1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ma tôn cùng Thần tôn vợ chồng diễn kịch hằng ngày - Hạnh Dao Vị Vãn (Chương 66 ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Huyen823

      Huyen823 New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      10
      Thực ta rất lười nhưng vẫn phải đăng nhập để liked cho đôngf chí la thuỳ dương vì năng suất này . Đồng chí xuất sắc giúp con e k bị bỏ đói . Đề nghị đồng chí phát huy và nhớ update mục lục truyện .
      Ps : klq nhưng theo dõi cả liêu thần và thấy có có nàng , nàng chạy sô cả liêu thần à . Lịch post dư lào cho ta hóng vs
      Diệp Nhược GiaiLa Thùy Dương thích bài này.

    2. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      @Huyen823 ừ đúng dòi mị mới vô team Liêu Thần mới đây thoy tại bên đó thíu người, cái hố lại sâu thăm thẳm nên là mị dô. Lịch post bên đấy 2c-4c/tuần :th_83:Mị còn chạy 1 mình bộ Siêu Mẫu nữa cơ áhuhu :th_4:
      Còn đứa Ma Tôn này á hả, nhờ bàn tay "săn sóc" của bà chị editor già cằn cỗi @Diệp Nhược Giai chắc có khi đứa này đóng mạng nhện luôn đó :th_26: Bởi dì bộ này là bà chị già cằn cỗi đó cùng với mị dắt tay nhao đến chương cúi cùng mừ:dao chich: Á ha ha :059:

      À mà qên, để đáp lại tấm nòng thành của đồng chí vì tội lười mà vẫn vô đây cmt khích lệ tinh thần mọi ngừi, mị xin gửi tặng đồng chí tấm huy chương dàng. Mà trong đây k có dàng, nên là lấy tạm tờ giấy đỡ nha :tot nghiep:

    3. Huyen823

      Huyen823 New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      10
      Chế cảm động quá , treo treo lên tường trường tồn bất diệt , ngàn đời trông mị mần ma tôn và liêu thần. À ô
      À mị nhớ báo danh box edit mỗi tuần để đc thưởng ruby k lại lỗ nhá
      Diệp Nhược GiaiLa Thùy Dương thích bài này.

    4. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      @Huyen823 nhớ luôn:yoyo68: Ma tôn hệ thống tự cộng, mấy bên khác làm biếng riết lãng quên cái chuyện này luôn :059: thanks đồng chí nhắc nhá :ex10:
      Diệp Nhược GiaiHuyen823 thích bài này.

    5. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      Chương 48: Ta có chuyện muốn với nàng
      Editor: Diệp Nhược Giai (Giai Bé Bỏng) :11:
      “Chuyện gì vậy?!” Bỗng dưng nhìn thấy đám người đông nghịt bất chợt xông vào bao vây, Bộ Duyên Khê nhảy dựng lên, đề phòng nhìn bọn họ.

      Đám người đột nhiên xuất này thoạt trông cũng giống người thường thôi, nhưng bọn họ ai nấy đều mang vẻ mặt đằng đằng sát khí, đáng sợ vô cùng. Bộ Duyên Khê cắn răng, qua chỗ Lăng Yên cùng Trầm Ngọc đứng, chắn hai người ở sau lưng, đanh mặt hỏi đám người kia: “Các ngươi muốn gì?”

      Đám người nọ có vẻ như định đáp trả, chỉ bao vây chặt chẽ quanh bọn họ. Bộ Duyên Khê mở miệng muốn lặp lại câu hỏi, chợt thấy ở phía sau đám đông đột nhiên có động tĩnh, gã đàn ông cao to tráng kiện từ nơi đó đến.

      Làn da của người này có màu rất kỳ lạ, trông giống như có lớp vảy bao bọc bên ngoài. Thân hình gã cao to khác thường, khiến đám người còn lại đứng trước mặt gã trông thấp bé. Gã vươn tay đẩy người bên cạnh ra, hất cằm với người trong viện: “Tiểu hồ ly, quả nhiên là ngươi.”

      Sắc mặt Bộ Duyên Khê biến đổi, thấy tình hình nguy cấp định rút kiếm ra chiến, Hoàn Ly bên kia đột nhiên đứng dậy, bình tĩnh kéo Bộ Duyên Khê ra sau lưng.

      Lúc này Hoàn Ly còn vẻ lười nhác hết ăn lại nằm như thường ngày nữa, cười lạnh tiếng, với gã kia: “Chỉ với đám phế vật như các ngươi mà cũng muốn bắt ta?”

      “Tuy ngươi là con trai của Hoành Tố, nhưng thực lực lại kém xa cha ngươi.” Gã cao lớn kia cười lạnh tiếng, muốn nhiều lời vô nghĩa nữa, lập tức quay sang ra lệnh cho đám người xung quanh: “Bắt !”

      Sức mạnh của Hoàn Ly thể khinh thường, nếu ba vạn năm trước vương Phi Ảnh cũng bỏ ra nhiều công sức trấn áp dưới đáy giếng như thế. Mà cũng chính vì vậy, giới sớm chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ nhằm đối phó với con hồ ly này.

      Về phần Lăng Yên, nàng chỉ liếc mắt nhìn lướt qua cái có thể xác định được thân phận của gã kia.

      Gã chính là Hồng Dực, trong tứ đại hộ pháp của giới, chân thân là con mãng xà cực lớn sống vạn năm tuổi, thực lực rất mạnh, mà đám thuộc hạ do gã mang theo cũng là binh lính tinh nhuệ của giới. Đối mặt với đối thủ như vậy, Lăng Yên đương nhiên hề sợ gì, nhưng theo quan sát của nàng tiểu hồ ly e là khó mà đánh nhanh thắng gọn được.

      Hoàn Ly vừa phá vỡ phong ấn thoát khỏi giếng sâu, trước đó lại còn giao chiến bị trọng thương, tuy vết thương da thịt khỏi hẳn, nhưng nội thương vẫn chưa thể hoàn toàn phục hồi như xưa, nay phải đối chiến với hộ pháp của giới quả có hơi quá sức.

      Lăng Yên còn thầm tính toán xem tiếp theo đây phải ứng phó thế nào thấy Hoàn Ly cẩn thận che chắn bọn họ ở sau lưng, chậm rãi về phía đám vật kia.

      Hành động này của Hoàn Ly hiển nhiên thể nào tránh được ánh mắt sắc bén của Hồng Dực, gã nhướng lông mày lên, với đám người sau lưng: “Xem ra quan hệ giữa với mấy người kia tệ, bắt bọn họ lại trước !”

      Mọi người nghe lệnh xông lên, tuy năng lực của Hoàn Ly kém, nhưng do vết thương cũ chưa lành, hơn nữa lại còn phải bảo vệ cho ba người kia, vì vậy chỉ sau lát chiến đấu rơi vào thế hạ phong, bị đám vật kia bao vây chặt chẽ.

      Lăng Yên cùng Trầm Ngọc đều có lòng riêng, nếu chưa đến thời điểm tất yếu phải lộ diện ai có ý định tiết lộ thân phận của mình. Hai người bọn họ chỉ nắm chặt lấy tay nhau, yên lặng quan sát động tác của tất cả mọi người trong viện.

      Khác hẳn với vẻ bình tĩnh của cặp đôi nhà Tôn, Bộ Duyên Khê luống cuống hơn nhiều: “Các ngươi...... Có chuyện gì cứ ngồi vào bàn thương lượng với nhau được à? Có bát canh cá thơm ngon đây, mọi người cứ tùy ý dùng. Mà việc này cũng đâu có liên quan gì đến ta, sao lại bu quanh ta hết thế này?!”

      Đáp lại chỉ là tiếng chém giết phấn khởi, có lẽ vì thấy Bộ Duyên Khê quá lẻ loi, cũng có lẽ vì quá ồn ào, Hồng Dực tự hạ mình tới chỗ đứng, tao nhã giơ tay lên rồi đập mạnh xuống cổ Bộ Duyên Khê khiến hôn mê bất tỉnh, sau đó quẳng cho tiểu bên cạnh kèm với chữ duy nhất: “Trông!”

      Giải quyết Bộ Duyên Khê xong, Hồng Dực thong thả về hướng Lăng Yên cùng Trầm Ngọc, mặt là nụ cười tươi tắn, tay lại lạnh lùng rút đao ra kề lên cổ Trầm Ngọc, xong xuôi mới quay sang hỏi Hoàn Ly: “Muốn chết, hay là muốn ngoan ngoãn về với ta?”

      Bên kia Hoàn Ly vừa vung tay hất tên tiểu bay ra ngoài, thấy Hồng Dực uy hiếp mình như thế chỉ cười khẽ.
      ung dung nhìn Hồng Dực, thèm quan tâm, : “Giết , mấy người này chả liên quan gì đến ta, ngươi muốn giết kiểu gì cứ giết, tiểu gia ta có việc phải rồi.” vừa dứt lời cũng nhảy lên đứng tường cao, định tung người rời . Hồng Dực thấy vậy trầm mặt dời đao qua cổ Lăng Yên: “Còn nàng?”

      được.” vừa xong, còn chưa đợi được câu trả lời của Hoàn Ly nghe giọng mát lạnh của Trầm Ngọc vang lên.

      Lăng Yên bị người ta gác đao cổ, lại hoàn toàn có vẻ gì là sợ hãi, chỉ lạnh lùng nhìn Hồng Dực.

      Đối với nàng mà , người này muốn đụng đến nàng chắc còn phải tu thêm vài vạn năm nữa, cái mà nàng sợ là gã có thể làm Đường Lam bị thương. Nếu đến lúc nào đó mà nàng thể ra tay, vậy cũng chỉ đành chịu chấp nhận bại lộ thân phận thôi.

      Thấy Trầm Ngọc lên tiếng ngăn cản, Hồng Dực khinh miệt cười khẩy, gã hoàn toàn đoái hoài gì tới đám phàm nhân này, chỉ ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Hoàn Ly: “Ngươi muốn kẻ này sống hay chết?”

      “Ngươi nghĩ làm vậy là ta về với ngươi?” Hoàn Ly thu lại ý cười, giọng cũng nghiêm túc lạnh lẽo hơn, “ với ngươi ta cũng thể toàn thây, cho dù ngươi có giết nàng, ta cũng theo ngươi. Các ngươi muốn giết cứ giết, có điều --”

      Đôi mắt của Hoàn Ly thoáng lên sát ý rồi lập tức biến mất, nhàng : “Bọn họ mà chết, các ngươi cũng đừng hòng sống.”

      Trong lúc chuyện, Hoàn Ly xoay người đánh về hướng này, động tác vô cùng tàn nhẫn quả quyết, liều lĩnh muốn đoạt mạng Hồng Dực!

      Hồng Dực đanh mặt lại, biết tiểu hồ ly này nảy ra ý tưởng muốn giết mình, liền đẩy Lăng Yên và Trầm Ngọc ra đằng sau cho bọn tiểu trông giữ, còn gã cười lớn vài tiếng rồi rút đao đón đầu Hoàn Ly. Hai người này đều là cao thủ đứng đầu, khi tung toàn lực ra cũng giống như phong ba bão táp ập tới, gần như muốn thổi bay cả tiểu viện bé này!

      “A Tinh!” Trầm Ngọc bị Hồng Dực đẩy ra sau, vừa đứng vững lại lập tức lên đỡ lấy Lăng Yên.
      Lăng Yên nhàng lắc đầu tỏ ý rằng mình sao, sau đó hai người cùng nhìn sang hai bóng dáng giao chiến ác liệt kia.

      Thân là hộ pháp của giới, thực lực của Hồng Dực tất nhiên có gì phải bàn cãi, Lăng Yên biết chắc rằng cho dù giờ thập đại ma tướng có đấu với gã ắt hẳn cũng phải nếm chút khổ sở, vậy mà Hoàn Ly lại khiến cho Lăng Yên hoàn toàn kinh ngạc.

      Chiêu thức của Hoàn Ly hết sức quái lạ, nếu chỉ nhìn thoáng qua cảm thấy mỗi chiêu đều rất rời rạc, có chút kết cấu nào. Nhưng ỷ vào lực bẩm sinh kế thừa từ Hoành Tố, liều mạng đánh lên, ra tay tàn nhẫn chừa đường sống cho kẻ đối diện, vì vậy đánh lúc lâu nhưng vẫn bị rơi xuống thế hạ phong.

      Sau lúc giao chiến, bộ áo trắng tinh người Hoàn Ly nhuốm máu đỏ tươi, có thể thấy vài vết thương đó. Nhưng kẻ bại lui liên tiếp lại là Hồng Dực.

      Hồng Dực đương nhiên cũng nhìn ra tiểu hồ ly kia càng đánh càng hăng, bèn lùi về mấy bước, nhanh chóng đánh giá thế trận rồi quay đầu lệnh cho mấy tên tiểu sau lưng: “Mang bọn chúng !”

      Đám tiểu vội vàng vâng dạ rồi túm lấy Lăng Yên cùng Trầm Ngọc lùi dần ra ngoài cửa. Hoàn Ly thấy thế liền muốn xông tới cứu người, nhưng bị Hồng Dực quấn lấy ngăn cản. Cây trường đao của Hồng Dực chắn trước mặt Hoàn Ly, lạnh lùng : “Muốn cứu người đến ngọn núi ở phía đông trấn này, vương điện hạ của bọn ta đợi ngươi lâu rồi!”

      Gã vừa dứt lời liền bất ngờ vận hết sức lực chém trường đao xuống, thậm chí còn thầm truyền lực vào trong mũi đao, nhắm thẳng vào trước ngực Hoàn Ly. Hoàn Ly khó khăn né tránh, đến khi muốn đuổi theo đám tiểu kia kịp nữa. Tiểu trong viện đều rời hết, ba người Lăng Yên Trầm Ngọc cùng Bộ Duyên Khê cũng bị bọn chúng bắt .

      Trong mắt Hoàn Ly lên vẻ hung ác, đứng chôn chân tại chỗ, mắt dõi theo hướng mà bọn chúng vừa rời , lúc lâu sau mới quay người lại, bất đắc dĩ thở dài hơi.

      ---
      thực tế, đối với Lăng Yên và Trầm Ngọc muốn rời khỏi đây đương nhiên là chuyện dễ như trở bàn tay, thế nhưng cả hai người bọn họ đều án binh bất động. Thứ nhất là vì muốn tiết lộ thân phận ở ngay trước mặt người kia, thứ hai là vì muốn biết xem rốt cuộc đám quái này muốn dẫn bọn họ đến đâu, với mục đích gì.

      Nhưng ngờ, đích đến của bọn họ là nơi hết sức “thân quen”.

      Đó chính là nơi kết nối duyên phận của bọn họ khi bọn họ bị giam tại đây -- doanh trại của quái.

      Trước đó, sau khi đám vật bị đuổi khỏi ngọn núi này, mọi người đều chủ quan thèm ngó ngàng gì đến doanh trại này nữa. ngờ chỉ vài tháng sau, nơi này lại được tái sử dụng, lần này giới đột nhập vào An Nhạc trấn cũng vẫn lập doanh trại tại đây.

      Đám tiểu ném ba người bọn họ vào trong phòng giam ở cuối sơn động, sau đó ra ngoài khóa kỹ cửa sắt lại. Trong suốt quá trình đó, Hồng Dực vẫn luôn đứng bên ngoài phòng giam nhìn chằm chằm Lăng Yên Trầm Ngọc, vẻ mặt đăm chiêu.

      Tiểu khóa chặt cửa lao xong quay đầu hỏi gã: “Hồng Dực đại nhân, con... con hồ ly kia đến cứu người ư?”

      Hồng Dực hừ lạnh, thản nhiên : “Lúc nãy ngươi thấy vẻ mặt của thế nào à?”

      “Tiểu hồ ly đó... vì sao lại che chở bảo vệ cho đám người phàm này?” Tiểu rất là khó hiểu.

      Hồng Dực tỏ vẻ bình tĩnh am hiểu, : “Tên tiểu tạp chủng kia bảo vệ phàm nhân tính là gì?” tới đây, hơi ngừng lại chút, sau đó giống như sực nhớ ra việc gì đó rất hài hước, bật cười: “ phải cách đây lâu chúng ta còn nhận được tin, Ma tôn Lăng Yên gả cho nam tử chốn trần gian à? Nực cười chết được.”

      Nghe vậy, tiểu trước mặt Hồng Dực cũng bật cười ha hả phụ họa với Hồng Dực. Sau khi cười thỏa thích, Hồng Dực đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, bàn tay bỗng nhiên đặt lên vai tiểu kia.

      “Hồng Dực đại nhân?” Tiểu vội vàng hỏi.

      Hồng Dực nhướng mày, trầm mặt : “Ta vừa nghĩ ra được cách.”

      “Lần này chúng ta tìm khắp An Nhạc trấn suốt nửa tháng, thế mà Ma tôn Lăng Yên vẫn dứt khoát chịu xuất .” Gã cười khẩy tiếng, tiếp tục với tiểu bên cạnh: “Nếu phàm nhân mà nàng ta gả ở ngay tại An Nhạc trấn này, vậy chúng ta cứ bắt hết mọi người trong An Nhạc trấn lại, trong đó chắc chắn có người mà nàng ta muốn bảo vệ. Đến lúc đó, ngươi xem, liệu nàng ta có chịu xuất cứu ?”

      Tiểu nghe vậy, lập tức trợn to hai mắt. Hồng Dực cười, tiếp: “Nàng ta muốn sống cuộc sống yên ổn, ta chống mắt lên xem nàng ta có yên ổn được .” Dứt lời, gã lập tức phân phó cho tiểu kia. Tiểu vội vàng gật đầu, Hồng Dực quay lại nhìn mấy người bị nhốt trong lao lần cuối cùng rồi để ý tới nữa, xoay người thẳng ra ngoài sơn động.

      Hai vị đứng đầu Ma giới Thần giới bị nhốt trong lao nghe thấy toàn bộ kế hoạch: “......”

      Sau khi đám quái nọ rời hết, trong sơn động lập tức yên tĩnh lại.

      Lăng Yên ngồi trong góc tường, khép mắt trầm tư, lời.

      Những lời mà Hồng Dực vừa , nàng nghe sót chữ, bao gồm cả việc nàng thành thân với nam tử tại nhân thế.

      Nàng vốn tưởng rằng giới mò đến An Nhạc trấn này chỉ vì nàng tiết lộ hành tung, nhưng xem ra việc này đơn giản đến thế.

      đời này, kẻ biết Ma tôn thành thân với Đường Lam, chỉ có người của Ma giới, mà kẻ biết nàng thành thân và ở lại An Nhạc trấn này, chỉ gói gọn trong mấy vị tướng lãnh Ma giới mà thôi. Nếu xét theo khía cạnh này, trong Ma giới rất có thể bị gài mật thám, tiết lộ việc này cho giới.

      Như vậy, việc này khó càng thêm khó. Rốt cuộc kẻ nào là mật thám?

      Vẻ mặt Lăng Yên biến đổi phức tạp, nhíu mày cả buổi mở miệng, Trầm Ngọc ngồi bên quan sát nàng hồi lâu, cuối cùng lo lắng khẽ gọi: “A Tinh?”

      Nghe được tiếng gọi này, Lăng Yên lập tức tỉnh táo lại, quay sang nhìn Trầm Ngọc: “Ừ?”

      Đối với Trầm Ngọc, tình hình lúc này cũng khiến nảy ra rất nhiều suy đoán. Tuy lúc trước biết Ma tôn Lăng Yên ở tại An Nhạc trấn, nhưng lại hoàn toàn ngờ được nàng còn thành thân, hơn nữa đối tượng là nam tử người phàm.

      Bây giờ giới muốn bắt giữ toàn bộ mọi người trong An Nhạc trấn, tất nhiên phải mau chóng ngăn lại. biết mạng người quan trọng, lúc này phải là thời điểm giấu giếm bí mật nữa, sau thoáng trầm ngâm hạ quyết tâm : “Ta có chuyện muốn với nàng.”


      p/s: tình đến hồi gay cấn. Cảnh lật mặt càng lúc càng gần ròi các chị em hãy dui lên huhuhu
      HoanHoan, KisaragiYue, Tôm Thỏ13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :