1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Q An Nhiên

      Q An Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      1,026
      Chương 83:

      Editor: An Nhiên

      Dựa vào trong ngực Ngô Đồng, mùi hương quen thuộc cùng tiếng tim đập trầm ổn, A Đoàn rốt cuộc chậm rãi an tĩnh lại. Khóc quá lâu, ánh mắt khô khốc vừa chua xót vừa sưng, khó chịu nhìn vạt áo trước ngực của Thái Tử ca ca bị mình làm ướt mảng lớn... Dừng chút, lặng lẽ xê dịch vị trí, mặc dù là mình gây ra , nhưng mà dính ở mặt rất khó chịu...


      Ngô Đồng còn chuyện biết chuyện xảy ra, chỉ là nghe được tin tức tại cảm xúc của nàng thực ổn định. Vội vàng chạy tới, khi nhìn thấy A Đoàn yên lặng ngồi bên cửa sổ, tuy rằng khi đó nàng khóc , nhưng im lặng bi thương làm cho tâm Ngô Đồng như bị siết chặt .


      Chỉ có thể ở bên nàng, thể hỏi.


      Nhận thấy được động tác của người trong ngực, cũng nhìn thấy vành tai nàng hồng hồng, giả vờ như cái gì cũng biết, tránh làm cho A Đoàn ngượng ngùng, tiếp tục im lặng ôm nàng. Cuối cùng vẫn là A Đoàn chịu được, cũng thể mãi trốn trong ngực Thái tử ca ca như vậy? Từ từ dịch ra, nâng mí mắt sưng ngượng ngùng nhìn Ngô Đồng.


      Ngô Đồng vẫn cúi đầu nhìn A Đoàn, A Đoàn vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy ánh mắt mang nụ cười, từ ánh mắt trong veo nhìn thấy mặt đầy nước mắt chật vật của mình, mắt sớm đỏ, mặt cũng đỏ bừng theo, nhanh chóng cúi đầu.


      "Huynh đến vào ban ngày như vậy , bị người phát tốt..."


      xong liền muốn cho mình cái bạt tai, lời này như thế nào giống như qua cầu rút ván? mảnh xiêm y ướt kia chính là chứng cớ.


      Ngô Đồng gì, chỉ là lồng ngực tiếng động rung rung, A Đoàn tức giận ngẩng đầu, còn cười! Lời còn chưa hết, người liền trực tiếp bị ôm ngang bế dậy, hai người cùng nhau ngồi ghế quý phi, A Đoàn ngồi lên đùi Ngô Đồng. Hai người đầy thân mật, A Đoàn vẫn là thích ứng được động tác như vậy, an phận ngọ nguậy người.


      Ngô Đồng giận càng cản trở, mày kiếm tuấn lãng hơi hơi nhếch lên, thanh thản mở miệng "Tuy rằng ta rất thích muội nhích tới nhích lui người ta, thế nhưng có nghĩa là muội có thể dùng cái này để chuyển đề tài."


      Như thế nào đều là trong tính toán, mà Ngô Đồng càng là vẻ mặt thản nhiên.


      Chính là ý tứ này.


      A Đoàn lộn xộn thân mình ngừng lát, căn bản muốn dùng cái này để chuyển đề tài nha ! Nâng mắt lên trừng trừng, sau đó nhìn thấy con người của Ngô Đồng đen tối , sắc mặt cũng sớm trầm xuống, đuôi mắt có tia ràng vội vàng xao động xẹt qua. Vừa rồi khí thế trừng người của A Đoàn giờ sớm mất, cả người mềm nhũn ra, ánh mắt lơ lửng dám nhìn Ngô Đồng nữa.


      Đem A Đoàn giống khi còn bé ôm vào trong ngực, cong ngón tay sờ lên mặt A Đoàn. Khóc quá lâu, môi hồng có chút khô, A Đoàn tự giác mím môi liếm liếm, sau đó liền bị người đè gáy xuống, hơi hơi ngửa đầu, trừng to mắt nhìn Ngô Đồng cứ như vậy hôn lên.


      Nụ hôn này cùng trong quá khứ giống nhau, ôn nhu cũng nhiệt tình, mà là mang theo ý vị trừng phạt nhàng gặm nuốt, từng điểm từng điểm đem toàn bộ môi A Đoàn ăn hết, từng điểm tăng thêm lực, cuối cùng có chút đau nhói. A Đoàn dám giãy dụa, chỉ là ủy khuất nhìn Ngô Đồng gần trong gang tấc.


      Quá gần, gần đến nỗi chớp mắt cũng có thể đụng tới mi mắt của nhau, gần đến hoàn toàn thấy cảm xúc trong mắt của Ngô Đồng, thâm trầm tới tận cùng đen như mực, đem toàn thânA Đoàn đều hít vào, chỉ có thể bị động tiếp nhận. lâu sau hai người tách ra, nhìn đôi môi A Đoàn lần nữa trở nên kiều diễm, Ngô Đồng hài lòng.


      Đưa tay nhàng điểm điểm lên hai gò má hồng của A Đoàn, còn sót lại ý vị cùng thanh trầm thấp vang lên.


      "Còn ?" ràng là uy hiếp, chỉ cần A Đoàn dám chữ, lập tức nhào đến.


      Người A Đoàn vội vàng ngã ngửa ra sau, trực tiếp đem môi bịt lại , liên tục ngừng gật đầu "Muội !"


      Muốn đối nhân sử thế phải hiểu việc, Ngô Đồng am hiểu sâu đạo lý này. Thấy nàng nghe lời cũng ép, bằng lại thành mất nhiều hơn. Đem A Đoàn dựng thẳng người trở về, để cho A Đoàn khoảng cách an toàn có thể hô hấp. Thấy thế A Đoàn quả nhiên vùng vẫy, tự cho là dấu vết thở phào nhõm hơi, ngoan ngoãn ngồi trong ngực Ngô Đồng.


      Ngô Đồng khẽ nâng cao khóe miệng, gì.


      A Đoàn thở dài hơi, qua hồi lâu trực tiếp hơi đem lời của mình cùng đại ca toàn bộ đều cho Ngô Đồng, cuối cùng cắn môi dưới, thanh có chút hơi run "Muội sai sao?"


      Nếu như muội có đem mọi thứ náo loạn, có làm , có phải hay cần biết chân tướng. cần biết hóa ra cha vì quan hệ người nhà, cần biết hóa ra địa vị của mình trong lòng cha sánh bằng nhị thúc. thất vọng là giả , vừa rồi ngồi bên cửa sổ ngây người, trong đầu nghĩ lại tất cả khoảng thời gian qua sống với cha.


      Nữ nhân lo chuyện nhà nam nhân bôn ba ở ngoài, nhà mình cũng là như vậy. Cha thượng triều, cha có công phải xử lý, ở bên mình nhiều nhất kỳ là nương. Nhưng mà cha đối với mình rất khá, ban ngày muốn xử lý việc mình cũng phải đọc sách cả hai đều có thời gian, đến buổi tối nhất định cùng mình dùng bữa, sau đó hỏi chuyện ở nữ học.


      rất nhiều lần, chẳng sợ mỗi lần đều là chỉ có hai chữ rất tốt, mỗi ngày cha vẫn hỏi. Hàng năm bắt đầu mùa đông mình đều thường xuyên sinh bệnh, mỗi ngày cha cũng phiền chán hỏi thăm. Quan tâm đó đều phải giả . Nhưng chính là bởi vì phải giả , cho nên mới khó chịu như vậy…..


      Suy nghĩ chút lại thấy buồn, lại muốn khóc .


      "Muội mà khóc nữa, ta làm cho cha muội khóc theo."


      Nước mắt vừa muốn chảy ra liền bị những lời này làm cho hít trở về. Làm cho cha muội khóc? Chất vấn ngẩng đầu, đây là ý gì? Đây mà là an ủi sao! gì, ánh mắt phẫn nộ truyền đạt hết. Ngô Đồng nhìn chằm chằm vào mắt A Đoàn, tránh né.


      "Muội cũng vì ta mà khóc lâu như thế, dựa vào cái gì vì khóc nhiều như vậy?"


      Vẻ mặt trấn định đương nhiên, chút nào cho rằng lời này có gì sai.


      A Đoàn trực tiếp cười vui vẻ, vừa rồi u sầu đều có, dở khóc dở cười cùng Ngô Đồng tranh cãi "Đó là cha muội,muội vì cha khóc khóc thế nào? Huynh còn cùng cha muội ghen sao? có cha có muội đâu ." Lại vừa tức vừa buồn cười, trọng điểm là cái này sao? Thế nhưng túm lấy cái này buông.


      Mày kiếm Ngô Đồng thoáng nhướn "Ở nhà từ phụ xuất giá tòng phu."


      "Muội ở cùng cha chỉ có hơn mười năm,muội ở cùng ta còn có hơn nửa đời người, ta chẳng lẽ thể so với ?"


      "Muội còn chưa có gả đâu!"


      "Chuyện sớm muộn."


      A Đoàn: ...


      Buông tha cuộc tranh chấp biết xấu hổ này, liếc Ngô Đồng cái, , vểnh miệng tự mình tức giận. Ngô Đồng buồn cười đưa tay điểm lên miệng A Đoàn, mang theo nụ cười thanh rất thỏa mãn "Ủy khuất ? Trong lòng cho rằng đại ca muội sai, nhưng mà lại cảm thấy ràng là người nhà thân với mình nhất, vì cái gì phụ thân đứng cùng bên với muội?"


      "Cảm thấy mất mát, cảm thấy có bất kỳ người nào có thể tin tưởng ?"


      Động tác bỉu môi ngẩn ngơ, sau đó trực tiếp phất tay đem tay Ngô Đồng vỗ cái, đầu cũng quay qua quay lại, lưu lại cho Ngô Đồng cái gáy.


      trúng cho nên liền thẹn quá hóa giận ?


      Ngô Đồng cũng có tức giận, ngược lại , cả người đều bị cảm giác thỏa mãn kỳ dị bao chặt, đem A Đoàn trực tiếp giữ trong ngực, cằm tại đỉnh đầu A Đoàn cọ, gần như là ngữ điệu cảm thán"A Đoàn, ta rất vui." cuối nhàng giơ lên, tựa như chủ nhân của câu cực kì vui vẻ. Lúc nghe được Ngô Đồng rất vui cơn tức của A Đoàn lại nổi lên, cho dù là ai thời điểm muốn khóc người bên ngoài lại vui đều tức giận ?


      Nhưng lại vừa xong cơn tức lại giảm xuống , như là bị nước hắt vậy!


      Hận chính mình cố gắng cũng phiền lòng mỗi khi hiểu được ý trọng điểm của Ngô Đồng , cuối cùng chỉ là vô lực "Cái này có cái gì vui ..."


      "Muội đem tất cả lời của muội với đại ca ca cho nương muội biết sao?"


      Chớp chớp mắt lắc đầu.


      cho nương nửa ? Còn phải dối mới được, thể toàn bộ . Tin tưởng vững chắc, nương nhất định là đứng về phía mình , nương cùng nhị phòng sớm hợp nhau . Tuy rằng có thỉnh thoảng nhắc tới, nhưng mà mỗi khi nhị thúc làm gì đó nương cũng vô tình hai câu, tràn đầy kiên nhẫn.


      Nhưng mà thể cho nương.


      cho nương, nương cãi nhau với cha , đến lúc đó, đại ca khổ tâm cũng uổng phí.


      Ngô Đồng tách bả vai A Đoàn ra khỏi người làm cho nàng nhìn mình, cười dị thường thỏa mãn "Muội nguyện ý cho nương muội biết, muội lại nguyện ý cho ta biết, đây là vì cái gì?"Ánh mắt A Đòan bị kiềm hãm sau đó nhanh chóng nháy mấy cái. Đúng rồi, nguyện ý cho nương, thậm chí đại ca nhị ca cũng muốn , vì cái gì dễ dàng như vậy cho biết ?


      "Bé ngốc." Trán nhàng điểm xuống, tràn đầy sủng nịch.


      "Bởi vì muội tin tưởng ta, cho nên muọi mới có thể cho ta biết."


      phát này làm cho Ngô Đồng tâm tình tốt, vừa rồi ý tưởng muốn cho đại lão gia ăn chút đau khổ đều có . Thậm chí muốn khen hai câu, nhờ có , mới biết được tiểu A Đoàn ỷ lại mình như vậy. Khom người hôn hôn A Đoàn còn ngây ngốc "Lời của ta vĩnh viễn đều hiệu nghiệm, muốn cái gì làm cái đó, trời có sập cũng có ta gánh vác.’’


      Lại lần nữa lời như vậy, A Đoàn hồi thần, có chút do dự bất định "Nhưng mà đại ca..."


      sai, tuy rằng ở mặt ngoài nghe lời Hứa Tiêu Nhiên có lên tiếng, nhưng mà trong lòng A Đoàn nguyện giấu diếm, thậm chí muốn cùng cha giằng co, hỏi vì cái gì bao che nhị thúc, hỏi biết hơn mười mạng người kia sao? Người thân quan trọng, như vậy mạng của người ngoài liền quan trọng?


      Trong lòng đè lại tức giận, nhưng mà lời của đại ca là đúng.


      " cần để ý lời của đại ca muội, lời quả sai, nhưng mà thể áp dụng lên người muội.’’


      Tại người ta thể áp dụng? Nghi hoặc ngẩng đầu. Ngô Đồng cằm khẽ nhếch, mày đẹp mắt khinh tà, nhìn A Đoàn đơn giản "Muội có ta." Ba chữ rất đơn giản, nhưng mà A Đoàn lại cảm thấy mình giống như hô hấp có chút khó khăn , đây phải là hứa hẹn, đây là tự thuật.


      Tự thuật là .


      Muội có ta, cho nên muội cần kiêng nể gì hết. Muội có ta, cho nên muội cần trợ lực của gia tộc. Muội có ta, cho nên muội muốn như thế nào là thế đấy. Hai mắt nhắm nghiền, nhưng mà niềm vui dào dạt đều thể đè ép được là sao? Đều muốn tràn ra . Mở mắt, chống bả vai Ngô Đồng tới gần, chóp mũi dựa vào chóp mũi "Huynh đem muội chiều hư làm sao đây?"


      Ý cười trong mắt so với cả trời đầy sao còn sáng hơn.


      Ngô Đồng giống như phiền não suy nghĩ trận, cuối cùng bất đắc dĩ gật đầu "Chiều hư cứ hư , ai bảo tâm ta ở người muội."


      Phản ứng của A Đoàn là trực tiếp nhào tới, đánh về phía đôi môi tràn đầy nhớ nhung.


      Thái Tử ca ca ta biết ta vì cái gì tin tưởng thậm chí ỷ lại huynh .


      Tại thời điểm ta cần huynh nhất, huynh xuất . Như vậy, huynh chính là người hùng của ta.



      Ta tin huynh, còn có thể tin ai đây?
      Hòa Yên Linh, anne3112, midnight49 others thích bài này.

    2. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      "Muội có ta." là tốt...
      Hi vọng mọi chuyện qua , A Đoàn và cha xảy ra mâu thuẫn
      huyetsacthiensu thích bài này.

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      thái tử ca ca
      được làm được đó

      haizzz ngọt tức chết ta rồi :1:
      huyetsacthiensu thích bài này.

    4. oanhoanh

      oanhoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      113
      Omeoi, "Muội có ta", iu thái tử ca chết mất <3
      huyetsacthiensu thích bài này.

    5. Q An Nhiên

      Q An Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      1,026
      Chương 84:

      Editor: An Nhiên


      Có Ngô Đồng làm bạn, buổi chiều này A Đoàn phi thường bình tĩnh, bên ngoài lại nổ tung. Hai phòng tuy có khe hở rốt cuộc cũng cùng sinh hoạt tại chỗ, buổi chiều cũng đủ các nô tài đem tất cả mọi chuyện đều biết . Lần này phải việc của đại phòng, nhưng các nô tài của đại phòng bên này cũng bị những quan sai kia dọa sợ , gần như mỗi người đều cảm thấy tình cảnh bất an .


      Đến khi hoàng hôn buông xuống A Đoàn mới từ phòng mình ra, bọn nha đầu liền vội vàng tiến lên, rửa tay, rửa mặt chải đầu, chỉ là như trước thoải mái, ai cũng cố nín thở. A Đoàn lúc này cũng có khuyên giải của các nàng, chỉ hỏi Bán Đông "cha ta đâu, nhị phòng những người khác đâu? Bên kia xử lý như thế nào rồi?"


      Xế chiều hôm nay Bán Đông trực tiếp bị Giang Vạn Lí xúi hỏi thăm chuyện ở nhị phòng, lúc này cũng ràng.


      "Lão gia phu nhân nhị phu nhân cùng hai vị thiếu gia cùng nhị nương, lúc này đều ở thượng phòng. Phu nhân vừa rồi phái người đến hỏi thăm, nô tỳ ngài lúc đến."


      "Tất cả tài vật của nhị lão gia cùng nhị phòng đều bị mang rồi, bọn hạ nhân vô ."


      Bán Đông cũng nhìn ra A Đoàn tâm tình tốt, hai câu liền .


      A Đoàn gật đầu, gì thêm, chỉ là nhìn gương đồng đem toàn bộ trâm đầu đều lấy xuống, sau đó liền nhìn chiếc gương ngây người. Náo loạn lớn như vậy, vẫn là tại cung vàng điện ngọc trêu chọc như vật , thế nhưng chỉ có nhị thúc bị bắt , nhị thím ngay cả bị tra hỏi cũng ... Hoàng Thượng cũng cho nhà mình mặt mũi .


      Đương nhiên, chủ yếu là đến chuyện mạng người.


      Chỉ là nhị thím ở đây, Hứa Tâm Dao cũng đến, khẳng định là để cầu cứu cha.


      Ông lại làm như thế nào?


      Trong nhà phát sinh chuyện lớn như vậy, Bán Đông liền chỉ vén cái búi tóc cho A Đoàn, trang sức hay trâm cũng mang , xiêm y cũng chọn màu trắng . Cũng may nương sinh tốt, thân Bạch Ngọc nhiễm phong trần, vẫn là xinh đẹp. Dọn dẹp cẩn thận, phát A Đoàn vẫn còn ngây người, khỏi lên tiếng "Tiểu thư, chúng ta nên đến thượng phòng ."


      Xảy ra chuyện lớn như vậy, tiểu thư cũng nên ra mặt mới đúng.


      A Đoàn xoay người, gật đầu, lại có động người "Ngươi bưng cho ta hai bàn điểm tâm." Bán Đông nhíu mày, kinh ngạc lặp lại "Điểm, điểm tâm?" Thời điểm này còn có tâm tình ăn điểm tâm? A Đoàn gật đầu "Mau ."


      Bán Đông: ...


      Từ trong gương đồng nhìn bóng dáng Bán Đông gần như là bay ra ngoài, A Đoàn xoa xoa bụng xẹp của mình, bĩu môi.


      Đợi lát có trận đánh ác liệt muốn đánh, tự nhiên phải lấp đầy bụng trước.


      Thường ngày kỳ Trần thị đối với hạ nhân cũng hết sức khắc nghiệt. Quang chuyên môn tại thượng phòng trực nha đầu bà mụ lớn liền mấy chục miệng ăn , lúc có khách, bình thường đều có hai người chờ chủ tử triệu hồi, cái khác liền tùy ý ở bốn phía chơi, chỉ cần tạo ra động tĩnh quá lớn.


      A Đoàn có thói quen , mỗi lần tới thượng phòng, đường trải qua hành lang đều có thể nhìn thấy bộ dạng tiểu nha đầu nhóm tốp năm tốp ba thêu thùa, nhìn thấy A Đoàn cũng sợ, cười hì hì thỉnh an sau còn kéo nàng hỏi thêu đẹp hay , A Đoàn thành quen , nhìn các nàng chơi cũng vui vẻ, cũng hai câu.


      Hôm nay cả đường , tất cả mọi người đều quy củ cúi đầu đứng. Nhìn thấy A Đoàn tới, đồng loạt khom người "Tam nương ngày tốt lành." có như ngày xưa trêu đùa. A Đoàn bước chân dừng chút, sau đó gật đầu, nhấc chân vào. có người thông báo , A Đoàn vào, tất cả mọi người đều nhìn nàng.


      Nhị thím vẫn là bộ dạng tóc tai bù xù như ban ngày, lúc này ánh mắt đỏ bừng, đứng bên người đại lão gia khóc lóc cầu xin. Hứa Tâm Dao cũng ở đây, đoan đoan chánh chánh quỳ ở giữa, chưa câu. Hứa Tiêu Nhiên cùng Hứa Triệt Minh đều đứng bên cạnh Trần thị, rũ mắt, được lời nào. A Đoàn hơi rũ mí mắt, hít sâu hơi, ngẩng đầu nhìn về phía đại lão gia.


      Đại lão gia còn mặc triều phục, ngày xưa luôn là tóc tai chỉnh tế nay có hơi rũ chút, trạng thái tinh thần cũng được khá lắm, cách xa như vậy đều có thể thấy vẻ mệt mỏi. A Đoàn thể khống chế cảm thấy tia áy náy, cha hôm nay hẳn là vì chuyện nhị thúc chạy ngày ?


      Nhất thời sững tại cửa có di chuyển, chỉ kinh ngạc nhìn.


      Đại lão gia cũng sớm nghe được nha đầu tam nương tới, lúc ấy mi tâm liền nhíu, vốn là phiền tâm tư tăng thêm hai phần tỉnh táo, miễn cưỡng đè xuống lại thấy người đến, nâng mắt nhìn lại, A Đoàn thân trắng, mờ mịt đứng ở cửa ngây người, tinh thần thoạt nhìn có chút uể oải, tuyệt đối phải lo lắng hoặc là sợ hãi.


      Lại như là vừa tỉnh ngủ đến đây !


      Cơn tức lập tức nổi lên, nàng còn , liền nghỉ nàng lo lắng sợ hãi cũng làm nên chuyện gì, tốt xấu cũng là người nhà? Xảy ra chuyện lớn như vậy còn có thể an ổn ngủ! Lúc này sắc mặt liền lạnh vài phần "Đứng ở đấy làm cái gì, còn nhanh chóng tới đây?" Lời này ra có gì, chỉ là giọng điệu liền biến thành chói lọi chất vấn .


      A Đoàn nghe được thanh của đại lão gia phản xạ muốn nhấc chân, sau đó lập tức liền lạnh xuống. Hơi hơi cúi đầu, bước chân dừng chút, sau đó chậm nhanh qua, thấp đầu thấy thần sắc.


      Đại lão gia bất mãn tất cả mọi người đều nghe được , Trần thị kinh ngạc trừng đại lão gia, lấy nữ nhi của ta trút giận sao! Chỉ là nàng còn chưa kịp há mồm, Trình thị đến trước gây khó dễ , hung hăng nhìn bộ dạng A Đoàn đến bây giờ còn vội, cầm tấm khăn sờ lệ mặt "A Đoàn còn dễ mệt mọi, đại ca người nên để nàng nghỉ ngơi tốt , dù sao nàng tới hay cũng cần."


      "Chỉ là đáng thương nhị lão gia, còn ở trong đại lao, cũng biết có được ăn bát cơm nóng hay !"


      xong lại khóc lên .


      "Ngươi lại cái gì!" Trần thị bị tức giận , trực tiếp đẩy Trình thị phen "A Đoàn từ đầu tới cuối câu đều chưa , ngươi liền trực tiếp buộc tội nàng ? Làm sao ngươi biết nàng ngủ?"


      "Liền tính ngủ thế nào, thân thể nữ nhi ta , tốt mọi người đều biết!"


      Bao che khuyết điểm cho A Đoàn, Trần thị so với nàng càng sâu! Ai cũng thể động tới nữ nhi mình, liền câu cũng được! Hung hăng trừng Trình thị. Trình thị bị đẩy cái lảo đảo lui về sau mấy bước, ủy khuất nhìn Trần thị "Đại tẩu vì sao thế, ta A Đoàn cái gì ?" Vừa liếc nhìn sắc mặt càng hồng của đại lão gia.


      Đáng thương "Ta chỉ là lo lắng nhị lão gia của chúng ta, cũng biết trời lạnh như vậy mặc ấm ."


      "Đủ rồi, còn ngại đủ loạn? Ồn ào gì thế!"


      Đại lão gia lúc này giận đến hít thở thông , sắc mặt càng là đỏ lên.


      A Đoàn tới trước mặt mọi người , con ngươi ngăm đen bình tĩnh nhìn đại lão gia khó thở hổn hển, ngày xưa văn nhã cùng tình cha con sớm có , bên môi giương lên nụ cười nhạt, nhìn ra giận. Đại lão gia vừa quay đầu lại nhìn thấy A Đoàn cười tủm tỉm đứng ở trước mặt mình, còn cười.


      Cái này thường ngày có gì, thậm chí rất bình thường, nhưng mà đặt tại lúc này liền có chút quỷ dị !


      Chớp chớp mắt, lại là có chút sợ , nghi hoặc nhìn A Đoàn "Ngươi làm sao vậy?" A Đoàn còn chưa trả lời, Hứa Tiêu Nhiên nhanh tới, lôi kéo A Đoàn đứng ở bên cạnh "Tiểu muội từ ngày hôm qua liền bị chút phong hàn, hôm nay mới tốt lên, có chút ngốc, cha cần cùng nàng chấp nhặt."


      Hứa Tiêu Nhiên xem như là nhìn rõ ràng , mình ban ngày những lời kia đều bị cha làm hỏng! A Đoàn bây giờ nhìn lại như vậy thích hợp, ai biết đợi lát muốn ra cái gì! Cũng chờ đại lão gia chuyện, trực tiếp nhìn về phía Hứa Triệt Minh "Ngươi đem tiểu muội trở về, trời rất lạnh, miễn cho lại bị bệnh."


      Trình thị làm sao có thể làm cho Hứa Tiêu Nhiên như ý, trực tiếp "A Đoàn bị bệnh lúc nào? Hôm nay buổi sáng nàng còn muốn An Dương công chúa đến thu thập ta, bộ dáng uy phong kia, tại liền được ?"


      Sắc mặt A Đoàn quả có chút tái nhợt, đại lão gia vốn là tin tưởng lời giải thích của Hứa Tiêu Nhiên, tiểu nữ nhi hàng năm bắt đầu mùa đông đều là như thế. Nhưng nghe được lời của Trình thị lập tức liền sắc mặt đại biến , trực tiếp chất vấn A Đoàn "Cái gì mà gọi An Dương công chúa đến thu thập nhị thím ngươi? Đó là trưởng bối của ngươi!"


      Cũng có hỏi nguyên do .


      "Đó là bởi vì nàng chút bộ dạng của trưởng bối, ai còn tôn trọng nàng!" Đây là khiến Trần thị tức điên.


      "Nương, cần tức giận, để con ."


      Tâm tình của tất cả mọi người đều thực ổn định, liền chỉ có người A Đoàn, cổ họng trong trẻo thanh trầm ổn, chút cũng có bị ảnh hưởng đến. Vốn là Hứa Triệt Minh vững vàng lôi kéo tay A Đoàn, lúc này cũng bị nàng làm kinh ngạc , A Đoàn nhàng vừa động liền từ trong tay Hứa Triệt Minh thoát ra.


      Vài bước lại tới trước mặt đại lão gia đứng vững, lại nhìn đại lão gia phẫn nộ, nghiêng đầu bình tĩnh nhìn về phía Trình thị chuẩn bị xem kịch vui. Con ngươi ngăm đen nhìn ra vui giận, cứ như vậy thẳng tắp nhìn về phía Trình thị, lại đem Trình thị nhìn cả người được tự nhiên, tự giác tránh né ánh mắt A Đoàn.


      Khóe miệng khẽ nhếch, nhàng "Xem ra nhị thím có nhìn thấy công chúa, là cảm thấy đáng tiếc ? Ban ngày ta tha cho ngươi cái mạng, ngươi còn như vậy nhất quyết tha. Hóa ra, có số người là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Bằng , ta tại đem công chúa mời đến có được ? Ta nghĩ nàng hẳn là thập phần nguyện ý ."


      Nhắc tới An Dương Trình thị liền rùng mình, hoảng sợ lui về sau bước .


      Lúc này cảm xúc dao động lớn nhất lại phải là Trình thị, mà là đại lão gia,đồng tử khiếp sợ rụt vài phần.


      Cái này, đây là nữ nhi của mình? A Đoàn ở trước mặt mình vẫn luôn là nhu hòa , chuyện cũng là giọng , tuy rằng tính tình có chút hòa đồng, nhưng là thấy người cũng cười ba phần . tại đây là xảy ra chuyện gì? Thế nhưng trước mặt mình bên cười còn bên vân đạm phong khinh uy hiếp trưởng bối? !


      Nụ cười kia, chói mắt tới cực điểm, cũng xa lạ tới cực điểm!


      Cả người phát run, chỉ vào mũi A Đoàn "Nghiệt nữ, quỳ xuống cho ta!"


      A Đoàn ngẩng đầu nhìn mặt đại lão gia tức giận có chút vặn vẹo, đột nhiên liền muốn cười . có tức giận, càng có sợ hãi, lui ra phía sau hai bước, nhấc váy, thẳng tắp quỳ xuống. Đại lão gia nhìn bộ dạng A Đoàn cười càng vui vẻ hơn, ngón tay đều phát run! Còn chưa chuyện liền phát Hứa Tiêu Nhiên Hứa Triệt Minh tới cạnh A Đoàn, sau đó hai người cũng cùng nhau quỳ xuống .


      A Đoàn có nhìn về phía hai bên, chỉ là lưng thẳng tắp, bình tĩnh nhìn đại lão gia.


      Hành vi của hai nhi tử đại biểu cho ý của bọn họ, đại lão gia nhìn đám người, gân xanh đều nhảy ra , cuối cùng dừng tại người A Đoàn ở giữa, lớn tiếng "Giair thích cho nhị thím ngươi! Thân là tiểu bối, lời như vậy mà ngươi cũng dám ? Lễ nghi ngươi học đâu hết rồi, giải thích!"


      A Đoàn hề có e ngại, bên môi cười nhạt biến thành trào phúng.


      "Cha cảm thấy ta như vậy là tội ác tày trời?"


      A Đoàn cười quá mức quỷ dị , đại lão gia có chút chột dạ, đơn giản quay đầu nhìn mặt A Đoàn.


      "Nhanh giải thích với nhị thím ngươi!"


      A Đoàn đột nhiên cảm thấy vừa rồi kỳ tính là lạnh, tại mới là lạnh, tâm đều bị đông lại . Đây thật sự là cha mình sao? Cho dù tức giận mất khôn, cho dù hôm nay bị việc nhị thúc phiền não ,cơ bản nhất đều quên mất? Liền xem như là phạm nhân, cũng muốn tra khảo sau đó định tội...


      Thậm chí ngay cả nguyên do đều chưa từng hỏi câu .


      "Ta tôn trọng trưởng bối là tội ác tày trời... Vậy nhị thúc kia hại hơn mười mạng người, là cái gì?"
      Hòa Yên Linh, anne3112, nhung_rose43 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :