1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 26

      Lâm Cẩm Nghi đáp ứng chia sẻ với Tô thị, rất nhanh nhận vụ từ tay bà.

      Tô thị đưa cho nàng đối bài bỗng, nàng lại cảm thấy đè nặng lên tay.

      Điều hành cuộc sống mấy trăm người dưới trong Trung Dũng hầu phủ, sau này nương chín tháng mười ngày còn nhờ nàng lo liệu. Ngẫm lại cảm thấy đau đầu.

      Bất quá quyết định phân ưu với Tô thị, mặc dù phức tạp, phiền toái, nàng chỉ có thể kiên trì.

      Cũng may Tô thị qua mấy năm nay đều quản lý Trung Dũng hầu phủ gọn gàng ngăn nắp, mọi đều theo lệ, mỗi lần phải quyết đoán, Lâm Cẩm Nghi cùng với Thiên Ti, Vạn Lũ hai người theo Tô thị quản lý công việc nhiều năm, thương lượng phen để giải quyết, đều có thể ứng đối được.

      Trong tháng ba, Lâm Bác Chí ra ngoài cầu y hỏi dược cho Trung Dũng hầu phu nhân trở lại. mang về vị danh y Giang Nam chẩn trị cho Trung Dũng hầu phu nhân.

      Đáng mừng là, Trung Dũng hầu phu nhân uống thuốc của danh y này rồi, tinh thần tốt lên nhiều, buổi tối rốt cục có thể ngủ an ổn, khẩu vị cũng tốt hơn, buổi chiều lúc thời tiết ấm áp, bà còn có thể lại trong sân lát.

      Trung Dũng hầu thập phần cao hứng, lập tức khen Lâm Bác Chí phen, còn thưởng ít vốn riêng.

      Lâm Cẩm Nghi vất vả quản lí toàn gia nửa tháng, lại nghênh đón nan đề —— hôn lễ của Lâm Bác Chí.

      năm nay mười tám, sớm định việc hôn nhân, đối phương là ái nữ chi thứ hai của nhà Thanh Hà bá. nương đó so với hơn hai tuổi, trong nhà cũng là bảo bối, tam thư lục lễ xong rồi là giữ nàng qua mười sáu mới cho xuất giá.

      Hôn kỳ định vào tháng sáu, Lâm Bác Chí vừa trở về, liền chuẩn bị hôn lễ.

      Vì lúc trước Lâm Bác Chí thỉnh danh y làm được rất tốt, khiến mọi người trong phủ vui mừng, hôn lễ lại càng thể qua loa.

      Lâm Cẩm Nghi bàn bạc cùng với Thiên Ti và Vạn Lũ, định ra danh sách tân khách cùng với các bước chuẩn bị hôn lễ, tự mình đưa đến trúc Lâm Đường cho Lâm Bác Chí.

      Lúc nàng tới, trúc Lâm Đường im ắng, thủ vệ gã sai vặt đều nhìn thấy. Vào viện, thấy thư đồng ngồi ngủ gật ở cửa chính phòng. hành lang cách đó xa vài đầy tớ cười hì hì chơi xúc cúc, Lâm Cẩm Nghi và đám người vào sân cũng phát .

      Lâm Cẩm Nghi tự giác nhíu mi, tuy rằng Lâm Bác Chí là thứ tử được sủng trong phủ, nhưng đến cùng là trưởng tử của thế tử, hạ nhân cũng dám buông lỏng như vậy.

      Nàng dừng chân, vừa mới chuẩn bị trách cứ bọn họ vài câu, chỉ thấy Lâm Bác Chí thân trù sam cổ tròn màu xanh, tay xách ấm trà ra khỏi phòng, xem ra là tự lấy thêm trà.

      "Nhị muội muội sao lại tới?" Lâm Bác Chí nhìn thấy nàng, giật mình .

      vừa ra tiếng, thư đồng ở cửa lập tức tỉnh táo lại, nhảy dựng lên, lắp bắp hành lễ vấn an Lâm Cẩm Nghi. Cách đó xa vài đầy tớ cũng đều hoang mang rối loạn, vội chạy tới trước mặt, khom người chắp tay hành lễ.

      Lâm Cẩm Nghi cười cười với Lâm Bác Chí, : "Nghĩ cẩn thận mấy việc, vội tới để đại ca ca xem qua."

      "Vậy ngươi mau vào phòng , đừng đứng ở bên ngoài Lâm Bác Chí xong đưa ấm trà trong tay cho thư đồng, phân phó: " ngâm bình Lư Sơn Vân Vụ đến đây."

      Lâm Cẩm Nghi theo Lâm Bác Chí vào phòng, khỏi trước tiên đánh giá trong phòng phen.

      Trong phòng, vào cửa là bàn bát tiên tiếp khách và mấy ghế tròn bằng gỗ lim. Bên tay phải là phòng ngủ, dùng bình phong bốn phiến bằng gỗ đào ngăn cách. Bên tay trái là thư phòng, ở giữa bày bàn dài ba chân chạm hoa sen cùng hai cái giá sách hoa cúc và hỉ thước đăng mai. bàn học đặt bồn từ viên Thanh Hoa làm đồ rửa bút cùng với văn phòng tứ bảo, còn đặt mấy quyển sách, nghĩ đến mới vừa rồi Lâm Bác Chí hẳn là xem sách.

      phen bố trí coi như lịch tao nhã, nhưng ở Trung Dũng hầu phủ như vậy, vẫn là quá đơn giản.

      Lâm Bác Chí thấy Lâm Cẩm Nghi đột nhiên đến, biểu có chút câu thúc, thấy nàng đánh giá phòng ở của mình, nhân tiện : "Trong phòng quá mức đơn sơ, bằng nhị muội muội trước đưa danh sách ra đây, ta xem xong lại cho người đưa về."

      Lâm Cẩm Nghi cười cười, : "Chúng ta vốn là người nhà, muội muội nào có đạo lý ghét bỏ nhà mình. Đại ca ca chậm rãi xem, xem xong có ý kiến gì lập tức với ta, ta sửa chữa."

      Lâm Bác Chí hằng ngày đều sinh hoạt tại tiền viện, rất ít nhắc tới hậu viện, tiếp xúc với Lâm Cẩm Nghi vốn nhiều lắm, nhưng lúc này vẫn cảm thấy nhị muội trước mắt này biến hóa lớn —— giống như bỗng chốc lớn hơn vài tuổi.

      Rất nhanh, bình Lư Sơn Vân Vụ được bưng lên.

      Lâm Bác Chí cùng với Lâm Cẩm Nghi ngồi mặt đối mặt, lúc xem, Lâm Cẩm Nghi liền chậm rãi uống trà, cũng giục .

      khắc sau, Lâm Bác Chí rốt cục xem xong, : "Muội muội an bày rất tỉ mỉ chu đáo, cũng có chỗ nào ổn."

      Lâm Cẩm Nghi thở ra hơi, thoải mái cười : "Đại ca ca vừa lòng là tốt rồi, ta cũng là lần đầu tiên xử lý công việc, sợ có chỗ thoả đáng."

      Huynh muội hai người cũng tính là quen thuộc, xong chính có chuyện gì, Lâm Cẩm Nghi còn việc khác phải làm, thấy có chỗ bất mãn, liền đứng dậy cáo từ. Lâm Bác Chí sau đó đưa tiễn, đường đưa nàng ra ngoài viện.

      Ra khỏi Trúc Lâm đường, Lâm Cẩm Nghi cùng Thiên Ti mọi người về phía trước đoạn, nhân tiện : "thư đồng gã sai vặt ở Trúc Lâm Đường đều để tâm, ta muốn tìm cơ hội nhắc nhở bọn họ. Nhưng mà đại ca ca bên kia..."

      Nay nàng tạm nhận chức vị của Tô thị, chưởng quản việc bếp núc, hạ nhân trong phủ đương nhiên đều do nàng an bày. Nhưng Lâm Bác Chí đến cùng là thứ huynh của nàng, lại thân cận. Nàng làm muội muội nếu vươn tay đến chỗ , chỉ sợ trong lòng thoải mái.

      Thiên Ti đáp: "hạ nhân Trúc Lâm Đường quả cần quản giáo dạy dỗ, nhưng nương nhúng tay cũng thuận tiện, bằng quay về bẩm báo lão gia tiếng, để lão gia đến xử lý."

      Lâm Ngọc Trạch ra mặt, đương nhiên tốt hơn nàng. Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, : "Vậy ngươi theo Vạn Lũ thông báo tiếng, chờ phụ thân trở lại thi thay ta tiếng." Lâm Ngọc Trạch trở về phủ đều thẳng đến chính viện, Vạn Lũ ở trước mặt chuyện nhanh và tiện hơn.

      Chủ tớ hai người chuyện, tới cánh cửa ngăn hai đường.

      Đây là cánh cửa ngăn chỗ giữa tiền viện và hậu trạch, hạ nhân hai bên và nữ quyến cũng thể tùy ý lại, bình thường đều bị khóa.

      Lâm Cẩm Nghi có đối bài của Tô thị, mới có thể lại trước sau thông suốt.

      Về hậu viện, Lâm Cẩm Nghi nghĩ đến chuyện ——truyền thống Đại Diệu, tân hôn trượng phu phải chọn cho thê tử món trang sức quý trọng là đồ cưới, biểu thị coi trọng thê tử.

      Chỗ Lâm Bác Chí bố trí đơn giản, cái gì quý trọng, di nương lại ở tiểu phật đường hàng năm lễ Phật, chân rời nhà, để ý chuyện đời, cũng lấy ra đồ vật trang sức gì.

      Nghĩ như vậy, Lâm Cẩm Nghi vội vã trở về, mà phân phó Thiên Ti: "Dù sao ra, chúng ta dứt khoát dạo bên ngoài, đặt mua vài thứ ."

      Thiên Ti ứng hạ, lập tức gọi xe.

      Đoàn người lên xe, Thiên Ti hỏi Lâm Cẩm Nghi muốn nơi nào.

      Lâm Cẩm Nghi nghĩ nghĩ, : " Châu Ngọc các ."

      Châu Ngọc các là tiệm trang sức lớn nhất kinh thành, tọa lạc đường cái phồn hoa đông đúc, toàn bộ ba tầng đều là chỗ bán trang sức, vì bán ra đồ vật hoa mỹ phi thường sang quý đặt đỏ mà nổi tiếng. Vào thăm phú quý, Lâm Cẩm Nghi từ trước cũng rất thích đồ vật ở đây. Sau này Tiêu Tiềm được trọng dụng, trong phủ ban thưởng nhiều, nàng càng dư dả, cơ hồ hàng tháng đều i đến nơi đây mua thêm hai ba thứ gì đó.

      Xe ngựa ước chừng hai khắc, rốt cục đến nơi.

      Lâm Cẩm Nghi đeo mạng che mặt, Thiên Ti đỡ tay vào cửa hàng.

      Lúc này là buổi chiều, trong Châu ngọc các có ít khách nhân tới chọn trang sức.

      Điếm tiểu nhị là người cực có nhãn lực, thấy Lâm Cẩm Nghi liền cười : " thỉnh lên nhã khách lầu hai."

      Châu ngọc các lầu là cung bình thường khách nhân chọn lựa trang sức quầy, lầu hai đó là chiêu đãi khách nhân nhã gian.

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, được tiểu nhị dẫn lên gian sương phòng lầu hai.

      Tiểu nhị lấy thêm trà mới, lại ân cần : "Ngài chờ, tiểu nhân gọi chưởng quầy."

      Châu ngọc các chiêu đãi quý nhân trong kinh, chưởng quầy đều là phụ nhân, chỉ hai người. Rất nhanh, phụ nhân trải tóc sơ uy đọa kế, váy mã diện tố quyên, mặt tròn qua, nàng thấy rất lạ mặt, phải người từ trước thường xuyên chiêu đãi Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi thẳng vào vấn đề ra ý đồ, mình đến chọn lựa trang sức làm đồ cưới cho tẩu tử tương lai.

      Phụ nhân mặt tròn lập tức hiểu ý, rất nhanh phân phó người bưng cái khay đến. Trong khay đều là trang sức quý trọng bằng ngọc bảo các màu.

      Lâm Cẩm Nghi nhìn hồi, cảm thấy cũng vừa lòng lắm, liền hỏi phụ nhân mặt tròn đó: "Còn gì khác ? Đại ca của ta ca là trưởng tử trong nhà, tẩu tử cũng xuất thân nhà giàu, thể quá mức keo kiệt."

      Phụ nhân mặt tròn hơi nghĩ kĩ, cười : "Có có, hai ngày trước trong tiệm vừa thỉnh Tô đại gia làm được món. Quý nhân có hứng thú, tiểu phụ nhân cho người trình lên."

      Tô đại gia, đó là thợ thủ công thập phần nổi danh đương thời. Được xưng là đại gia, có thể thấy được này tay nghề rất cao. Bất quá theo đó, làm ra đồ vật giá cả thập phần xa xỉ.

      Lâm Cẩm Nghi lúc trước gả cho Tiêu Tiềm, Tiêu Tiềm mua cho nàng thêm đồ kim quan chạm rỗng cánh bướm khảm đá quý từ tay Tô đại gia làm. Nàng xem như trân bảo nhiều năm, luôn luôn có bỏ được mang ra dùng.

      Trước mắt nghe Châu ngọc các cư nhiên có thể thỉnh Tô đại gia làm trang sức, lập tức hưng trí, : " xuất phẩm của Tô đại gia, đương nhiên giống đồ tầm thường, ngươi trình lên đây."

      Phụ nhân mặ tròn liền cho người lấy đến.

      Sau đó, trâm cài trạm khổng tước hàm bảo được trình đến trước mặt Lâm Cẩm Nghi.

      Cái trâm cài đầu trạm từng sợi lông khổng tước trang trí đá quý, đường nét ràng, trông rất sống động, trong miệng khổng tước là đsa quý màu xanh thẫm thâm thúy, giống như bầu trời đêm. Càng kì diệu là, mắt khổng tước hữu thần, dường như còn sống.

      ... là rất đẹp.

      Dù Lâm Cẩm Nghi xem nhiều thứ tốt, cũng nhịn nổi nín thở.

      phụ nhân nặt trong thấy phản ứng này, biết nàng cực kì vừa lòng, : "Trâm cài đầu này hẳn là xứng tới tẩu tử của quý nhân. Ngài thích, ngàn lượng bạc là được."

      Đồ đẹp như vậy, phối hợp với giá trị con người Tô đại gia, giá ngàn lượng, quả đắt. Nhưng Lâm Cẩm Nghi cũng hữu tâm vô lực —— Tô thị hứa cho chi phí hôn lễ của Lâm Bác Chí tổng cộng chỉ vạn lượng. Bỗng chốc lấy ra ngàn lượng mua trang sức như vậy, hiển nhiên là thể.

      Nàng vừa định từ chối, thấy phụ nhân khác vội vã vào phòng, kích động : "Sao ngươi đem trâm cài đầu của Tô đại gia trình cho người khác? Đây chính là vật vị kia định, ngươi sao dám lộn xộn? !"

      Phụ nhân này Lâm Cẩm Nghi nhận ra được, chính là đại chưởng quầy Châu ngọc các, lúc trước thường xuyên chiêu đãi vị kia nhà nàng.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hí hí . Sắp dính tới vị kia rồi đấy.
      heavydizzy thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      chị chắc lại có duyên gặp gỡ, hoặc cũng có liên quan
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 27

      Phụ nhân mặt tròn bị đại chưởng quầy chất vấn mà sửng sốt, sau đó ấp úng : "Cái trâm cài đầu này ở đây hơn nửa tháng, phải chúng ta định kỳ hạn bảy ngày sao? Kỳ hạn sớm qua, vị kia có lẽ sớm quên..."

      Đại chưởng quầy hờn giận nhíu nhíu mày, "Vị kia ngày vạn dặm, dù chậm mấy ngày chúng ta cũng phải chờ! Huống chi, vị kia vừa rồi mới cho người tới, là lập tức đến!"

      Phụ nhân mặt tròn quá sợ hãi : "Làm sao có thể khéo như vậy?" Sau đó quay lại phúc thân với Lâm Cẩm Nghi, " phải với quý nhân..."

      Lâm Cẩm Nghi vẫy vẫy tay, ý bảo bà cần tiếp. Dù sao nàng cũng đủ bạc, vật quy nguyên chủ là đúng.

      Đại chưởng quầy cũng theo phụ nhân mặt tròn xin lỗi, sau đó lên phía trước thu hồi khay đựng trâm cài đầu, phủ vải lên, bước nhanh ra ngoài.

      Phụ nhân mặt tròn có chút áy náy : " bằng tiểu phụ nhân lại cho người trình lên vài món, để quý nhân chọn lựa?"

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu. bao lâu, cái khay được trình đến trước mặt.

      Khay đó so với cái đầu tiên nhìn tốt hơn, nhưng đủ để đánh đồng cùng trâm cài đầu Tô đại gia tự tay làm ra.

      Sau đó, Lâm Cẩm Nghi lại chướng mắt cá thứ này, tùy ý xem qua lát, nàng liền đứng lên : "Để sau này cửa hàng các ngươi có đồ mới, ta lại qua nhìn."

      Phụ nhân mặt tròn cũng khó chiuh, cười vui vẻ tiễn nàng ra ngoài sương phòng.

      Đoàn người ra khỏi sương phòng, đến giữa thang lầu, vừa đúng phía dưới có người lên.

      Lâm Cẩm Nghi mí mắt nhìn thẳng, thấy người đầu là thanh niên nam tử bộ dáng có vẻ là thị vệ, vốn định né tránh, bất đắc dĩ thang lầu rất hẹp, chỉ đủ người . Thiên Ti cùng Thải Ca theo phía sau nàng, còn có phụ nhân mặt tròn tiễn, dĩ nhiên thể lui lại.

      "Vương Đồng, xuống dưới, nhường các nàng trước." Phía sau thị vệ truyền đến giọng nam trong sáng phân phó.

      thanh này Lâm Cẩm Nghi là quen thuộc.

      hay ho! Trong lòng nàng thầm tiếng, khỏi xiết chặt khăn.

      Đầu lĩnh tên là thị vệ Vương Đồng nghe vậy lập tức lui xuống thang lầu, nhường lối .

      Lâm Cẩm Nghi kéo kéo mạng che mặt, bước nhanh xuống thang lầu.

      Đoàn người đến thang lầuở cửa lầu , Lâm Cẩm Nghi ngay cả tạ ơn cũng , ra cửa.

      Nhưng mà trờ theo ý người, thanh ngăn cản nàng ——

      "Lâm nhị nương?"

      Lâm Cẩm Nghi thầm thở dài tiếng, thể xả ra tươi cười cứng ngắc, quay đầu phúc thân, "Hóa ra là vương gia tới, quả nhiên khéo."

      Bọn thị vệ tránh đường, Tiêu Tiềm khoanh tay đứng thẳng về phía trước hai bước, gật gật đầu với nàng, "Quả thực khéo."

      Lâm Cẩm Nghi thể nào nghĩ tới gặp Tiêu Tiềm ở quầy trang sức, càng nghĩ tới Tiêu Tiềm liếc mắt cái có thể nhận ra mình mang mạng che mặt.

      thang lầu Châu Ngọc các là chỗ rẽ ngay tại lầu đại sảnh, vị trí cũng rộng. Chung quanh hai người đứng hai nha hoàn và thị vệ, Tiêu Tiềm về phía trước hai bước, hai người cũng chỉ cách xa vài bước. Chóp mũi Lâm Cẩm Nghi cơ hồ có thể ngửi được mùi rượu người . Kỳ quái là, nhiều năm rồi Tiêu Tiềm vẫn dùng chút hương liệu cực thanh nhã, lúc này người lại mang theo mùi đàn hương dày đặc. Đàn hương trộn với mùi rượu, huân Lâm Cẩm Nghi tự giác hơi hơi nhíu mi. Nàng thích hương vị quá đậm, e ngại thân phận của Tiêu Tiềm thể lui ra phía sau, đành phải hơi hơi quay đầu, ngừng hô hấp.

      Tiêu Tiềm vốn chỉ chào hỏi xong là từ biệt, nhìn thấy vẻ mặt của nàng này hiểu sao rất quen thuộc, bỗng nhiên cải biến ý định, bắt chuyện: "Lâm nhị nương hôm nay sao lại mình tự ra phủ? Hãy nhìn trúng cái gì?"

      Lâm Cẩm Nghi cúi đầu xuống : "Chẳng qua nhàn rỗi dạo, vẫn chưa nhìn trúng cái gì. Trong nhà còn có việc, Cẩm Nghi quấy rầy vương gia." xong, nàng phúc thân, chuẩn bị cáo từ.

      Tiêu Tiềm vẫn chưa dừng lại, gật đầu : "Vậy phiền toái nhị nương thay ta vấn an hầu gia và hầu phu nhân."

      Lâm Cẩm Nghi đáp ứng tiếng, dường như chạy trối chết ra ngoài.

      Tiêu Tiềm nhìn theo nàng, rồi mới quay đầu lên thang lầu.

      Đại chưởng quầy chờ sẵn, ân cần chu đáo đưa Tiêu Tiềm vào nhã gian lầu ba.

      Tiêu Tiềm ngồi vào chỗ của mình, lại hỏi khởi đại chưởng quầy: "Mới vừa rồi vị nương kia nhìn trúng cái gì?"

      Đại chưởng quầy : "Mới vừa rồi vị khách quý kia phải tiểu phụ nhân chiêu đãi, đợi tiểu phụ nhân gọi người tới hỏi."

      Tiêu Tiềm gật đầu, đại chưởng quầy liền cho gọi phụ nhân mặt tròn lúc trước chiêu đãi Lâm Cẩm Nghi đến nhã gian.

      Phụ nhân mặt tròn mới đến Châu ngọc các lâu, còn chưa từng chiêu đãi khách nhân có địa vị như Tiêu Tiềm. Hơn nữa lúc trước và thiếu chút nữa đem đồ của Tiêu Tiềm bán cho người khác, lại càn khẩn trương, vào nhã gian đến đầu cũng dám ngẩng lên.

      Đại chưởng quầy thấy bà bộ dáng bó tay bó chân, sợ chọc giận Tiêu Tiềm, liền thúc giục: "Vương gia hỏi vừa rồi vị quý nhân kia nhìn trúng cái gì? Ngươi nhanh lên."

      Phụ nhân mặt tròn mới lắp ba lắp bắp : "Mới vừa rồi vị quý nhân kia , muốn giúp huynh trưởng chọn lựa trang sức làm đồ cưới cho tẩu tử tương lai, tiểu phụ nhân trình lên mấy thứ trang sức, quý nhân đều vừa lòng... là chờ tháng sau trong cửa hàng chúng ta có hàng mới, lại, lại đến nhìn cái."

      Tiêu Tiềm xem bộ dáng bà ta có vẻ chột dạ, lại tiếp tục hỏi: "Châu ngọc các này to như vậy, có gì nàng có thể xem?" chinh chiến sa trường nhiều năm, uy áp người , lần này giận tái mặt hỏi, lại có vẻ uy nghiêm.

      Phụ nhân mặt tròn kia bỗng chốc phát hoảng, lập tức thành : "Tiểu phụ nhân cả gan đem trâm cài khổng tước ngài đặt trước trình cho quý nhân nhìn, quý nhân rất là thích... Sau đại chưởng quầy nhắc nhở, tiểu phụ nhân mới biết thiếu chút nữa phạm sai lớn! Còn thỉnh vương gia bỏ qua cho tiểu phụ nhân!"

      Tiêu Tiềm đến mức vì việc ấy mà gây chuyện với phụ nữ, nhưng lúc này chú ý kiện khác, "Ngươi , nương kia cũng nhìn trúng trâm cài đầu Tô đại gia làm?"

      Phụ nhân mặt tròn sớm sợ tới mức hồn bất phụ thể, lập tức thành : "Vị quý nhân kia nhìn thấy trâm cài đầu, mãn nhãn thưởng thức, hồi lâu cũng , hẳn là thập phần thích."

      Tiêu Tiềm gật gật đầu, : "Đem trâm cài đầu Tô đại gia làm cùng với mấy thứ trang sức vừa rồi nương kia xem qua đều gói lại, đưa đến Trung Dũng hầu phủ."

      Đại chưởng quầy vừa mới chuẩn bị trả lời, sau lại nghe sửa lời: " trâm cài đầu khổng tước kia... Vẫn là quên , gói lại đưa tới chỗ ta ."

      Đại chưởng quầy vội vàng đáp ứng, cho người làm.

      Tiêu Tiềm giơ giơ cằm với Vương Đồng, Vương Đồng tự theo đại chưởng quầy trả bạc.

      Lấy đồ xong, Tiêu Tiềm ở lâu, rất nhanh rời .

      Đại chưởng quầy cùng phụ nhân mặt tròn tự mình đưa tiễn.

      Đến khi xe ngựa Trấn Nam vương phủ triệt để biến mất, phụ nhân mặt tròn mới vỗ bộ ngực : "Vị này khí độ là làm ta sợ muốn chết!"

      Phụ nhân mặt tròn này vốn là đường đệ muội của đại chưởng quầy, toàn gia sống nổi nữa mới đến kinh thành đầu nhập vào chỗ đại chưởng quầy. Đại chưởng quầy thấy bà lanh lợi, mới cho đến cửa hàng hỗ trợ. Ai biết vừa tới còn suýt gây ra đại họa. Lúc này, đại chưởng quầy khỏi chỉ tiếc rèn sắt thành thép nhìn bà cái, "Ngươi a, thiếu chút nữa phạm vào kiêng kị lớn, ngươi có biết hay ?"

      Phụ nhân mặt tròn cầm khăn lau mồ hôi trán, : "Ta thấy hoàn hảo, nương kia sinh ra mạo mỹ, vị kia coi trọng cũng chưa biết chừng. Nhưng mà ràng tặng châu báu thế này, sao lại cố tình luyến tiếc cái trâm cài đầu khổng tước."

      Đại chưởng quầy lập tức bưng kín miệng bà, "Vị kia là người chúng ta có thể nghị luận sao? Ngươi cần đầu, cũng đừng liên lụy toàn gia chúng ta!"

      Phụ nhân mặt tròn từ trước ở quê cũ quen chuyện nhà, nhất thời nhanh miệng mới này nọ. Trong lòng biết là mình sai chỗ nào.

      "Ngươi biết cái gì, trăm ngàn quản miệng mình!" Đại chưởng quầy yên lòng, lại dặn dò, "Trăm ngàn đừng này nọ nữa."

      Phụ nhân mặt tròn hừ tiếng, vừa xoay người trong lòng vừa thầm: "Tỉ tỉ quản cửa hàng hai năm liền coi chúng ta ở nông thôn là thân thích. Được, được, được ta hiểu, chỉ ngươi biết..."

      Đại chưởng quầy sao, bà cảm thấy chính mình biết .

      Qua nhiều năm, vương phi sớm thệ của Trấn Nam vương phủ kia, chính là khách quen nơi này, luôn luôn muốn trang sức Tô đại gia tự tay làm ra. Bất quá vài năm này Tô đại gia ra ngoài dạo chơi, vẫn chưa làm đồ vật, nàng ấy luôn thể như nguyện.

      Vị vương phi kia rồi, bà vốn tưởng rằng tổn thất khách hàng lớn, tích tụ vài ngày. nghĩ tới, Trấn Nam vương phủ so với trước đây vẫn giống hệt, mỗi tháng liền phái người đến chọn trang sức mới nhất. Mà vài thứ được chọn kia, đều theo sở thích lúc trước của vương phi.

      Thậm chí trước đó lâu, Trấn Nam vương nghe nơi này liên hệ được với Tô đại gia, tự mình tới đặt hàng, hôm nay còn riêng tới lấy.

      Chủ cuc của Châu ngọc các phú quý, hỏi thăm tin tức cũng rất giỏi. Bà còn chưa bao giờ nghe thấy bên cạnh Trấn Nam vương có người khác, nghĩ đến trang sức chọn vào phủ này, hẳn là để cho vương phi kia.

      Bà duy nhất biết là, vì sao bên ngoài luôn Trấn Nam vương và vương phi kia bất hòa?

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Mới hơi có manh mối thôi. Mà ta sốt hết ruột rồi.
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :