Chương 31.2 Xây dựng nghiệp, trở thành doanh nhân thành công phải là mục đích sống của Quốc Thắng. Đó chỉ là cách giúp giải phóng năng lượng, điều hòa thiếu thốn tình cảm của mình. Giờ đây, tất cả những gì cần nằm trong vòng tay. Bảo Ngọc chính là mảnh ghép hoàn hảo khiến tâm hồn tròn trịa. **** Năm nay gia đình Bảo Ngọc đón cái tết xum vầy trọn vẹn. Bảo Thiên trở về nhà vào ngày 28 tháng chạp. Bảo Ngọc hoàn toàn khỏi bệnh, có ông xã chiều hết mực. Ông bà Bình khỏi cũng biết là vui quên trời đất. Tình hình bên nhà Quốc Thắng lại khác mấy so với mọi năm. Bà Quỳnh Như công tác ở Nhật. Người Nhật ăn tết theo dương lịch nên thời điểm này họ vẫn làm việc bình thường. Là nữ cường nhân cuồng công việc ngày nào cũng như ngày nào mà thôi. Quỳnh Hoa bay du lịch nước ngoài với bạn bè. Vì vậy Quốc Thắng và Bảo Ngọc đón giao thừa tại nhà ba mẹ vợ. Cả nhà quay quần bên mâm cơm, khí đầm ấm khiến ông bà Bình cười tủm tỉm mãi. Bảo Thiên nhìn thấy vẻ hạnh phúc khuôn mặt rạng ngời của chị, cuối cùng tâm tình cũng thả lỏng, chính thức tiếp nhận ông rể. thể nhắc đến ngoại hình của cậu ta sau vài tháng gặp. Nhớ đến thời điểm đấu khẩu giữa cậu ta và Quốc Thắng khi còn bên Úc, Quốc Thắng thẳng thừng chê bai cậu nữ tính, ẻo lả. Bảo Thiên vô cùng tức tối, cuối cùng quyết tâm cắt mái tóc óng mượt mà mình nuôi thời gian dài. Tông đơ hai bên, chỉ để mái dài 4 phân, vuốt keo dựng đứng. Nhìn vào gương, cậu ta tự nhận mình rất ngầu, manly cực đỉnh, phụ nữ nhìn thấy chỉ có xịt máu mũi. Hôm nhìn thấy Bảo Thiên, Bảo Ngọc vô cùng phấn khích, sờ đầu đinh cậu ta mãi: - Đẹp trai quá . Cậu nhướn nhướn mắt nhìn rể, như muốn : “Giờ ai tỏa ra testosterone mạnh hơn?” ngờ Quốc Thắng đáp lại ánh mắt khiêu khích của cậu ta bằng câu : - Chúc Đài phiên bản đại. Bảo Thiên tức giận: - có ý gì? - Cậu biết thế nào gọi là “ giả trai thất bại” ? CHÍNH LÀ THẾ NÀY. Vừa vừa chỉ từ đầu đến chân cậu ta. Bảo Thiên muốn giết người. Tiếc là đánh lại. Quốc Thắng là kiểu người mà chỉ cần gồng cơ lên cũng đủ khiến đối thủ thối lui ba bước. Cậu ta chỉ có thể đấu khẩu: - Còn hơn King Kong lại bày đặt mặc quần áo. - Ồ? Thế cậu có muốn thử IQ với King Kong ? Ba ngày tết, trong khi Bảo Ngọc đóng đô dưới bếp ăn đủ các món mẹ nấu em trai và rể chơi cờ …. Tỷ Phú. Lần đầu tiên nghe có kiểu đấu IQ bằng trò này. Hai vợ chồng Bảo Ngọc ăn ngủ tại nhà ông bà Bình suốt ba ngày. Bởi vì trò chơi mãi chấm dứt được. Nhìn thấy cảnh tượng này Bảo Ngọc chợt nhận ra, chồng mình là đứa trẻ to xác đáng . **** Sau cú dọa sanh non lúc 36 tuần siêu quậy bé vô cùng ngoan ngoãn nằm trong bụng mẹ. Ngoan tới mức 40 tuần vẫn chưa chịu ra ngoài. Quốc Thắng, ông bà Bình và bà Quỳnh Như đứng ngồi yên. Ngày nào cũng chuẩn bị sẵn tinh thần đưa Bảo Ngọc nhập viện. 40 tuần 3 ngày, vị giáo sư bác sĩ vẫn theo dõi thai kỳ của Bảo Ngọc chỉ định đưa lên bàn mổ. Thời đại bây giờ chuyện sanh mổ cũng hiếm, phải là vô cùng bình thường. Vì thế Bảo Ngọc cũng lo lắng gì mà rất dũng thẳng tiến bệnh viện. Phu nhân đại gia lại nhất quyết chịu đến bệnh viện quốc tế gần nhà, vì nghe đồn chỉ được cái đắt tiền chứ còn xảy ra chuyện đều phải chuyển đến Từ Dzũ xử lý. Vị đại gia trẻ tuổi đấy lại nổi tiếng chiều vợ, đông tuyệt đối dám tây nên hoàn toàn nghe theo chỉ đạo của bà xã. Bảo Ngọc chọn sanh ở Bệnh Viện phụ sản Hùng Vương khiến thở phào nhõm vì cứ sợ vợ cương quyết đến Từ Dzũ nằm hành lang. Ngày nhập viện hai vợ chồng gặp tình huống cười ra nước mắt. Nhìn thấy bà bầu mặt mũi non choét đến làm thủ tục, hộ lý thở dài : “Bao nhiêu tuổi mà bầu với bì, học lo học, ham vui sớm thế?”. ta nhìn sang Quốc Thắng đứng cạnh : “Cậu đẹp trai, lớn tuổi rồi, chắc cũng nắm luật chứ hả?”. Bảo Ngọc híp mắt thành hai đường cong: - Chị ơi, hồ sơ của em đây. Em đủ tuổi rồi chị ạ. hộ lý nhìn nhìn vào năm sinh, nhíu mày: - khai gian đấy chứ? - Em có cầm cả chứng minh thư đây ạ. Quốc Thắng đen mặt, cố kiềm chế đập bàn. Cái bản mặt của bà này nhìn chỉ thiếu nước “hiếp dâm”. hết sức quá đáng. xoay sang vợ, nhéo hai má hồng hào trắng mịn như trẻ con của vợ: - Có phải là mẹ em lúc làm khai sinh viết nhầm rồi ? muốn bị tù vị tội dụ dỗ trẻ vị thành niên đâu.
Chương 32. Kết Tít chào đời nặng 3kg9, dài 50cm. Nằm bên cạnh mấy em bé sơ sinh khác tròn trịa và to con hơn hẳn. Nhớ đến con của Hiền dài những 53cm, Bảo Ngọc tránh khỏi lo lắng. Nghi ngờ con trai thừa hưởng gen “lùn” của mẹ. Quốc Thắng chẳng thèm bận tâm, con trai là đẹp trai nhất, dù cậu bé lúc này da dẻ bong tróc vì sinh già ngày quá. Mắt to, mũi to, miệng to, hơi chút là ngoác miệng khóc vang trời. Bà Quỳnh Như bỏ hết công việc, nhất quyết đóng đô ở bệnh viện để chăm sóc con dâu. Dù bà chân tay lóng ngóng vì có kinh nghiệm vẫn làm Bảo Ngọc cảm động rơi nước mắt. Thời gian bị bệnh hề hỏi han gì đến bà, bà cũng chẳng trách móc lấy câu. nữ cường nhân, tính cách mạnh mẽ, khó mà hiểu được vì sao có người lại có thể mất trí vì như . Nhưng bà lấy mình làm tiêu chuẩn để dánh giá ai, bà chỉ muốn dùng tình thương để bù đắp những sai làm của mình khi xưa. Vì vậy mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của Bảo Ngọc và bà Quỳnh Như rất dễ thở. Vì nhiều lý do mà cuối cùng dù con ôm tay rồi Quốc Thắng và Bảo Ngọc vẫn tổ chức đám cưới. Bảo Ngọc thoải mái, Quốc Thắng muốn ép buộc . Những lời , bình luận ác ý của người đời có thể khiến tổn thương. Vì vậy trước khi đủ mạnh mẽ để đối diện cứ tạm thời sống thế này cũng sao. Khi Quốc Thắng mang xôi chè mừng đầy tháng của Tít đến công ty, gây nên cú shock mạnh với nhân viên. Vậy là phải sếp làm màu với phóng viên. Đại boss những có vợ mà giờ còn có con luôn rồi. Còn nhớ mấy tháng trước khi báo chí đưa tin ông chủ của tập đoàn bất động sản Thần Tài có vợ, nhân viên ai nấy bàn luận rôm rả: Phu nhân sếp tổng là ai? Nhưng sau đó đại boss có thể bất kỳ động thái gì về việc muốn giới thiệu về vợ mình cả. Khiến mọi người ngầm hiểu rằng: báo chí đưa tin sai lầm, theo kiểu: “Nhà văn láo, nhà báo thêm”. Đến lúc nhìn thấy xôi chè và phong bì đỏ lì xì được phát đến từng người ai nấy đều ngã ngửa. đúng ra trong công ty phải là có người biết chuyện sếp Thắng có vợ. Thậm chí còn biết người đấy là Bảo Ngọc, nhân viên hành chính nhân , biệt danh Loli, khuôn mặt trẻ con xinh đẹp nhưng trong công việc cực kỳ nghiêm túc và cứng nhắc. Ngoại trừ ba nàng thân thiết với Bảo Ngọc còn có lái xe và trợ lý ruột hay mang công văn đến nhà cho sếp ký. Tuy nhiên, để bảo vệ công việc lương cao, phúc lợi xã hội tốt họ phải biết giữ chặt miệng lại. Sếp Thắng mà nổi giận phải chỉ đơn giản là mất việc thôi đâu. Kiểu người như đại boss dân mạng hay gọi là “đẹp trai chứ dễ dãi” (^v^). Chẳng bao lâu sau tên vợ sếp chính thức được đưa vào danh sách cổ đông trong công ty. cái tên vô cùng quen thuộc nhưng vẫn khiến ai liên tưởng đến ngồi bàn hành chánh ngày nào. thời gian sau nữa, khi Tít nhà trẻ, Bảo Ngọc tiếp tục được tuyển dụng vào công ty làm ở vị trí cũ. Thanh Hồng, Lan Phương, Hoàng Nhi cười hì hì : “Đại boss xa vợ được lấy giây”. tiếp tân Như Quỳnh còn hay lườm nguýt như xưa. nàng phẫu thuật lấy miếng silicon ra khỏi ngực, khuôn mặt trang điểm nhàng nhưng lại xinh đẹp hơn trước rất nhiều. Vài năm sau trở thành bà mẹ bỉm sữa, suốt ngày kể chuyện con cái. Từ ngày lấy chồng, rồi làm mẹ, tính tình thay đổi rất nhiều. Nàng Hiền ngực bự phòng kế toán cuối cùng cũng ly dị ông chồng bất lực. Lại sống theo kiểu già nhân ngãi, non vợ chồng với ông đội trưởng đội bảo vệ của công ty. Lâu lâu lại xuất vết bầm tím vì “té cầu thang”. Ngày trước được chiều như bà hoàng, bây giờ đổi ngược vị trí. Từng người trong công ty lấy vợ, lấy chồng. Những câu chuyện văn phòng dần dần xoay quanh chủ đề con mình hôm nay ăn gì, làm trò gì. Điều bất ngờ là nàng Hoàng Nhi kết hôn với đại thúc. Ông chú hơn những 15 tuổi, chững chạc,thành đạt và nhiều thủ đoạn. thủ đoạn sao có thể bắt được em xinh tươi, cá tính mạnh như Hoàng Nhi về dinh. Mối tình đại thúc và loli khiến người người ganh tị. Thời gian trôi qua, con người, vạn vật đều đổi thay. HOÀN CHÍNH VĂN Ngoại truyện về Hồng Phúc, Bảo Thiên và chút chuyện về gia đình bé Tít. Có bí mật về nữ chính được . Ai quan tâm nhớ đón đọc nhé. Nhưng tại mình chưa có lịch post. Hị hị. Cảm ơn mọi người cùng mình hết chặng đường. Truyện tiếp theo có thể là viết về đại thúc , trâu già gặm cỏ non.
Lâu rồi mới xuất , chắc mọi người quên mình rồi nhỉ? Ngoại truyện tiết lộ rất nhiều bí mật, dành cho những ai còn quan tâm đến truyện của mình. Hi vọng mọi người đón xem Ngoại truyện 1: Bí mật vô tình bị lộ. Bảo Thiên dậy khá trễ so với đám bạn cùng lứa. Học đến lớp 9, chiều cao cũng chỉ xấp xỉ bằng Bảo Ngọc học lớp 12. Tính tình cũng ngô nghê trẻ con, suốt ngày bám đuôi chị . Bản tính chiếm hữu mạnh nên cũng thích mấy chàng ve vãn bên cạnh chị mình. Hai con mắt hăm he canh chừng. Ngoài giờ học có thế cậu rời chị nửa bước. Bảo Ngọc vô tư, cảm thấy có gì khó chịu. Mối quan hệ của hai chị em phải là thể thân thiết hơn. Cho đến hè, Bảo Thiên bắt đầu có biểu của tuổi dậy , vỡ giọng, trán lấm tấm mụn, chiều cao tăng đột biến. Tất cả xảy ra nhanh chóng khiến cậu mấy thích nghi, tâm sinh lý cũng chuyển biến mạnh mẽ. Nhìn bạn học nữ cùng lớp cũng phát triển ngực eo lồi lõm nhưng hầu như mặt ai cũng vài bông hoa nở, kém thẩm mỹ. Chị quý thân hình xinh nhưng khuôn mặt lại sáng như trăng rằm, tươi tắn, hoàn mỹ. So sánh như thế nên dù ở cái tuổi mộng mơ, Bảo Thiên cũng thể thích nổi các bạn đồng trang lứa. Bảo Thiên theo bạn bè cùng lớp lén coi phim JAV. Từ đó cậu mới phát hóa ra đàn ông và phụ nữ có thể “giao tiếp” với nhau cách rất ‘đặc biệt”. Khó tránh khỏi buổi tối gặp mộng xuân. Vấn đề là ở chỗ, các nàng trông mơ đều có vẻ gì đó rất quen thuộc. Buổi sáng nhìn Bảo Ngọc đầu bù tóc rối đứng đánh răng trong toilet, Bảo Thiên đó mặt tía tai, vội vàng chuồn nhanh về phòng. Tim đập như đánh trống, cậu phát mình vô cùng xấu xa. Cậu chủ động xa cách, trong lòng vô cùng buồn phiền. Bình thường, thằng em trai y như keo dính chuột, bóc mãi ra, bỗng dưng còn thân thiết, làm Bảo Ngọc khá hụt hẫng. Ăn sáng với ba mẹ trong khi Bảo Thiên vẫn còn ngủ nướng, tâm : - Thằng Thiên nó làm sao ấy. Dạo này cứ chui rúc trong phòng, lén la lén lút. Con rủ đâu cũng . Ông bà Bình cười cười: - Chắc nó trong giai đoạn khủng hoảng tuổi dậy . Kệ nó . Mấy hôm nữa là con nhập học đại học rồi. Chuẩn bị cho tốt nhé. - Dạ, con biết rồi. Bảo Ngọc vẫn băn khoăn tính tình gần đây của Bảo Thiên. cũng từng dậy chứ bộ, nhưng đâu có né tránh người thân như cậu? làm người chị như an tâm tí nào. Đến ngày nhập học vào lớp 10, Bảo Thiên cao hơn 1m7, giọng dần trầm ổn trở lại. Dù da mặt vẫn chưa láng mịn nhưng so với đám bạn đúng là đẹp hơn hoa. Chẳng mấy hôm nổi tiếng là hotboy trường cấp 3 Lê Quý Đôn. Nụ cười với hai lúm đồng tiền làm điêu đứng cả nữ sinh lớp . Tuy nhiên Bảo Thiên ít khi cười, lúc nào cũng lạnh lùng và nhiều tâm . ai biết, bản thân cậu tự dằn vặt bản thân, cậu cảm thấy mình tội lỗi và đáng kinh bỉ. Cậu xem phim JAV, đọc truyện đồi trụy, bàn tán về các như đám bạn cùng lớp mà tập trung tinh thần, sức lực vào việc học. Chỉ qua học kỳ 1, trở thành tấm gương sáng chói được tuyên dương. Lũ bạn nhất quỷ nhì ma vò đầu bứt tai cậu: - Mày có để cho tui tao sống hả? Bảo Thiên nở nụ cười như nắng sớm: - Đấy là lỗi của ba mẹ tao, sinh ra tao đẹp trai, thông minh hết phần thiên hạ. Có phải do tao đâu. Ha ha. Câu trêu ngươi khiến đám bạn trai nhảy hết lên người cậu. Đám con trong lớp ngẩn ngơ nhìn các chàng hotboy đùa giỡn với nhau. Gần tết, trường cấp 3 của Bảo Thiên cho học sinh nghỉ sớm. Cậu về nhà tự mở cửa, ngang phòng ba mẹ nghe tiếng hai người chuyện với nhau. - Ông à, tui thấy thằng Thiên nó nhìn con Ngọc lạ lắm. Nó tuổi dậy , tui cứ thấy lo lo. Bảo Thiên đỏ bừng mặt xấu hổ, ngờ cậu giấu diếm như thế mẹ mình vẫn nhận ra. Cậu cất bước được nữa, lẳng lặng đứng nép vào tường nghe lén. - Bà cái gì linh tinh vậy? Hai chị em nó thân thiết nhau từ tới lớn. - Dù gì tui nó cũng có máu mủ, nên tui sợ thằng Thiên nó phát sinh tình cảm nên. - Suýt, đừng bao giờ nhắc tới chuyện này. Nhỡ đâu đến tai con làm sao. Chuyện thân thế của Bảo Ngọc, sống để bụng, chết mang theo. Con nó chính là máu mủ ruột thịt của tui với bà. Bảo Thiên nghe đến đây giật mình. Hóa ra cậu và chị phải là chị em ruột. Tuổi trẻ ngây ngô, cậu chỉ cảm thấy đây quả là tin tốt lành. Cậu có biến thái. Cậu là chàng trai tâm sinh lý bình thường. Bảo Thiên nín thở, bước chân như mèo ra lại cửa, rồi nhàng chuồn như chưa từng bước chân vào nhà. Như con chim tự do, được giải phóng khỏi cái lồng tối đen mà chính cậu tự nhốt mình vào. Bảo Thiên ngây ngô muốn hét vang. HƠn nửa năm sống trong cảm giác tội lỗi, cậu thấy mình như được sống lại, chính thức được làm người. Vuốt ve tấm hình được dấu kín trong bóp, Bảo Thiên thầm: - tốt, chị phải là chị của em.