

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp trả lời bình luận của Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Cắt đứt quan hệ bạn bè :)

      Giang Chi Châu: Đợi về hẹn các bạn của em cho gặp mặt chút, mời các ấy ăn cơm.

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp trả lời bình luận của Giang Chi Châu: Giang tiên sinh, tuỳ tiện gọi đồ ăn của Thiên Hạ Cư được ?!

      Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát trả lời bình luận của Cháo Bát Bảo nữ hiệp: xin lỗi nhé, vừa rồi cậu cắt đứt quan hệ với mình nên còn trong đám bạn của mình nữa :)

      Cháo Bát Bảo nữ hiệp: ....

      Dù cặp tình nhân này xa nhưng vẫn dốc hết sức khoe ân ái, nên trao cúp cho bọn họ mới phải!

      xa rất khó khăn với Hạ Duy, lúc Giang Chi Châu vừa chưa có cảm giác mãnh liệt gì, nhưng dạo này càng lúc càng nhớ . search tìm rất nhiều chủ đề liên quan đến xa để xem người khác điều chỉnh tâm trạng như thế nào khi xa, đồng thời cũng tránh khỏi nhìn thấy các kết quả bi thương. ấn tượng sâu nhất chính là bình luận của , ấy từng xa, đến khi ấy gặp lại bạn trai nhất thời chấp nhận thân mật được.

      —Hoá ra bạn trai của ấy chỉ tồn tại trong điện thoại, mạng xã hội mà còn là người đó nhé?

      Khi Hạ Duy xem cái này liền cảm thấy khủng hoảng rất lâu, nếu như thời gian dần trôi qua cũng cảm thấy Giang tiên sinh chỉ là người ảo mạng xã hội sao đây?!

      lập tức nhắn tin cho Giang Chi Châu: “Giang tiên sinh, có ở đây ? :)

      Lần này Giang Chi Châu trả lời lại ngay lập tức: “Có, định gọi điện cho em em nhắn tin cho trước rồi.”

      Hạ Duy: Giang tiên sinh, em muốn vấn đề nghiêm túc với .

      Giang Chi Châu: Chuyện gì? [nghiêm túc.jpg]

      Hạ Duy: “.......”

      Dạo này Giang tiên dùng icon ngày càng lão luyện rồi.

      Hạ Duy: Giang tiên sinh, là người tồn tại sao? phải là do em hư cấu ra chứ? Hay chỉ là robot?

      Giang Chi Châu: .....

      Giang Chi Châu: Trí tưởng tượng của em tốt , có ý định phát triển thành nhà soạn kịch ?

      Hạ Duy: Em là nghiêm túc mà.

      Giang Chi Châu: [Nghiêm túc.jpg]

      Hạ Duy: xem, dạo này dùng icon ngày càng lão luyện hơn, em cảm thấy trình độ của có tiến bộ rồi.

      Giang Chi Châu: ... Con người bình thường bọn gọi đây là học tập.

      Hạ Duy: .....

      Giang Chi Châu: Chúng ta chat video .

      Giang Chi Châu vừa nhắn xong Hạ Duy nhận được cầu chat video. vội vàng chỉnh tranh quần áo và kiểu tóc của mình rồi mới chấp nhận cầu chat video: “Giang tiên sinh, chào buổi tối.”

      “Chào buổi tối!” Giang Chi Châu nhìn thấy liền nở nụ cười.

      Hạ Duy: “........”

      Giang tiên sinh cười thế này là phạm quy đó nhé!

      “Sao lại đột nhiên nghĩ đến chuyện này?” Giang Chi Châu hỏi .

      Hạ Duy đáp: “Bởi vì gần đây em nhìn thấy bình luận của rằng xa với bạn trai khá lâu, đến mức nghi ngờ là mình có bạn trai . Bây giờ khoa học công nghệ phát triển như vậy, robot có IQ cũng vô số kể, bạn trai à? tồn tại.”

      “...... Vậy chúng ta chat video như thế này cũng là giả sao?”

      “Ai biết được chứ, phải có thể cài đặt chương trình giả lập sao?”

      Giang Chi Châu : “Đừng ngốc như vậy, cho dù xem như có robot có trí thông minh em cũng mua nổiđâu.”

      Hạ Duy: “.....”

      hay lắm, lý lẽ rất hay. :)

      “Gâu.” Hình như A Hoàng phát ra Giang Chi Châu lâu rồi gặp nên liền chạy đến chơi ké, “Gâu gâu.”

      A Hoàng nhiệt tình vẫy đuôi nhìn Giang Chi Châu trong màn hình, Hạ Duy sợ nó lộn xộn nên ôm nó vào lòng, với Giang Chi Châu: “A Hoàng còn nhận ra nè, khiến em cảm động quá mất.”

      “.....” Giang Chi Châu im lặng lúc mới với A Hoàng, “A Hoàng ngoan, đợi tao về dẫn mày ra ngoài chơi, làm đồ ăn ngon cho mày.”

      “Gâu gâu.” Nghe tới đồ ăn, A Hoàng càng vui mừng vẫy đuôi.

      “A Quất đâu?” Giang Chi Châu hỏi.

      “À, đợi chút, để em ôm nó tới.” Hạ Duy xong liền để điện thoại xuống chạy ra ngoài ôm A Quất. A Quất chịu cho ôm, dỗ dành lúc mới đầu hàng.

      “A Quất, em xem này, đây là ai nhỉ? Em còn nhận ra người này ?”

      A Quất: “........”

      Giang Chi Châu: “..........”

      “Meow~” A Quất kêu tiếng , tò mò nhích gần lại nhìn.

      Giang Chi Châu cũng nhìn chằm chằm nó hồi lâu mới lên tiếng: “Em cho nó ăn gì vậy? Em nuôi con mèo thành con heo rồi.”

      Hạ Duy: “.........”

      vốn nhặt về con heo mà? Chỉ là dáng vẻ bên ngoài của nó hơi giống con mèo thôi.” Hạ Duy cười ha ha.

      A Quất: “............”

      Giang Chi Châu: “......”

      vẫn nên tin là nó béo do vào ảnh .

      “À đúng rồi.” dời lực chú ý khỏi con mèo béo đó, “Lúc đầu hạng mục này của bọn bảo là tháng, nhưng tháng thể xong kịp nên kéo dài thời gian.”

      Hạ Duy: “.........”

      là bị miệng quạ đen của Bát Bảo trúng rồi sao?

      “Vậy khi nào mới về?” hỏi.

      “Hôm nay chuyện với ông rồi, tiếp tục làm hạng mục này nữa, về theo thời gian định.”

      Tuy Hạ Duy hơi bất ngờ nhưng vẫn cảm thấy đắc ý trong lòng: “À, vậy kiểu này có phải thay mặt thể từ bỏ quyền kế thừa công ty đúng ?”

      Giang Chi Châu nhìn : “Em tiếc à?”

      Hạ Duy: “Đương nhiên rồi, có nào muốn gả cho nhà giàu chứ?”

      vừa dứt lời Giang Chi Châu bỗng nhiên nở nụ cười: “Hoá ra em nghĩ đến chuyện gả cho rồi sao?”

      Hạ Duy: “......”

      Sao người đàn ông này phản ứng lại nhanh thế? ở thành phố S xảy ra chuyện gì đó?

      “Em muốn chuyện với nữa, em tắt đây.”

      Giang Chi Châu buồn cười: “Được, ngủ ngon, đợi về.”
      nkhanh3324, Thùy Dương95, Parvarty5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :