1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cùng Thiên Cùng Thú - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Toẹt vời ông mặt trời
      Hihj
      Hấp dẫn quá. Thank editor nhiều nhé
      sắc&dao thích bài này.

    2. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Thank you bạn chương đầu dịch mượt rồi nha b :)) có sạn gì mấy đâu:)) chúc hố ngày càng đắt hihi:))
      sắc&dao thích bài này.

    3. sắc&dao

      sắc&dao Active Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      186
      Chương 02. Đồ Uyên Huyền Quy​

      Sở Chước cùng nhi nữ chi bên Sở gia chuyện phiếm, đột nhiên nghe thanh xôn xao từ trong đám người.

      Nàng theo tầm mắt mọi người nhìn qua, thấy nữ hài tử mặc y phục xanh da trời qua đám hài tử.

      Cùng là đứa trẻ mười tuổi, nhưng bé này vóc người thon dài, tóc đen nhánh được búi hai bên quấn dải gấm màu xanh lam nhạt, tóc cắm trâm trân châu hình giọt nước rủ bên gò má, làm nổi bật gò má phấn hồng đáng . Nhưng khuôn mặt tinh xảo lại có chút lãnh đạm, chuyện nghiêm túc, bị đám người túm tụm lại mà bộ dáng vẫn vững vàng, cũng ra vẻ đắc ý hay thần sắc kiêu căng.

      “Nàng là tiểu nữ nhi tộc trưởng Sở Thanh Từ, nghe trời sinh là Ngự Thú sư, thuở rất có thú duyên, rất nhiều thú đối với nàng thập phần thân cận.” Sở Nguyệt giọng với Sở Chước.

      Sở Chước liến nhìn nàng cái, chỉ mặt tiểu nương đáng lộ ra thần sắc hâm mộ, chỉ hâm mộ nàng có xuất thân tốt mà càng hâm mộ thiên phú của nàng.

      Sở gia là Ngự Thú thế gia nổi tiếng triều Tấn đại lục, trong huyết mạch trời sinh có thú duyên, đại đa số người có thể có khế ước với thú ở khảo thí, có trợ giúp lớn với họ sau này.

      Sở gia có loại bí kíp khế ước đặc biệt, những cuốn khế ước này chỉ có huyết mạch của Sở thị mới có thể sử dụng, có thể lập khế ước với các thú từ cấp đến cấp mười hai, đây là tổ tiên Sở gia truyền thừa lại cuộn khế ước vẽ phù văn. Dựa theo hiệp nghị giữa tổ tiên Sở gia với các thượng cộ thần thú, các thế hệ thú sau này chỉ vì hậu nhân Sở gia triệu hồi mà đến.

      Mấy trăm vạn năm phát triển, rốt cuộc hình thành Sở gia chính là Ngự thú thế gia ở ưTaasn đại lục này.

      Vì vậy liền có quy định, mỗi hài tử Sở gia được tu luyện tư chất cho đến khi mười tuổi liền có thể bắt đầu kiểm tra tư chất, nhận được thú duyên có thể lập khế ước với thú thuộc về mình.

      Khế ước với thú của Sở gia, chủ yếu dựa vào thú duyên của mỗi người.

      Người trời sinh có thú duyên, có thể lập khế ước với thú cấp cao, trái lại có thú duyên ít, nếu có thể kết với thú cấp ba rất giỏi, nếu chỉ có thể khế ước với thú cấp , cấp hai, đời nà chỉ dừng lại cảnh giới ngưng mạch, cùng cấp thấp như các binh lính thông thường.

      Thấy Sở Chước gì, Sở Nguyệt nhớ tới nàng cũng là nũ nhi dòng chính Sở gia, tự nhiên biết Sở Thanh Từ là ai, mặt khỏi hơi nóng, muốn cái gì đố lại thấy tiểu nữ hài trước mặt ôn hòa nhìn qua mình, ánh mặt như vậy rất dễ dàng xoa dịu xấu hổ trong lòng người khác.

      Sơ Nguyệt cảm thấy Sở Cước quả là người tốt ôn nhu, biết săn sóc người khác.

      “Đúng rồi, ta đến Sở gia vài ngày nhưng vẫn chưa thấy qua ngươi.” Sở Nguyệt lại .

      Sở Chước cười : “Ta mực trong sân tu luyện, rất ít khi ra ngoài.”

      Nghe thế, Sở Nguyệt khỏi khẽ thở dài: “Sở Chước, ngươi giỏi, ngươi nhất điịnh rất lợi hại, giống ta, bình thường ta có chứt ham chơi, rất ít dụng tâm luyện tập, tại mới tới Tiên Thiên tầng hai, ta thường bị cha mẹ mắng là nha đầu lười…”

      Sở Chước nghe Sở Nguyệt chuyện, thỉnh thoảng phụ họa đôi câu, lại để cho người khác thấy rằng nàng nghe rất chân thành, kì thực tâm tư biết bay đến nơi nào.

      Sau khi trọng sinh, nàng chỉ ở trong sân bước ra khỏi viện, tỉnh lại nhớ đến mọi chuyện của đời trước, cùng với tiếp nhận mình trọng sinh. Hôm nay là lần đầu sau khi nàng sống lại nhìn thấy những người từng là cố nhân này, liếc mắt qua rất nhiều gương mặt quen thuộc, thậm chí nàng có thể ra vận mệnh sau này của bọn họ như thế nào, bọn họ đến bước nào.

      Thời gian trôi qua rất nhanh, trưởng tộc Sở Nguyên Hạo vào quảng trường, khảo thí rất nhanh bắt đầu.

      đám hài tử khẩn trương nhìn .

      Sở Nguyên Hạo như thường lệ mất câu mở màn, sau đó rất hòa ái trấn an khẩn trương của đám hài tử, “Sở gia chúng ta chính là Ngự thú thế gia, chỉ cần có huyết mạch Sở gia, tức khắc đều có thiên phú ngự thú, mọi người hết sức bình tĩnh, chắc chắn các ngươi kết được khế ước với thú. Cho dù kết được khế ước cũng sao, còn có có thể làm võ giả, còn nhiều con đường tu luyện, nhất thiết phải làm ngự thú sư, ngăn cản các ngươi lựa chọc con đường của mình, các ngươi đều là người trưởng thanh.”

      Đám hài tử quả nhiên còn khẩn trương nữa, nhưng bị hoàn cảnh ảnh hưởng, những hài tử này vẫn hi vọng mình có thể trở thành ngự thú sư.

      Tiếp theo cách thức khảo thí.

      Cách thức thi rất đơn giản, chỉ cần đưa nguyên khí vào trong khối đá khảo thí, đổi lại nhận lấy quyển khế ước với thú có thuộc tính tương ứng, máu của mình lên quyển khế ước, liền có thể triệu hồi được thú của mình.

      Đám hài tử sắp xếp lại đội hình, chờ đợi vận mệnh quyết định tương lai cả đời của mình.

      Thi đầu tiên là hài tủ chi trưởng.

      Cha của Sở Chước là con thứ năm của chi trưởng đời thứ ba, vì phân chia, Sở Chước coi như thuộc chi trưởng, vì thế nàng bị sắp xếp cùng chỗ với đám hài tử ăn mặc xinh đẹp chỉnh tề, dựa theo bối phận trong gia tộc mà xếp hàng.

      Người chủ trì buổi thi cùng võ gia giám thị các tiểu nương xếp hang, thần sắc bất động, bất kể chi trưởng hay chi thứ đều đối xử công bằng, cho dù là chi trưởng giàu có, hay hài tử có cha mẹ che chở, chỉ có thể tự mình xoay sở.

      Tuy hà khắc, nhưng đây cúng chỉ là khảo nghiệm sinh tồn thông thường.

      Mạnh được yếu thua là hiển nhiên ở Tấn đại lục.

      Buổi thi rất nhanh bắt đầu, đầu tiêm lên là con nhơ nhất của tộc trưởng Sở Nguyên Hạo, Sở Thanh Từ.

      Sở Thanh Từ thong dong lên trước, đặt bàn tay lên viên đá, sau đó viên đeáng sáng lên bông tuyết hình thoi.

      “là hệ Băng.” Phụ trách cuộc thi Cửu trưởng lão .

      Thần sắc Sở Thanh Thừ vẫn bình thản, với tư cách là con tộc trưởng, được bó mật khảo nghiệm qua, từ lâu biết thuộc tính của mình là gì.

      Tiếp theo nàng đến bên cạnh bàn đặt sẵn quyển khế ước của Sở Gia, đó có phù văn thần bí, phát ra ánh sáng nhè lưu động.

      Sở Thanh Từ đưa tay cho người giám thị dùng châm chọc lên đầu ngón tay, để giọt máu lên cuộn khế ước.

      Tất cả hài tử trong quảng trường đều nhị được nín thở nhìn chăm chú.

      Từ khi ra đời Từ Thanh Từ có danh xưng thiên tài, là tiểu thiên tài nổi danh so với thế hệ cùng lứa Sở gia, bây giờ bất quá mới mười tuổi, tu luyện đến Tiên thiên tầng thứ chín, tương lai có tiền đồ vô hạn, biết Sở Thanh Từ triệu hồi được con thú gì.

      Giọt máu xuống chậm rãi thấm vào, rất nhanh cuộc khế ước sáng lên hòa với ánh sáng màu máu, chứng tỏ thú bên kia chấp nhận khế ước tạo ra ánh sáng này.

      Ánh sáng linh động tỏa ra xung quanh rồi dập tắt.

      Ánh mắt mọi người đều hướng về cuộn khế ước, chỉ thấy sau khi linh quang dập tắt, cuộn khế ước xuất con sư tử con trắng như tuyết như vừa mới được sinh ra, yên tinh co rúc chỗ, lông xù nắm, đáng vô cùng.

      đám tiểu nương mặc dù biết nó là giống thú gì nhưng trong mắt vẻ thích.

      “Là linh sư hệ băng cấp chín!” Phụ trách buổi thi Cửu trưởng lão kinh hô tiếng.

      Các trưởng lão khác theo dõi buổi thi nhao nhao đứng lên, mặt lộ ra vẻ sửng sốt, sau đó mặt vẻ mừng rỡ cùng hưng phấn.

      gần ngàn năm nay ai có thể khế ước được với thú cấp chín, bình thường có thể khế ước được với thú cấp bảy là quá giỏi, được xem như là có thú duyên, nghĩ tới ở thế hệ này lại có tiểu nương có thể tương hợp được đến sư tử hệ bang cấp chín, điều này khẳng định lực ảnh hưởng của Sở gia với thú hề giảm.

      Trong đám người phát ra tiếng xì xào bàn tán, tất cả đều ngừng hâm mộ với Sở Thanh Từ có thể khế ước được với thú cấp chín.

      Tộc trưởng Sở Nguyên Hạo đè nén được hung phấn mặt, Sở Thanh Từ là nữ nhi của , có thể đạt thành tích như vậy, người làm phụ thân cũng nở mày nở mặt.

      Vì Sở Thanh Từ khế ước với thú cấp chín, khiến cho trong khí quảng trường nóng lên, Sở Thanh Từ được nữ võ giả mang , mà hư những hài tử khác ở lại.

      Nhưng những hài tử kế tiếp người chỉ triệu hồi được thú cấp ba cấp bốn, người trời sinh có thú duyên, chỉ có thể tiếc nuối đứng bên chờ đợi khảo thí tư chất võ giả, lựa chọn con đường tu luyện sau này.

      Sở gia chính là Ngự thú thế gia, nhưng phải ai cũng có thể khế ước với thú, những đệ tử thể khế ước với thú nhưng lại có tư chất tu luyện, thông thường lựa chọc con đương tu luyện thích hợp.

      Rất nhanh đến lượt Sở Chước.

      nằm cây ngô đồng gặm đùi gá, con thú nào đó lập tức đẩy miếng đùi gà sắp bị gặm hết ra, rướn cổ lên, đôi đồng tử dị sắc hế nháy mắt, nhìn chăm chú.

      Sở Chước hoàn toàn lạnh nhạt, đời trước nàng trải qua lần, lần này chẳng qua vẫn như thế, cho nên căn bản nàng lo lắng.

      Sở Chước đặt tay lên đá linh, lên hình nước gợn sóng, là thuộc tính thủy.

      Sau đó nàng đến bàn đặt các cuộc khế ước, vươn tay để vó giả dùng châm chọc vào ngón tay của nàng, để giọt máu lên quyển khế ước.

      Cuộc sách sáng lên ánh sáng màu máu, khoảng mười giay sau, ánh sáng biến mất, xuất con Tiểu Ô quy (con rùa ) bằng lòng bàn tay.

      Cửu trưởng lão mới đầu nhìn kỹ, chỉ thấy là con rùa , cho rằng mình con Tiểu Ô quy mang khi tức thủy, về sau phát có gì đó đúng, bỗng nhiên đứng lên.

      mai của Tiểu Ô quy có màu xanh bóng xinh đẹp, nhưng nhìn kỹ, có thể thấy ít đường vân tinh tế màu bạc, hình thàng đồ án huyêfn ảo.

      Cửu trưởng lão trừng lớn mắt, trợn mắt nhìn con rùa đen.

      nghe thất cửu trưởng lão báo danh thú, những người bên dưới cũng nhịn được nhìn qua.

      Cửu trưởng lão nhìn lâu, lâu đến mức mọi người nhịn được nhìn qua. Ngay cả các nguyên lão, trưởng lão bên cạnh tộc trưởng cũng nhìn chằm chằm theo con Tiểu Ô quy.

      Sau nửa ngày, cửu trưởng lão rốt cuộc xác định Tiểu Ô quy, sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng là cố nén vui sướng.

      “Là Huyền Quy Đồ Uyên cấp mười!” Trưởng lão the thé kêu lên.

      Lập tức, toàn bộ quảng trường lặng ngắt, sau đó là vang dội bạo nổ.

      Tất cả mọi người nhìn xem quyển khế ước kai, có thể vừa sinh ra lâu, bị khế ước triệu hồi đến, Tiểu Ô quy vẫn có chút mơ màng, ngơ ngác gục ở chỗ, đôi mắt đen trống rỗng, ra bộ dáng ngốc nghếch.

      Mọi người nhịn được muốn đến gần hơn để quan sát, làm Tiểu Ô quy bị kinh hãi, vô thức tìm kiếm người triệu hồi mình, chầm chậm bò qua.

      Sở Chước khóe miệng cong lên, trong mắt lộ ra vui vẻ, thò tay để nó bò lên.

      【 Huyền Uyên, chúng ta lại gặp nhau.】

      Nàng trong lòng nhàng , mặt vẫn làm bộ trầm tĩnh, sau đó xoay người đối mặt bất luật là khiếp sợ, hâm mộ, hay là ghen ghét, nàng đều thảnh nhiên chống đỡ.
      Last edited: 26/9/17

    4. sắc&dao

      sắc&dao Active Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      186
      Chương 02​

      Sở Chước cùng nhi nữ chi bên Sở gia chuyện phiếm, đột nhiên nghe thanh xôn xao từ trong đám người.

      Nàng theo tầm mắt mọi người nhìn qua, thấy nữ hài tử mặc y phục xanh da trời qua đám hài tử.

      Cùng là đứa trẻ mười tuổi, nhưng bé này vóc người thon dài, tóc đen nhánh được búi hai bên quấn dải gấm màu xanh lam nhạt, tóc cắm trâm trân châu hình giọt nước rủ bên gò má, làm nổi bật gò má phấn hồng đáng . Nhưng khuôn mặt tinh xảo lại có chút lãnh đạm, chuyện nghiêm túc, bị đám người túm tụm lại mà bộ dáng vẫn vững vàng, cũng ra vẻ đắc ý hay thần sắc kiêu căng.

      “Nàng là tiểu nữ nhi tộc trưởng Sở Thanh Từ, nghe trời sinh là Ngự Thú sư, thuở rất có thú duyên, rất nhiều thú đối với nàng thập phần thân cận.” Sở Nguyệt giọng với Sở Chước.

      Sở Chước liến nhìn nàng cái, chỉ mặt tiểu nương đáng lộ ra thần sắc hâm mộ, chỉ hâm mộ nàng có xuất thân tốt mà càng hâm mộ thiên phú của nàng.

      Sở gia là Ngự Thú thế gia nổi tiếng triều Tấn đại lục, trong huyết mạch trời sinh có thú duyên, đại đa số người có thể có khế ước với thú ở khảo thí, có trợ giúp lớn với họ sau này.

      Sở gia có loại bí kíp khế ước đặc biệt, những cuốn khế ước này chỉ có huyết mạch của Sở thị mới có thể sử dụng, có thể lập khế ước với các thú từ cấp đến cấp mười hai, đây là tổ tiên Sở gia truyền thừa lại cuộn khế ước vẽ phù văn. Dựa theo hiệp nghị giữa tổ tiên Sở gia với các thượng cộ thần thú, các thế hệ thú sau này chỉ vì hậu nhân Sở gia triệu hồi mà đến.

      Mấy trăm vạn năm phát triển, rốt cuộc hình thành Sở gia chính là Ngự thú thế gia ở ưTaasn đại lục này.

      Vì vậy liền có quy định, mỗi hài tử Sở gia được tu luyện tư chất cho đến khi mười tuổi liền có thể bắt đầu kiểm tra tư chất, nhận được thú duyên có thể lập khế ước với thú thuộc về mình.

      Khế ước với thú của Sở gia, chủ yếu dựa vào thú duyên của mỗi người.

      Người trời sinh có thú duyên, có thể lập khế ước với thú cấp cao, trái lại có thú duyên ít, nếu có thể kết với thú cấp ba rất giỏi, nếu chỉ có thể khế ước với thú cấp , cấp hai, đời nà chỉ dừng lại cảnh giới ngưng mạch, cùng cấp thấp như các binh lính thông thường.

      Thấy Sở Chước gì, Sở Nguyệt nhớ tới nàng cũng là nũ nhi dòng chính Sở gia, tự nhiên biết Sở Thanh Từ là ai, mặt khỏi hơi nóng, muốn cái gì đố lại thấy tiểu nữ hài trước mặt ôn hòa nhìn qua mình, ánh mặt như vậy rất dễ dàng xoa dịu xấu hổ trong lòng người khác.

      Sơ Nguyệt cảm thấy Sở Cước quả là người tốt ôn nhu, biết săn sóc người khác.

      “Đúng rồi, ta đến Sở gia vài ngày nhưng vẫn chưa thấy qua ngươi.” Sở Nguyệt lại .

      Sở Chước cười : “Ta mực trong sân tu luyện, rất ít khi ra ngoài.”

      Nghe thế, Sở Nguyệt khỏi khẽ thở dài: “Sở Chước, ngươi giỏi, ngươi nhất điịnh rất lợi hại, giống ta, bình thường ta có chứt ham chơi, rất ít dụng tâm luyện tập, tại mới tới Tiên Thiên tầng hai, ta thường bị cha mẹ mắng là nha đầu lười…”

      Sở Chước nghe Sở Nguyệt chuyện, thỉnh thoảng phụ họa đôi câu, lại để cho người khác thấy rằng nàng nghe rất chân thành, kì thực tâm tư biết bay đến nơi nào.

      Sau khi trọng sinh, nàng chỉ ở trong sân bước ra khỏi viện, tỉnh lại nhớ đến mọi chuyện của đời trước, cùng với tiếp nhận mình trọng sinh. Hôm nay là lần đầu sau khi nàng sống lại nhìn thấy những người từng là cố nhân này, liếc mắt qua rất nhiều gương mặt quen thuộc, thậm chí nàng có thể ra vận mệnh sau này của bọn họ như thế nào, bọn họ đến bước nào.

      Thời gian trôi qua rất nhanh, trưởng tộc Sở Nguyên Hạo vào quảng trường, khảo thí rất nhanh bắt đầu.

      đám hài tử khẩn trương nhìn .

      Sở Nguyên Hạo như thường lệ mất câu mở màn, sau đó rất hòa ái trấn an khẩn trương của đám hài tử, “Sở gia chúng ta chính là Ngự thú thế gia, chỉ cần có huyết mạch Sở gia, tức khắc đều có thiên phú ngự thú, mọi người hết sức bình tĩnh, chắc chắn các ngươi kết được khế ước với thú. Cho dù kết được khế ước cũng sao, còn có có thể làm võ giả, còn nhiều con đường tu luyện, nhất thiết phải làm ngự thú sư, ngăn cản các ngươi lựa chọc con đường của mình, các ngươi đều là người trưởng thanh.”

      Đám hài tử quả nhiên còn khẩn trương nữa, nhưng bị hoàn cảnh ảnh hưởng, những hài tử này vẫn hi vọng mình có thể trở thành ngự thú sư.

      Tiếp theo cách thức khảo thí.

      Cách thức thi rất đơn giản, chỉ cần đưa nguyên khí vào trong khối đá khảo thí, đổi lại nhận lấy quyển khế ước với thú có thuộc tính tương ứng, máu của mình lên quyển khế ước, liền có thể triệu hồi được thú của mình.

      Đám hài tử sắp xếp lại đội hình, chờ đợi vận mệnh quyết định tương lai cả đời của mình.

      Thi đầu tiên là hài tủ chi trưởng.

      Cha của Sở Chước là con thứ năm của chi trưởng đời thứ ba, vì phân chia, Sở Chước coi như thuộc chi trưởng, vì thế nàng bị sắp xếp cùng chỗ với đám hài tử ăn mặc xinh đẹp chỉnh tề, dựa theo bối phận trong gia tộc mà xếp hàng.

      Người chủ trì buổi thi cùng võ gia giám thị các tiểu nương xếp hang, thần sắc bất động, bất kể chi trưởng hay chi thứ đều đối xử công bằng, cho dù là chi trưởng giàu có, hay hài tử có cha mẹ che chở, chỉ có thể tự mình xoay sở.

      Tuy hà khắc, nhưng đây cúng chỉ là khảo nghiệm sinh tồn thông thường.

      Mạnh được yếu thua là hiển nhiên ở Tấn đại lục.

      Buổi thi rất nhanh bắt đầu, đầu tiêm lên là con nhơ nhất của tộc trưởng Sở Nguyên Hạo, Sở Thanh Từ.

      Sở Thanh Từ thong dong lên trước, đặt bàn tay lên viên đá, sau đó viên đeáng sáng lên bông tuyết hình thoi.

      “là hệ Băng.” Phụ trách cuộc thi Cửu trưởng lão .

      Thần sắc Sở Thanh Thừ vẫn bình thản, với tư cách là con tộc trưởng, được bó mật khảo nghiệm qua, từ lâu biết thuộc tính của mình là gì.

      Tiếp theo nàng đến bên cạnh bàn đặt sẵn quyển khế ước của Sở Gia, đó có phù văn thần bí, phát ra ánh sáng nhè lưu động.

      Sở Thanh Từ đưa tay cho người giám thị dùng châm chọc lên đầu ngón tay, để giọt máu lên cuộn khế ước.

      Tất cả hài tử trong quảng trường đều nhị được nín thở nhìn chăm chú.

      Từ khi ra đời Từ Thanh Từ có danh xưng thiên tài, là tiểu thiên tài nổi danh so với thế hệ cùng lứa Sở gia, bây giờ bất quá mới mười tuổi, tu luyện đến Tiên thiên tầng thứ chín, tương lai có tiền đồ vô hạn, biết Sở Thanh Từ triệu hồi được con thú gì.

      Giọt máu xuống chậm rãi thấm vào, rất nhanh cuộc khế ước sáng lên hòa với ánh sáng màu máu, chứng tỏ thú bên kia chấp nhận khế ước tạo ra ánh sáng này.

      Ánh sáng linh động tỏa ra xung quanh rồi dập tắt.

      Ánh mắt mọi người đều hướng về cuộn khế ước, chỉ thấy sau khi linh quang dập tắt, cuộn khế ước xuất con sư tử con trắng như tuyết như vừa mới được sinh ra, yên tinh co rúc chỗ, lông xù nắm, đáng vô cùng.

      đám tiểu nương mặc dù biết nó là giống thú gì nhưng trong mắt vẻ thích.

      “Là linh sư hệ băng cấp chín!” Phụ trách buổi thi Cửu trưởng lão kinh hô tiếng.

      Các trưởng lão khác theo dõi buổi thi nhao nhao đứng lên, mặt lộ ra vẻ sửng sốt, sau đó mặt vẻ mừng rỡ cùng hưng phấn.

      gần ngàn năm nay ai có thể khế ước được với thú cấp chín, bình thường có thể khế ước được với thú cấp bảy là quá giỏi, được xem như là có thú duyên, nghĩ tới ở thế hệ này lại có tiểu nương có thể tương hợp được đến sư tử hệ bang cấp chín, điều này khẳng định lực ảnh hưởng của Sở gia với thú hề giảm.

      Trong đám người phát ra tiếng xì xào bàn tán, tất cả đều ngừng hâm mộ với Sở Thanh Từ có thể khế ước được với thú cấp chín.

      Tộc trưởng Sở Nguyên Hạo đè nén được hung phấn mặt, Sở Thanh Từ là nữ nhi của , có thể đạt thành tích như vậy, người làm phụ thân cũng nở mày nở mặt.

      Vì Sở Thanh Từ khế ước với thú cấp chín, khiến cho trong khí quảng trường nóng lên, Sở Thanh Từ được nữ võ giả mang , mà hư những hài tử khác ở lại.

      Nhưng những hài tử kế tiếp người chỉ triệu hồi được thú cấp ba cấp bốn, người trời sinh có thú duyên, chỉ có thể tiếc nuối đứng bên chờ đợi khảo thí tư chất võ giả, lựa chọn con đường tu luyện sau này.

      Sở gia chính là Ngự thú thế gia, nhưng phải ai cũng có thể khế ước với thú, những đệ tử thể khế ước với thú nhưng lại có tư chất tu luyện, thông thường lựa chọc con đương tu luyện thích hợp.

      Rất nhanh đến lượt Sở Chước.

      nằm cây ngô đồng gặm đùi gá, con thú nào đó lập tức đẩy miếng đùi gà sắp bị gặm hết ra, rướn cổ lên, đôi đồng tử dị sắc hế nháy mắt, nhìn chăm chú.

      Sở Chước hoàn toàn lạnh nhạt, đời trước nàng trải qua lần, lần này chẳng qua vẫn như thế, cho nên căn bản nàng lo lắng.

      Sở Chước đặt tay lên đá linh, lên hình nước gợn sóng, là thuộc tính thủy.

      Sau đó nàng đến bàn đặt các cuộc khế ước, vươn tay để vó giả dùng châm chọc vào ngón tay của nàng, để giọt máu lên quyển khế ước.

      Cuộc sách sáng lên ánh sáng màu máu, khoảng mười giay sau, ánh sáng biến mất, xuất con Tiểu Ô quy (con rùa ) bằng lòng bàn tay.

      Cửu trưởng lão mới đầu nhìn kỹ, chỉ thấy là con rùa , cho rằng mình con Tiểu Ô quy mang khi tức thủy, về sau phát có gì đó đúng, bỗng nhiên đứng lên.

      mai của Tiểu Ô quy có màu xanh bóng xinh đẹp, nhưng nhìn kỹ, có thể thấy ít đường vân tinh tế màu bạc, hình thàng đồ án huyêfn ảo.

      Cửu trưởng lão trừng lớn mắt, trợn mắt nhìn con rùa đen.

      nghe thất cửu trưởng lão báo danh thú, những người bên dưới cũng nhịn được nhìn qua.

      Cửu trưởng lão nhìn lâu, lâu đến mức mọi người nhịn được nhìn qua. Ngay cả các nguyên lão, trưởng lão bên cạnh tộc trưởng cũng nhìn chằm chằm theo con Tiểu Ô quy.

      Sau nửa ngày, cửu trưởng lão rốt cuộc xác định Tiểu Ô quy, sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng là cố nén vui sướng.

      “Là Huyền Quy Đồ Uyên cấp mười!” Trưởng lão the thé kêu lên.

      Lập tức, toàn bộ quảng trường lặng ngắt, sau đó là vang dội bạo nổ.

      Tất cả mọi người nhìn xem quyển khế ước kai, có thể vừa sinh ra lâu, bị khế ước triệu hồi đến, Tiểu Ô quy vẫn có chút mơ màng, ngơ ngác gục ở chỗ, đôi mắt đen trống rỗng, ra bộ dáng ngốc nghếch.

      Mọi người nhịn được muốn đến gần hơn để quan sát, làm Tiểu Ô quy bị kinh hãi, vô thức tìm kiếm người triệu hồi mình, chầm chậm bò qua.

      Sở Chước khóe miệng cong lên, trong mắt lộ ra vui vẻ, thò tay để nó bò lên.

      【 Huyền Uyên, chúng ta lại gặp nhau.】

      Nàng trong lòng nhàng , mặt vẫn làm bộ trầm tĩnh, sau đó xoay người đối mặt bất luật là khiếp sợ, hâm mộ, hay là ghen ghét, nàng đều thảnh nhiên chống đỡ.
      Alicia Tran, Iluvkiwi, linhdiep176 others thích bài này.

    5. Quỳnh Tiên

      Quỳnh Tiên Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      28
      Tiểu Ô quy là nam chính chắc rồi! Mới đầu vô thấy hay rồi, truyện má Dực lúc nào cũng hay hết. Nhưng tác giả còn viết là xác định cái bộ này sâu thăm thẳm rồi :031:Mà thấy má Dực là phải bay dô thích quá rồi biết phải làm sao :020: Cám ơn bạn editor. Dịch suông rồi đó nhưng trước khi đăng lên ban nhớ coi lại nha có mấy chỗ lỗi type á :063:
      linhdiep17sắc&dao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :