1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hiểu Mộng Hồ Điệp

      Hiểu Mộng Hồ Điệp Active Member

      Bài viết:
      117
      Được thích:
      109
      Chỉ cần là người đặt ở trong tim lòng thương dù chỉ lướt qua nhau thui cũng cảm nhận được . Nếu còn duyên phận dù có thay hình đổi dạng xa cách muôn trùng cũng sớm ngày gặp lại và ở bẻn nhau . Đó là số mệnh an bài.
      Ui trời ơi mau cho chị sớm ngày thân cận vs nhau hơn :yoyo42::yoyo42::yoyo42:
      Last edited: 26/9/17
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 28

      buổi chiều, bên cửa sổ ánh nắng chiếu vào, trong phòng ấm áp dào dạt, Tiêu Tiềm ngồi trong Hương Uyển đọc sách, chóp mũi là hương khí hoa lan thản nhiên.

      Hết thảy đều an bình và thoải mái.

      vừa ngẩng đầu, nhìn thấy thân ảnh yểu điệu, thướt tha ngồi trước bàn trang điểm.

      khỏi hoảng hốt trận, cảm thấy như có chỗ nào chân thực.

      "Ai nha, chàng ở nhà chỉ biết cả ngày xem binh thư, cũng thèm nhìn ta." Tiếng nữ tử nhuyễn nhu vang lên, mang theo tia oán trách làm nũng.

      khỏi cười khẽ, : "Nàng có chỗ nào cần ta nhìn? Tự mình soi gương còn ngại đủ đẹp?"

      Nàng cũng cười, "Đương nhiên là đẹp. Nhưng dù đẹp, có ai chia sẻ vẫn tốt." xong liền xoay người lại, trong tay nâng kim quan cánh bướm khảm đá quý, lại làm nũng : "Chàng tới đội giúp ta được ?"

      Tiêu Tiềm vừa bất đắc dĩ buông binh thư, vừa đứng lên cười : "Nàng thích đội kim quan này ở nhà, bảo nàng đội tham gia yến hội lại luyến tiếc." vừa , tới bên nữ tử, nâng kim quan lên, "Muốn ta , nàng thích, chờ Tô đại gia từ tái ngoại trở về, ta liền thỉnh vào phủ, chuyên môn làm trang sức cho nàng."

      "Ai nha, cái này sao có thể. Tô đại gia tì khí cổ quái, lại có khí tiết, chắc chắn đồng ý. Ta mặc dù thích đồ làm, cũng nên ép buộc."

      Tiêu Tiềm cúi đầu nhìn kim quan trong tay, khảm đá quý hoa mỹ, cánh bướm sinh động, quả đẹp giống tầm thường.

      Nhưng dù đẹp, cũng bất quá là kiện trang sức, vì sao nàng coi như bảo bối.

      "Ta tái ngoại tìm người về, cũng đáp ứng tâm nguyện của nàng... Nàng trân quý nó thế này, để cho người khác nhìn thấy, vương phi chúng ta có nhãn giới..." cười .

      Nhưng mà cũng có ai trả lời .

      "Thế nào chuyện rồi?" ngẩng đầu hỏi.

      Nhưng mà bên bàn trang điểm trước mắt, dĩ nhiên bóng người.

      "A Cẩm?" có chút khẩn trương hô tên của nàng, mặt tươi cười cũng có chút khô khốc, " cần chơi đùa, mau ra đây."

      Trong phòng trống trải, yên tĩnh dọa người, dường như có hơi thở của người sống.

      khẩn trương, sợ hãi, mờ mịt, biết làm thế nào tìm nàng.

      Nhưng đều có, nàng mất, tìm thế nào cũng thấy.

      "A Cẩm!" Tiêu Tiềm kêu lên từ giường ngồi dậy.

      Trong phòng mảnh tối đen, đèn đêm đầu giường biết bị gió thổi tắt từ khi nào.

      Gian ngoài Vương Đồng nghe tiếng g, cách cửa sổ hỏi, "Vương gia?"

      Tiêu Tiềm lấy lại bình tĩnh, trầm giọng : "Vô ."

      Vương Đồng đáp ứng tiếng, lại thối lui đến trước cửa.

      Tiêu Tiềm trong bóng đêm ngồi tựa vào thành giường, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút trống . Cũng thể đau, chính là thực trống , dường như chỗ nào trong lòng bị cắt rớt khối, từ bên trong lộ ra gió lạnh vù vù.

      ở trong đêm đen ngồi lâu, lâu đến biết chân trời trắng bệch khi nào, trong phòng cũng dần dần sáng lên.

      Vẫn là Hương Uyển các như trước, biết vì sao trong mộng và cảnh thực lại luôn giống nhau.

      Tiêu Tiềm hô gã sai vặt hầu hạ bên người tiến vào, rời giường rửa mặt chải đầu, ánh mắt cũng tự giác bayg về phía bàn trang điểm bên giường.

      Bàn trang điểm gỗ lim tơ vàng giống trước đây được chà lau soi bóng người, đó là châu ngọc, các trang sức mới cùng với cái trâm cài đầu khổng tước ngày hôm qua tự mình cầm về.

      Nếu nàng còn, hẳn là nhất nhất tán thưởng ngớt, ngắm nghía cả ngày.

      Nghĩ đến bộ dáng nàng vui rạo rực đó, bên môi Tiêu Tiềm khỏi giơ lên tia mỉm cười.

      Nhưng tươi cười này cũng chỉ chợt lóe tan, Tiêu Tiềm thu hồi tầm mắt, lại là Trấn Nam vương lạnh lùng hờ hững kia.

      *

      Cẩm Tú Uyển của Trung Dũng hầu phủ, Lâm Cẩm Nghi ôm mặt xem hai khay trang sức.

      Đây là ngày trước Châu ngọc các đưa tới. Người đưa trang sức đến thực nhanh, hạ nhân đưa ra nghi vấn lâu hỏi là ai đưa tới.

      Thứ này quá mức quý trọng, bọn hạ nhân cũng biết ngày trước Lâm Cẩm Nghi Châu ngọc các, dám tự quyết đoán, báo cho Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi nghĩ, mình ở Châu ngọc các tổng cộng gặp người quen là Tiêu Tiềm, hơn phân nửa là đưa tới, liền cho người ra ngoài truyền lời cần nhận.

      Nhưng lúc chờ nha hoàn, người đưa trang sức ly khai.

      Nha hoàn có cách nào, đành phải đem hai khay đến chỗ nàng.

      Lúc đó vừa đúng Tô thị tới thăm nàng, thấy nhiều trang sức như vậy, hỏi đến.

      Lâm Cẩm Nghi đành phải thực ra chuyện nàng Châu ngọc các tìm trang sức cho Lâm Bác Chí, bất ngờ gặp Tiêu Tiềm.

      Tô thị nghe xong, cũng kinh ngạc, chỉ lạnh lùng : "Vị Trấn Nam vương này, thực buồn cười, lúc trước cũng bất quá hời hợt với nhà chúng ta, nay lại gấp gáp..."

      Lâm Cẩm Nghi hỏi đến, Tô thị mới cho lui hạ nhân, kiện với nàng —— hóa ra Lâm Ngọc Trạch lên chức chẳng phải vì ông ta làm chiến tích gì, vào được mắt người, mà là Tiêu Tiềm thầm dùng lực, làm đủ phương pháp đề bạt lên.

      Lâm Cẩm Nghi lại kinh ngạc, Tiêu Tiềm làm cái gì vậy, lúc trước nàng còn ở Trấn Nam vương phủ, cũng thấy tốt với mình, sao đến nay, lại gấp gáp giúp đỡ nhà ngoại tổ nàng.

      có bệnh!

      "Vậy nương xem, có phải nên trả lại mấy thứ này hay ?" Lâm Cẩm Nghi quả muốn nhận đồ của Tiêu Tiềm.

      Tô thị lại : "Con chỉ để ý nhận, bất quá vài món trang sức, đáng giá gì, sau này nương và con Châu ngọc các hỏi giá cả, đưa ngân phiếu Trấn Nam vương phủ là được."

      Tô thị bảo nàng nhận, Lâm Cẩm Nghi đành phải nhận.

      Tuy rằng Tô thị đem bạc trả Tiêu Tiềm, nhưng nghĩ đồ là đưa tới, Lâm Cẩm Nghi vẫn cảm thấy trong lòng biết làm thế nào.

      đại nam nhân sao có thể xuất tại Châu ngọc các? cần nghĩ cũng biết là vì người thân mật nào mua trang sức.

      Dù sao nàng còn cảm thấy ghê tởm, hơn nữa lúc trước còn gặp được Tiêu Tiềm và Nguyên Vấn Tâm tư hội. Nguyên Vấn Tâm bị đưa đến am ni ngoài thành, đối tượng tặng cũng biết có phải nàng ấy hay ...

      Lâm Cẩm Nghi ôm mặt, cau mày càng nghĩ càng phiền, dứt khoát với Thiên Ti: "trang sức ta đủ, mấy thứ này để ở chỗ này cũng lãng phí. Ngươi cho người đưa đến Trúc Lâm Đường , là thêm trang cho tẩu tử tương lai."

      Trang sức đó tuy rằng đặc biệt xuất sắc, nhưng cũng tốt, phải mặt hàng tầm thường trong cửa hàng phổ thông. Mượn hoa hiến phật, tính là thất lễ.

      Thiên Ti có chút do dự : "Tất cả đều đưa sao?"

      Lâm Cẩm Nghi kiên nhẫn vẫy tay, "Đều đưa , ta nhìn phiền lòng."

      Thiên Ti tuy rằng nàng phiền lòng cái gì, nhưng vẫn làm theo nàng .

      *

      Trong Trúc Lâm Đường, Lâm Bác Chí xem sách, theo khoa cử, hai năm trước trúng tú tài, sang năm khảo cử nhân. Bởi vì hai tháng trước ra ngoài cầu y hỏi dược cho Trung Dũng hầu phu nhân, bỏ học cả tháng, dĩ nhiên cảm thấy thời gian đủ dùng, liền càng chăm chỉ.

      "Đại thiếu gia, nha hoàn bên người nhị nương mang đồ tới." Ngoài cửa thư đồng mới đổi giọng chân tiến vào bẩm báo.

      ngày trước nhị muội muội kia tới chuyến, sáng sớm hôm nay, quản bên người phụ thân qua chuyến, đem thư đồng cùng gã sai vặt bên người đều bỏ cũ thay mới lần. Người mới đổi tuy rằng mới vào nửa ngày, lại đều quy củ, tư tư văn văn, khác hẳn trước, rất được thích.

      Lâm Bác Chí thả sách, đứng dậy : "Cho nàng vào ."

      Thư đồng kéo mành, nha hoàn mặt trong mang theo tiểu nha hoàn vào.

      Kim Linh là đầu lĩnh chuyên môn thay Lâm Cẩm Nghi làm chạy chân, tuổi mặc dù lớn, làm việc cũng rất có thứ tự.

      Kim Linh trước phúc thân với Lâm Bác Chí, sau lại : "Nô tì quấy rầy đại thiếu gia, nương chúng ta bảo nô tì đưa chút trang sức tới thêm trang cho đại phu nhân chưa quá môn."

      Lâm Bác Chí có chút kinh hỉ, cười : "Nhị muội muội có tâm."

      Kim Linh xong liền cùng tiểu nha hoàn đặt hai cái khay lên bàn, lại phúc thân, : "Vậy nô tì quấy rầy đại thiếu gia đọc sách."

      Lâm Bác Chí gật gật đầu, bảo thư đồng tiễn hai người các nàng ra ngoài.

      thể tưởng tượng được nhị muội muội này nay thế nhưng cẩn thận như thế, cũng khó trách mẫu thân có thể yên tâm cho nàng quản . Lâm Bác Chí vừa nghĩ, vừa đến trước bàn, kéo tấm vải che khay.

      Vừa thấy, nhất thời bị dọa.

      trong hai cái khay bày năm sáu cành trâm cài đầu mới tinh, trâm cài tóc, thợ khéo hoa mỹ, chú ý chất liệu, so sánh với đồ mẫu thân Tô thị dùng cũng kém cỏi nửa phần. Sang quý thế nào, hẳn có thể nghĩ.

      Bình thường thêm trang, bất quá là dùng ít trang sức mình có, Lâm Bác Chí thể nào nghĩ tới, Lâm Cẩm Nghi vừa ra tay là hào phóng như thế!

    3. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Tiếp editor ơi
      heavydizzy thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Muốn nhanh biết khúc mắc đời trước là vì sao.
      heavydizzy thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Thương quá, huhu, ng khổ nhất chẳng phải chị đâu, là ý cơ :-(
      A fangheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :