1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 31


      Chư hầu coi trọng huyết thống, đối với việc nhận nghĩa nữ cũng mưu cầu danh lợi. Lúc trước sở dĩ chọn nữ tử họ Cơ vào cung, chỉ là quan hệ hữu nghị thôi. Dù Vương Hủ có tài giỏi thông thiên, cũng thể nhét nữ tử cùng họ Cơ vào nhập Ngụy Cung trở thành tiểu thư.


      Nàng nghĩ Vương Hủ chỉ tiến cử mĩ nhân cho Ngụy Vương, nghĩ tới Thân Ngọc thế mà lại biến thành nữ nhi Ngụy Vương, nghe ý tứ trong lời của Tôn Trọng, chính là cốt nhục thất lạc nhiều năm...


      ra khỏi y quán, Tân Nô tâm nặng nề, trở lại sân viện của mình, ngồi dưới mái hiên, bất giác vuốt ve vòng ngọc cổ tay, trong lòng lưu chuyển, nhàng lau vòng ngọc tới sau đó đưa ra ánh nắng mặt trời cẩn thận nhìn.


      Nhìn vào hoa văn đơn giản vòng ngọc, ánh sáng chiếu qua, lên hàng chữ, là kiểu chữ cổ giống như hoa văn.


      Tân Nô đứng lên vào nội thất, lấy miếng tơ lụa, sau đó bôi lớp son lên vòng ngọc, ấn xuống tơ lụa, lúc này mới phát bên trong vòng tay khắc đại triện, cái này cùng với chữ thông dụng ở nước Ngụy có chút giống. Chữ thay đổi, nhất thời nhận , nhưng lờ mờ nhận ra được chữ "Oanh"


      Tân Nô chậm rãi buông vòng ngọc, chỉ cảm thấy bàn tay nắm vòng ngọc có chút lạnh giá.


      Cơ Oanh, đúng là tục danh của đương kim Ngụy Vương.


      Vì sao lúc trước Vương Hủ đem vòng tay của nàng cho Thân Ngọc đeo? Mà lúc mẫu thân đưa di vật cho mình vòng ngọc lại liên tục dặn dò nàng phải gặp Ngụy Vương?


      Nàng cảm thấy mơ hồ, nhưng nghĩ ra.


      Cuối cùng chỉ có thể chậm rãi thu lại vòng tay, dựa vào giường trầm tư suy nghĩ hồi...


      Đúng lúc này, tiếng của Trương Hoa từ hành lang truyền tới, hưng phấn kêu gọi: "Tân Nô tỷ tỷ nhanh chút, Quỷ Cốc Tử muốn giảng bài cho các đệ tử biện luận, chúng ta có thể dự thính."


      Gần như hàng đêm nàng đều diện kiến, chính xác là hề mới lạ, có thể hứng thú, nhưng với tính cách Trương Hoa nhất định lôi kéo đấy.


      Tân Nô chậm rãi đứng dậy, đáp lại lời Trương Hoa, sau đó cùng tới tiền viện.


      Tuy các đệ tử nhập cốc được tháng, nhưng chưa bao giờ được Quỷ Cốc Tử truyền giảng.


      Hôm nay sau giờ ngọ, khó có được cơ hội Quỷ Cốc đích thân dạy cho các đệ tử biện luận, nhất thời toàn bộ đệ tử vọt tới giảng đường. Trong nội đường người chật ních, mà ngay cả bên ngoài mặt dù mặt trời chiếu lên mặt đất nóng bỏng cũng có đầy người ngồi.


      Ngược lại Mao Phụng đệ tử biện luận gần đây rất ngạo mạn lại rất thương sư muội đồng môn, lưu lại bốn chỗ ngồi cho các sư muội đồng môn, còn cố ý sai nô bộc hun hương.


      Mấy ngày nay, Mao lang rất hứng thú với thương đạo, người vẫn luôn cao ngạo ngang ngược lại thỉnh thoảng chạy tới trước mặt Tân Nô, hơn nữa lại là người nổi bật nhất khi xắn tay áo ngồi xổm ở kho đếm tiền.


      Mao Phụng chính là con trai của công khanh nước Tần, mặc dù thể thay đổi tính ngang ngược của thần tử nước man di, nhưng cách ăn mặc kém các nước Trung Nguyên là mấy. Tam Đậu Ẩm chính là đơn thuốc của thần y Biển Thước lưu lại, chính là lấy đậu đên, đậu xanh, đậu đỏ, cam thảo, đường mía nấu chín nghiền nát, rất tốt cho việc dưỡng nhan, chữa trị các bệnh da do bệnh đậu mùa.


      Mấy ngày nay Trương Hoa hợp khí hậu, lại thức đêm đọc sách, trán có mấy nốt mụt, nghe vậy lập tức vui vẻ vô cùng, túm lấy Tân Nô vào giảng đường.


      Đến lúc Mao Phụng ở xem xét phòng tràn ngập mùi mồ hôi của nam tử, lựa chọn chỗ này quả tồi! Vị trí rộng rãi , bàn còn có lư hương, mà Cơ Oánh và Quy Khương đến từ sáng rồi.


      Cơ Oánh từ trước đến giờ rất chú trọng việc riêng tư của nam nữ, mắt cao hơn đầu, thường xuyên nghĩ địa vị của mình và Trương Nghi Mao Phụng ngang nhau, hôm nay lại hạ mình xoay quanh , làm ra bộ dáng khiem tốn? Hừ, người sáng suốt nhìn vào cũng hiểu.


      Mấy ngày nay thư tình gửi cho Cơ Oánh giảm mạnh, nguyên nhân có liên hệ mật thiết tới việc mũ sa của Tân Nô bị rớt khi chơi ở ngoại thành. Tuy trong tâm vẫn mơ ước tới món canh ba ba- Quỷ Cốc phu tử, nhưng mà đám vốn túm tụm bên người giờ gió chiều nào theo chiều đấy khiến Cơ Oánh cảm thấy tự tôn bị tổn thương.


      Bây giờ thấy Tân Nô, lập tức nghểnh mũi chuẩn bị bới móc. Vốn là định quay đầu lại dùng sức mà ngửi cổ Tân nô, sau đó xoáy: "Toàn thân đều là mùi bồ kết, Tân cơ tắm rửa quá cẩn thận? Đúng là giấu đầu hở đuôi, mấy ngày nay cảm thấy vô cùng vui vẻ?"


      Tân Nô tắm rửa rất kĩ, hôm qua ngâm trong thùng tắm nửa giờ. Phải biết mùi vị của "Canh ba ba" quá mức đậm đặc, biết nhất thời có thể rửa sạch .


      Về phần Cơ Oánh dương quái khí, Tân Nô cũng coi như nghe thấy.


      Đúng lúc này, chỉ thấy nam tử mặc huyền bào, tay cầm đôi ngọc thiền, trường quan to lớn cao ngạo nhanh tới.


      thể , thân hình cao lớn tướng mạo tuấn mĩ cùng với khí chất trời sinh mang theo áp bức cực lớn đến mức mọt đám thiếu niên lang sống trong gia tộc quen cũng phải tự động im lặng, vẻ mặt cung kính quỳ rạp đất dập đầu với ân sư.


      Vương Hủ chậm rãi ngồi xuống bục giảng, đám người đứng ngoài vẫn im lặng, chỉ nghe thấy thanh của ngọc thiền trong tay Vương Hủ.


      "Biện luận là môn học dành cho người gan dạ sáng suốt, gan dạ sáng suốt mới có thể trấn định tự nhiên trước mặt quân hầu, ta bất quá chỉ là người nơi sơn dã, tuy là phu tử của các ngươi, những cũng cần quá mức giữ lễ tiết."


      Nhìn qua tâm tình Vương Hủ tệ, vẻ mặt tuấn mĩ mang theo nét cười, quả có chút bình dị. Trong lúc nhất thời đệ tử trong học đường vì lời đùa của ân sư mà thả lỏng thần kinh, cố gượng cười.


      Mà Cơ Oánh nhìn thấy "Vật đại bổ" kích động kiềm chế được, ý đưa tình nhìn về phía ân sư.


      Vương Hủ nhìn thấy mọi người thư giãn, liền nhàn nhã buông ngọc thiền xuống, gõ lên mặt bàn chuẩn bị đọc tên các đệ tử, và đưa câu hỏi.


      Lần này phần đông đệ tử nhập cốc đều tham gia biện luận, dù phu tử thường ngày giảng bài cũng nhất thời khó nhớ được toàn bộ tên bọn họ, mà Vương Hủ chưa từng lộ diện chẳng những nhìn mặt bọn họ gọi tên chính xác, vấn đề đặt ra toàn là những kiến thức mà bọn họ gần đây học, có đệ tử nhạy bén linh cơ khẽ động, nhanh chóng trả lời nhưng cũng thoát nổi việc Vương Hủ chậm rãi từng bước ép sát, nhất thời mồm miệng trì độn, có khối người còn lắp bắp.


      Những người chọn biện luận cũng là người nổi bật, nội tâm đều cao ngạo, nhưng dù sao cũng là thiếu niên lang, bị Quỷ Cốc Vương Hủ phen bóc lột bêu xấu, lập tức ngồi ngay ngắn bàn đầu đổ mồ hôi hột, kiềm chế được xấu hổ.


      Ngay cả Trương Nghi cũng thoát khỏi, ân sư luôn biểu lộ hòa ái giống như gió xuân tháng ba đột nhiên nghiêm sắc mặt lại, cả người tỏa ra khí lạnh, bao phủ toàn bộ.


      "Chư vị nhập môn lâu như vậy, học hành cũng chỉ như vậy thôi sao? Là phu tử giảng bài tốt? Hay các ngươi quá mức đần độn thể thụ giáo?"


      Trương Nghi dẫn đầu quỳ rạp đất : "Là đệ tử ngu dốt, mong ân sư vui lòng chỉ giáo!"


      Vương Hủ xoay tròn ngọc thiền, lạnh lùng : "Ngu dốt? Đây là nghi ngờ khảo thí của Quỷ Cốc ta quá mức đơn giản? Nếu là kẻ ngu dốt, nửa bàn chân cũng thể chạm vào Quỷ Cốc! Xem ra các ngươi quá mức nhàn nhã rồi!"


      xong, chậm rãi mở miệng, đọc đoạn thơ tình: "Hữu đào ngạc hồng hề, sức ngã vu dũ hề, hữu nữ kiều xu hề, giải cấu u thảo hề..."


      Đoạn thơ tình lưu hành gần đây trong đám đệ tử được đọc từ miệng Quỷ Cốc Tử khiến đám nam nữ đệ tử biến đổi sắc mặt. Lúc này nhi tử của kiểm sát nước Triệu lung lay ghế sắp đổ, mà vẻ mặt Cơ Oánh thất kinh, Tân Nô chậm rãi cúi đầu, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh, chuyên tâm nhìn lư hương bàn...


      Ngoại trừ thơ tình này còn thêm vài đoạn đặc sắc, nhìn vẻ mặt Cơ Oánh càng lúc càng biến đổi, hẳn là do lúc trước nàng ta nhận được đấy. Mấy đệ tử xung quanh cũng thay đổi sắc mặt.


      "Quỷ Cốc có chỗ cho những kẻ lười nhác, còn rất nhiều người muốn nhập cốc tu luyện, chư vị đều là tài tử của các nước, mỗi nơi đều có thú vui chơi khác nhau, nhưng nhập cốc là phải chuyên tâm, nếu ở đây hái hoa ngắt cỏ, suốt ngày nghĩ đến việc hẹn ước, kính xin hai bên xuất cốc, để chuyển vị trí cho người dốc lòng cầu học!"


      Nhất thời, học đường trong ngoài lần nữa yên tĩnh, đám đệ tử bị Quỷ Cốc ra sợ ngây người, nhất là số thiếu niên gần đây tích cực tới kho đếm tiền, chột dạ thầm toát mồ hôi lạnh.


      Vương Hủ nhìn bốn phía, nhàng liếc xuống dưới, nhìn đám ái đồ, chậm rãi : "Hôm nay tới đây, nửa tháng sau từng người thi vòng hai, nếu còn năng lộn xộn như hôm nay, lập tức bị xóa tên bảng gỗ mời ra khỏi cốc!"


      xong, đứng dậy, tay chuyển ngọc thiền, phất tay, giống như lúc đến, thản nhiên rời .


      Lúc này Tân Nô mới chậm rãi ngẩng đầu, rót chén canh ba đậu ẩm giải độc, vung khăn che mặt uống hơi cạn sạch.


      Vốn nghĩ trở nên thông tình đạt lí, tức giận với đệ tử đưa thư tình cho nàng, hóa ra thằng nhãi này là muốn lần vất vả cả đời nhàn nhã!
      yuki0129, levuong, Nhatchimai24 others thích bài này.

    2. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Chời ơi, ghen mà đáng iu quớ, lúc đầu mình cũng nghĩ làm gì có chuyện a tha cho vụ thư tình, y như rằng....
      Momo1314Hale205 thích bài này.

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      :))) ảnh cứ thỉnh thoảnh cáu cáu ghen ghen giận dỗi như thiếu nữ vại đó:))) thấy đáng rồi :)))))
      Momo1314 thích bài này.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 32


      Cơ Oánh sợ hãi trong lòng, lúc ra ngoài cùng nhóm nữ đệ tử, sắc mặt còn chưa khôi phục. Kì quái là vẻ mặt Trương Hoa cũng bối rối, bàn tay cầm cổ tay Tân Nô đầy mồ hôi.


      Tân Nô hỏi: "Trương Hoa muội muội, làm sao vậy?"


      Trương Hoa gấp gáp như muốn khóc, dậm chân : "Sao...làm sao bây giờ? Muội nhận được thư mà phu tử vừa đọc kia..."


      Lời này vừa dứt, Tân Nô và Cơ Oánh đều sững sờ. Tân Nô thoáng cái hiểu , nhi tử của giám sát nước Triệu quả là nhân tài! Tung lưới khắp nơi, lo gì bắt được cá?


      Lúc này Quy Khương ở bên cạnh khẽ cười tiếng, tính tình của nàng ta trầm ổn giống Trương Hoa để lộ ra ngoài, nhưng nụ cười này cũng chứa huyền cơ, giống như là cũng lãnh hội tài văn chương của nhi tử giám sát nước Triệu.


      Cơ Oán lúc này cũng hồi hồn, cảm thấy việc nàng ta mặt mày đưa tình mập mờ với đám đệ tử trong cốc nhưng chưa đến mức lén hẹn hò, cũng sợ lộ, so sánh với việc làm tới cùng của Tân Nô, có gì phải sợ.


      Lập tức hồi mười phần thần khí với Trương Hoa: "Cũng phải ngươi câu dẫn đám nam đệ tử, lo lắng cái gì? Chẳng lẽ ngươi giống ý thơ, chui trong bụi cỏ sao?"


      Trương Hoa bị Cơ Oánh cho kích, tức giận: "Ngươi nghĩ ta là ngươi a, gặp thiếu niên lang nào cũng liếc mắt đưa tình!"


      Quy Khương lúc này nhàn nhã : "Được rồi, hôm nay phu tử truy cứu, các ngươi cũng cần tự loạn trận tuyến, mấy ngày này cần cù chăm học mới là tốt. Trước kia Quỷ Cốc có nữ đệ tử, tất nhiên cũng bớt phiền toái. Hôm nay chúng ta có tận bốn người, cho dù chúng ta giữ mình trong sạch, nhưng xảy ra chuyện gì cũng thể được. bằng về sau bốn người chúng ta cùng làm bạn, những việc ra ngoài thành giao tiếp, miễn được miễn, bởi như vậy cũng hỗn loạn."


      Đợi lúc bốn nữ tử thống nhất, Tân Nô mới trở về viện của mình. Sập tối lúc dùng cơm, nàng giống như thường ngày phục thị trong nội viện, mà dùng rượu trộn với đậu chế thành thần dược.


      Vừa qua giờ ăn cơm, khóe mắt khẽ động, bao lâu sau, thân ảnh cao lớn xuất ở lối vào.


      Tân Nô mở to đôi mắt xinh đẹp, nghi ngời nhìn Vương Hủ, đứng dậy thi lễ : " sắp đêm, sao gia chủ qua đây? phải là muốn giảng dạy, giải thích nghi hoặc cho Tân Nô?"


      Vương Hủ vẫn chưa ăn uống gì, tính tình được tốt, giống với dáng vẻ lúc đối diện với cao đồ luôn tỏ vẻ sâu xa... nếu Vương Hủ vui lộ ra chút ít, giống như tất cả tính xấu cần che lấp trước mặt tư nô.


      Thí dụ như tại, Quỷ Cốc Tử phong độ gì gì đó thèm cởi giày trực tiếp thẳng vào, chắp tay sau lưng đứng trước mặt Tân Nô, vẻ mặt trầm, mắt thấy sắp có trận gió táp mưa rào...


      "Như thế nào? Là vất vả đối thơ với bạn học mà quên việc của mình?" Nam nhân khẽ híp mắt lạnh lùng hỏi.


      Bình thường Vương Hủ dễ dàng tức giận, nhưng nếu khiến giận dữ kết cục quả là cực thê thảm.


      Trong lòng Tân Nô biết vị phu tử này có ý định tuân thủ quy củ mà lập cho các đệ tử, ngược lại thu hồi lời mỉa mai chỉ có thể đứng dậy thấp giọng hỏi: "Gia chủ có thể ăn cơm?"


      Nhưng ánh mắt Vương Hủ lại nhìn chằm chằm vào cổ tay Tân Nô, đôi mắt đen bắt đầu...híp lại.


      Tân Nô cúi đầu xem xét, chỉ thấy cổ tay trắng muốt có lưu lại vệt đỏ tươi... Thực ra là vết son bôi lên vòng chưa kịp lau lưu lại cổ tay.


      Đột nhiên Vương Hủ duỗi tay nắm chặt cổ tay nàng, dùng sức kéo nàng dậy, giơ cổ tay trắng nõn ra trước mặt mình, thoáng cái nhìn ra là vết son ở vòng dính vào, tay khẽ nắm chặt, mặt biểu tình trừng mắt nhìn Tân Nô, thấy nàng cau mày, có cảm xúc khác, giống như kiên nhẫn vì nắm chặt tay nàng, liền thuận tiện cởi vòng ngọc của nàng ra.


      "Đó là của ta, đưa ta!" có vết xe đổ lần trước, Tân Nô hết sức khẩn trương theo bản năng muốn cướp lại.


      Thế nhưng vóc dáng Vương Hủ rất cao, hơi nâng tay, dù Tân Nô kiễng chân cũng với tới.


      Híp mắt nhìn, Vương Hủ giống như quên phải phạt Tân Nô buổi tối quên phục thị , vẻ u ám mặt tiêu tan chút.


      Giống như cười mà cười nhìn chằm chằm vào Tân Nô: "Nếu để nó xà nhà, nàng còn muốn giống như con mèo mà nhảy lên sao?"


      xong lại tự mình đeo vòng tay cho nàng, lúc mở miệng lại trở về dáng vẻ Quỷ Cốc Tử phong độ nhàng: "Nàng chọn thương đạo, nên chỉ học trong sách vở, mấy tháng nữa, khoảng tháng sáu, ta mang nàng xuất cốc du ngoạn phen, nàng nghĩ xem muốn nơi nào?"


      Tuy Tân Nô sớm quen tính lạnh nóng thất thường của Vương Hủ, nhưng bây giờ lại dịu dàng cho nàng niềm vui khiến nàng chịu đựng nổi.


      Nhưng cơ hội xuất cốc trước nay khó có được, nàng nghĩ nghĩ giọng : "Ta muốn về quê... Tự mình đốt sách của phụ thân cho người..."


      Trước mặt Ngụy Vương về việc in sách của phụ thân, chắc chắn thư cục bắt đầu điêu khắc sáng tác của Tân Tử rồi. Nàng vẫn luôn muốn báo cho phụ thân ở dưới cửu tuyền biết việt vui như vậy...

      Nhưng ngày mùng sáu tháng sáu là tiết , khoảng thời gian như vậy mà vấn an phụ thân mất đối với Tân Nô có chút châm chọc.


      Lễ này rất có lai lịch, rất được chú ý. Nghe năm đó Hồ Yển tự cao tự đại tức chết thân gia Triệu suy yếu. Có năm nước Tấn gặp nạn, Hồ Yển ra khỏi kinh thành phát lương thực, con rể muốn thừa dịp sinh thần Hồ Yển báo thù cho phụ thân, Hồ Yển. Sau khi nữ nhi của Hồ Yển biết cân nhắc trước sau, cảm thấy trượng phu còn có thể kiếm , phụ thân chỉ có ! Vì vậy phản bội trượng phu, suốt đêm về nhà mẹ đẻ báo tin, để phụ thân chuẩn bị.


      Hồ Yển về thành biết mưu của con rể, cũng biết chuyện xấu mình làm, hối hận thôi. trách con rể mà còn xin lỗi con rể, coi như là cả nhà viên mãn. Sau đó hàng năm ngày sáu tháng sáu lịch, Hồ Yển thường gọi con rể và nữ nhi về nhà coi như thêm gắn bó tình thân.


      Cho đến hôm nay, dần dần ngày đó thành ngày nữ tử xuất giá về nhà mẹ đẻ.


      Đáng tiếc nàng phải nữ tử xuất giá, cũng giống nữ nhi của yển, kịp thời thông báo nguy hiểm cho phụ thân tránh được kiếp hạn đổi chủ của Quỷ Cốc. Nên sao nàng có thể vào tiết tới trước phần mộ phụ thân?


      Lúc Uyển gặp nàng, cũng giống như bây giờ nghieemt úc thận trọng, dáng vẻ ngập tràn căm hận, nhưng ngược lại lúc chuyện thường kể về quãng thời vất vả của Vương Hủ lúc khi có phụ mẫu ở bên, mỗi lần nghe xong, Tân Nô đồng tình thôi, chỉ cảm thấy ca ca đẹp mắt đáng thương, dĩ nhiên là vô cùng đau khổ đấy.


      Cho nên lúc ban đầu nàng phát Vương Hủ thầm thông đồng với đám đệ tử trong cốc, cũng bẩm báo với phụ thân, ngược lại sợ phụ thân phát giác Vương Hủ cả gan làm loạn, mà đuổi khỏi cốc, chỉ gọi Vương Hủ khiển trách trẩn, bảo phải giữ bổn phận...


      Bây giờ nghĩ lại, lúc ấy vẻ mặt Vương Hủ cỡ nào châm chọc, nhất định là cảm khái sao nữ nhi của Tân Tử lại ngu dại đến thế?


      Đây cũng là điều khiến Tân Nô mỗi lần nhớ lại chuyện cũ, hối hận thôi.



      Vương Hủ nhìn nàng thất thần, tay đưa ra kéo nàng vào trong ngực: "Được, vậy tảo mộ tế bái Tân Tử... Tuy nàng cùng học tập với đám đệ tử, nhưng cần thể buông thả, đời này của nàng thể rời khỏi ta, như vậy nên ngoan ngoãn, cần làm điều vô ích, mất công suy tính mà thôi, nàng muốn, ta cho nàng..."


      Lời Vương Hủ ... nàng nghe có chút hiểu, có chút . giống như thăm dò nàng, hoặc trấn an, nhưng nàng biết , tất cả đều liên quan tới vòng tay...


      Đêm hôm đó, hiếm khi Vương Hủ cùng giường với Tân Nô mà cầu hoan.


      Tân Nô quen việc bị kiềm hãm dưới thân thể, chìm vào bể dục vọng. Nhưng mà ôm nhau ngủ bình thường, tư thế này quả khiến người biết làm thế nào.


      Toàn thân nam nhân tỏa ra hơi ấm lan sang lưng nàng, ngón tay nhàng miết lỗ tai nàng, chậm rãi chuyện, mỗi khi tới tiết , đô thành phồn hoa náo nhiệt ra sao, tính toán đưa nàng tới đâu dạo...


      Tân Nô gì, nằm nghe nam tử bình thường nhiều lắm kể lể dài dòng... Trong thoáng chốc như trở lại....


      Chẳng biết tại sao, gần đây Vương Hủ thường làm ra những động tác giống như hai người còn niên thiếu, ví dụ như chuyện phiếm.


      Có khoảng thời gian, lúc Vương Hủ còn thiếu niên luôn đối xử với nàng dịu dàng, thường xuyên dẵn nàng tới đỉnh cao nhất của núi Vân Mộng. Nàng leo nổi, ngồi xuống để nàng nằm sấp lên bờ lưng rắn chắc của , cõng nàng lên đỉnh núi.


      Nhìn mây cao xa xa, giống như đàn cò trắng, khiến nàng mong muốn với tới, đoán chừng thế giới bên ngoài rộng lớn thế nào.


      Mỗi lần nghe giảng thuật tới đoạn đặc sắc, hai mắt nàng tỏa sáng nhào lên lưng , dán sát vào lỗ tai giọng thầm: "Về sau Nô nhi cũng muốn làm bạn với Hủ ca ca, khắp núi sông, xem mọi chuyện thế gian!"


      Khi đó Vương Hủ trả lời thế nào?


      Tân Nô nhớ ra, chỉ là lồng ngực ấm nóng, lời nhàng thầm bên tai khiến nàng thoải mái chìm vào giấc ngủ...


      biết trong mơ hay tại, giọng trầm thấp kiên định ràng vang vọng bên tai nàng: Được, ta làm bạn với nàng tới chân trời góc biển...
      yuki0129, levuong, Nhatchimai19 others thích bài này.

    5. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Haiz, nữ chính của mẹ Cuồng bà nào cũng đầu gỗ, thế này mà vẫn k biết ngta mình cũng đến bái phục
      Có khi thế mới có đàn ông lầy lội, bá đạo này ở bên, chứ đầu óc nảy số tanh tách như mình lại chả thẳng nào thèm ngó :-((((
      tuyettrongdem, Momo1314Elise Tuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :